Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-275
Chương 278: Manh mối cuộc giao dịch
Mối quan hệ cá nhân giữa đầu trọc và tên ngốc Merrick thật sự khá tốt, tính ra thì cả hai không chỉ là đồng bọn mà còn có chút quan hệ máu mủ.
Cho nên sau khi tên ngốc bị mất sinh phách thì thần trí trở nên mơ hồ, vốn dĩ khi phát hiện không thể trị được thì nên chuẩn bị ngân sách bảo đảm, nuôi hắn cả đời không lo miếng cơm manh áo đã là cực hạn rồi. Nhưng đầu trọc lại không chịu, dẫn người ta đi khắp nơi tìm cách, thậm chí còn không ngại chạm trán với Wells và Vatican một lần... Mà chính lần chạm trán ở New York kia lại giúp hắn biết được bí mật về thần.
Thế giới quan bỗng nhiên bị sụp đổ, tạo ra áp lực rất lớn, hơn nữa càng thêm không yên lòng đối với Merrick, thế nên càng khiến đầu trọc phải nghiêm túc suy xét về chuyện từ bỏ.
Vì vậy sau khi trải qua một loạt hoạt động gây dựng lại thế lực nội bộ của Rắn Đuôi Chuông, vốn là một thành viên cấp cao, cuối cùng đầu trọc cũng thuận lợi dẫn theo tên ngốc thoát thân, che giấu hành tung và xâm nhập vào một tổ chức đánh thuê vốn chẳng nổi danh gì, thỉnh thoảng nhận một vài nhiệm vụ không có tính nguy hiểm cao, bắt đầu kiếp sống vú em gian khổ nuôi tên ngốc kia...
Cô gái phương Đông đáng yêu mặc đồ bơi nằm trên cano, một tên ngốc cao lớn đẹp trai tóc vàng mặc một cái quần đùi ngắn cười ngây ngô hầu hạ bên cạnh, còn có một tên đầu trọc đang chèo thuyền... Cuộc sống quả thật không thể tuyệt vời hơn.
Tên đầu trọc hung ác chèo cano, lau mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi nhìn cô gái bên cạnh: “Hừ! Tôi cảm thấy điều này không phải là phạm vi công việc của phiên dịch viên.”
“Vậy để Jerry chèo!” Phong Tiểu Tiểu búng tay, sảng khoái thay người.
“Cậu ta là Merrick... Thôi cứ để tôi đi.” Đầu trọc nổi giận tiếp tục chèo.
Phong Tiểu Tiểu chống nửa người ngồi dậy, vỗ cái đầu to của tên ngốc ngoan ngoãn, cười tủm tỉm nói: “Tommy nhà ta ngoan nhất, nếu anh mệt thì đừng miễn cưỡng.”
“Tôi đã nói là Merrick!” Đầu trọc oán hận nói: “Tôi nói cô này, cô rốt cuộc muốn làm gì ở đây vậy? Bơi cano trên biển Chết, chẳng lẽ cô không phát hiện ra những du khách khác đang lén cười nhạo chúng ta à?”
Quả thật biển Chết quanh năm không có sóng, giá trị lớn và đặc sắc nhất chính ở sức nổi cực mạnh.
Nhưng nếu ngồi cano thì sẽ không thể hiện ra sức nổi kia đặc biệt ở điểm nào được, thậm chí còn vì không có sóng cho nên nếu nằm trên cano thì chi bằng nằm trong nước biển bình thường còn hơn, ít nhất còn có thể lắc lư lăn lộn mấy vòng.
Phong Tiểu Tiểu híp mắt hiếu kỳ nói: “Chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ vì sao tôi phải tới chỗ này à?”
Đầu trọc run lên một cái, một lúc lâu sau liền cứng ngắc quay sang: “Không phải để nghỉ ngơi?”
“Cứ coi là vậy đi, nhưng dù sao cũng không phải mục đích chính.”
Chết tiệt!
Đầu trọc oán hận nguyền rủa mấy tiếng, lau cái đầu sáng loáng của mình: “Chẳng lẽ lại là mấy món đồ của đám thiên thần ác ma?”
Shit! Hắn nên sớm nghĩ tới chuyện cô nàng này không phải người bình thường, nếu đã xuất hiện ở chỗ nào thì đương nhiên cũng sẽ không thể có lý do bình thường được!
Nhận vụ làm ăn này thành ra lỗ vốn rồi! Đợi đấy, khi trở về anh phải dẫn Merrick nhanh chóng rời đi... Nghĩ tới đây, đầu trọc kiên định chuyển tầm mắt nhìn tới anh chàng tóc vàng bên cạnh, đúng lúc nhìn thấy cảnh người kia ngu ngơi cười xán lạn, nịnh nọt Phong Tiểu Tiểu: “Ma ma~”
“...” Không, chắc chắn Merrick sẽ không rời đi...
Phong Tiểu Tiểu vỗ vỗ cái đầu vàng lớn, dứt khoát ngồi xếp bằng, bưng ly nước trái cây lên, cắn ống hút trong miệng, rít một hơi rồi nói: “Đầu trọc, anh ở gần đây đã bao lâu rồi?”
Đầu trọc đang chèo thuyền với tâm tình ảm đạm, nghe vậy thì thuận miệng nói: “Hai tháng, sao vậy?”
Hai tháng, không lâu lắm, nhưng ít nhất cũng là trước lúc Lucifer bị bắt cóc.
Phong Tiểu Tiểu có vẻ đăm chiêu: “Vậy anh biết gần biển Chết có từng xuất hiện động tĩnh dị thường gì không? Chính là loại hiện tượng bình thường chưa từng có, hoặc là loại bị chính phủ áp chế, không cho phép truyền đi ấy?”
“...” Đầu trọc mặt nhăn mày nhó: “Lần này có phải cô lại có bạn bè gì bị bắt cóc không đấy?”
Lần trước, cô nàng này xung đột với Vatican cũng vì có hai người bạn bị bắt cóc, trong suy nghĩ của đầu trọc, e rằng lần này cũng lại là rắc rối này.
Nhưng cũng may, từ tối qua đến giờ hắn cũng chưa gặp phải người đàn ông đáng sợ hóa thân thành nửa rắn lúc trước, ngược lại thì thấy có năm người phương Tây đi cùng cô, như vậy có vẻ chuyện lần này không nghiêm trọng lắm...
“À, ma vương Lucifer bị người ta giết chết rồi, tôi và thuộc hạ của anh ta đang đi tìm.” Phong Tiểu Tiểu thuận miệng đáp: “Anh cũng đã gặp qua rồi nhỉ, năm người đi cùng tôi tới kia chính là thiên thần sa ngã.”
“...” Đầu trọc yên lặng buông mái chèo, che mặt. Đủ rồi! Anh đã chịu đựng cái thế giới cố tình gây sự kia lắm rồi!
Chèo cano tới trưa cũng chẳng thu hoạch được gì, giữa trưa bọn họ liền trở về khách sạn ăn cơm, tiện thể mỗi người đều trao đổi một chút về cảm nhận tâm đắc của bản thân. Nếu không có chuyện gì đặc biệt thì thời gian một ngày ba bữa, Phong Tiểu Tiểu đều trao đổi với năm thiên thần sa ngã kia.
Rõ ràng đầu cứng ngắc hơn lúc rời đi vào buổi sáng không ít, không chỉ gương mặt thiếu biểu cảm mà còn không thể không kéo Merrick theo dù chỉ một giây, không để hắn tới gần “mama” nhà mình, mà quan trọng hơn chính là năm tên bên cạnh “mama” kia.
“Sao sắc mặt ngài phiên dịch đầu trọc này khi nhìn chúng ta cứ kỳ quái thế nhỉ?” Còn có một tia cảnh giác, đề phòng.
Chessia ngạc nhiên cắn chiếc dĩa, một tay lười nhác chống cằm, đuôi mắt liếc nhìn về tên đầu trọc, trong sóng mắt lưu chuyển ẩn hiện một vẻ phong tình quyến rũ tự nhiên.
Đầu trọc đứng hình, quai hàm cắn chặt hết mức, cứng ngắc nghiêng đầu đi. Chessia không khỏi càng nhìn càng thấy tò mò.
“Được rồi Chessia, giờ không phải lúc liếc mắt đưa tình với người phàm đâu.” Thiên thần sa ngã tóc đỏ nhíu mày quát ngăn vị nữ thiên thần sa đọa kia. Phong Tiểu Tiểu nhét miếng bít tết vào trong miệng hỏi: “Các người có phát hiện gì không?”
“Đương nhiên là không rồi. Nói cách khác, giữa trưa thế này chúng ta sẽ không lãng phí thời gian ở đây nữa.” Thiên thần sa ngã tóc đỏ oán hận chọc hoa quả trong đĩa, ngẩng đầu hỏi: “Còn cô thì sao? Lang thang bằng cano có tình cờ gặp được anh chàng xuất chúng nào không?”
Thiên thần sa ngã tóc đỏ tỏ vẻ bất mãn với hành vi làm việc không đàng hoàng của Phong Tiểu Tiểu, trong lời nói vô thức có chút khiển trách cũng là chuyện đương nhiên, nhưng anh ta đã nhanh chóng định thần lại. Sau khi bị Chessia đá cho một cái dưới bàn, nghĩ tới thân phận của đối phương liền ngượng ngùng, ho khan hai tiếng lấp liếm: “Xin lỗi, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi.”
Chessia cũng mỉm cười: “Samuel tương đối dễ kích động, xin đừng để bụng.”
“Không có gì.” Phong Tiểu Tiểu tỏ vẻ không sao cả: “Đầu trọc kia... Ừ, chính là người phiên dịch kia của tôi, trước kia anh ta đã từng gặp cả tôi và anh Hy, khi đó người Vatican cũng ở đấy, cho nên anh ta đã biết một vài chuyện, các người cũng không cần che giấu gì trước mặt anh ta đâu.”
Năm thiên thần sa ngã kia cả kinh, tầm mắt vô thức tập trung trên người đầu trọc. Đầu trọc bị nhìn chằm chằm nên áp lực tâm lý cực lớn, sống lưng vô thức trở nên thẳng tắp, dáng vẻ ra điều tiếp nhận ánh mắt soi mói.
Sau khi không nhận thấy có uy hiếp nào, đám thiên thần sa ngã mới thu hồi tầm mắt, đầu trọc khẽ thở phào, Samuel tóc đỏ gấp gáp mở miệng ngay: “Có phải anh ta đã biết cái gì rồi không?”
Nếu không có gì đặc biệt thì anh ta cảm thấy có lẽ Phong Tiểu Tiểu cũng sẽ không cố ý nhắc tới người này.
“Đúng là có biết chút tin tức, nhưng cũng chưa chắc đã có ích.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu khẳng định suy đoán của Samuel: “Đầu trọc đã ở đây hai tháng, ở cuối phía nam của biển Chết có một chỗ nhô lên cao hơn mức bình thường. Anh Nhị nói theo truyền thuyết về hồ lửa Lưu Hoàng thì hẳn nơi đó. Mà cách đây không lâu, đúng là có một tiểu đội lính đánh thuê dường như đã biến mất gần đó... Tin tức này không lan truyền ra bên ngoài, tôi cảm thấy có thể có liên quan tới hồ lửa.”
“Thật sao?” Samuel quả thật không thể kinh ngạc hơn nữa: “Cái tên đầu trọc kia còn biết được những gì nữa?”
“Mấy chuyện khác thì chịu.” Phong Tiểu Tiểu chẳng thèm đếm xỉa gì mà chọn món trên bàn ăn: “Về sau bọn họ cũng mới biết được chuyện có tiểu đội biến mất, tình hình lúc ấy không ai tận mắt nhìn thấy, nhưng khi nào về rồi điều tra thì có thể sẽ biết chút gì đó.”
“Cuối phía nam biển Chết...” Chessia cầm chiếc dĩa, nhẹ nhàng chống dưới đôi môi đỏ mọng suy nghĩ một chút rồi nhíu mày: “Hôm qua và sáng nay chúng tôi đều đã đi khảo sát, nơi đó cũng không có gì đặc biệt. Tạm thời không nói tới việc tiểu đội lính đánh thuê kia có tình cờ rơi xuống hồ lửa hay không, cho dù cuối cùng có thể xác định chắc chắn chuyện này là thật mà không tìm được cửa vào thì tin tức này đối với chúng ta cũng chẳng có bất kỳ tác dụng nào.”
Trong Ngày Tận Thế, John từng nói rằng hồ lửa Lưu Hoàng chính là cái chết thứ hai, theo cách nói của phương Đông thì chính là hồn bay phách tán.
Nó cũng được gọi là Thần Hỏa, là hình phạt cuối cùng cho đám ác ma dạo chơi bên ngoài trong Ngày Tận Thế.
Nghĩ như vậy cũng là điều đương nhiên. Dù nói từ góc độ hiếm thấy nào đó hay là xét mức độ nguy hiểm thì cửa vào hồ lửa khó có thể xuất hiện trước mặt con người một cách đơn giản được, điều này cũng cần đòi hỏi phải thỏa mãn những điều kiện nhất định.
Phong Tiểu Tiểu cân nhắc tới lời mà mình định nói, sau đó mới nói: “Cho nên tôi cảm thấy bây giờ là lúc khá quan trọng, phải nghĩ xem rốt cuộc cần phải thỏa mãn điều kiện gì. Hiện trường mà nhóm lính đánh thuê kia đi qua có phải là đúng lúc Bàn Cổ đưa Lucifer vào hồ lửa nên mới không may mà bị kéo theo? Hay là đám bọn họ trùng hợp hoàn thành xong điều kiện nào đó?”
Đã có thể xác định được phạm vị bị nhốt, cho nên lúc này, điều quan trọng là làm thế nào để mở phó bản ra.
“Nói như vậy cũng có lý.” Chessia gật đầu, nở nụ cười diễm lệ, coi như đồng ý với cách nói của Phong Tiểu Tiểu, sau đó quay đầu: “Samuel, mấy người nói thử xem?”
Samuel hào sảng vỗ bàn: “Vậy còn chờ gì nữa, gọi đầu trọc kia tới hỏi một chút là biết!”
Khi được tận mắt nhìn thấy năm thiên thần sa ngã trong truyền thuyết đi về phía mình, đầu trọc quả thật muốn lôi Merrick chạy trối chết đi cho rồi. Đáng tiếc, Merrick lại hoàn toàn không hiểu được nội tâm đau khổ đang muốn khóc thét của hắn, ngược lại còn vui vẻ vẫy tay với cô nàng phương Đông cứ mỗi lần gặp là chẳng có chuyện gì tốt đẹp kia: “mama!”
A, mama vung dĩa mỉm cười ra với hắn, thanh niên tóc vàng hạnh phúc đến mức như muốn xỉu luôn, sức nhảy về phía trước mạnh đến mức khiến ngay cả đầu trọc cũng sắp không áp chế nổi nữa.
“Anh này, chúng tôi có một số việc muốn nói chuyện với anh.” Chessia bưng đĩa ăn của mình, trực tiếp ngồi bên cạnh đầu trọc, thân thể mềm mại trực tiếp dựa lên anh chàng đầu trọc cứng ngắc như đá kia, đôi môi đỏ mọng mỉm cười ghé vào lỗ tai anh ta, tỏa ra sức hấp dẫn của ác ma: “Có lẽ đồng bọn của anh cũng cần chúng tôi trợ giúp chăng?”