Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-253
Chương 256: Cũng là bắt cóc
Bàn Cổ?
Đây là người đáng ngờ đầu tiên hiện ra trong đầu Phong Tiểu Tiểu, nhưng cô nhanh chóng phủ định suy đoán này.
Trước tiên không nói Bàn Cổ không có lý do gì để bắt Hera, dù đúng là hắn ta thì nếu hắn ta dám xuất hiện trong khu vực này đánh Vidar một trận, vậy không có lý nào Phục Hy lại không phát hiện ra.
Theo như Athena nói thì Hera bị bắt vào ngày hôm qua, khi đó Phục Hy chưa rời đi. Bàn Cổ cố ý muốn dụ Phục Hy tìm, sao có thể đột nhiên tự dâng lên cửa được?
Trừ Bàn Cổ ra thì người có hình tượng dính dáng đến ma quái phương Đông, còn dùng búa... khi cần sách chỉ hận mình ít đọc, Phong Tiểu Tiểu ước gì sống lại năm năm trước, khi chọn chuyên ngành đại học, chắc chắn cô sẽ chọn thần học!
May mắn là Athena nhanh chóng cung cấp manh mối quan trọng, lòng còn sợ hãi nhớ lại:
“Đáng sợ hơn là người đàn ông đó không có đầu.”
Bỏ mợ, là Hình Thiên, nhân vật rất nổi tiếng đó!
***
Khi điện thoại kết nối được với Dương Nghiên, anh ta vẫn đang trên con đường lang thang tìm kiếm Lucifer. Phong Tiểu Tiểu kể sơ qua về tin tức mà Athena mang đến.
Dương Nghiên thở hắt ra:
“Tiểu Tiểu, lời tôi sắp nói có lẽ đã đoán sai nhưng không biết cô có phát hiện không, trật tự thế giới này đã bát đầu hỗn loạn rồi.”
Phong Tiểu Tiểu nhíu mày nói:
“Tôi không hiểu ý anh lắm, chỉ vì Hình Thiên xuất hiện thôi sao?”
Giọng Dương Nghiên hết sức bình tĩnh phát ra từ loa, bình tĩnh đến mức có chút nghiêm túc:
“Là vì Bàn Cổ! Lẽ ra chúng thần đã chết, có pháp thân còn sót lại thì rất có thể hồi sinh chuyển kiếp, nhưng đây là kết quả của việc ý thức được mình là thần và cần cơ hội tác động, ví dụ như tôi và cô lúc trước. Trong thời gian ngắn xảy ra nhiều chuyện như vậy, chẳng lẽ cô không cảm thấy sau lưng có bàn tay đen tối thúc đẩy sao?”
Athena giành hỏi:
“Ai là bàn tay đen tối vậy?”
Lúc này Phong Tiểu Tiểu mới nhận ra người này chạy tới nghe trộm từ bao giờ, đầu gần như dán sát lưng điện thoại, nín thở tập trung lắng nghe.
Phong Tiểu Tiểu lườm Athena, hỏi:
“Ý của anh Nhị là sao?”
Dương Nghiên thản nhiên nói:
“Vì tạm thời chưa cho ra được kết luận nên tôi mới thấy hơi hóc búa, tóm lại trước tiên phải tìm Zeus cái đã, chờ tôi gặp Lucifer rồi tính. Để xem hắn muốn gặp cha mình hay gặp vợ.”
Đề nghị này rất đáng tin, Phong Tiểu Tiểu cúp máy quay đầu hỏi Athena:
“Tại sao phải tìm Zeus? Anh có thể kéo hắn xuống thì thực lực sẽ không thua kém hắn, lo lắng cho Hera thì tự mình đi là được.”
Athena cứng rắn lạnh lùng nói:
“Tôi cần giúp đỡ!”
“Vậy càng buồn cười, dựa vào đâu mà Zeus phải giúp anh? Một người là cô vợ đã hạ bệ hắn, một người là con gái... trai đã hạ bệ hắn!”
Tư duy của Phong Tiểu Tiểu bỗng di chuyển đến vấn đề không liên quan:
“Phải rồi, anh không sửa tên à? Vẫn để tên là Athena?”
Cứ cảm thấy cái tên này hơi bị nữ tính.
“...”
Khóe mắt Athena co giật, chộp trong không khí lấy ra một cây quyền trượng, đầu trượng vẽ lên một đường cong trên không trung, để lại một chuỗi quỹ tích như mảnh sao li ti.
“Cô có thể gọi tôi là Athna.”
Athna, vẫn là tên cũ, nhưng dịch ra chữ Hán thì khác nhau và nghe rất nam tính. Hay nên nói ngôn ngữ nước mình đa dạng nhiều nghĩa, cùng một từ tổ hợp ngôn ngữ nước ngoài nhưng có thể phiên dịch ra hai giới tính.
Phong Tiểu Tiểu câm nín nhìn chữ Hán ánh sao giữa không trung:
“Được rồi, tôi đã hiểu.”
Athena phất tay tán đi quyền trượng, trải qua một thời gian cộng với cuộc nói chuyện lạc đề khiến anh ta đã bình tĩnh lại.
“Nếu có tin của Zeus xin hãy nhanh chóng báo cho tôi biết, tôi sẽ phái chủ thần trên Olympus đi nơi khác truy tìm manh mối.”
Phong Tiểu Tiểu sảng khoái gật đầu nói:
“Được, anh để lại số điện thoại, có tin gì tôi sẽ báo ngay.”
Lúc này, hai người không ngờ rằng khi Dương Nghiên tìm được Lucifer lại mang về tin tức khiến họ dở khóc dở cười.
***
Phong Tiểu Tiểu rất ngạc nhiên, tưởng Dương Nghiên nói đùa:
“Anh nói Lucifer ngồi tù là sao? Đó là ma vương rất khét tiếng, trên đời này ai có thể nhốt anh ta vào tù được?”
Ngay cả Jehovah cũng không thể, cùng lắm lưu đày người ta xuống địa ngục. Nếu không phải Lucifer muốn phát triển thế lực thì chưa chắc đã chịu đến nơi lưu đày.
Vẻ mặt Dương Nghiên rối rắm nói:
“Anh Lu hơi xui, đi dạo bên ngoài đụng phải một cậu ấm nhà quan ở thủ đô chạy quá tốc độ đụng phải người”
“Thế liên quan quái gì đến anh Lu?”
“Quan trọng là lúc trước anh Lu không sống trên thế giới mặt đất mấy, khi đó đang mua di động nghiên cứu các tính năng để sau này tiện liên lạc với thuộc hạ. Cậu ấm đó hiểu lầm là anh Lu chụp hình, giật lấy di động kiểm tra không thấy hình ảnh lại nghi ngờ có phải đã up hình lên mạng rồi không. Cô cũng biết ngày nay người ta thích chụp hình đăng lên mạng xúi giục bạo lực dư luận mà.”
Dương Nghiên bất đắc dĩ thở dài:
“Vừa hay cậu ấm ở thủ đô đó lại, quen biết vài người là trùm của thành phố này, lúc nhờ người giải quyết vụ vượt tốc độ thì thuận tay bắt luôn anh Lu. Người ta mang súng, anh Lu lại tỏ vẻ mình không sợ thứ này, vì thế tạm nhẫn nhịn...”
Chờ sau khi bắt người về, điều tra ra Lucifer không có ghi chép nhập cảnh, không thể tra ra thân phận thật, vì thế liền lớn chuyện, kinh động mấy quan ngành liên quan. Ở giới thế tục, dính dáng đến mức này thì đối phương sẽ tập trung khống chế Lucifer, vốn anh ta có năng lực chạy thoát nhưng không thể làm gì trước mắt bao người.
Phong Tiểu Tiểu nghe như trong mơ:
“Vậy bây giờ nên làm thế nào?”
Dương Nghiên nhức đầu xoa Thái Dương:
“Chắc tôi sẽ đi tìm quan hệ thử xem có thể vớt anh Lu ra không.”
Không thể cướp ngục, đang ở xã hội pháp chế, ai dám làm chuyện liều mạng đó?
Hơn nữa cướp người dễ bị lộ thân phận, nếu không phải người chuyên nghiệp thì dù mạnh đến đâu cũng khó bảo đảm không lộ dấu vết ở đâu đó. Không có kế hoạch tỉ mỉ, chỉ trông cậy vào mạnh mẽ cướp người ra ngoài thôi sao? Không nói đến cái khác, chỉ riêng việc tạo thành nỗi uy hiếp lớn, lỡ làm náo động lòng người thì làm sao? Đừng để lúc đó có dân chúng hoặc nhà nước tưởng là phần tử khủng bố quốc tế xuất hiện trong nước mình.
Suy xét từ góc độ Lucifer sau này còn cần sống trên trần gian một thời gian dài, sự kiện lần này tốt nhất là giải quyết hợp pháp, hoặc ít nhất theo con đường hợp lý.
Những thứ không khoa học không được dùng!
Trong phòng tối mà Lucifer bị nhốt có các lớp giám thị nghiêm ngặt như camera, cảnh vệ, cửa sắt. Lucifer không để mắt tới mấy thứ đó, nhưng vì e ngại “điều lệ tạm định ra trong hội nghị thảo luận hành vi làm trái lệnh cấm lần thứ 177 về thần ma đi trong nhân giới” nên anh ta buộc phải kiểm soát hành động của mình.
Dù vậy khí thế ma vương vẫn tràn đầy. Lucifer ngồi trên giường gỗ mục, thái độ nhàn nhã như ngồi trên ngai vua, vươn một ngón tay đùa giỡn con rắn nhỏ màu đen bị tay kia kìm chặt. Lucifer đang chờ xem ai đến tìm anh ta nói chuyện.
Dựa theo điều lệ, qua một thời gian chắc chắn sẽ có người chuộc anh ta ra ngoài, mặc kệ là lập trường đối địch hoặc chưa từng gặp mặt, tóm lại thần ma khác biết tin này sẽ không để mặc Lucifer bị nhốt trong nhân giới.
Một thanh niên ngoài cửa kẹp điếu thuốc lạnh lùng nhìn Lucifer một lúc lâu, thấy đối phương không thèm ngước đầu nhìn hướng mình, cậu ta hừ mũi dụi thuốc lá vào tường sau đó vung tay lên, một sếp mặc áo cảnh vệ liền chạy tới.
Người trẻ tuổi chỉ hướng Lucifer bị nhốt trong phòng tối, khó chịu hỏi:
“Thằng đó luôn kiêu ngạo vậy sao?”
Đừng tưởng mặt đẹp trai là có thể ra vẻ oai phong, cậu ấm như cậu ta gai mắt nhất là những tên mặt đẹp tự cho mình là đúng thế này.
Đội trưởng cảnh vệ quay đầu nhìn vào trong phòng, cung kính nói:
“Đúng vậy, hắn ta luôn như thế.”
Gã lại do dự hỏi:
“Cậu Liên, cậu thấy có khi nào sau lưng tên này có chỗ dựa lớn không? Hắn quá bình tĩnh.”
Người trẻ tuổi được gọi cậu Liên cười khẩy nói:
“Chỗ dựa gì? Thiếu gia tôi đây quen hết người có bối cảnh lớn, hắn là cái thá gì mà dám lên mặt với tôi?”
Người trẻ tuổi lại hỏi:
“Ông đã hỏi chưa? Tên này có chụp hình đăng lên mạng không?”
Cảnh vệ lắc đầu:
“Hắn nói không biết mạng là cái gì.”
Người trẻ tuổi tức giận nói:
“Vậy thì dạy cho hắn một bài học đi, xem thử có làm hắn nhớ ra gì không!”
Mấu chốt của mâu thuẫn giữa hai bên nằm ở đây. Lúc Lucifer ở địa ngục thật tình không chú ý đến internet, lên trần gian mới mua điện thoại di động lần đầu đã gặp họa. Người trẻ tuổi thì không tin xã hội thời nay có người không biết internet là gì, Lucifer thành thật nhưng ở trong mắt cậu ta là giả ngu.
Tóm lại đã xác định Lucifer không có thân phận, nhìn từ góc độ nào người trẻ tuổi cũng cảm thấy mình không cần lo lắng.
Chốc lát sau cửa phòng tối bị đẩy mở, mười mấy người vạm vỡ nối đuôi nhau đi vào, xấu xa bao vây lấy Lucifer.
Lucifer buông tiếng thở dài, xoay ngón tay nhét con rắn đen nhỏ vào tay áo, anh ta giương mắt nửa cười nửa không, nói:
“Thế giới loài người đã sa đọa, hèn gì ma quỷ làm ăn luôn tốt hơn ác ma.”
Nhiều người không cần bị ai dụ dỗ, trong lòng họ tự sinh ra tư tưởng tà ác, đây chính là cái nguyên tội.
Tiếng khóa cửa giòn giã vang lên, Lucifer không thèm nhìn, dường như không thấy tiếc nuối khi thế giới tự do ngắn ngủi vừa rồi mới mở đã khép kín.
Một người đàn ông vạm vỡ bước tới gần, nhe răng cười:
“Thằng nhóc, nghe hiểu lời bọn tao nói thì dễ xử. Biết điều thì ngoan ngoãn xin lỗi cậu Liên, tránh cho đám anh em tốn sức.”
Lucifer ưu nhã cười, mắt lạnh lùng hỏi:
“Nếu tôi nói NO thì sao?”