Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-222
Chương 225: Người cai quản phong vân lôi điện
“Phụt!”
Vẻ mặt của Phục Hy rất bình tĩnh, dù trong lòng nghĩ gì cũng không để lộ ra ngoài. Hoàng Dung nghe Athena nói câu đó thì không nhịn được mà phun nước. Phong Tiểu Tiểu may mắn không uống nước nếu không có khi cũng đã phun ra.
Khi quyền lực chủ thần chính thức được thừa nhận, khi các thần của thần hệ khác đến vùng đất chủ thần thống trị, ở trước mặt thần minh địa phương đều cần chủ động dùng ngôn ngữ mà đối phương nghe hiểu. Đây không phải pháp tắc nhưng quy ước ngầm này được hình thành một cách ăn ý, chủ yếu là thể hiện mình không có giấu giếm hay có ác ý gì cho chủ thần đó biết.
Nên mấy người Phong Tiểu Tiểu mới nghe được câu chuyện lớn động trời như vậy.
Zeus ngây như phỗng. Athena mở miệng nói một câu khiến tất cả đều kinh sợ, Zeus bỗng cảm nhận được ác ý đến từ vũ trụ.
Bà nội nó! Con gái xinh đẹp như vậy không lẽ là đực rựa?
Nữ thần xinh đẹp cao ráo thướt tha chậm rãi đứng dậy bên bàn ăn, híp mắt, môi đỏ mỏng nhỏ phun ra chất giọng hơi khàn hoàn toàn không hợp với vẻ ngoài, tuy vẫn du dương êm tai nhưng rõ ràng là giọng nam.
“Cô” vô cảm nhìn Zeus, bình tĩnh lặp lại câu hỏi ngược vừa rồi: “Nói cho tôi biết, rốt cuộc là cái gì đã khiến ông cảm thấy tôi chắc chắn là nữ thần? Vì tôi có bộ ngực bự? Hay vì tôi biểu hiện ra sự ghen tỵ trong tranh giành táo vàng(7)?”
(7) Táo vàng: quả táo khắc dòng chữ “Tặng người đẹp nhất” của nữ thần bất hòa Eris, nó đã gây ra cuộc tranh giành giữa Hera - vợ Zeus; Athena - nữ thần Trí tuệ và Aphrodite (Venus) - nữ thần Sắc đẹp và Tình yêu.
Trong căn phòng yên tĩnh, Hera cười như điên, cười chảy nước mắt: “Ông chồng nực cười của tôi!”
Athena thò tay vào ngực móc ra tượng vàng Pallas(8) nhỏ luôn mang theo bên người, nhếch môi cười tàn nhẫn: “Cảm tạ mẫu thần ban cho tôi nhan sắc, khi sinh ra từ đầu của ông thì tôi đã mặc áo giáp, cầm binh khí, bộ giáp bao kín người. Tất cả chỉ vì giúp tôi che giấu cơ thể của mình, khiến trên đỉnh Olympus không có ai phát hiện ra giới tính của tôi. Sau đó, Triton(9) nuôi nấng tôi lớn lên, con gái của ông ấy - Pallas biết bí mật của tôi và tự nguyện hiến dâng thân thể của mình, để tôi giết cô ấy, mang theo tượng thần của cô ấy với bộ dạng là nữ để che mắt tất cả chủ thần… Pallas Athena! Tôi để tên cô ấy trước tên mình để cảm tạ cô ấy đã dùng mạng sống của mình cho tôi hy vọng tiếp tục sống sót. Nếu không thì ông nghĩ lỡ tay ngộ sát một nữ thần biển nho nhỏ sẽ làm tôi áy náy nhiều đến vậy sao?”
(8) Pallas: con gái thần biển Triton, chẳng hiểu vì chuyện gì mà Athena đã vô tình gây ra cái chết của Pallas.
(9) Triton: là một vị thần trong thần thoại Hy Lạp, là sứ giả của biển cả. Ông là con trai của Poseidon và Amphitrite, những vị nam thần và nữ thần của biển, và là lời báo cho cha mình.
Còn về táo vàng? Đúng là trò cười. Athena muốn làm mọi người tin “cô” là nữ thần nên mới diễn trò. Quan trọng hơn, “cô” cần sự tranh chấp đằng sau táo vàng, khiến mâu thuẫn giữa đám thần Olympus trong thời gian ngắn mở rộng ra, phát triển thành trận chiến chư thần.
Athena nói xong bóp mạnh khiến tượng Pallas gãy đôi. Thân hình thướt tha dần thay đổi, “cô” vẫn mảnh khảnh, nhưng cơ bắp săn chắc hơn một chút, bộ ngực đầy đặn xẹp xuống, cổ áo mở rộng nửa khép nửa hở, lộ chút đường cong cơ bắp.
Lúc này Athena đã là thiếu niên xinh đẹp còn hơn cả Ganymede.
Zeus giật mình đến hỗn loạn: “Mi…!”
Athena ném tượng thần gãy đôi, khom người nhặt quyền trượng lên, đặt lá chắn cạnh bàn, khóe môi cong lên mỉa mai: “Chúng thần đỉnh Olympus giao cấu hỗn loạn, bản thân tôi là một trong ba vị nữ thần trinh tiết rất được tôn sùng. Ông đã từng nghĩ tới tại sao tôi kiên quyết thề suốt đời không kết hôn không? Tất cả thần minh Olympus đều biết trong số con cái của ông, tôi rất mạnh, tôi có sức mạnh như ông, có trí tuệ như mẫu thần. Nếu tôi không phải nữ thần, nếu tôi không phải bị ông cắn nuốt thì chắc cũng là ném vào vực sâu Tartarus rồi có đúng không?”
Hera cười lớn trào phúng: “Anh quên Uranus từng tiên tri sao? Con của Metis sẽ lật đổ anh, vậy mà anh nghĩ Metis sinh ra con gái thật sao? Để tôi tính xem, không ngờ anh lại thật sự giữ vững niềm tin này suốt mấy ngàn năm qua?”
Zeus không rảnh răn dạy bà vợ to gan quấy rối của mình, giờ ông ta đang nhăn nhó như nuốt phải một trăm con ruồi.
Phong Tiểu Tiểu hoàn hồn, giật ống tay áo Phục Hy, mặt mơ màng cảm khái: “Thế giới thật là kỳ diệu… đúng không anh Hy?”
Khóe môi Phục Hy im lặng co giật.
Thiếu niên xinh đẹp hơi giống nữ giơ cao quyền trượng, nhanh như chớp giáng xuống kéo theo tiếng gió rít sắc bén, khí thế vạn quân chỉ về phía Zeus: “Ông và tôi cùng là một trong những người thống trị mây đen sấm sét, muốn chiến không phụ thần Zeus? Tôi ban cho ông vinh hạnh khiêu chiến tôi - vị thần tối cao mới của Olympus!”
Hera cười đắc ý đứng dậy, thân là người duy nhất được thừa nhận là vợ chính thức trong bảy người vợ của Zeus, chị ta cũng được chia sẻ tất cả quyền lợi, tôn vinh của ông ta, bao gồm cả sấm sét, tia chớp.
Zeus ngạc nhiên trợn tròn mắt, qua hồi lâu mới tiêu hóa hết nội dung Athena nói. Zeus nhìn hai người trước mặt mình, nét mặt sa sầm, thở hổn hển, nắm tay siết chặt, tức giận không kiềm chế được.
Bên ngoài quán ăn nhỏ vốn là trời đêm quang đãng, nhưng chỉ một lát sau đã nhanh chóng tụ một mảnh mây đen kịt như sắp đè xuống đất. Tiếng sấm nặng nề liên tục vang trong tầng mây dày, chực chờ giáng xuống.
Hoàng Dung vô cùng đau khổ, vốn chỉ muốn cảm ơn người bạn - thần nước ngoài giúp lão tổ tông vô cùng quý giá của tộc mình thuận lợi được sinh ra, bao cả quán gọi bàn rượu và thức ăn, nhưng chưa ăn gì thì khách đã đánh nhau.
Từ lúc bước vào cửa đến giờ, Phục Hy luôn bàng quan, anh không hứng thú lo việc nhà của người ta. Nhưng làm lớn chuyện như vậy, còn ngay trong địa bàn của anh, xem anh là người chết sao?
Phục Hy khó chịu đặt mạnh tách trà xuống bàn: “Càn rỡ!”
Phục Hy chưa kịp đập bàn bộc phát khí thế thì mây đen trên trời đã tan biến còn nhanh hơn cả lúc xuất hiện, chỉ một giây lát sau đã “trời yên biển lặng”, chẳng nghe thấy chút tiếng sấm nào.
Đám người: “…”
Ngay đến cả người có tính cách bình tĩnh như Phục Hy cũng ngây ra nửa phút.
Zeus, Hera, Athena cực kỳ ngạc nhiên, họ cũng không ngờ tầng mây sẽ tan đi. Ba nam nữ thần đang tranh chấp ngơ ngác nhìn nhau, vốn tưởng là ai trong bọn họ động tay chân, nhưng nhìn biểu cảm của nhau mới biết không phải vậy.
Người đầu tiên hoàn hồn lại là Athena, cậu ta thử vung quyền trượng.
Tốt lắm, tầng mây lại tụ tập.
Nhưng mây sét chưa hình thành đã tản đi với tốc độ nhanh như vừa rồi.
Tụ lại, tán nữa, lại tụ, lại tán.
Chốc lát sau, có người rảnh rỗi sinh nông nổi chú ý tới hiện tượng kỳ lạ trên trời, đó là chủ tiệm trên tầng hai.
Chủ tiệm thò đầu ra khung cửa sổ nhìn, ngạc nhiên kêu to: “Ai đang độ kiếp vậy?”
Phong Tiểu Tiểu đau răng la lên: “Còn không ngừng tay!?”
Vừa rồi, đang đoạn gay cấn sắp mở màn cuộc chiến mang tính sử thi, sau đó lại phát triển thành phim hài. Phong Tiểu Tiểu nhẹ nhõm thật nhưng tình cảnh này thấy sao cũng quái lạ: “Nếu không được thì các người vật lộn cho rồi, chúng tôi sẽ dọn bàn cho!”
Zeus cũng thử tụ mây nhưng không được, tức giận quát: “Chuyện này là sao!?”
Phục Hy nhắm mắt suy nghĩ, chợt lộ vẻ mặt như hiểu ra, bình tĩnh bưng tách trà lên. Phong Tiểu Tiểu nhạy bén quan sát bên cạnh có người có thể tiết lộ tình tiết vở kịch, chưa kịp năn nỉ thì quán ăn nhỏ bị gõ cửa, tiếng gõ rất đều nhịp.
Hoàng Dung sửng sốt, cách cửa sổ nhỏ nhìn ra ngoài sau đó mở cửa, kinh ngạc hỏi: “Sao bác sĩ Ngao lại đến đây?”
Một người đàn ông hiền hòa nho nhã từ bên ngoài đi vào quán ăn, cười với mọi người, trả lời: “Vừa rồi chợt thấy hình như có đại thần hô mưa gọi gió trong mảnh đất này, xin lỗi, thân là người chịu trách nhiệm bốn biển tôi không thể không đến hỏi một tiếng.”
Sau khi thần đình thành lập, linh khí đất phương Đông không nhiều nhưng ít ra vẫn có một chút, còn khá hơn lúc trước cạn kiệt đến mức không ép ra được chút gì.
Cũng bởi vậy nên đêm giao thừa, những người đã thức tỉnh năng lực bán thần, bao gồm cả Ngao Tiềm ít nhiều gì thực lực cũng tăng lên, nếu chính thức ghi vào thần tịch, ở lâu trong không gian con của thần đình, có lẽ ước mơ khôi phục trình độ ngày xưa sẽ không còn là mơ nữa.
Ba vị thần Hy Lạp có mặt ở đây đều là đại thần, nhưng có câu rồng mạnh không đè được rắn độc bản xứ. Kỹ năng chuyên môn của Ngao Tiềm trong một đêm tăng lên rất nhiều, cộng thêm chỗ này vốn là sân nhà của anh, tuy không thể trấn áp cả ba đại thần nhưng đấu ngang tay thì vẫn nắm chắc được.
Phong Tiểu Tiểu cũng vui vẻ, vừa rồi cô không nhớ ra còn có Ngao Tiềm, chủ yếu vì nghe nói mừng năm mới anh không ở thành phố này, không ngờ anh đến đây đúng lúc, lỡ tay đùa giỡn nhóm Zeus một phen.
Zeus ức chế muốn chết, cắn răng nuốt ngược máu vào bụng: “Là anh làm tản đi mây đen sấm sét do tôi khống chế?”
Ngao Tiềm tuy hiền hòa nhưng ở một vài vấn đề nguyên tắc thì rất cứng rắn, anh tiện tay cởi áo khoác, bước tới ngồi xuống ghế.
Ngao Tiềm cười nói với Phong Tiểu Tiểu: “Đi hơi gấp, không ngại cho anh thêm đôi đũa chứ?”
Sau đó Ngao Tiềm chào hỏi Phục Hy, lại khách sáo với Hoàng Dung, cuối cùng mỉm cười lễ độ đáp lại Zeus: “Xin lỗi, ở đất phương Đông mây đen sấm mưa đều do tôi quản lý.”
Phong Tiểu Tiểu nhận được ánh mắt thắc mắc của Ngao Tiềm, thuận miệng giới thiệu giúp: “Ba vị này là Zeus, Hera, Athena.”
Vẻ tươi cười của Ngao Tiềm bỗng trở nên cứng nhắc khi nghe Phong Tiểu Tiểu giới thiệu tới Athena, do dự nhìn bộ ngực phẳng lì của đối phương: “Ơ?”
Athena vội kéo vạt áo ngay ngắn, buông quyền trượng ngồi xuống ghế: “Khụ khụ!”
Ngao Tiềm nhanh chóng khôi phục lại gương mặt tươi cười hằng ngày: “Rất vui được gặp mặt!”
“…”
Bình luận facebook