Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-219
Chương 222: Biến đổi
Phong Tiểu Tiểu vốn muốn hỏi Hera rằng, đẩy con của người khác lên làm chủ thần thì không thấy lo lắng sao, ví dụ sợ đối phương qua cầu rút ván chẳng hạn. Nhưng rõ ràng Hera lại tỏ ra khá tự tin.
Ngẫm lại trong thần thoại Hy Lạp, hai nữ thần này nổi tiếng khôn khéo, thông minh, quan trọng đều rất thức thời, chắc tương lai sẽ không xảy ra vấn đề lớn. Mà dù có vấn đề thì cũng liên quan gì tới cô?
Sự đau khổ vùng vẫy của người khác không liên quan đến mình, trong mắt người xem, nó chỉ là một vở kịch náo nhiệt thôi. Phong Tiểu Tiểu ôm ý nghĩ vô trách nhiệm đó liền nhanh chóng ném “vấn đề nhà người ta” ra sau đầu, chia tay với Hera trước cổng bệnh viện rồi về tiệm gốm của mình luôn.
Mồng Một đầu năm Dương Nghiên về nhà với ông già, Khương Lễ thì chắc có hẹn với ông Khương. Hoàng Dung tính mời cơm để cảm ơn, tất nhiên Phong Tiểu Tiểu không thể bỏ lại Phục Hy cô đơn một mình trong nhà, Hoàng Dung càng không có lá gan coi như không nhớ ra mà bỏ qua nhân vật đại thần này.
Còn Vidar và Ganymede? Hai người đó thích đi đâu thì đi!
Phong Tiểu Tiểu mới về nhà, đi vào phòng khách, chưa kịp tuyên bố buổi tối có người mời ăn cơm thì bất ngờ thấy Phục Hy mặt lạnh băng đứng giữa phòng, nói chính xác hơn là biểu cảm nghiến răng nghiến lợi, mặt đen thui, cứ như sắp có bão lớn kéo về.
Vidar không ở phòng khách, không biết ru rú trong phòng khách hay vì thấy tình hình quá nguy hiểm nên ra ngoài tị nạn rồi. Ganymede thì co đầu rụt cổ từ cửa phòng khách tầng hai rình trộm xuống bên dưới, thấy Phong Tiểu Tiểu trở về bỗng mắt sáng rực, môi mấp máy như muốn nói gì đó.
Phong Tiểu Tiểu hé môi: “A… Anh Hy?”
Phong Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ vẫn không hiểu tình huống hiện giờ là sao.
Sắc mặt Phục Hy hơi rối rắm, trong biểu cảm lạnh băng có chút buồn bực, tức giận, đạp con rắn đen không ngừng vặn vẹo, thè lưỡi kêu khè khè dưới chân, mặc dù nhìn kích cỡ trông giống con cá chạch hơn.
Phong Tiểu Tiểu câm nín nhìn, cẩn thận quan sát một lúc rồi ngước mặt lên nghiêm túc hỏi: “Đây là cái gì?”
Hỏi xong, Phong Tiểu Tiểu lại thấy Phục Hy trông có vẻ càng rối rắm hơn, anh lạnh lùng mím môi, mãi mới rít qua kẽ răng: “Chuyện nhỏ không liên quan gì thôi, em không cần để ý.”
“…”
Nhưng giờ cô lại càng để ý tới hơn thì phải làm sao đây?
Phong Tiểu Tiểu hăng hái, vẻ mặt cầu tám chuyện, cầu chia sẻ. Cô đang định nói gì thì Ganymede ở trên lầu chạy xuống dập lửa ngay vào lúc then chốt.
“Cô Phong tôi đang định tìm cô bàn chuyện nhưng hơi khó mở miệng làm phiền cô lại đây chút được không?”
Ganymede nói một tràng không dấu chấm câu, thần kỳ là không sai từ nào. Ganymede nói một tràng như súng liên thanh xong kéo Phong Tiểu Tiểu chạy nhanh lên tầng trên, Phục Hy bị bỏ lại vẫn giữ biểu cảm cao thâm khó dò không kịp ngăn hai người.
Phong Tiểu Tiểu hoang mang bị Ganymede kéo lên tầng hai, rầm một tiếng đóng cửa phòng lại. Phong Tiểu Tiểu nhìn Ganymede thở phào một hơi, cười bí hiểm hỏi: “Xem ra vừa rồi trong nhà xảy ra chuyện lớn hả?”
Ganymede lắp bắp nói: “À thì… Một mặt nào đó thì đúng là vậy.”
Ganymede cẩn thận dán tai lên cánh cửa lắng nghe động tĩnh bên ngoài, rối rắm đấu tranh nội tâm nửa phút, cuối cùng cắn răng nhỏ giọng nói: “Sự việc là thế này, sau khi cô và Hera đi, ngài chủ thần vốn định ra ngoài, nhưng mới bước ra khỏi phòng thì một con chim ưng to đột nhiên từ trên trời lao xuống, giương ra móng vuốt sắc bén muốn bắt ngài ấy đi.”
“. . .”
Chòm sao Thiên Ưng?
Phong Tiểu Tiểu không biết nên nói gì, sớm biết Zeus to gan nhưng cô chưa từng nghĩ lá gan của đối phương lại to đến mức này.
Lúc Hera nói chuyện này Phong Tiểu Tiểu còn cho rằng, đêm giao thừa Zeus đã tận mắt thấy sự mạnh mẽ Phục Hy sẽ đổi ý, dù không đổi ý thì ít ra sẽ chọn cách khéo léo hơn. Nhưng hiển nhiên, thần kinh Zeus thô hơn cô nghĩ, ít nhất người này không thiếu sự can đảm khiêu chiến.
Phong Tiểu Tiểu thầm đổ mồ hôi, ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Vậy con rắn mới bị anh Hy đạp lên là sao?”
Mắt Ganymede rưng rưng quay đầu lại nói:
“Đây là chuyện tôi đang định nói, là một tấn bi kịch. Khi chòm sao Thiên Ưng xuất hiện thì chủ thần đại nhân cực kỳ tức giận chém rơi nó, nếu việc dừng ở đây sẽ không có rắc rối tiếp theo. Nhưng tôi tuyệt đối không thể ngờ được rằng chòm sao Thiên Ưng biến mất sau đó Zeus lại tự mình tìm tới cửa, chứa chan tình cảm hỏi chủ thần đại nhân có phải không vừa lòng với lời mời lỗ mãng này không? Còn tỏ ý sẽ sắp xếp cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn hơn.”
“…”
Phong Tiểu Tiểu một lần nữa câm nín, cô không cần tưởng tượng cũng biết chắc chắn Zeus không có kết cục tốt.
Bắt người không thành công còn dám tự mình đưa đến tận cửa? Phục Hy không dùng đuôi quật chết Zeus đã xem là khách sáo lắm rồi.
“Không đúng, tôi đang hỏi con rắn…”
Ganymede mếu máo nói: “Đó là chủ thần đại nhân làm! Chủ thần đại nhân biến Zeus thành con rắn rồi giẫm dưới chân!”
“Phụt…”
“Sao vậy?”
“… Không có gì, bỗng dưng cảm giác anh Hy thật ngầu.”
Chủ thần Olympus cũ lại biến thành một con rắn, tin tức này mà lộ ra ngoài, không cần tưởng tượng cũng biết sẽ gây ra cơn chấn động thế nào.
Điều khiến Phong Tiểu Tiểu mừng hơn là đêm trước, Hera đã nhanh tay chuyển nhượng quyền sở hữu Zeus sang danh nghĩa thần đình mới, chắc đang tiến hành để Athena tiếp quản Olympus. Có người đương quyền hấp dẫn ánh mắt quần chúng, chắc mọi người sẽ không mấy chú ý tới hành tung của Zeus. Với tật xấu của người này, chắc chúng thần đều đoán ông ta lại đi ra ngoài kiếm người đẹp rồi cũng nên.
Ganymede vốn cảm thấy mất mặt, một nửa vì cùng là thần Olympus, một nửa khác sợ bị Phục Hy giận cá chém thớt vì trước đó chạy trốn đã làm Zeus tìm đến, nên tâm tình rất thấp thỏm lo sợ. Cậu ta vội giải thích tình hình hiện tại sau đó mắt long lanh tràn ngập hy vọng nhìn Phong Tiểu Tiểu với vẻ sốt ruột.
Phong Tiểu Tiểu cười gượng nói: “Ấy… Đừng nhìn tôi như vậy, tôi cảm thấy anh Hy không đến mức lại đi so đo với anh đâu.”
Phong Tiểu Tiểu hào hứng đổi đề tài: “Phải rồi, chúng ta mau đi xuống tham quan đi! Tôi chưa nhìn kỹ hình dạng con rắn kia!”
Bình luận facebook