• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Nhật ký trưởng thành của Nữ Oa Full (2 Viewers)

  • Chap-211

Chương 214: Đêm của chư thần (3)​




Trong thần hệ khác cũng không phải là chưa từng có vị thần thân người đuôi rắn xuất hiện.



Nhưng nếu xứng với thần lực thuần túy này, hơn nữa rõ ràng là đối phương có gương mặt phương Đông, như vậy so ra thân phận thích hợp cũng chỉ có một... Đám chư thần này cũng không phải đồ nhà quê, có thần hệ tương đối xa xưa cơ hồ đã nhận ra thân phận của vị thần thân người đuôi rắn này, mặt đã bắt đầu biến sắc.



Nếu như lúc trước mọi người còn hiếu kỳ về thân phận người đứng đầu thần đình mới, hơn thế còn lấy thân phận tiền bối tỏ để tỏ vẻ khinh thị đối phương, thì hiện tại điều này đã hoàn toàn không còn tồn tại.



Ai dám nhắc chuyện thân phận trước mặt cổ thần sáng thế còn tồn tại trước cả hồng hoang?



Ngoài lịch sử về hồng hoang ra, còn có thiên đình thành lập không bao lâu đã vội vàng phá vỡ hư không rồi chạy trốn, trên cơ bản không mấy lộ diện trên thế giới, hoàn toàn có thể xem nhẹ. Mà trừ cái này ra, thần thoại xa xưa nhất trong phạm vi thế giới chính là Babylon và Ai Cập cổ... Hôm nay vừa vặn đều có ở đây.



Trong đám người này, một người đàn ông cao lớn vẻ mặt lạnh lùng và một người đàn ông với thân là kết hợp của rắn, thằn lằn, bọ cánh cứng, sư tử, trâu đực cùng ruồi liếc nhau, không hẹn mà đồng thời cùng đi ra từ trong đám người kia: “Phục Hy?”



Không cần bất cứ hậu tố gì, chỉ riêng tên gọi thôi cũng đã đủ cao quý.



Phục Hy thản nhiên liếc mắt qua: “Biết tôi sao?!”



Hai người từng người dẫn theo gia quyến đàn em, lần nữa đối diện với Phục Hy, gật đầu: “Nếu là thần đình của ngài, như vậy chúng tôi không có bất cứ ý kiến gì.”



Nói xong, hai vị thần định lui ra, thực lực và địa vị của họ có sự chênh lệch quá lớn với Phục Hy, điểm này cũng không cần nghĩ. Vốn mọi người đến đây chỉ muốn tìm hiểu tình hình, thuận tiện yên lặng theo dõi biến động, lúc này thấy vậy rồi còn biến cái rắm, đến lúc đó nếu thật sự có biến, các thần ở đây có thể giữ được mệnh hay không còn chưa chắc đâu.



Lúc trước, Ganymede mượn sắc đẹp của Phục Hy để dụ Zeus ký giấy chuyển nhượng, giải phóng cho mình, lúc này có thể là biết đuối lý, sợ bị tính sổ, thế nên hết sức ngoan ngoãn. Ganymede không chỉ vẫn luôn hỗ trợ tiếp khách và rót rượu trong hoa viên, sau khi Phục Hy lên sân khấu, cậu ta liền nhanh chóng lại gần, dựa vào kiến thức mấy ngàn năm theo Zeus đi du lịch khắp thế giới, bèn hạ giọng phiên dịch và giới thiệu lai lịch của những vị thần đang ở hoa viên cho Phong Tiểu Tiểu nghe: “Cái người mà có vẻ mặt lạnh lùng kia là Enlil(13), là chủ thần của thần thoại Lưỡng Hà, một vị khác là Atum(14), một trong chín vị thần tối cao đầu tiên của Ai Cập, có lẽ là bọn họ nhận ra ngài Phục Hy... Ngài Phục Hy nổi tiếng đến thế sao?” Giới thiệu xong, thiếu niên không nhịn được còn tò mò một chút.



(13) Enlil: là vị thần cai quản trời và đất, vị thần của gió và không khí của thần thoại Lưỡng Hà.



(14) Atum /ɑ-tum/, đôi khi được viết là Atem hay Tem: là vị thần tối cao và quan trọng trong thần thoại Ai Cập. Ông là một vị thần trong Bộ 9 vĩ đại của Heliopolis.



“Người ta là thế hệ trước, cho nên chắc là biết. Anh còn trẻ, không biết anh ấy cũng là điều dễ hiểu.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu.



Nghe vậy, sắc mặt Ganymede đã có phần đen lại, cậu ta lên làm chòm sao Bảo Bình cũng đã ngàn năm, lần đầu tiên nghe người khác nói mình còn trẻ.



Mặc dù là cùng đi xuống dưới tầng, nhưng Phong Tiểu Tiểu đứng cách Phục Hy một khoảng, cho nên cũng không gây chú ý lắm. Nhưng ngay sau đó, khi Phong Tiểu Tiểu lên tiếng chào hỏi liền lập tức thu hút tất cả sự chú ý: “Hai vị, muốn đi cũng được, nhưng trước để lại vài người đã!” Hiếm khi gặp được người thức thời như vậy, nói vậy nếu “mò” mấy cái hợp đồng làm thuê, hẳn đối phương cũng sẽ không phản đối.



Chư thần trầm mặc, hai tiểu đội đang định rời đi đồng loạt quay đầu lại nhìn với vẻ mông lung. Phục Hy được nhắc nhở, bình tĩnh gật đầu: “Đúng, trước tiên để người lại đã.”



“...” Đây là cái tình huống gì?



Vidar và Khương Lễ đã đóng cửa lại, Vidar thì bởi vì chiến tích trong “hoàng hôn của chư thần”, cũng coi như có chút danh tiếng trong cái giới thần thoại này, mặc dù anh ta không hay ra cửa, nhưng dấu hiệu ăn diện giày da bọc mũi sắt đặc trưng như vậy, cũng không phải là không có người nhận ra.



Tương đối bất ngờ là, sau khi Vidar giúp thần đình mới đăng ký danh sách, không chỉ không trở lại bên người Odin, mà ngược lại trầm mặc bình tĩnh đi về phía Phục Hy vừa xuống lầu, sau đó đứng tại đó.



Ngay lập tức, các chư thần đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn sang Odin khiến ông ta có cảm giác quỷ dị như bị người ta bỏ rơi...



Biết Phục Hy không thích nói chuyện với người ngoài, Phong Tiểu Tiểu mỉm cười lấy ra một xấp hợp đồng rồi giải thích: “Tiền thân của thần đình mới chính là thiên đình của phương Đông, sau khi xây dựng lại sẽ do cổ thần từ thời hỗn độn tiếp quản, thần đình mới không tiếc bỏ ra rất nhiều thần lực sáng lập ra tiểu thiên giới mới, tuyên thệ sẽ tạo nên thắng địa thần đình với linh khí tốt đẹp và rộng mở nhất... Hiện tại, thần đình mới đang khan hiếm nhân tài đảm nhiệm các cương vị, hy vọng các vị thần có cùng chí hướng có thể gia nhập đội ngũ của chúng tôi. Mọi người không những được giữ lại nguyên thần tịch khi vào làm việc tại thần đình mới, mà còn có thể hưởng miễn phí đãi ngộ bồi dưỡng chuyên nghiệp nhất do tổ thần tự mình xây dựng. Hãy nắm bắt lấy cơ hội, chỉ cần bạn có ước mơ muốn bay lên, chúng tôi sẽ cho bạn sân khấu để thực hiện ước mơ...”



“...”



Đoạn tuyên truyền vô cùng giống quảng cáo bán hàng đa cấp khiển tất cả mọi người ở đây đều hoang mang.



Mọi người dường như đã nghe hiểu đại khái ý tứ của đoạn tuyên truyền trên, có vẻ như là thần đình mới muốn tuyển các vị thần đến làm cấp dưới, chẳng qua là tại sao cách làm lại là như vậy... Odin lần nữa cảm thấy rối rắm, dựa theo giao hẹn trước đó, không thể không vội ho một tiếng ra mặt: “Chúng tôi - Aesir Bắc Âu đã phái Vidar làm đại sứ tham chính gia nhập thần đình mới, như vậy, hiện nay nó đã là cấp dưới của ngài Phục Hy...”



Ồ…



Nghe vậy, ai nấy đều giật nảy mình, ý này là muốn các thần hệ đều phải phái vài vị thần qua, thần tịch không thay đổi, nhưng sẽ tạm thời đến thần đình mới để đi làm. Tuy nhiên, điều khiến họ băn khoăn là nhìn dáng vẻ này, chờ người ta tuyển dụng xong, thần nhà mình còn có thể trở về sao?



Chưa từng trải qua chuyện như vậy nên chư thần có chút mông lung, có người đi đầu, ý tứ cũng nghe rõ, nhưng rốt cuộc có nên phái thuộc hạ đi hay không?



Ánh mắt Phục Hy quét về phía phía hai hệ Babylon và Ai Cập cổ, còn Dương Nghiên thì cuối cùng cũng đứng lên từ trong góc, nhe răng mỉm cười, hàm răng trắng sáng thật sự khiến đám người hai hệ nhận ra chút ý tứ uy hiếp: “Nhìn qua thì hai vị chủ thần có vẻ đều là người thức thời nhỉ?”



Đúng là thức thời, thần thông của cổ thần, lịch sử nguyên sơ, cùng với những thông tin vi diệu không thể không kể đến về chân tướng phía sau việc chư thần thượng cổ ngã xuống...



Enlil duy trì vẻ mặt lạnh lùng nhưng lại lặng lẽ run lên một cái, sau đó ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía đám cấp dưới cũng mặt liệt giống mình, trầm ngâm hồi lâu: “... Các ngươi, để lại mười người.”



Đám mặt liệt lặng lẽ rơi nước mắt: “...” Đừng mà chủ thần, hy sinh cấp dưới để đổi lấy hạnh phúc của mình là không có đạo đức đâu.



Atum vẫn luôn chú ý tới động tĩnh của bạn tốt, vừa thấy đối phương thỏa hiệp, lập tức thôi không giãy giụa nữa, ngẫm lại rồi ngẩng đầu hỏi: “Tôi không mang theo nhiều người... Để tôi trở về rồi sẽ phái người tới đây sau?!”



Thần Ai Cập đều là người một nhà, một đôi long phượng lại sinh ra một đôi long phượng thai, cứ như thế... Hiện tại ở đây đều là trực hệ, thật sự đáng tiếc, không bằng quay về tùy tiện chuyển phát nhanh một vài kẻ chết thay tới đây...



Odin đưa người, Zeus cũng đưa người, Hỏa thiên sứ còn đánh dấu rõ ràng dấu vết của thần đình mới, cộng thêm hai cái thần hệ xa xưa đi đầu... Vì thế, chuyện kế tiếp liền trở nên đơn giản.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom