-
Chương 3
Trần Tử Sâm cùng Lạc Tiếu Tiếu sau khi nói chuyện trở về, vẻ mặt còn lưu luyến chưa đã thèm. Thấy tôi đang thu dọn mặt bàn, hắn vừa định nói gì đó lại bị thanh âm của hai người ở bàn thứ hai thu hút.
Văn San đang cùng anh trai nói chuyện, trên miệng còn treo nụ cười ngượng ngùng động lòng người.
Trần Tử Sâm biểu tình lập tức cứng đờ, nhưng giây tiếp theo lực chú ý lại bị tôi hấp dẫn.
“Đinh”.
Một đồng tiền xu rơi trên trên bàn, lăn lộn vài vòng, cuối cùng rơi vào lòng bàn tay tôi.
“Cậu liền không chú ý một chút sao” tay tôi chống cằm, nhỏ giọng nói: “Cậu với Lạc Tiếu Tiếu nói chuyện vui vẻ như thế, liền vừa nãy Văn San nhìn Cậu lâu như vậy cũng không phát hiện ra”
“A?” Trần Tử Sâm biểu tình tức khắc liền trở lên hoảng loạn, “Cậu ấy thấy rồi á?”
“Chứ sao nữa” tôi thì thầm nói nhỏ, “Văn San thấy Cậu cùng cô gái khác vui vẻ nói chuyện phiếm, nên cậu ấy đi tìm người khác chơi.”
“Nhưng mà cậu ấy …..” Trần Tử Sâm ngẩn người, theo bản năng phản bác lại: “Cậu ấy cùng tôi không phải là ….”
Cậu ấy cùng tôi không phải là người yêu, Văn Sam thích Thẩm Chi Hành cơ.
Tôi nghĩ thầm, thì ra cậu cũng biết cơ đấy?
Tôi biết hắn muốn nói gì, nhưng sao tôi có thể cho hắn nói xong chứ.
“Bạn học Trần Tử Sâm, đấy là tên cậu đúng không?” Tôi ngắt lời hắn “Cậu đối với bạn nữ nào cũng nhiệt tình thế à? Cậu như thế, cẩn thận Văn San không để ý đến cậu”
Trần Tử Sâm nghe xong lại ngây người.
Hắn thử hỏi tôi: “Tôi cùng bạn nữ khác nói chuyện, cậu ấy sẽ tức giận á”
“Đương nhiên” tôi mỉm cười “Giống như khi cậu thấy Văn San nói chuyện với bạn nam khác, cậu không tức giận à?”
Trần Tử Sâm im lặng, sau một lúc lâu, hắn ấp úng dịch lại gần: “ Cậu còn rất hiểu mấy chuyện này nhỉ?”
“Tất nhiên rồi, Anh trai tôi thường xuyên bị trở thành tấm chắn của mấy đôi yêu nhau, nên hay buồn rầu hỏi tôi cách giải quyết”
Đời trước, Văn San cuối cùng vẫn cùng Trần Tử Sâm hẹn hò.
“Mình không ngờ rằng anh ta là người như thế…..” Nữ sinh tựa vào vai Trần Tử Sâm khóc nức nở như vừa phải chịu nhiều ấm ức lắm.
“Biết người biết mặt không biết lòng” Trần Tử Sâm nhẹ nhàng an ủi “Không có việc gì, tôi với anh ta không giống nhau, tôi sẽ bảo vệ cậu”
Văn San nhỏ giọng nói: “Ừ, tôi bây giờ mới biết, vẫn là cậu đối xử tốt với tôi nhất”
“San San, tôi thực sự tích cậu…..” Trần Tử Sâm lấy hết dũng khí nói “Cùng tôi hẹn hò nhé”
Văn san mím môi, biểu tình ngượng ngùng: “Được”
Một đôi bích nhân, trời đất tạo nên.
Để lại cho anh trai, cũng chỉ có một câu tri nhân tri diện bất tri tâm
Thật tốt một câu tri nhân tri diện bất tri tâm.
“A” Trần Tử Sâm cảm thấy xấu hổ “Thật thế à”
“Bạn học Lạc Tiếu Tiếu hình như cũng thích cậu” Tôi chuyển đề tài “ Dù sao cậu với Văn San cũng không phải người yêu, hay là …..”
Tôi không nói hết câu, nhưng tôi biết Trần Tử Sâm hiểu ý mình.
Hắn lập tức thề thốt giải thích: “Đừng nói lung tung, tôi chỉ thích một mình Văn San, sẽ không thay đổi đâu”.
Tôi không nói nữa.
Sau Khi tan học, tôi đi tìm anh trai, anh hỏi tôi thầy cô toàn dạy hoàn toàn bằng tiếng anh như thế tôi có nghe hiểu không, tôi tươi cười trả lời: “Cũng ổn ạ”
“Em vừa nhập học, nghe không hiểu thì rất bình thường” anh dùng gương mặt đẹp trai nói từ tốn: “Buổi tối về nhà, anh giúp em ôn tập lại một lần nữa”.
“Vâng” tôi không cần suy nghĩ trả lời ngay “Cảm ơn anh trai”
Sau một lúc, tôi lại bảo: “Bạn học mới tới Lạc Tiếu Tiếu có vẻ cũng chưa thích ứng kịp, nhưng mà bạn cùng bàn mới của em thân với cậu ấy nên tan học còn giúp cậu ấy sửa lại ghi chép”
Anh trai dừng lại một lúc, đôi mắt đen nhánh có chút mờ mịt, anh tưởng tôi hâm mộ cô ta nên thử dò hỏi: “..... thế anh cũng giúp em soát lại vở ghi nhé?”
“Không cần đâu” tôi không kìm được đuôi mắt cong lên, vui vẻ nói “Em chỉ cảm thấy, mọi người đều rất thân thiện, thật tốt”.
Nói xong, tôi không quên cho nữ sinh đi ngang qua đang nhìn về phía mình một cái mỉm cười thân thiện.
Giữa giờ nghỉ trưa, tôi thấy Trần Tử Sâm đang đứng một mình thì bị Lạc Tiếu Tiếu kéo lại.
“Trần Tử Sâm, cậu cũng có một mình à” Lạc Tiếu Tiếu cười tự nhiên nói: “Cùng nhau ăn cơm đi”.
Nhưng hắn không giống vừa nãy thân thiện, biểu cảm thậm chí có chút chán ghét, lưu loát dứt khoát từ chối Lạc Tiếu Tiếu rủ đi ăn cơm, thậm chí còn không chút nào khách khí nói: “Chúng ta thân lắm à”
……..
“Làm sao thế?” Thấy tôi bỗng nhiên cười thành tiếng, anh trai khó hiểu hỏi.
“Em mới nghĩ đến một số chuyện vui vẻ” tôi đáp lời, ánh mắt cong cong, đong đầy ý cười “Anh trai, em mua hai hộp sữa bò, cho anh một lọ nè”.
Anh trai tuy không thích sữa bò lắm, nhưng sau khi liếc nhìn tôi, anh đành nghiêm túc mà nói “Cảm ơn”.
Trước kia, Văn San buổi trưa hôm nào cũng sẽ cùng Trần Tử Sâm cùng nhau ăn cơm.
Đối mặt với cuồng nhiệt người theo đuổi, dù có không thích hắn, cũng sẽ có một chút hư vinh tính chiếm hữu.
Đặc biệt là, bỗng nhiên xuất hiện một cô gái xinh xắn vừa tan học liền tìm đến chỗ hắn.
Văn San quả nhiên nghe hiểu lời tôi nói.
Hào phóng, nhiệt tình nam sinh chỗ nào cũng tốt, chính là không biết đúng mực, làm người khác không yên tâm.
Nhưng mà không sao, chó con thích đi tìm người khác chơi cũng được, trở về đem nó nhốt ở ngoài cửa, bỏ đói nó một ngày, nó liền sẽ biết ai mới là chủ nhân thật sự.
Bị cha mẹ chiều hư tiểu thiếu gia, khi chưa được đến đồ vật mà mình thích, đối với tất cả những ai gây cản trở dù vô ý hay cố ý, hắn đều không ưa.
Không những thế, bởi vì Lạc Tiếu Tiếu mà hôm nay Văn San không cùng hắn ăn cơm, thậm chí mãi cho đến ngày hôm sau, ngày thứ ba, Văn San đối hắn đều không có thái độ tốt.
Lạc Tiếu Tiếu đối xử với tôi và các bạn học khác thái độ bình thường không thân cũng không lạ, chỉ duy nhất thân thiết với Trần Tử Sâm.
Trần Tử Sâm thì lại đối với cô ta tránh còn không không kịp nhưng Lạc Tiếu Tiếu lại không hiểu ý, thường xuyên tìm đến cậu ta chơi.
Chuyện Trần Tử Sâm thích Văn San cũng không phải bí mật gì, đang tiếc Lạc Tiếu Tiếu quá tự cao nên không phát hiện.
Có lẽ tôi hơn cô ta cũng chỉ vì được sống lại nên biết nhiều hơn thôi.
Trần Tử Sâm hết sức bất lực hướng tôi xin giúp đỡ: “Ầy, cậu nhiều chủ ý như thế, cậu giúp tôi nghĩ cách với…”
Tôi chậm rì rì nói: “ Cái này rất đơn giản, cậu chỉ cần biểu hiện là mình không thích Lạc Tiếu Tiếu là được”.
Hắn ánh mắt lóe lên, cúi đầu nói: “Lạc Tiếu Tiếu thật đáng ghét, mỗi ngày đều quấn lấy tôi, còn không phải vì gia cảnh nhà tôi sao”
Thân phận ở thế giới này của Lạc Tiếu Tiếu cũng không cao, theo như lời giám thị giả nói lại, cô ta đi đến thế giới cấp thấp cũng sẽ bị hạn chế, không phải muốn làm gì cũng được.
Tôi cũng chỉ mỉm cười, không nói chuyện.
Trong ban dần dần xuất hiện kỳ quái lời đồn đãi, nói nữ sinh mới chuyển đến Lạc Tiếu Tiếu không lo họp tập, ngày nào cũng chỉ biết tìm nam sinh làm nũng chơi đùa.
Có người thấy cô ta thường xuyên đến quán bar, có người thấy cô ta nũng nịu cười với các thầy giáo, có người nghe nói cô ta đời tư hỗn loạn, còn có người nghe nói cô ta chơi với xã hội đen ở bên ngoài.
Lời đồn âm lượng rất nhỏ, nhưng vẫn truyền đến tai tôi.
Vì sao nhỉ? Chẳng lẽ là vì, ngồi cùng bàn với tôi là kẻ tung tin đồn à?
Tôi không biết.
Trần Tử Sâm cảm ơn tôi, hưng phấn nói: “ San San tha lỗi cho tôi rồi, cậu ấy còn đồng ý cuối tuần cùng tôi đi ra ngoài chơi!”
Tôi nói: “Tốt quá”.
Tôi uống một ngụm sữa bò, nghĩ thầm, thật sự quá đơn giản nha.
Chỉ hơi thúc đẩy một chút, ngày trước khốn cảnh làm tôi bất lực thật dễ dàng đã được giải quyết.
Nguyên bản cho rằng địch nhân kiên cố không thể phá vỡ lại cũng chỉ như vậy, không có gì đáng sợ.
Ngay cả kiêu ngạo ương ngạnh Lạc Tiếu Tiếu cũng không có như trong tưởng tượng thông minh, nhiều nhất là một người bị che chở đến nỗi không biết nhân gian khó khăn, thiếu nữ địa vị cao quý, ác độc mà ngây thơ.
…… Thật sự quá đơn giản.
Chính là ở quá khứ, người xuyên không liền dùng thủ đoạn đơn giản như vậy phá huỷ anh trai tôi.
Tôi nghĩ trong lòng, lần này trở lại, dùng thủ đoạn này đối phó với mày ….. liệu mày có phải cũng cảm thấy đau đơn như vậy không?