• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Tổng Tài Trùng Sinh (3 Viewers)

  • Chương 33: Không biết mệt mỏi mà phá hủy người

Cửa phòng vừa mới được mở ra một khe nhỏ mà đột nhiên có một bóng đen nhanh chóng lao đến. Tốc độ nhanh đến mức khiến cho người ta căn bản là không có cách nào kịp phản ứng.



Mạc Hạo Thần vẫn đang nở nụ cười cương trực, trơ mắt nhìn người lao đến đột nhiên đánh ngã mình, sau đó… Ngoài miệng nóng lên.



Anh ta sụp đổ mà ngước mắt lên, gần ngay trước mắt là khuôn mặt người đàn ông với đôi mắt đỏ ngầu.



Mẹ nó, đây không phải là gã đàn ông lôi thôi anh ta tìm đến để làm nhục Khương Chi Chi sao?



“Cút… A a…”



Mạc Hạo Thần điên cuồng giãy giụa, nhưng lại không thể phản kháng lại gã đàn ông lôi thôi bị bỏ thuốc, sau đó lại bị đối phương hôn lên.



Hai mắt anh ta đột nhiên tối sầm lại, đầu vang lên ong ong, hận không thể hôn mê ngay tại chỗ.



Xảy ra chuyện gì? Con mẹ nó ai nói cho anh ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi!



“…”



Khương Bác đứng bất động tại chỗ, mà nữ giúp việc bị mua chuộc cũng vừa mới dẫn một đám người đi tới, nhìn thấy mà trợn tròn mắt.



Toàn thân trần trụi của người đàn ông kia gắt gao kề sát trên người Mạc Hạo Thần, còn không ngừng nhún nhún, hai tay điên cuồng sờ loạn trên người Mạc Hạo Thần, ngoài miệng còn lẩm bẩm.



“Cục cưng à, cưng rất thơm đó… Nhanh cho tôi… Ừm…”



Động tác của anh ta thuần thục, hai ba nhát đã cởi được quần áo trên người Mạc Hạo Thần để lộ ra cơ thể đầy vết đỏ. Những vết này là dấu vết được lưu lại khi anh ta vụиɠ ŧяộʍ với Khương Nhược Vi.



Sau đó, tên đàn ông kia không ngừng lưu lại những dấu vết ám muội trên người Mạc Hạo Thần. Vậy mà trong quá trình ngắn ngủi ấy, Mạc Hạo Thần lại nổi lên phản ứng.



Tất cả những người ở đây đều khiếp sợ đến mức không nói lên lời.



Trùng hợp Khương Như Ngọc lại dẫn theo hai đứa con, giờ thấy được cảnh này, bọn họ hét lên theo bản năng: “Giảm thọ mất! Biếи ŧɦái! Hai tên đàn ông lại ở cùng một chỗ, có thấy buồn nôn hay không vậy?”



“Nhanh chóng tách bọn họ ra, còn ra cái thể thống gì nữa!”



Mặt Khương Bác tối sầm lại, kêu quản gia dẫn người đến tách hai người bọn họ ra.



Sức lực của gã đàn ông lôi thôi kia rất lớn, cho dù mạnh mẽ tách ra như thế nào đi chăng nữa thì ánh mắt anh ta vẫn thẳng tắp mà rơi trên người Mạc Hạo Thần.



Giống như sói đói bắt mồi, trên miệng vẫn còn những giọt nước rơi tí tách.



Khương Bác nhìn thấy ánh mắt Mạc Hạo Thần, cảm thấy có gì đó không đúng nên nhanh chóng chất vấn nữ giúp việc: “Không phải trong phòng này là Chi Chi sao, nó đâu rồi?”



Trong phòng này có Khương Chi Chi mà?



“Ông chủ, tôi… tôi không biết!” Nữ giúp việc mờ mịt lắc đầu, liếc mắt nhìn Mạc Hạo Thần đang áo quần rách rưới.



Sau khi Mạc Hạo Thần lấy lại tinh thần, anh ta điên cuồng lau chùi bờ môi của mình, chính anh ta cũng cảm thấy buồn nôn muốn chết.



Ánh mắt của mọi người xung quanh khi nhìn anh ta đều là chán ghét và cổ quái.



Ánh mắt cầu cứu của nữ giúp việc bắn tới mà anh ta cũng không rảnh quan tâm, anh ta phải tranh thủ thời gian tìm cho mình một cái khăn tắm để che kín thân thể.



“Mạc Hạo Thần, anh làm ra chuyện như vậy nhiều lần là cảm thấy tôi dễ ức hiếp sao!”



Một tiếng chất vấn đột nhiên vang lên, Mạc Hạo Thần vội quay đầu ra cửa.



Vốn dĩ Khương Chi Chi phải bị anh ta tính kế cho tằng tịu với người khác, vậy mà bây giờ cô lại bình yên vô sự đứng trong hành lang.



Anh ta thực sự như nhìn thấy quỷ, sụp đổ kêu lên: “Tại sao cô lại ở đây…”



“A, tôi không nên thấy cảnh này sao?” Khương Chi Chi chế giễu mỉa mai, khóe môi hơi nhếch lên, đi tới bên cạnh Mạc Hạo Thần.



“Bốp!”



Cô giơ tay lên quăng thẳng cho người đàn ông này một cái tát, âm thanh chát chúa rõ to.



Cô cảm thấy đau lòng cho bản thân mình khi dùng tay đánh anh ta nên lần này trực tiếp quơ lấy một quyển từ điển dày.



“Buồn nôn! Anh đã nhiều lần làm nhục tôi… Tôi làm gì có lỗi với anh chứ?”



“Anh không có…” Mạc Hạo Thần bưng gò má đã sưng lên trong nháy mắt, tội nghiệp phủ nhận.



“Vậy tại sao anh ta chỉ nhào lên trên người anh, còn hôn tới hôn lui, chắc chắn giữa hai người có mối quan hệ mập mờ!” Khương Chi Chi tức giận trách cứ, ánh mắt đảo qua bả vai của Mạc Hạo Thần, trong lòng vui như hoa nở.



Phần xuân dược cô làm này quả thật vô cùng hữu hiệu, gã bỉ ổi không nhào tới Mạc Hạo Thần thì còn có thể nhào tới ai chứ?



Sau khi Khương Chi Chi nói xong thì uất ức nhìn về phía Khương Bác, nghẹn ngào nước mắt: “Bố…”



Trong mắt ngập nước, vẻ mặt đau đớn không thôi.



Khương Bác nhìn thấy đôi mắt hoa đào chứa đầy nước kia giống vợ chính thức Niệm Từ của mình như đúc, trong lòng cũng có chút khó chịu.



“Không phải như vậy, chú à, Chi Chi, mọi người hiểu lầm rồi!”



Mạc Hạo Thần hoảng hốt, vội vàng giải thích: “Tôi không phải gay, tôi cũng không bị cái gì mà thích đàn ông đâu, tôi bị mưu hại!”



Đáng chết, sao mọi chuyện lại có thể thành ra như vậy chứ?



Rõ ràng anh ta nghe thấy trong tai nghe truyền đến âm thanh triền miên của Khương Chi Chi và người kia mà!



“Chị gái, có thể là chúng ta thực sự hiểu lầm rồi.” Khương Nhược Vi ở một bên yếu ớt mở miệng, nhưng đáy lòng cô ta lại giận Mạc Hạo Thần muốn chết.



Người đàn ông này có chuyện gì vậy, có mấy lần không được như xe tuột xích, còn ném mình sang một bên.



Lẽ nào anh ta thực sự là gay sao?



Khương Nhược Vi đột nhiên nghĩ đến bản thân và anh ta đã có vô số lần thân mật thì cơ thể lập tức có loại cảm giác khó chịu dị thường.



“Hiểu lầm? Đây coi như là lừa dối hôn nhân rồi!”



Đỗ Tử Hàm khoanh hai tay trước ngực đứng dựa trên tường, khuôn mặt tràn đầy khinh thường, nhận lấy phản bác của Mạc Hạo Thần ngay lập tức: “Trẻ con thì biết cái gì, đừng có nói hươu nói vượn!”



“Tôi nói bậy?” Đỗ Tử Hàm nhún vai, trực tiếp giơ màn hình điện thoại ra: “Các diễn đàn trên mạng đã lan truyền tin này từ lâu rồi, trên đấy nói cậu cả nhà họ Mạc thích đàn ông, tuần trước còn bị bắt gian trong khách sạn, có cả hình ảnh.”



Khương Bác trầm mặt nhận lấy điện thoại, vừa thấy bài đăng và ảnh chụp, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.



“Những thứ này đều là giả!” Mặt Mạc Hạo Thần tái xanh, vội vàng phủ nhận.



Khương Như Ngọc cũng chướng mắt Mạc Hạo Thần, thấy con trai mình bị quát lớn nhanh chóng bổ sung thêm.



“Anh, em nghe nói những người chơi đàn ông, cơ thể sẽ trở nên ô uế, còn chưa biết sẽ mắc phải bệnh gì!”



Khương Bác đen mặt không lên tiếng, trong lòng cũng đã tin tưởng vài phần.



Ánh sáng hướng về phía Mạc Hạo Thần, phía dưới của anh ta thế mà nổi lên phản ứng… Có du͙ƈ vọиɠ với người đàn ông khác, không phải đồng tình luyến ái thì là gì!



Mạc Hạo Thần nghe tội danh giả dối không có thật kia cứ đập vào người anh ta, trong lúc bối rối anh ta nói càng không lựa lời.



“Tôi không làm những chuyện này! Người vụиɠ ŧяộʍ rõ ràng là Khương Chi Chi, không phải là tôi, các người không thể ngậm máu phun người!”



Chuyện đã đến nước này, anh ta cũng không kịp nhớ tình huống bây giờ là gì, trực tiếp đi vào phòng lấy máy nghe lén ở đầu giường ra, vẻ mặt điên cuồng.



Một giây sau, trong máy nghe lén truyền tới giọng nói dương dương tự đắc quen thuộc.



“Nhớ kỹ, chỉ cần anh làm người phụ nữ trong phòng thì những ngày tháng sau này sẽ được sống tốt đẹp.”



“Còn nhớ rõ sau khi xảy ra chuyện sẽ nói như thế nào không? Thừa nhận rằng bản thân uống nhiều rồi chạy vào đó, chuyện này chỉ là ngoài ý muốn!”



Từng chữ từng chữ một đã vạch trần bộ mặt thật xấu xa của Mạc Hạo Thần.



“Không thể nào, tại sao lại như vậy…”



Đối mặt với vô số ánh mắt tức giận, Mạc Hạo Thần vô cùng khiếp sợ.



Sắc mặt anh ta tái xanh, nhìn chằm chằm Khương Chi Chi: “Là cô… Khương Chi Chi, là cô làm có đúng không?”



Anh ta đã nổi giận đến cực điểm, cũng tự xé rách tất cả giả tạo thường này, cũng gọi Khương Chi Chi bằng tên đầy đủ.



Rõ ràng cô nên bị anh ta làm cho hôn mê rồi bị người ta phá hỏng sự thuần khiết ở trong đây chứ!



Biến cố duy nhất, chính là cô!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom