Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nhân duyên của chúng ta-33.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Nhân duyên của chúng ta - Chương 23.
Lam Uyên mang hai cốc cháo lớn lên phòng bệnh. Dạ Trạch vẫn chưa tỉnh lại, cô đành ăn trước vậy...
Mươi phút sau, mẹ Lam mở cửa đi vào, trên người vẫn mặc dở bộ đồ ở nhà. Đây là chứng minh mẹ cô vừa nhận tin lập tức chạy tới đây xem rồi.
Cô nói sơ qua tình trạng của Dạ Trạch cho mẹ, khẳng định anh không thể đi ngủ với giun được, bà mới yên tâm ngồi xuống.
Tô Hiên gọi cho Lam Uyên, nức nở trong điện thoại:
- Chị, nhà em xảy ra hỏa hoạn. Mẹ và anh Tô Kiệt...
Nói đến đây, Tô Hiên òa lên nghẹn ngào.
- Em bình tĩnh lại, gọi trung tâm cứu hộ cứu nạn khẩn cấp, sau đó tìm nơi an toàn đứng yên ở đó. Tuyệt đối không được tìm chết nghe chưa?
Lam Uyên nghe Tô Hiên "Vâng" rồi run rẩy cúp máy. Cô quay sang phía mẹ nói vài câu, vội vã chạy ra ngoài bắt xe tới nhà họ Tô.
Nhân duyên của chúng ta - Chương 23.
Lam Uyên mang hai cốc cháo lớn lên phòng bệnh. Dạ Trạch vẫn chưa tỉnh lại, cô đành ăn trước vậy...
Mươi phút sau, mẹ Lam mở cửa đi vào, trên người vẫn mặc dở bộ đồ ở nhà. Đây là chứng minh mẹ cô vừa nhận tin lập tức chạy tới đây xem rồi.
Cô nói sơ qua tình trạng của Dạ Trạch cho mẹ, khẳng định anh không thể đi ngủ với giun được, bà mới yên tâm ngồi xuống.
Tô Hiên gọi cho Lam Uyên, nức nở trong điện thoại:
- Chị, nhà em xảy ra hỏa hoạn. Mẹ và anh Tô Kiệt...
Nói đến đây, Tô Hiên òa lên nghẹn ngào.
- Em bình tĩnh lại, gọi trung tâm cứu hộ cứu nạn khẩn cấp, sau đó tìm nơi an toàn đứng yên ở đó. Tuyệt đối không được tìm chết nghe chưa?
Lam Uyên nghe Tô Hiên "Vâng" rồi run rẩy cúp máy. Cô quay sang phía mẹ nói vài câu, vội vã chạy ra ngoài bắt xe tới nhà họ Tô.
Bình luận facebook