Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nha-cung-cap-cau-luong-3
Chương 3: Pk(*) thức ăn
Trong trò chơi Thiên đường sành ăn, “Thần bếp” có thể thông qua nấu thức ăn hoặc PK để tăng kinh nghiệm. Mà các chức nghiệp khác như “Thần nông”, “Thần thú”, “Thần tượng” thì chỉ cần dựa vào thao tác là có kinh nghiệm, kỹ năng càng thuần thục thì càng dễ nhận được kinh nghiệm hơn.
* Player Killing, ám chỉ hành động khi game thủ ra tay sát hại trước đối với người chơi khác trong game.
Còn chức nghiệp “Thần thực” chỉ dựa vào “Ăn” để tích lũy kinh nghiệm thì khác hẳn. Mỗi loại thức ăn3chỉ cho kinh nghiệm một lần, lần sau ăn nữa chỉ để thỏa mãn ham muốn được ăn uống của bản thân mà thôi, chứ không nhận được kinh nghiệm gì nữa cả, trừ phi hương vị của nó đã thay đổi, chẳng hạn như ướp, chưng luộc, xào … thành một loại món ăn khác, mới có thể được nhận thêm kinh nghiệm.
Trò chơi mới mở vỏn vẹn nửa tháng mà Bái kiến nữ vương bệ hạ đã vọt lên tới cấp 22, thì đã có thể thấy được thực lực của bang hội “Thức ăn là trời”2rồi.
“Không quên tình đầu, anh nói trứng thú cưng là của anh, vậy anh có bằng chứng không?” Không đợi Không quên tình đầu trả lời, Bái kiến nữ vương bệ hạ đã nói tiếp, “Mọi người đều là anh em trong một bang, tôi cho anh thêm một cơ hội nữa, bây giờ trả lại trứng thú cưng thì 'Thức ăn là trời' có thể tha cho anh một lần, thậm chí không so đo hiềm khích lúc trước, cho phép anh trở về bang hội. Nếu không thì, anh đợi PK đi!”
Nói xong, cô ta còn chưa2thỏa mãn, bổ sung thêm: “À, đúng rồi, nghe nói anh muốn tham gia Cuộc thi đấu tuyển chọn Thần bếp vào ngày mai hả? Vậy anh cần phải biết rằng, hiện giờ anh chỉ mới cấp 19, chưa đủ tư cách để đăng kí đâu. Nếu như PK thua, có lẽ còn bị giáng cấp nữa đó nha.”
Trên nguyên tắc thì người chơi Thiên đường sành ăn không thể đánh nhau, chỉ có thể giải quyết toàn bộ mâu thuẫn bằng cách thi đấu chức nghiệp với nhau thôi. Mà “Cuộc thi đấu tuyển chọn Thần bếp” là9cuộc so tài để tìm ra Thần bếp mỗi tháng tổ chức một lần, người chơi từ cấp 20 trở lên mới được phép đăng ký tham gia. Quán quân cuộc thi không những có thể được tài trợ mua sắm hiện vật, mà còn có cơ hội tham quan học tập ở khách sạn ba sao Michelin, được bao ăn bao ở bao cả vé máy bay nữa.
Bạch Niệm Niệm hơi khó chịu, mặc dù không hiểu ân oán giữa bọn họ, nhưng cô cảm thấy, nếu như Không quên tình đầu không tốt bụng cứu mình thì4có lẽ anh ấy đã không bị quần chúng vây xem phát hiện ra rồi.
“Cô em này nói chuyện xảo trá quá, PK không cùng chức nghiệp phải tìm viện trợ từ bên ngoài, cô ta mời một đầu bếp cao cấp tới đấu, bản thân còn có thể làm giám khảo, lại mua chuộc thêm hai vị giám khảo khác nữa, thì chắc chắn là giành được chiến thắng rồi.”
“Có thể lắm, Thức ăn là trời, lát nữa đừng kêu tôi làm giám khảo nha.”
“Nếu như là tôi, tôi sẽ từ chối PK, dù sao trứng thú cưng có thể tìm lại được nhưng để lỡ mất cuộc thi tuyển chọn thì không có lợi lắm.”
“Cậu nói ngược rồi phải không? Để lỡ cuộc thi đấu thì chờ tháng tới lại đăng ký là được, nhưng trứng thú cưng mới là thứ chỉ có thể dựa vào vận may mới gặp được thôi.”
“Đừng nên quan tâm tới cô ta, Thức ăn là trời thì thế nào, nếu nghiêm trọng quá thì xóa acc tạo lại là được rồi.”
Nghe quần chúng vây xem nhắc tới “Giám khảo”, Bạch Niệm Niệm lại càng khó chịu hơn: Hệ thống sẽ mời Thần thực ở gần nơi tổ chức thi đấu PK làm giám khảo cho người chơi, mà cô còn chưa chuyển chức, cho nên không thể giúp đỡ được gì cả, hay là cô kéo hắn rời đi luôn? Cô vừa định mở miệng, Không quên tình đầu đã đưa ra lựa chọn:
“PK? Được thôi. Nếu như các người thua thì đừng có xuất hiện trước mặt tôi nữa.”
“Này...” Bạch Niệm Niệm la lên. Không quên tình đầu nhìn qua, đôi mắt vẫn trong suốt không gợn sóng, tựa như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay vậy. Một câu “Anh hùng không so đo thua thiệt trước mắt” của Bạch Niệm Niệm bị nghẹn giữa chừng, không thể nói ra khỏi miệng.
Bái kiến nữ vương bệ hạ cười đắc ý, cao giọng nói: “Có đầu bếp nào sẵn lòng PK thay tôi không?”
Bạch Niệm Niệm ngờ vực nhìn sang: Vừa nãy cô ta hùng hổ dọa người như vậy mà lại không có chuẩn bị đầu bếp trước sao? Không thể tin nổi.
“Không có người nào sao? Tôi cho 100 thẻ thức ăn nha.” Bái kiến nữ vương bệ hạ nói.
Đám người bắt đầu xôn xao, Bạch Niệm Niệm hơi không được vui. Trò chơi lớn như vậy, người chơi cũng nhiều như vậy, mặc dù trứng thú cưng hiếm hoi nhưng cũng đâu phải chỉ có một quả này, có tiền thì đi đăng tin thu mua đi, sao cứ phải nhằm vào một đầu bếp quèn người ta như vậy chứ.
“200 thẻ thức ăn!” Bái kiến nữ vương bệ hạ vẫn còn đang tăng giá, “Thế nào, 200 đồng tiền một đĩa thức ăn, ai đấu?”
“Tôi...”
“Tôi đấu!” Một người đàn ông đầu to lỗ tai cũng to đứng ra giành trước, trên đầu treo một ID thật dài: Khang lão đại không có thịt không vui. Bạch Niệm Niệm mở tài liệu của người này ra nhìn một chút, gã đã cấp 29 rồi!
“Hệ thống [Thiên đường] nhắc nhở: Người chơi [Bái kiến nữ vương bệ hạ] ủy thác người chơi [Khang lão đại không có thịt không vui] đề nghị PK kỹ năng nấu nướng với người chơi [Không quên tình đầu], tọa độ: 100 mét hướng Đông Nam, thôn Bao cỏ, xã Du Toàn, thành Tuyền Thủy, người chơi [Không quên tình đầu] tạm thời chưa trả lời.”
“Hệ thống [Thiên đường] nhắc nhở: Người chơi [Bái kiến nữ vương bệ hạ] ủy thác người chơi [Khang lão đại không có thịt không vui] đề nghị PK kỹ năng nấu nướng với người chơi [Không quên tình đầu], tọa độ: 100 mét hướng Đông Nam, thôn Bao cỏ, xã Du Toàn, thành Tuyền Thủy, người chơi [Không quên tình đầu] đã trả lời. PK sắp bắt đầu, mời người chơi đang vây xem ở lân cận làm giám khảo, cùng nhau chứng kiến món ăn ngon ra lò!”
“Rầm”! Hai quầy bếp cùng một bàn giám khảo từ trên trời rơi xuống. Khang lão đại không có thịt không vui - không hổ là người sắp chuyển chức lần hai, gã có hẳn quầy bếp riêng, các loại công cụ cùng nguyên liệu nấu ăn cũng đều có đủ cả. Lại nhìn phía Không quên tình đầu, là dạng quầy bếp thông thường cùng dụng cụ làm bếp cơ bản do hệ thống cung cấp. Hắn đang tự thao tác trên màn hình của mình, hẳn là đang lấy nguyên liệu nấu ăn trong túi đeo lưng ra.
Giữa trời, có một cái đồng hồ cát to lớn đang lẳng lặng trôi, sau năm giây nữa sẽ bắt đầu tính giờ.
“Chờ một chút!” Bạch Niệm Niệm không nhịn được đi lên trước mấy bước, nói, “Khang lão đại không có thịt không vui cao hơn Không quên tình đầu 10 cấp, còn có bếp riêng, chắc chắn nguyên liệu nấu ăn sẽ nhiều hơn anh ấy, có phải trận thi đầu này rất không công bằng hay không?”
“Không sai, không công bằng!” Có người phụ họa theo, nhưng cũng có người không đồng ý: “PK cũng đâu phải thi đấu chính thức, so đo nhiều như vậy thì chẳng có gì thú vị cả.”
Không quên tình đầu ngạc nhiên nhìn Bạch Niệm Niệm, Khang lão đại không có thịt không vui lại cắm “Phịch” con dao chặt thịt lên trên tấm thớt: “Cô là ai? Cùng đội với cậu ta hả?”
“Không phải, tôi chỉ...”
“Vậy liên quan gì tới cô? Đi đi đi đi sang một bên, đừng xen vào chuyện của người khác!”
Bạch Niệm Niệm bị nghẹn mặt đỏ lên, Không quên tình đầu đi tới trước mặt cô, nói khẽ: “Cảm ơn cô, không sao đâu, chưa chắc là tôi sẽ thua mà.”
Bạch Niệm Niệm cau mày lại nhìn anh chàng đầu bếp bình tĩnh quá mức này, nghi ngờ có phải cung phản xạ cảm xúc của anh ấy quá dài hay không. Cấp bậc, trang bị, nguyên liệu nấu ăn, toàn bộ đều không bằng đối thủ, vậy mà anh ấy vẫn nói “chưa chắc sẽ thua”, chẳng lẽ anh ấy là một đầu bếp ở ngoài đời thực hay sao?
Nhưng đây là trò chơi, chắc chắn giám khảo cũng là người do đối phương sắp đặt.
“Đúng rồi, có thể giúp tôi tạm giữ cái này một lúc không?” Không quên tình đầu vừa nói, liền lặng lẽ đặt một món đồ vào trong tay Bạch Niệm Niệm. Bạch Niệm Niệm nhìn một cái, OMG, đây không phải là trứng thú cưng mà bọn họ đang tranh giành sao? Nói tạm giữ liền tạm giữ, có phải Không quên tình đầu bình tĩnh quá rồi không.
Khang lão đại không có thịt không vui cầm dao chặt thịt lên, giở giọng xem thường: “Ông đây ghét nhất là loại cẩu nam nữ lôi lôi kéo kéo cọ cọ xát xát...”
“Khang lão đại, ông đang nói ai vậy?” Một giọng nói đã từng nghe ở đâu cắt đứt lời nói của Khang lão đại không có thịt không vui, Bạch Niệm Niệm ngoảnh đầu nhìn lại, thì ra là Triệu Tiểu Dã. Không biết cô ấy tới từ lúc nào, trên người mặc một bộ trang phục cổ xưa màu đen của nam giới, cưỡi một con ngựa cao to bóng loáng, giống như một hiệp khách lang bạt trong giang hồ vậy.
Không biết tại sao, Khang lão đại vừa nãy còn lớn mồm mà khi mới nhìn thấy cô ấy đã không dám lên tiếng nữa rồi.
“Còn thi nữa hay không!” Bái kiến nữ vương bệ hạ giậm chân một cái, hô lớn. Bạch Niệm Niệm nhìn Không quên tình đầu, lùi về phía sau.
Trong trò chơi Thiên đường sành ăn, “Thần bếp” có thể thông qua nấu thức ăn hoặc PK để tăng kinh nghiệm. Mà các chức nghiệp khác như “Thần nông”, “Thần thú”, “Thần tượng” thì chỉ cần dựa vào thao tác là có kinh nghiệm, kỹ năng càng thuần thục thì càng dễ nhận được kinh nghiệm hơn.
* Player Killing, ám chỉ hành động khi game thủ ra tay sát hại trước đối với người chơi khác trong game.
Còn chức nghiệp “Thần thực” chỉ dựa vào “Ăn” để tích lũy kinh nghiệm thì khác hẳn. Mỗi loại thức ăn3chỉ cho kinh nghiệm một lần, lần sau ăn nữa chỉ để thỏa mãn ham muốn được ăn uống của bản thân mà thôi, chứ không nhận được kinh nghiệm gì nữa cả, trừ phi hương vị của nó đã thay đổi, chẳng hạn như ướp, chưng luộc, xào … thành một loại món ăn khác, mới có thể được nhận thêm kinh nghiệm.
Trò chơi mới mở vỏn vẹn nửa tháng mà Bái kiến nữ vương bệ hạ đã vọt lên tới cấp 22, thì đã có thể thấy được thực lực của bang hội “Thức ăn là trời”2rồi.
“Không quên tình đầu, anh nói trứng thú cưng là của anh, vậy anh có bằng chứng không?” Không đợi Không quên tình đầu trả lời, Bái kiến nữ vương bệ hạ đã nói tiếp, “Mọi người đều là anh em trong một bang, tôi cho anh thêm một cơ hội nữa, bây giờ trả lại trứng thú cưng thì 'Thức ăn là trời' có thể tha cho anh một lần, thậm chí không so đo hiềm khích lúc trước, cho phép anh trở về bang hội. Nếu không thì, anh đợi PK đi!”
Nói xong, cô ta còn chưa2thỏa mãn, bổ sung thêm: “À, đúng rồi, nghe nói anh muốn tham gia Cuộc thi đấu tuyển chọn Thần bếp vào ngày mai hả? Vậy anh cần phải biết rằng, hiện giờ anh chỉ mới cấp 19, chưa đủ tư cách để đăng kí đâu. Nếu như PK thua, có lẽ còn bị giáng cấp nữa đó nha.”
Trên nguyên tắc thì người chơi Thiên đường sành ăn không thể đánh nhau, chỉ có thể giải quyết toàn bộ mâu thuẫn bằng cách thi đấu chức nghiệp với nhau thôi. Mà “Cuộc thi đấu tuyển chọn Thần bếp” là9cuộc so tài để tìm ra Thần bếp mỗi tháng tổ chức một lần, người chơi từ cấp 20 trở lên mới được phép đăng ký tham gia. Quán quân cuộc thi không những có thể được tài trợ mua sắm hiện vật, mà còn có cơ hội tham quan học tập ở khách sạn ba sao Michelin, được bao ăn bao ở bao cả vé máy bay nữa.
Bạch Niệm Niệm hơi khó chịu, mặc dù không hiểu ân oán giữa bọn họ, nhưng cô cảm thấy, nếu như Không quên tình đầu không tốt bụng cứu mình thì4có lẽ anh ấy đã không bị quần chúng vây xem phát hiện ra rồi.
“Cô em này nói chuyện xảo trá quá, PK không cùng chức nghiệp phải tìm viện trợ từ bên ngoài, cô ta mời một đầu bếp cao cấp tới đấu, bản thân còn có thể làm giám khảo, lại mua chuộc thêm hai vị giám khảo khác nữa, thì chắc chắn là giành được chiến thắng rồi.”
“Có thể lắm, Thức ăn là trời, lát nữa đừng kêu tôi làm giám khảo nha.”
“Nếu như là tôi, tôi sẽ từ chối PK, dù sao trứng thú cưng có thể tìm lại được nhưng để lỡ mất cuộc thi tuyển chọn thì không có lợi lắm.”
“Cậu nói ngược rồi phải không? Để lỡ cuộc thi đấu thì chờ tháng tới lại đăng ký là được, nhưng trứng thú cưng mới là thứ chỉ có thể dựa vào vận may mới gặp được thôi.”
“Đừng nên quan tâm tới cô ta, Thức ăn là trời thì thế nào, nếu nghiêm trọng quá thì xóa acc tạo lại là được rồi.”
Nghe quần chúng vây xem nhắc tới “Giám khảo”, Bạch Niệm Niệm lại càng khó chịu hơn: Hệ thống sẽ mời Thần thực ở gần nơi tổ chức thi đấu PK làm giám khảo cho người chơi, mà cô còn chưa chuyển chức, cho nên không thể giúp đỡ được gì cả, hay là cô kéo hắn rời đi luôn? Cô vừa định mở miệng, Không quên tình đầu đã đưa ra lựa chọn:
“PK? Được thôi. Nếu như các người thua thì đừng có xuất hiện trước mặt tôi nữa.”
“Này...” Bạch Niệm Niệm la lên. Không quên tình đầu nhìn qua, đôi mắt vẫn trong suốt không gợn sóng, tựa như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay vậy. Một câu “Anh hùng không so đo thua thiệt trước mắt” của Bạch Niệm Niệm bị nghẹn giữa chừng, không thể nói ra khỏi miệng.
Bái kiến nữ vương bệ hạ cười đắc ý, cao giọng nói: “Có đầu bếp nào sẵn lòng PK thay tôi không?”
Bạch Niệm Niệm ngờ vực nhìn sang: Vừa nãy cô ta hùng hổ dọa người như vậy mà lại không có chuẩn bị đầu bếp trước sao? Không thể tin nổi.
“Không có người nào sao? Tôi cho 100 thẻ thức ăn nha.” Bái kiến nữ vương bệ hạ nói.
Đám người bắt đầu xôn xao, Bạch Niệm Niệm hơi không được vui. Trò chơi lớn như vậy, người chơi cũng nhiều như vậy, mặc dù trứng thú cưng hiếm hoi nhưng cũng đâu phải chỉ có một quả này, có tiền thì đi đăng tin thu mua đi, sao cứ phải nhằm vào một đầu bếp quèn người ta như vậy chứ.
“200 thẻ thức ăn!” Bái kiến nữ vương bệ hạ vẫn còn đang tăng giá, “Thế nào, 200 đồng tiền một đĩa thức ăn, ai đấu?”
“Tôi...”
“Tôi đấu!” Một người đàn ông đầu to lỗ tai cũng to đứng ra giành trước, trên đầu treo một ID thật dài: Khang lão đại không có thịt không vui. Bạch Niệm Niệm mở tài liệu của người này ra nhìn một chút, gã đã cấp 29 rồi!
“Hệ thống [Thiên đường] nhắc nhở: Người chơi [Bái kiến nữ vương bệ hạ] ủy thác người chơi [Khang lão đại không có thịt không vui] đề nghị PK kỹ năng nấu nướng với người chơi [Không quên tình đầu], tọa độ: 100 mét hướng Đông Nam, thôn Bao cỏ, xã Du Toàn, thành Tuyền Thủy, người chơi [Không quên tình đầu] tạm thời chưa trả lời.”
“Hệ thống [Thiên đường] nhắc nhở: Người chơi [Bái kiến nữ vương bệ hạ] ủy thác người chơi [Khang lão đại không có thịt không vui] đề nghị PK kỹ năng nấu nướng với người chơi [Không quên tình đầu], tọa độ: 100 mét hướng Đông Nam, thôn Bao cỏ, xã Du Toàn, thành Tuyền Thủy, người chơi [Không quên tình đầu] đã trả lời. PK sắp bắt đầu, mời người chơi đang vây xem ở lân cận làm giám khảo, cùng nhau chứng kiến món ăn ngon ra lò!”
“Rầm”! Hai quầy bếp cùng một bàn giám khảo từ trên trời rơi xuống. Khang lão đại không có thịt không vui - không hổ là người sắp chuyển chức lần hai, gã có hẳn quầy bếp riêng, các loại công cụ cùng nguyên liệu nấu ăn cũng đều có đủ cả. Lại nhìn phía Không quên tình đầu, là dạng quầy bếp thông thường cùng dụng cụ làm bếp cơ bản do hệ thống cung cấp. Hắn đang tự thao tác trên màn hình của mình, hẳn là đang lấy nguyên liệu nấu ăn trong túi đeo lưng ra.
Giữa trời, có một cái đồng hồ cát to lớn đang lẳng lặng trôi, sau năm giây nữa sẽ bắt đầu tính giờ.
“Chờ một chút!” Bạch Niệm Niệm không nhịn được đi lên trước mấy bước, nói, “Khang lão đại không có thịt không vui cao hơn Không quên tình đầu 10 cấp, còn có bếp riêng, chắc chắn nguyên liệu nấu ăn sẽ nhiều hơn anh ấy, có phải trận thi đầu này rất không công bằng hay không?”
“Không sai, không công bằng!” Có người phụ họa theo, nhưng cũng có người không đồng ý: “PK cũng đâu phải thi đấu chính thức, so đo nhiều như vậy thì chẳng có gì thú vị cả.”
Không quên tình đầu ngạc nhiên nhìn Bạch Niệm Niệm, Khang lão đại không có thịt không vui lại cắm “Phịch” con dao chặt thịt lên trên tấm thớt: “Cô là ai? Cùng đội với cậu ta hả?”
“Không phải, tôi chỉ...”
“Vậy liên quan gì tới cô? Đi đi đi đi sang một bên, đừng xen vào chuyện của người khác!”
Bạch Niệm Niệm bị nghẹn mặt đỏ lên, Không quên tình đầu đi tới trước mặt cô, nói khẽ: “Cảm ơn cô, không sao đâu, chưa chắc là tôi sẽ thua mà.”
Bạch Niệm Niệm cau mày lại nhìn anh chàng đầu bếp bình tĩnh quá mức này, nghi ngờ có phải cung phản xạ cảm xúc của anh ấy quá dài hay không. Cấp bậc, trang bị, nguyên liệu nấu ăn, toàn bộ đều không bằng đối thủ, vậy mà anh ấy vẫn nói “chưa chắc sẽ thua”, chẳng lẽ anh ấy là một đầu bếp ở ngoài đời thực hay sao?
Nhưng đây là trò chơi, chắc chắn giám khảo cũng là người do đối phương sắp đặt.
“Đúng rồi, có thể giúp tôi tạm giữ cái này một lúc không?” Không quên tình đầu vừa nói, liền lặng lẽ đặt một món đồ vào trong tay Bạch Niệm Niệm. Bạch Niệm Niệm nhìn một cái, OMG, đây không phải là trứng thú cưng mà bọn họ đang tranh giành sao? Nói tạm giữ liền tạm giữ, có phải Không quên tình đầu bình tĩnh quá rồi không.
Khang lão đại không có thịt không vui cầm dao chặt thịt lên, giở giọng xem thường: “Ông đây ghét nhất là loại cẩu nam nữ lôi lôi kéo kéo cọ cọ xát xát...”
“Khang lão đại, ông đang nói ai vậy?” Một giọng nói đã từng nghe ở đâu cắt đứt lời nói của Khang lão đại không có thịt không vui, Bạch Niệm Niệm ngoảnh đầu nhìn lại, thì ra là Triệu Tiểu Dã. Không biết cô ấy tới từ lúc nào, trên người mặc một bộ trang phục cổ xưa màu đen của nam giới, cưỡi một con ngựa cao to bóng loáng, giống như một hiệp khách lang bạt trong giang hồ vậy.
Không biết tại sao, Khang lão đại vừa nãy còn lớn mồm mà khi mới nhìn thấy cô ấy đã không dám lên tiếng nữa rồi.
“Còn thi nữa hay không!” Bái kiến nữ vương bệ hạ giậm chân một cái, hô lớn. Bạch Niệm Niệm nhìn Không quên tình đầu, lùi về phía sau.