• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Nhà Có Điêu Phu (2 Viewers)

  • Chương 74

Cổ Hạo Nhiên gật gật đầu sắc mặt chấn lạnh nói: "Sáng nay Điệp Y nhận được tin tức của nhân viên nội bộ từ kinh thành truyền tới, nữ hoàng chỉ là nhằm vào ba ngành muối, lương thực, môi khoáng đang nằm trong tay chúng ta, trước mắt những ngành kinh doanh khác, bên đó tạm thời chưa có ý gì."

Cổ Hạo Viễn chau mày nói: "Ý của câu này có phải là trấn áp dừng lại ở đây."

Cổ Hạo Ảnh hừ lạnh một tiếng: "Cổ gia rễ sâu lá tốt, nếu thật bức cấp, nói câu khó nghe, chó cùng rứt giậu, chúng ta không được tốt, bọn họ cũng đừng mong có được lợi ích gì, chẳng qua chúng ta lưỡng bại câu thương."

Cổ Hạo Thanh gật đầu nói: "Lời này của tiểu ngũ tuy cuồng vọng, nhưng cũng không phải làm không được, bây giờ xem cả cái Thánh Thiên vương triều, vì ngành nghề của chúng ta gặp biến động, bây giờ trên thị trường đâu đâu cũng là lòng người hoang mang, nếu chúng ta thật sự hủy toàn bộ, cả cái Thánh Thiên này nói ít lắm cũng phải để nó lùi lại hai mươi năm, cái gì mà phồn vinh thịnh thế, khiến cho họ đều đi gặp quỷ hết."

Cổ Hạo Dương vẻ mặt âm trầm nói: "Nữ hoàng sợ cũng là thấy điều này, nhà chúng ta nếu toàn bộ bị biến động, thập đại môn đình khác đừng nói là nhân cơ hội mà trổi dậy, e là toàn bộ bị chúng ta kéo xuống, biến động trên thị trường không phải bất kỳ gia đình nào trong số họ có thể chống đỡ nổi."

Cổ Hạo Dương chau mày nói: "Cứ cho là ả nhằm vào ba ngành nghề này của chúng ta, nhưng bây giờ đã liên lụy tới tất cả những ngành nghề khác của chúng ta, phải biết một khi hành động sẽ kéo theo toàn cục, trước mắt ngành nghề nào của chúng ta đều đã xuất hiện hiện tượng đóng cửa, điều này đã động tới huyết mạch của chúng ta, không thể nói ả chỉ nhằm vào ngành gì, mà ả đã nhằm vào tất cả mọi thứ của nhà chúng ta."

Cổ Hạo Viễn cũng gật đầu nói: "Ả ta mở đầu, phía sau cứ cho là ả muốn dừng lại, chuyện này cũng không phải nói xong là xong, cục diện bây giờ đã tương đối khó thu dọn rồi, không cần biết là chỉnh đốn lại nhũng ngành nghề khác, hay là phương diện khác, huống hồ ai biết ả sẽ dừng lại hay không."

Điệp Y thản nhiên ngồi qua một bên luôn biết Cổ gia có rất nhiều tiền, từ tư liệu của Nguyệt đường thu thập được cũng hiện thị thế lực to mạnh khác thường của Cổ gia trải khắp Thánh Thiên, nhưng mà chỉ là cơ bản vẫn chưa ổn định, lúc này nghe bọn Cổ Hạo Nhiên nói, bất giác càng thêm xác định điểm này, thế lực của một gia đình có thể đủ để ảnh hưởng tới cả một Thánh Thiên, gia đình như vậy hoàng đế không diệt trừ, vậy thì thật kỳ lạ.

Cổ Hạo Nhiên nhìn mọi người một cái, nói: "Ta nghĩ cũng là ý này, nhà chúng ta trong một ngày mà mất đi nửa sản nghiệp, bây giờ lại bị những môn đình khác nhìn như hổ đói, chúng ta nếu cực lực cứu vãn, chỉ có đầu tư vào những ngành nghề kinh doanh khác, trong vũng bùn này tranh đấu cùng những nhà khác sau đó, cứ cho là vẫn ngồi vững ở vị trí đệ nhất môn đình, hoặc là ngồi không vững, thế lực của chúng ta bây giờ đã khác trước, lúc đó cứ cho là gây bất ổn với triều đình, e cũng chỉ là bất lực."

Lời này khiến mấy người ngồi đó đều rơi vào trầm tư, Cổ Chấn nhìn Cổ Hạo Nhiên trầm ổn nói: "Hạo Nhiên, con nghĩ thế nào thì nói ra, cha nghĩ hôm nay con muốn toàn bộ chúng ta trở về, không phải là để nghe những phân tích này, muốn cứu vãn hay là đi con đường khác, con nói thử xem."

Cổ Hạo Nhiên ừm một tiếng với Cổ Chấn rồi quay đầu nhìn bọn Cổ Hạo Dương nói: "Ý kiến của con rất đơn giản, giang sơn chúng ta vất vả có được, dựa vào đâu trong một ngày toàn bộ đều dâng cho người khác, nếu nói chúng ta làm sai, triều đình có lý do danh chính ngôn thuận, vậy thì tổn thất con cũng không lời nào để nói, mượn cớ và thủ đoạn này, cưỡng đoạt những thứ của chúng ta, ả dựa vào đâu?"

Cổ Hạo Ảnh vừa nghe tới đây liền nhảy gào lên: "Nói đúng, ả dựa vào đâu? Vì ả là hoàng đế, chúng ta phải nghe ả, ả muốn gì, chúng ta phải dâng lên thứ đó, giang sơn của ả không phải là ả gây dựng ra, ả không phải là sinh ra nơi đó, cho nên mới có được những thứ tốt đẹp, mà những gì chúng ta có bây giờ, là do một tay chúng ta từng bước gây dựng, ả dựa vào đâu muốn chúng ta thế nào thì thế đó?"

Cổ Hạo Dương sắc mặt bức tới đỏ lên, lớn tiếng nói: "Tiểu lục, thứ của chúng ta quyết không thể dâng trắng cho người khác được, nhưng mà ả là hoàng đế, tất cả năng lực của ả có được chúng ta không thể chống đỡ nổi, phương diện này nhất định phải suy nghĩ kỹ."

Cổ Hạo Nhiên gật gật đầu nhìn mấy người họ một cái nói: "Đúng, chính vì ả là hoàng đế, cho nên ba sản nghiệp đó chúng ta làm thế nào cũng không lấy lại được, bây giờ về phương diện này chúng ta cũng không cần đối phó với triều đình, không nghi ngờ gì chỉ là lãng phí thời gian mà thôi, ả muốn thì ả cứ lấy đi, ta chỉ lo ả không nuốt trôi."

Cổ Hạo Thanh bình tĩnh nhìn Cổ Hạo Nhiên nói: "Làm thế nào?"

Cổ Hạo Nhiên hít sâu một hơi nói: "Rất đơn giản, chẳng qua là hai chữ sẵn lòng."

Cổ Chấn vừa nghe bất giác hơi chấn kinh nhìn Cổ Hạo Nhiên nói: "Con cũng biết mối liên quan này lớn thế nào?"

Cổ Hạo Nhiên nhìn Cổ Chấn một cái nói: "Cha, những điều này con đều nghĩ qua, ả không phải muốn cân bằng thế lực các đại môn định chúng ta sao? Không phải là muốn chế ước nhà chúng ta sao? Chúng ta cứ để ả cân bằng chế ước là được rồi, ả muốn ba sản nghiệp lớn của chúng ta, ta thuận tiện dâng tặng hết những sản nghiệp khác, ả bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa."

Những lời này khiến bọn Cổ Hạo Dương nghe xong hoàn toàn chấn động, nửa buổi trời Cổ Hạo Thanh hoàn hồn trầm giọng nói: "Tiểu lục, nên làm thế nào, đệ cứ đề ra, bọn ta nghe đệ." Bọn Cổ Hạo Dương bên cạnh cũng đã hiểu, thần sắc đều trầm tĩnh gật gật đầu.

Cổ Hạo Nhiên nhìn mọi người một cái nghiến răng nghiến lợi nói: "Các ca ca không hối hận? Phải biết làm như thế tất cả những thứ chúng ta có đều phải làm lại từ đầu."

Đại ca Cổ Hạo Dương nãy giờ tương đối trầm ổn lúc này vô cùng nghiêm túc nói: "Bọn huynh biết hai chữ sẵn lòng sẽ trả cái giá như thế nào, nhưng mà, so với việc để người khác tới cưỡng đoạt những thứ của chúng ta, chi bằng chúng ta tự mình chuẩn bị, cứ cho là chết cũng phải kéo theo vô số đệm lót lưng. Càng huống hồ tiền chúng ta có được đã đủ nhiều rồi, năm đó không có vốn liếng gì cũng qua được, bây giờ cứ cho là như thế tiền chúng ta vẫn tiêu xài không hết, vậy chúng ta còn sợ gì chứ?" Lời vừa nói ra bọn Cổ Hạo Ảnh đều lớn tiếng phụ họa.

Cổ Hạo Ảnh cao giọng nói: "Đại ca nói đúng, chúng ta kinh thương chẳng qua là muốn mình được tốt, cuộc sống được thoải mái, bây giờ đã thành bán mạng cho người khác, làm việc cho người khác, hoàn toàn trái ngược với mong muốn ban đầu của chúng ta, nếu nói vì niềm vui của mình, vì rạng danh gia đình, chúng ta cực khổ chút cũng không nói gì, bây giờ chúng ta có tiền, nhưng ngược lại trở thành có tội với chúng ta, vậy thì còn ý nghĩa gì, ả muốn thì chúng ta cho ả chết nghẹn."

Cổ Chấn thấy Cổ Hạo Nhiên nhìn mình, hít sâu một hơi nói: "Tâm huyết của ta không thể hủy trong tay người khác, muốn hủy cũng chỉ có thể hủy trong tay mình" Trước mắt không cần biết là tu chỉnh, hay là đối đầu với triều đình, sau một trận tranh đấu, e Cổ gia cũng sớm đã hoàn toàn thay đổi, làm giá y cho người khác, chi bằng tự mình động đao. "

Cổ Hạo Nhiên thấy Cổ Chấn đây rõ ràng là đã đáp ứng, sau đó trầm giọng nói:" Đã như vậy thì ta sẽ nói cách nghĩ của ta, ả nhìn như vậy tâm địa hẹp hòi, thủ đoạn đê hèn, không cần biết sau này chúng ta cúi đầu phục tùng hay làm lớn lại, trong mắt trong lòng ả đều luôn đề phòng chúng ta, phục tùng ả có thể tùy ý cướp đoạt, làm lớn sẽ giống như hôm nay, ả một khi nhịn không được thì lại tới giành, như vậy chi bằng ta trực tiếp dâng tặng cho ả một đại lễ.

Sơn gia không phải trước giờ luôn muốn cùng chúng ta tranh giành sao, hai năm nay trầm lắng xuống e chính là đợi ngày hôm nay, vậy thì chúng ta cho họ một cơ hội như vậy, đem tất cả sinh ý trong tay chúng ta phong tồn lại, niêm phong toàn bộ những thứ của nhà chúng ta có trên thị trường, để thị trường trống nhường lại cho hắn, để bọn họ đi tranh đoạt. "

Cổ Hạo Thanh hơi gật đầu nhìn Cổ Hạo Nhiên nói:" Cho hai bên cắn xé nhau, chúng ta một khi toàn bộ rút lui, thị trường của cả Thánh Thiên e là trống khoảng bốn mươi phần trăm, đầm nước này đủ sâu rồi, nếu không cẩn thận rơi xuống thì ngay cả đáy cũng không mò tới liền bị rơi vào bên trong. Sơn gia cứ cho là chúng ta đem cả thị trường dâng cho họ, e là họ không những nuốt không trôi, ngược lại còn rơi vào tình trạng như hôm nay. "

Cổ Hạo Nhiên hừ lạnh một tiếng nói:" Đối với người giậu đổ bìm leo thì không cần khách khí, đã muốn đồ của chúng ta, vậy thì để bọn họ đi giành cho đã, họ không phải là muốn ngôi vị đệ nhất môn đình của Thánh Thiên vương triều sao, ta hai tay dâng cho họ, e là củ khoai phỏng tay này họ nhận được nhưng ngồi không vững. "

Cổ Hạo Nhiên dừng một lúc lại nói:" Tất cả kho lương thực kho muối còn lại toàn bộ niêm phong lại cho ta, không cho phép để lọt ra ngoài dù là một chút, tất cả buôn bán dưới trướng Cổ gia có thể bán được, toàn bộ dựa theo lợi nhuận cao hơn vốn một bậc đều đem xử lý hết, tiền trang từ ngày mai không đóng cửa nữa, bắt đầu mở kim khố, tới bao nhiêu người đổi bấy nhiêu tiền, không tới thì gia hạn cho họ trong vòng ba ngày toàn bộ phải đổi hết, nếu không quá ngày thì không giải quyết.

Tất cả những khách hàng qua lại với chúng ta và lao động lâu dài, bồi thường cho họ gấp đôi, đem tất cả lợi nhuận cao hơn một bậc lần này, toàn bộ dùng để cho tất cả những người làm việc cho chúng ta, cũng chính là giúp chúng ta trông coi gian hàng, cũng không cần để sót, chỉ cần người của chúng ta cứ cho là thiệt thòi chút, cũng phải sắp xếp ổn thỏa cho họ, sau này nếu có một ngày chúng ta quay lại, thì họ sẽ tới ngay. "

Cổ Hạo Thanh hơi chau mày nói:" Tiểu lục, đệ còn muốn quay lại? "

Cổ Hạo Nhiên nhàn nhạt cười nói:" Tam ca, huynh cũng biết chúng ta một khi buông tay, Thánh Thiên này sẽ trở thành bộ dạng như thế nào, lại đem mấy môn đình khác toàn bộ kéo xuống nước, cả cái Thánh Thiên cũng như lời ngũ ca nói, chí ít để nó lùi lại hai mươi năm, quốc khố của ả đang đầy ắp, biến động kinh tế lần này, ta phải để ả toàn bộ đều đem phân tán hết cho ta, muốn ăn đồ của nhà ta, không dễ ăn như vậy. "

Cổ Hạo Viễn đầu óc linh hoạt, sau đó nhàn nhạt cười nói:" Cho nên không sợ thời gian sẽ đục ruỗng toàn bộ kho tồn của chúng ta, lần này chí ít khiến cho lượng hàng hóa lưu động trên thị trường ít đi khoảng hai mươi phần trăm, mà những lúc đó có thể đủ để đục ruỗng nó tới mẻ sau cùng, để mấy đại môn đình cùng lúc tới ăn miếng thịt béo của chúng ta vứt ra, để họ trong thời gian ngắn thiếu hụt tiền vốn nặng nề, cứ cho là có được thị trường của chúng ta, cũng phải để bọn họ nhìn được mà ăn không được, chỉ cần kéo bọn họ xuống nước, như vậy việc cứu thế chỉ có hoàng gia mới có năng lực đó, không đè chết ả thì đói chết ả, còn thật sự cho rằng muốn nặn tròn chúng ta thì nặn tròn, muốn bóp dẹp thì bóp dẹp sao. "

Cổ Hạo Thanh tiếp lời ha ha cười đắc ý nói:" Tới lúc đó mấy môn đình kia ốc không mang nổi mình ốc, cuối cùng còn không phải tới tìm chúng ta, chúng ta đã có thể một tay hủy hết, tự mình cũng đủ khả năng kiến lập lại, ả tưởng rằng nhân lúc gốc rễ của chúng ta chưa được ổn định thì động vào chúng ta, thì tất nhiên thành hiện thực, mà chúng ta cũng không phải là loại vừa, ta cảm thấy rất ít thương nhân có thể như chúng ta thà để ngọc nát, còn hơn để bình nguyên vẹn. "

Cổ Chấn nhìn mấy người không vì chuyện hai tay đem sản nghiệp dâng cho người khác mà lo lắng chút nào, ngược lại ai nấy đều hăm hở dường như so với lúc nhận được danh hiệu đệ nhất môn đình còn vui mừng hơn, bất giác hơi mỉm cười nói:" Tâm huyết của ta bị hủy hết, các con lại còn vui mừng được như vậy? "

Cổ Hạo Ảnh liền tiếp lời:" Cha, cái này không thể nói như vậy, cái gọi là phá rồi mới lập, nếu không phá chúng ta sẽ ngày càng suy yếu, bị người khác từng bước từng bước bức ép tới cuối cùng bị ăn sạch sẽ, nếu không trùng sinh, sắc bén hóa thành một độ cao khác, hãy để tâm huyết của cha và chúng con thiêu hủy hết địch nhân của chúng ta trong lần này, sau đó mới để tương lai của chúng ta ra đời "Mấy ngày nay bị những chuyện phiền não này làm cho sứt đầu mẻ trán, ngươi muốn hủy nhà ta, ta sẽ để ngươi sống không yên, ngươi muốn hủy hết mọi thứ của ta, ta cũng phải để ngươi điêu đứng."

Cổ Chấn cười nhìn mấy người con đang ngồi trong phòng lớn, ai cũng đều xuất sắc như vậy, ai cũng có tư duy hơn người, loại chuyện bại gia này, nếu rơi những gia đình khác thì nhất định là lựa chọn có thể giữ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, tuyệt đối sẽ không thẳng tay hủy triệt để, nhưng đặt vào nhà mình, lại đều lựa chọn quay giáo đánh lại, thua cho triệt để, thắng phải thắng cho sạch sẽ, quyết không mềm tay.

Bản thân mình còn muốn dùng thế lực của Nguyệt đường đi diệt trừ bọn người đối đầu với mình, nhưng mà bây giờ xem ra, chấn động đó quá nhỏ, giết người khác cũng không đỡ được chuyện gì, huống hồ đó là phạm pháp, một khi bị bắt toàn bộ coi như xong, nhưng để bất kỳ ai đều không thể nói được, bất kỳ luật pháp nào đều không có tác dụng gì, phải để người trừng to mắt xem thị trường của mình hỗn loạn không gì bằng.

Cổ Chấn bất giác lắc đầu nói: "Đi làm thôi, nhân lúc bây giờ chúng ta còn năng lực để làm những chuyện này, một khi bị họ động thủ trước, vậy thì mọi thứ đều đổ ra biển cả" Bọn Cổ Hạo Nhiên đồng thanh đáp vâng, Điệp Y nãy giờ trầm mặc ngồi một bên trước giờ không quan tâm sống chết của người khác, chỉ biết một khi quyết định này xuống, Thánh Thiên vương triều này bắt đầu loạn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom