Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37
Đến trưa anh đón cô về Bạch Vu ăn cơm, ăn xong thì anh đi làm, cô ở nhà vì hôm nay cô lười đến công ty nha.
Tịch Dao thay đồ xong nằm trên giường nghỉ ngơi, thì điện thoại cô lại có tin nhắn đến là Từ Lộ nhắn tin cho cô:
" Tiểu Dao đi chơi không "
" Được a, cậu qua Bạch Vu đón tớ được không? "
" Được, thay đồ đi tớ qua liền "
Cô hớn hở đi thay đồ, cô mặc chiếc áo crop top đen phối với quần jean ống rộng kèm theo đôi giày thể thao màu trắng, nhìn cô rất năng động nha.
Xong rồi Tịch Dao đi xuống lầu được vài phút xe của Từ Lộ đến. Từ Lộ là đại tiểu thư của Từ gia nhưng cô lại không ra vẻ mà rất hòa đồng khiến Tịch Dao rất thích chơi cùng.
" Cậu muốn đi đâu? " Từ Lộ hỏi cô
" Tớ đi đâu cũng được hết "
" Tớ biết có tiện bánh mới mở ngon lắm, muốn ăn thử không? "
" Được " nghe tới ăn cô liền hớn hở mà đồng ý
Tầm 10p hai người cũng có mặt tại tiệm bánh, cô và Từ Lộ đi vào tiệm cũng không qua to nhưng trang trí lại rất đẹp, khách lại rất đông nha và còn có rất nhiều loại bánh nữa, Tịch Dao nhìn mà muốn bỏ vào bụng hết.
Cô và Từ Lộ đã chọn bánh ngọt và nước uống xong thì ra bàn ngồi chờ phục vụ bưng ra thôi. Hai người cũng chụp rất nhiều hình.
" Bánh và nước của quý khách " giọng nói của một nhân viên nam.
" Cảm ơn ạ " hai người đồng thanh lên tiếng
" Tiểu Dao là em thật sao, anh Nham Kỳ đây " người nhân viên khi nãy nhìn thấy cô thì không kìm chế được sự vui mừng của mình.
" Aaa anh tiểu Kỳ, sao anh lại ở đây, anh càng ngày càng đẹp trai, em không nhận ra anh luôn " cô nhìn một lát mới nhận ra hắn cũng vui vẻ mà đáp lại.
" Anh chủ quán này, anh tìm em mãi giờ mới gặp được em " vì quán khá đông nên hắn cũng phụ nhân viên đôi chút, không ngờ lại gặp cô.
" Em cũng rất muốn tìm anh, nhưng trên đây em lại không rành đường lắm nên hơi khó "
" Không sao giờ gặp được rồi, không làm phiền hai em, khi nào rãnh anh sẽ tìm em sau "
" Vâng ạ "
Hai người cũng bắt đầu trao đổi số điện thoại với nhau, sau đó hắn cũng rời đi để không gian cho cô và Từ Lộ thoải mái. Tịch Dao cũng không nghĩ ngợi gì nên cứ cho hắn số thôi vì cô xem hắn là anh trai mình.
Nói về Nham Kỳ là bạn cùng quê với cô lớn hơn cô 2 tuổi, lúc ở dưới quê hai người rất thân với nhau, hắn thường xuyên giúp đỡ gia đình cô, từ khi ba mẹ cô mất cô cũng rời quê lên đây, hắn cũng lên theo cô, nhưng lên tới đây lại bị mất dấu cô đến giờ mới được gặp hắn rất vui mừng khi được gặp cô.
Nham Kỳ có tình cảm với cô từ lâu nhưng lại không dám nói sợ rằng cô không đồng ý nên hắn chỉ đành lấy thân phận là anh trai để chăm sóc, quan tâm cô. Nữa tiếng sau hai người ăn xong, thanh toán tiền và rời đi, cô không quên nhắn vài lời với hắn.
" Anh tiểu Kỳ em đi trước nhé, khi nào rãnh em sẽ đến tìm anh " cô cười tươi nói
" Được rồi hai đứa đi cẩn thận "
" Vâng ạ " hai người lại lần nữa đồng thanh nói
Từ Lộ chở cô đi đến TTTM, hai người dạo vài vòng và mua rất nhiều đồ chủ yếu là đồ của Từ Lộ, cô thì có rất nhiều nên không cần mua.
" Về thôi tiểu Lộ, tớ mệt đến chân đi không nổi nữa" cô nhìn đồng hồ cũng sắp chiều rồi nên kêu bạn mình về.
" Được về thôi cuối tuần chúng ta đi nhiều hơn "
" Đồng ý "
Hai cô gái xinh đẹp nắm tay nhau ra khỏi TTTM, Từ Lộ lái xe đưa cô về Bạch Vu, Tịch Dao ngồi dựa lưng vào ghế tay thì bóp chân, đi chút nữa là chân gãy làm đôi mất. Tầm 15p sau cũng đến nơi.
" Tớ vào nhà đây, cậu lái xe cẩn thận đấy biết không? " cô cứ dặn dò mãi
" Biết rồi bà cụ non "
Tịch Dao đi lên phòng mình, tắm rữa sạch sẽ rồi qua giường nằm nghỉ ngơi một chút đợi Kiệt của cô về cùng nhau ăn tối.
Đến 7h tối thì anh về mở cửa phòng thấy cô đang nghịch điện thoại, anh cởϊ áσ khoác vứt xuống sopha đi đến giường ôm cô, thật sự anh rất nhớ mùi cô.
" Bảo bối nhớ anh không? Hửm! " anh hôn lên trán cô
" Nhớ ạ, anh tắm đi rồi ăn cơm " cô vui vẻ ôm anh nói
" Được "
Anh vào phòng tắm, cô xuống dưới nhà phụ giúp thím Võ, tầm 10p sau anh xuống phòng ăn, hai người bắt đầu ăn cơm.
Cô hôm nay khá vui nên miệng nhỏ cười không ngớt, anh nhìn vào cũng thấy được điều đó. Thường thì cô buồn hay vui sẽ biểu hiện rõ ra mặt nên anh chỉ cần liếc mắt qua thôi là biết tâm trạng cô hôm nay thế nào rồi.
Tịch Dao thay đồ xong nằm trên giường nghỉ ngơi, thì điện thoại cô lại có tin nhắn đến là Từ Lộ nhắn tin cho cô:
" Tiểu Dao đi chơi không "
" Được a, cậu qua Bạch Vu đón tớ được không? "
" Được, thay đồ đi tớ qua liền "
Cô hớn hở đi thay đồ, cô mặc chiếc áo crop top đen phối với quần jean ống rộng kèm theo đôi giày thể thao màu trắng, nhìn cô rất năng động nha.
Xong rồi Tịch Dao đi xuống lầu được vài phút xe của Từ Lộ đến. Từ Lộ là đại tiểu thư của Từ gia nhưng cô lại không ra vẻ mà rất hòa đồng khiến Tịch Dao rất thích chơi cùng.
" Cậu muốn đi đâu? " Từ Lộ hỏi cô
" Tớ đi đâu cũng được hết "
" Tớ biết có tiện bánh mới mở ngon lắm, muốn ăn thử không? "
" Được " nghe tới ăn cô liền hớn hở mà đồng ý
Tầm 10p hai người cũng có mặt tại tiệm bánh, cô và Từ Lộ đi vào tiệm cũng không qua to nhưng trang trí lại rất đẹp, khách lại rất đông nha và còn có rất nhiều loại bánh nữa, Tịch Dao nhìn mà muốn bỏ vào bụng hết.
Cô và Từ Lộ đã chọn bánh ngọt và nước uống xong thì ra bàn ngồi chờ phục vụ bưng ra thôi. Hai người cũng chụp rất nhiều hình.
" Bánh và nước của quý khách " giọng nói của một nhân viên nam.
" Cảm ơn ạ " hai người đồng thanh lên tiếng
" Tiểu Dao là em thật sao, anh Nham Kỳ đây " người nhân viên khi nãy nhìn thấy cô thì không kìm chế được sự vui mừng của mình.
" Aaa anh tiểu Kỳ, sao anh lại ở đây, anh càng ngày càng đẹp trai, em không nhận ra anh luôn " cô nhìn một lát mới nhận ra hắn cũng vui vẻ mà đáp lại.
" Anh chủ quán này, anh tìm em mãi giờ mới gặp được em " vì quán khá đông nên hắn cũng phụ nhân viên đôi chút, không ngờ lại gặp cô.
" Em cũng rất muốn tìm anh, nhưng trên đây em lại không rành đường lắm nên hơi khó "
" Không sao giờ gặp được rồi, không làm phiền hai em, khi nào rãnh anh sẽ tìm em sau "
" Vâng ạ "
Hai người cũng bắt đầu trao đổi số điện thoại với nhau, sau đó hắn cũng rời đi để không gian cho cô và Từ Lộ thoải mái. Tịch Dao cũng không nghĩ ngợi gì nên cứ cho hắn số thôi vì cô xem hắn là anh trai mình.
Nói về Nham Kỳ là bạn cùng quê với cô lớn hơn cô 2 tuổi, lúc ở dưới quê hai người rất thân với nhau, hắn thường xuyên giúp đỡ gia đình cô, từ khi ba mẹ cô mất cô cũng rời quê lên đây, hắn cũng lên theo cô, nhưng lên tới đây lại bị mất dấu cô đến giờ mới được gặp hắn rất vui mừng khi được gặp cô.
Nham Kỳ có tình cảm với cô từ lâu nhưng lại không dám nói sợ rằng cô không đồng ý nên hắn chỉ đành lấy thân phận là anh trai để chăm sóc, quan tâm cô. Nữa tiếng sau hai người ăn xong, thanh toán tiền và rời đi, cô không quên nhắn vài lời với hắn.
" Anh tiểu Kỳ em đi trước nhé, khi nào rãnh em sẽ đến tìm anh " cô cười tươi nói
" Được rồi hai đứa đi cẩn thận "
" Vâng ạ " hai người lại lần nữa đồng thanh nói
Từ Lộ chở cô đi đến TTTM, hai người dạo vài vòng và mua rất nhiều đồ chủ yếu là đồ của Từ Lộ, cô thì có rất nhiều nên không cần mua.
" Về thôi tiểu Lộ, tớ mệt đến chân đi không nổi nữa" cô nhìn đồng hồ cũng sắp chiều rồi nên kêu bạn mình về.
" Được về thôi cuối tuần chúng ta đi nhiều hơn "
" Đồng ý "
Hai cô gái xinh đẹp nắm tay nhau ra khỏi TTTM, Từ Lộ lái xe đưa cô về Bạch Vu, Tịch Dao ngồi dựa lưng vào ghế tay thì bóp chân, đi chút nữa là chân gãy làm đôi mất. Tầm 15p sau cũng đến nơi.
" Tớ vào nhà đây, cậu lái xe cẩn thận đấy biết không? " cô cứ dặn dò mãi
" Biết rồi bà cụ non "
Tịch Dao đi lên phòng mình, tắm rữa sạch sẽ rồi qua giường nằm nghỉ ngơi một chút đợi Kiệt của cô về cùng nhau ăn tối.
Đến 7h tối thì anh về mở cửa phòng thấy cô đang nghịch điện thoại, anh cởϊ áσ khoác vứt xuống sopha đi đến giường ôm cô, thật sự anh rất nhớ mùi cô.
" Bảo bối nhớ anh không? Hửm! " anh hôn lên trán cô
" Nhớ ạ, anh tắm đi rồi ăn cơm " cô vui vẻ ôm anh nói
" Được "
Anh vào phòng tắm, cô xuống dưới nhà phụ giúp thím Võ, tầm 10p sau anh xuống phòng ăn, hai người bắt đầu ăn cơm.
Cô hôm nay khá vui nên miệng nhỏ cười không ngớt, anh nhìn vào cũng thấy được điều đó. Thường thì cô buồn hay vui sẽ biểu hiện rõ ra mặt nên anh chỉ cần liếc mắt qua thôi là biết tâm trạng cô hôm nay thế nào rồi.
Bình luận facebook