Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29
Một lát sau đồ ăn mẹ anh đã nấu xong bà cho người lên gọi anh và cô xuống. Mùi thơm thức ăn bay xộc vào mũi cô làm cô không cưỡng lại được mà chạy nhanh đến bàn ăn
Cả nhà 4 người cùng ngồi ăn cơm không khí rất ấm cúng, ông bà Bạch cứ gắp cho cô mà chẳng để ý gì tới con trai mình.
" Mẹ nấu ăn thật ngon, vậy sau này con qua đây ăn tiếp nhé " cô cười tít cả mắt nhìn Tú Kiều nói
" Được được, con cứ qua mẹ sẽ nấu cho con ăn " bà nhìn cô cười, thật ra bà rất thích con gái nhưng không có nên bà xem cô như con ruột của bà
" Vâng ạ " cô cười nói.
Sau khi cô ăn trưa xong, ngồi phòng khách ăn tráng miệng cùng ông bà Bạch và anh cũng không ngại mà phát cẩu lương cho ba mẹ mình cứ khư khư ngồi ôm cô. Tịch Dao đã cố đẩy anh ra nhưng đâu cũng vào đấy.
" Con đưa Dao Dao về đây " anh đã nôn nóng muốn cô về Bạch Vu sớm
" Về sớm vậy, con cứ đi làm, để Dao Dao ở đây với mẹ " bà không nở xa cô nha.
" Không được, rãnh con sẽ đưa Dao Dao đến " anh nhất quyết cãi lại.
" Ba mẹ nghĩ ngơi đi, con về trước, vài ngày nữa con đến chơi tiếp nha " cô nhìn ông bà nói
" Được rồi, hai đứa về cẩn thận " ông Bạch cũng không muốn làm khó cô.
" Vâng ạ "
Anh và cô ra xe, bắt đầu lăn bánh về Bạch Vu biệt thư riêng của anh, nơi này hơi xa thành phố một chút, không gian rất thoải mái, yên tĩnh.
Tầm 20p cũng đến Bạch Vu vệ sĩ mở cổng cho xe anh chạy vào, xe dừng lại trước sân cô bước xuống nhìn xung quanh nhà anh thật sự rất đẹp, không khác gì Bạch gia, màu chủ đạo luôn là màu trắng, hơi theo hướng cổ điển một chút.
" Vào thôi bà xã " anh nắm tay cô bước vào nhà
Cô bước vào nhà lại bất ngờ bên trong rất sang trọng trang trí rất đơn giản nhưng lại thu hút người xem, hai hàng người hầu đứng chào anh và cô
" Mừng thiếu gia và thiếu phu nhân đã về" mọi người đồng thanh nói
" Cô ấy là Triệu Tịch Dao, cũng là thiếu phu nhân ở đây, mọi người chăm sóc tốt cho cô ấy " giọng anh đầy uy nghiêm nói
" Vâng thưa thiếu gia "
" Đây là chú thím Võ, sau này nếu anh bận chú ấy sẽ đưa đón em đi học, còn thím Võ là quản gia ở đây "
" Dạ chào chú thím, con là Triệu Tịch Dao sau này mong hai người chỉ dạy nhiều cho con ạ " cô cúi chào nói
" Chào thiếu phu nhân " hai người đồng thanh nói, hai người nhìn cô rất ưng nha
" Được rồi mọi người làm việc đi " anh nắm tay cô lên phòng
Phòng anh ở ngay lầu 1 chỉ có hai phòng một phòng anh còn lại là thư phòng để anh làm việc. Mở cửa dắt cô bước vào, Tịch Dao nhìn xung quanh phòng anh còn to hơn nhà ở quê của cô nữa.
" Hôm nay em nghĩ làm nhé, anh cứ đi làm đi " cô đi cả buổi sáng rồi nên có chút mệt nha.
" Anh ở nhà với em, lát nữa anh đưa em đi mua đồ "
" Đồ gì? Khi nãy mẹ đã mua cho em rất nhiều rồi " cô cau mày nhìn anh, lại muốn cô đi nữa à.
" Đó là mẹ mua, còn này là anh mua, những đồ cũ em nên vứt hết đi "
" Em không có nhiều tiền như anh đâu nha, lãng phí chết đi được " cô đánh ngực anh nói
" Tiền anh sau này cũng là của em, em cứ việc sài không cần phải sợ anh hết tiền "
" Cái này là anh nói đó "
Anh mỉm cười với cô, một lát sau anh và cô lại một lần nữa đến trung tâm mua sắm khu này cũng thuộc về quyền sở hữu của anh nha. Vũ Kiệt nắm tay cô đi vào và mua rất nhiều đồ nào là mĩ phẩm, quần áo, đồ ngủ, đồ dùng để cô đi học… những nơi anh đi qua mua ít nhất là 10 bộ.
" Anh đi về thôi, em sắp đi không nổi nữa rồi " cô ôm cánh tay anh làm nũng
" Được "
Vũ Kiệt lái xe về Bạch Vu, nữa buổi anh đưa cô hết chỗ này tới chỗ khác, cô thật sự rất mỏi chân. Về nhà cô đi nhanh lên phòng, lao nhanh đến chiếc giường rộng lớn kia mà nằm, anh đi sau cô nhìn mà lắc đầu "chỉ mới đi được một chút đã mệt rồi ’
" Bảo bối đi tắm đi rồi ăn cơm " anh cầm những túi đồ để tạm lên ghế
" Cho em nằm chút, qua đây em ôm xíu " cô vỗ vỗ lên giường kêu anh nằm xuống
" Chỉ có em dám ra lệnh cho anh đấy " anh nằm xuống ôm cô vào lòng đặt cằm mình trên đỉnh đầu cô
" Vậy sao? Anh có quyền từ chối mà "
" Sao anh nở từ chối em chứ bảo bối "
Gần anh cô lại rất nhanh chìm vào giấc ngủ, mùi hương bạc hà của anh làm cô thoải mái hít mãi không chán.
Anh ngắm nhìn người con gái nhỏ nằm trong lòng mình, cô bây giờ đã chiếm trọn trái tim anh, không ngờ có một ngày bên cạnh anh lại xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp đến động lòng người.
Anh đã từng nghĩ người lạnh lùng như anh, máu lạnh như anh sẽ không ai bên cạnh, cũng không có hạnh phúc nhưng cô xuất hiện đã làm thay đổi con người anh, cho anh được yêu cô, yêu hơn cả sinh mạng của mình.
Cả nhà 4 người cùng ngồi ăn cơm không khí rất ấm cúng, ông bà Bạch cứ gắp cho cô mà chẳng để ý gì tới con trai mình.
" Mẹ nấu ăn thật ngon, vậy sau này con qua đây ăn tiếp nhé " cô cười tít cả mắt nhìn Tú Kiều nói
" Được được, con cứ qua mẹ sẽ nấu cho con ăn " bà nhìn cô cười, thật ra bà rất thích con gái nhưng không có nên bà xem cô như con ruột của bà
" Vâng ạ " cô cười nói.
Sau khi cô ăn trưa xong, ngồi phòng khách ăn tráng miệng cùng ông bà Bạch và anh cũng không ngại mà phát cẩu lương cho ba mẹ mình cứ khư khư ngồi ôm cô. Tịch Dao đã cố đẩy anh ra nhưng đâu cũng vào đấy.
" Con đưa Dao Dao về đây " anh đã nôn nóng muốn cô về Bạch Vu sớm
" Về sớm vậy, con cứ đi làm, để Dao Dao ở đây với mẹ " bà không nở xa cô nha.
" Không được, rãnh con sẽ đưa Dao Dao đến " anh nhất quyết cãi lại.
" Ba mẹ nghĩ ngơi đi, con về trước, vài ngày nữa con đến chơi tiếp nha " cô nhìn ông bà nói
" Được rồi, hai đứa về cẩn thận " ông Bạch cũng không muốn làm khó cô.
" Vâng ạ "
Anh và cô ra xe, bắt đầu lăn bánh về Bạch Vu biệt thư riêng của anh, nơi này hơi xa thành phố một chút, không gian rất thoải mái, yên tĩnh.
Tầm 20p cũng đến Bạch Vu vệ sĩ mở cổng cho xe anh chạy vào, xe dừng lại trước sân cô bước xuống nhìn xung quanh nhà anh thật sự rất đẹp, không khác gì Bạch gia, màu chủ đạo luôn là màu trắng, hơi theo hướng cổ điển một chút.
" Vào thôi bà xã " anh nắm tay cô bước vào nhà
Cô bước vào nhà lại bất ngờ bên trong rất sang trọng trang trí rất đơn giản nhưng lại thu hút người xem, hai hàng người hầu đứng chào anh và cô
" Mừng thiếu gia và thiếu phu nhân đã về" mọi người đồng thanh nói
" Cô ấy là Triệu Tịch Dao, cũng là thiếu phu nhân ở đây, mọi người chăm sóc tốt cho cô ấy " giọng anh đầy uy nghiêm nói
" Vâng thưa thiếu gia "
" Đây là chú thím Võ, sau này nếu anh bận chú ấy sẽ đưa đón em đi học, còn thím Võ là quản gia ở đây "
" Dạ chào chú thím, con là Triệu Tịch Dao sau này mong hai người chỉ dạy nhiều cho con ạ " cô cúi chào nói
" Chào thiếu phu nhân " hai người đồng thanh nói, hai người nhìn cô rất ưng nha
" Được rồi mọi người làm việc đi " anh nắm tay cô lên phòng
Phòng anh ở ngay lầu 1 chỉ có hai phòng một phòng anh còn lại là thư phòng để anh làm việc. Mở cửa dắt cô bước vào, Tịch Dao nhìn xung quanh phòng anh còn to hơn nhà ở quê của cô nữa.
" Hôm nay em nghĩ làm nhé, anh cứ đi làm đi " cô đi cả buổi sáng rồi nên có chút mệt nha.
" Anh ở nhà với em, lát nữa anh đưa em đi mua đồ "
" Đồ gì? Khi nãy mẹ đã mua cho em rất nhiều rồi " cô cau mày nhìn anh, lại muốn cô đi nữa à.
" Đó là mẹ mua, còn này là anh mua, những đồ cũ em nên vứt hết đi "
" Em không có nhiều tiền như anh đâu nha, lãng phí chết đi được " cô đánh ngực anh nói
" Tiền anh sau này cũng là của em, em cứ việc sài không cần phải sợ anh hết tiền "
" Cái này là anh nói đó "
Anh mỉm cười với cô, một lát sau anh và cô lại một lần nữa đến trung tâm mua sắm khu này cũng thuộc về quyền sở hữu của anh nha. Vũ Kiệt nắm tay cô đi vào và mua rất nhiều đồ nào là mĩ phẩm, quần áo, đồ ngủ, đồ dùng để cô đi học… những nơi anh đi qua mua ít nhất là 10 bộ.
" Anh đi về thôi, em sắp đi không nổi nữa rồi " cô ôm cánh tay anh làm nũng
" Được "
Vũ Kiệt lái xe về Bạch Vu, nữa buổi anh đưa cô hết chỗ này tới chỗ khác, cô thật sự rất mỏi chân. Về nhà cô đi nhanh lên phòng, lao nhanh đến chiếc giường rộng lớn kia mà nằm, anh đi sau cô nhìn mà lắc đầu "chỉ mới đi được một chút đã mệt rồi ’
" Bảo bối đi tắm đi rồi ăn cơm " anh cầm những túi đồ để tạm lên ghế
" Cho em nằm chút, qua đây em ôm xíu " cô vỗ vỗ lên giường kêu anh nằm xuống
" Chỉ có em dám ra lệnh cho anh đấy " anh nằm xuống ôm cô vào lòng đặt cằm mình trên đỉnh đầu cô
" Vậy sao? Anh có quyền từ chối mà "
" Sao anh nở từ chối em chứ bảo bối "
Gần anh cô lại rất nhanh chìm vào giấc ngủ, mùi hương bạc hà của anh làm cô thoải mái hít mãi không chán.
Anh ngắm nhìn người con gái nhỏ nằm trong lòng mình, cô bây giờ đã chiếm trọn trái tim anh, không ngờ có một ngày bên cạnh anh lại xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp đến động lòng người.
Anh đã từng nghĩ người lạnh lùng như anh, máu lạnh như anh sẽ không ai bên cạnh, cũng không có hạnh phúc nhưng cô xuất hiện đã làm thay đổi con người anh, cho anh được yêu cô, yêu hơn cả sinh mạng của mình.
Bình luận facebook