Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Hôm tổ chức yến hội đó , mọi người liếc mắt một cái liền nhìn đến vết mực nước còn đọng lại trên bức họa hoa lan , đương nhiên cho rằng bức họa này là giả, liền ngay cả lão hồ ly Văn Nhân Dịch cùng thái tử Văn Nhân Lưu đều cho rằng như vậy . Nhưng là, theo Văn Nhân Lưu tra được thì bức họa từ lúc được lấy ra rồi mang đến chính điện thì luôn có người giám sát , vì vậy bức họa bị đánh tráo khả năng rất nhỏ.
Tất cả mọi chuyện chỉ chứng minh một kết luận: bức họa này căn bản không bị đánh tráo.
Chính là mọi người thường tin tưởng vào ánh mắt bản thân nhìn đến gì đó, nhìn đến vết mực nước còn ướt , tự nhiên cảm thấy bức họa này là giả, mà không nghĩ tới, bức họa thật này có thể là có người cố tình thêm vài nét bút . Vì vậy họa thật liền thành họa giả .
"... Tuy rằng không biết là ai đã ra tay , nhưng người này quả thật thông minh." Cơ Mộc Ly cười nói, "Nếu ta không đoán sai , người này muốn nhân cơ hội đánh lạc hướng mọi người , đợi đến lúc bức họa giả không có người để ý , hắn lại đến lấy . Đáng tiếc - -" Cơ Mộc Ly nhìn về phía Thủy Y Họa, trong mắt toàn cưng chiều , đưa tay chạm vào chóp mũi nàng , "Đáng tiếc bức họa giả đã bị nàng ra tay trước , ta nghĩ người kia khẳng định bị nàng làm cho tức chết rồi, khà khà..."
Thủy Y Họa bĩu môi cười cười, " Chẳng qua chiếm chút tiện nghi thôi , đáng thương người nọ mất công làm nhiều như vậy , cuối cùng lại bị ta trộm mất."
" Nhưng mà Y Họa , nàng làm sao mà biết ta muốn bức họa này ?" Cơ Mộc Ly ôm eo nàng xoa xoa , mặt mũi tràn đầy tươi cười .
Thủy Y Họa khóe miệng cong lên , " Lúc trước khi huynh nói với ta về chuyện bức họa hoa mai của Hỏa Vũ , trong mắt huynh rõ ràng viết một câu : Bốn bức họa này ta nhất định sẽ có ! Đã là vật huynh cần tìm, ta coi như thuận tiện thay huynh thu hồi đến mà thôi."
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này quả thực kiêu ngạo đến không được. Nhìn một cái, hắn cưới nữ nhân có nhiều khả năng a, quả thực chính là ngôi sao may mắn của hắn !
"Cơ Mộc Ly, huynh đã thấy qua bức hoa mai , vậy huynh cảm thấy hai bức họa này có liên quan gì tới nhau không ?" Thủy Y Họa đẩy đầu của hắn ra , hỏi.
Cơ Mộc Ly không chịu buông nàng ra , cầm lấy bức họa hoa lan cẩn thận nghiên cứu , nhưng là nhìn kỹ từ đầu đến chân cũng đều không có phát hiện, "Nói thật, hai bức họa này trừ bỏ hoạ sĩ tinh thấu, thì chẳng khác gì với người thường họa . Còn bên trong cất giấu bí mật gì , thật sự ta cũng nhìn không ra."
Thủy Y Họa lấy bức họa từ trong tay hắn ra , cuốn lại cất kỹ, khẽ cười một tiếng, " Không phải huynh nói chỉ cần tìm được Song Hàng Quỷ Tử mới có thể nhìn thấy bí mật trong đó sao . Một khi đã như vậy, người thường như chúng ta lại như thế nào nhìn ra được ?"
"Ha ha... Y Họa nói đúng, thay vì nhìn chằm chằm bức họa này chẳng bằng sớm đi tìm Song Hàng Quỷ Tử ." Cơ Mộc Ly vui vẻ, mỗi lần đều là Y Họa của hắn sáng suốt nhất.
"Cầm cất kỹ." Thủy Y Họa đem bức họa cổ cầm chắc, đưa cho hắn.
" Y Họa thay ta bảo quản là được ." Cơ Mộc Ly cười thoải mái nói.
Thủy Y Họa không nói hai lời liền ném tới, hừ nhẹ một tiếng, "Giúp huynh trộm đến còn muốn giúp huynh bảo quản, Cơ Mộc Ly, huynh tính toán không tệ nhỉ?"
" Y Họa , nàng lại oan uổng ta, ta là nghĩ đem tất cả những thứ tốt đều giao cho nàng bảo quản, chỗ nào tính toán hả ?" Cơ Mộc Ly thần không biết quỷ không hay thấu đi qua, thổi khí ở bên tai nàng .
" Y Họa , nàng không hỏi ta vì sao muốn cả bốn bức họa cổ này sao ?"
Thủy Y Họa nghiêng đầu, nhìn nam nhân ghé vào trên vai nàng chợt nhíu mày, "Chẳng lẽ không phải vì kho báu trong truyền thuyết ? Được kho báu được cả thiên hạ, chỉ cần là người có dã tâm đều sẽ động tâm đi?"
"Ta liền không động tâm." Cơ Mộc Ly lập tức đáp lại một câu, vừa cười vừa sờ soạng bên thắt lưng của nàng , thanh âm có chút khàn khàn, " Y Họa , nói thật, vài thứ kia đối với ta chẳng khác gì một cái xác không hồn , liền tính được đến kho báu hoặc là thiên hạ lại như thế nào. Nếu cuối cùng ở trên vị trí cao nhất lại chỉ có một mình ta , ta đây tình nguyện không cần."
Trái tim Thủy Y Họa đột ngột đập liên hồi , ha ha nở nụ cười, trêu ghẹo nói: "Cơ Mộc Ly , huynh biết hát không ?"
Cơ Mộc Ly ngẩn ra, đối với việc Thủy Y Họa bỗng nhiên chuyển đề tài có chút kỳ quái, nhưng vẫn là theo bản năng trả lời: " Ta không biết hát."
" Hôm nào hát cho ta nghe một bài đi , ta cảm thấy huynh hát còn dễ nghe hơn cả nói ." Thủy Y Họa hé miệng cười nói.
Cơ Mộc Ly sắc mặt nhất thời liền đen lại. Hóa ra Y Họa là ý tứ này , dám trêu đùa hắn. Thật sự là nữ nhân đầy ý xấu .
" Y Họa , ta nói đều là thật."
" Vậy nếu ta nói ta muốn giang sơn này thì sao ?" Thủy Y Họa ngừng lại một chút, giống như không chút để ý nói một câu.
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, tươi cười thu lại , lẳng lặng nhìn lại nữ nhân bên người . Thật lâu sau, hắn đột nhiên bất đắc dĩ cười, vuốt ve trán của bản thân, thở dài: "Ta không có ý tranh đoạt giang sơn này , nhưng nếu là nàng muốn, ta sẽ đoạt đến cho nàng ."
Thủy Y Họa nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen đầy mị hoặc kia , khóe miệng từ từ cười lên , rồi nhân lúc hắn không có phản ứng kịp . Một tay nắm lấy cằm của hắn , cúi đầu mổ một cái vào trên môi hắn , trêu tức nói: "Đây là thưởng cho huynh , mặc kệ vừa rồi huynh nói câu kia là thật hay giả, ta nghe được thật cao hứng."
Nàng hơi ngửa đầu ra sau , thoạt nhìn giống như là một nữ vương cao quý , nhưng là Cơ Mộc Ly chính là yêu cực kỳ bộ dáng này của nàng , chép chép miệng hai lần , biểu cảm cực kì hưởng thụ, " Y Họa , nếu nàng ngủ cùng ta đêm nay , về sau nàng nghĩ muốn cái gì ta đều đoạt đến cho nàng."
Thủy Y Họa nghe xong khanh khách cười rộ lên, nâng hai bàn tay kẹp lấy mặt hắn, nhìn gương mặt tuấn tú này bị bản thân kẹp lại thành hình cái bánh kẹp , vui vẻ đến mức hai mắt đều híp thành hình trăng lưỡi liềm .
" Y Họa , nàng làm gì vậy ?" Miệng Cơ Mộc Ly bị kẹp lại nhìn như mỏ con gà con , thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
" Ngốc thế , vừa rồi đều là lừa huynh , ai hiếm lạ vài thứ đó ."
Cơ Mộc Ly nghe xong hai mắt sáng ngời, mỏ gà đóng mở liên tục, " Y Họa nàng lại trêu ta!" Tuy rằng mặt bị bóp biến hình , Cơ Mộc Ly cũng không quên tranh thủ dùng hai cái tay rảnh rỗi mò mẫm trên người Thủy Y Họa .
"Tuy rằng không hiếm lạ vài thứ kia, nhưng là trong phủ tất cả tài sản của huynh đều phải do ta quản, như thế nào? Có ý kiến không?" Thủy Y Họa cười tủm tỉm hỏi.
Cơ Mộc Ly vội vàng gật đầu, miệng không còn cách nào để cười, liền nheo mắt lại , " Y Họa , mấy thứ này đã sớm là của nàng , toàn bộ tài sản của vương phủ và của Tiêu Dao cung nếu nàng muốn thì cứ giữ lấy ."
Thủy Y Họa thật sự vui vẻ, nàng cũng là thuận miệng nói, không nghĩ tới Cơ Mộc Ly thật đúng không để ý. Trên đời này không có người nào lại sợ nhiều tiền cả , nàng liền lại càng không , hơn nữa trong lòng nàng cũng có tính toán, tuy rằng Cơ Mộc Ly từ đầu không có ý định tranh đoạt vị trí kia , nhưng khó tránh được người khác sẽ tìm tới cửa , cho nên nàng cần một ít bạc để làm chút việc. Còn có... Cũng không biết việc giao cho Thu Diệp làm như thế nào rồi.
" Y Họa , nàng đang nghĩ gì vậy ?" Tay của Cơ Mộc Ly đã thần không biết quỷ không hay mò vào trong vạt áo của nàng , để ở chỗ không nên để, hai ngọn núi cao ngất , căng đầy , mềm dẻo có thừa .
Thủy Y Họa nhận thấy bàn tay kia , hung hăng cho hắn một cước , " Đừng có động thủ động cước với ta , muốn động cũng là ta động trước!"
Cơ Mộc Ly nhất thời che eo mình , đau đến mức không đứng dậy nổi . Y Họa nhà hắn có đôi khi thật đúng là dũng mãnh !
"Ngồi yên , ta còn có một việc quan trọng nữa muốn nói với huynh ." Thủy Y Họa liếc hắn một cái, biểu cảm ghét bỏ cực kỳ.
" Y Họa , đau thắt lưng." Cơ Mộc Ly ngã vào trên vai nàng, rên rỉ hai tiếng.
Thủy Y Họa vỗ vỗ sau đầu của hắn , "Đừng dựa vào, ta nói chính sự với huynh đấy . Ta tìm được cách giải Thị huyết cổ ."
Lời vừa dứt , Cơ Mộc Ly miễn cưỡng híp hai mắt đột ngột mở ra , người hắn cũng rời khỏi người nàng , hơi nhíu mi nhìn nàng, " Y Họa , những ngày ta không ở đây , nàng đến cùng gạt ta làm cái gì?" Thần sắc đã có chút không vui.
Thủy Y Họa không nghĩ tới hắn chú ý không phải là phương pháp giải Thị huyết cổ , mà là này, không hiểu cảm thấy chột dạ , thanh âm cũng thấp vài phần, lẩm bẩm nói, "Không có gì, chính là cùng Kiếm Thập Nhất đi Đông Diệu tìm cách giải cổ độc , rồi sau..."
Cơ Mộc Ly nghe nghe, mày càng nhíu thật chặt, nghe đến câu sau không khỏi khẽ quát một tiếng, " Y Họa , mấy người thật sự hồ nháo rồi ! Hỏa Kỳ vương phủ là chỗ nào? Người biết cổ độc cổ thuật nguy hiểm thế nào ? Mấy người có biết hay không? ! Kiếm Thập Nhất với Đông Phương Lăng hai cái xú tiểu tử này , vậy mà cũng dám nghe nàng , chờ ta thấy hai người bọn họ ta nhất định phải bóc da bọn họ !"
"Chúng ta mấy người thân thủ bất phàm, nào có dễ dàng gặp được nguy hiểm như vậy , vả lại không phải đều an toàn trở về sao?" Thủy Y Họa ở trong lòng may mắn, hoàn hảo nàng đã giấu chuyện Đông Phương Lăng ngăn tên hộ nàng, bằng không Cơ Mộc Ly khẳng định càng tức giận.
" Y Họa , nàng làm như phủ của người khác đều chỉ có mấy người thị vệ giống phủ ta ? Mọi người vì ta mạo hiểm, cho dù đã biết phương pháp giải Thị huyết cổ , ta cũng tình nguyện cả đời không giải , dù sao ta bây giờ còn không chết được." Cơ Mộc Ly giọng điệu hơi hoãn, nhưng là sắc mặt vẫn là thối thối. Mặc dù bề ngoài cực kỳ tức giận nhưng trong lòng đã có chút mừng thầm.
Y Họa của hắn vụng trộm chuồn ra phủ tìm phương pháp giải cổ độc cho hắn . Đáy lòng giống như bỗng nhiên trở nên ấm áp.
"Ta là người tiếc mạng , nếu quả thật có nguy hiểm đến tính mạng , ta căn bản sẽ không cân nhắc đi, huynh xem, mấy người chúng ta đều bình yên vô sự trở lại. Cho nên huynh cũng đừng phạt Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng , bằng không bọn họ chỉ biết oán ta." Thủy Y Họa cười dùng tay vẽ vòng tròn ở trước ngực hắn .
"Bọn họ dám!" Cơ Mộc Ly bày ra bộ dáng chủ tử , hừ hừ nói, trong lòng lại vui chết đi , Y Họa đang tận lực lấy lòng hắn đây , thật không dễ dàng. Hơn nữa ngón tay mảnh khảnh lại còn lượn vòng vòng ở trước ngực hắn , biến thành hắn toàn thân đều tê dại , thoải mái cực kỳ.
Tất cả mọi chuyện chỉ chứng minh một kết luận: bức họa này căn bản không bị đánh tráo.
Chính là mọi người thường tin tưởng vào ánh mắt bản thân nhìn đến gì đó, nhìn đến vết mực nước còn ướt , tự nhiên cảm thấy bức họa này là giả, mà không nghĩ tới, bức họa thật này có thể là có người cố tình thêm vài nét bút . Vì vậy họa thật liền thành họa giả .
"... Tuy rằng không biết là ai đã ra tay , nhưng người này quả thật thông minh." Cơ Mộc Ly cười nói, "Nếu ta không đoán sai , người này muốn nhân cơ hội đánh lạc hướng mọi người , đợi đến lúc bức họa giả không có người để ý , hắn lại đến lấy . Đáng tiếc - -" Cơ Mộc Ly nhìn về phía Thủy Y Họa, trong mắt toàn cưng chiều , đưa tay chạm vào chóp mũi nàng , "Đáng tiếc bức họa giả đã bị nàng ra tay trước , ta nghĩ người kia khẳng định bị nàng làm cho tức chết rồi, khà khà..."
Thủy Y Họa bĩu môi cười cười, " Chẳng qua chiếm chút tiện nghi thôi , đáng thương người nọ mất công làm nhiều như vậy , cuối cùng lại bị ta trộm mất."
" Nhưng mà Y Họa , nàng làm sao mà biết ta muốn bức họa này ?" Cơ Mộc Ly ôm eo nàng xoa xoa , mặt mũi tràn đầy tươi cười .
Thủy Y Họa khóe miệng cong lên , " Lúc trước khi huynh nói với ta về chuyện bức họa hoa mai của Hỏa Vũ , trong mắt huynh rõ ràng viết một câu : Bốn bức họa này ta nhất định sẽ có ! Đã là vật huynh cần tìm, ta coi như thuận tiện thay huynh thu hồi đến mà thôi."
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này quả thực kiêu ngạo đến không được. Nhìn một cái, hắn cưới nữ nhân có nhiều khả năng a, quả thực chính là ngôi sao may mắn của hắn !
"Cơ Mộc Ly, huynh đã thấy qua bức hoa mai , vậy huynh cảm thấy hai bức họa này có liên quan gì tới nhau không ?" Thủy Y Họa đẩy đầu của hắn ra , hỏi.
Cơ Mộc Ly không chịu buông nàng ra , cầm lấy bức họa hoa lan cẩn thận nghiên cứu , nhưng là nhìn kỹ từ đầu đến chân cũng đều không có phát hiện, "Nói thật, hai bức họa này trừ bỏ hoạ sĩ tinh thấu, thì chẳng khác gì với người thường họa . Còn bên trong cất giấu bí mật gì , thật sự ta cũng nhìn không ra."
Thủy Y Họa lấy bức họa từ trong tay hắn ra , cuốn lại cất kỹ, khẽ cười một tiếng, " Không phải huynh nói chỉ cần tìm được Song Hàng Quỷ Tử mới có thể nhìn thấy bí mật trong đó sao . Một khi đã như vậy, người thường như chúng ta lại như thế nào nhìn ra được ?"
"Ha ha... Y Họa nói đúng, thay vì nhìn chằm chằm bức họa này chẳng bằng sớm đi tìm Song Hàng Quỷ Tử ." Cơ Mộc Ly vui vẻ, mỗi lần đều là Y Họa của hắn sáng suốt nhất.
"Cầm cất kỹ." Thủy Y Họa đem bức họa cổ cầm chắc, đưa cho hắn.
" Y Họa thay ta bảo quản là được ." Cơ Mộc Ly cười thoải mái nói.
Thủy Y Họa không nói hai lời liền ném tới, hừ nhẹ một tiếng, "Giúp huynh trộm đến còn muốn giúp huynh bảo quản, Cơ Mộc Ly, huynh tính toán không tệ nhỉ?"
" Y Họa , nàng lại oan uổng ta, ta là nghĩ đem tất cả những thứ tốt đều giao cho nàng bảo quản, chỗ nào tính toán hả ?" Cơ Mộc Ly thần không biết quỷ không hay thấu đi qua, thổi khí ở bên tai nàng .
" Y Họa , nàng không hỏi ta vì sao muốn cả bốn bức họa cổ này sao ?"
Thủy Y Họa nghiêng đầu, nhìn nam nhân ghé vào trên vai nàng chợt nhíu mày, "Chẳng lẽ không phải vì kho báu trong truyền thuyết ? Được kho báu được cả thiên hạ, chỉ cần là người có dã tâm đều sẽ động tâm đi?"
"Ta liền không động tâm." Cơ Mộc Ly lập tức đáp lại một câu, vừa cười vừa sờ soạng bên thắt lưng của nàng , thanh âm có chút khàn khàn, " Y Họa , nói thật, vài thứ kia đối với ta chẳng khác gì một cái xác không hồn , liền tính được đến kho báu hoặc là thiên hạ lại như thế nào. Nếu cuối cùng ở trên vị trí cao nhất lại chỉ có một mình ta , ta đây tình nguyện không cần."
Trái tim Thủy Y Họa đột ngột đập liên hồi , ha ha nở nụ cười, trêu ghẹo nói: "Cơ Mộc Ly , huynh biết hát không ?"
Cơ Mộc Ly ngẩn ra, đối với việc Thủy Y Họa bỗng nhiên chuyển đề tài có chút kỳ quái, nhưng vẫn là theo bản năng trả lời: " Ta không biết hát."
" Hôm nào hát cho ta nghe một bài đi , ta cảm thấy huynh hát còn dễ nghe hơn cả nói ." Thủy Y Họa hé miệng cười nói.
Cơ Mộc Ly sắc mặt nhất thời liền đen lại. Hóa ra Y Họa là ý tứ này , dám trêu đùa hắn. Thật sự là nữ nhân đầy ý xấu .
" Y Họa , ta nói đều là thật."
" Vậy nếu ta nói ta muốn giang sơn này thì sao ?" Thủy Y Họa ngừng lại một chút, giống như không chút để ý nói một câu.
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, tươi cười thu lại , lẳng lặng nhìn lại nữ nhân bên người . Thật lâu sau, hắn đột nhiên bất đắc dĩ cười, vuốt ve trán của bản thân, thở dài: "Ta không có ý tranh đoạt giang sơn này , nhưng nếu là nàng muốn, ta sẽ đoạt đến cho nàng ."
Thủy Y Họa nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen đầy mị hoặc kia , khóe miệng từ từ cười lên , rồi nhân lúc hắn không có phản ứng kịp . Một tay nắm lấy cằm của hắn , cúi đầu mổ một cái vào trên môi hắn , trêu tức nói: "Đây là thưởng cho huynh , mặc kệ vừa rồi huynh nói câu kia là thật hay giả, ta nghe được thật cao hứng."
Nàng hơi ngửa đầu ra sau , thoạt nhìn giống như là một nữ vương cao quý , nhưng là Cơ Mộc Ly chính là yêu cực kỳ bộ dáng này của nàng , chép chép miệng hai lần , biểu cảm cực kì hưởng thụ, " Y Họa , nếu nàng ngủ cùng ta đêm nay , về sau nàng nghĩ muốn cái gì ta đều đoạt đến cho nàng."
Thủy Y Họa nghe xong khanh khách cười rộ lên, nâng hai bàn tay kẹp lấy mặt hắn, nhìn gương mặt tuấn tú này bị bản thân kẹp lại thành hình cái bánh kẹp , vui vẻ đến mức hai mắt đều híp thành hình trăng lưỡi liềm .
" Y Họa , nàng làm gì vậy ?" Miệng Cơ Mộc Ly bị kẹp lại nhìn như mỏ con gà con , thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
" Ngốc thế , vừa rồi đều là lừa huynh , ai hiếm lạ vài thứ đó ."
Cơ Mộc Ly nghe xong hai mắt sáng ngời, mỏ gà đóng mở liên tục, " Y Họa nàng lại trêu ta!" Tuy rằng mặt bị bóp biến hình , Cơ Mộc Ly cũng không quên tranh thủ dùng hai cái tay rảnh rỗi mò mẫm trên người Thủy Y Họa .
"Tuy rằng không hiếm lạ vài thứ kia, nhưng là trong phủ tất cả tài sản của huynh đều phải do ta quản, như thế nào? Có ý kiến không?" Thủy Y Họa cười tủm tỉm hỏi.
Cơ Mộc Ly vội vàng gật đầu, miệng không còn cách nào để cười, liền nheo mắt lại , " Y Họa , mấy thứ này đã sớm là của nàng , toàn bộ tài sản của vương phủ và của Tiêu Dao cung nếu nàng muốn thì cứ giữ lấy ."
Thủy Y Họa thật sự vui vẻ, nàng cũng là thuận miệng nói, không nghĩ tới Cơ Mộc Ly thật đúng không để ý. Trên đời này không có người nào lại sợ nhiều tiền cả , nàng liền lại càng không , hơn nữa trong lòng nàng cũng có tính toán, tuy rằng Cơ Mộc Ly từ đầu không có ý định tranh đoạt vị trí kia , nhưng khó tránh được người khác sẽ tìm tới cửa , cho nên nàng cần một ít bạc để làm chút việc. Còn có... Cũng không biết việc giao cho Thu Diệp làm như thế nào rồi.
" Y Họa , nàng đang nghĩ gì vậy ?" Tay của Cơ Mộc Ly đã thần không biết quỷ không hay mò vào trong vạt áo của nàng , để ở chỗ không nên để, hai ngọn núi cao ngất , căng đầy , mềm dẻo có thừa .
Thủy Y Họa nhận thấy bàn tay kia , hung hăng cho hắn một cước , " Đừng có động thủ động cước với ta , muốn động cũng là ta động trước!"
Cơ Mộc Ly nhất thời che eo mình , đau đến mức không đứng dậy nổi . Y Họa nhà hắn có đôi khi thật đúng là dũng mãnh !
"Ngồi yên , ta còn có một việc quan trọng nữa muốn nói với huynh ." Thủy Y Họa liếc hắn một cái, biểu cảm ghét bỏ cực kỳ.
" Y Họa , đau thắt lưng." Cơ Mộc Ly ngã vào trên vai nàng, rên rỉ hai tiếng.
Thủy Y Họa vỗ vỗ sau đầu của hắn , "Đừng dựa vào, ta nói chính sự với huynh đấy . Ta tìm được cách giải Thị huyết cổ ."
Lời vừa dứt , Cơ Mộc Ly miễn cưỡng híp hai mắt đột ngột mở ra , người hắn cũng rời khỏi người nàng , hơi nhíu mi nhìn nàng, " Y Họa , những ngày ta không ở đây , nàng đến cùng gạt ta làm cái gì?" Thần sắc đã có chút không vui.
Thủy Y Họa không nghĩ tới hắn chú ý không phải là phương pháp giải Thị huyết cổ , mà là này, không hiểu cảm thấy chột dạ , thanh âm cũng thấp vài phần, lẩm bẩm nói, "Không có gì, chính là cùng Kiếm Thập Nhất đi Đông Diệu tìm cách giải cổ độc , rồi sau..."
Cơ Mộc Ly nghe nghe, mày càng nhíu thật chặt, nghe đến câu sau không khỏi khẽ quát một tiếng, " Y Họa , mấy người thật sự hồ nháo rồi ! Hỏa Kỳ vương phủ là chỗ nào? Người biết cổ độc cổ thuật nguy hiểm thế nào ? Mấy người có biết hay không? ! Kiếm Thập Nhất với Đông Phương Lăng hai cái xú tiểu tử này , vậy mà cũng dám nghe nàng , chờ ta thấy hai người bọn họ ta nhất định phải bóc da bọn họ !"
"Chúng ta mấy người thân thủ bất phàm, nào có dễ dàng gặp được nguy hiểm như vậy , vả lại không phải đều an toàn trở về sao?" Thủy Y Họa ở trong lòng may mắn, hoàn hảo nàng đã giấu chuyện Đông Phương Lăng ngăn tên hộ nàng, bằng không Cơ Mộc Ly khẳng định càng tức giận.
" Y Họa , nàng làm như phủ của người khác đều chỉ có mấy người thị vệ giống phủ ta ? Mọi người vì ta mạo hiểm, cho dù đã biết phương pháp giải Thị huyết cổ , ta cũng tình nguyện cả đời không giải , dù sao ta bây giờ còn không chết được." Cơ Mộc Ly giọng điệu hơi hoãn, nhưng là sắc mặt vẫn là thối thối. Mặc dù bề ngoài cực kỳ tức giận nhưng trong lòng đã có chút mừng thầm.
Y Họa của hắn vụng trộm chuồn ra phủ tìm phương pháp giải cổ độc cho hắn . Đáy lòng giống như bỗng nhiên trở nên ấm áp.
"Ta là người tiếc mạng , nếu quả thật có nguy hiểm đến tính mạng , ta căn bản sẽ không cân nhắc đi, huynh xem, mấy người chúng ta đều bình yên vô sự trở lại. Cho nên huynh cũng đừng phạt Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng , bằng không bọn họ chỉ biết oán ta." Thủy Y Họa cười dùng tay vẽ vòng tròn ở trước ngực hắn .
"Bọn họ dám!" Cơ Mộc Ly bày ra bộ dáng chủ tử , hừ hừ nói, trong lòng lại vui chết đi , Y Họa đang tận lực lấy lòng hắn đây , thật không dễ dàng. Hơn nữa ngón tay mảnh khảnh lại còn lượn vòng vòng ở trước ngực hắn , biến thành hắn toàn thân đều tê dại , thoải mái cực kỳ.
Bình luận facebook