• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI (1 Viewer)

  • Chương 91

CHƯƠNG 91


“Đúng, Tô Thái An nói tôi lả lơi ong bướm, không đứng đắn, nhưng tôi chưa bao giờ làm những chuyện mà anh ta nói! Tôi và Tô Thái An từng yêu nhau, nhưng anh ta lại ngoại tình với người chị cùng cha khác mẹ với tôi, bọn họ cùng nhau phản bội tôi, Nhan Vũ Trúc còn có thai với anh ta! Tôi muốn một tình yêu thuần khiết, trong mắt không chứa nổi một hạt cát nên đã chia tay với Tô Thái An! Tôi không làm sai bất cứ chuyện gì nên không cần thiết phải gánh chịu lời trách mắng vô duyên vô cớ của người khác như thế!”


“Đúng, tôi chưa kết hôn, có lẽ anh cảm thấy phụ nữ chưa kết hôn đã có con là rất tùy tiện, nhưng tôi không thẹn với lương tâm! Nhắc tới cũng thật buồn cười, vào một đêm cách đây năm năm, tôi đến khách sạn để bắt gian Tô Thái An và Nhan Vũ Trúc, không ngờ cuối cùng tôi không bắt được bọn họ, ngược lại còn liên lụy cả bản thân!”


“Tuy nhiên tôi không trách bất kỳ ai cả, mặc dù đêm đó giống như cơn ác mộng, cũng khiến tôi mất đi thứ quý giá nhất của người phụ nữ, nhưng tôi có An Bảo và An Mỹ, trong lòng tôi không có điều gì quý giá hơn bọn nhỏ cả! Anh Lưu, anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, anh có thể xem thường tôi, nhưng mà tôi sẽ không xem thường chính mình!”


Sống lưng Nhan Nhã Tịnh thẳng tắp, sau khi nói xong, cô quật cường ngẩng đầu lên, xoay người, cách Lưu Thiên Hàn càng ngày càng xa.


Nghe xong những lời Nhan Nhã Tịnh nói, một lúc lâu sau Lưu Thiên Hàn vẫn chưa bình tĩnh lại được. Anh không có ý coi thường cô, nhưng anh không quen giải thích với người khác nên không biết nên mở miệng thế nào.


Nhìn cô bước từng bước cách anh ngày càng xa, không hiểu sao trong lòng Lưu Thiên Hàn lại cảm thấy, nếu cứ để cô đi như vậy thì anh sẽ không thể đến gần cô nữa.


Anh không muốn không thể đến gần cô!


Bước chân vô thức nhấc lên, Lưu Thiên Hàn đuổi theo rồi ôm chặt cô vào trong lòng từ phía sau.


Khóe mắt cô vẫn đọng những giọt nước mắt long lanh. Anh xoay người cô lại, không nhịn được mà đưa tay ra nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khóe mắt cô.


“Anh Lưu, anh mau buông tôi ra!”


Bởi vì tức giận và nhục nhã, cả người Nhan Nhã Tịnh không kiềm được mà run lên: “Anh Lưu, tôi không phải là loại phụ nữ như anh nghĩ. Nếu anh cần phụ nữ thì có thể đi một vòng tìm đủ loại mập gầy, thứ cho tôi không thể chơi cùng!”


Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh đẩy tay Lưu Thiên Hàn ra, muốn duy trì khoảng cách an toàn với anh.


Anh khỏe đến mức đáng sợ, hai cánh tay như cây kìm sắt giam cô vào trong, Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không thể giãy ra.


Lưu Thiên Hàn ngắm từng đường nét trên gương mặt cô, giọng anh trầm thấp, quyến rũ như rượu thuần ngát hương: “Tôi biết em không phải, chỉ là tôi không kìm lòng được…”


Đôi môi mỏng dời xuống từng chút, lấp kín môi Nhan Nhã Tịnh, cô ngạc nhiên đến nỗi há hốc mồm. Anh vừa nói gì cơ? Anh nói không kìm lòng được?


Đàn ông là giống trăng hoa điển hình, làm sao có thể xem cái sự không kìm lòng kia là thật được chứ?


Người đàn ông như anh Lưu thì muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng được. Anh không kìm nổi lòng với cô, chẳng qua chỉ vì nhất thời cảm thấy mới mẻ, cô sẽ không coi là thật.


“Anh Lưu, xin anh buông tôi ra, tôi là bạn gái của Hách béo, anh là ông cậu của các con tôi.”


Cô là bạn gái của Hách Trung Văn, còn anh là ông cậu của các con cô.


Lưu Thiên Hàn bừng tỉnh, anh vội buông Nhan Nhã Tịnh ra.


Đúng vậy, anh đang làm gì thế này? Anh đã đồng ý với Hách Trung Văn là sẽ không tới gần Nhan Nhã Tịnh, nhưng đêm nay như bị xui khiến, anh không tự chủ được mà lái xe đến nhà Nhan Nhã Tịnh, còn không nhịn được mà hôn cô.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom