Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 136
CHƯƠNG 136
Người phụ nữ kia vừa dứt lời, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Điền Long đột nhiên trở nên vô cùng kỳ quái, mọi người đều không ngu ngốc, khoảng thời gian 2 tiếng dài như vậy, cho dù bệnh viện có xa cỡ nào, cũng có thể đến, nếu như không phải Điền Long không quan tâm đến sống chết của ông Điền, ông Điền sẽ không chết một cách dễ dàng như vậy.
Có lẽ, vốn dĩ Điền Long đã không có ý định để cho ông Điền sống….
Suy nghĩ cẩn thận, thật là đáng sợ.
“Cô nói linh tinh cái gì thế! Ba tôi vừa cảm thấy khó chịu tôi đã đưa ông ấy đến bệnh viện rồi, các người nhất định đã nhận tiền của cái cô bác sĩ vô lương tâm này, các người cùng nhau hãm hại tôi!”
Điền Long thẹn quá hóa giận, chỉ vào Nhan Nhã Tịnh mắng: “Cô hại chết ba tôi, bây giờ lại hại tôi, cô sẽ không có kết cục tốt!”
Đôi mắt Lưu Thiên Hàn lóe lên tia lạnh lùng, khí áp trên người đột nhiên thấp đến mức đáng sợ: “Người hại chết ba ông, quả thật sẽ không có kết cục tốt.”
Lưu Thiên Hàn vừa nói xong, Trịnh Hiếu cầm điện thoại vội vàng chạy đến: “Ông chủ, lúc nãy cảnh sát khu vực đi đến nhà Điền Long, có phát hiện quan trọng!”
“Trong nhà vệ sinh của nhà họ Điền, có một lọ thuốc diệc cỏ paraquat đã bị vỡ!”
Giọng nói của Trịnh Hiếu không lớn, nhưng lời nói này của anh ta, mấy người hóng chuyện đứng ở bên cạnh anh ta cũng có thể nghe được rất rõ ràng, ông Điền kêu thảm thiết lâu như vậy, hiện trạng cái chết giống như bị trúng độc thuốc diệc cỏ paraquat, điều này chứng minh cái gì?
Ngày càng có nhiều người dần tin là ông Điền có thể thật sự bị chính người thân của mình hại chết, mà Nhan Nhã Tịnh, chỉ là một người chịu tội mà bọn họ tìm!”
Sau khi cảnh sát nhận được điện thoại của Nhạc Dũng, lập tức dẫn người đi đến bệnh viện, pháp y nhìn thấy một thi thể nằm trên đất, đeo găng tay, ngồi xổm trước thi thể, cẩn thận kiểm tra tình hình của thi thể.
Pháp y nhìn xuống cổ của ông Điền, lại nâng cằm ông ta lên, nhìn khoang miệng ông ta, bước đầu nhận định có lẽ ông Điền bị trúng độc thuốc diệc cỏ paraquat.
Còn về kết quả cụ thể, thì phải đưa về đồn cảnh sát để khám nghiệm tử thi.
Nghe thấy kết quả sơ bộ của pháp y, những người ở xung quanh vốn dĩ vẫn kiên trì ủng hộ Điền Long đòi lại công bằng, lập tức đổi chiều gió.
Mọi người đều không phải là kẻ ngốc, xem như là Nhan Nhã Tịnh muốn lấy được nhiều phần trăm hơn, cũng không thể tìm đường chết kê thuốc diệc cỏ paraquat cho ông Điền.
Hơn nữa, ở bệnh viện cũng không có loại thuốc độc như thuốc diệc cỏ paraquat.
Chỉ sợ là, ông Điền đáng thương đã chết trong tay đứa con không hiếu thuận của mình!
“Ba tôi không uống thuốc diệc cỏ paraquat! Ba tôi bị loại bác sĩ lòng dạ độc ác này hại chết! Cảnh sát, các anh phải chủ trì công đạo cho tôi!” Điền Long nghiến răng nghiên lợi lớn tiếng hét lên với cảnh sát: “Tôi không thể để ba tôi chết oan uổng như vậy được, các anh nhất định phải bắt người phụ nữ này ngồi tù!”
“Chát!”
Bà thím béo lúc nãy, cũng chính là cô của Điền Long, hung dữ tát Điền Long một cái.
“Lẽ nào cảnh sát còn nói dối? Anh tôi bị đầu độc thuốc diệc cỏ paraquat mà chết, trong nhà các người còn có lọ thuốc diệc cỏ paraquat bị vỡ, điều này chứng minh cái gì! Nhất định là cậu và người vợ lòng dạ độc ác kia của cậu đầu độc chết anh trai tôi!”
Điền Long sao có thể ngờ đến Điền Liễu lại đột nhiên đánh anh ta, bị đánh đến mơ màng, sau khi phản ứng lại, anh ta vội vàng nói Điền Liễu: “Cô hai, cô hiểu nhầm rồi, không phải cháu, là cô ta! Cháu sao có thể hại chết ba cháu chứ! Ông ấy là ba ruột của cháu mà!”
Điền Long hung dữ trừng mắt với Nhan Nhã Tịnh: “Tại sao cô lại hại chết ba tôi! Tôi muốn cô đền mạng cho ba tôi!”
Người phụ nữ kia vừa dứt lời, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn Điền Long đột nhiên trở nên vô cùng kỳ quái, mọi người đều không ngu ngốc, khoảng thời gian 2 tiếng dài như vậy, cho dù bệnh viện có xa cỡ nào, cũng có thể đến, nếu như không phải Điền Long không quan tâm đến sống chết của ông Điền, ông Điền sẽ không chết một cách dễ dàng như vậy.
Có lẽ, vốn dĩ Điền Long đã không có ý định để cho ông Điền sống….
Suy nghĩ cẩn thận, thật là đáng sợ.
“Cô nói linh tinh cái gì thế! Ba tôi vừa cảm thấy khó chịu tôi đã đưa ông ấy đến bệnh viện rồi, các người nhất định đã nhận tiền của cái cô bác sĩ vô lương tâm này, các người cùng nhau hãm hại tôi!”
Điền Long thẹn quá hóa giận, chỉ vào Nhan Nhã Tịnh mắng: “Cô hại chết ba tôi, bây giờ lại hại tôi, cô sẽ không có kết cục tốt!”
Đôi mắt Lưu Thiên Hàn lóe lên tia lạnh lùng, khí áp trên người đột nhiên thấp đến mức đáng sợ: “Người hại chết ba ông, quả thật sẽ không có kết cục tốt.”
Lưu Thiên Hàn vừa nói xong, Trịnh Hiếu cầm điện thoại vội vàng chạy đến: “Ông chủ, lúc nãy cảnh sát khu vực đi đến nhà Điền Long, có phát hiện quan trọng!”
“Trong nhà vệ sinh của nhà họ Điền, có một lọ thuốc diệc cỏ paraquat đã bị vỡ!”
Giọng nói của Trịnh Hiếu không lớn, nhưng lời nói này của anh ta, mấy người hóng chuyện đứng ở bên cạnh anh ta cũng có thể nghe được rất rõ ràng, ông Điền kêu thảm thiết lâu như vậy, hiện trạng cái chết giống như bị trúng độc thuốc diệc cỏ paraquat, điều này chứng minh cái gì?
Ngày càng có nhiều người dần tin là ông Điền có thể thật sự bị chính người thân của mình hại chết, mà Nhan Nhã Tịnh, chỉ là một người chịu tội mà bọn họ tìm!”
Sau khi cảnh sát nhận được điện thoại của Nhạc Dũng, lập tức dẫn người đi đến bệnh viện, pháp y nhìn thấy một thi thể nằm trên đất, đeo găng tay, ngồi xổm trước thi thể, cẩn thận kiểm tra tình hình của thi thể.
Pháp y nhìn xuống cổ của ông Điền, lại nâng cằm ông ta lên, nhìn khoang miệng ông ta, bước đầu nhận định có lẽ ông Điền bị trúng độc thuốc diệc cỏ paraquat.
Còn về kết quả cụ thể, thì phải đưa về đồn cảnh sát để khám nghiệm tử thi.
Nghe thấy kết quả sơ bộ của pháp y, những người ở xung quanh vốn dĩ vẫn kiên trì ủng hộ Điền Long đòi lại công bằng, lập tức đổi chiều gió.
Mọi người đều không phải là kẻ ngốc, xem như là Nhan Nhã Tịnh muốn lấy được nhiều phần trăm hơn, cũng không thể tìm đường chết kê thuốc diệc cỏ paraquat cho ông Điền.
Hơn nữa, ở bệnh viện cũng không có loại thuốc độc như thuốc diệc cỏ paraquat.
Chỉ sợ là, ông Điền đáng thương đã chết trong tay đứa con không hiếu thuận của mình!
“Ba tôi không uống thuốc diệc cỏ paraquat! Ba tôi bị loại bác sĩ lòng dạ độc ác này hại chết! Cảnh sát, các anh phải chủ trì công đạo cho tôi!” Điền Long nghiến răng nghiên lợi lớn tiếng hét lên với cảnh sát: “Tôi không thể để ba tôi chết oan uổng như vậy được, các anh nhất định phải bắt người phụ nữ này ngồi tù!”
“Chát!”
Bà thím béo lúc nãy, cũng chính là cô của Điền Long, hung dữ tát Điền Long một cái.
“Lẽ nào cảnh sát còn nói dối? Anh tôi bị đầu độc thuốc diệc cỏ paraquat mà chết, trong nhà các người còn có lọ thuốc diệc cỏ paraquat bị vỡ, điều này chứng minh cái gì! Nhất định là cậu và người vợ lòng dạ độc ác kia của cậu đầu độc chết anh trai tôi!”
Điền Long sao có thể ngờ đến Điền Liễu lại đột nhiên đánh anh ta, bị đánh đến mơ màng, sau khi phản ứng lại, anh ta vội vàng nói Điền Liễu: “Cô hai, cô hiểu nhầm rồi, không phải cháu, là cô ta! Cháu sao có thể hại chết ba cháu chứ! Ông ấy là ba ruột của cháu mà!”
Điền Long hung dữ trừng mắt với Nhan Nhã Tịnh: “Tại sao cô lại hại chết ba tôi! Tôi muốn cô đền mạng cho ba tôi!”