Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114
Vân Tiểu Đao rất muốn cười, nhưng cũng không dám, Trầm Tường cùng Chu Vinh cũng là như thế, này làm cho Từ Vĩ Long lại hừ lạnh một tiếng nói:
- Trầm Tường, ngươi còn ý định nắm bắt đệ nhất nội viện sao? Không nói gạt ngươi, đệ nhất nội viện phúc lợi phi thường phong phú, bọn hắn mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, đều muốn bảo trụ vị trí của mình, hơn nữa bọn hắn bằng vào danh hào đệ nhất nội viện, lôi kéo rất nhiều người, bọn hắn đối với mấy cái này phi thường quan tâm, bởi vì thế lực của bọn hắn càng lớn, càng sẽ được gia tộc coi trọng, sau này cũng có thể có một chỗ cắm dùi trong gia tộc.
Tứ đại gia tộc của Thái Vũ Châu phi thường to lớn, chỉ có được thực lực cường đại, mới có thể ở bên trong chiếm cứ một chỗ cắm dùi!
- Ngươi sợ?
Trầm Tường hỏi.
- Không sợ, hiện tại ta không có ở đệ nhất nội viện, lần trước ta ngăn trở bọn hắn, đã bị bọn hắn đuổi đi ra.
Từ Vĩ Long quát mạnh một ly, thanh âm mang theo một tia tức giận.
Từ Vĩ Long này quả thật không tệ, chỉ bất quá bản thân đám bọn hắn cũng có chút ngạo khí, hơn nữa hắn trời sinh mặt rất âm, làm cho thoạt nhìn, hắn luôn không coi ai ra gì, không ai bì nổi như vậy.
- Đến võ viện số năm trăm đi! Ngươi bởi vì hai người này mà ly khai đệ nhất nội viện, hiện tại ta sẽ để ngươi trở về.
Trầm Tường nhìn hắn giơ chén rượu lên.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh cũng giơ chén rượu lên, tỏ vẻ hoan nghênh.
- Ta có thể đi, nhưng về sau tiểu quỷ này không được gọi ta như vậy nữa.
Từ Vĩ Long cười nói, chỉ bất quá dáng tươi cười của hắn thập phần quái dị.
Bốn người cạn một chén, bởi như vậy, võ viện của đám người Trầm Tường đã có bốn người.
- Tà Nhãn Long, lần trước người ở đâu lấy ra một ngàn Chân Khí Đan? Đó cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Vân Tiểu Đao cười hỏi.
- Hừ, cả ngày chỉ biết lấy ngoại hiệu cho người khác, ngươi tiếp tục như vậy, so với ta còn cần ăn đòn hơn.
Từ Vĩ Long hừ nhẹ nói, này làm Chu Vinh cùng Trầm Tường đều không khỏi nở nụ cười.
- Đó là ta nhặt được, bây giờ còn có hơn một ngàn.
Từ Vĩ Long nói làm tròng mắt Chu Vinh thiếu chút nữa rơi ra.
- Nhặt được ở nơi nào? Có bao nhiêu?
Chu Vinh vội vàng hỏi.
- Nhặt được ba ngàn, ở phái tây thành ba trăm dặm.
Từ Vĩ Long vừa nói xong, Chu Vinh đứng dậy, xem bộ dáng kia, hắn là muốn đi nơi đó nhìn một chút.
- Đừng đi, chỗ đó sớm đã bị lật ra mấy lần, bị đào thành một cái hồ nước.
Từ Vĩ Long nói ra.
Chu Vinh ngồi xuống thở dài:
- Loại chuyện tốt này sao lại không có bị ta gặp gỡ chứ?
- Ta định sáng ngày mai đi đệ nhất nội viện.
Trầm Tường nói ra.
- Muốn ta hỗ trợ không?
Từ Vĩ Long nói ra.
- Không cần, một mình ta là được!
Trầm Tường cười nhạt một tiếng, cười đến thập phần tự tin, này làm ba người Vân Tiểu Đao đều âm thầm kinh ngạc.
Từ Vĩ Long thở dài:
- Vậy ngươi cẩn thận rồi, thực lực năm tên kia đều là ngang nhau.
Mạc Vũ Văn là đứng đầu thập đại mỹ nam bảng, thập đại Nội võ bảng, Nội võ bảng là bài danh thực lực võ giả nội viện, nói cách khác thực lực của Mạc Vũ Văn là nội viện đệ nhất nhân!
Trầm Tường nhìn nhìn ngoài cửa sổ, nói ra:
- Trời còn chưa có tối, bây giờ chúng ta đi đệ nhất nội viện lấy lệnh bài xuống treo trước cửa nhà chúng ta đi.
Trầm Tường cho rằng Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao bị đánh là bởi vì hai năm trước hắn khiêu chiến qua đệ nhất nội viện, đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn lo lắng sau này sẽ bị Trầm Tường đả bại, cho nên mới đả thương Vân Tiểu Đao, hơn nữa bọn hắn cũng biết phương diện Thái Vũ Môn cùng gia tộc sẽ không truy cứu, đương nhiên, kế hoạch lúc đầu của bọn hắn là đả thương Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, nhưng ai biết Từ Vĩ Long lại đi ra ngăn trở bọn hắn.
Trầm Tường nói đi liền đi, hắn uống xong rượu trong chén, sau đó cùng Vân Tiểu Đao, Chu Vinh ăn sạch thức ăn trên mặt bàn.
- Hừ, ta ngay cả chút rượu và thức ăn còn chưa kịp nuốt, các ngươi đã ăn hết sạch rồi!
Từ Vĩ Long phàn nàn nói, lúc này Vân Tiểu Đao đã gọi người đến tính tiền.
- Tà Nhãn Long, đợi Trầm đại ca nắm bắt đệ nhất nội viện, lại có một bữa cơm no đủ cũng không muộn!
Vân Tiểu Đao cười nói, hắn đối Trầm Tường đây chính là phi thường có lòng tin, Chu Vinh cũng là như thế, bởi vì Trầm Tường luôn có thể làm ra một ít sự tình vượt qua bọn hắn đoán trước.
...
...
Hoàng hôn, tà dương nhuộm hồng cả nữa bầu trời, mà toàn bộ Thái Vũ Môn lại nổ tung nồi, bởi vì Trầm Tường ở hai năm trước bị giam giữ trong cấm địa đi ra, lại đền bù tiếc nuối hai năm trước, vừa ra liền khiêu chiến đệ nhất nội viện, càng kinh người nhất là, lần này hắn khai ra tiền đặt cược càng thêm to lớn, dĩ nhiên là một khối Địa Ngục Linh Chi lớn cỡ bàn tay.
Mặc kệ ở địa phương nào, Địa Ngục Linh Chi đều phi thường hi hữu, mặc dù là bên trong Thần Vũ Cửu Châu, Địa Ngục Linh Chi cũng là phi thường đắt đỏ, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Hấp dẫn cực lớn như thế, làm cho đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn khó có thể kháng cự, hơn nữa hắn còn biết, là Trầm Tường một người xuất chiến mà thôi, dưới loại tình huống này, đệ nhất nội chiến hắn không tiếp thụ khiêu chiến mà nói, cái kia chính là sự tình phi thường mất mặt.
- Đại tỷ, gia hỏa Trầm Tường kia muốn đi khiêu chiến Mạc công tử, ngươi có đi xem không? Ngay ngày hôm nay, địa điểm là đệ nhất nội viện!
Ngô Tiểu Điệp tràn ngập hưng phấn đi vào một gian phòng lịch sự tao nhã, đối với một nữ tử áo vàng nói ra.
Ngô Thiên Thiên hơi kinh hãi, nàng biết Trầm Tường nhất định sẽ đi khiêu chiến đệ nhất nội viện, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ nhanh như vậy:
- Tiểu Điệp, chúng ta đi, ta nhất định phải nhìn xem Trầm Tường này lợi hại tới trình độ nào!
Ngô Tiểu Điệp kiều hừ một tiếng:
- Gia hỏa chán ghét này nhất định sẽ bị Mạc công tử đánh đến nhảo nhoẹt, hôm nay vậy mà làm cho ta xấu hỗ như vậy.
Ngô Thiên Thiên khẽ cười nói:
- Tiểu nha đầu ngươi này chiếm được tiện nghi người ta còn khoe mã, chúng ta đi thôi.
Ngô Tiểu Điệp nhíu lại cái mũi, dậm chân, kiều hừ lên, nhớ tới sự tình nàng trảo lồng ngực Trầm Tường, khuôn mặt lại không khỏi hồng nhuận phơn phớt.
Trưởng Lão Viện bên trong Huyền Cảnh, Vũ Khai Minh cười nói:
- Chưởng giáo lão đại, ngươi nói chúng ta có nên đi tham gia náo nhiệt hay không, nhìn xem Tiểu sư thúc này đến cùng thủ thắng như thế nào, vậy mà solo toàn bộ đệ nhất nội viện!
Cổ Đông Thần cười thầm:
- Đây là đương nhiên, thực hi vọng hắn thua, đến lúc đó chúng ta cũng có thể giễu cợt hắn một phen, nhìn hắn còn hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta như thế nào.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh ly khai Huyền Cảnh, đứng ở trên một tòa tháp cao năm mươi tầng, nhìn đệ nhất nội viện chiếm diện tích phi thường to lớn phía xa kia.
Trầm Tường mai danh ẩn tích hai năm, vừa xuất hiện liền làm ra chuyện tình chuyện kinh thiên động địa như thế, tên của hắn cũng lập tức bị người nhớ tới, rất tốc độ nhanh nhất trở thành danh nhân bên trong Thái Vũ Môn.
Trầm Tường không chỉ là danh nhân của Thái Vũ Môn, ở Thái Vũ Châu cũng có chút danh tiếng, bởi vì hắn giết chết Chân truyền đệ tử của Thú Vũ Môn, bị Thú Vũ Môn dùng mười vạn tinh thạch treo giải thưởng, này đối với đại đa số võ giả mà nói, cũng không phải là một số lượng nhỏ, vì đạt được khoản giải thưởng này, rất nhiều người đều nhao nhao điều tra lai lịch của Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn và chín thành viên của đệ nhất nội viện cùng Trầm Tường đứng tại trên võ đài của đệ nhất nội viện, phía sau đám người Mạc Vũ Văn có đứng hơn vạn đệ tử nội ngoại môn, đây đều là thế lực bọn hắn lôi kéo đến, mà sau lưng Trầm Tường chỉ có Vân Tiểu Đao, Chu Vinh, Từ Vĩ Long ba người này.
Mạc Vũ Văn thoạt nhìn vẫn là nhã nhặn như vậy, hắn mỉm cười nói:
- Không nghĩ tới Từ Vĩ Long vậy mà sẽ lăn lộn cùng các ngươi, ta càng không nghĩ tới hôm nay chỉ có ngươi tự mình một người xuất chiến.
- Ngươi không nghĩ tới còn có rất nhiều.
Trầm Tường mỉm cười đáp.
Ở bốn phía quảng trường, vây quanh rất nhiều người đến xem náo nhiệt, trong đó cũng không thiếu một ít danh nhân, ví dụ như thập đại mỹ nữ, thập đại mỹ nam, cùng với một bộ phận võ giả Chân Vũ Cảnh.
Lúc này, Chu Vinh vỗ bả vai Trầm Tường một cái, ở bên cạnh lỗ tai hắn nói ra:
- Trầm lão đệ, ngươi nhìn tiểu nha đầu đáng yêu bên cạnh kia, nàng chính là muội muội của ta, Chu Nhu Nhu.
Trầm Tường nhìn sang, trông thấy một thiếu nữ mặc váy màu trắng nhạt đứng ở giữa một đám nữ tử, tuy những nữ tử bên người nàng cũng không chênh lệch, nhưng thiếu nữ này y nguyên đặc biệt dễ làm người khác chú ý, nàng rất mỹ lệ, trên khuôn mặt đáng yêu mang theo dáng tươi cười nhẹ nhàng, toàn thân tản ra một cổ khí chất thanh nhã, thập phần gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
- Cũng không tệ lắm, nhưng ta không có hứng thú.
Trầm Tường thấp giọng nói ra.
Lúc này Vân Tiểu Đao lại dắt tay áo Thẩm Tường thoáng một phát, chỉ chỉ một nữ tử váy trắng xa xa bên kia, thấp giọng nói ra:
- Đó là đại tỷ của ta, đứng thứ hai trong thập đại mỹ nữ bảng, Vân Tố Di.
Trầm Tường lại nhìn tới, nhìn nhìn đại tỷ của Vân Tiểu Đao, đó là một nữ tử dáng người cao gầy, bộ dạng thành thục thùy mị, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, hoàn toàn bất đồng cùng muội muội của Chu Vinh, muội muội của Chu Vinh xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu, nhưng tỷ tỷ của Vân Tiểu Đao lại là một nữ nhân thành thục, lớn lên khá cao.
Từ Vĩ Long chửi nhỏ một tiếng:
- Các ngươi là đến xem nữ nhân, hay là đến đánh nhau? Không đánh ta rời đi.
Đám người Mạc Vũ Văn lại bảo trì bình thản, lúc này cũng không thể nhịn được nữa, bọn hắn không nghĩ tới mấy vương bát đản Trầm Tường, Chu Vinh này vậy mà vào lúc đó thảo luận nữ nhân tới chung quanh, một chút cũng không chăm chú, này làm bọn hắn cảm giác mình bị xem thường.
Bọn hắn không biết là, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đang nghĩ biện pháp giới thiệu tỷ tỷ, muội muội của mình cho Trầm Tường.
- Đều rất đẹp, không hổ là nữ nhân có thể xếp lên trên bảng, các ngươi trở về nói cho các nàng biết, nếu như không ngại ta ba vợ bốn nàng hầu mà nói, đêm nay có thể tới tìm ta, Lão Tử bây giờ còn là đồng thân.
Trầm Tường cười tà nói.
Mạc Vũ Văn nhìn không được, lạnh lùng nói ra:
- Các ngươi còn muốn đánh nữa hay không?
- Đương nhiên đánh, ngươi nói quy tắc một chút.
Trầm Tường ho khan hai tiếng, mà Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao lại vẻ mặt khinh bỉ nhìn Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn nói ra:
- Ngươi mới vừa nói chính ngươi xuất chiến đúng không, nhưng chúng ta bên này người xuất chiến rất nhiều, mọi người ở phía sau chúng ta xem như người đệ nhất nội viện.
Vân Tiểu Đao nghe được, lập tức giận dữ:
- Tính là cái rắm, trong bọn họ cũng không có thiếu người ngay cả tư cách tiến vào nội viện cũng không có.
Mạc Vũ Văn này hiển nhiên là có chút lo lắng Trầm Tường sẽ đả bại bọn hắn, vì không sơ hở tý nào, mới nói ra những lời này.
- Đúng đấy, nếu như bọn họ đều là người đệ nhất nội viện, như vậy Thái Vũ Môn chỉ là lo phúc lợi cũng đã quá sức, đừng có đùa với chúng ta.
Chu Vinh cười lạnh nói.
- Ta là Viện trưởng đệ nhất nội viện, ta nói bọn họ phải chính là phải, mặc dù bọn hắn không có cầm đến phúc lợi mà đệ tử đệ nhất nội viện nên có, nhưng bọn hắn thường xuyên đứng ở trong đệ nhất nội viện, hơn nữa Thái Vũ Môn giao xuống nhiệm vụ, bọn hắn đều có phần hoàn thành.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Trầm Tường cười nói:
- Nói như vậy, sau khi bọn hắn hoàn thành nhiệm vụ, lấy được ban thưởng đều là các ngươi? Hắc hắc, khó trách ngươi mời chào nhiều người như vậy.
Mạc Vũ Văn biến sắc:
- Nếu như không đồng ý, như vậy mời ngươi trở về đi!
Trầm Tường đồng ý, là một đánh một vạn, đây là sự tình nào? Người chung quanh cũng hiểu được có chút quá mức, đổi lại bọn hắn, bọn hắn đều sẽ không đồng ý, thời điểm bọn hắn cho rằng không có gì để xem, lại nghe Trầm Tường nói ra:
- Ta nguyên ý, bất quá có một điều kiện tiên quyết, chính là chín người các ngươi đều thất bại, bọn hắn mới có thể lên sân khấu.
- Có thể, bất quá thực lực bọn hắn cùng ngươi cách xa, cho nên bọn hắn cũng có thể liên thủ luận bàn cùng ngươi.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Hiện tại Trầm Tường xem như thấy rõ sắc mặt dối trá của Mạc Vũ Văn này, thoạt nhìn nhã nhặn, nhưng trong lòng lộ vẻ một ít thủ đoạn hèn hạ.
Trầm Tường vậy mà đồng ý, cho dù hắn có thể đánh thắng chín thành viên của đệ nhất nội viện, nhưng hơn vạn đệ tử kia cũng không đơn giản, thực lực đều trên Phàm Vũ Cảnh tầng chín, mặc dù Trầm Tường là voi, nhưng bị nhiều con kiến vây công như vậy, cũng sẽ không có phần thắng gì.
- Ngu ngốc, nếu như thua thì làm sao bây giờ? Đây chính là Địa Ngục Linh Chi!
Chu Vinh chửi nhỏ nói.
Vân Tiểu Đao hung dữ nhìn năm người ngày đó vây công hắn kia, cắn răng nói ra:
- Trầm đại ca, ta tin tưởng ngươi, ngươi nhất định phải đòi lại món nợ bọn hắn thiếu ta, đợi một ngày kia ta có được thực lực, ta lại giết hết những tên này.
Vân Tiểu Đao buông ngoan thoại, liền đi đến chỗ đại tỷ Vân Tố Di, Chu Vinh cũng đầy mặt bất đắc dĩ, đi đến chỗ muội muội của hắn.
- Thật sự không cần hỗ trợ sao?
Từ Vĩ Long vẫn chưa đi.
- Không cần, ngươi xem là được rồi, còn nữa, các ngươi tận lực rời xa đệ nhất nội viện này, tốt nhất không ở bên trong đệ nhất nội viện.
Trầm Tường thấp giọng nói ra, khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười âm tàn, Từ Vĩ Long nhìn thấy trong nội tâm run lên.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
- Trầm Tường, ngươi còn ý định nắm bắt đệ nhất nội viện sao? Không nói gạt ngươi, đệ nhất nội viện phúc lợi phi thường phong phú, bọn hắn mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, đều muốn bảo trụ vị trí của mình, hơn nữa bọn hắn bằng vào danh hào đệ nhất nội viện, lôi kéo rất nhiều người, bọn hắn đối với mấy cái này phi thường quan tâm, bởi vì thế lực của bọn hắn càng lớn, càng sẽ được gia tộc coi trọng, sau này cũng có thể có một chỗ cắm dùi trong gia tộc.
Tứ đại gia tộc của Thái Vũ Châu phi thường to lớn, chỉ có được thực lực cường đại, mới có thể ở bên trong chiếm cứ một chỗ cắm dùi!
- Ngươi sợ?
Trầm Tường hỏi.
- Không sợ, hiện tại ta không có ở đệ nhất nội viện, lần trước ta ngăn trở bọn hắn, đã bị bọn hắn đuổi đi ra.
Từ Vĩ Long quát mạnh một ly, thanh âm mang theo một tia tức giận.
Từ Vĩ Long này quả thật không tệ, chỉ bất quá bản thân đám bọn hắn cũng có chút ngạo khí, hơn nữa hắn trời sinh mặt rất âm, làm cho thoạt nhìn, hắn luôn không coi ai ra gì, không ai bì nổi như vậy.
- Đến võ viện số năm trăm đi! Ngươi bởi vì hai người này mà ly khai đệ nhất nội viện, hiện tại ta sẽ để ngươi trở về.
Trầm Tường nhìn hắn giơ chén rượu lên.
Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh cũng giơ chén rượu lên, tỏ vẻ hoan nghênh.
- Ta có thể đi, nhưng về sau tiểu quỷ này không được gọi ta như vậy nữa.
Từ Vĩ Long cười nói, chỉ bất quá dáng tươi cười của hắn thập phần quái dị.
Bốn người cạn một chén, bởi như vậy, võ viện của đám người Trầm Tường đã có bốn người.
- Tà Nhãn Long, lần trước người ở đâu lấy ra một ngàn Chân Khí Đan? Đó cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Vân Tiểu Đao cười hỏi.
- Hừ, cả ngày chỉ biết lấy ngoại hiệu cho người khác, ngươi tiếp tục như vậy, so với ta còn cần ăn đòn hơn.
Từ Vĩ Long hừ nhẹ nói, này làm Chu Vinh cùng Trầm Tường đều không khỏi nở nụ cười.
- Đó là ta nhặt được, bây giờ còn có hơn một ngàn.
Từ Vĩ Long nói làm tròng mắt Chu Vinh thiếu chút nữa rơi ra.
- Nhặt được ở nơi nào? Có bao nhiêu?
Chu Vinh vội vàng hỏi.
- Nhặt được ba ngàn, ở phái tây thành ba trăm dặm.
Từ Vĩ Long vừa nói xong, Chu Vinh đứng dậy, xem bộ dáng kia, hắn là muốn đi nơi đó nhìn một chút.
- Đừng đi, chỗ đó sớm đã bị lật ra mấy lần, bị đào thành một cái hồ nước.
Từ Vĩ Long nói ra.
Chu Vinh ngồi xuống thở dài:
- Loại chuyện tốt này sao lại không có bị ta gặp gỡ chứ?
- Ta định sáng ngày mai đi đệ nhất nội viện.
Trầm Tường nói ra.
- Muốn ta hỗ trợ không?
Từ Vĩ Long nói ra.
- Không cần, một mình ta là được!
Trầm Tường cười nhạt một tiếng, cười đến thập phần tự tin, này làm ba người Vân Tiểu Đao đều âm thầm kinh ngạc.
Từ Vĩ Long thở dài:
- Vậy ngươi cẩn thận rồi, thực lực năm tên kia đều là ngang nhau.
Mạc Vũ Văn là đứng đầu thập đại mỹ nam bảng, thập đại Nội võ bảng, Nội võ bảng là bài danh thực lực võ giả nội viện, nói cách khác thực lực của Mạc Vũ Văn là nội viện đệ nhất nhân!
Trầm Tường nhìn nhìn ngoài cửa sổ, nói ra:
- Trời còn chưa có tối, bây giờ chúng ta đi đệ nhất nội viện lấy lệnh bài xuống treo trước cửa nhà chúng ta đi.
Trầm Tường cho rằng Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao bị đánh là bởi vì hai năm trước hắn khiêu chiến qua đệ nhất nội viện, đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn lo lắng sau này sẽ bị Trầm Tường đả bại, cho nên mới đả thương Vân Tiểu Đao, hơn nữa bọn hắn cũng biết phương diện Thái Vũ Môn cùng gia tộc sẽ không truy cứu, đương nhiên, kế hoạch lúc đầu của bọn hắn là đả thương Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh, nhưng ai biết Từ Vĩ Long lại đi ra ngăn trở bọn hắn.
Trầm Tường nói đi liền đi, hắn uống xong rượu trong chén, sau đó cùng Vân Tiểu Đao, Chu Vinh ăn sạch thức ăn trên mặt bàn.
- Hừ, ta ngay cả chút rượu và thức ăn còn chưa kịp nuốt, các ngươi đã ăn hết sạch rồi!
Từ Vĩ Long phàn nàn nói, lúc này Vân Tiểu Đao đã gọi người đến tính tiền.
- Tà Nhãn Long, đợi Trầm đại ca nắm bắt đệ nhất nội viện, lại có một bữa cơm no đủ cũng không muộn!
Vân Tiểu Đao cười nói, hắn đối Trầm Tường đây chính là phi thường có lòng tin, Chu Vinh cũng là như thế, bởi vì Trầm Tường luôn có thể làm ra một ít sự tình vượt qua bọn hắn đoán trước.
...
...
Hoàng hôn, tà dương nhuộm hồng cả nữa bầu trời, mà toàn bộ Thái Vũ Môn lại nổ tung nồi, bởi vì Trầm Tường ở hai năm trước bị giam giữ trong cấm địa đi ra, lại đền bù tiếc nuối hai năm trước, vừa ra liền khiêu chiến đệ nhất nội viện, càng kinh người nhất là, lần này hắn khai ra tiền đặt cược càng thêm to lớn, dĩ nhiên là một khối Địa Ngục Linh Chi lớn cỡ bàn tay.
Mặc kệ ở địa phương nào, Địa Ngục Linh Chi đều phi thường hi hữu, mặc dù là bên trong Thần Vũ Cửu Châu, Địa Ngục Linh Chi cũng là phi thường đắt đỏ, có thể ngộ nhưng không thể cầu.
Hấp dẫn cực lớn như thế, làm cho đệ nhất nội viện Mạc Vũ Văn khó có thể kháng cự, hơn nữa hắn còn biết, là Trầm Tường một người xuất chiến mà thôi, dưới loại tình huống này, đệ nhất nội chiến hắn không tiếp thụ khiêu chiến mà nói, cái kia chính là sự tình phi thường mất mặt.
- Đại tỷ, gia hỏa Trầm Tường kia muốn đi khiêu chiến Mạc công tử, ngươi có đi xem không? Ngay ngày hôm nay, địa điểm là đệ nhất nội viện!
Ngô Tiểu Điệp tràn ngập hưng phấn đi vào một gian phòng lịch sự tao nhã, đối với một nữ tử áo vàng nói ra.
Ngô Thiên Thiên hơi kinh hãi, nàng biết Trầm Tường nhất định sẽ đi khiêu chiến đệ nhất nội viện, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ nhanh như vậy:
- Tiểu Điệp, chúng ta đi, ta nhất định phải nhìn xem Trầm Tường này lợi hại tới trình độ nào!
Ngô Tiểu Điệp kiều hừ một tiếng:
- Gia hỏa chán ghét này nhất định sẽ bị Mạc công tử đánh đến nhảo nhoẹt, hôm nay vậy mà làm cho ta xấu hỗ như vậy.
Ngô Thiên Thiên khẽ cười nói:
- Tiểu nha đầu ngươi này chiếm được tiện nghi người ta còn khoe mã, chúng ta đi thôi.
Ngô Tiểu Điệp nhíu lại cái mũi, dậm chân, kiều hừ lên, nhớ tới sự tình nàng trảo lồng ngực Trầm Tường, khuôn mặt lại không khỏi hồng nhuận phơn phớt.
Trưởng Lão Viện bên trong Huyền Cảnh, Vũ Khai Minh cười nói:
- Chưởng giáo lão đại, ngươi nói chúng ta có nên đi tham gia náo nhiệt hay không, nhìn xem Tiểu sư thúc này đến cùng thủ thắng như thế nào, vậy mà solo toàn bộ đệ nhất nội viện!
Cổ Đông Thần cười thầm:
- Đây là đương nhiên, thực hi vọng hắn thua, đến lúc đó chúng ta cũng có thể giễu cợt hắn một phen, nhìn hắn còn hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta như thế nào.
Cổ Đông Thần cùng Vũ Khai Minh ly khai Huyền Cảnh, đứng ở trên một tòa tháp cao năm mươi tầng, nhìn đệ nhất nội viện chiếm diện tích phi thường to lớn phía xa kia.
Trầm Tường mai danh ẩn tích hai năm, vừa xuất hiện liền làm ra chuyện tình chuyện kinh thiên động địa như thế, tên của hắn cũng lập tức bị người nhớ tới, rất tốc độ nhanh nhất trở thành danh nhân bên trong Thái Vũ Môn.
Trầm Tường không chỉ là danh nhân của Thái Vũ Môn, ở Thái Vũ Châu cũng có chút danh tiếng, bởi vì hắn giết chết Chân truyền đệ tử của Thú Vũ Môn, bị Thú Vũ Môn dùng mười vạn tinh thạch treo giải thưởng, này đối với đại đa số võ giả mà nói, cũng không phải là một số lượng nhỏ, vì đạt được khoản giải thưởng này, rất nhiều người đều nhao nhao điều tra lai lịch của Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn và chín thành viên của đệ nhất nội viện cùng Trầm Tường đứng tại trên võ đài của đệ nhất nội viện, phía sau đám người Mạc Vũ Văn có đứng hơn vạn đệ tử nội ngoại môn, đây đều là thế lực bọn hắn lôi kéo đến, mà sau lưng Trầm Tường chỉ có Vân Tiểu Đao, Chu Vinh, Từ Vĩ Long ba người này.
Mạc Vũ Văn thoạt nhìn vẫn là nhã nhặn như vậy, hắn mỉm cười nói:
- Không nghĩ tới Từ Vĩ Long vậy mà sẽ lăn lộn cùng các ngươi, ta càng không nghĩ tới hôm nay chỉ có ngươi tự mình một người xuất chiến.
- Ngươi không nghĩ tới còn có rất nhiều.
Trầm Tường mỉm cười đáp.
Ở bốn phía quảng trường, vây quanh rất nhiều người đến xem náo nhiệt, trong đó cũng không thiếu một ít danh nhân, ví dụ như thập đại mỹ nữ, thập đại mỹ nam, cùng với một bộ phận võ giả Chân Vũ Cảnh.
Lúc này, Chu Vinh vỗ bả vai Trầm Tường một cái, ở bên cạnh lỗ tai hắn nói ra:
- Trầm lão đệ, ngươi nhìn tiểu nha đầu đáng yêu bên cạnh kia, nàng chính là muội muội của ta, Chu Nhu Nhu.
Trầm Tường nhìn sang, trông thấy một thiếu nữ mặc váy màu trắng nhạt đứng ở giữa một đám nữ tử, tuy những nữ tử bên người nàng cũng không chênh lệch, nhưng thiếu nữ này y nguyên đặc biệt dễ làm người khác chú ý, nàng rất mỹ lệ, trên khuôn mặt đáng yêu mang theo dáng tươi cười nhẹ nhàng, toàn thân tản ra một cổ khí chất thanh nhã, thập phần gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
- Cũng không tệ lắm, nhưng ta không có hứng thú.
Trầm Tường thấp giọng nói ra.
Lúc này Vân Tiểu Đao lại dắt tay áo Thẩm Tường thoáng một phát, chỉ chỉ một nữ tử váy trắng xa xa bên kia, thấp giọng nói ra:
- Đó là đại tỷ của ta, đứng thứ hai trong thập đại mỹ nữ bảng, Vân Tố Di.
Trầm Tường lại nhìn tới, nhìn nhìn đại tỷ của Vân Tiểu Đao, đó là một nữ tử dáng người cao gầy, bộ dạng thành thục thùy mị, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, hoàn toàn bất đồng cùng muội muội của Chu Vinh, muội muội của Chu Vinh xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu, nhưng tỷ tỷ của Vân Tiểu Đao lại là một nữ nhân thành thục, lớn lên khá cao.
Từ Vĩ Long chửi nhỏ một tiếng:
- Các ngươi là đến xem nữ nhân, hay là đến đánh nhau? Không đánh ta rời đi.
Đám người Mạc Vũ Văn lại bảo trì bình thản, lúc này cũng không thể nhịn được nữa, bọn hắn không nghĩ tới mấy vương bát đản Trầm Tường, Chu Vinh này vậy mà vào lúc đó thảo luận nữ nhân tới chung quanh, một chút cũng không chăm chú, này làm bọn hắn cảm giác mình bị xem thường.
Bọn hắn không biết là, Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh đang nghĩ biện pháp giới thiệu tỷ tỷ, muội muội của mình cho Trầm Tường.
- Đều rất đẹp, không hổ là nữ nhân có thể xếp lên trên bảng, các ngươi trở về nói cho các nàng biết, nếu như không ngại ta ba vợ bốn nàng hầu mà nói, đêm nay có thể tới tìm ta, Lão Tử bây giờ còn là đồng thân.
Trầm Tường cười tà nói.
Mạc Vũ Văn nhìn không được, lạnh lùng nói ra:
- Các ngươi còn muốn đánh nữa hay không?
- Đương nhiên đánh, ngươi nói quy tắc một chút.
Trầm Tường ho khan hai tiếng, mà Chu Vinh cùng Vân Tiểu Đao lại vẻ mặt khinh bỉ nhìn Trầm Tường.
Mạc Vũ Văn nói ra:
- Ngươi mới vừa nói chính ngươi xuất chiến đúng không, nhưng chúng ta bên này người xuất chiến rất nhiều, mọi người ở phía sau chúng ta xem như người đệ nhất nội viện.
Vân Tiểu Đao nghe được, lập tức giận dữ:
- Tính là cái rắm, trong bọn họ cũng không có thiếu người ngay cả tư cách tiến vào nội viện cũng không có.
Mạc Vũ Văn này hiển nhiên là có chút lo lắng Trầm Tường sẽ đả bại bọn hắn, vì không sơ hở tý nào, mới nói ra những lời này.
- Đúng đấy, nếu như bọn họ đều là người đệ nhất nội viện, như vậy Thái Vũ Môn chỉ là lo phúc lợi cũng đã quá sức, đừng có đùa với chúng ta.
Chu Vinh cười lạnh nói.
- Ta là Viện trưởng đệ nhất nội viện, ta nói bọn họ phải chính là phải, mặc dù bọn hắn không có cầm đến phúc lợi mà đệ tử đệ nhất nội viện nên có, nhưng bọn hắn thường xuyên đứng ở trong đệ nhất nội viện, hơn nữa Thái Vũ Môn giao xuống nhiệm vụ, bọn hắn đều có phần hoàn thành.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Trầm Tường cười nói:
- Nói như vậy, sau khi bọn hắn hoàn thành nhiệm vụ, lấy được ban thưởng đều là các ngươi? Hắc hắc, khó trách ngươi mời chào nhiều người như vậy.
Mạc Vũ Văn biến sắc:
- Nếu như không đồng ý, như vậy mời ngươi trở về đi!
Trầm Tường đồng ý, là một đánh một vạn, đây là sự tình nào? Người chung quanh cũng hiểu được có chút quá mức, đổi lại bọn hắn, bọn hắn đều sẽ không đồng ý, thời điểm bọn hắn cho rằng không có gì để xem, lại nghe Trầm Tường nói ra:
- Ta nguyên ý, bất quá có một điều kiện tiên quyết, chính là chín người các ngươi đều thất bại, bọn hắn mới có thể lên sân khấu.
- Có thể, bất quá thực lực bọn hắn cùng ngươi cách xa, cho nên bọn hắn cũng có thể liên thủ luận bàn cùng ngươi.
Mạc Vũ Văn nói ra.
Hiện tại Trầm Tường xem như thấy rõ sắc mặt dối trá của Mạc Vũ Văn này, thoạt nhìn nhã nhặn, nhưng trong lòng lộ vẻ một ít thủ đoạn hèn hạ.
Trầm Tường vậy mà đồng ý, cho dù hắn có thể đánh thắng chín thành viên của đệ nhất nội viện, nhưng hơn vạn đệ tử kia cũng không đơn giản, thực lực đều trên Phàm Vũ Cảnh tầng chín, mặc dù Trầm Tường là voi, nhưng bị nhiều con kiến vây công như vậy, cũng sẽ không có phần thắng gì.
- Ngu ngốc, nếu như thua thì làm sao bây giờ? Đây chính là Địa Ngục Linh Chi!
Chu Vinh chửi nhỏ nói.
Vân Tiểu Đao hung dữ nhìn năm người ngày đó vây công hắn kia, cắn răng nói ra:
- Trầm đại ca, ta tin tưởng ngươi, ngươi nhất định phải đòi lại món nợ bọn hắn thiếu ta, đợi một ngày kia ta có được thực lực, ta lại giết hết những tên này.
Vân Tiểu Đao buông ngoan thoại, liền đi đến chỗ đại tỷ Vân Tố Di, Chu Vinh cũng đầy mặt bất đắc dĩ, đi đến chỗ muội muội của hắn.
- Thật sự không cần hỗ trợ sao?
Từ Vĩ Long vẫn chưa đi.
- Không cần, ngươi xem là được rồi, còn nữa, các ngươi tận lực rời xa đệ nhất nội viện này, tốt nhất không ở bên trong đệ nhất nội viện.
Trầm Tường thấp giọng nói ra, khóe miệng hiện lên một dáng tươi cười âm tàn, Từ Vĩ Long nhìn thấy trong nội tâm run lên.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook