Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
Tôi đang trên đường đi về nhà thì bổng nghe tiếng của Thuyên Yên - cô bạn thân chí cốt nhất của tôi gọi lại từ phía sau. Tiếng hét của cậu ấy quả là không lẫn vào đâu được. Tôi xoay người lại thì thấy Thuyên Yên vừa chạy vừa hất hải gọi tên mình
- sao vậy Tiểu Yên? nhìn mặt cậu xem, không khác gì con mèo mè nheo cả - tôi cố ý trêu chọc
Cậu ấy vừa thở hổn hễn, cố nén lại để nói ra từng chữ
- giờ này... giờ này.. cậu còn... vui vẻ..vậy sao...hả Thể Hy?
- sao chứ? có gì mà quản được việc mình không được vui? Vả lại, hôm nay còn được khen ngợi vì bài thuyết trình, chiều nay nhất định cậu phải qua nhà mình để dùng bữa đó.
- chuyện này... chuyện này tính sau đi... Thế Hy à, cậu thật sự chưa biết gì sao?
Tôi hơi tò mò khi nghe cậu ấy nói đến đây. Chuyện gì là chuyện gì? Chẳng phải chuyện tôi từ chối đi cắm trại cùng lớp chứ? Ôi trời... tôi ghét nhất là đi những hoạt động như thế này!
- đừng có nói với mình là việc đi cắm trại nha, mình nhất định không đi đâu, mình về đây.
- Thế Hy, cậu sắp được gả cho đại thiếu gia của tập đoàn X-SAO rồi đó, cậu vẫn thản nhiên được hay sao? - Thuyên Yên cố nhấn mạnh giọng lại để thể hiện sự nghiêm trọng của sự việc
Tôi hoàng hồn. Chuyện này là sao? Tôi gả cho ai cơ chứ? Hình như tôi không nghe cậu ấy nói nhầm một từ nào! Không thể nào, tôi vẫn còn đang đi học, tương lai tôi rộng như thế thì làm sao có chuyện này xảy ra, nhất định là cậu ấy nghe sai rồi
- này Tiểu Yên, trưa nắng cậu bị ấm đầu sao? Cậu cũng biết là Lâm Thể Hy mình đây chưa hề muốn bị ràng buộc bởi bất kỳ thứ gì trên đời. Hà cớ gì mình phải lấy người đó như tin đồn cậu nghe được.
- mình vừa nghe cha mình nói đó Thế Hy à. Cậu quên hôm nay cha cậu và cha mình có cuộc họp cổ đông ở tháp QP sao? cuộc họp vừa kết thúc là cha mình đã gọi cho mình biết về vấn đề này
Tôi như không tin vào mắt mình nữa. Quả thật hôm nay có cuộc họp cổ đông lớn trong thành phố. Tôi lật đật lên xe, yêu cầu tài xế chạy nhanh nhất có thể để mau chóng về đến nhà. Trên đường đi, tôi như ngồi trên đống lửa, lòng hừng hực muốn bùng cháy vì cái tin thất thiệt này.
- cô chủ, đến nhà rồi!
- ....
- cô chủ, đã đến nhà rồi!
- ...
Phải đến lần thứ 3 người tài xế trên xe gọi thì tôi mới giật mình xuống xe. Tôi đi vùng vằng vào trong, cảm giác như muốn hủy diệt hết tất cả mọi thứ. Tin nhắn trong điện thoại cứ vang lên. Là Tiểu Yên bảo tôi phải bình tĩnh mà giải quyết, phải hết sức bình tĩnh, có chuyện gì thì nhấc máy gọi cho cậu ấy đến.
Tôi nhìn thấy cha mình đang ngồi ở phòng khách. Lập tức tôi bước vào mà không một tiếng chào hỏi
- chuyện đó là sao vậy cha?
Cha tôi chưa hình dung ra điều tôi muốn hỏi là gì, tôi liền bộc bạch nói tiếp
- chuyện cha muốn gả con cho cái tên đại thiếu gia gì đó có phải là sự thật không?Cha trả lời con biết đi!
Tôi hơi lớn giọng, điều đó khiến cho mẹ tôi từ trên đi xuống. Xem ra tình hình lúc này khá căng thẳng
- Thể Hy à, con bình tĩnh đã. Con vừa học về mau mau vào trong nghĩ ngơi đi, chuyện này lát nữa mẹ sẽ hỏi cha con sau, được chứ?
- không! Con muốn nghe bây giờ, tại sao cha lại làm vậy? Cha biết con không chấp nhận việc kết hôn mà không có tình cảm đôi bên?
- tình cảm đôi bên? - cha tôi có vẻ tức giận liền đập bàn thật mạnh
Tôi cũng khá nhạy cảm, hơi bàng hoàng.
- con có biết nếu như không có cuộc hôn nhân này của con, thì cả gia đình mình, cả công ty bao đời nay của tổ tiên họ Lâm còn đứng vững không chứ? Con đã xem tin tức chưa?
- ông bình tĩnh đã, đừng... - mẹ tôi khuyên can
- Công ty của mình bị lỗ vốn tận 800 triệu USD, con có hiểu nếu như cha không đồng ý việc này thì chỉ trong vài ngày nữa thì cả nhà mình khuân gói ra đường ở, bàn thờ tổ tiên bị vứt không thương xót không hả?
- ... - tôi im lặng, sự im lặng một cách đáng sợ
Cha tôi bắt đầu nhẹ giọng lại, mẹ tôi cũng không tránh khỏi những giọt nước mắt
- Thể Yên, cha mẹ không hề muốn việc này xảy ra, con có thể... vì gia đình, vì dòng tộc mình mà...
- con xin phép vào phòng trước...
Tôi lặng lẽ bỏ vào trong. Không ngờ việc này là thật, đúng là thật rồi. Tôi không tin vào tai mình đã nghe được gì nữa. Tôi mở điện thoại lên, tra tên "đại thiếu gia của tập đoàn X-SAO" trên google. Hàng loạt kế quả đưa ra
- cái gì chứ? - tôi hốt hoảng - hắn ta chẳng phải là có vợ rồi sao? hắn ta... cái tên Úc Khải Tôn, rõ là hắn ta... - tôi tức nghẹn đến mức không nói ra từ nào rõ
Điện thoại tôi đỗ chuông, là Thuyên Yên. Chắc hẳn cậu ấy đang lo lắng nghe tôi lắm
- Thể Hy à, cậu ổn chứ? mình qua với cậu nha
- Yên Yên à - tôi nức nở - chuyện này là thật rồi, là thật Yên Yên, hắn ta là Úc Khải Tôn, hắn ta có vợ rồi cơ mà
- cậu ở yên đó, không được làm điều gì dại dột, mình qua với cậu, ở đó chờ mình, cậu không được khóc nữa nghe không?
Tắt máy, căn phòng tôi lại trở nên yên ắng đến mức có thể nghe được tiếng cây bằng lăng đang xào xạc trước cửa sổ ở phòng. Tôi nghĩ lại, một người tài hoa, có cả vợ đẹp như hắn tại sao lại đồng ý giúp đỡ gia đình tôi với số tiền lớn như vậy chỉ để "lấy thêm của nợ" như tôi về?
- sao vậy Tiểu Yên? nhìn mặt cậu xem, không khác gì con mèo mè nheo cả - tôi cố ý trêu chọc
Cậu ấy vừa thở hổn hễn, cố nén lại để nói ra từng chữ
- giờ này... giờ này.. cậu còn... vui vẻ..vậy sao...hả Thể Hy?
- sao chứ? có gì mà quản được việc mình không được vui? Vả lại, hôm nay còn được khen ngợi vì bài thuyết trình, chiều nay nhất định cậu phải qua nhà mình để dùng bữa đó.
- chuyện này... chuyện này tính sau đi... Thế Hy à, cậu thật sự chưa biết gì sao?
Tôi hơi tò mò khi nghe cậu ấy nói đến đây. Chuyện gì là chuyện gì? Chẳng phải chuyện tôi từ chối đi cắm trại cùng lớp chứ? Ôi trời... tôi ghét nhất là đi những hoạt động như thế này!
- đừng có nói với mình là việc đi cắm trại nha, mình nhất định không đi đâu, mình về đây.
- Thế Hy, cậu sắp được gả cho đại thiếu gia của tập đoàn X-SAO rồi đó, cậu vẫn thản nhiên được hay sao? - Thuyên Yên cố nhấn mạnh giọng lại để thể hiện sự nghiêm trọng của sự việc
Tôi hoàng hồn. Chuyện này là sao? Tôi gả cho ai cơ chứ? Hình như tôi không nghe cậu ấy nói nhầm một từ nào! Không thể nào, tôi vẫn còn đang đi học, tương lai tôi rộng như thế thì làm sao có chuyện này xảy ra, nhất định là cậu ấy nghe sai rồi
- này Tiểu Yên, trưa nắng cậu bị ấm đầu sao? Cậu cũng biết là Lâm Thể Hy mình đây chưa hề muốn bị ràng buộc bởi bất kỳ thứ gì trên đời. Hà cớ gì mình phải lấy người đó như tin đồn cậu nghe được.
- mình vừa nghe cha mình nói đó Thế Hy à. Cậu quên hôm nay cha cậu và cha mình có cuộc họp cổ đông ở tháp QP sao? cuộc họp vừa kết thúc là cha mình đã gọi cho mình biết về vấn đề này
Tôi như không tin vào mắt mình nữa. Quả thật hôm nay có cuộc họp cổ đông lớn trong thành phố. Tôi lật đật lên xe, yêu cầu tài xế chạy nhanh nhất có thể để mau chóng về đến nhà. Trên đường đi, tôi như ngồi trên đống lửa, lòng hừng hực muốn bùng cháy vì cái tin thất thiệt này.
- cô chủ, đến nhà rồi!
- ....
- cô chủ, đã đến nhà rồi!
- ...
Phải đến lần thứ 3 người tài xế trên xe gọi thì tôi mới giật mình xuống xe. Tôi đi vùng vằng vào trong, cảm giác như muốn hủy diệt hết tất cả mọi thứ. Tin nhắn trong điện thoại cứ vang lên. Là Tiểu Yên bảo tôi phải bình tĩnh mà giải quyết, phải hết sức bình tĩnh, có chuyện gì thì nhấc máy gọi cho cậu ấy đến.
Tôi nhìn thấy cha mình đang ngồi ở phòng khách. Lập tức tôi bước vào mà không một tiếng chào hỏi
- chuyện đó là sao vậy cha?
Cha tôi chưa hình dung ra điều tôi muốn hỏi là gì, tôi liền bộc bạch nói tiếp
- chuyện cha muốn gả con cho cái tên đại thiếu gia gì đó có phải là sự thật không?Cha trả lời con biết đi!
Tôi hơi lớn giọng, điều đó khiến cho mẹ tôi từ trên đi xuống. Xem ra tình hình lúc này khá căng thẳng
- Thể Hy à, con bình tĩnh đã. Con vừa học về mau mau vào trong nghĩ ngơi đi, chuyện này lát nữa mẹ sẽ hỏi cha con sau, được chứ?
- không! Con muốn nghe bây giờ, tại sao cha lại làm vậy? Cha biết con không chấp nhận việc kết hôn mà không có tình cảm đôi bên?
- tình cảm đôi bên? - cha tôi có vẻ tức giận liền đập bàn thật mạnh
Tôi cũng khá nhạy cảm, hơi bàng hoàng.
- con có biết nếu như không có cuộc hôn nhân này của con, thì cả gia đình mình, cả công ty bao đời nay của tổ tiên họ Lâm còn đứng vững không chứ? Con đã xem tin tức chưa?
- ông bình tĩnh đã, đừng... - mẹ tôi khuyên can
- Công ty của mình bị lỗ vốn tận 800 triệu USD, con có hiểu nếu như cha không đồng ý việc này thì chỉ trong vài ngày nữa thì cả nhà mình khuân gói ra đường ở, bàn thờ tổ tiên bị vứt không thương xót không hả?
- ... - tôi im lặng, sự im lặng một cách đáng sợ
Cha tôi bắt đầu nhẹ giọng lại, mẹ tôi cũng không tránh khỏi những giọt nước mắt
- Thể Yên, cha mẹ không hề muốn việc này xảy ra, con có thể... vì gia đình, vì dòng tộc mình mà...
- con xin phép vào phòng trước...
Tôi lặng lẽ bỏ vào trong. Không ngờ việc này là thật, đúng là thật rồi. Tôi không tin vào tai mình đã nghe được gì nữa. Tôi mở điện thoại lên, tra tên "đại thiếu gia của tập đoàn X-SAO" trên google. Hàng loạt kế quả đưa ra
- cái gì chứ? - tôi hốt hoảng - hắn ta chẳng phải là có vợ rồi sao? hắn ta... cái tên Úc Khải Tôn, rõ là hắn ta... - tôi tức nghẹn đến mức không nói ra từ nào rõ
Điện thoại tôi đỗ chuông, là Thuyên Yên. Chắc hẳn cậu ấy đang lo lắng nghe tôi lắm
- Thể Hy à, cậu ổn chứ? mình qua với cậu nha
- Yên Yên à - tôi nức nở - chuyện này là thật rồi, là thật Yên Yên, hắn ta là Úc Khải Tôn, hắn ta có vợ rồi cơ mà
- cậu ở yên đó, không được làm điều gì dại dột, mình qua với cậu, ở đó chờ mình, cậu không được khóc nữa nghe không?
Tắt máy, căn phòng tôi lại trở nên yên ắng đến mức có thể nghe được tiếng cây bằng lăng đang xào xạc trước cửa sổ ở phòng. Tôi nghĩ lại, một người tài hoa, có cả vợ đẹp như hắn tại sao lại đồng ý giúp đỡ gia đình tôi với số tiền lớn như vậy chỉ để "lấy thêm của nợ" như tôi về?
Bình luận facebook