• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full NAM THẦN VÀ NẤM LÙN (2 Viewers)

  • Nam Thần Và Nấm Lùn - Quyển 3 - Chương 16: đại học

EDITOR: LAM



Người ta nói mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, điều này không sai chút nào. Mẹ Chu càng nhìn thì lại càng thích Tống Hàng.



Dần dà, mẹ Chu càng cảm thấy ban đầu đồng ý để cho Tống Hàng và Nấm Lùn quen nhau là một quyết định vô cùng sáng suốt. Bằng không, với ngoại hình của con trai mình, thằng bé chắc chắn không thể cưới được vợ.



Nấm Lùn lên đại học cũng đã được mười chín tuổi nhưng chiều cao chỉ mới tới một mét sáu mươi hai. Ờ, đấy là tính luôn cả miếng độn chiều cao rồi. Với ngoại hình như vậy mà Tống Hàng lại không chê, nếu không phải mù thì chỉ có thể là tình yêu đích thực thôi!



Nấm Lùn: “…”



Thậm chí mẹ Chu càng ngày càng cảm thấy có lỗi với Tống Hàng, Nấm Lùn có thể ở bên cạnh Tống Hàng chính là phúc phần tổ tiên để lại đó!



Cho nên mẹ Chu bắt đầu liều mạng làm mọi cách bù đắp cho Tống Hàng, bà e sợ Tống Hàng bỏ rơi con trai mình vậy thì thằng bé sẽ phải sống độc thân suốt đời!



Bà tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra, mẹ Chu âm thầm quyết tâm.



Tống Hàng tự lập từ nhỏ, ba tuổi đã tự mặc quần áo của mình, hắn cảm thấy những việc như vậy không cần bố mẹ phải nhúng tay vào.



Còn Nấm Lùn tuy rằng thông minh nhưng năng lực sinh tồn lại cứ ngơ ngác ngây thơ, chậm chạp đần độn. Chẳng hạn như thường xuyên mặc đồ trái, ví dụ như không thể nhớ nổi thời khóa biểu, thậm chí là quên luôn mình mới nãy đã ăn cơm hay chưa.



Điều này lại thỏa mãn được tâm tư muốn làm mẹ của mẹ Tống, Nấm Lùn trở thành cục cưng trong mắt bà.



“Gia ơi, hôm nay mẹ đi mua sắm thấy có một bộ quần áo hợp với con lắm, mẹ mua về cho con nè.”



“Gia à, mẹ mua xoài con thích ăn nhất đó.”



“Gia Gia, mẹ…”



“Gia Gia…”



Những ngày tháng trôi qua như vậy đối với Nấm Lùn mà nói quả thật vô cùng hạnh phúc, ban đầu cậu cảm thấy rất vui vẻ nhưng càng về sau cậu chính sự vui vẻ đó lại càng khiến cậu thêm lo lắng.



Nấm Lùn vẫn chưa quên vụ việc Triệu Hựu Sinh bám dai như đỉa đòi theo cậu về nhà cho bằng được. Triệu Hựu Sinh nhận nhiệm vụ khẩn cấp nên mới bị gọi đi nhưng anh ta đã thề là lần sau nhất định sẽ tới thăm bố mẹ cậu.



Triệu Hựu Sinh hệt như một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ. Dù cho Nấm Lùn biết Triệu Hựu Sinh không thể chia rẽ tình cảm giữa cậu và Tống Hàng nhưng chắc chắn sẽ mang đến một đoạn thời gian chẳng mấy yên ả.



Song, chuyện mà Nấm Lùn lo lắng lại không xảy ra, chớp mắt một cái mà học kỳ một của năm nhất đã trôi qua thế nhưng Triệu Hựu Sinh chưa một lần xuất hiện.



Người này sắm một vai diễn trong sinh mệnh của cậu, trước khi bế mạc bèn nói lời chào cảm ơn, tôi nhất định sẽ quay lại nhưng đến cuối cùng vẫn không rõ tung tích.



Nghe qua có vẻ buồn thương da diết nhưng Nấm Lùn tuyệt đối không buồn, cậu vui vẻ đón kỳ nghỉ đông của mình.



Thuở nhỏ, chờ mong được nghỉ chỉ vì có thể thoải mai chơi đùa, vì quần áo mới, vì được ăn ngon.



Hiện tại chờ mong được nghỉ là để có thêm thời gian ở bên Tống Hàng nhiều hơn.



Hai người dính lấy nhau cả ngày, ngọt ngào sến rện, gần như muốn chọc mù luôn cặp mắt cún làm bằng hợp kim titan mạ vàng 24K của hai cặp phụ huynh.



Ngay cả khi phải về quê ăn Tết, Tống Hàng cũng từ chối vì ngại phải rời xa Nấm Lùn.



Bố mẹ Tống trở về quê nhà, thím ba cô sáu dì tám xúm lại gặp mặt nhau mới phát hiện thằng cháu giỏi giang nhà mình không đi cùng!



“Năm nay chương trình học quá nặng, Hàng Hàng phải ở nhà chuẩn bị nên không về được.” Mẹ Tống cười giải thích.



Thím ba của Tống Hàng đột nhiên lộ ra vẻ mặt đau khổ nắm lấy cánh tay mẹ nam thần: “Em nói cho chị nghe, em có quen một cô gái dung mạo xinh đẹp, học rất giỏi, cực kỳ xứng đôi với Tống Hàng nhà mình! Đúng rồi, em còn mang theo cả ảnh chụp để Hàng Hàng xem nữa nè, …”



Cô của Tống Hàng cũng không cam lòng yếu thế: “Chị dâu, cô gái mà chị nói khẳng định không tốt bằng người mà em quen. Cô bé mà em quen đang theo học ở đại học X, em vừa nhắc tới Tống Hàng một cái là mặt con bé đỏ hết cả lên, nhìn phát biết ngay con bé có ý với Hàng Hàng nhà mình. Bố mẹ con bé làm kinh doanh, tập đoàn Quân Hành đó biết không, là của gia đình con bé đấy!”



“Hứ! Làm như có tiền là ghê gớm lắm! Hàng Hàng nhà chúng ta đâu có thiếu tiền!”



“Chị dâu à!”



“Được rồi, hai người đừng cãi cọ nữa, tôi có quen một người, gia cảnh tốt học hành giỏi, quan trọng nhất chính là dáng vẻ rất xinh đẹp…”







Mẹ của nam thần mỉm cười suốt cả cuộc trò chuyện, đợi bọn họ nói đến mức miệng khô lưỡi khô bà mới chậm rãi lên tiếng: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, có điều e là phải phụ lòng mọi người rồi. Con trai của tôi ấy à, chức năng sinh lý bình thường vốn đã không ổn, nhỏ thì thôi không nói, thậm chí cứng cũng không cứng nổi, nhà tôi dẫn đi chữa cả trong lẫn ngoài nước, bác sĩ đều nói chữa không được.”



Ánh mắt của thím ba cô sáu dì tám từ phấn khích chuyển sang thương cảm: “Nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng mà, chị đừng quá đau buồn, hiện giờ điều kiện chữa bệnh tân tiến lắm…”



Cách đó mấy ngàn ki lô mét, Tống Hàng đang chuyên chú “nhảy xập xình” trên người Nấm Lùn thì bỗng dưng hắt xì hơi một cái. Hắn xoa mũi, cảm thấy kỳ quái.



Tống Hàng ngừng “nhảy xập xình” khiến Nấm Lùn bất mãn, cậu tát một cái lên mặt hắn.



Tống Hàng dao động trong chốc lát rồi lại tiếp tục sung sức “nhảy xập xình”.



Nấm Lùn cũng theo đó ngân nga: “Ưm tuyệt quá, sướng quá, ba ba.”



Triệu Hựu Sinh – người đã bị Nấm Lùn lãng quên trong ký ức cũng đang hét ầm lên vào lúc này.



“Á, đậu má mày, Lâm Hải cậu nhẹ chút coi, ư.”



“Lâm Hải, đồ chết bầm kia, ưm, cái thứ não toàn t*ng trùng, dòng ngựa đực đầu thai nhà cậu, sao cứ hễ một tí là lại động dục thế hả!”



“Chẳng phải tôi chỉ nói là mình muốn đi gặp Chu Gia Gia thôi ư, nhưng tôi đâu có đi, mẹ kiếp cậu đ* tôi ngay tức khắc, cả ngày chỉ biết đ*! Mỗi ngày của tôi cứ như bị xe lửa cán qua, mai tôi còn buổi huấn luyện nữa, đậu phộng!”



Lâm Hải lặng thinh, vùi đầu cày cấy.



Chỉ có thể nói rằng, trời Nam đất Bắc, tất cả cùng vỗ tay (*).



Thật đúng là một cái Tết tình ý khắp nhân gian.



Chú thích:



(*) Thật ra nguyên văn của đoạn này là “正可谓, 天涯共此时, 大家啪啪啪.” – “Chỉ có thể nói, khắp cả chân trời, mọi người đều ba ba ba” nhưng mình đã chuyển ngữ nó khác đi một chút với ý nghĩa tương đương.



“天涯共此时 – Thiên nhai cộng thử thì” hiểu rộng ra tức là trời Nam đất Bắc cùng người ngắm biển nhìn trăng.



“啪啪啪 – Ba ba ba” ám chỉ âm thanh lúc làm tình, ở bên Trung còn có một cụm từ với nghĩa tương đương là vỗ tay hoặc vỗ cổ tay vì khi làm thế cũng phát ra âm thanh ba ba ba. Mình để vậy cho nó có vần thôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom