-
Chương 651
Đây là việc mà bản thân họ phải làm.
Để không phải oan uổng bất kỳ ai, cũng sẽ không bỏ qua cho bất kỳ người xấu nào.
Diệp Sơ Dương nghe đối phương nói câu sau, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Ngồi cạnh cô là viên Cảnh Sát còn rất trẻ tuổi, nhìn cũng mới hai mươi mấy tuổi, một khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, trông cũng rất đoan chính.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, đáy mắt lộ ra một tia ý cười, “Được, vậy việc rửa sạch oan khuất của tôi liền giao lại cho Cảnh Sát bọn anh vậy.”
Không bao lâu, đám người Diệp Sơ Dương đã đi tới Trụ sở Cảnh Sát.
Diệp Sơ Dương trực tiếp bị dẫn vào phòng thẩm vấn.
Toàn bộ hành trình, Diệp Sơ Dương đều vô cùng bình tĩnh. Mà giờ phút này trên Weibo và các trang mạng khác đều nháo đến mưa mưa gió gió.
Tất cả mọi người đều chia sẻ tin Diệp Sơ Dương bị cảnh sát coi là đối tượng bị tình nghi nên dẫn đi, cũng đồn đại tám chín phần mười người giết Ngu Nhan Trạch chính là cô.
Nhìn thấy tin tức này, Mộ Tấn Hoa đang ngồi trong văn phòng, trong mắt lửa giận cơ hồ sắp lan đến văn phòng của những người khác.
Người đàn ông đột nhiên đứng lên, thần sắc trở nên lạnh băng, “Chuẩn bị xe đến Cục Cảnh Sát.”
Nghe vậy, Lý thư ký lập tức gật đầu đi chuẩn bị.
Mộ Tấn Hoa mắt lạnh nhìn tin tức trong tay, càng thêm tức giận. Xem ra hiện tại có một số người lá gan không nhỏ. Dám vu oan hãm hại Cửu Thiếu Diệp gia?
Thật là chán sống rồi.
Hiện giờ Diệp Tu Bạch không ở trong nước, Mộ Tấn Hoa có quyền xử lý mọi việc liên quan đến Diệp Sơ Dương.
Bên này nhân viên của Hoàn Cảnh đều cảm giác được không khí trong công ty hình như không được thích hợp cho lắm. Bên kia Mạc Tử Nghiên biết khuê mật nhà mình xảy ra chuyện, cũng không chút do dự mà gọi điện cho anh trai mình .
Nghe Mạc Tử Nghiên nói xong, Mạc Đình Xuyên liên tục nhíu mày, nói một tiếng "Biết rồi!" sau đó liền lái xe rời khỏi quân khu.
*
Trong phòng thẩm vấn.
Diệp Sơ Dương ngồi thẳng trên ghế cô ngồi đối diện với hai người Cảnh Sát.
Một nam một nữ.
Người nam chính là người lúc trước đã an ủi Diệp Sơ Dương. Mà nữ cảnh sát là một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi, đôi mắt thon dài, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng cường thế.
Vị nữ cảnh sát kia không chút suy nghĩ mở miệng liền hỏi, “Đối với chuyện cậu phóng hỏa giết hại Ngu Nhan Trạch, cậu có suy nghĩ gì?”
Cô ta vừa hỏi xong câu này, sắc mặt hai người còn lại lập tức có chút thay đổi.
Nếu Diệp Sơ Dương và nam Cảnh Sát kia nhớ không lầm thì lúc trước bọn họ còn ở số 9 Cảnh Uyển gặp phải đám phóng viên, bọn họ cũng đã hỏi một câu như vậy.
Diệp Sơ Dương cười như không cười nhìn nữ Cảnh Sát kia, không chút để ý hỏi :” Cô là fans của Ngu Nhan Trạch?”
Nghe Diệp Sơ Dương hỏi một câu không liên quan như vậy, lập tức sắc mặt của nữ Cảnh Sát kia có chút biến hóa.
Biến hóa đó dừng ở trong mắt Diệp Sơ Dương, thì cô đã hiểu rõ.
Sau đó, cô nhìn sang vị nam Cảnh Sát kia.
Nam Cảnh Sát nhìn bộ dáng của đồng nghiệp, trong lòng liền thấy bất mãn.
Anh liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó quay đầu nói với Diệp Sơ Dương, “Cậu không cần để ý tới vấn đề kia. Chỉ cần trả lời mấy vấn đề tôi hỏi là được .”
“Được.” Diệp Sơ Dương cười nhạt nói.
“Ngày mùng 6 từ 8h tối đến 9h tối cậu đã ở đâu?” Nam Cảnh Sát hỏi.
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nghĩ lại một chút, sau đó trả lời, “Ở trong biệt thự của tôi, đang gọi vieo với người khác.”
“Video?” Nghe hai chữ đó, nam Cảnh Sát im lặng một chút.
Để không phải oan uổng bất kỳ ai, cũng sẽ không bỏ qua cho bất kỳ người xấu nào.
Diệp Sơ Dương nghe đối phương nói câu sau, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Ngồi cạnh cô là viên Cảnh Sát còn rất trẻ tuổi, nhìn cũng mới hai mươi mấy tuổi, một khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, trông cũng rất đoan chính.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, đáy mắt lộ ra một tia ý cười, “Được, vậy việc rửa sạch oan khuất của tôi liền giao lại cho Cảnh Sát bọn anh vậy.”
Không bao lâu, đám người Diệp Sơ Dương đã đi tới Trụ sở Cảnh Sát.
Diệp Sơ Dương trực tiếp bị dẫn vào phòng thẩm vấn.
Toàn bộ hành trình, Diệp Sơ Dương đều vô cùng bình tĩnh. Mà giờ phút này trên Weibo và các trang mạng khác đều nháo đến mưa mưa gió gió.
Tất cả mọi người đều chia sẻ tin Diệp Sơ Dương bị cảnh sát coi là đối tượng bị tình nghi nên dẫn đi, cũng đồn đại tám chín phần mười người giết Ngu Nhan Trạch chính là cô.
Nhìn thấy tin tức này, Mộ Tấn Hoa đang ngồi trong văn phòng, trong mắt lửa giận cơ hồ sắp lan đến văn phòng của những người khác.
Người đàn ông đột nhiên đứng lên, thần sắc trở nên lạnh băng, “Chuẩn bị xe đến Cục Cảnh Sát.”
Nghe vậy, Lý thư ký lập tức gật đầu đi chuẩn bị.
Mộ Tấn Hoa mắt lạnh nhìn tin tức trong tay, càng thêm tức giận. Xem ra hiện tại có một số người lá gan không nhỏ. Dám vu oan hãm hại Cửu Thiếu Diệp gia?
Thật là chán sống rồi.
Hiện giờ Diệp Tu Bạch không ở trong nước, Mộ Tấn Hoa có quyền xử lý mọi việc liên quan đến Diệp Sơ Dương.
Bên này nhân viên của Hoàn Cảnh đều cảm giác được không khí trong công ty hình như không được thích hợp cho lắm. Bên kia Mạc Tử Nghiên biết khuê mật nhà mình xảy ra chuyện, cũng không chút do dự mà gọi điện cho anh trai mình .
Nghe Mạc Tử Nghiên nói xong, Mạc Đình Xuyên liên tục nhíu mày, nói một tiếng "Biết rồi!" sau đó liền lái xe rời khỏi quân khu.
*
Trong phòng thẩm vấn.
Diệp Sơ Dương ngồi thẳng trên ghế cô ngồi đối diện với hai người Cảnh Sát.
Một nam một nữ.
Người nam chính là người lúc trước đã an ủi Diệp Sơ Dương. Mà nữ cảnh sát là một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi, đôi mắt thon dài, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng cường thế.
Vị nữ cảnh sát kia không chút suy nghĩ mở miệng liền hỏi, “Đối với chuyện cậu phóng hỏa giết hại Ngu Nhan Trạch, cậu có suy nghĩ gì?”
Cô ta vừa hỏi xong câu này, sắc mặt hai người còn lại lập tức có chút thay đổi.
Nếu Diệp Sơ Dương và nam Cảnh Sát kia nhớ không lầm thì lúc trước bọn họ còn ở số 9 Cảnh Uyển gặp phải đám phóng viên, bọn họ cũng đã hỏi một câu như vậy.
Diệp Sơ Dương cười như không cười nhìn nữ Cảnh Sát kia, không chút để ý hỏi :” Cô là fans của Ngu Nhan Trạch?”
Nghe Diệp Sơ Dương hỏi một câu không liên quan như vậy, lập tức sắc mặt của nữ Cảnh Sát kia có chút biến hóa.
Biến hóa đó dừng ở trong mắt Diệp Sơ Dương, thì cô đã hiểu rõ.
Sau đó, cô nhìn sang vị nam Cảnh Sát kia.
Nam Cảnh Sát nhìn bộ dáng của đồng nghiệp, trong lòng liền thấy bất mãn.
Anh liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó quay đầu nói với Diệp Sơ Dương, “Cậu không cần để ý tới vấn đề kia. Chỉ cần trả lời mấy vấn đề tôi hỏi là được .”
“Được.” Diệp Sơ Dương cười nhạt nói.
“Ngày mùng 6 từ 8h tối đến 9h tối cậu đã ở đâu?” Nam Cảnh Sát hỏi.
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương nghĩ lại một chút, sau đó trả lời, “Ở trong biệt thự của tôi, đang gọi vieo với người khác.”
“Video?” Nghe hai chữ đó, nam Cảnh Sát im lặng một chút.
Last edited by a moderator:
Bình luận facebook