Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi-1014
Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần - Chương 1023: Nhớ Uống Thuốc (Ngũ)
Chạng vạng hai ngày sau, Trình Thanh Thông và mẹ Trình trở về nhà từ vùng ngoại thành
Mẹ Trình chuẩn bị bữa tối, sau khi chuẩn bị xong, Tần Dĩ Nam còn chưa tan tầm trở về từ công ty, mẹ Trình không chịu ăn cơm, nhất định phải chờ Tần Dĩ Nam, Trình Thanh Thông chỉ đành chờ theo, vẫn chờ đến chín giờ tối, Tần Dĩ Nam mới trở về
Sắc mặt Tần Dĩ Nam thoạt nhìn rất mệt mỏi, có lẽ là do bận rộn đói quá lâu, anh để chìa khóa xe lên trên tủ giày chỗ cửa nhà một chút, liền đi nhà vệ sinh rửa tay, ngồi ở trước bàn ăn
Cơm nước xong, Trình Thanh Thông rửa chén, Tần Dĩ Nam không đi phòng sách vội, ngồi ở trong phòng khách, cùng xem ti vi với mẹ Trình
Trình Thanh Thông rửa đĩa xong, không muốn đi vào trong phòng khách đối mặt với Tần Dĩ Nam, liền ở trong phòng bếp tìm một ít chuyện khác để làm, mãi đến mười một giờ khuya, mẹ Trình đứng dậy đi phòng ngủ phụ, cô mới đi ra từ trong phòng bếp, bưng một ly sữa tươi nóng, vào phòng ngủ phụ
Trình Thanh Thông dây dưa trong phòng ngủ phụ rất lâu, mới đi ra ngoài, ti vi phòng khách còn chưa tắt, Tần Dĩ Nam cũng đã không còn ở đó
Cô nhìn thoáng qua thư phòng, bên trong một màu tối đen, Trình Thanh Thông biết, Tần Dĩ Nam ở phòng ngủ chính
Cô nghĩ đến hung ác hai buổi tối kia của anh, có chút sợ, không dám lại ở chung đơn độc vào ban đêm với Tần Dĩ Nam nữa, do đó liền đứng ngốc ở trong phòng khách một lát, đi đến trước sô pha, ngồi xuống, cầm lấy điều khiển từ xa, tìm một phim truyền hình phát đêm khuya xem
Lúc mười hai giờ, Tần Dĩ Nam đi ra từ trong phòng ngủ chính, anh vừa tắm xong, tóc ướt sũng
Lúc anh đi phòng ăn rót nước, đưa mắt nhìn về phía Trình Thanh Thông đang ngồi ở trên ghế sofa, rõ ràng lưu ý đến lúc anh nhìn cô, cô khẩn trương chuyển thân thể về phía nơi xa một chút
Anh biết, cô là đang trốn tránh anh, đêm nay từ khi anh tan tầm về nhà đến hiện tại, cô đến một ánh mắt cũng không dám chạm vào anh, dù là lúc giả vờ thân thiết ở trước mặt mẹ Trình, khi cô cười nói chuyện với anh, đều là rủ lông mi
Chẳng qua mới hai ngày hai đêm không gặp, cũng không biết có phải là ảo giác của anh hay không, cô giống như gầy đi một chút, người cũng trắng hơn rất nhiều, cô vốn đã trắng, lúc này trắng đến có chút không có huyết sắc, là loại tái nhợt không khỏe mạnh kia
Hiện tại cô cô đơn lẻ loi ngồi ở trên ghế sofa to như vậy, có vẻ hơi đáng thương
Tần Dĩ Nam uống nước xong, không sốt ruột rời đi, anh tựa vào trên bàn ăn, nhìn chằm chằm bóng lưng Trình Thanh Thông một lát, liền bước đi, đi hướng phòng ngủ chính
Lúc đi qua bên cạnh ghế sofa, anh ngừng bước chân một chút, anh muốn nói với cô, nhanh chóng về phòng đi ngủ đi, anh sẽ không làm gì cô, nhưng lời nói đến bờ môi, anh lại cảm thấy chính mình quả thực là không hiểu ra sao cả, lúc trước cô đùa giỡn anh thảm như vậy, lừa ngoan như vậy, bây giờ đây cô tốt hay không tốt thì có liên quan gì với anh đâu?
Dù sao sau khi anh biết cô làm chuyện đó, liền chỉ một lòng muốn cho cô thê thảm không nỡ nhìn biến mất ở trong thế giới của anh, mỗi một bước anh đều làm rất tốt, cuối cùng cũng thành công hoàn mỹ không tì vết
Lần này mẹ cô tới đây, anh giúp cô đã là chính mình đứt gân não, anh cần gì hiện tại lại đứt gân não làm phức tạp quan hệ giữa anh và cô, dù sao qua thêm ba ngày ba đêm nữa, mẹ Trình liền đi, anh và cô cũng sẽ không liên quan gì nhau nữa, hết thảy liền trở lại như trước đây
Tần Dĩ Nam nghĩ tới đây, liền không hề nói gì bước đi, tiếp tục đi về phía trước, sau đó đẩy cửa phòng ngủ ra, đi vào, đóng cửa lại
Đã rất muộn, Trình Thanh Thông vẫn không có một chút ý tứ muốn về phòng đi ngủ
Trong ti vi đã không còn tiết mục nào đáng xem, cô cầm lấy điều khiển từ xa, đổi đài lung tung
Chạng vạng hai ngày sau, Trình Thanh Thông và mẹ Trình trở về nhà từ vùng ngoại thành
Mẹ Trình chuẩn bị bữa tối, sau khi chuẩn bị xong, Tần Dĩ Nam còn chưa tan tầm trở về từ công ty, mẹ Trình không chịu ăn cơm, nhất định phải chờ Tần Dĩ Nam, Trình Thanh Thông chỉ đành chờ theo, vẫn chờ đến chín giờ tối, Tần Dĩ Nam mới trở về
Sắc mặt Tần Dĩ Nam thoạt nhìn rất mệt mỏi, có lẽ là do bận rộn đói quá lâu, anh để chìa khóa xe lên trên tủ giày chỗ cửa nhà một chút, liền đi nhà vệ sinh rửa tay, ngồi ở trước bàn ăn
Cơm nước xong, Trình Thanh Thông rửa chén, Tần Dĩ Nam không đi phòng sách vội, ngồi ở trong phòng khách, cùng xem ti vi với mẹ Trình
Trình Thanh Thông rửa đĩa xong, không muốn đi vào trong phòng khách đối mặt với Tần Dĩ Nam, liền ở trong phòng bếp tìm một ít chuyện khác để làm, mãi đến mười một giờ khuya, mẹ Trình đứng dậy đi phòng ngủ phụ, cô mới đi ra từ trong phòng bếp, bưng một ly sữa tươi nóng, vào phòng ngủ phụ
Trình Thanh Thông dây dưa trong phòng ngủ phụ rất lâu, mới đi ra ngoài, ti vi phòng khách còn chưa tắt, Tần Dĩ Nam cũng đã không còn ở đó
Cô nhìn thoáng qua thư phòng, bên trong một màu tối đen, Trình Thanh Thông biết, Tần Dĩ Nam ở phòng ngủ chính
Cô nghĩ đến hung ác hai buổi tối kia của anh, có chút sợ, không dám lại ở chung đơn độc vào ban đêm với Tần Dĩ Nam nữa, do đó liền đứng ngốc ở trong phòng khách một lát, đi đến trước sô pha, ngồi xuống, cầm lấy điều khiển từ xa, tìm một phim truyền hình phát đêm khuya xem
Lúc mười hai giờ, Tần Dĩ Nam đi ra từ trong phòng ngủ chính, anh vừa tắm xong, tóc ướt sũng
Lúc anh đi phòng ăn rót nước, đưa mắt nhìn về phía Trình Thanh Thông đang ngồi ở trên ghế sofa, rõ ràng lưu ý đến lúc anh nhìn cô, cô khẩn trương chuyển thân thể về phía nơi xa một chút
Anh biết, cô là đang trốn tránh anh, đêm nay từ khi anh tan tầm về nhà đến hiện tại, cô đến một ánh mắt cũng không dám chạm vào anh, dù là lúc giả vờ thân thiết ở trước mặt mẹ Trình, khi cô cười nói chuyện với anh, đều là rủ lông mi
Chẳng qua mới hai ngày hai đêm không gặp, cũng không biết có phải là ảo giác của anh hay không, cô giống như gầy đi một chút, người cũng trắng hơn rất nhiều, cô vốn đã trắng, lúc này trắng đến có chút không có huyết sắc, là loại tái nhợt không khỏe mạnh kia
Hiện tại cô cô đơn lẻ loi ngồi ở trên ghế sofa to như vậy, có vẻ hơi đáng thương
Tần Dĩ Nam uống nước xong, không sốt ruột rời đi, anh tựa vào trên bàn ăn, nhìn chằm chằm bóng lưng Trình Thanh Thông một lát, liền bước đi, đi hướng phòng ngủ chính
Lúc đi qua bên cạnh ghế sofa, anh ngừng bước chân một chút, anh muốn nói với cô, nhanh chóng về phòng đi ngủ đi, anh sẽ không làm gì cô, nhưng lời nói đến bờ môi, anh lại cảm thấy chính mình quả thực là không hiểu ra sao cả, lúc trước cô đùa giỡn anh thảm như vậy, lừa ngoan như vậy, bây giờ đây cô tốt hay không tốt thì có liên quan gì với anh đâu?
Dù sao sau khi anh biết cô làm chuyện đó, liền chỉ một lòng muốn cho cô thê thảm không nỡ nhìn biến mất ở trong thế giới của anh, mỗi một bước anh đều làm rất tốt, cuối cùng cũng thành công hoàn mỹ không tì vết
Lần này mẹ cô tới đây, anh giúp cô đã là chính mình đứt gân não, anh cần gì hiện tại lại đứt gân não làm phức tạp quan hệ giữa anh và cô, dù sao qua thêm ba ngày ba đêm nữa, mẹ Trình liền đi, anh và cô cũng sẽ không liên quan gì nhau nữa, hết thảy liền trở lại như trước đây
Tần Dĩ Nam nghĩ tới đây, liền không hề nói gì bước đi, tiếp tục đi về phía trước, sau đó đẩy cửa phòng ngủ ra, đi vào, đóng cửa lại
Đã rất muộn, Trình Thanh Thông vẫn không có một chút ý tứ muốn về phòng đi ngủ
Trong ti vi đã không còn tiết mục nào đáng xem, cô cầm lấy điều khiển từ xa, đổi đài lung tung