• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full NAM TẤN THẤT HOÀNG TỬ (1 Viewer)

  • Chương 44

Ngày mùa hè nắng chói chang, trên đường người đi thưa thớt, một đội xe ngựa khổng lồ thong thả chạy.

Vài cái gia đinh kỵ mã đi tuốt đằng trước, thật cẩn thận quan sát tình huống chung quanh, tùy thời bảo hộ an toàn cho quý nhân bên trong xe ngựa tứ luân thật lớn phía sau kia, binh khí đeo bên hông dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu quang mang chói mắt.

Mồ hôi dọc theo hai má không ngừng chảy xuống, thị vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh không chút nào để ý, ánh mắt không ngừng di động qua lại hai bên đường, nhất là ở địa phương dễ dàng bị mai phục này càng không thể qua loa.

Một khi phát hiện điều gì khác thường, đoàn xe sẽ lập tức dừng lại, đợi bọn thị vệ xác nhận an toàn sau mới tiếp tục đi.

Xa phu đánh xe sớm quen với sự cẩn thận của thị vệ, dù sao trong đoàn xe có đương kim Thất hoàng tử, thân phận tôn quý, nếu xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, đầu bọn họ đều khó giữ được.

Duy độc khó chịu chính là đi được một chút lại phải dừng, không biết tới năm nào tháng nào mới tới được Giang Nam, di chuyển giữa những ngày thời tiết nóng bức như này thực sự là đòi mạng a!
Không ai biết, kỳ thật đã có một nhóm ám vệ tinh nhuệ đã sớm đem toàn bộ nguy hiểm bên đường dọn dẹp sạch sẽ, cho dù là một ít tai hoạ ngầm không dễ phát hiện đều bị nhổ tận gốc, đảm bảo không còn gì nguy hiểm.

Tứ luân xe ngựa thật lớn giữa đoàn xe kia, được sáu cái tuấn mã kéo chạy thong thả, xe ngựa bề ngoài nhìn có vẻ thực bình thường, ngoại trừ bốn bánh xe kỳ quái kia, cùng những xe ngựa thông thường không có gì khác biệt.

Bọn họ không biết là, bên ngoài có vẻ thực bình thường nhưng bên trong lại vô cùng xa hoa, đệm lót mềm mại thoải mái, thảm trân quý xa hoa, bàn trà chạm trổ hoàn mỹ, cùng với mọi thứ được trang hoàng bên trong không thể không cảm thán xe ngựa này thực xa hoa sang quý.

Xe ngựa là dùng gỗ đặc nhĩ tạo thành, chống nóng chống lạnh, không dễ bị cung tiễn xuyên thấu cùng bắt lửa.

Phía chung quanh trong xe trang bị những khối băng lớn, đảm bảo cho người ngồi trong cảm thấy thanh lương sảng khoái giữa những ngày hè nắng gắt.

Bên trong xe ngựa, Cách Ca than thở nhìn Thanh Vũ hứng thú bừng bừng đánh giá chung quanh cùng với Mộ Dung Tuyết Ngân nhăn mày túc ngạnh mặt tựa hàn sương, Tình tỷ tỷ bên cạnh liều mạng nhịn cười cấp hai vị công chúa thượng trà.


Mộ Dung Tuyết Ngân tâm tình thực không tốt, phi thường không tốt, cực kỳ không tốt.

Nữ nhân kia quả thực giống âm hồn dã quỷ không tiêu tan, dù có làm gì cũng đuổi không xong.

Lúc còn ở hoàng thành, mỗi ngày quấn quít lấy tướng công của mình, còn ở trước mặt nàng làm như không có việc gì loạn câu dẫn, Cách Ca tuy rằng không phải tướng công chân chính của nàng, nhưng tốt xấu cũng coi như là người của nàng, này rõ ràng là đánh thẳng mặt mũi nàng.

Nhà của mình, nữ nhân này muốn tới thì tới muốn đi thì đi; Tướng công của mình, nữ nhân này muốn sờ liền sờ muốn hôn liền hôn; Thậm chí ngay cả giường của nàng, nữ nhân kia cũng không buông tha...!Nếu không phải là do cố nhẫn nhịn, bản công chúa tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi.

Trước kia lúc còn ở Thất hoàng tử phủ còn chưa tính, hiện tại cư nhiên còn có mặt mũi cùng chúng ta đi, ngươi muốn làm cho toàn bộ dân chúng Nam Tấn biết Trưởng công chúa của bọn họ cùng thân đệ đệ của mình, nga ~ Không đúng, là thân muội muội của mình có gian tình sao?
Bản công chúa muốn đại biểu cho dân chúng Nam Tấn tiêu diệt các ngươi, tuyệt đối không cho phép các ngươi cùng một chỗ.

Cách Ca vụng trộm nhìn Mộ Dung Tuyết Ngân, không biết nữ nhân này đang nghĩ cái gì, tóm lại nhìn nụ cười âm trầm khủng bố trên mặt nàng liền biết không phải chuyện tốt lành gì, chẳng lẽ là đang nghĩ chuyện gì phá ta đi? Hừ hừ ~ Có bản lĩnh thì phóng ngựa lại đây, bổn hoàng tử nhưng là có vũ khí bí mật cùng tuyệt thế bí dược của ngũ ca cho, ai sợ ai!
"Tiểu thất, đêm nay chúng ta ngủ như thế nào? Trong xe ngựa sao? Ta và ngươi cùng ngủ có được hay không?" Thanh Vũ thấy Cách Ca nhìn chằm chằm Mộ Dung Tuyết Ngân, trong lòng có chút mất hứng, con ngươi xoay chuyển đột nhiên mở miệng nói.

"Không được!" Cách Ca còn chưa kịp cự tuyệt, Tình tỷ tỷ cùng Mộ Dung Tuyết Ngân bên cạnh liền trăm miệng một lời nói.

Tình tỷ tỷ là lo lắng thân phận Cách Ca bị Thanh Vũ phát hiện, do đó liền muốn ngăn những phiền toái không cần thiết, đây là có thể lý giải, nhưng là Mộ Dung Tuyết Ngân cự tuyệt lại có ý vị sâu xa khác.

Nhìn ánh mắt kỳ quái của Cách Ca cùng Tình tỷ tỷ, Mộ Dung Tuyết Ngân sắc mặt ửng đỏ, kỳ thật chính nàng cũng không biết mình vì cái gì lại như vậy, vừa rồi nghe Thanh Vũ nói muốn ngủ cùng với Cách Ca, nàng đột nhiên cảm thấy phi thường sinh khí.

Dựa vào cái gì a ~ Đó là tướng công của bản công chúa, dựa vào cái gì phải ngủ cùng ngươi? Muốn ngủ cũng là bồi bản công chúa ngủ.

Thanh Vũ quay đầu bất mãn đối Mộ Dung Tuyết Ngân nói: "Ta hỏi là tiểu thất cũng không phải ngươi, ngươi làm sao lại nói không được?"
Mộ Dung Tuyết Ngân mặt không đổi sắc hướng Thanh Vũ nói: "Ta nói không được là không được!"

"Ngươi..." Thanh Vũ tức nói không ra lời.

"Ngươi cái gì mà ngươi, cho ngươi ngồi ở đây đã đủ khách khí, đừng tưởng rằng được một tất lại muốn một thước, buổi tối tự ngươi nghĩ biện pháp ngủ đi." Mộ Dung Tuyết Ngân không chút khách khí nói.

"Ta..."
Cách Ca cùng Tình tỷ tỷ thấy bộ dáng các nàng giương cung bạt kiếm muốn động thủ, vội vàng tiến lên mỗi người giữ chặt một cái, tách hai người ra.

"Đúng rồi, hoàng tỷ sao ngươi lại tới đây?" Cách Ca vội vàng nói sang chuyện khác.

"Hừ! Phụ hoàng phái ta đến giám sát ngươi, hắn sợ ngươi nửa đường bỏ chạy, liền làm cho ta đi nhìn ngươi!" Thanh Vũ đối việc tiểu thất vừa rồi không ủng hộ mình tỏ vẻ thập phần bất mãn, tức giận nói.

Cách Ca nghe một đầu hắc tuyến, nàng thực có cái ý tưởng này, để cho Mộ Dung Tuyết Ngân mang theo những người khác đi Giang Nam trước, mình cùng Tình tỷ tỷ hai người nửa đường trốn, chờ ngoạn đủ thì quay về.

Không thể tưởng được kia tiện nghi lão cha lại ngoan tâm như vậy, nàng còn chưa kịp hành động liền đem lộ phong kín, thật là tuyệt.

Thanh Vũ thở phì phì nhìn Mộ Dung Tuyết Ngân, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, nhẹ nhàng dựa vào lòng Cách Ca điềm đạm đáng yêu nói: "Tiểu thất, người ta buổi tối ngủ một mình sợ hắc* a, ngươi ngủ với ta đi, được không?"
* Ban đêm trời tối nên sợ ????
Cách Ca nhìn bộ dáng kiều mỵ xinh đẹp của Thanh Vũ lúc này, đột nhiên cảm thấy yết hầu động động, trong lòng một trận lửa nóng, vừa định đáp ứng, Mộ Dung Tuyết Ngân bên cạnh bị Tình tỷ tỷ giữ lấy đột nhiên nhào tới.

"Buổi tối sợ hắc? Không sao, bản công chúa ngủ cùng ngươi!" Mộ Dung Tuyết Ngân không chút khách khí đem Thanh Vũ từ trong lòng Cách Ca lôi ra, vừa nhìn thấy các nàng dựa vào nhau trong lòng nàng liền muốn bốc hoả.

Thanh Vũ dùng hết khí lực giãy ra ma chưởng của Mộ Dung Tuyết Ngân, hừ lạnh một tiếng, lại tựa vào trong lòng tiểu thất, ngẩng đầu đối Mộ Dung Tuyết Ngân lạnh lùng nói: "Bản cung mới sẽ không ngủ cùng ngươi đâu, vạn nhất không cẩn thận bị ngươi đè hư làm sao bây giờ?"

Mộ Dung Tuyết Ngân nhất thời chán nản, cười lạnh nói: "Vậy ngươi sẽ không sợ bị thân đệ đệ của mình đè hỏng sao?"
Thanh Vũ nhìn thẳng đối phương không chút nào nhượng bộ nói: "Bản cung nguyện ý, ngươi quản được sao?"
Ta không xen vào? Ta không xen vào? Kia nhưng là tướng công của bản công chúa, dù bản công chúa không cần cũng tuyệt đối sẽ không tiện nghi ngươi!
"Bản công chúa không xen vào, nhưng ngươi đừng quên nàng vẫn còn là phò mã của bản công chúa, là thân đệ đệ của ngươi!" Mộ Dung Tuyết Ngân nghiến răng nghiến lợi nói.

Nói a! Nói gì đi a! Có bản lĩnh ngươi tiếp tục nói đi a! Nhìn Thanh Vũ đột nhiên trầm mặc không nói, Mộ Dung Tuyết Ngân cực kỳ vui vẻ, từ khi thành thân tới nay bị nữ tử này chèn ép thảm như vậy, lần này rốt cuộc hoà nhau một ván.

Thanh Vũ nghe ba từ "thân đệ đệ" trong lòng một trận đau đớn, hắn là đệ đệ của ta, đồng phụ dị mẫu thân đệ đệ, vì cái gì? Vì cái gì lại là đệ đệ của ta? Nếu ngươi không phải đệ đệ của ta thì thật là tốt biết bao! Nhưng là vì cái gì...!
Cách Ca nhìn Thanh Vũ trong lòng ủy khuất rơi lệ, tâm của nàng cũng đau đớn theo, có một số việc bây giờ còn không phải lúc nói cho Thanh Vũ, bởi vì chính nàng cũng không xác định mình có phải thân sinh nhi nữ của Hoàng thượng hay không, không có trăm phần trăm xác định sẽ không thể nói cho Thanh Vũ, việc này một khi bị người hữu tâm biết nàng sẽ gặp nguy hiểm, cho nên không thể nói.

Nhưng tối trọng yếu là, nàng không thể xác định tới lúc Thanh Vũ biết nàng là nữ tử có giống như Tô tỷ tỷ hay không, nàng đã mất đi Tô tỷ tỷ không nghĩ lại mất đi Thanh Vũ, cho nên phải đợi, muốn Thanh Vũ chấp nhận mình, muốn chân chính đi vào trong lòng nàng, lấy thân phận nữ tử đi vào trong lòng đối phương.

Cách Ca cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng lau đi giọt lệ ở khoé mắt Thanh Vũ, tay ôm bên hông Thanh Vũ càng dùng sức.

Ngẩng đầu nhìn bộ dáng ôn nhu của tiểu thất, cảm nhận được tay của nàng đặt bên hông mình có dị động, Thanh Vũ vui vẻ nở nụ cười, chỉ cần có ngươi ở, ta không sợ thế nhân phỉ nhổ chửi rủa, cam nguyện vĩnh viễn bất nhập luân hồi.

Mộ Dung Tuyết Ngân nhìn hai ngươi yên lặng nhìn nhau, tâm không biết vì sao đau đớn, thật sự rất đau rất đau, cúi đầu nhìn chân mình không biết suy nghĩ cái gì.

Trong xe nhất thời lâm vào trầm mặc.

Kíttt ~~
Xe ngựa đột nhiên dừng lại, Cách Ca nhíu mày, phân phó ba người không cần đi ra, sau đó chính mình xốc lên màn xe đi ra ngoài.

"Phía trước đã xảy ra cái gì?" Cách Ca đối thị vệ thản nhiên nói.

Lúc này phía trước có một thị vệ mặc trang phục gia đinh xuống ngựa chạy tới, đứng cạnh xe ngựa cung kính nói: "Bẩm điện hạ, phía trước hình như có một nữ tử bị một đám sơn tặc bắt cóc, không biết chúng ta nên như thế nào đi?"
Cách Ca không có xuống xe ngựa, đứng ở cửa xe nhìn ra phía trước.


Ven đường phía trước có một nữ tử tóc tai bù xù cả người bẩn hề hề bị một đám sơn tặc vây chung quanh, bọn sơn tặc không nhìn đoàn xe trên đường mà chỉ nhìn nữ tử cười dâm đãng, nữ tử khóc hướng đoàn xe cầu cứu, bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia làm mọi người nhịn không được muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Nữ tử? Sơn tặc? Bắt cóc? Hừ! Làm như ám vệ là một đám thùng cơm ngu ngốc sao?
Cách Ca cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Không cần xen vào việc của người khác, tiếp tục đi thôi!"
"Vâng!"
Thị vệ lĩnh mệnh lui xuống, một lát sau đoàn xe lại tiếp tục di chuyển.

Nữ tử bị bắt cóc nhìn hướng đoàn xe liều mạng la lên, bọn sơn tặc cũng thật cẩn thận nhìn chằm chằm đoàn xe, tựa hồ tưởng đối phương muốn lại đây giải cứu nữ tử này.

Nhưng đã làm bọn hắn thất vọng, đoàn xe cư nhiên cho rằng cái gì cũng không phát sinh, chậm rãi tiếp tục đi tới, nếu không phải vài cái gia đinh cưỡi ngựa đi trước gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ, bọn họ thật sẽ nghĩ rằng đoàn xe cái gì cũng không phát hiện.

Cách Ca đứng trên mã xa đối bọn sơn tặc hô to: "Mọi người đừng để ý, chúng ta chỉ là khách qua đường, các ngươi tiếp tục, chúng ta cái gì cũng không thấy!"
Ni mã, đám người này là ai a!
Bọn sơn tặc nhìn đoàn xe dần dần đi xa cảm thấy cực kì buồn bực, nữ tử bị bắt cóc vừa rồi trong sự cung kính nhường của bọn sơn tặc đi ra, gắt gao nhìn chằm chằm phương xa, hàn quang trong mắt làm cho lòng người run sợ.

"Tiểu thư, hiện tại làm sao bây giờ? Đám người kia hành sự không giống như trong kịch bản a!" Sơn tặc đầu mục đứng phía sau nữ tử cung kính nói.

"Thông tri sư tỷ, chúng ta thất bại, tiến hành kế hoạch thứ hai!" Nữ tử lạnh lùng nói.

"Vâng! Nga đúng rồi, tiểu thư đây là đồ vật tiểu tử vừa rồi trước khi đi ném tới!" Sơn tặc đầu mục lấy ra một miếng bìa giấy cứng hình chữ nhật bằng bàn tay cung kính dâng lên.

Nữ tử tiếp nhận bìa giấy, cẩn thận đánh giá.

Ở giữa miếng giấy viết sáu cái chữ to "Tấn Nam ảnh điện viện học", phía dưới là một hàng chữ nhỏ "sư lão Triệu: nhân hệ liên!"
Nữ tử nhìn bìa giấy mạc danh kỳ diệu một lúc lâu, ngẩng đầu gắt gao nhìn con đường không một bóng người, nữ tử dùng sức bóp nát miếng giấy, nàng cũng không có phát hiện mặt trái của nó có ghi một hàng chữ nhỏ: "Thỉnh đọc trái lại, đa tạ!"
- ---****----
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom