-
Chương 2
Ôn Hạo Hiên tỉnh dậy đã là đầu giờ trưa, cảm giác đầu tiên khi mở mắt là đau đầu, giống như có cái búa nào đó đang gõ kịch liệt bên cạnh vậy. Rèm cửa sổ được mở toang, hiện trạng lộn xộn trong phòng được phơi bày rõ hơn.
“Ai thế?”
Bóng hình người con gái lạ lẫm đứng ngược sáng quay lưng về phía hắn.
Cưới nhau đã năm năm, hình dáng vợ mình thế nào hắn cũng không biết.
Mộng Dao Y xoay người lại, đôi mắt sưng đỏ hằn những vệt máu, mái tóc đen dài buông xoã rối xù, áo bông khoác trên người rộng thùng thình như nuốt chửng lấy người con gái, giữa thời tiết trời đông cô cũng không có lấy đôi tất, đôi chân trần cùng những ngón chân tím tái hứng chịu cái lạnh suốt đêm. Cô kết hôn vào năm 21 tuổi đến nay đã 26 nhưng trông cô tiều tuỵ như phụ nữ trung niên có ba đứa con. Trải qua đêm vừa rồi sự mệt mỏi, thống khổ càng ăn mòn chính cô hơn.
“Anh ngủ với em họ tôi?”
Bật thốt lời đó ra, Mộng Dao Y cảm tưởng mình có thể phẫn uất mà thổ huyết. Những tấm ảnh đó là thật, trần trụi và dơ bẩn đến ghê người, ngay trong căn phòng này nơi nào cũng có sự giao hoan của cẩu nam nữ đó.
Mọi chuyện rành rành như vậy, cô vẫn còn đang muốn ‘cố đấm ăn xôi’? Cô đang mong chờ câu trả lời gì từ hắn đây?
Đêm qua Ôn Hạo Hiên uống rất nhiều tiềm thức mơ mơ hồ hồ không nhớ rõ mình về đây bằng cách gì, nhưng hắn nhớ là đã có gặp Hứa Phương Kỳ, gặp Hứa Phương Kỳ xong thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Ngủ với nhau? Cô có đang tỉnh táo không vậy? Lý nào lại thế được? Một kẻ đang say đến trời đất không biết gì có thể thực hiện hành vi giao hoan được sao?
“Không có!”
Ôn Hạo Hiên không nhớ gì cả nhưng hắn không cầm thú đến mức gặp ai cũng cương loạn lên.
Mộng Dao Y đánh mắt qua những bao cao su đang vương vãi trên nền đất, đồ lót của cô ta vẫn còn treo vất vưởng trên đầu giường hắn.
Hắn nói không có vậy cô cũng nên tin mọi chuyện không phải như vậy sao?
Mộng Dao Y cụp tầm mắt xuống, im lặng rời đi, cô không khóc không nháo, không cần hắn giải thích nữa, cô… đã quá kiệt quệ rồi!
Từ hôm đó cuộc sống sinh hoạt vợ chồng có chút đổi thay.
Mộng Dao Y vẫn như cũ, bận rộn bếp núc, chăm lo việc nhà, hoàn hảo làm một người vợ đảm.
Nhưng với Ôn Hạo Hiên, Mộng Dao Y nào có phải làm một người vợ nói trắng ra cô giống như một người giúp việc cho hắn.
Trước đây cô vẫn luôn cố gắng lấy lòng người chồng là hắn, về muộn một chút thôi sẽ liền nhận cuộc gọi từ cô giục về, hắn đi công tác xa, ngày phải gọi đến ba bốn cuộc đều là tò mò việc hắn ăn cơm có đủ, ngủ có ngon, công việc có mệt hay không? Còn hiện tại cô sống trong nhà hoàn toàn đem chồng mình bỏ lơ. Cơm để đó hắn không ăn thì mai đem đổ, hắn về sớm, về muộn hay qua đêm bên ngoài như nào cô cũng không lấy để tâm.
Có lẽ vì sự hiểu nhầm đó mà cô giận dỗi muốn chiến tranh lạnh.
Ôn Hạo Hiên nghĩ dù sao mình cũng là nam nhân xuống nước một chút không phải là điều gì mất mặt dù sao vấn đề bắt nguồn từ hắn mà ra.
Mua bánh kem loại được yêu thích nhất gần đây, kết cục không ăn để cho hỏng rồi làm bạn với thùng rác.
Mua chiếc váy đang được sold out nhiều nhất của Dior tháng này kết cục nó được treo sâu tít trong tủ quần áo không thèm bóc mác.
Đặt cho cô một chuyến du lịch Châu Âu, kết cục cô lấy cớ ngủ quên muộn giờ bay.
Mộng Dao Y là muốn khiêu chiến tính nhẫn nại của hắn phải không?
Cuộc sống hôn nhân vốn vô vị nay càng bức bách đến khó chịu hơn, hắn không kìm được cảm xúc mà bộc phát cơn giận của mình nổi trận lôi đình với cô, trong cái xúc cảm quá khích hắn đã bật ra hai chữ ly hôn.
Đôi mắt Mộng Dao Y lúc đó mới có chút biến chuyển, lòng của cô trùng xuống giống như ngã vào đầm lầy không đáy, ngay từ đầu có nỗ lực như nào thân thể vẫn vô lực chậm chạp chìm xuống dưới, không có cách nào cứu vãn.
Những ngày nay cô sợ mình để ý đến hắn lại càng khiến bản thân đau lòng thêm, sự giằng co mâu thuẫn việc nên mù quáng tin hắn sẽ không dâm loạn hay phải chấp nhận rằng chồng mình thực sự ngoại tình, cô mệt mỏi quyết định ngó lơ hắn, cô cần thời gian cùng sự bình tâm để đưa ra lựa chọn.
Ly hôn?
Chưa một lần nghĩ đến.
“Ôn Hạo Hiên từ khi chúng ta kết hôn em chưa từng một lần làm trái ý anh!”
Mộng Dao Y như cỗ máy được lập trình, đã đến giờ cơm, cô vẫn còn tâm trí chui vào bếp, bỏ mặc một mình kẻ đang bốc hoả không biết tìm chỗ nào giải toả.
Ý của cô là chỉ cần hắn nói ly hôn cô cũng sẽ ngoan ngoãn thuận theo phải vậy không? Chưa từng làm trái ý hắn nếu hắn bảo cô tìm đường chết cô cũng ngu xuẩn mà làm theo phải không?
Ôn Hạo Hiên sợ rằng mình ở đây thêm phút nào nữa sẽ gây ra một cuộc bạo lực mất, hắn dứt khoát xoay người đi, tiếng đóng sầm cửa thật mạnh phản ánh tâm trạng bức bối, phẫn nộ của hắn.
Mộng Dao Y tiếp tục công việc như cũ, nấu cho hai khẩu phần ăn, những giọt lệ vẫn luôn âm thầm rơi xuống thay cho những tổn thương sâu kín cô đang mang.
Nếu như ngày hôm đó cô nhường nhịn hắn một chút thì có lẽ cô cũng sẽ không mang theo nỗi day dứt tuyệt vọng này đến cuối đời.
“Ai thế?”
Bóng hình người con gái lạ lẫm đứng ngược sáng quay lưng về phía hắn.
Cưới nhau đã năm năm, hình dáng vợ mình thế nào hắn cũng không biết.
Mộng Dao Y xoay người lại, đôi mắt sưng đỏ hằn những vệt máu, mái tóc đen dài buông xoã rối xù, áo bông khoác trên người rộng thùng thình như nuốt chửng lấy người con gái, giữa thời tiết trời đông cô cũng không có lấy đôi tất, đôi chân trần cùng những ngón chân tím tái hứng chịu cái lạnh suốt đêm. Cô kết hôn vào năm 21 tuổi đến nay đã 26 nhưng trông cô tiều tuỵ như phụ nữ trung niên có ba đứa con. Trải qua đêm vừa rồi sự mệt mỏi, thống khổ càng ăn mòn chính cô hơn.
“Anh ngủ với em họ tôi?”
Bật thốt lời đó ra, Mộng Dao Y cảm tưởng mình có thể phẫn uất mà thổ huyết. Những tấm ảnh đó là thật, trần trụi và dơ bẩn đến ghê người, ngay trong căn phòng này nơi nào cũng có sự giao hoan của cẩu nam nữ đó.
Mọi chuyện rành rành như vậy, cô vẫn còn đang muốn ‘cố đấm ăn xôi’? Cô đang mong chờ câu trả lời gì từ hắn đây?
Đêm qua Ôn Hạo Hiên uống rất nhiều tiềm thức mơ mơ hồ hồ không nhớ rõ mình về đây bằng cách gì, nhưng hắn nhớ là đã có gặp Hứa Phương Kỳ, gặp Hứa Phương Kỳ xong thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Ngủ với nhau? Cô có đang tỉnh táo không vậy? Lý nào lại thế được? Một kẻ đang say đến trời đất không biết gì có thể thực hiện hành vi giao hoan được sao?
“Không có!”
Ôn Hạo Hiên không nhớ gì cả nhưng hắn không cầm thú đến mức gặp ai cũng cương loạn lên.
Mộng Dao Y đánh mắt qua những bao cao su đang vương vãi trên nền đất, đồ lót của cô ta vẫn còn treo vất vưởng trên đầu giường hắn.
Hắn nói không có vậy cô cũng nên tin mọi chuyện không phải như vậy sao?
Mộng Dao Y cụp tầm mắt xuống, im lặng rời đi, cô không khóc không nháo, không cần hắn giải thích nữa, cô… đã quá kiệt quệ rồi!
Từ hôm đó cuộc sống sinh hoạt vợ chồng có chút đổi thay.
Mộng Dao Y vẫn như cũ, bận rộn bếp núc, chăm lo việc nhà, hoàn hảo làm một người vợ đảm.
Nhưng với Ôn Hạo Hiên, Mộng Dao Y nào có phải làm một người vợ nói trắng ra cô giống như một người giúp việc cho hắn.
Trước đây cô vẫn luôn cố gắng lấy lòng người chồng là hắn, về muộn một chút thôi sẽ liền nhận cuộc gọi từ cô giục về, hắn đi công tác xa, ngày phải gọi đến ba bốn cuộc đều là tò mò việc hắn ăn cơm có đủ, ngủ có ngon, công việc có mệt hay không? Còn hiện tại cô sống trong nhà hoàn toàn đem chồng mình bỏ lơ. Cơm để đó hắn không ăn thì mai đem đổ, hắn về sớm, về muộn hay qua đêm bên ngoài như nào cô cũng không lấy để tâm.
Có lẽ vì sự hiểu nhầm đó mà cô giận dỗi muốn chiến tranh lạnh.
Ôn Hạo Hiên nghĩ dù sao mình cũng là nam nhân xuống nước một chút không phải là điều gì mất mặt dù sao vấn đề bắt nguồn từ hắn mà ra.
Mua bánh kem loại được yêu thích nhất gần đây, kết cục không ăn để cho hỏng rồi làm bạn với thùng rác.
Mua chiếc váy đang được sold out nhiều nhất của Dior tháng này kết cục nó được treo sâu tít trong tủ quần áo không thèm bóc mác.
Đặt cho cô một chuyến du lịch Châu Âu, kết cục cô lấy cớ ngủ quên muộn giờ bay.
Mộng Dao Y là muốn khiêu chiến tính nhẫn nại của hắn phải không?
Cuộc sống hôn nhân vốn vô vị nay càng bức bách đến khó chịu hơn, hắn không kìm được cảm xúc mà bộc phát cơn giận của mình nổi trận lôi đình với cô, trong cái xúc cảm quá khích hắn đã bật ra hai chữ ly hôn.
Đôi mắt Mộng Dao Y lúc đó mới có chút biến chuyển, lòng của cô trùng xuống giống như ngã vào đầm lầy không đáy, ngay từ đầu có nỗ lực như nào thân thể vẫn vô lực chậm chạp chìm xuống dưới, không có cách nào cứu vãn.
Những ngày nay cô sợ mình để ý đến hắn lại càng khiến bản thân đau lòng thêm, sự giằng co mâu thuẫn việc nên mù quáng tin hắn sẽ không dâm loạn hay phải chấp nhận rằng chồng mình thực sự ngoại tình, cô mệt mỏi quyết định ngó lơ hắn, cô cần thời gian cùng sự bình tâm để đưa ra lựa chọn.
Ly hôn?
Chưa một lần nghĩ đến.
“Ôn Hạo Hiên từ khi chúng ta kết hôn em chưa từng một lần làm trái ý anh!”
Mộng Dao Y như cỗ máy được lập trình, đã đến giờ cơm, cô vẫn còn tâm trí chui vào bếp, bỏ mặc một mình kẻ đang bốc hoả không biết tìm chỗ nào giải toả.
Ý của cô là chỉ cần hắn nói ly hôn cô cũng sẽ ngoan ngoãn thuận theo phải vậy không? Chưa từng làm trái ý hắn nếu hắn bảo cô tìm đường chết cô cũng ngu xuẩn mà làm theo phải không?
Ôn Hạo Hiên sợ rằng mình ở đây thêm phút nào nữa sẽ gây ra một cuộc bạo lực mất, hắn dứt khoát xoay người đi, tiếng đóng sầm cửa thật mạnh phản ánh tâm trạng bức bối, phẫn nộ của hắn.
Mộng Dao Y tiếp tục công việc như cũ, nấu cho hai khẩu phần ăn, những giọt lệ vẫn luôn âm thầm rơi xuống thay cho những tổn thương sâu kín cô đang mang.
Nếu như ngày hôm đó cô nhường nhịn hắn một chút thì có lẽ cô cũng sẽ không mang theo nỗi day dứt tuyệt vọng này đến cuối đời.
Bình luận facebook