Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10: Có bầu trước khi lập gia đình
"Mộ Tuyết, tên." Cô bé lại có kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.
Đây là cô bé đang nói tên mình.
Lâm Mạn nói, "Tên này thật là dễ nghe, ai đặt tên cho cháu thế?"
"Ba."
Website
[emailprotected]_247,com cập nhật nhanh nhất
Cửa phòng đột nhiên gõ vang.
Quản gia đứng ở cửa, thúc giục Lâm Mạn, "Thời gian đã hết."
Lâm Mạn dù không muốn như vẫn phải đứng dậy, mới vừa đi tới cửa, trong phòng, Mộ Tuyết thấy cô phải đi, lại hỏi một câu, "Có còn gặp lại không?"
Cô bé còn có thể gặp lại người phụ nữ này không?
Lâm Mạn thật là được quan tâm mà lo sợ, quay đầu lại, nói với cô bé, "Cháu muốn gặp cô sao?"
Mộ Tuyết nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Quản gia ở một bên trợn tròn mắt!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta thật là không dám tin tưởng, cô chủ nhỏ một tháng cũng không nói gì lại mở miệng nói chuyện!
Đi ra khỏi phòng, Lâm Mạn vui vẻ nói, "Cô bé nói tên cho tôi!"
Quản gia không dám tin tưởng hỏi lại, "Có thật không?"
"Mộ Tuyết, Kỳ Mộ Tuyết."
Quản gia lúc này mới tin!
Tên của cô chủ nhỏ cho tới bây giờ không công khai với bên ngoài.
Nếu Lâm Mạn có thể nói ra tên của cô chủ nhỏ thì chứng minh, cô chủ nhỏ nói với cô không chỉ một câu!
Ánh mắt quản gia nhìn cô giống như nhìn một người thần!
"Nhìn có vẻ cô chủ nhỏ rất hài lòng về cô!"
Ông ta không dám tin tưởng, người phụ nữ với kỹ năng bảo mẫu bình thương này lại làm cho cô chủ nhỏ vui vẻ! ?
Đọc truyện tại
[emailprotected] nh24 7.com nhé !
Mặc dù thay nghề nấu ăn và thu dọn phòng đều rất chậm, nhưng nếu như có thể làm cho cô chủ nhỏ vui vẻ thì hai điều này cũng không phải là quan trọng nhất!
"Cô Lâm Mạn phải không?"
Quản gia nhìn cô.
Lâm Mạn khẩn trương gật đầu một cái.
"Chúc mừng cô đã thành công vượt qua! Nhà họ Kỳ cho cô một ngày, trong vòng một ngày, thu dọn đồ đạc xong chuyển đến nhà họ Kỳ, từ nay về sau cô chính là bảo mẫu bên người cô chủ nhỏ!"
"Chờ một chút... Chuyển đến nhà họ Kỳ tới?" Lâm Mạn có chút bối rối.
"Làm sao, không muốn?"
Quản gia nghi ngờ bỉu môi.
Bao nhiêu người muốn vào ở khu nhà sang trọng nhất Kinh Đô cũng không có cơ hội.
Hôm nay cơ hội này đặt ở trước mặt cô mà cô không muốn?
Lâm Mạn có băn khoăn của mình.
Nếu như cô chuyển tới vậy thì Bắc Bắc làm thế nào?
Cô không thể chuyển tới một mình, nhưng nếu như mang Bắc Bắc tới thì lỡ như thân phận của Bắc Bắc bị lộ...
"Cô Lâm Mạn có băn khoăn gì sao?"
"Có thể."
Quản gia mang Lâm Mạn đi xem phòng bảo mẫu.
Bảo mẫu ở một tầng phụ.
Căn phòng hai mươi mấy mét vuông, một cái giường, một cái bàn, một tủ quần áo, không gian coi như rộng rãi.
Đối với Lâm Mạn mà nói, điều kiện nơi này tốt hơn phòng trọ không biết bao nhiêu lần.
Không hổ là nhà họ Kỳ, phòng dành riêng cho bảo mẫu cũng có thể so sanh với phòng ngủ chính của người tầng lớp trung lưu!
Đây là cô bé đang nói tên mình.
Lâm Mạn nói, "Tên này thật là dễ nghe, ai đặt tên cho cháu thế?"
"Ba."
Website
[emailprotected]_247,com cập nhật nhanh nhất
Cửa phòng đột nhiên gõ vang.
Quản gia đứng ở cửa, thúc giục Lâm Mạn, "Thời gian đã hết."
Lâm Mạn dù không muốn như vẫn phải đứng dậy, mới vừa đi tới cửa, trong phòng, Mộ Tuyết thấy cô phải đi, lại hỏi một câu, "Có còn gặp lại không?"
Cô bé còn có thể gặp lại người phụ nữ này không?
Lâm Mạn thật là được quan tâm mà lo sợ, quay đầu lại, nói với cô bé, "Cháu muốn gặp cô sao?"
Mộ Tuyết nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Quản gia ở một bên trợn tròn mắt!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta thật là không dám tin tưởng, cô chủ nhỏ một tháng cũng không nói gì lại mở miệng nói chuyện!
Đi ra khỏi phòng, Lâm Mạn vui vẻ nói, "Cô bé nói tên cho tôi!"
Quản gia không dám tin tưởng hỏi lại, "Có thật không?"
"Mộ Tuyết, Kỳ Mộ Tuyết."
Quản gia lúc này mới tin!
Tên của cô chủ nhỏ cho tới bây giờ không công khai với bên ngoài.
Nếu Lâm Mạn có thể nói ra tên của cô chủ nhỏ thì chứng minh, cô chủ nhỏ nói với cô không chỉ một câu!
Ánh mắt quản gia nhìn cô giống như nhìn một người thần!
"Nhìn có vẻ cô chủ nhỏ rất hài lòng về cô!"
Ông ta không dám tin tưởng, người phụ nữ với kỹ năng bảo mẫu bình thương này lại làm cho cô chủ nhỏ vui vẻ! ?
Đọc truyện tại
[emailprotected] nh24 7.com nhé !
Mặc dù thay nghề nấu ăn và thu dọn phòng đều rất chậm, nhưng nếu như có thể làm cho cô chủ nhỏ vui vẻ thì hai điều này cũng không phải là quan trọng nhất!
"Cô Lâm Mạn phải không?"
Quản gia nhìn cô.
Lâm Mạn khẩn trương gật đầu một cái.
"Chúc mừng cô đã thành công vượt qua! Nhà họ Kỳ cho cô một ngày, trong vòng một ngày, thu dọn đồ đạc xong chuyển đến nhà họ Kỳ, từ nay về sau cô chính là bảo mẫu bên người cô chủ nhỏ!"
"Chờ một chút... Chuyển đến nhà họ Kỳ tới?" Lâm Mạn có chút bối rối.
"Làm sao, không muốn?"
Quản gia nghi ngờ bỉu môi.
Bao nhiêu người muốn vào ở khu nhà sang trọng nhất Kinh Đô cũng không có cơ hội.
Hôm nay cơ hội này đặt ở trước mặt cô mà cô không muốn?
Lâm Mạn có băn khoăn của mình.
Nếu như cô chuyển tới vậy thì Bắc Bắc làm thế nào?
Cô không thể chuyển tới một mình, nhưng nếu như mang Bắc Bắc tới thì lỡ như thân phận của Bắc Bắc bị lộ...
"Cô Lâm Mạn có băn khoăn gì sao?"
"Có thể."
Quản gia mang Lâm Mạn đi xem phòng bảo mẫu.
Bảo mẫu ở một tầng phụ.
Căn phòng hai mươi mấy mét vuông, một cái giường, một cái bàn, một tủ quần áo, không gian coi như rộng rãi.
Đối với Lâm Mạn mà nói, điều kiện nơi này tốt hơn phòng trọ không biết bao nhiêu lần.
Không hổ là nhà họ Kỳ, phòng dành riêng cho bảo mẫu cũng có thể so sanh với phòng ngủ chính của người tầng lớp trung lưu!