• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ (1 Viewer)

  • Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Chương 1795

“Tông Ngôn Tư, cô còn không biệt xâu hồ nói ra mây lời như vậy nữa sao? Cô là ai chứ? Thiên kim đại tiểu thư cao ngạo của nhà họ Tống, kiêu ngạo ngang ngược, vô cớ gây rồi, những các mác kiêu căng phách lối đều dán lên người cô, cô là kiểu sẽ hạ mình tự tay lau người cho A Thành hay sao? Lời này nói ra đừng nói là tôi không tin, ngay cả chính bản thân cô cũng không thể tin nỗi đó. Cô nghe đây, cô đã cứu A Thành được một mạng, chúng tôi thực sự cảm kích ơn cứu mạng đó của cô, nhưng cô đã phong tỏa tin tức cậu ấy còn sông. Đây chính là việc phạm pháp, tuy răng ơn cứu mạng thì mãi mãi không thể báo đáp hết được; nhựng cô lại dùng cách thức như vậy để ép buộc A Thành, đó là hành vi trái đạo đức, cô đã vô tình thì chúng tôi cũng có thẻ vô nghĩa.”



Anh ấy vẫn luôn cho rằng loại này hành vi thật quá trơ trến, huông chỉ chuyện này còn chưa được điều tra rõ rằng, chờ sau khi có kết quả điều tra mới có thê đưa ra quyết định được.



Lâm Dã đã âm thầm điều tra nghe_ ngóng, Tống Ngôn Tư nhất định sẽ không đề phòng quá nhiều.



Tống Ngôn Tư lúc này mới chú ý tới Tô Cảnh Minh cũng đang ở trong phòng.



Cô ta lạnh giọng châm chọc “Đây là chuyện mà giữa tôi và A Thành đã trải qua, liên quan gì tới anh chứ?”






Tô Cảnh Minh mang vẻ mặt đắc ý dào dạt cười cười, “Cậu ây là người anh em vào sinh ra tử với tôi, chuyện của cậu ây chính là chuyện của tồi đây, cô nói thử xem có liên quan tới tôi n không? Cô hãy nghe rõ cho tôi, trưct khi mọi chuyện còn chưa được tìm hiểu rõ ràng sáng tỏ, cô tốt nhất không cần tỏ ra hồng hách như vậy cuông. Trước khi tôi tới đã cho người điều tra qua tư liệu riêng của Cô rôi.



Tống Ngôn Tư ‘ sửng sốt, ánh mắt xẹt qua một tia khẩn trừơng, thân hình mảnh khảnh của cô ta lúc này hơi căng chặt lên, bọn họ đã điêu tra cô ta, vì sao lại điều tra cô ta chứ?



Lam Hân nhìn sắc mặt của đối phương, ánh mắt xẹt qua một tia suy nghĩ sâu xa, trông vẻ mặt của Tống Ngôn Tư lúc này, có chút không giồng với người bình thường, sự thù địch trong mắt cô ta rât nặng nê.



Lý Nghệ Na đã nói, bà ấy đã đồng ý đề cha của cô ta theo đuôi, tuy nhiên Tống Ngôn Tư vân luôn không đồng ý.



Theo tính cách của Tống Ngôn Tư, quả thật cô ta sẽ rất khó đồng ý chuyện như vậy, dù sao với kiêu người nhự Tông Ngôn Tư sẽ không phải là kiểu sẽ vui vẻ tác hợp cho người khác.



Mẹ cô ta đã mắt sớm, cha cô ta nuông chiều nuôi cô ta lớn lên, tiền tài trở thành thứ duy nhất cô ta có thể dựa vào.



Cô của cô đột nhiên xuất hiện trong cuộc sông của hai cha con họ, cô ta cũng sẽ cho răng sự xuất hiện của bà ây sẽ cướp mắt tất cả của cô ta, những chuyện như vậy, dù có là ai thì cũng có thê hiểu được, nhưng điều cơ bản nhất trong mồi quan hệ giữa người với người đó là cần có sự tin tưởng.



Tống Ngôn Tư không muốn củng Tô Cảnh Minh dây dưa thêm nữa, cô ta đem ánh mắt đặt ở trên người Lục Hạo Thành “A Thành, em, chỉ cân anh, anh biết điều đó mà.”






Lục Hạo Thành không thèm nhìn qua mà chỉ trầm giọng nói “Từ lúc cô bát đầu phong tỏa tin tức tôi vẫn còn sông, duyên phận giữa chúng ta đã hoàn toàn bị chặt đứt rôi. Tôi và cô, về căn bản đã không có khả năng, ơn cứu mạng của cô, ngoại trừ tôi ra, muốn tôi làm gì cũng được.”



“Nhưng em chỉ cần anh mà thôi.”



Trong giọng nói của Tông Ngôn Tư lộ ra vẻ kiên định, ngoại trừ anh, cô ta không cân gì cả.



Trước khi Lục Hạo Thành không xảy ra chuyện ngoài ý muôn kia, cô ta vân luôn quan sát tới mọi cử chỉ hành động của Lục Hạo Thành.



Sau đó cô ta mới chủ động đi khảo sát thị trường ở Bắc Hải, đi khảo sát những cửa hàng quản áo dưới danh nghĩa công ty anh, cũng có được rất nhiều linh cảm, cô ta có tự tin có thể xuất sắc hơn Lam Hân.



Cho nên, bắt ngờ gặp được anh, cô ta cũng cảm thây đây là trời cao đã xe duyên cho hai người họ.



Lục Hạo Thành vẫn im lặng không lên tiếng, sau đó anh nhìn Lam Hân hỏi “Lam Lam, có thấy đói không?”



am Hạn… ” Cô đói lắm, nhưng mà hiện tại cô còn có thể ăn được sao? Lòng cô cũng không có dễ chịu đến vậy.



Cô trừng mắt nhìn liếc mắt anh một cái, “Đói, nhưng ăn không vào.”



Lục Hạo Thành cười cười, EUAN, chúng ta liền đổi nơi khác để ăn.



Anh còn cười được.



Trong lòng cô não nè, khó chịu, tìm được anh, cô đã rất vui vỏ, tuy nhiên lại xuất hiện kẻ thứ ba, đối với cô mà nói, không hề vui chút nào, sao cười nổi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom