• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Mở mắt thấy thần tài Trần Hạo / Hóa ra tôi là Phú nhị đại gia (68 Viewers)

  • Chương 884-885

Dịch & Edit: Hải Yến

Chương 884: Có chơi có chịu

“Năm bốn!”

Do dự một lúc, Trần Hạo hét lên.

“Ta mở!”

Trần Hạo vừa kêu xong, Tề Tiêu Vân liền trực tiếp chọn đếm Trần Hạo xúc xắc.

Nghe thấy Tề Tiêu Vân chính mình mở miệng, Trần Hạo cũng không có kinh ngạc, nhưng là làm cho Trần Hạo trong lòng một trận mừng rỡ. Bởi vì mọi chuyện đều nằm trong dự tính của chính Trần Hạo, điều mà hắn chờ đợi chính là Tề Tiêu Vân tự mình mở ra.

Trần Hạo liền cho điểm xúc xắc của mình.

“Xin lỗi, Trần huynh đệ, ta vẫn thắng. Xem ra chơi cái này ngươi phải trả một ít học phí!”

Thấy Trần Hạo tiếp tục thua, Tề Tiêu Vân cố ý giả bộ xấu hổ nói, nhưng ý tứ hàm xúc giễu cợt.

Lúc này, Tề Tiêu Vân đã hoàn toàn chìm đắm trong niềm vui người thắng cuộc, Trần Hạo trong mắt hắn đã không còn là đối thủ của hắn. “Có chơi có chịu!”

Trần Hạo nói ngắn gọn, liền đưa cho Tề Tiêu Vân trước lấy ra năm trăm kim tệ.

Tề Tiêu Vân trên mặt thật sự là tràn đầy vui mừng.

Chân Cơ ở một bên nhìn thấy cảnh này, cũng nhìn về phía Trần Hạo.

“Trần Hạo, nếu không được thì thôi đi, đừng chơi!”

Chân Cơ hỏi Trần Hạo có chút lo lắng, hắn mất một ngàn tệ. Tuy rằng đối với bọn họ một ngàn tệ không là gì, nhưng năm trăm tệ mỗi trận, nếu tiếp tục thua, sẽ không phải con số đơn giản như vậy.

“Hehe, đừng lo lắng, Chân Cơ, đừng lo lắng, nhìn tốt đi, buổi biểu diễn mới bắt đầu, hơn nữa, tất cả số tiền ta đã mất là một ngàn tệ từ người trước mặt, ta chưa mất tiền của riêng ta! ”

Trần Hạo giải thích cho Chân Cơ.

Nghe Trần Hạo nói, Chân Cơ không nói được gì.

Sau đó, cuộc đọ sức giữa Trần Hạo và Tề Tiêu Vân tiếp tục. Sau đó là thời điểm để Trần Hạo thực sự phát huy sức mạnh của mình, 1.000 tệ đã được trả lại cho Tề Tiêu Vân, để Trần Hạo buông tha cho Tề Tiêu Vân.

Ngay sau đó, cả hai lại lập tức lắc xúc xắc.

Trần Hạo lần này vừa lắc vừa đặt xuống.

“Trần huynh đệ, vẫn là ngươi trước!”

Tề Tiêu Vân vẫn nhắc nhở Trần Hạo.

Trong trò chơi này, Trần Hạo nghe nói điểm xúc xắc của Tề Tiêu Vân là bốn bốn và một ba. Và của riêng anh ta là bốn hai, một năm.

“Ba hai!”

Sau đó Trần Hạo hét lên.

Nghe được Trần Hạo điểm, Tề Tiêu Vân cũng lập tức kêu lên: “Ba phát!”

“Tôi mở!”

Nhưng lần này, Trần Hạo sẽ không để cho Tề Tiêu Vân thắng, trực tiếp lựa chọn mở ra Tề Tiêu Vân.

Điều này làm cho Tề Tiêu Vân đột nhiên giật mình, hắn không ngờ Trần Hạo sẽ trực tiếp lựa chọn chính mình mở ra. Trong lúc tuyệt vọng, Tề Tiêu Vân đành phải mở ra xúc xắc.

Trần Hạo cũng tự mình mở xúc xắc.

“Xin lỗi tiểu đội trưởng, ta chỉ có năm cái, cho nên ngươi thua!”

Trần Hạo nhìn Tề Tiêu Vân bình tĩnh nói.

Tề Tiêu Vân không thể tin được trước mắt là cái gì, không ngờ mình sẽ thua, trực tiếp vẫn thua như vậy.

“Được rồi, ta thua, đây là năm trăm kim tệ!” Tề Tiêu Vân tuy rằng có chút không vui, nhưng vẫn là đưa cho Trần Hạo năm trăm tệ.

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, đại biểu tiếp theo còn phải tới, Trần Hạo sẽ không đơn giản như vậy Tề Tiêu Vân chỉ mất đơn giản như vậy năm trăm tệ.

“Thế nào, Trưởng ban, có muốn chơi nữa không?”

Trần Hạo nhìn Tề Tiêu Vân vẻ mặt buồn cười hỏi.

Tề Tiêu Vân làm sao có thể buông tha cho, tất nhiên phải tiếp tục. “Đương nhiên đi, đây chỉ là mấy trò chơi thôi, Trần huynh đệ, ta chơi tiếp!”

Tề Tiêu Vân đồng ý, liền cùng Trần Hạo chơi tiếp.

Trần Hạo lỗ tai nghe lâu gần như kén, Tề Tiêu Vân thật sự là quá tự tin.

Nói xong, hai người lại lập tức cầm lên xúc xắc, trên tay lắc nhanh.

Trần Hạo lắc nhẹ hai lần rồi đặt xuống.

Tề Tiêu Vân chấn động hồi lâu.

Cho dù như vậy, Trần Hạo vẫn là nghe được điểm xúc xắc của Tề Tiêu Vân, cho dù lắc bao lâu cũng vô dụng, vẫn không thoát khỏi lỗ tai Trần Hạo . "Trần huynh đệ, cuối cùng lần này đến lượt ta!" Sau khi đặt xúc xắc xuống, Tề Tiêu Vân trực tiếp nhắc nhờ Trần Hạo.

Dù sao ai thua thì kêu trước, Trần Hạo vẫn rõ ràng quy tắc này.

Nếu Tề Tiêu Vân bị kêu trước thì sao, dù sao cũng không có khả năng thắng được, hắn rốt cuộc chỉ là làm chút việc nặng nhọc, mà thôi,

Trần Hạo tận tai nghe, Tề Tiêu Vân vòng này xúc xắc điểm ba sáu, một năm, một bốn.

Nói cách khác, số điểm xúc xắc của Tề Tiêu Vân trong vòng này thực sự không tốt, cơ hội muốn thắng lại càng thấp "Ba hai!"

Chi nghe Tề Tiêu Vân kêu. Điều này khiên Trần Hạo không khỏi ngạc nhiên, không ngờ Tề Tiêu Vân lại can đảm đến vậy, thật ra gọi ra một con số không có trên điểm xúc xắc của mình, có vẻ như Tên này muốn làm việc riêng.

Đương nhiên Trần Hạo sẽ không để hắn thành công.

Nhưng mà Trần Hạo cũng không có trực tiếp lựa chọn mở ra , nếu không sẽ quá lộ liễu .

“Ba năm!”

Trần Hạo hét lên số điểm trên con xúc xắc của mình. Tề Tiêu Vân nhất định sẽ không dám mở hắn kêu như vậy, dù sao khả năng ba năm điểm vẫn là rất cao.

“Bốn bốn!”

Không bao lâu, Tề Tiêu Vân lại hét lên.

“Mở!”

Ngay khi Tề Tiêu Vân nói xong, Trần Hạo trực tiếp chọn mở Tề Tiêu Vân.

Không trách Trần Hạo, ta kêu tứ tứ, trên người Trần Hạo cũng không có, Trần Hạo khi nào sẽ không mở? Tề Tiêu Vân nghe xong, sửng sốt một chút, liền mở ra xúc xắc.

Thoạt nhìn, Trần Hạo không có bốn, bản thân cũng có bốn, tức là đã thua.

Đột nhiên, sắc mặt Tề Tiêu Vân biến sắc, không ngờ lại có kết quả như vậy, lại tự mình chơi đến chết.

“Xin lỗi, Trưởng ban, ta lại thắng.”

Trần Hạo cũng giả bộ ngượng ngùng nói với Tề Tiêu Vân.

Tề Tiêu Vân trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng là không có việc gì, dù sao có Chân Cơ cùng Cố Nhược Đình vây quanh ngồi xem, hắn không thể sai được.

Trong lúc tuyệt vọng, Tề Tiêu Vân chỉ có thể chuyển năm trăm ngàn đô cuối cùng vừa đoạt được của Trần Hạo từ trong ví cho Trần Hạo.

Điều này được gọi là gì? Đây được gọi là trả lại cho chủ sở hữu ban đầu.

” Trưởng ban, ta nghĩ không nên chơi, chơi nhiều quá cũng không tốt!”

Sau khi lấy được tiền, Trần Hạo cười đề nghị với Tề Tiêu Vân. Bạn cho rằng đây là lòng tốt của Trần Hạo?

Không, không có, ta nghĩ nhiều rồi, Trần Hạo cố ý nói lời này, chẳng qua là muốn kích thích Tề Tiêu Vân.

Dịch & Edit: Hải Yến

Dịch & Edit: Hải Yến

Chương 885: Đổi cách chơi khác

“Chơi đi, tiếp tục đi, ta vừa mới thua một ngàn kim tệ, ngươi đừng sợ, lần sau nhất định sẽ thắng!”

Ta vừa nghe Tề Tiêu Vân rất tâm tình nói, vẫn là chọn cùng Trần Hạo chơi đùa.

Trần Hạo nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, Tền này không chỉ là muốn gửi tiền cho chính mình, còn đang tự mình tìm cách lạm dụng, vậy thì không có gì lạ.

Đối phó với một số người, chúng ta không được nhân từ.

Sau đó cả hai lại cầm viên xúc xắc và lắc. Tề Tiêu Vân nhìn chằm chằm Trần Hạo, nhưng là nhìn không ra Trần Hạo có chút kỳ quái, không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy Trần Hạo hẳn là có chút khác thường, nhưng là không phân biệt được.

Sau khi lắc một lúc, cả hai bỏ xúc xắc xuống cùng một lúc.

Ở vòng này, điểm của Trần Hạo là bốn hai một, gọi là hổ báo.

Tề Tiêu Vân ngược lại có bốn cái ba cái, một cái hai cái.

Hai người đều có điểm xúc xắc rất tốt, nhìn thấy điểm xúc xắc của mình khiến Tề Tiêu Vân lập tức nở nụ cười, nụ cười tràn đầy tự tin.

“Đi nào, tiểu đội trưởng, gọi trước!”

Trần Hạo ra hiệu Tề Tiêu Vân.

Tề Tiêu Vân buột miệng kêu lên: “Bốn hai!”

Vẫn như thói quen trước đó, Tề Tiêu Vân vẫn muốn gọi những điểm khác đến thường lệ Trần Hạo, nhưng là trong trò chơi này, thật đáng tiếc hắn lại nâng bước Trần Hạo.

“Bốn ba!” Tuy nhiên, Trần Hạo sẽ không bị lừa dối, mà là kêu điểm Tề Tiêu Vân.

Tề Tiêu Vân sau khi nghe xong hơi nhíu mày.

Hắn tự hỏi làm sao Trần Hạo biết được điểm của mình, nhưng hắn nhanh chóng xua tan ý niệm, cho rằng Trần Hạo hẳn là đang kêu to.

“Năm hai!”

Sau đó, Tề Tiêu Vân lại hét lên.

“Thêm một, sáu hai!”

Trần Hạo lập tức hét lên. Tề Tiêu Vân nghe xong liên sửng sốt, không ngờ Trần Hạo lại nhanh như vậy, còn không nghĩ tới.

Hai người hiện tại đã đạt tới sáu điểm, có thể nói là càng ngày càng lợi hại, nếu như tiếp tục kêu to, e rằng sẽ bị Trần Hạo đuổi tới.

Vì vậy, Tề Tiêu Vân chỉ có thể lựa chọn mở ra Trần Hạo.

"Được rồi, ta lái xe cho người ta không tin người có sáu hai!"

Tề Tiêu Vân trực tiếp mở ra xúc xắc lộ ra, nhìn chằm chằm Trần Hạo nói. Thật đáng tiếc ... mọi thứ không như Tề Tiêu Vân mong muốn.

"Tôi xin lỗi, đội trưởng, tôi có sáu hai, và có hơn sáu, của tôi là một Con báo !" Trần Hạo nhìn Tề Tiêu Vân kiêu ngạo nói. Nghiệp!

Điều này khiến Tề Tiêu Vân sửng sốt. Hắn không ngờ Trần Hạo là hồ báo, chẳng trách Trần Hạo dám tự tin hét lớn như vậy, đã có tính toán rồi.

Điều này thực sự làm cho Tề Tiêu Vân tôn thất lớn.

"Được rồi, ta sẵn sàng đánh cuộc!" Tề Tiêu Vân chỉ có thể thành thật nói, sau đó lây trong ví ra một tờ năm trăm lẻ khác đưa cho Trần Hạo.

Trần Hạo cảm lây năm trăm kim kim tệ, trực tiếp đưa cho Chân Cơ phía sau.

"Nào, Chân Cơ, ngươi có thể giữ lại cho ta, hiếm có người lớn như vậy!"

Trần Hạo cười nói với Chân Cơ.

Nghe được lời nói của Trần Hạo , Tề Tiêu Vân suýt chút nữa phun ra máu.

Trong lòng hắn thật sự rất tức giận, nhưng là ai làm cho hắn thua? Nếu như tức giận, ta sợ người khác nói không được, đương nhiên không thể mất mặt này.

Dù sao hắn cũng chỉ mất 1.500 kim tệ, đối với anh ta chẳng là gì "Ngươi tới? Tiêu đội trưởng?"

Sau đó Trần Hạo nhìn Tề Tiêu Vân hỏi, hắn không tin, Tề Tiêu Vân sẽ tiếp tục đùa giỡn chính mình.

"Đương nhiên, nói tiếp!"

Tề Tiêu Vân tính tình bội bạc, xem ra không thu phục được Trần Hạo sẽ không thoải mái.

Tốt rồi, Trần Hạo muốn xem Tề Tiêu Vân có thể trụ được bao lâu. "Được rồi, nhưng đội trưởng, đó là trò chơi mà bạn đã đề xuất vừa rồi. Lần này tôi sẽ đề xuất một trò chơi. Chúng ta phải thay đổi trò chơi, phải không?

Trần Hạo nhìn chằm chằm Tề Tiêu Vân đề nghị.

"Được rồi, Trấn huynh đệ, người muốn làm gì?"

Tề Tiêu Vân cũng sẵn sàng đồng ý, dù sao Trần Hạo muốn chơi trò gì, nhất định phải thu phục Trần Hạo.

“Bằng cách này, chúng ta hãy chơi và đoán điểm.”

“Quy tắc rất đơn giản. Chúng ta có năm viên xúc xắc cho mỗi người và đoán điểm ngược lại. Nếu điểm bạn đoán gần với tôi, dù bạn thắng, ngược lại, nếu bạn thua, thì bạn phải chia điểm cho đối thủ và điểm bạn đoán. Sự khác biệt giữa tiền, một trăm nhân dân tệ, làm thế nào? ”

Trần Hạo liền nói cho Tề Tiêu Vân biết luật chơi.

Tề Tiêu Vân nghe xong cũng thấy thú vị, không chút nghĩ ngợi liền đồng ý.

“Ổn không có vấn đề!”

Nói xong, hai người trực tiếp cầm lên xúc xắc bắt đầu lắc. Thật ra mà nói, nếu có người có tính cách cờ bạc, chơi mấy trò này sẽ rất nghiện, Tề Tiêu Vân lại là loại người này.

Sau khi cả hai lắc, họ phủ xúc xắc.

“Đoán trước!”

Trần Hạo đối Tề Tiêu Vân nói.

“Ta đoán điểm của ngươi là hai mươi lăm!”

Tề Tiêu Vân lập tức bắt đầu đoán, càng đoán càng Hạoo.

Trần Hạo mở miệng nói: “Vậy ta đoán điểm của ngươi là mười chín!” Trần Hạo tuy rằng có thể nghe được điểm của Tề Tiêu Vân, nhưng Trần Hạo chắc chắn không thể căn cứ vào điểm cụ thể, ít nhiều cũng phải thu phục Tề Tiêu Vân.

Nói xong cả hai cùng nhau đưa xúc xắc ra xem.

Mở ra xem thì xúc xắc của Trần Hạo được 20 điểm, còn xúc xắc của Tề Tiêu Vân là 16 điểm.

Có nghĩa là, về khoảng cách điểm đoán, Trần Hạo thắng, bởi vì Trần Hạo chỉ kém ba điểm, trong khi khoảng cách đoán của Tề Tiêu Vân là năm điểm. “Tiểu đội trưởng, xem ra bây giờ đến lượt ngươi đóng học phí!”

Trần Hạo cũng nhắc nhở Tề Tiêu Vân, trên mặt nở nụ cười.

Tề Tiêu Vân vô cùng ảm đạm, hắn biết Trần Hạo chơi trò này hẳn là có kinh nghiệm, cho nên mới cố ý chơi trò này với chính mình.

Nhưng hiện tại đang chơi đùa, hắn không có cách nào ngừng chơi, nếu không sẽ quá bất lợi, đối với Tề Tiêu Vân thể diện rất quan trọng.

Tề Tiêu Vân lập tức từ trong túi móc ra năm trăm tệ, đưa cho Trần Hạo. Lại đi ra ngoài năm trăm tệ, bắt đầu làm cho Tề Tiêu Vân có chút đau lòng, hắn thật sự chưa từng thắng một xu nào mà thua lỗ, cho dù có tiền, thua như thế này cũng khiến hắn cảm thấy rất đau khổ.

” Trưởng ban, ngươi còn chơi sao?”

Chỉ nghe Trần Hạo nói xong liền nhìn Tề Tiêu Vân hỏi.

Chịu đựng hai lần, Tề Tiêu Vân chắc chắn sẽ không tiếp tục.

Hắn biết Trần Hạo hẳn là có thực lực, hiện tại rốt cuộc có thể nhìn ra được, hắn cũng biết Trần Hạo giả bộ yếu kém, cho nên mới khinh thường Trần Hạo, mới dẫn đến kết cục này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Mở mắt thấy thần tài ( bản dịch chậm)
Truyện Mở mắt thấy thần tài convert
  • 3.00 star(s)
  • Hai Nhĩ Chính Là Bồ Đề
Trò Chơi Sinh Tồn: Khởi Đầu Mở Khóa Ngàn Tỉ Thiên Phú
Khi Bác Sĩ Mở Hack
  • Thủ Ác Thốn Quan Xích

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom