-
Chương 58
Nước F là đất nước nổi tiếng thế giới mệnh danh thánh địa thiên đường, nơi tạo ra những chuyện tình lãng mạn độc nhất vô nhị.
Vốn Tang Đồng tính toán cùng đoàn làm phim đi nước F, nhưng được nửa đường đã bị Lạc Hưởng Ngôn cướp đi.
Mặc dù là cùng chung chuyến bay, nhưng Lạc Hưởng Ngôn mua là khoang hạng nhất xa hoa nhất.
Chỗ ngồi thật thoải mái, không gian rộng rãi, vừa đóng cửa, liền hoàn toàn ngăn cách với mọi thanh âm bên ngoài, chỉ còn lại Lạc Hưởng Ngôn và Tang Đồng với nhau.
Tang Đồng hạ thấp ghế ngồi, thích ý nằm xuống, ở trên người đắp tấm chăn nói: “Em ngủ trước một lát.”
Lạc Hưởng Ngôn không có ý tốt nhìn chằm chằm cô: “Vé máy bay khoang hạng nhất rất quý, cứ như vậy ngủ mất chẳng phải rất lãng phí ư?”
Tang Đồng tò mò hỏi: “Trong khoang hạng nhất còn có cái gì thú vị hay sao?”
Lạc Hưởng Ngôn xấu xa cười lên, nghiêm trang nói: “Nghe nói ở trên cao không khí loãng, dex khiến người ta thiếu dưỡng, lúc này đại não dễ dàng hơn sinh ra ảo giác, có thể đạt tới tận hứng trước nay chưa từng có. Khi làm tình mà hít thở không thông sẽ dẫn tới cao trào không ngừng, em xem…… Nơi này chỉ có hai người chúng ta……”
Tang Đồng đầu đầy vạch đen, tức giận nhắm mắt lại: “Không thèm để ý đến anh!”
Lạc Hưởng Ngôn không thuận theo náo loạn nhào qua, đem tấm chăn trên người c
ô ném đi, vừa nắm eo của cô vừa ở trên cổ cô ủn tới ủn lui, rầm rì nói: “Đến nha đến nha, làm thử một chút……”
Tang Đồng đẩy hắn không được, nắm tóc hắn kéo hắn về phía sau.
Lạc Hưởng Ngôn bị lôi kéo da đầu căng đau, nắm cổ tay của cô giải cứu mớ tóc của mình, đem hai tay của cô khép lại, đặt trên đỉnh đầu, sau đó dữ tợn cười một tiếng: “Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, xem ra em thích Nhị gia thô bạo hơn?”
Tang Đồng đối với ác bá Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt im lặng: “Đừng làm rộn, một lát nữ tiếp viên hàng không đi vào ảnh hưởng không tốt……”
Lạc Hưởng Ngôn hừ lạnh: “Gia muốn chính là loại kích thích này!”
Nói xong, Lạc Hưởng Ngôn cúi đầu, liều mạng hôn lên cái miệng nhỏ đang lảm nhảm của Tang Đồng.
Không biết có phải thực sự là càng lên cao dễ dàng thiếu dưỡng khí hay không, Tang Đồng rất nhanh đã cảm thấy đại não có chút cung cấp không đủ không khí, chóng mặt bị Lạc Hưởng Ngôn cuốn lấy đầu lưỡi, bị động cùng hắn môi lưỡi dây dưa.
Lạc Hưởng Ngôn vừa hôn cô, vừa vén váy của cô lên.
Ưmh, mặc váy tốt nhất, làm rất dễ dàng!
Lạc Hưởng Ngôn hài lòng thỏa dạ lột xuống quần lót nhỏ của cô, vân vê nhào nặn nhét vào trong túi áo của mình.
Tang Đồng cho là Lạc Hưởng Ngôn chỉ hôn hôn một chút, chiếm chút tiện nghi mà thôi, liền tùy ý hắn. Ai biết □ đột nhiên chợt lạnh, Tang Đồng lập tức hoảng hốt rồi, quay đầu liên tục cự tuyệt: “Không, không cần, đừng như vậy……”
Lạc Hưởng Ngôn cũng không miễn cưỡng, thuận thế hôn lên đưa môi đến bên cổ cô, chiếc gáy trắng mịn bởi vì kích động mà nổi rõ gân xanh, càng thêm tôn lên ra da thịt trắng muốt muốt như ngọc.
Lạc Hưởng Ngôn say sưa một đường dọc theo cổ liếm đi xuống, ngậm chiếc nút cổ áo, đầu lưỡi linh hoạt uốn lượn vài cái liền đem nút áo mở ra.
Lạc Hưởng Ngôn gặm xương quai xanh của cô, ở trên địa phương nhạy cảm hạ xuống những nụ hôn chi chít, lưu lại một dấu vết mập mờ.
Tang Đồng hốt hoảng đá chân lung tung, tránh né bàn tay đang làm loạn của Lạc Hưởng Ngôn, lại bị hắn một phát bắt được cổ chân tách ra.
Lạc Hưởng Ngôn đem lấy chính mình cắm ở giữa hai chân Tang Đồng, nặng nề đè ở trên người cô, một tay cách áo lót vuốt ve hai luồng tròn trịa trước ngực cô, một tay sột soạt sột soạt cởi quần của mình ra.
Tang Đồng kinh hoảng đẩy hắn, nhưng tất cả nhược điểm của mình hoàn toàn bị Lạc Hưởng Ngôn nắm giữ trong tay, trong chốc lát đã khiến cho cô tức giận thở hổn hển, sức lục toàn thân giống như bị Lạc Hưởng Ngôn hút cạn sạch sẽ, ngay cả cự tuyệt cũng không giống cự tuyệt mà lại tựa như ra vẻ mời chào.
Tang Đồng bất đắc dĩ, chỉ đành phải nhỏ giọng cầu khẩn: “Đừng ở chỗ này, đợi đến khi hạ cánh, ở khách sạn tùy anh…… A ——“
Lạc Hưởng Ngôn cách y phục cắn ngực cô một cái, buồn bực cười nói: “Em nếu tiếp tục la lớn, anh bảo đảm tiếp viên rãnh rỗi sẽ chạy tới hỏi thăm a!”
Tang Đồng trong lòng căng thẳng, □ cũng đi theo co rúc lại, xoắn chặt hai ngón tay đang gây sóng gió của Lạc Hưởng Ngôn, khiến cho hắn không khỏi nhớ tới khoái cảm khi mình chôn sâu ở trong cơ thể cô bị cô liều mạng mút vào **, không nhịn được rút ra ngón tay, móc ra ** đang gắng gượng, eo đẩy một cái, thật sâu tiến vào.
Tang Đồng rên lên một tiếng, □ căng đau, lại có khoái cảm khó nói lên lời, hòa vào chung một chỗ, tạo thành những ngọn sóng lớn quét qua thần kinh của cô, khiến đầu óc cô trống rỗng, cũng không nhớ nổi cái khác nữa.
Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi chuyển động, đem đôi chân trắng mịn mượt mà của Tang Đồng đẩy tới đẩy lui, không gian không đủ, mặc dù chỗ ngồi có chút chật chội nhưng có hứng thú khác lạ, cũng không tránh khỏi có chút tiếc nuối không cách nào tận hứng.
Lạc Hưởng Ngôn nâng hông của Tang Đồng, khiến cho hai người càng thêm chặt chẽ kết hợp, sau đó lật người một phát, nửa nằm trên ghế ngồi, Tang Đồng giạng chân khóa ngồi bên hông mình.
Tang Đồng mềm mại vô lực dựa vào trong ngực hắn, hai chân không cách nào dùng sức, dưới tác dụng của trọng lực, thật sâu ngồi ở trên ** nóng rực, bị va chạm khiến bên trong từng trận co rút nhanh.
Lạc Hưởng Ngôn làm chuyện xấu, vừa đỡ hông của cô đội lên trên, lại dù bận vẫn ung dung trêu chọc hai khỏa mềm mại trước ngực cô.
Lạc Hưởng Ngôn quần áo chỉnh tề, chỉ có không nhìn thấy □, khóa quần được kéo ra. Mà Tang Đồng, vạt áo mở rộng, váy vén đến bên hông, hai chân lõa lồ đung đưa, vô cùng xốc xếch.
Đối lập rõ ràng như vậy khiến Tang Đồng cảm giác thập phần xấu hổ, không nhịn được ừ a a khẽ rên ra tiếng, nút áo bị mở ra hơn phân nửa, áo ngực bị đẩy lên cao, lộ ra bầu ngực trắng noãn mượt mà, theo Lạc Hưởng Ngôn di động lắc lư lên xuống, tạo ra gợn sóng bập bềnh dâm mỹ.
Lạc Hưởng Ngôn thắt lưng di động càng nhanh, nặng nề đụng vào, nhẹ nhàng rút ra một chút, lại hung hăng thẳng tiến.
Khoái cảm nhanh chóng chồng chất, ngoài cửa sổ tầng mây bồng bềnh trôi hé ra tia sáng, cái loại cảm giác giữa ban ngày ban mặt làm chuyện không đứng đắn, càng làm cho thần trí Tang Đồng dần dần tiêu tán.
Đột nhiên, trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng vang nhỏ, ngay sau đó giọng nữ dễ nghe phát ra: “Xin kính chào quý hành khách, ngài hiện tại ngồi chính là *** công ty hàng không quốc tế chuyến bay ****, xin hỏi các vị có cần phục vụ gì hay không?”
Tang Đồng lập tức cắn chặt hàm răng, kích thích bất thình lình khiến lỗ chân lông toàn thân của cô bỗng nhiên nở ra, khẩn trương ngừng thở, chỉ sợ để lộ ra tiếng rên rĩ của mình.
Lạc Hưởng Ngôn đột nhiên bị kẹp lấy, suýt nữa không nhịn được nộp khí giới đầu hàng, vội vàng rút khỏi một chút, bình ổn cảm xúc, tà khí cười cười.
Tang Đồng bị dọa sợ đến khóe mắt ngân ngấn nước, hung tợn nhìn chằm chằm đầu sỏ gây nên chuyện, vẻ mặt lại mang theo một tia làm bộ đáng thương cầu khẩn, Lạc Hưởng Ngôn nhìn thấy càng thêm hứng trí.
Không nghe thấy câu trả lời, đối phương nghi ngờ lặp lại một lần nữa: “Xin hỏi các vị có cần phục vụ gì hay không?”
Tang Đồng càng khẩn trương, thân thể lại càng nhạy cảm, khoái cảm bên dưới ngược lại càng thêm bộc phát rõ ràng, Lạc Hưởng Ngôn cố tình không chịu buông tha cô, hung hăng tiến vào, đâm vào điểm mẫn cảm sâu nhất dùng sức nghiền nát nó.
Khoái cảm chua sót cùng thoải mái như sóng triều trộn lẫn trong nháy mắt bao phủ Tang Đồng, Tang Đồng gắt gao cắn môi mới nhịn xuống được tiếng thét chói tai đang chực chờ vọt ra cổ họng, thở hổn hển ngã vào trong ngực Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn trầm thấp cười ra tiếng, khí nóng phun ở bên tai Tang Đồng, vừa ngứa lại mang đến một hồi tê dại.
“Trả lời a……” Lạc Hưởng Ngôn ngậm mút vành tai của cô, nhẹ giọng dụ dỗ, tràn ngập đầu độc.
“Em nếu không nói lời nào, họ sẽ đi vào nha……”
Tang Đồng không nhịn được khóc lên, nắm chặt vai Lạc Hưởng Ngôn run rẩy mở miệng: “Không có, không có việc gì…… Ừ —— không cần…… Chúng tôi, đang, đang…… A…… Nghỉ ngơi……”
Lạc Hưởng Ngôn nhàn nhạt trừu động, thỉnh thoảng bất ngờ đáng một đòn nghiêm trọng, Tang Đồng bị va chạm mạnh mẽ nói không thành công.
“Vâng, nếu như có chỗ nào cần trợ giúp, xin nhấn phím call, cám ơn!”
Trò chuyện tắt, Tang Đồng cuối cùng thở hắt ra, bị Lạc Hưởng Ngôn hung hăng đâm vào, không nhịn được rên rĩ ra tiếng.
Lạc Hưởng Ngôn cũng nhịn không được nữa, gắt gao nắm chặt vòng eo của cô, dùng sức ra vào càng thêm mãnh liệt.
Tang Đồng ôm cổ hắn, cúi đầu hung hăng cắn đầu vai hắn, ngăn cản tiếng rên rĩ vọt tới cổ họng.
Trên vai đau nhói hòa lẫn khít khao ** khoái cảm, khiến Lạc Hưởng Ngôn càng thêm hăng hái bộc phát, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, □ trướng đau vô cùng, cứng rắn nóng rực từng cái tách ra tầng tầng lớp lớp mềm mại, lại bị mềm mại nhưng không mất lực độ bao bọc xoắn, mút vào.
Máy bay nhanh chóng xuyên qua tầng tầng đám mây, ở 9000 mét trên bầu trời ùng ùng lướt nhanh.
Lạc Hưởng Ngôn dùng sức rút ra cắm vào, ** kêu gào kịch liệt nhảy lên, toàn lực đẩy một cái cuối cùng, chôn thật sâu ở trong cơ thể Tang Đồng, ồ ạt phát tiết ra.
Tang Đồng bị dày vò toàn thân vô lực, □ cũng bởi vì cao triều mà từng đợt co rút, Lạc Hưởng Ngôn khẽ vuốt ve tóc cô, hưởng thụ dư âm cao triều, vẻ mặt thoả mãn.
Hồi lâu, Tang Đồng mới khôi phục chút thanh tỉnh, không còn hơi sức mở miệng: “Buông em ra……”
Lạc Hưởng Ngôn thõa mãn thở dài: “Như thế nào, cơ chấn tăng lực chứ? Xem em mới vừa cao triều từng đợt nối tiếp như dây thanh, có phải hay không dục tiên dục tử a……”
Tang Đồng hận đến nghiến răng, ra sức tập họp khí lực toàn thân, chống đỡ bả vai Lạc Hưởng Ngôn nâng mình lên, lật trở lại ngồi xuống chỗ của mình.
Cao triều đi qua vốn luôn nhạy cảm khác thường, đột nhiên dùng sức rút ra như vậy, bên dưới kịch liệt ma sát hai người cũng không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ.
Tang Đồng xụi lơ trên chỗ ngồi, hai chân vô lực duỗi ra, một cỗ chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy xuống, dọc theo bắp đùi chảy tới trên bề mặt ghế da.
Lạc Hưởng Ngôn nhìn không chớp mắt, chất lỏng trắng đục sềnh sệch chảy xuôi xuống màu đen bằng da, mang theo cảm giác dâm mị nguyên thủy, đánh thẳng vào thị giác, vừa mới phát tiết không lâu ** lại thẳng tắp dựng đứng.
“Chậc chậc, thật lãng phí, hàng tỷ con cháu của Lạc gia anh liền rơi vãi phun phí trên chín tầng mây rồi……”
Tang Đồng luống cuống tay chân rút ra khăn giấy lau lau, nghe vậy tức giận cầm cục giấy trong tay nện vào trên mặt Lạc Hưởng Ngôn: “Yên tâm, sẽ cho anh mang tới mặt đất!”
Tang Đồng lôi kéo váy che lại bắp đùi lỏa lồ, □ trống rỗng lạnh lẽo, mất tự nhiên khép chặt hai chân, nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn đưa tay nói: “Đem quần lót trả lại cho em!”
Lạc Hưởng Ngôn hi hi ha ha kéo tay của cô, đặt trên dục vọng đang kiêu ngạo đứng thẳng của mình: “Vội cái gì, việc chính còn chưa xong không trả!”
Tang Đồng hốt hoảng rút tay ra, hoảng sợ trừng lớn mắt: “Làm sao anh lại…… Không được, cút ngay!”
Lạc Hưởng Ngôn nhanh chóng nhào tới cực kỳ chặt chẽ ngăn chặn cô, thừa dịp mật địa vẫn còn trơn ướt rất dễ dàng xâm nhập tiến vào, thoải mái thở dài nói: “Đừng nóng vội, còn có mười tiếng nữa mới đến, còn lâu a!”
Đoạn đường này bị dày vò, ngay cả phần ăn trên máy bay cũng không ăn được miếng nào, đói đến hai cặp mắt Tang Đồng biến thành gấu mèo, thời điểm xuống máy bay nếu không phải là Lạc Hưởng Ngôn ôm cô, Tang Đồng sợ rằng sẽ lập tức từ trên cầu thang té xuống.
Tang Đồng vừa mệt vừa đói, hai chân mềm yếu một chút hơi sức cũng không có, mỗi một bước đi cũng run rẩy, đau lưng, khổ sở xấu hổ vô cùng…… □ trống rỗng, địa phương ướt nhẹp bị gió vừa thổi, cái loại mát lạnh xấu hổ không được tự nhiên, làm cho cô hận không thể đấm chết Lạc Hưởng Ngôn.
Quần lót của nàng còn nằm trong túi Lạc Hưởng Ngôn, khó khăn lắm che kín bắp đùi trong váy ngắn, làm cho cô không dám mở lớn bước chân, cặp chân đang kẹp chặt xoay xoay vặn vặn mà đi trong dòng người, sắc met đỏ hồng đến rỉ máu.
Lạc Hưởng Ngôn bộ dáng đùa dai cố ý đi lúc nhanh lúc chậm, ác ý nhỏ giọng hỏi: “Như thế nào? Sướng hay không??”
Tang Đồng khóc không ra nước mắt, toàn bộ hành trình bắp thịt đều căng thẳng, địa phương bị xâm phạm quá trớn có cảm giác quái dị thũng trướng, giống như tùy thời có thể chảy ra chất lỏng làm cho người ta xấu hổ muốn chết, ép Tang Đồng không thể không kẹp chặt nơi đó.
“Cầm thú!”
Lạc Hưởng Ngôn hả hê đắc ý cười cười, nhỏ giọng trêu chọc nói: “Em không phải nói là anh làm quá ác liệt, chỗ đó của em cũng sưng lên, rát đau phải không? Vừa đúng gió mát thổi qua giúp em tiêu sưng giảm đau a……”
Tang Đồng nghiến răng, Lạc Hưởng Ngôn, anh trước tạm hả hê đi!
Vinh Hiển thực lực hùng hậu, an bài khách sạn hết sức nổi tiếng cho đoàn làm phim, khắp mọi mặt điều kiện đều vô cùng tốt. Cho nên mặc dù địa điểm hạng mục của Lạc Hưởng Ngôn có chút xa, cũng rất vui vẻ cùng Tang Đồng ở chung với nhau.
Liên hoan phin chính thức khai mạc vào đêm mai, thời gian vẫn còn dư dã. Tang Đồng bước chân hư mềm tiến vào gian phòng, lập tức té nhào xuống trên giường.
“Chớ phiền em, em muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, nếu không để Nghiêm Đạo cắn anh……”
Lạc Hưởng Ngôn sờ sờ lỗ mũi, nhìn Tang Đồng bộ dáng thê thảm, hơi chột dạ, tự giác tự động thu thập xong hành lý, lại nhẹ nhàng giúp cô thay đổi áo ngủ thoải mái.
Tang Đồng ngã xuống không quá mấy phút đã nằm ngủ như chết rồi, ngay cả Lạc Hưởng Ngôn lúc nào thì rời đi cũng không biết.
Trong mê mang mơ hồ tỉnh lại một lần, đói đến bụng réo ầm ĩ, căn phòng trống rỗng chỉ có một mình cô, trên tủ đầu giường đặt chút đồ ăn.
Tang Đồng lười phải rời giường, tựa vào đầu giường ăn như hổ đói đem thức ăn càn quét sạch sẽ, lại rót sữa tươi trong bình giữ nhiệt uống, lúc này mới cảm giác tỉnh táo lại.
Ở trên máy bay cơ hồ bị giằng co toàn bộ hành trình, trên người tràn đầy dấu vết hoan ái đã qua, dinh dính khó chịu.
Tang Đồng ngồi nghỉ một lát, mới chậm rãi xuống giường, lấy quần áo sạch thoải mái tắm nước nóng.
Lạc Hưởng Ngôn không biết đi nơi nào, hơn nửa đêm còn không thấy bóng dáng.
Tang Đồng đang sấy tóc, khóa cửa vang lên, tiếng bước chân quen thuộc truyền đến.
“Em đã tỉnh? Có đói bụng không?”
Tang Đồng lắc đầu một cái: “Đã ăn một chút…… Anh đi đâu vậy hả?”
Lạc Hưởng Ngôn ngồi ở bên giường, nới lỏng cổ áo nói: “Đi xã giao, những người đó quá khó chơi, cả đêm mệt chết đi được!”
Tang Đồng lỗ mũi phình ra, nhíu mày: “Một thân mùi rượu…… Đợi chút, có mùi nước hoa lẫn vào, anh đi đâu lêu lỏng hử!”
Lạc Hưởng Ngôn híp híp mắt, cười như không cười nhìn chằm chằm Tang Đồng, kéo dài âm điệu mở miệng: “A —— em đây là đang ghen phải không?”
Tang Đồng liếc hắn một cái: “Ăn em gái anh!”
Lạc Hưởng Ngôn bình tĩnh trả lời lại một cách mỉa mai: “Không có tiểu muội, em ăn ‘tiểu đệ’ của anh đi!”
Tang Đồng cầm khăn lông hung hăng quất về phía hắn, mặt lạnh mày nhạt hỏi: “Nói mau, anh buổi tối đã đi đâu!”
Lạc Hưởng Ngôn vô tội trừng mắt nhìn: “Thật đi xã giao mà! Em cũng biết, có vài trường hợp, gặp dịp thì chơi là khó tránh khỏi, phụ nữ nước F lại như vậy…… Nhiệt tình, chỉ là em yên tâm! Anh vì em kiên trinh bất khuất, thề không khuất phục dưới dâm uy những cô gái kia!”
Tang Đồng hừ một tiếng, ghét bỏ đẩy đầu hắn đang muốn sáp lại gần ra: “Đi đi nhanh đi tắm sạch một thân nặng mùi của anh đi! Em đi ngủ trước, ngày mai rất nhiều việc!”
Lạc Hưởng Ngôn biết cô ngày mai phải tham dự liên hoan điện ảnh, sáng sớm sẽ phải thức dậy hóa trang thay quần áo, còn phải tiếp nhận ký giả phỏng vấn vân vân, cũng không tiếp tục trêu chọc cô, hôn cô một cái rồi đi tắm.
Vốn Tang Đồng tính toán cùng đoàn làm phim đi nước F, nhưng được nửa đường đã bị Lạc Hưởng Ngôn cướp đi.
Mặc dù là cùng chung chuyến bay, nhưng Lạc Hưởng Ngôn mua là khoang hạng nhất xa hoa nhất.
Chỗ ngồi thật thoải mái, không gian rộng rãi, vừa đóng cửa, liền hoàn toàn ngăn cách với mọi thanh âm bên ngoài, chỉ còn lại Lạc Hưởng Ngôn và Tang Đồng với nhau.
Tang Đồng hạ thấp ghế ngồi, thích ý nằm xuống, ở trên người đắp tấm chăn nói: “Em ngủ trước một lát.”
Lạc Hưởng Ngôn không có ý tốt nhìn chằm chằm cô: “Vé máy bay khoang hạng nhất rất quý, cứ như vậy ngủ mất chẳng phải rất lãng phí ư?”
Tang Đồng tò mò hỏi: “Trong khoang hạng nhất còn có cái gì thú vị hay sao?”
Lạc Hưởng Ngôn xấu xa cười lên, nghiêm trang nói: “Nghe nói ở trên cao không khí loãng, dex khiến người ta thiếu dưỡng, lúc này đại não dễ dàng hơn sinh ra ảo giác, có thể đạt tới tận hứng trước nay chưa từng có. Khi làm tình mà hít thở không thông sẽ dẫn tới cao trào không ngừng, em xem…… Nơi này chỉ có hai người chúng ta……”
Tang Đồng đầu đầy vạch đen, tức giận nhắm mắt lại: “Không thèm để ý đến anh!”
Lạc Hưởng Ngôn không thuận theo náo loạn nhào qua, đem tấm chăn trên người c
ô ném đi, vừa nắm eo của cô vừa ở trên cổ cô ủn tới ủn lui, rầm rì nói: “Đến nha đến nha, làm thử một chút……”
Tang Đồng đẩy hắn không được, nắm tóc hắn kéo hắn về phía sau.
Lạc Hưởng Ngôn bị lôi kéo da đầu căng đau, nắm cổ tay của cô giải cứu mớ tóc của mình, đem hai tay của cô khép lại, đặt trên đỉnh đầu, sau đó dữ tợn cười một tiếng: “Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, xem ra em thích Nhị gia thô bạo hơn?”
Tang Đồng đối với ác bá Lạc Hưởng Ngôn sắc mặt im lặng: “Đừng làm rộn, một lát nữ tiếp viên hàng không đi vào ảnh hưởng không tốt……”
Lạc Hưởng Ngôn hừ lạnh: “Gia muốn chính là loại kích thích này!”
Nói xong, Lạc Hưởng Ngôn cúi đầu, liều mạng hôn lên cái miệng nhỏ đang lảm nhảm của Tang Đồng.
Không biết có phải thực sự là càng lên cao dễ dàng thiếu dưỡng khí hay không, Tang Đồng rất nhanh đã cảm thấy đại não có chút cung cấp không đủ không khí, chóng mặt bị Lạc Hưởng Ngôn cuốn lấy đầu lưỡi, bị động cùng hắn môi lưỡi dây dưa.
Lạc Hưởng Ngôn vừa hôn cô, vừa vén váy của cô lên.
Ưmh, mặc váy tốt nhất, làm rất dễ dàng!
Lạc Hưởng Ngôn hài lòng thỏa dạ lột xuống quần lót nhỏ của cô, vân vê nhào nặn nhét vào trong túi áo của mình.
Tang Đồng cho là Lạc Hưởng Ngôn chỉ hôn hôn một chút, chiếm chút tiện nghi mà thôi, liền tùy ý hắn. Ai biết □ đột nhiên chợt lạnh, Tang Đồng lập tức hoảng hốt rồi, quay đầu liên tục cự tuyệt: “Không, không cần, đừng như vậy……”
Lạc Hưởng Ngôn cũng không miễn cưỡng, thuận thế hôn lên đưa môi đến bên cổ cô, chiếc gáy trắng mịn bởi vì kích động mà nổi rõ gân xanh, càng thêm tôn lên ra da thịt trắng muốt muốt như ngọc.
Lạc Hưởng Ngôn say sưa một đường dọc theo cổ liếm đi xuống, ngậm chiếc nút cổ áo, đầu lưỡi linh hoạt uốn lượn vài cái liền đem nút áo mở ra.
Lạc Hưởng Ngôn gặm xương quai xanh của cô, ở trên địa phương nhạy cảm hạ xuống những nụ hôn chi chít, lưu lại một dấu vết mập mờ.
Tang Đồng hốt hoảng đá chân lung tung, tránh né bàn tay đang làm loạn của Lạc Hưởng Ngôn, lại bị hắn một phát bắt được cổ chân tách ra.
Lạc Hưởng Ngôn đem lấy chính mình cắm ở giữa hai chân Tang Đồng, nặng nề đè ở trên người cô, một tay cách áo lót vuốt ve hai luồng tròn trịa trước ngực cô, một tay sột soạt sột soạt cởi quần của mình ra.
Tang Đồng kinh hoảng đẩy hắn, nhưng tất cả nhược điểm của mình hoàn toàn bị Lạc Hưởng Ngôn nắm giữ trong tay, trong chốc lát đã khiến cho cô tức giận thở hổn hển, sức lục toàn thân giống như bị Lạc Hưởng Ngôn hút cạn sạch sẽ, ngay cả cự tuyệt cũng không giống cự tuyệt mà lại tựa như ra vẻ mời chào.
Tang Đồng bất đắc dĩ, chỉ đành phải nhỏ giọng cầu khẩn: “Đừng ở chỗ này, đợi đến khi hạ cánh, ở khách sạn tùy anh…… A ——“
Lạc Hưởng Ngôn cách y phục cắn ngực cô một cái, buồn bực cười nói: “Em nếu tiếp tục la lớn, anh bảo đảm tiếp viên rãnh rỗi sẽ chạy tới hỏi thăm a!”
Tang Đồng trong lòng căng thẳng, □ cũng đi theo co rúc lại, xoắn chặt hai ngón tay đang gây sóng gió của Lạc Hưởng Ngôn, khiến cho hắn không khỏi nhớ tới khoái cảm khi mình chôn sâu ở trong cơ thể cô bị cô liều mạng mút vào **, không nhịn được rút ra ngón tay, móc ra ** đang gắng gượng, eo đẩy một cái, thật sâu tiến vào.
Tang Đồng rên lên một tiếng, □ căng đau, lại có khoái cảm khó nói lên lời, hòa vào chung một chỗ, tạo thành những ngọn sóng lớn quét qua thần kinh của cô, khiến đầu óc cô trống rỗng, cũng không nhớ nổi cái khác nữa.
Lạc Hưởng Ngôn chậm rãi chuyển động, đem đôi chân trắng mịn mượt mà của Tang Đồng đẩy tới đẩy lui, không gian không đủ, mặc dù chỗ ngồi có chút chật chội nhưng có hứng thú khác lạ, cũng không tránh khỏi có chút tiếc nuối không cách nào tận hứng.
Lạc Hưởng Ngôn nâng hông của Tang Đồng, khiến cho hai người càng thêm chặt chẽ kết hợp, sau đó lật người một phát, nửa nằm trên ghế ngồi, Tang Đồng giạng chân khóa ngồi bên hông mình.
Tang Đồng mềm mại vô lực dựa vào trong ngực hắn, hai chân không cách nào dùng sức, dưới tác dụng của trọng lực, thật sâu ngồi ở trên ** nóng rực, bị va chạm khiến bên trong từng trận co rút nhanh.
Lạc Hưởng Ngôn làm chuyện xấu, vừa đỡ hông của cô đội lên trên, lại dù bận vẫn ung dung trêu chọc hai khỏa mềm mại trước ngực cô.
Lạc Hưởng Ngôn quần áo chỉnh tề, chỉ có không nhìn thấy □, khóa quần được kéo ra. Mà Tang Đồng, vạt áo mở rộng, váy vén đến bên hông, hai chân lõa lồ đung đưa, vô cùng xốc xếch.
Đối lập rõ ràng như vậy khiến Tang Đồng cảm giác thập phần xấu hổ, không nhịn được ừ a a khẽ rên ra tiếng, nút áo bị mở ra hơn phân nửa, áo ngực bị đẩy lên cao, lộ ra bầu ngực trắng noãn mượt mà, theo Lạc Hưởng Ngôn di động lắc lư lên xuống, tạo ra gợn sóng bập bềnh dâm mỹ.
Lạc Hưởng Ngôn thắt lưng di động càng nhanh, nặng nề đụng vào, nhẹ nhàng rút ra một chút, lại hung hăng thẳng tiến.
Khoái cảm nhanh chóng chồng chất, ngoài cửa sổ tầng mây bồng bềnh trôi hé ra tia sáng, cái loại cảm giác giữa ban ngày ban mặt làm chuyện không đứng đắn, càng làm cho thần trí Tang Đồng dần dần tiêu tán.
Đột nhiên, trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng vang nhỏ, ngay sau đó giọng nữ dễ nghe phát ra: “Xin kính chào quý hành khách, ngài hiện tại ngồi chính là *** công ty hàng không quốc tế chuyến bay ****, xin hỏi các vị có cần phục vụ gì hay không?”
Tang Đồng lập tức cắn chặt hàm răng, kích thích bất thình lình khiến lỗ chân lông toàn thân của cô bỗng nhiên nở ra, khẩn trương ngừng thở, chỉ sợ để lộ ra tiếng rên rĩ của mình.
Lạc Hưởng Ngôn đột nhiên bị kẹp lấy, suýt nữa không nhịn được nộp khí giới đầu hàng, vội vàng rút khỏi một chút, bình ổn cảm xúc, tà khí cười cười.
Tang Đồng bị dọa sợ đến khóe mắt ngân ngấn nước, hung tợn nhìn chằm chằm đầu sỏ gây nên chuyện, vẻ mặt lại mang theo một tia làm bộ đáng thương cầu khẩn, Lạc Hưởng Ngôn nhìn thấy càng thêm hứng trí.
Không nghe thấy câu trả lời, đối phương nghi ngờ lặp lại một lần nữa: “Xin hỏi các vị có cần phục vụ gì hay không?”
Tang Đồng càng khẩn trương, thân thể lại càng nhạy cảm, khoái cảm bên dưới ngược lại càng thêm bộc phát rõ ràng, Lạc Hưởng Ngôn cố tình không chịu buông tha cô, hung hăng tiến vào, đâm vào điểm mẫn cảm sâu nhất dùng sức nghiền nát nó.
Khoái cảm chua sót cùng thoải mái như sóng triều trộn lẫn trong nháy mắt bao phủ Tang Đồng, Tang Đồng gắt gao cắn môi mới nhịn xuống được tiếng thét chói tai đang chực chờ vọt ra cổ họng, thở hổn hển ngã vào trong ngực Lạc Hưởng Ngôn.
Lạc Hưởng Ngôn trầm thấp cười ra tiếng, khí nóng phun ở bên tai Tang Đồng, vừa ngứa lại mang đến một hồi tê dại.
“Trả lời a……” Lạc Hưởng Ngôn ngậm mút vành tai của cô, nhẹ giọng dụ dỗ, tràn ngập đầu độc.
“Em nếu không nói lời nào, họ sẽ đi vào nha……”
Tang Đồng không nhịn được khóc lên, nắm chặt vai Lạc Hưởng Ngôn run rẩy mở miệng: “Không có, không có việc gì…… Ừ —— không cần…… Chúng tôi, đang, đang…… A…… Nghỉ ngơi……”
Lạc Hưởng Ngôn nhàn nhạt trừu động, thỉnh thoảng bất ngờ đáng một đòn nghiêm trọng, Tang Đồng bị va chạm mạnh mẽ nói không thành công.
“Vâng, nếu như có chỗ nào cần trợ giúp, xin nhấn phím call, cám ơn!”
Trò chuyện tắt, Tang Đồng cuối cùng thở hắt ra, bị Lạc Hưởng Ngôn hung hăng đâm vào, không nhịn được rên rĩ ra tiếng.
Lạc Hưởng Ngôn cũng nhịn không được nữa, gắt gao nắm chặt vòng eo của cô, dùng sức ra vào càng thêm mãnh liệt.
Tang Đồng ôm cổ hắn, cúi đầu hung hăng cắn đầu vai hắn, ngăn cản tiếng rên rĩ vọt tới cổ họng.
Trên vai đau nhói hòa lẫn khít khao ** khoái cảm, khiến Lạc Hưởng Ngôn càng thêm hăng hái bộc phát, tiếng thở dốc càng lúc càng lớn, □ trướng đau vô cùng, cứng rắn nóng rực từng cái tách ra tầng tầng lớp lớp mềm mại, lại bị mềm mại nhưng không mất lực độ bao bọc xoắn, mút vào.
Máy bay nhanh chóng xuyên qua tầng tầng đám mây, ở 9000 mét trên bầu trời ùng ùng lướt nhanh.
Lạc Hưởng Ngôn dùng sức rút ra cắm vào, ** kêu gào kịch liệt nhảy lên, toàn lực đẩy một cái cuối cùng, chôn thật sâu ở trong cơ thể Tang Đồng, ồ ạt phát tiết ra.
Tang Đồng bị dày vò toàn thân vô lực, □ cũng bởi vì cao triều mà từng đợt co rút, Lạc Hưởng Ngôn khẽ vuốt ve tóc cô, hưởng thụ dư âm cao triều, vẻ mặt thoả mãn.
Hồi lâu, Tang Đồng mới khôi phục chút thanh tỉnh, không còn hơi sức mở miệng: “Buông em ra……”
Lạc Hưởng Ngôn thõa mãn thở dài: “Như thế nào, cơ chấn tăng lực chứ? Xem em mới vừa cao triều từng đợt nối tiếp như dây thanh, có phải hay không dục tiên dục tử a……”
Tang Đồng hận đến nghiến răng, ra sức tập họp khí lực toàn thân, chống đỡ bả vai Lạc Hưởng Ngôn nâng mình lên, lật trở lại ngồi xuống chỗ của mình.
Cao triều đi qua vốn luôn nhạy cảm khác thường, đột nhiên dùng sức rút ra như vậy, bên dưới kịch liệt ma sát hai người cũng không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ.
Tang Đồng xụi lơ trên chỗ ngồi, hai chân vô lực duỗi ra, một cỗ chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy xuống, dọc theo bắp đùi chảy tới trên bề mặt ghế da.
Lạc Hưởng Ngôn nhìn không chớp mắt, chất lỏng trắng đục sềnh sệch chảy xuôi xuống màu đen bằng da, mang theo cảm giác dâm mị nguyên thủy, đánh thẳng vào thị giác, vừa mới phát tiết không lâu ** lại thẳng tắp dựng đứng.
“Chậc chậc, thật lãng phí, hàng tỷ con cháu của Lạc gia anh liền rơi vãi phun phí trên chín tầng mây rồi……”
Tang Đồng luống cuống tay chân rút ra khăn giấy lau lau, nghe vậy tức giận cầm cục giấy trong tay nện vào trên mặt Lạc Hưởng Ngôn: “Yên tâm, sẽ cho anh mang tới mặt đất!”
Tang Đồng lôi kéo váy che lại bắp đùi lỏa lồ, □ trống rỗng lạnh lẽo, mất tự nhiên khép chặt hai chân, nhìn chằm chằm Lạc Hưởng Ngôn đưa tay nói: “Đem quần lót trả lại cho em!”
Lạc Hưởng Ngôn hi hi ha ha kéo tay của cô, đặt trên dục vọng đang kiêu ngạo đứng thẳng của mình: “Vội cái gì, việc chính còn chưa xong không trả!”
Tang Đồng hốt hoảng rút tay ra, hoảng sợ trừng lớn mắt: “Làm sao anh lại…… Không được, cút ngay!”
Lạc Hưởng Ngôn nhanh chóng nhào tới cực kỳ chặt chẽ ngăn chặn cô, thừa dịp mật địa vẫn còn trơn ướt rất dễ dàng xâm nhập tiến vào, thoải mái thở dài nói: “Đừng nóng vội, còn có mười tiếng nữa mới đến, còn lâu a!”
Đoạn đường này bị dày vò, ngay cả phần ăn trên máy bay cũng không ăn được miếng nào, đói đến hai cặp mắt Tang Đồng biến thành gấu mèo, thời điểm xuống máy bay nếu không phải là Lạc Hưởng Ngôn ôm cô, Tang Đồng sợ rằng sẽ lập tức từ trên cầu thang té xuống.
Tang Đồng vừa mệt vừa đói, hai chân mềm yếu một chút hơi sức cũng không có, mỗi một bước đi cũng run rẩy, đau lưng, khổ sở xấu hổ vô cùng…… □ trống rỗng, địa phương ướt nhẹp bị gió vừa thổi, cái loại mát lạnh xấu hổ không được tự nhiên, làm cho cô hận không thể đấm chết Lạc Hưởng Ngôn.
Quần lót của nàng còn nằm trong túi Lạc Hưởng Ngôn, khó khăn lắm che kín bắp đùi trong váy ngắn, làm cho cô không dám mở lớn bước chân, cặp chân đang kẹp chặt xoay xoay vặn vặn mà đi trong dòng người, sắc met đỏ hồng đến rỉ máu.
Lạc Hưởng Ngôn bộ dáng đùa dai cố ý đi lúc nhanh lúc chậm, ác ý nhỏ giọng hỏi: “Như thế nào? Sướng hay không??”
Tang Đồng khóc không ra nước mắt, toàn bộ hành trình bắp thịt đều căng thẳng, địa phương bị xâm phạm quá trớn có cảm giác quái dị thũng trướng, giống như tùy thời có thể chảy ra chất lỏng làm cho người ta xấu hổ muốn chết, ép Tang Đồng không thể không kẹp chặt nơi đó.
“Cầm thú!”
Lạc Hưởng Ngôn hả hê đắc ý cười cười, nhỏ giọng trêu chọc nói: “Em không phải nói là anh làm quá ác liệt, chỗ đó của em cũng sưng lên, rát đau phải không? Vừa đúng gió mát thổi qua giúp em tiêu sưng giảm đau a……”
Tang Đồng nghiến răng, Lạc Hưởng Ngôn, anh trước tạm hả hê đi!
Vinh Hiển thực lực hùng hậu, an bài khách sạn hết sức nổi tiếng cho đoàn làm phim, khắp mọi mặt điều kiện đều vô cùng tốt. Cho nên mặc dù địa điểm hạng mục của Lạc Hưởng Ngôn có chút xa, cũng rất vui vẻ cùng Tang Đồng ở chung với nhau.
Liên hoan phin chính thức khai mạc vào đêm mai, thời gian vẫn còn dư dã. Tang Đồng bước chân hư mềm tiến vào gian phòng, lập tức té nhào xuống trên giường.
“Chớ phiền em, em muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, nếu không để Nghiêm Đạo cắn anh……”
Lạc Hưởng Ngôn sờ sờ lỗ mũi, nhìn Tang Đồng bộ dáng thê thảm, hơi chột dạ, tự giác tự động thu thập xong hành lý, lại nhẹ nhàng giúp cô thay đổi áo ngủ thoải mái.
Tang Đồng ngã xuống không quá mấy phút đã nằm ngủ như chết rồi, ngay cả Lạc Hưởng Ngôn lúc nào thì rời đi cũng không biết.
Trong mê mang mơ hồ tỉnh lại một lần, đói đến bụng réo ầm ĩ, căn phòng trống rỗng chỉ có một mình cô, trên tủ đầu giường đặt chút đồ ăn.
Tang Đồng lười phải rời giường, tựa vào đầu giường ăn như hổ đói đem thức ăn càn quét sạch sẽ, lại rót sữa tươi trong bình giữ nhiệt uống, lúc này mới cảm giác tỉnh táo lại.
Ở trên máy bay cơ hồ bị giằng co toàn bộ hành trình, trên người tràn đầy dấu vết hoan ái đã qua, dinh dính khó chịu.
Tang Đồng ngồi nghỉ một lát, mới chậm rãi xuống giường, lấy quần áo sạch thoải mái tắm nước nóng.
Lạc Hưởng Ngôn không biết đi nơi nào, hơn nửa đêm còn không thấy bóng dáng.
Tang Đồng đang sấy tóc, khóa cửa vang lên, tiếng bước chân quen thuộc truyền đến.
“Em đã tỉnh? Có đói bụng không?”
Tang Đồng lắc đầu một cái: “Đã ăn một chút…… Anh đi đâu vậy hả?”
Lạc Hưởng Ngôn ngồi ở bên giường, nới lỏng cổ áo nói: “Đi xã giao, những người đó quá khó chơi, cả đêm mệt chết đi được!”
Tang Đồng lỗ mũi phình ra, nhíu mày: “Một thân mùi rượu…… Đợi chút, có mùi nước hoa lẫn vào, anh đi đâu lêu lỏng hử!”
Lạc Hưởng Ngôn híp híp mắt, cười như không cười nhìn chằm chằm Tang Đồng, kéo dài âm điệu mở miệng: “A —— em đây là đang ghen phải không?”
Tang Đồng liếc hắn một cái: “Ăn em gái anh!”
Lạc Hưởng Ngôn bình tĩnh trả lời lại một cách mỉa mai: “Không có tiểu muội, em ăn ‘tiểu đệ’ của anh đi!”
Tang Đồng cầm khăn lông hung hăng quất về phía hắn, mặt lạnh mày nhạt hỏi: “Nói mau, anh buổi tối đã đi đâu!”
Lạc Hưởng Ngôn vô tội trừng mắt nhìn: “Thật đi xã giao mà! Em cũng biết, có vài trường hợp, gặp dịp thì chơi là khó tránh khỏi, phụ nữ nước F lại như vậy…… Nhiệt tình, chỉ là em yên tâm! Anh vì em kiên trinh bất khuất, thề không khuất phục dưới dâm uy những cô gái kia!”
Tang Đồng hừ một tiếng, ghét bỏ đẩy đầu hắn đang muốn sáp lại gần ra: “Đi đi nhanh đi tắm sạch một thân nặng mùi của anh đi! Em đi ngủ trước, ngày mai rất nhiều việc!”
Lạc Hưởng Ngôn biết cô ngày mai phải tham dự liên hoan điện ảnh, sáng sớm sẽ phải thức dậy hóa trang thay quần áo, còn phải tiếp nhận ký giả phỏng vấn vân vân, cũng không tiếp tục trêu chọc cô, hôn cô một cái rồi đi tắm.
Bình luận facebook