• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Mãnh long quá giang Full dịch (3 Viewers)

  • Chap-263

Chương 263 Nhẫn nhịn




*Chương có nội dung hình ảnh


**********










“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào ? Sở Hoài Ân vẫn đang kìm nén cơn giận. "Cháu, cháu thật sự không biết. Cậu ta nhận làm người, chắc là chơi khăm thôi." "Cậu ta đã nói rõ tên của cậu, có trùng hợp đến mức vừa giống mặt vừa trùng tên với cậu à, “Chắc, chắc chắn là do Trương Siêu sắp đặt." Lý Cát chỉ vào tối



Sở Hoài Ân nam chặt khăn ăn rồi ném nó lên bàn. “Trương Siêu sẽ không để người khác tạt nước vào người con gái tôi






Lý Cát đờ đẫn ngồi xuống, lúc này cậu ta đã thật sự sững sở, hoàn toàn không có mạnh mối gì.



Lần này cậu ta xong rồi, chuyện ngày hôm nay chắc chắn sẽ bị truyền ra ngoài, chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu thì truyền ngàn dặm, ngày mai khớp phố lớn ngõ nhỏ sẽ truyền tin nhau về vấn đề giới tính của con trai Thị trưởng Lý.






Tôi không kỳ thị đồng tính nam, chẳng qua cảm thấy có gì đó không đúng. Nếu cậu ta thật sự thích đàn ông thì cũng không cần đeo bám theo Sở Tiêu Tiêu



Nhà của Sở Tiêu Tiêu trước đây rất giàu có, nhưng trong mắt người ngoài bây giờ thì đã nghèo rớt mùng tơi, không hề có tiền, cậu ta còn bám theo Sở Tiêu Tiêu để làm gì?






Có thật là ai đó đã bày trò chơi khăm cậu ta không?



Ai mà nghịch ngợm thế?






Tôi nghĩ lại thôi cũng thấy buồn cười, này độc, tôi có nghĩ cũng không nghĩ ra chiều độc lạ có một không hai này.



Lý Cát biết mình có giải thích nữa cũng không rõ, đành phải nói một tiếng xin lỗi rồi vội vàng chuồn đi.






Bây giờ chỉ còn ba chúng tôi ngồi, Sở Hoài Ân không thèm giả bộ nữa mà hỏi Trương Siêu, rốt cuộc có phải do cậu làm "Bác Sở, bác còn giấu giếm người ngoài nhiều chuyện hơn cháu. Con người cháu không thể làm những chuyện như vậy.



Ông ta bị lời không biết nói gì, bèn đứng dậy chuẩn bị rời đi. trai, bác đã thiếu nhiều nợ như thế mà sao vẫn có tiền đi đầu tư thêm vậy? Bắc đang kinh doanh Tôi






Thật ra tôi biết Sở Hoài Ân nợ tiền chỉ là biểu hiện giả. Ông ta dùng hết số tiền tham ô này để đi hợp tác với Hàn Khôn



Tôi không biết chính xác họ sẽ làm gì, nhưng tôi biết rõ một điều rằng họ không muốn chuyện này bị lộ ra ngoài.






Đúng như dự đoán, Sở Hoài Ân nghi ngờ dừng lại, quay đầu nói "Liên quan gì đến cậu?” “Chỉ hỏi thử thôi. Gần đây cháu đang học quản trị kinh doanh nên không khỏi nghĩ đến công ty của bác trai. Công ty bác hoạt động rất tốt, trong vòng một năm cũng không có hồ sơ xuất nhập cảnh, người ngoài nói bác đi đánh bạc ở Ma Cao cũng chỉ là lời nói vô căn cứ tại sao công ty lại đột nhiên thua lỗ và đổi mặt với phá sản nhỉ? Lạ lùng thật “



Sở Hoài Ân rất khó chịu khi bị tôi nói trúng chỗ đau, ông ta đi ngay mà không nói lời nào.






Sau khi ông ta rời đi, Sở Tiêu Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm.



Tôi dịu dàng nói: "Có chuyện gì với mẹ em vậy? Em chưa bao giờ nói với anh về me em cá."






Sở Tiêu Tiêu rất suy sụp. “Em tạm thời không muốn nói về chuyện này, khi nào nghĩ kỹ em sẽ nói cho anh biết



Không biết tại sao Sở Hoài Ân lại có thể dùng vợ của mình để uy hiếp Sở Tiêu Tiêu, ông ta làm vậy thực sự chẳng ra thứ gì cả.






Sở Tiêu Tiêu cũng không muốn nói, ngay cả sự chán nản của cô ấy khi nhắc đến nó cũng khiến tôi cực kỳ đau lòng.



Tôi không còn cách nào khác ngoài việc ngừng hỏi, có điều tôi chắc chắn sẽ điều tra rõ chuyện này. Tôi không thể để lại một mối nguy hiểm tiềm ẩn có thể để dọa mối quan hệ của chúng tôi.






Bữa cơm đó buồn tẻ nhạt nhẽo vô cùng mặc dù Sở Tiêu Tiêu đã cố làm mình hãng hải, nhưng tôi cảm thấy cô ấy vẫn không vui.



Sau khi ăn xong, chúng tôi xuống lầu kêu Thanh Thanh đưa về, nhưng hai chúng tôi lại gặp một người khiến chúng tôi trợn mat ngoác mồm ở trên xe. “Ở cậu!"






Tôi và Sở Tiêu Tiêu đồng thanh kêu lên khi thấy anh chẳng ngồi ghế phụ





Người này không phải ai khác mà chính là anh chàng đã tạt nước Sở Tiêu Tiêu ban nãy






Thanh Thanh nhảy nhảy mát với chúng tôi: "Để tôi giới thiệu cho hai người, cậu ấy là bạn thân của tôi, tên là Mã Đại Trắng. "Ghét ghế, không được gọi người ta bang cái tên này, người ta tên là Tony.



Tôi và Sở Tiêu Tiêu không nói ra lời, Sở Tiêu Tiêu đẩy tôi một cái, tôi mới sực nhớ ra và bắt tay với Mã Đại Tráng.






Thanh Thanh nói: "Hồi nãy tuyệt vời đúng không, ha ha ha, dáng vẻ đó của Lý Cát làm tôi suýt cười chết mất."



Tôi tiếp lời. "Đờ mờ, đâu chỉ là tuyệt vời, tôi với Sở Tiêu Tiêu đều sợ chết khiếp vi cậu ta. Thanh Thanh, cô cũng được đó






Thanh Thanh trợn ngược mắt: "Ai bảo anh ta không biết xấu hổ vậy chứ Sếp à, tôi đã nói với anh từ lâu rồi, có một số người anh không thể khách khí với họ được, phải thật tàn nhẫn, cái này gọi là kẻ ác at có kẻ ác trừng trị. Tốt nhất là hôm nay anh ta biết khó mà lui, nếu tiếp tục đeo bám, tôi chắc chắn sẽ cho anh ta biết bà đây lợi hại cỡ nào."



Tôi bắt đắc dĩ lắc đầu mỉm cười. "Hai cô cậu không biết Lý Cát là ai nên mới không sợ cậu ta. Đừng có thấy cậu ta thích ra vẻ, khoa trương mà nghĩ bình thường, thực chất cậu ta là con trai của Thị trưởng Lý, gia thế khủng lầm. Có cậu đúng là không sợ gặp rắc rối. “Chậc, anh ta biết tôi làm à? Anh ta tìm được Đại Tráng à?” "Ai da, người ta đã nói gọi người ta là Tony mà "






Thanh Thanh nói tiếp: "Vả lại nếu anh ta muốn trả thù tôi, sếp chắc chắn sẽ bảo kê chúng tôi đúng không? Hì hì. Chị Tiêu Tiêu để ý nhất là tình nghĩa, nếu anh dám bỏ mặc chúng tôi, chị Tiêu Tiêu chac chan sẽ xử anh."



ĐM, cô ấy nói điều này đúng thật, cho dù tôi có mặc kệ thì Sở Tiêu Tiêu cũng sẽ không cho phép tôi mặc kệ. Sở Tiêu Tiêu ôm mặt Thanh Thanh và nói một cách rất thân thiết. "Làm sao mặc kệ em được chứ, hôm nay may mà có em đã cứu bọn chi






Nhưng Sở Tiêu Tiêu hỏi: "Tony, sao ban này cậu phải tạt nước tôi?"



Mã Đại Tráng trợn trang mắt, nói rất khoa trương "Đùa à, làm sao người ta dám tạt nước vào con trai của Thị trưởng chứ?"






Tôi kinh hãi: "Hóa ra cậu biết Lý Cất là con trai của Thị trưởng thành phố á?”



Lần này tôi thực sự phục hai cô cậu này luôn rồi, không sợ chết là cái gì, cái này mới thật sự gọi là không sợ chết.






Thanh Thanh hỏi tôi muốn đi đầu trước Tôi nói đưa Sở Tiêu Tiêu về nhà, tầm trạng cô ấy hiện tại không được tốt, để cô ấy về nghỉ ngơi sớm sẽ tốt hơn.



Nhưng tôi vừa dứt lời, Sở Tiêu Tiêu liền nói: "Không về nhà, em không muốn về nhà, tìm đại một khách sạn nào đi. Trương Siêu, anh có mang theo chứng minh thư không?"






Bầu không khí trong xe bỗng trở nên yên lặng, tìm tôi đập thình thịch, không biết lời cô ấy nói có giống như suy nghĩ của tôi.



Tôi gật đầu, cô ấy thở dài một hơi: "Được rồi, lát nữa đi khách sạn với em.






Tôi cũng không dám thở mạnh, có lẽ Thanh Thanh và Mã Đại Tráng đều sợ hiểu lầm ý của Sở Tiêu Tiêu vi vẻ mặt Sở Tiêu Tiêu trồng rất nghiêm trọng.



Sau đó Thanh Thanh chở chúng tôi đến một khách sạn năm sao, Sở Tiêu Tiêu xuống xe trước, tôi theo sau cô ấy, mới đi hai bước thì quay lại lấy áo khoác đặt trên xe, Thanh Thanh đột nhiên kêu tôi






Tôi cứ tưởng Thanh Thanh có chuyện gì to tát, không ngờ cô ấy và Mã Đại Tráng nam nhoài trên cửa sổ xe háo hức nhìn tôi. "Sếp ơi. Thanh Thanh nói: “Anh lấy cái này đi."



Cô ấy nhét một thứ gì đó vào túi của tôi, tôi vừa nghĩ nó là gì, vừa lấy ra xem thử, không ngờ là một miếng bao cao su. "Do mo..."






Thanh Thanh giơ ngón tay cái lên với tôi. “Cổ lên, hãy thoát khỏi phận xử nam của anh đi “Đờ mờ." Sao cô ấy lại biết cả việc này? “Nhanh đi, nhanh đi



Tôi thực sự không biết phải nói gì, có vẻ như nếu hôm nay tôi không làm gì đó thì sẽ rất có lỗi với họ vì họ đã tô đậm cho bầu không khi thành thế này. Với cái miệng nhiều chuyện của Thanh Thanh, e là ngày mai cả thành phố Thông sẽ biết đã có chuyện gì.






Tôi nhanh chân đuổi theo Sở Tiêu Tiêu, trong lòng thì tràn đầy mong đợi. Hai chúng tôi là một cặp đôi nghiêm túc với nhau, dù có thật sự làm gì thì cũng không thành vấn đề to tát.



Nhưng khi đuổi kịp Sở Tiêu Tiêu và nhìn thấy vẻ u sầu trên mặt cô ấy, ý nghĩ xấu xã trong lòng tôi đột nhiên biến mất. Tôi lập tức cảm thấy mình quá vô nhân đạo, bạn gái tôi đang trong trạng thái tồi tệ như vậy mà tôi lại nghĩ tới mấy chuyện







715672291.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom