Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 24: CÔ CŨNG RẤT ĐẸP
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ VietWriter.vn trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.net. Xin cảm ơn!
**********
Cần Tâm Du nghe vậy thì sửng sở, nhìn bé, rồi lại nhìn Giang Tử Sơ, ảnh mất giống như là đang đánh giá.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm thấy buồn cười, trong lòng nói. Sao mà còn coi là thật vậy chứ
Cô và Tiểu Bảo không có quan hệ huyết thống, sao lại có thể giống cho được
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du vốn cũng chỉ định qua loa hai câu, nhưng nhìn mãi nhìn mãi, lại bất ngờ phát hiện, thần thái trên khuôn mặt của Tiểu Bảo và Giang Tử Sơ, thật sự có vài phần giống
Thanh tú như nhau, tinh xảo như nhau, đặc biệt là ảnh mặt khi nhìn xung quanh càng giống đến bảy tám phần
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Rất giống:
Cận Tâm Du kinh ngạc mà nói một câu, càng tỉ mỉ nhìn chăm chăm vào hai người.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Càng nhìn càng giống l
Nghe thấy lời ăn không nói có của anh, Giang Tử Sơ lập tức bản tín bán nghi, cũng nhìn chăm chăm vào Tiểu Bảo
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thế nhưng, cô càng nhìn thì càng cảm thấy Tiểu Bảo chính là phiên bản thu nhỏ của Can Tam Du.
Đường nét khuôn mặt hoàn mỹ như nhau. ngủ quan anh tuấn mà bút về cũng khó vẽ được giống như nhau, còn có cái khí chất khó mà bắt chước kia nữa, gần như là giống y như đúc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Đích thực rất giống"
Cô cũng nói một câu từ dưới đáy lòng mình, âm thầm cảm thán sự lớn mạnh của gen di truyen.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một lớn một nhỏ, đều là những con người hai nước hại dân mà
Tiểu Bảo không có nghe ra ý trong lời của cô, tưởng là cô nói bé và cô rất giống nhau, lập tức cười hớn hở, đôi mắt cong lại như vầng trăng lưỡi liềm, mềm mại ngọt ngào mà nói: “Có thể được giống với dì Tử Sơ chính là vinh hạnh của Tiểu Bảo!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ lập tức vui vẻ
Nhỏ như vậy mà đã có thể nói ra một câu thân sĩ lịch sự như vậy rồi, quả thực là giỏi quá.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau này lớn lên ghẹo phụ nữ, tuyệt đối là
một cao thủ
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vừa nhìn cũng biết không phải là ba của be day roll
Giang Tử Sơ nhì rất là thích, nhịn không được mà đưa tay véo má của bé, dùng biểu cảm giống như vậy để đáp lại không lời này. nên là dì nói mới đúng. Tiểu Bảo đẹp như thế này, dì có thể giống với cháu, thật đúng là quả vinh hạnh rồi
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nói: "Cô Giang không cần tự coi nhẹ mình, cô vốn đã đẹp rồi
Giang Tử Sơ hoàn toàn không ngờ Cận Tâm Du lại khen có, nhất thời không phản ứng lại kịp, đội con người xinh đẹp mở ra rất to.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tiểu Bảo thích thú mà tán đồng ở trong
vòng tay của anh, nói: "Không sai, dì Tử Sơ rất đẹp, là người đẹp nhất mà Tiểu Bảo thấy đó." Giang Tử Sơ hội thần, lúc này mới phát hiện là mình sai rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Kỹ năng trêu gái của Tiểu Bảo chính là do ba của bé dạy.
Biểu cảm y như đúc, phương thức khen ngợi giống hệt nhau
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cô phản ứng chậm chạp mà đỏ mặt lên, biểu cảm có chút lúng túng, không dám tiếp tục chủ đề này vội vàng thay đổi giọng nói: “E hèm, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nữa, hay là suy nghĩ xem muốn ăn gì đi? Không làm bữa tối được nữa rồi, hay tuỷ tiền ăn chút gì ở ngoài được không?"
Cận Tâm Du nói: "Nếu đã là chúc mừng thì sao có thể tuỳ tiên được? Để tôi đặt nhà hàng cho." Nói xong thì đưa Tiểu Bảo qua đó
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ vội vàng đưa tay bế lấy, nhìn thấy một tay khác của anh đã móc điện thoại ra từ trong tửi, chuẩn bị gọi điện thoại.
Giang Tử Sơ nói: "Như vậy sao được?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cần Tầm Du nhìn có một cái, đáp "Không cần khách sao với tôi "
Trong lòng Giang Tử Sơ nói, đối với anh nên mới phải khách sáo đó được chưa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tuy nói vậy, nhưng giữa hai người có kẹp một Tiểu Bảo, nên mới không có ngượng ngùng như vậy.
Nhưng chung quy cũng chưa quen biết được mấy ngày, mà đã ở cùng một mái nhà, cùng ăn cơm, nghĩ thế nào cũng cảm thấy sự phát triển này thật quỷ dị
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ trong lòng cũng muốn nói, nhưng Cận Tâm Du mỗi lần đều lấy Tiểu Bảo ra làm cớ, cô cũng chỉ đành từ bỏ
Lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì Cận Tâm Du đã gọi điện thoại xong rồi, nói với cô "Cô đợi ở đây đi, tôi đi lái xe tới "
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ gật đầu, nhìn Cận Tâm Du rời đi,
Nửa giờ sau, cả ba đã ngôi trong phòng bao của một nhà hàng lớn nhất ở thành phố Việt Thương.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giống như nhà hàng lần trước đến, nơi này cũng nổi tiếng xa gần, món ăn bên trong khét tiếng đắt đỏ, một bữa ăn cũng có thể bằng hơn nửa tháng lương của Giang Tử Sơ rồi.
Giang Tử Sơ cảm thấy Cận Tâm Du thật sự quá tốn kém rồi, nhịn không được mà nói "Ngài Cận, thực ra anh không cần như vậy đầu, tôi rất là dễ nuôi, tuỳ tiền ăn chút rau xanh cũng được rồi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nhớ lần trước Giang Tử Sơ đích thực cũng không có ăn thịt bao nhiêu, liền khẽ gật đầu: "Chỗ này cũng có rau xanh, để tôi chọn giúp cô một Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ, mùi vị rất không tệ, có chắc hẳn sẽ thích:
Giang Tử Sơ nghi hoặc hỏi: "Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ là gì?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du đơn giản súc tích mà nói: "Cải thảo " Giang Tử Sơ cạn lời, trong lòng nói, cái tên này đặt giống như là yến tiệc cung đình vậy.
Qua một hồi, Cần Tâm Du chọn món xong, rốt cho Giang Tử Sơ và Tiểu Bảo mỗi người một ly trà hoa, làm khai vị trước bữa ăn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm ơn một tiếng, bưng lên
một lỵ, chăm sóc Tiểu Bảo uống trước. Bộ dạng uống nước của Tiểu Bảo rất nhã nhặn, bé khẽ nhấp một ngụm, trông vô cùng ưu nhã, vô cùng giống Cận Tâm Du ở bên cạnh kia,
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
nhìn mà đặc biệt vui tai vui mắt. Lại qua một hồi, Tiểu Bảo uống nước xong, Giang Tử Sơ cũng bưng một ly lên uống
Vừa uống được một ngụm, cửa phòng bao bị đẩy ra, một nhân viên đem hoá đơn đi vào.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du thuận tay để trên bàn, Giang Tử Sơ sơ ý liếc nhìn một cái, sau đó thì sặc sua.
Cận Tâm Du nhíu mày nói: "Sao không cẩn thận chút nào thế?” Vừa nói, vừa vươn tay ra vô trên lưng cô,
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
động tác thân mật.
Tiểu Bảo nhìn thấy thì không cam chịu yếu thế, cũng đứng dậy giúp cô vô vô lưng
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ không rảnh màng đến hai người, đối mặt chỉ trùng to nhìn chăm chăm vào tờ hóa đơn đó.
Chỉ thấy bên trên viết rất rõ Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ, x1, 15 triệu
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gà Thuỷ Liêu Trân Châu, x1, 15 triệu. Sò Điệp Tủ Cầu, x1, 10 triệu 20 nghìn...
Nhìn lần lượt mấy món ăn, Giang Tử Sơ há hốc mồm, trong lòng nói, không lẽ mấy món này được làm bằng vàng sao? Sao lại đặt đến khó tin thể này
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Không lẽ đại Tổng giám đốc Cận bị lừa
rôi?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc này, cửa phòng bao lại bị gõ lên, nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn vào, bày biện lên bàn toàn bộ những món ăn mà họ gọi
Giang Tử Sơ cuối cùng cũng đỡ rồi, không họ nữa, đầu tiên là nhìn thứ được gọi là Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ kia trước, trên nước súp trong veo vàng óng quả nhiên được trang trí bằng vài lá cải thảo, điểm xuyển bằng vài hạt kỷ tử, cũng khá đẹp mắt.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Còn lại thì nhìn không có gì đặc biệt cả
Thấy cô đang nhìn chăm chăm vào cải thảo, Cần Tam Du lập tức ra tay, xúc cho cô một bắt nhỏ và nói: "Đói rồi đúng không? Thử di."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm ơn một tiếng, rồi bưng tới, vẫn cảm thấy có chút không ăn nổi
Nhưng mà sau khi uống xong, cô mới biết, món này tại sao lại đắt như vậy rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong điểm là ở nước súp
Đây rõ ràng là một loại nước dùng được chế biến từ nhiều loại nguyên liệu, có vị thơm ngon, ngọt mát và dư vị bất tận.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tuy nhiên ... đối với một người nghèo
như Giang Tử Sơ, ăn chút cải thảo mà tổn mười mấy triệu, vẫn là có chút không chấp nhận được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhưng mà cô cũng không ngốc mà nói ra, chỉ là nhìn thấy khoảng cách giữa minh và Cận Tâm Du từ trong đó
Nó giống như một khoảng cách hiểm trở, khó mà vượt qua
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bữa ăn trải qua trong một tâm trạng phức tạp như vậy.
Sau đó, khi ba người bạn họ đã ăn gần xong, Giang Tử Sơ đứng dậy đi nhà vệ sinh một chuyển. Không ngờ, lúc quay lại đã nhìn thấy vài bóng người mà cả đời này có không muốn gặp nhất ở hành lang.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đó là Lam Thế Doãn, Giang Nhã, còn có ba của cô Giang Chính, mẹ kế Trầm Mộng Tương, và cả ba mẹ của Lam Thế Doãn, Lam Bách Long và Tân Linh.
Lúc này, hai nhà trông rất hoà thuận.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ba của cô Giang Chính, còn mim cười rạng rỡ nói với ba mẹ nhà họ Lam: "Thằng bé Thế Doãn này càng lúc càng ưu tú, Nhã nhà tôi có thể có được sự xem trong của nó, thật đúng là phúc khí tu từ kiếp trước mà."
Lam Bách Long cười nói: "Đâu có? Nhã nhà ông cũng không kém, vẻ ngoài xinh đẹp, lại hiểu chuyện. Doãn nhà chúng tôi có thể lấy được con bé Nhã này cũng là may mắn ba đời a."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tần Linh ở bên cạnh cũng tán đồng: "Tôi thấy nha, nhân lúc tình cảm của hai đứa nhỏ đang tốt, hay là hôm nào đó chọn ngày tốt, làm hôn sự đi.”
Giang Nhã và Lam Thế Doãn đối mặt nhìn nhau, cười nói: "Bọn con không có ý kiến
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai nhà nói nói cười cười, lúc này, ảnh mặt Lam Thế Doãn sắc sảo, nhìn thấy Giang Tử Sơ đang đứng ở phía trước đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi.
**********
Cần Tâm Du nghe vậy thì sửng sở, nhìn bé, rồi lại nhìn Giang Tử Sơ, ảnh mất giống như là đang đánh giá.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm thấy buồn cười, trong lòng nói. Sao mà còn coi là thật vậy chứ
Cô và Tiểu Bảo không có quan hệ huyết thống, sao lại có thể giống cho được
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du vốn cũng chỉ định qua loa hai câu, nhưng nhìn mãi nhìn mãi, lại bất ngờ phát hiện, thần thái trên khuôn mặt của Tiểu Bảo và Giang Tử Sơ, thật sự có vài phần giống
Thanh tú như nhau, tinh xảo như nhau, đặc biệt là ảnh mặt khi nhìn xung quanh càng giống đến bảy tám phần
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Rất giống:
Cận Tâm Du kinh ngạc mà nói một câu, càng tỉ mỉ nhìn chăm chăm vào hai người.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Càng nhìn càng giống l
Nghe thấy lời ăn không nói có của anh, Giang Tử Sơ lập tức bản tín bán nghi, cũng nhìn chăm chăm vào Tiểu Bảo
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thế nhưng, cô càng nhìn thì càng cảm thấy Tiểu Bảo chính là phiên bản thu nhỏ của Can Tam Du.
Đường nét khuôn mặt hoàn mỹ như nhau. ngủ quan anh tuấn mà bút về cũng khó vẽ được giống như nhau, còn có cái khí chất khó mà bắt chước kia nữa, gần như là giống y như đúc.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
"Đích thực rất giống"
Cô cũng nói một câu từ dưới đáy lòng mình, âm thầm cảm thán sự lớn mạnh của gen di truyen.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Một lớn một nhỏ, đều là những con người hai nước hại dân mà
Tiểu Bảo không có nghe ra ý trong lời của cô, tưởng là cô nói bé và cô rất giống nhau, lập tức cười hớn hở, đôi mắt cong lại như vầng trăng lưỡi liềm, mềm mại ngọt ngào mà nói: “Có thể được giống với dì Tử Sơ chính là vinh hạnh của Tiểu Bảo!"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ lập tức vui vẻ
Nhỏ như vậy mà đã có thể nói ra một câu thân sĩ lịch sự như vậy rồi, quả thực là giỏi quá.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau này lớn lên ghẹo phụ nữ, tuyệt đối là
một cao thủ
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Vừa nhìn cũng biết không phải là ba của be day roll
Giang Tử Sơ nhì rất là thích, nhịn không được mà đưa tay véo má của bé, dùng biểu cảm giống như vậy để đáp lại không lời này. nên là dì nói mới đúng. Tiểu Bảo đẹp như thế này, dì có thể giống với cháu, thật đúng là quả vinh hạnh rồi
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nói: "Cô Giang không cần tự coi nhẹ mình, cô vốn đã đẹp rồi
Giang Tử Sơ hoàn toàn không ngờ Cận Tâm Du lại khen có, nhất thời không phản ứng lại kịp, đội con người xinh đẹp mở ra rất to.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tiểu Bảo thích thú mà tán đồng ở trong
vòng tay của anh, nói: "Không sai, dì Tử Sơ rất đẹp, là người đẹp nhất mà Tiểu Bảo thấy đó." Giang Tử Sơ hội thần, lúc này mới phát hiện là mình sai rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Kỹ năng trêu gái của Tiểu Bảo chính là do ba của bé dạy.
Biểu cảm y như đúc, phương thức khen ngợi giống hệt nhau
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cô phản ứng chậm chạp mà đỏ mặt lên, biểu cảm có chút lúng túng, không dám tiếp tục chủ đề này vội vàng thay đổi giọng nói: “E hèm, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nữa, hay là suy nghĩ xem muốn ăn gì đi? Không làm bữa tối được nữa rồi, hay tuỷ tiền ăn chút gì ở ngoài được không?"
Cận Tâm Du nói: "Nếu đã là chúc mừng thì sao có thể tuỳ tiên được? Để tôi đặt nhà hàng cho." Nói xong thì đưa Tiểu Bảo qua đó
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ vội vàng đưa tay bế lấy, nhìn thấy một tay khác của anh đã móc điện thoại ra từ trong tửi, chuẩn bị gọi điện thoại.
Giang Tử Sơ nói: "Như vậy sao được?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cần Tầm Du nhìn có một cái, đáp "Không cần khách sao với tôi "
Trong lòng Giang Tử Sơ nói, đối với anh nên mới phải khách sáo đó được chưa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tuy nói vậy, nhưng giữa hai người có kẹp một Tiểu Bảo, nên mới không có ngượng ngùng như vậy.
Nhưng chung quy cũng chưa quen biết được mấy ngày, mà đã ở cùng một mái nhà, cùng ăn cơm, nghĩ thế nào cũng cảm thấy sự phát triển này thật quỷ dị
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ trong lòng cũng muốn nói, nhưng Cận Tâm Du mỗi lần đều lấy Tiểu Bảo ra làm cớ, cô cũng chỉ đành từ bỏ
Lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì Cận Tâm Du đã gọi điện thoại xong rồi, nói với cô "Cô đợi ở đây đi, tôi đi lái xe tới "
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ gật đầu, nhìn Cận Tâm Du rời đi,
Nửa giờ sau, cả ba đã ngôi trong phòng bao của một nhà hàng lớn nhất ở thành phố Việt Thương.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giống như nhà hàng lần trước đến, nơi này cũng nổi tiếng xa gần, món ăn bên trong khét tiếng đắt đỏ, một bữa ăn cũng có thể bằng hơn nửa tháng lương của Giang Tử Sơ rồi.
Giang Tử Sơ cảm thấy Cận Tâm Du thật sự quá tốn kém rồi, nhịn không được mà nói "Ngài Cận, thực ra anh không cần như vậy đầu, tôi rất là dễ nuôi, tuỳ tiền ăn chút rau xanh cũng được rồi."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du nhớ lần trước Giang Tử Sơ đích thực cũng không có ăn thịt bao nhiêu, liền khẽ gật đầu: "Chỗ này cũng có rau xanh, để tôi chọn giúp cô một Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ, mùi vị rất không tệ, có chắc hẳn sẽ thích:
Giang Tử Sơ nghi hoặc hỏi: "Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ là gì?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du đơn giản súc tích mà nói: "Cải thảo " Giang Tử Sơ cạn lời, trong lòng nói, cái tên này đặt giống như là yến tiệc cung đình vậy.
Qua một hồi, Cần Tâm Du chọn món xong, rốt cho Giang Tử Sơ và Tiểu Bảo mỗi người một ly trà hoa, làm khai vị trước bữa ăn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm ơn một tiếng, bưng lên
một lỵ, chăm sóc Tiểu Bảo uống trước. Bộ dạng uống nước của Tiểu Bảo rất nhã nhặn, bé khẽ nhấp một ngụm, trông vô cùng ưu nhã, vô cùng giống Cận Tâm Du ở bên cạnh kia,
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
nhìn mà đặc biệt vui tai vui mắt. Lại qua một hồi, Tiểu Bảo uống nước xong, Giang Tử Sơ cũng bưng một ly lên uống
Vừa uống được một ngụm, cửa phòng bao bị đẩy ra, một nhân viên đem hoá đơn đi vào.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cận Tâm Du thuận tay để trên bàn, Giang Tử Sơ sơ ý liếc nhìn một cái, sau đó thì sặc sua.
Cận Tâm Du nhíu mày nói: "Sao không cẩn thận chút nào thế?” Vừa nói, vừa vươn tay ra vô trên lưng cô,
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
động tác thân mật.
Tiểu Bảo nhìn thấy thì không cam chịu yếu thế, cũng đứng dậy giúp cô vô vô lưng
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ không rảnh màng đến hai người, đối mặt chỉ trùng to nhìn chăm chăm vào tờ hóa đơn đó.
Chỉ thấy bên trên viết rất rõ Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ, x1, 15 triệu
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gà Thuỷ Liêu Trân Châu, x1, 15 triệu. Sò Điệp Tủ Cầu, x1, 10 triệu 20 nghìn...
Nhìn lần lượt mấy món ăn, Giang Tử Sơ há hốc mồm, trong lòng nói, không lẽ mấy món này được làm bằng vàng sao? Sao lại đặt đến khó tin thể này
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Không lẽ đại Tổng giám đốc Cận bị lừa
rôi?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc này, cửa phòng bao lại bị gõ lên, nhân viên phục vụ đẩy xe đồ ăn vào, bày biện lên bàn toàn bộ những món ăn mà họ gọi
Giang Tử Sơ cuối cùng cũng đỡ rồi, không họ nữa, đầu tiên là nhìn thứ được gọi là Kim Tơ Bạch Ngọc Cổ kia trước, trên nước súp trong veo vàng óng quả nhiên được trang trí bằng vài lá cải thảo, điểm xuyển bằng vài hạt kỷ tử, cũng khá đẹp mắt.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Còn lại thì nhìn không có gì đặc biệt cả
Thấy cô đang nhìn chăm chăm vào cải thảo, Cần Tam Du lập tức ra tay, xúc cho cô một bắt nhỏ và nói: "Đói rồi đúng không? Thử di."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giang Tử Sơ cảm ơn một tiếng, rồi bưng tới, vẫn cảm thấy có chút không ăn nổi
Nhưng mà sau khi uống xong, cô mới biết, món này tại sao lại đắt như vậy rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong điểm là ở nước súp
Đây rõ ràng là một loại nước dùng được chế biến từ nhiều loại nguyên liệu, có vị thơm ngon, ngọt mát và dư vị bất tận.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tuy nhiên ... đối với một người nghèo
như Giang Tử Sơ, ăn chút cải thảo mà tổn mười mấy triệu, vẫn là có chút không chấp nhận được.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhưng mà cô cũng không ngốc mà nói ra, chỉ là nhìn thấy khoảng cách giữa minh và Cận Tâm Du từ trong đó
Nó giống như một khoảng cách hiểm trở, khó mà vượt qua
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bữa ăn trải qua trong một tâm trạng phức tạp như vậy.
Sau đó, khi ba người bạn họ đã ăn gần xong, Giang Tử Sơ đứng dậy đi nhà vệ sinh một chuyển. Không ngờ, lúc quay lại đã nhìn thấy vài bóng người mà cả đời này có không muốn gặp nhất ở hành lang.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đó là Lam Thế Doãn, Giang Nhã, còn có ba của cô Giang Chính, mẹ kế Trầm Mộng Tương, và cả ba mẹ của Lam Thế Doãn, Lam Bách Long và Tân Linh.
Lúc này, hai nhà trông rất hoà thuận.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ba của cô Giang Chính, còn mim cười rạng rỡ nói với ba mẹ nhà họ Lam: "Thằng bé Thế Doãn này càng lúc càng ưu tú, Nhã nhà tôi có thể có được sự xem trong của nó, thật đúng là phúc khí tu từ kiếp trước mà."
Lam Bách Long cười nói: "Đâu có? Nhã nhà ông cũng không kém, vẻ ngoài xinh đẹp, lại hiểu chuyện. Doãn nhà chúng tôi có thể lấy được con bé Nhã này cũng là may mắn ba đời a."
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tần Linh ở bên cạnh cũng tán đồng: "Tôi thấy nha, nhân lúc tình cảm của hai đứa nhỏ đang tốt, hay là hôm nào đó chọn ngày tốt, làm hôn sự đi.”
Giang Nhã và Lam Thế Doãn đối mặt nhìn nhau, cười nói: "Bọn con không có ý kiến
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai nhà nói nói cười cười, lúc này, ảnh mặt Lam Thế Doãn sắc sảo, nhìn thấy Giang Tử Sơ đang đứng ở phía trước đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bình luận facebook