Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 687 – Quần hùng xuất phát
Buổi trưa, đáng lý nên là lúc mặt trời lên cao, nhưng trêи một ngọn núi không tên nhiệt độ rất thấp, sương xung quanh dày đặc, tầm nhìn không đủ.
Sương mù vây quanh núi, ngọn núi không tên vốn phải đẹp như tiên cảnh, lúc này lại không có cảm giác ấy, chỉ cảm thấy sương cứ như mây đen bao phủ lòng tất cả những người ở trêи ngọn núi không tên.
Nhà họ Cảnh – một trong những gia tộc cổ xưa nhất Hoa Hạ, được kế thừa và phát huy lâu năm, thường xuyên ẩn cư, nhưng mỗi khi xuất thế thì đều tạo nên sóng gió, chỉ vì nâng cao danh vọng của nhà họ Cảnh, nói với mọi người nhà họ Cảnh không xuất thế thì thôi, vừa xuất thế thì như sấm sét. Nhưng việc khiêu chiến của Cảnh Đằng – truyền nhân nhà họ Cảnh lần này lại không làm người đời chấn động, ngược lại trở thành nỗi nhục của nhà họ Cảnh, khiến người đời thay đổi suy nghĩ về nhà họ Cảnh.
Việc này khiến tất cả người nhà họ Cảnh chỉ muốn chặt Trần Phong thành tám khúc để giải nỗi hận trong lòng.
Chỉ có điều, sức mạnh của Liên minh võ sĩ khiến họ không dám hành động lỗ mãng, ít nhất là ngoài sáng, họ không dám làm gì.
Quan trọng nhất là Trần Phong đã được chọn tham gia cuộc thi của giới võ học, điều này khiến nhà họ Cảnh kiêng dè, lỡ như ra tay đối phó Trần Phong, nhà họ Cảnh bọn họ sẽ đối lập với giới võ thuật Hoa Hạ.
Bọn họ không gánh được hậu quả như vậy.
Còn một điểm nữa, bọn họ đã biết việc Trần Phong giết đồ đệ của Vương Nhất Đao, sau đó lấy được suất tham gia cuộc thi cấp thế giới, hơn nữa suất tham gia cuộc thi lần này của Hoa Hạ tăng lên bốn người.
Cảnh Vân Phong – ông của Cảnh Đằng mỗi khi nhớ đến lúc ấy đều cực kì hối hận, nếu Cảnh Đằng không chết vậy thì bốn suất này chắc chắn có một suất của anh ta.
Chỉ có điều ông ta cũng biết trêи đời này không có thuốc hối hận, hơn nữa với tình hình lúc ấy, trận quyết đấu lần đó của Cảnh Đằng và Trần Phong là điều không thể tránh khỏi.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của bố, Cảnh Thế Minh hơi lo lắng, hỏi: “Bố, vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?”.
“Mối huyết hải thâm thù này, không đội trời chung!”.
Nếu không phải Cảnh Thế Minh sợ rước họa cho nhà họ Cảnh thì đã đơn thương độc mã lấy đầu Trần Phong, để trả thù cho con trai.
“Nhìn tình hình hiện tại, chỉ có hai cách khả thi!”.
Ánh mắt Cảnh Vân Phong nhìn về phương xa từ tốn nói: “Thứ nhất, tất cả thế hệ trẻ nhà họ Cảnh dốc hết sức tu luyện, đến khi có người đạt đến yêu cầu của người kế thừa thì thôi, thứ hai, về việc trả thù cho Tiểu Đằng, thì không thể nóng vội, yên tĩnh quan sát!”.
“Bố yên tĩnh quan sát thế nào?”.
Cảnh Thế Minh lúc này chỉ muốn trả thù cho Cảnh Đằng.
“Như con nói thằng nhãi Trần Phong kia bao nhiêu năm nay kết thù oán rất nhiều, lần này tham gia cuộc thi võ học, bố nghĩ đến lúc đó nhất định sẽ có thế lực đối địch ra tay với cậu ta, hơn nữa Kinh Nhất – sư huynh của cậu ta lúc còn trẻ cũng đắc tội nhiều người, những gia tộc đó sẽ không dễ dàng bỏ qua”.
Cảnh Vân Phong mặt không cảm xúc phân tích cuộc thi lần này: “Hơn nữa cuộc thi cấp thế giới lần này, chính là muốn chọn ra một người cuối cùng, vậy Trần Phong chỉ cần tham gia cuộc thi thì không thể không bị thương, phải biết là cuộc thi lần này tập hợp nhiều người mạnh, dù là Trần Phong cũng không thể ứng phó thoải mái!”.
“Cái chính là dù cậu ta lấy được suất cuối cùng cũng không quan trọng, tổ chức và thế lực nước ngoài sẽ không ngồi yên nhìn, với thế lực của nhà họ Cảnh chúng ta giết thằng ranh Trần Phong kia dễ như trở bàn tay, nhưng sở dĩ chúng ta không động thủ, chính là vì gốc của chúng ta ở Hoa Hạ, một khi trở mặt thì chúng ta có lẽ phải đối kháng với Liên minh võ sĩ!”.
“Nhưng thế lực nước ngoài sẽ không lo mấy việc này, nếu không thì Kinh Nhất cũng sẽ không bị tàn phế, thực lực của Liên minh võ sĩ có lớn thế nào cũng không thể chống lại nhiều thế lực nước ngoài!”.
“Ừm, bố nói có lý!”.
“Aiz!”, Cảnh Vân Phong thở dài rồi nói: “Chỉ tiếc là không thể giết thằng ranh Trần Phong kia tận tay!”.
“Thế Minh, Tiểu Đằng bị giết rồi, truyền nhân nhà họ Cảnh chúng ta mất rồi, để tránh một vài phiền phức không cần thiết, con nhất định phải bình tĩnh xử lý, để ý đại cục, đừng mất tỉnh táo vì việc báo thù!”.
Cảnh Vân Phong cực kì hiểu người con trai này, ông ta sợ Cảnh Thế Minh bị hận thù làm mờ lí trí, sẽ ra tay với Trần Phong lúc anh tham gia thi đấu, đến lúc đó sẽ phiền phức.
Thực tế Cảnh Vân Phong nghĩ không sai chút nào, Cảnh Thế Minh đúng là nghĩ như vậy, hơn nữa đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ cần đến thời cơ thì sẽ đi giết Trần Phong ngay.
Chỉ có điều lúc này sau khi nghe giải thích và nỗi khổ tâm của bố, thì khiến ông ta quyết định lấy đại cục làm trọng, tạm thời từ bỏ việc này.
Hơn nữa ông ta cho rằng phân tích của bố không sai, Trần Phong không thể sống sót trong màn tấn công của các thế lực nước ngoài.
Mặt trời dần xuống núi, ráng chiều trải khắp chân trời, Yveska lại lần nữa đến núi Olympus được người Hy Lạp cổ gọi là núi thần.
Yveska là người phụ trách tình báo của Dark Coucil, đồng thời còn là người phụ nữ của William – Người con của bóng tối của Dark Coucil, có lẽ người khác đồn như vậy, còn về việc William có coi cô là người phụ nữ mình không thì Yveska cũng không chắc.
Nhưng cô không để ý những điều này, dù có hay không thì cô cũng cam tâm tình nguyện đi theo William – người con của bóng tối, làm trâu làm ngựa cho anh ta.
“Yveska chúc mừng thủ lĩnh đánh bại những tuyển thủ khác, trở thành Người con của bóng tối của Dark Coucil, đại diện Dark Coucil tham gia cuộc thi cấp thế giới lần này!”.
Yveska để mái tóc ngắn, trông cực kì già dặn, chỉ thấy cô cúi người hành lễ, không hề che giấu sự ngưỡng mộ và yêu thích với Người con của bóng tối.
Phụ nữ là người rất kì lạ, được công nhận là tính cách thất thường, lúc cô ấy thất vọng, ai, việc gì cũng không thể khiến cô quay đầu, nhưng khi cô yêu một người thì cô sẽ không hề do dự mà trao mọi thứ của mình cho đối phương, dốc sức vì đối phương một cách trung thành, chuyên nhất.
Mấy hôm trước, người mạnh đứng sau Dark Coucil triệu tập mấy ứng viên Người con của bóng tối, tổ chức tuyển chọn nội bộ trêи ngọn núi này, thực lực của William mạnh, áp đảo mấy ứng viên khác, trở thành Người con của bóng tối.
“Ừm, em đến đây chẳng lẽ là phía Hoa Hạ có tin tức gì?”.
Đối diện với sự cung kính của Yveska, William không thể hiện ra có gì không thoải mái, việc này có liên quan đến tâm cảnh của anh ta.
Từ nhỏ năng khiếu võ học của anh ta đã cực kì cao, trong một lần ngẫu nhiên anh ta lấy được một chai nước thuốc thần kì, sau khi dùng thì thiên phú trong cơ thể được tăng cao, tiến độ tu luyện võ học tăng gấp mấy lần, trong thời gian ngắn tăng cảnh giới của bản thân lên mấy tầng, đối thủ trước kia anh ta đã không để vào mắt từ lâu, hơn nữa cuộc tuyển chọn nội bộ lần này, anh ta cũng không thấy có gì to tát, vì với thực lực của anh ta đánh bại mấy ứng viên khác thì đúng là việc dễ như trở bàn tay.
Mà mọi người nhắc đến tên của William, thì phải thốt lên một câu thiên kiêu trong thế hệ trẻ thế giới.
“Đúng vậy, thủ lĩnh, thông tin chúng ta nhận được, Trần Phong đã tiến hành quyết đấu sống còn với truyền nhân của Đao Vương Hoa Hạ mấy hôm trước, cuối cùng Trần Phong thắng, giết chết truyền nhân của Đao Vương, trở thành đại diện của phía Hoa Hạ tham gia cuộc thi cấp thế giới lần này, hơn nữa Trần Phong còn được gọi là người đứng đầu trong các hậu bối của Hoa Hạ!”.
Sau khi Yveska báo cáo xong thì đứng tại chỗ kính cẩn lắng nghe.
Sương mù vây quanh núi, ngọn núi không tên vốn phải đẹp như tiên cảnh, lúc này lại không có cảm giác ấy, chỉ cảm thấy sương cứ như mây đen bao phủ lòng tất cả những người ở trêи ngọn núi không tên.
Nhà họ Cảnh – một trong những gia tộc cổ xưa nhất Hoa Hạ, được kế thừa và phát huy lâu năm, thường xuyên ẩn cư, nhưng mỗi khi xuất thế thì đều tạo nên sóng gió, chỉ vì nâng cao danh vọng của nhà họ Cảnh, nói với mọi người nhà họ Cảnh không xuất thế thì thôi, vừa xuất thế thì như sấm sét. Nhưng việc khiêu chiến của Cảnh Đằng – truyền nhân nhà họ Cảnh lần này lại không làm người đời chấn động, ngược lại trở thành nỗi nhục của nhà họ Cảnh, khiến người đời thay đổi suy nghĩ về nhà họ Cảnh.
Việc này khiến tất cả người nhà họ Cảnh chỉ muốn chặt Trần Phong thành tám khúc để giải nỗi hận trong lòng.
Chỉ có điều, sức mạnh của Liên minh võ sĩ khiến họ không dám hành động lỗ mãng, ít nhất là ngoài sáng, họ không dám làm gì.
Quan trọng nhất là Trần Phong đã được chọn tham gia cuộc thi của giới võ học, điều này khiến nhà họ Cảnh kiêng dè, lỡ như ra tay đối phó Trần Phong, nhà họ Cảnh bọn họ sẽ đối lập với giới võ thuật Hoa Hạ.
Bọn họ không gánh được hậu quả như vậy.
Còn một điểm nữa, bọn họ đã biết việc Trần Phong giết đồ đệ của Vương Nhất Đao, sau đó lấy được suất tham gia cuộc thi cấp thế giới, hơn nữa suất tham gia cuộc thi lần này của Hoa Hạ tăng lên bốn người.
Cảnh Vân Phong – ông của Cảnh Đằng mỗi khi nhớ đến lúc ấy đều cực kì hối hận, nếu Cảnh Đằng không chết vậy thì bốn suất này chắc chắn có một suất của anh ta.
Chỉ có điều ông ta cũng biết trêи đời này không có thuốc hối hận, hơn nữa với tình hình lúc ấy, trận quyết đấu lần đó của Cảnh Đằng và Trần Phong là điều không thể tránh khỏi.
Nhìn dáng vẻ lo lắng của bố, Cảnh Thế Minh hơi lo lắng, hỏi: “Bố, vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?”.
“Mối huyết hải thâm thù này, không đội trời chung!”.
Nếu không phải Cảnh Thế Minh sợ rước họa cho nhà họ Cảnh thì đã đơn thương độc mã lấy đầu Trần Phong, để trả thù cho con trai.
“Nhìn tình hình hiện tại, chỉ có hai cách khả thi!”.
Ánh mắt Cảnh Vân Phong nhìn về phương xa từ tốn nói: “Thứ nhất, tất cả thế hệ trẻ nhà họ Cảnh dốc hết sức tu luyện, đến khi có người đạt đến yêu cầu của người kế thừa thì thôi, thứ hai, về việc trả thù cho Tiểu Đằng, thì không thể nóng vội, yên tĩnh quan sát!”.
“Bố yên tĩnh quan sát thế nào?”.
Cảnh Thế Minh lúc này chỉ muốn trả thù cho Cảnh Đằng.
“Như con nói thằng nhãi Trần Phong kia bao nhiêu năm nay kết thù oán rất nhiều, lần này tham gia cuộc thi võ học, bố nghĩ đến lúc đó nhất định sẽ có thế lực đối địch ra tay với cậu ta, hơn nữa Kinh Nhất – sư huynh của cậu ta lúc còn trẻ cũng đắc tội nhiều người, những gia tộc đó sẽ không dễ dàng bỏ qua”.
Cảnh Vân Phong mặt không cảm xúc phân tích cuộc thi lần này: “Hơn nữa cuộc thi cấp thế giới lần này, chính là muốn chọn ra một người cuối cùng, vậy Trần Phong chỉ cần tham gia cuộc thi thì không thể không bị thương, phải biết là cuộc thi lần này tập hợp nhiều người mạnh, dù là Trần Phong cũng không thể ứng phó thoải mái!”.
“Cái chính là dù cậu ta lấy được suất cuối cùng cũng không quan trọng, tổ chức và thế lực nước ngoài sẽ không ngồi yên nhìn, với thế lực của nhà họ Cảnh chúng ta giết thằng ranh Trần Phong kia dễ như trở bàn tay, nhưng sở dĩ chúng ta không động thủ, chính là vì gốc của chúng ta ở Hoa Hạ, một khi trở mặt thì chúng ta có lẽ phải đối kháng với Liên minh võ sĩ!”.
“Nhưng thế lực nước ngoài sẽ không lo mấy việc này, nếu không thì Kinh Nhất cũng sẽ không bị tàn phế, thực lực của Liên minh võ sĩ có lớn thế nào cũng không thể chống lại nhiều thế lực nước ngoài!”.
“Ừm, bố nói có lý!”.
“Aiz!”, Cảnh Vân Phong thở dài rồi nói: “Chỉ tiếc là không thể giết thằng ranh Trần Phong kia tận tay!”.
“Thế Minh, Tiểu Đằng bị giết rồi, truyền nhân nhà họ Cảnh chúng ta mất rồi, để tránh một vài phiền phức không cần thiết, con nhất định phải bình tĩnh xử lý, để ý đại cục, đừng mất tỉnh táo vì việc báo thù!”.
Cảnh Vân Phong cực kì hiểu người con trai này, ông ta sợ Cảnh Thế Minh bị hận thù làm mờ lí trí, sẽ ra tay với Trần Phong lúc anh tham gia thi đấu, đến lúc đó sẽ phiền phức.
Thực tế Cảnh Vân Phong nghĩ không sai chút nào, Cảnh Thế Minh đúng là nghĩ như vậy, hơn nữa đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ cần đến thời cơ thì sẽ đi giết Trần Phong ngay.
Chỉ có điều lúc này sau khi nghe giải thích và nỗi khổ tâm của bố, thì khiến ông ta quyết định lấy đại cục làm trọng, tạm thời từ bỏ việc này.
Hơn nữa ông ta cho rằng phân tích của bố không sai, Trần Phong không thể sống sót trong màn tấn công của các thế lực nước ngoài.
Mặt trời dần xuống núi, ráng chiều trải khắp chân trời, Yveska lại lần nữa đến núi Olympus được người Hy Lạp cổ gọi là núi thần.
Yveska là người phụ trách tình báo của Dark Coucil, đồng thời còn là người phụ nữ của William – Người con của bóng tối của Dark Coucil, có lẽ người khác đồn như vậy, còn về việc William có coi cô là người phụ nữ mình không thì Yveska cũng không chắc.
Nhưng cô không để ý những điều này, dù có hay không thì cô cũng cam tâm tình nguyện đi theo William – người con của bóng tối, làm trâu làm ngựa cho anh ta.
“Yveska chúc mừng thủ lĩnh đánh bại những tuyển thủ khác, trở thành Người con của bóng tối của Dark Coucil, đại diện Dark Coucil tham gia cuộc thi cấp thế giới lần này!”.
Yveska để mái tóc ngắn, trông cực kì già dặn, chỉ thấy cô cúi người hành lễ, không hề che giấu sự ngưỡng mộ và yêu thích với Người con của bóng tối.
Phụ nữ là người rất kì lạ, được công nhận là tính cách thất thường, lúc cô ấy thất vọng, ai, việc gì cũng không thể khiến cô quay đầu, nhưng khi cô yêu một người thì cô sẽ không hề do dự mà trao mọi thứ của mình cho đối phương, dốc sức vì đối phương một cách trung thành, chuyên nhất.
Mấy hôm trước, người mạnh đứng sau Dark Coucil triệu tập mấy ứng viên Người con của bóng tối, tổ chức tuyển chọn nội bộ trêи ngọn núi này, thực lực của William mạnh, áp đảo mấy ứng viên khác, trở thành Người con của bóng tối.
“Ừm, em đến đây chẳng lẽ là phía Hoa Hạ có tin tức gì?”.
Đối diện với sự cung kính của Yveska, William không thể hiện ra có gì không thoải mái, việc này có liên quan đến tâm cảnh của anh ta.
Từ nhỏ năng khiếu võ học của anh ta đã cực kì cao, trong một lần ngẫu nhiên anh ta lấy được một chai nước thuốc thần kì, sau khi dùng thì thiên phú trong cơ thể được tăng cao, tiến độ tu luyện võ học tăng gấp mấy lần, trong thời gian ngắn tăng cảnh giới của bản thân lên mấy tầng, đối thủ trước kia anh ta đã không để vào mắt từ lâu, hơn nữa cuộc tuyển chọn nội bộ lần này, anh ta cũng không thấy có gì to tát, vì với thực lực của anh ta đánh bại mấy ứng viên khác thì đúng là việc dễ như trở bàn tay.
Mà mọi người nhắc đến tên của William, thì phải thốt lên một câu thiên kiêu trong thế hệ trẻ thế giới.
“Đúng vậy, thủ lĩnh, thông tin chúng ta nhận được, Trần Phong đã tiến hành quyết đấu sống còn với truyền nhân của Đao Vương Hoa Hạ mấy hôm trước, cuối cùng Trần Phong thắng, giết chết truyền nhân của Đao Vương, trở thành đại diện của phía Hoa Hạ tham gia cuộc thi cấp thế giới lần này, hơn nữa Trần Phong còn được gọi là người đứng đầu trong các hậu bối của Hoa Hạ!”.
Sau khi Yveska báo cáo xong thì đứng tại chỗ kính cẩn lắng nghe.