Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 606: Hạng hai Bảng Xe Đen!
Nghe thấy những tiếng bàn tán này, trong lòng những tay đua Hoa Hạ đến từ sớm tràn ngập lo lắng và tò mò. Họ biết được từ trong miệng nhân viên của trường đua ngầm rằng để ngăn cản việc có người động tay động chân với xe thể thao của anh ta, Park Chang Jun đã cố tình sai hai vệ sĩ canh ở cạnh xe, không rời đi nửa bước, chiếc Bugatti Veyron màu trắng đeo biển CL kia từ đầu chí cuối đều không có ai động vào, thậm chí không ai lại gần trong vòng mười mét.
Ngoài ra, nhân viên của trường đua ngầm còn nói với họ, cả đường đua cũng không động tay động chân gì hết.
Thế cũng có nghĩa là Trần Phong muốn thắng Park Chang Jun quang minh chính đại bằng kĩ thuật lái xe.
Việc này… sao có thể không khiến họ tò mò chứ?
Năm phút sau, trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Trần Phong dẫn hai người Vũ Văn Bác và Quý Hồng đến điểm xuất phát đường đua, Quý Hồng đưa chìa khóa chiếc Bugatti Veyron đến trước mặt Trần Phong.
“Bảng Xe Đen kì mới nhất công bố rồi, Park Chang Jun đứng thứ hai Bảng Xe Đen! Anh ta trong đêm Gala 24 tháng 12 năm ngoái đã thắng vua đua xe Bắc Mỹ trong trận đua xe ngầm ở Toko”.
Ngay sau đó, lúc Trần Phong sắp nhận chìa khóa xe thì một tay đua Hoa Hạ vẫn luôn để ý Bảng Xe Đen nhìn thấy xếp hạng Bảng Xe Đen kì mới nhất, không nhịn được hét lên kinh ngạc.
Xoạt!
Sau khi tay đua Hoa Hạ đó nói xong thì những tay đua Hoa Hạ khác ở bên cạnh đều biến sắc!
Bởi vì họ hiểu rất rõ, ý nghĩa của việc thay đổi bảng xếp hạng, Park Chang Jun là tồn tại chỉ đứng sau vua đua xe Châu Âu – Guson trong lĩnh vực đua xe ngầm trên toàn cầu.
Không chỉ bọn họ mà sắc mặt Quý Hồng cũng chợt thay đổi.
Dưới ánh đèn trên mặt anh ta tràn ngập bàng hoàng, khiến bàn tay cầm chìa khóa cũng đang run rẩy.
Bàng hoàng là vì anh ta không hề biết việc Park Chang Jun thắng vua đua xe Bắc Mỹ vào tháng 11 năm ngoái, anh ta từng khiêu chiến vua đua xe Bắc Mỹ, cuối cùng kết thúc bằng thất bại, hơn nữa khoảng cách còn không nhỏ!
Việc này cũng có nghĩa là nếu lúc này người sắp thi đấu với Park Chang Jun là anh ta thì khả năng thua rất lớn!
“Ha, ha, các cậu thấy biểu cảm của tay đua Hoa Hạ kia chưa? Đặc sắc quá!”.
“Hì, lúc này dù người Hoa Hạ ngu ngốc kia muốn lật lọng, để vua đua xe Hoa Hạ ra trận thì cũng vô dụng. Cả Hoa Hạ, trong lĩnh vực đua xe ngầm không ai là đối thủ của Park Chang Jun”.
Lúc các tay đua Hoa Hạ đều đang kinh ngạc vì sự thay đổi thứ hạng của Bảng Xe Đen thì những tay đua CL đã biết chuyện từ lâu đều bắt đầu cười khẩy.
“Không phải lo, anh ta đứng thứ mấy cũng vậy thôi”.
Bên tai vang lên tiếng cười nhạo của các tay đua CL, nhìn Quý Hồng bày vẻ mặt kinh hãi, Trần Phong vỗ nhẹ vai Quý Hồng, sau đó nhận chìa khóa xe, sải bước đến chỗ chiếc Bugatti Veyron màu đen ở điểm xuất phát.
“Sư phụ, theo nhân viên của trường đua nói, thằng kia không sai người âm thầm động tay động chân với đường đua, anh cảm thấy anh ta rốt cuộc muốn làm gì?”.
Cùng lúc đó, ở trước chiếc Bugatti Veyron màu trắng biển CL, Lee Dong Chaeng không nhịn được mà hỏi.
Hai mươi phút trước, cậu ta và Park Chang Jun đã biết được thân phận của Trần Phong thông qua mạng lưới tình báo của nhà họ Lee, nhưng không nói với những tay đua CL khác.
“Tôi không quan tâm cậu ta muốn làm gì, nhưng tôi có thể khẳng định, cậu ta không có hi vọng thắng trận đua này!”.
Park Chang Jun cười khẩy nói: “Dù sau khi kết thúc trận đua cậu ta chơi bẩn không thực hiện lời hứa, thì ít nhất chúng ta cũng thắng được một tỉ đô, còn giới đua xe ngầm Hoa Hạ sẽ trở thành trò cười của cả giới đua xe ngầm toàn cầu, mà cậu ta sẽ trở thành tội đồ của giới đua xe ngầm Hoa Hạ”.
“Cũng đúng”.
Lee Dong Chaeng gật đầu, sau đó nhìn ba người bọn Trần Phong đang tới gần, hơi không cam lòng nói: “Có điều, thằng khốn này đúng là quá hống hách, nếu không phải ở Hoa Hạ, anh ta dám không thực hiện lời hứa thì em nhất định sẽ giết chết anh ta!”.
Hử?
Vừa dứt lời, sắc mặt Lee Dong Chaeng hơi thay đổi.
Cậu ta cảm nhận được đang bị một ánh mắt lạnh lùng khóa chặt!
“Nhớ kĩ lời các cậu nói!”.
Trần Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm bên cạnh Lee Dong Chaeng và Park Chang Jun, mỉm cười, nụ cười đó cứ như lời triệu hồi của thần chết!
Bên tai vang lên tiếng nói của Trần Phong, cảm nhận sự lạnh lẽo trong mắt Trần Phong, dù là Lee Dong Chaeng hay Park Chang Jun đều cảm thấy sởn gai ốc, cảm giác cứ như bị một con thú dữ nhìn chằm chằm.
Trần Phong không nói thêm nữa, mà đi ngang qua hai người Park Chang Jun và Lee Dong Chaeng, đi đến cạnh chiếc Bugatti Veyron màu đen, mở cửa xe, chui vào trong xe, ngồi vào ghế lái, đợi bắt đầu trận đua.
“Sư phụ, anh ta tràn ngập địch ý với chúng ta, có cần em liên lạc với trong nước để chuẩn bị ứng phó sẵn, đề phòng bất trắc không?”, cùng lúc đó, Lee Dong Chaeng định thần lại từ trong sự kinh hãi ban nãy, hỏi ý.
“Không cần, cậu ta không dám làm gì chúng ta”.
Park Chang Jun tự tin ra mặt, gia tộc Park là một trong những gia tộc giàu có của CL, có sức mạnh đáng sợ trong nước CL, thậm chí có thể ảnh hưởng đến giới chính trị.
Anh ta không tin sau khi Trần Phong thua trận đua dám mạo hiểm với cái giá đắt là đắc tội gia tộc Park Chang Jun thậm chí là CL để làm gì với anh ta.
Dù sao thì, việc đó sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai nước Hoa Hạ và CL.
Còn việc Trần Phong thắng trận đua…
Với anh ta mà nói, khả năng này gần như không tồn tại!
Nghe thấy lời Park Chang Jun nói, cảm nhận được sự tự tin của Park Chang Jun, Lee Dong Chaeng hơi đắn đo, cũng hiểu mấu chốt trong đó, nên không vẽ rắn thêm chân nói thêm gì nữa, biết điều rời đi.
Còn Park Chang Jun thì chui vào xe, nhìn đường đua mênh mông vô bờ phía trước, cũng đợi bắt đầu trận đua như Trần Phong.
“Các quý ông, quý bà, trận đua cuối cùng của đại hội đua xe giữa Hoa Hạ và CL sắp bắt đầu! Phía CL vẫn là vua đua xe CL – Park Chang Jun ra trận, còn phía Hoa Hạ thì do Trần Phong ra trận thay cho vua đua xe Hoa Hạ – Quý Hồng!”.
Sau khi Trần Phong và Park Chang Jun lần lượt vào xe, giọng nói êm tai của nhân viên trường đua ngầm vang lên. Giọng của cô vang khắp khoảng không của trường đua xe thông qua loa phóng thanh, phủ lên không khí trước trận đua. “Theo tin tức trường đua chúng tôi nhận được, Trần Phong – tay đua Hoa Hạ, trước hôm nay chưa từng có lịch sử thi đấu đua xe ngầm. Vậy tại sao anh ấy lại muốn thay thế vua đua xe Hoa Hạ – Quý Hồng tham gia thi đấu? Anh ấy có thể thắng vua đua xe CL – Park Chang Jun không? Chúng ta hãy cùng chờ xem!”.
“Anh Phong cố lên!”.
“Cậu Trần tất thắng!”.
“Đánh bại người CL!”.
…
Sau khi nhân viên của trường đua xe ngầm dứt lời, Vũ Văn Bác khua khoắng nắm đấm đầu tiên, gào thét cổ vũ cho Trần Phong, sau đó các tay đua Hoa Hạ bên cạnh cậu ta và khán giả phân bố ở hai bên đường đua cũng nhao nhao vung tay hét to.
Mặc dù họ cho rằng khả năng Trần Phong thắng Park Chang Jun bằng kĩ thuật lái xe cực kì nhỏ, thậm chí không tồn tại, nhưng sâu trong lòng họ vẫn hi vọng Trần Phong có thể làm nên truyền thuyết của giới đua xe ngầm.
“Hì, không ngờ họ lại ảo tưởng người Hoa Hạ kia có thể thắng sư phụ!”
“Nếu tìm đại một con chó, con mèo trên phố cũng có thể thắng sư phụ thì Bảng Xe Đen chính là một trò cười!”.
“Hì, người Hoa Hạ luôn thích sống trong ảo tưởng của mình, đây là một dân tộc tự ti, yếu nhược và đáng thương, ngày trước như vậy, bây giờ cũng thế, sau này vẫn vậy!”.
“Ha, ha, ha…”.
Ngoài ra, nhân viên của trường đua ngầm còn nói với họ, cả đường đua cũng không động tay động chân gì hết.
Thế cũng có nghĩa là Trần Phong muốn thắng Park Chang Jun quang minh chính đại bằng kĩ thuật lái xe.
Việc này… sao có thể không khiến họ tò mò chứ?
Năm phút sau, trong cái nhìn chăm chú của mọi người, Trần Phong dẫn hai người Vũ Văn Bác và Quý Hồng đến điểm xuất phát đường đua, Quý Hồng đưa chìa khóa chiếc Bugatti Veyron đến trước mặt Trần Phong.
“Bảng Xe Đen kì mới nhất công bố rồi, Park Chang Jun đứng thứ hai Bảng Xe Đen! Anh ta trong đêm Gala 24 tháng 12 năm ngoái đã thắng vua đua xe Bắc Mỹ trong trận đua xe ngầm ở Toko”.
Ngay sau đó, lúc Trần Phong sắp nhận chìa khóa xe thì một tay đua Hoa Hạ vẫn luôn để ý Bảng Xe Đen nhìn thấy xếp hạng Bảng Xe Đen kì mới nhất, không nhịn được hét lên kinh ngạc.
Xoạt!
Sau khi tay đua Hoa Hạ đó nói xong thì những tay đua Hoa Hạ khác ở bên cạnh đều biến sắc!
Bởi vì họ hiểu rất rõ, ý nghĩa của việc thay đổi bảng xếp hạng, Park Chang Jun là tồn tại chỉ đứng sau vua đua xe Châu Âu – Guson trong lĩnh vực đua xe ngầm trên toàn cầu.
Không chỉ bọn họ mà sắc mặt Quý Hồng cũng chợt thay đổi.
Dưới ánh đèn trên mặt anh ta tràn ngập bàng hoàng, khiến bàn tay cầm chìa khóa cũng đang run rẩy.
Bàng hoàng là vì anh ta không hề biết việc Park Chang Jun thắng vua đua xe Bắc Mỹ vào tháng 11 năm ngoái, anh ta từng khiêu chiến vua đua xe Bắc Mỹ, cuối cùng kết thúc bằng thất bại, hơn nữa khoảng cách còn không nhỏ!
Việc này cũng có nghĩa là nếu lúc này người sắp thi đấu với Park Chang Jun là anh ta thì khả năng thua rất lớn!
“Ha, ha, các cậu thấy biểu cảm của tay đua Hoa Hạ kia chưa? Đặc sắc quá!”.
“Hì, lúc này dù người Hoa Hạ ngu ngốc kia muốn lật lọng, để vua đua xe Hoa Hạ ra trận thì cũng vô dụng. Cả Hoa Hạ, trong lĩnh vực đua xe ngầm không ai là đối thủ của Park Chang Jun”.
Lúc các tay đua Hoa Hạ đều đang kinh ngạc vì sự thay đổi thứ hạng của Bảng Xe Đen thì những tay đua CL đã biết chuyện từ lâu đều bắt đầu cười khẩy.
“Không phải lo, anh ta đứng thứ mấy cũng vậy thôi”.
Bên tai vang lên tiếng cười nhạo của các tay đua CL, nhìn Quý Hồng bày vẻ mặt kinh hãi, Trần Phong vỗ nhẹ vai Quý Hồng, sau đó nhận chìa khóa xe, sải bước đến chỗ chiếc Bugatti Veyron màu đen ở điểm xuất phát.
“Sư phụ, theo nhân viên của trường đua nói, thằng kia không sai người âm thầm động tay động chân với đường đua, anh cảm thấy anh ta rốt cuộc muốn làm gì?”.
Cùng lúc đó, ở trước chiếc Bugatti Veyron màu trắng biển CL, Lee Dong Chaeng không nhịn được mà hỏi.
Hai mươi phút trước, cậu ta và Park Chang Jun đã biết được thân phận của Trần Phong thông qua mạng lưới tình báo của nhà họ Lee, nhưng không nói với những tay đua CL khác.
“Tôi không quan tâm cậu ta muốn làm gì, nhưng tôi có thể khẳng định, cậu ta không có hi vọng thắng trận đua này!”.
Park Chang Jun cười khẩy nói: “Dù sau khi kết thúc trận đua cậu ta chơi bẩn không thực hiện lời hứa, thì ít nhất chúng ta cũng thắng được một tỉ đô, còn giới đua xe ngầm Hoa Hạ sẽ trở thành trò cười của cả giới đua xe ngầm toàn cầu, mà cậu ta sẽ trở thành tội đồ của giới đua xe ngầm Hoa Hạ”.
“Cũng đúng”.
Lee Dong Chaeng gật đầu, sau đó nhìn ba người bọn Trần Phong đang tới gần, hơi không cam lòng nói: “Có điều, thằng khốn này đúng là quá hống hách, nếu không phải ở Hoa Hạ, anh ta dám không thực hiện lời hứa thì em nhất định sẽ giết chết anh ta!”.
Hử?
Vừa dứt lời, sắc mặt Lee Dong Chaeng hơi thay đổi.
Cậu ta cảm nhận được đang bị một ánh mắt lạnh lùng khóa chặt!
“Nhớ kĩ lời các cậu nói!”.
Trần Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm bên cạnh Lee Dong Chaeng và Park Chang Jun, mỉm cười, nụ cười đó cứ như lời triệu hồi của thần chết!
Bên tai vang lên tiếng nói của Trần Phong, cảm nhận sự lạnh lẽo trong mắt Trần Phong, dù là Lee Dong Chaeng hay Park Chang Jun đều cảm thấy sởn gai ốc, cảm giác cứ như bị một con thú dữ nhìn chằm chằm.
Trần Phong không nói thêm nữa, mà đi ngang qua hai người Park Chang Jun và Lee Dong Chaeng, đi đến cạnh chiếc Bugatti Veyron màu đen, mở cửa xe, chui vào trong xe, ngồi vào ghế lái, đợi bắt đầu trận đua.
“Sư phụ, anh ta tràn ngập địch ý với chúng ta, có cần em liên lạc với trong nước để chuẩn bị ứng phó sẵn, đề phòng bất trắc không?”, cùng lúc đó, Lee Dong Chaeng định thần lại từ trong sự kinh hãi ban nãy, hỏi ý.
“Không cần, cậu ta không dám làm gì chúng ta”.
Park Chang Jun tự tin ra mặt, gia tộc Park là một trong những gia tộc giàu có của CL, có sức mạnh đáng sợ trong nước CL, thậm chí có thể ảnh hưởng đến giới chính trị.
Anh ta không tin sau khi Trần Phong thua trận đua dám mạo hiểm với cái giá đắt là đắc tội gia tộc Park Chang Jun thậm chí là CL để làm gì với anh ta.
Dù sao thì, việc đó sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai nước Hoa Hạ và CL.
Còn việc Trần Phong thắng trận đua…
Với anh ta mà nói, khả năng này gần như không tồn tại!
Nghe thấy lời Park Chang Jun nói, cảm nhận được sự tự tin của Park Chang Jun, Lee Dong Chaeng hơi đắn đo, cũng hiểu mấu chốt trong đó, nên không vẽ rắn thêm chân nói thêm gì nữa, biết điều rời đi.
Còn Park Chang Jun thì chui vào xe, nhìn đường đua mênh mông vô bờ phía trước, cũng đợi bắt đầu trận đua như Trần Phong.
“Các quý ông, quý bà, trận đua cuối cùng của đại hội đua xe giữa Hoa Hạ và CL sắp bắt đầu! Phía CL vẫn là vua đua xe CL – Park Chang Jun ra trận, còn phía Hoa Hạ thì do Trần Phong ra trận thay cho vua đua xe Hoa Hạ – Quý Hồng!”.
Sau khi Trần Phong và Park Chang Jun lần lượt vào xe, giọng nói êm tai của nhân viên trường đua ngầm vang lên. Giọng của cô vang khắp khoảng không của trường đua xe thông qua loa phóng thanh, phủ lên không khí trước trận đua. “Theo tin tức trường đua chúng tôi nhận được, Trần Phong – tay đua Hoa Hạ, trước hôm nay chưa từng có lịch sử thi đấu đua xe ngầm. Vậy tại sao anh ấy lại muốn thay thế vua đua xe Hoa Hạ – Quý Hồng tham gia thi đấu? Anh ấy có thể thắng vua đua xe CL – Park Chang Jun không? Chúng ta hãy cùng chờ xem!”.
“Anh Phong cố lên!”.
“Cậu Trần tất thắng!”.
“Đánh bại người CL!”.
…
Sau khi nhân viên của trường đua xe ngầm dứt lời, Vũ Văn Bác khua khoắng nắm đấm đầu tiên, gào thét cổ vũ cho Trần Phong, sau đó các tay đua Hoa Hạ bên cạnh cậu ta và khán giả phân bố ở hai bên đường đua cũng nhao nhao vung tay hét to.
Mặc dù họ cho rằng khả năng Trần Phong thắng Park Chang Jun bằng kĩ thuật lái xe cực kì nhỏ, thậm chí không tồn tại, nhưng sâu trong lòng họ vẫn hi vọng Trần Phong có thể làm nên truyền thuyết của giới đua xe ngầm.
“Hì, không ngờ họ lại ảo tưởng người Hoa Hạ kia có thể thắng sư phụ!”
“Nếu tìm đại một con chó, con mèo trên phố cũng có thể thắng sư phụ thì Bảng Xe Đen chính là một trò cười!”.
“Hì, người Hoa Hạ luôn thích sống trong ảo tưởng của mình, đây là một dân tộc tự ti, yếu nhược và đáng thương, ngày trước như vậy, bây giờ cũng thế, sau này vẫn vậy!”.
“Ha, ha, ha…”.