Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 564: Hồn ma
“Cạch, cạch, cạch, cạch, cạch, cạch…”.
Cùng lúc đó, trong bụi cây bên cạnh anh tài của Daito kia, bốn người đàn ông còn lại nghe thấy tiếng súng, nhìn thấy bóng Trần Phong, điên cuồng bóp gò, ánh lửa lập lòe, mưa đạn bắn làm đổ hết lùm cây phía trước, kết quả đến cả một sợi tóc cũng Trần Phong cũng không bắn rụng!
“Chi… Chiba sama, chúng tôi là người tổ 8, tốc độ của cậu ta quá nhanh, mẹ kiếp như ma vậy, chúng tôi căn bản không thể nhắm chuẩn để bắn!”.
“Đúng vậy, chúng tôi căn bản không thể bắn chết cậu ta, hơn nữa kĩ thuật dùng súng của cậu ta quá đáng sợ, mỗi phát súng đều vỡ đầu, ở trong mắt cậu ta chúng tôi cứ như bia ngắm”.
Thấy không bắn trúng Trần Phong được, bốn anh tài còn lại của tổ 8 đều sợ đến mức vã mồ hôi, nỗi sợ đến từ sâu trong linh hồn bao phủ lấy trái tim mỗi người bọn họ, khiến bọn họ không kiềm được mà hét lớn.
“Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!”.
Sau khi họ dứt lời thì Trần Phong cứ như hồn ma xuất hiện phía sau bọn họ, như bọn họ nói, đầu bọn họ bị bắn vỡ như bia ngắm.
“Tổ 8, nói cho tôi biết tình hình hiện giờ thế nào?”.
Trong tòa nhà ba tầng, Chiba Yoshimasa nhăn tít mày lại, hét to.
Không ai trả lời, trong điện thoại không dây là một khoảng im lặng.
Sự im lặng này khiến trong lòng tất cả mọi người đều rùng mình.
Khoảnh khắc này, sự im lặng mang đến cho mọi người cảm giác khó thở và nặng nề.
Bởi vì, tất cả đều biết người của tổ 8 chết cả rồi, đã bị Trần Phong tiêu diệt hết như tổ 9.
“Mọi… mọi người nghe đây, không cần đấu với cậu ta, tập trung hết ở vòng đu quanh như kế hoạch!”.
Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, Chiba Yoshimasa lại lần nữa hét lên ra lệnh.
Trong giọng ông ta tràn ngập phẫn nộ!
Ông ta đã điều tra thông tin của Trần Phong, biết Trần Phong rất mạnh, nhưng mọi việc Trần Phong làm vẫn vượt xa tưởng tượng của ông ta, chẳng khác gì đang tiến hành một trận đồ sát!
“Chiba-kun, ông không phải sợ hãi, cũng không cần căng thẳng”.
Cùng với mệnh lệnh của Chiba Yoshimasa, Mitsui Gessen cũng nhìn ra được sự phẫn nộ và sợ hãi của Chiba Yoshimasa, nên đã nói, giọng điệu trầm thấp mà lạnh nhạt: “Chỉ là chết một vài vật hi sinh thôi, không có gì hết, tối nay cậu ta chắc chắn sẽ chết tại đây”.
“…”.
Chiba Yoshimasa hơi hé miệng, nhưng lại không đáp lại được gì.
Những người vừa nãy chết đều là anh tài của Daito, Mitsui Gessen có thể không để ý, nhưng ông ta không thể không để ý.
Đổi cách nói khác, nếu phía Daito bị tổn thất nặng nề, dù cuối cùng có thành công giết được Trần Phong thì khi về ông ta cũng không biết ăn nói sao với gia tộc Matsushima.
Chiba Yoshimasa không biết là bố con Matsushima Jino đã chết trong tay Trần Phong từ một tiếng trước rồi.
“Mitsui-kun, mặc dù chết vài vật hi sinh không sao hết, nhưng chúng ta cũng không thể cho phép một con chó Hoa Hạ chạy đến đây giết người như ngóe. Chúng ta không thể đợi nữa, giờ qua đó diệt cậu ta luôn!”, Chiba Yoshimasa tức giận nói.
“Được”.
Mitsui Gessen gật đầu, mặc dù ông ta không hề để ý đến cái chết của những anh tài của Daito, nhưng cũng biết mình và Chiba Yoshimasa ở đây, nếu để Trần Phong điên cuồng giết người thì đồn ra ngoài sẽ mất hết mặt mũi của bọn họ.
“Hai đại sư, tôi không đi đâu, tôi muốn lên tầng thượng, xử cậu ta bằng súng bắn tỉa!”.
Lúc này, bóng đen thứ ba trong phòng trầm giọng nói, hắn là sát thủ đẳng cấp nhất Daito. Thủ đoạn hắn giỏi nhất là bắn tỉa, hắn từng giết không dưới 10 võ sĩ Ám Kình bằng súng bắn tỉa.
“Được, Hanamichi-kun, cậu ở tầng thượng, tìm cơ hội bắn chết cậu ta bằng súng bắn tỉa”.
Chiba Yoshimasa gật đầu, sau đó lại lên tiếng nhắc nhở: “Nhưng mà tôi phải nhắc cậu một câu, khả năng xử Trần Phong bằng súng bắn tỉa rất thấp, Trần Phong dù sao cũng là võ sĩ Hóa Kình, võ sĩ đến giai đoạn Hóa Kình thì khả năng cảm ứng với nguy hiểm rất mạnh, cậu rất khó khóa chặt cậu ta để bắn. Đương nhiên, sự tồn tại của cậu cũng là một loại uy hiếp với cậu ta, vừa hay thay thế cho bốn thuộc hạ đã chết của cậu”.
Vừa dứt lời thì Chiba Yoshimasa không nói nữa, trực tiếp đứng dậy xuống dưới với Mitsui Gessen.
Cùng lúc đó, các anh tài của Daito ở bảy tổ còn lại, ai cũng nhanh chóng lao về vòng đu quay ở giữa công viên giải trí từ bốn phương tám hướng như bị điên.
Lúc này đây, họ đều sợ hãi rồi!
Thực sự sợ rồi!
Bởi vì, từ khi Trần Phong xuất hiện đến giờ mới chỉ mấy phút mà bốn sát thủ của tổ chức Daito, hai nhẫn giả của Nhẫn Đường, còn cả ba nhóm anh tài của Daito, tổng cộng 20 người, toàn bộ chết trong tay Trần Phong!
Tất cả hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của họ, nên khiến họ cảm thấy Trần Phong như như một gã đồ tể đi vào bầy cừu, đang giết họ như đang giết cừu.
Bọn họ đã bỏ hoàn toàn suy nghĩ giết Trần Phong, chỉ muốn nhanh chóng chạy đến vòng đu quay, sau đó tập trung lại với nhau.
Như vậy sẽ làm giảm nỗi sợ trong lòng bọn họ, khiến bọn họ có cảm giác an toàn.
Còn về việc giết Trần Phong…
Bỏ mẹ đi!
Đó là việc của hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa phải làm!
Về mặt nào đó thì suy nghĩ của họ đúng, cách làm cũng đúng.
Song…
Mơ thì đẹp nhưng hiện thực thì tàn khốc.
“Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng…”.
Một lúc sau, tiếng súng chói tai lại vang lên, xé rách đường chân trời, phá vỡ sự yên tĩnh ngắn ngủi của công viên giải trí.
Các anh tài của một tổ Daito đột ngột bị những viên đạn gào thét lao đến quét trúng, lần lượt ngã vào vũng máu, chết hết không ai may mắn sống sót.
Tiếng súng đột ngột vang lên lại lần nữa khiến các anh tài của sáu tổ khác kinh hãi, họ vốn đang chạy, hầu như đều vô thức nằm rạp ra đất, không dám động đậy.
“Đừng hoảng loạn, tất cả mọi người khụy gối, tiến lên nhờ sự yểm hộ của của cây cối và cỏ, đừng đứng dậy, như vậy sẽ bị cậu ta phát hiện!”.
Cùng lúc đó, Sazaki Uni phán đoán được Trần Phong cách vòng đu quanh bao xa nhờ tiếng súng, bèn yên tâm to gan lên tiếng nhắc nhở các anh tài của Daito còn lại.
“Chúng tôi lợi dụng cây cỏ yểm hộ rồi nhưng căn bản vô ích, hành tung của cậu ta không ổn định, đột nhiên xuất hiện!”.
“Đúng vậy, còn tiếp tục thế này thì chúng tôi sẽ bị cậu ta giết chết!”.
“Tôi đề nghị đợi Mitsui sama và Chiba sama đến rồi chúng ta qua đó!”.
Sazaki Uni vừa nói xong thì ngay lập tức được đáp lại, một số bị Trần Phong dọa cho vỡ mật, giết đến mức các anh tài của Daito sợ hãi, bò ra đất, run rẩy cả người nói, trong giọng nói tràn ngập sợ hãi.
“Đồ ngu!”.
Cùng lúc đó, Hanamichi Saon đã lên tầng, nghe thấy lời các ánh tài của Daito nói trong bộ đàm, Hanamichi Saon ngay lập tức nổi giận: “Các cậu làm theo lời của Sazaki Uni nói, nhớ kĩ, đây là lệnh! Mẹ kiếp ai càm ràm nữa thì ông đây bắn chết kẻ đó!”.
Hắn còn định lợi dụng các anh tài Daito để thu hút sự chú ý của Trần Phong, nếu các anh tài của Daito đều bò ra đất thì hắn căn bản không thể ám sát Trần Phong.
Hanamichi Saon không lo những anh tài Daito này không nghe lời mình.
Là nòng cốt của thế giới ngầm nước R, Daito lợi dụng hình thức quản lý kim tự tháp như tổ chức đa cấp.
Nói chính xác thì là mô hình quản lý đại lý cấp trên, cấp dưới của tổ chức đa cấp là tham khảo Daito.
Cùng lúc đó, trong bụi cây bên cạnh anh tài của Daito kia, bốn người đàn ông còn lại nghe thấy tiếng súng, nhìn thấy bóng Trần Phong, điên cuồng bóp gò, ánh lửa lập lòe, mưa đạn bắn làm đổ hết lùm cây phía trước, kết quả đến cả một sợi tóc cũng Trần Phong cũng không bắn rụng!
“Chi… Chiba sama, chúng tôi là người tổ 8, tốc độ của cậu ta quá nhanh, mẹ kiếp như ma vậy, chúng tôi căn bản không thể nhắm chuẩn để bắn!”.
“Đúng vậy, chúng tôi căn bản không thể bắn chết cậu ta, hơn nữa kĩ thuật dùng súng của cậu ta quá đáng sợ, mỗi phát súng đều vỡ đầu, ở trong mắt cậu ta chúng tôi cứ như bia ngắm”.
Thấy không bắn trúng Trần Phong được, bốn anh tài còn lại của tổ 8 đều sợ đến mức vã mồ hôi, nỗi sợ đến từ sâu trong linh hồn bao phủ lấy trái tim mỗi người bọn họ, khiến bọn họ không kiềm được mà hét lớn.
“Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!”.
Sau khi họ dứt lời thì Trần Phong cứ như hồn ma xuất hiện phía sau bọn họ, như bọn họ nói, đầu bọn họ bị bắn vỡ như bia ngắm.
“Tổ 8, nói cho tôi biết tình hình hiện giờ thế nào?”.
Trong tòa nhà ba tầng, Chiba Yoshimasa nhăn tít mày lại, hét to.
Không ai trả lời, trong điện thoại không dây là một khoảng im lặng.
Sự im lặng này khiến trong lòng tất cả mọi người đều rùng mình.
Khoảnh khắc này, sự im lặng mang đến cho mọi người cảm giác khó thở và nặng nề.
Bởi vì, tất cả đều biết người của tổ 8 chết cả rồi, đã bị Trần Phong tiêu diệt hết như tổ 9.
“Mọi… mọi người nghe đây, không cần đấu với cậu ta, tập trung hết ở vòng đu quanh như kế hoạch!”.
Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, Chiba Yoshimasa lại lần nữa hét lên ra lệnh.
Trong giọng ông ta tràn ngập phẫn nộ!
Ông ta đã điều tra thông tin của Trần Phong, biết Trần Phong rất mạnh, nhưng mọi việc Trần Phong làm vẫn vượt xa tưởng tượng của ông ta, chẳng khác gì đang tiến hành một trận đồ sát!
“Chiba-kun, ông không phải sợ hãi, cũng không cần căng thẳng”.
Cùng với mệnh lệnh của Chiba Yoshimasa, Mitsui Gessen cũng nhìn ra được sự phẫn nộ và sợ hãi của Chiba Yoshimasa, nên đã nói, giọng điệu trầm thấp mà lạnh nhạt: “Chỉ là chết một vài vật hi sinh thôi, không có gì hết, tối nay cậu ta chắc chắn sẽ chết tại đây”.
“…”.
Chiba Yoshimasa hơi hé miệng, nhưng lại không đáp lại được gì.
Những người vừa nãy chết đều là anh tài của Daito, Mitsui Gessen có thể không để ý, nhưng ông ta không thể không để ý.
Đổi cách nói khác, nếu phía Daito bị tổn thất nặng nề, dù cuối cùng có thành công giết được Trần Phong thì khi về ông ta cũng không biết ăn nói sao với gia tộc Matsushima.
Chiba Yoshimasa không biết là bố con Matsushima Jino đã chết trong tay Trần Phong từ một tiếng trước rồi.
“Mitsui-kun, mặc dù chết vài vật hi sinh không sao hết, nhưng chúng ta cũng không thể cho phép một con chó Hoa Hạ chạy đến đây giết người như ngóe. Chúng ta không thể đợi nữa, giờ qua đó diệt cậu ta luôn!”, Chiba Yoshimasa tức giận nói.
“Được”.
Mitsui Gessen gật đầu, mặc dù ông ta không hề để ý đến cái chết của những anh tài của Daito, nhưng cũng biết mình và Chiba Yoshimasa ở đây, nếu để Trần Phong điên cuồng giết người thì đồn ra ngoài sẽ mất hết mặt mũi của bọn họ.
“Hai đại sư, tôi không đi đâu, tôi muốn lên tầng thượng, xử cậu ta bằng súng bắn tỉa!”.
Lúc này, bóng đen thứ ba trong phòng trầm giọng nói, hắn là sát thủ đẳng cấp nhất Daito. Thủ đoạn hắn giỏi nhất là bắn tỉa, hắn từng giết không dưới 10 võ sĩ Ám Kình bằng súng bắn tỉa.
“Được, Hanamichi-kun, cậu ở tầng thượng, tìm cơ hội bắn chết cậu ta bằng súng bắn tỉa”.
Chiba Yoshimasa gật đầu, sau đó lại lên tiếng nhắc nhở: “Nhưng mà tôi phải nhắc cậu một câu, khả năng xử Trần Phong bằng súng bắn tỉa rất thấp, Trần Phong dù sao cũng là võ sĩ Hóa Kình, võ sĩ đến giai đoạn Hóa Kình thì khả năng cảm ứng với nguy hiểm rất mạnh, cậu rất khó khóa chặt cậu ta để bắn. Đương nhiên, sự tồn tại của cậu cũng là một loại uy hiếp với cậu ta, vừa hay thay thế cho bốn thuộc hạ đã chết của cậu”.
Vừa dứt lời thì Chiba Yoshimasa không nói nữa, trực tiếp đứng dậy xuống dưới với Mitsui Gessen.
Cùng lúc đó, các anh tài của Daito ở bảy tổ còn lại, ai cũng nhanh chóng lao về vòng đu quay ở giữa công viên giải trí từ bốn phương tám hướng như bị điên.
Lúc này đây, họ đều sợ hãi rồi!
Thực sự sợ rồi!
Bởi vì, từ khi Trần Phong xuất hiện đến giờ mới chỉ mấy phút mà bốn sát thủ của tổ chức Daito, hai nhẫn giả của Nhẫn Đường, còn cả ba nhóm anh tài của Daito, tổng cộng 20 người, toàn bộ chết trong tay Trần Phong!
Tất cả hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của họ, nên khiến họ cảm thấy Trần Phong như như một gã đồ tể đi vào bầy cừu, đang giết họ như đang giết cừu.
Bọn họ đã bỏ hoàn toàn suy nghĩ giết Trần Phong, chỉ muốn nhanh chóng chạy đến vòng đu quay, sau đó tập trung lại với nhau.
Như vậy sẽ làm giảm nỗi sợ trong lòng bọn họ, khiến bọn họ có cảm giác an toàn.
Còn về việc giết Trần Phong…
Bỏ mẹ đi!
Đó là việc của hai người Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa phải làm!
Về mặt nào đó thì suy nghĩ của họ đúng, cách làm cũng đúng.
Song…
Mơ thì đẹp nhưng hiện thực thì tàn khốc.
“Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng…”.
Một lúc sau, tiếng súng chói tai lại vang lên, xé rách đường chân trời, phá vỡ sự yên tĩnh ngắn ngủi của công viên giải trí.
Các anh tài của một tổ Daito đột ngột bị những viên đạn gào thét lao đến quét trúng, lần lượt ngã vào vũng máu, chết hết không ai may mắn sống sót.
Tiếng súng đột ngột vang lên lại lần nữa khiến các anh tài của sáu tổ khác kinh hãi, họ vốn đang chạy, hầu như đều vô thức nằm rạp ra đất, không dám động đậy.
“Đừng hoảng loạn, tất cả mọi người khụy gối, tiến lên nhờ sự yểm hộ của của cây cối và cỏ, đừng đứng dậy, như vậy sẽ bị cậu ta phát hiện!”.
Cùng lúc đó, Sazaki Uni phán đoán được Trần Phong cách vòng đu quanh bao xa nhờ tiếng súng, bèn yên tâm to gan lên tiếng nhắc nhở các anh tài của Daito còn lại.
“Chúng tôi lợi dụng cây cỏ yểm hộ rồi nhưng căn bản vô ích, hành tung của cậu ta không ổn định, đột nhiên xuất hiện!”.
“Đúng vậy, còn tiếp tục thế này thì chúng tôi sẽ bị cậu ta giết chết!”.
“Tôi đề nghị đợi Mitsui sama và Chiba sama đến rồi chúng ta qua đó!”.
Sazaki Uni vừa nói xong thì ngay lập tức được đáp lại, một số bị Trần Phong dọa cho vỡ mật, giết đến mức các anh tài của Daito sợ hãi, bò ra đất, run rẩy cả người nói, trong giọng nói tràn ngập sợ hãi.
“Đồ ngu!”.
Cùng lúc đó, Hanamichi Saon đã lên tầng, nghe thấy lời các ánh tài của Daito nói trong bộ đàm, Hanamichi Saon ngay lập tức nổi giận: “Các cậu làm theo lời của Sazaki Uni nói, nhớ kĩ, đây là lệnh! Mẹ kiếp ai càm ràm nữa thì ông đây bắn chết kẻ đó!”.
Hắn còn định lợi dụng các anh tài Daito để thu hút sự chú ý của Trần Phong, nếu các anh tài của Daito đều bò ra đất thì hắn căn bản không thể ám sát Trần Phong.
Hanamichi Saon không lo những anh tài Daito này không nghe lời mình.
Là nòng cốt của thế giới ngầm nước R, Daito lợi dụng hình thức quản lý kim tự tháp như tổ chức đa cấp.
Nói chính xác thì là mô hình quản lý đại lý cấp trên, cấp dưới của tổ chức đa cấp là tham khảo Daito.