• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy! (5 Viewers)

  • CHƯƠNG 22: GIÁM ĐỊNH THÂN NHÂN

CHƯƠNG 22: GIÁM ĐỊNH THÂN NHÂN


Đứa trẻ? Đứa trẻ nào?



Copy từ web VietWriter


Tay đẩy cửa của Tống Huyền theo bản năng dừng lại, trong đầu đột nhiên nhớ lại đứa trẻ dáng dấp rất giống Đường Hạo Tuấn, trong lòng bắt đầu bất an.


Bên trong phòng làm việc, Đường Hạo Tuần lật tài liệu trong tay, ánh mắt khẽ run: “Thằng bé còn có một em gái?"


"Đúng vậy, bọn họ là sinh đôi khác trứng, anh trai tên Tống Hải Dương, em gái tên Tống Dĩnh Nhi, trước mắt đang học ở mẫu giáo Ánh Dương Trình Hiệp trả lời. Nghe đến đây, cả người Tống Huyền cả kinh thất sắc.



Đọc tiếp tại VietWriter nhé !


Anh trai và em gái, lại họ Tống, rõ ràng đang nói hai đứa bé bên người Tống Vy.


Không nghĩ tới Đường Hạo Tuấn lại từng gặp một người trong đó, hơn nữa còn nghi ngờ, với tính cách của anh, một khi hoài nghi sẽ tiếp tục điều tra tiếp, nhỡ tra ra hai đứa bé kia thật là của anh, vậy lời nói dối năm đó của cô ta không dối gạt được nữa.


Đến lúc đó, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta. Nên làm gì đây?


Mặt Tổng Huyền trắng như tờ giấy, trong lòng vô cùng sợ hãi.


Lúc này, trong phòng làm việc Đường Hạo Tuấn nhìn chằm chằm tài liệu của hai đứa bé trên tay, ánh mắt sáng sáng tối tối không biết đang suy nghĩ gì.


Qua một lúc lâu, anh buông tài liệu, trầm giọng nói: "Để nhà trẻ sắp xếp một lần kiểm tra sức khỏe, buổi chiều trước khi tan làm, lấy được mẫu máu của hai đứa bé kia" "Tổng giám đốc ngài muốn cho hai đứa bé kia làm một lần giám định thân nhân?" Trình Hiệp hỏi.


Đường Hạo Tuấn từ chối cho ý kiến. Trình Hiệp gật đầu một cái: “Tôi biết rồi, tôi lập tức đi sắp xếp" Nghe tiếng bước chân tạch tạch tạch đang tiến gần, thần sắc Tống Huyền ngoài cửa khẩn trương lấm lét nhìn trái phải, cuối cùng nhìn đến bên cạnh phòng làm việc thư kí, mở cửa né vào.


Mấy thư ký bên trong thấy cô ta xông vào, còn bị cô ta dọa sợ hết hồn. "Chủ nhiệm Tống, cô có chuyện gì không?" Thư ký trưởng mỉm cười hỏi cô ta.


Tống Huyền không để ý đến, chỉ dính sát trên cánh cửa xuyên thấu qua mắt mèo nhìn ra ngoài, sau khi thấy bên ngoài bóng người Trình Hiệp biến mất ở cửa thang máy, cô ta mới mở cửa ra đi.


Cũng may, không bị phát hiện. Tống Huyền vỗ ngực một cái, nhưng một giây kế tiếp, biểu cảm của cô ta đột nhiên phiền muộn.





Tống Vy cúi đầu thổi mấy cái, cũng không quên con trai lớn, vẫy vẫy tay với con trai: “Hải Dương bé ngoan cũng tới đây, mẹ thổi cho con một chút."


"Con cũng không đau" Tuy Tống Hải Dương nói như vậy, nhưng cánh tay cũng rất thành thực đưa tới trước mặt Tống Vy.


Tống Vy nhìn cậu bé một cái, có chút dở khóc dở cười. Cũng không biết cái tính miệng một đằng tâm một nẻo này là học của ai. Sau khi thổi vết tiêm trên cánh tay cho hai bé cưng, Tống Vy dắt hai bé rời mẫu giáo.


Trong chiếc xe tầm thường ngoài mẫu giáo, một người đàn ông đưa mắt nhìn hướng ba mẹ con rời đi, cầm điện thoại ra gọi một cú điện thoại: “Tổng giám đốc, hai đứa bé kia bị mẹ bọn họ đón đi rồi."


"Biết rồi." Mặt Đường Hạo Tuấn không cảm xúc trả lời một câu, ngắt điện thoại. Từ đầu đến cuối, anh cũng không hỏi mẹ hai đứa bé kia là ai.


Anh để ý, chẳng qua là hai đứa bé kia, còn mẹ của bọn chúng, anh cũng không để bụng. "Tổng giám đốc, kết quả giám định đã có." Lúc này, Trình Hiệp cầm một túi văn kiện đi vào phòng làm việc. Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Thế nào?" Trình Hiệp lắc đầu một cái, đưa túi văn kiện cho anh: “Bọn họ cũng không phải là con của ngài"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 191-195
Giang Long chiến thần
Giang Long chiến thần
Long tế chí tôn
  • Cố Tiểu Tam

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom