Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2176
Chương 2176
Cô gào thét một trận làm Trình Hiệp ngơ ngẩn cả người, một hồi lâu sau mới phản ứng lại được, sau khi tiêu hóa câu chữ trong lời nói của cô, rốt cuộc cũng đã hiểu có chuyện gì xảy ra.
Hóa ra là mợ chủ đã nghĩ thông rồi, muốn chủ động làm hòa với sếp Đường.
Nhưng sếp Đường đã không nghe điện thoại, khiến mợ chủ lo lắng bất an.
Được rồi, bọn họ có lỗi với mợ chủ, nhưng mà bọn họ cũng không còn cách nào khác.
Thở dài một hơi, Trình Hiệp vuốt huyệt thái dương: “Cô Trần, cô cũng đừng có mắng tôi, sếp Đường không nghe điện thoại chắc chắn là có chuyện gì đó nên mới không tiện nghe, cho nên mới để tôi nghe.”
“Hừ, vậy tại sao ngay từ đầu anh lại không nghe đi?” Trần Châu Ánh bực bội nói.
Tống Vy nghe thấy không phải là Đường Hạo Tuấn cố ý không chịu nghe điện thoại của cô, mà là bận việc, trái tim nơi cổ họng cũng đã có thể rơi xuống chỗ cũ, cả người thả lỏng hơn nhiều, gương mặt trắng bệt cũng dần dần hồng hào hơn.
Là cô đã hiểu lầm anh rồi.
Cũng đúng, anh ấy không nghe điện thoại là bởi vì bận rộn nhiều chuyện, làm sao có thể nghe được?
Là do cô suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là hiện tại đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh, Đường Hạo Tuấn không nghe điện thoại của cô là do anh cố ý, cũng không suy nghĩ đến chuyện có lẽ là Đường Hạo Tuấn đang bận rộn, đây là lỗi của cô.
Là do tố chất thần kinh của cô.
Chờ đến khi anh trở về, cô sẽ xin lỗi anh thật đàng hoàng.
Nghĩ đến đây, Tống Vy làm một động tác với Trần Châu Ánh, ra hiệu cho Trần Châu Ánh trước tiên đừng cãi nhau với Trình Hiệp, sau đó cô nói với Trình Hiệp ở đầu dây bên kia: “Trợ lý Đường, Hạo Tuấn đang bận chuyện gì vậy, có phải là xảy ra chuyện gì rồi không? Anh nói cho tôi biết đi, tôi muốn biết tình huống hiện tại của Hạo Tuấn, nếu không thì trong lòng tôi không thể nào bình tĩnh được.”
Nghe thấy vẻ lo lắng và sự khẩn trương trong giọng nói của Tống Vy, Trình Hiệp cũng nghiêm túc: “Mợ chủ đừng lo lắng, tổng giám đốc rất tốt, hiện tại không có chuyện gì xảy ra. Hôm nay tổng giám đốc đi ra ngoài chỉ là xem chuẩn bị đến đâu, cô cũng biết rồi đó, chúng tôi sẽ bắt đầu cuộc quyết đấu cuối cùng với Đường Hạo Minh, cho nên về phương diện trang bị đương nhiên vẫn phải chuẩn bị cho cẩn thận.”
“Thì ra là thế.” Tống Vy gật đầu, trong lòng được thả lỏng.
Chỉ cần Đường Hạo Tuấn không xảy ra chuyện gì là tốt rồi, thế thì cô đã an tâm.
“À đúng rồi mợ chủ, lúc nãy cô Trần nói là cô đã chịu nghe lời của tổng giám đốc tạm thời rời khỏi đây.” Lúc này, Trình Hiệp hỏi lại.
Tống Vy đáp lời: “Đúng.”
“Vậy thì tốt quá, một lát nữa tôi sẽ nói cho tổng giám đốc nghe, lúc này tổng giám đốc đang họp với người bán vũ khí, cho nên điện thoại vẫn luôn ở chỗ tôi, hồi nãy là do tôi đang nói chuyện điện thoại với người khác cho nên không kịp thời nghe máy, tôi xin lỗi mợ chủ, để cô…”
“Không sao đâu.” Trình Hiệp vẫn chưa nói xong thì Tống Vy đã đánh gãy lời anh ta, cô lắc đầu biểu thị mình không để bụng.
Cô chỉ cần biết Đường Hạo Tuấn không nhận điện thoại của cô là do bận mà không phải là cố ý không nhận, trong lòng đã rất vui vẻ rồi.
Còn chuyện khác, cô có thể hiểu được.
Cô gào thét một trận làm Trình Hiệp ngơ ngẩn cả người, một hồi lâu sau mới phản ứng lại được, sau khi tiêu hóa câu chữ trong lời nói của cô, rốt cuộc cũng đã hiểu có chuyện gì xảy ra.
Hóa ra là mợ chủ đã nghĩ thông rồi, muốn chủ động làm hòa với sếp Đường.
Nhưng sếp Đường đã không nghe điện thoại, khiến mợ chủ lo lắng bất an.
Được rồi, bọn họ có lỗi với mợ chủ, nhưng mà bọn họ cũng không còn cách nào khác.
Thở dài một hơi, Trình Hiệp vuốt huyệt thái dương: “Cô Trần, cô cũng đừng có mắng tôi, sếp Đường không nghe điện thoại chắc chắn là có chuyện gì đó nên mới không tiện nghe, cho nên mới để tôi nghe.”
“Hừ, vậy tại sao ngay từ đầu anh lại không nghe đi?” Trần Châu Ánh bực bội nói.
Tống Vy nghe thấy không phải là Đường Hạo Tuấn cố ý không chịu nghe điện thoại của cô, mà là bận việc, trái tim nơi cổ họng cũng đã có thể rơi xuống chỗ cũ, cả người thả lỏng hơn nhiều, gương mặt trắng bệt cũng dần dần hồng hào hơn.
Là cô đã hiểu lầm anh rồi.
Cũng đúng, anh ấy không nghe điện thoại là bởi vì bận rộn nhiều chuyện, làm sao có thể nghe được?
Là do cô suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là hiện tại đang trong thời kỳ chiến tranh lạnh, Đường Hạo Tuấn không nghe điện thoại của cô là do anh cố ý, cũng không suy nghĩ đến chuyện có lẽ là Đường Hạo Tuấn đang bận rộn, đây là lỗi của cô.
Là do tố chất thần kinh của cô.
Chờ đến khi anh trở về, cô sẽ xin lỗi anh thật đàng hoàng.
Nghĩ đến đây, Tống Vy làm một động tác với Trần Châu Ánh, ra hiệu cho Trần Châu Ánh trước tiên đừng cãi nhau với Trình Hiệp, sau đó cô nói với Trình Hiệp ở đầu dây bên kia: “Trợ lý Đường, Hạo Tuấn đang bận chuyện gì vậy, có phải là xảy ra chuyện gì rồi không? Anh nói cho tôi biết đi, tôi muốn biết tình huống hiện tại của Hạo Tuấn, nếu không thì trong lòng tôi không thể nào bình tĩnh được.”
Nghe thấy vẻ lo lắng và sự khẩn trương trong giọng nói của Tống Vy, Trình Hiệp cũng nghiêm túc: “Mợ chủ đừng lo lắng, tổng giám đốc rất tốt, hiện tại không có chuyện gì xảy ra. Hôm nay tổng giám đốc đi ra ngoài chỉ là xem chuẩn bị đến đâu, cô cũng biết rồi đó, chúng tôi sẽ bắt đầu cuộc quyết đấu cuối cùng với Đường Hạo Minh, cho nên về phương diện trang bị đương nhiên vẫn phải chuẩn bị cho cẩn thận.”
“Thì ra là thế.” Tống Vy gật đầu, trong lòng được thả lỏng.
Chỉ cần Đường Hạo Tuấn không xảy ra chuyện gì là tốt rồi, thế thì cô đã an tâm.
“À đúng rồi mợ chủ, lúc nãy cô Trần nói là cô đã chịu nghe lời của tổng giám đốc tạm thời rời khỏi đây.” Lúc này, Trình Hiệp hỏi lại.
Tống Vy đáp lời: “Đúng.”
“Vậy thì tốt quá, một lát nữa tôi sẽ nói cho tổng giám đốc nghe, lúc này tổng giám đốc đang họp với người bán vũ khí, cho nên điện thoại vẫn luôn ở chỗ tôi, hồi nãy là do tôi đang nói chuyện điện thoại với người khác cho nên không kịp thời nghe máy, tôi xin lỗi mợ chủ, để cô…”
“Không sao đâu.” Trình Hiệp vẫn chưa nói xong thì Tống Vy đã đánh gãy lời anh ta, cô lắc đầu biểu thị mình không để bụng.
Cô chỉ cần biết Đường Hạo Tuấn không nhận điện thoại của cô là do bận mà không phải là cố ý không nhận, trong lòng đã rất vui vẻ rồi.
Còn chuyện khác, cô có thể hiểu được.
Bình luận facebook