Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2174
Chương 2174
Điện thoại đổ chuông, hai mắt Tống Vy nhìn chằm trong vào màn hình điện thoại, hai tay cũng đang siết chặt, hô hấp căng cứng, nhịp tim lại tăng nhanh.
Có thể thấy rõ cô đang rất khẩn trương.
Nói tới thì cũng buồn cười, Đường Hạo Tuấn là chồng cô, bình thường cô gọi điện thoại cho anh vô cùng tự nhiên, trong lòng tràn đầy mong chờ.
Mà bây giờ sau mấy ngày liên tiếp chiến tranh lạnh với nhau, gọi điện thoại cho anh mà cô lại căng thẳng như thế.
Đây là di chứng của việc tình cảm lạnh nhạt.
Nếu như tiếp tục lạnh nhạt, cô càng không dám gọi điện thoại cho Đường Hạo Tuấn, chỉ sợ là gặp nhau hoặc nói chuyện cũng không dám mở miệng, còn nếu mở miệng rồi thì nói chuyện cũng không còn thân mật không kẽ hở như trước kia, sẽ chỉ lạnh nhạt hơn.
Cho nên, Trần Châu Ánh nói đúng, chiến tranh lạnh thì có thể giữa vợ chồng không thể nào không có cãi nhau.
Nhưng mà tuyệt đối phải biết điểm dừng, đừng cứ mãi phớt lờ nhau, nếu không thì cho dù tình cảm có tốt đến đâu đi nữa nó cũng sẽ đi đến hồi kết.
Điện thoại đổ chuông, nhưng mà kỳ lạ là không có người nghe máy.
Điều này khiến sắc mặt Tống Vy tối xuống, trong lòng có chút luống cuống.
Cô cắn cắn môi, có hơi không chắc chắn mà nói: “Cậu nói xem có phải là anh ấy cố ý không nhận điện thoại của tớ không?”
Trần Châu Ánh vội vàng lắc đầu: “Sẽ không đâu, chắc chắn là sẽ không làm, sao sếp Đường có thể cố ý không nghe điện thoại của cậu được chứ.”
“Có thật không?” Tống Vy ngẩng đầu lên nhìn cô: “Vốn dĩ anh ấy là một người có tính tình kiêu ngạo, lạnh nhạt, mấy ngày nay lại chiến tranh lạnh với nhau, tớ và anh ấy đều phớt lờ đối phương. Trong khoảng thời gian này, anh ấy không chủ động nói với tớ một câu nào, cũng không chủ động liên lạc cho tớ.
Có thể thấy được anh ấy là một người rất kiêu ngạo.
“Cho nên, anh ấy không thể làm được chuyện không nghe điện thoại của tớ.”
Lời này làm Trần Châu Ánh không biết phải nói như thế nào.
Đúng là như thế, cô cũng không biết có phải là do sếp Đường cố ý không nghe điện thoại không.
Dù sao thì cô không hiểu rõ người đàn ông này.
Nhưng mà có rất nhiều cặp vợ chồng chiến tranh lạnh với nhau, quả thật có người muốn hạ một bước, nhưng mà người bên kia vẫn kiên quyết không lùi, tình trạng này có rất nhiều.
Cho nên, cô cũng không biết là sếp Đường có phải là loại người này không.
Mà bây giờ chuyện mà cô có thể làm đó chính là an ủi Tống Vy.
Nếu quả thật là như vậy, cô hi vọng sếp Đường có thể nhượng bộ, có thể bỏ qua vài tiếng chuông điện thoại của Vy Vy, nhưng đừng tiếp tục không thèm quan tâm.
Cứ lạnh nhạt thì sẽ thật sự tìm đường chết.
Dù sao thì Vy Vy đã hiểu rõ rồi, đã đồng ý nhượng bộ, nếu như sếp Đường không muốn, vậy thì Vy Vy sẽ tiếp tục chiến tranh lạnh với sếp Đường.
Đồng thời, cuộc chiến tranh lạnh lần này sẽ nghiêm trọng hơn.
Điện thoại đổ chuông, hai mắt Tống Vy nhìn chằm trong vào màn hình điện thoại, hai tay cũng đang siết chặt, hô hấp căng cứng, nhịp tim lại tăng nhanh.
Có thể thấy rõ cô đang rất khẩn trương.
Nói tới thì cũng buồn cười, Đường Hạo Tuấn là chồng cô, bình thường cô gọi điện thoại cho anh vô cùng tự nhiên, trong lòng tràn đầy mong chờ.
Mà bây giờ sau mấy ngày liên tiếp chiến tranh lạnh với nhau, gọi điện thoại cho anh mà cô lại căng thẳng như thế.
Đây là di chứng của việc tình cảm lạnh nhạt.
Nếu như tiếp tục lạnh nhạt, cô càng không dám gọi điện thoại cho Đường Hạo Tuấn, chỉ sợ là gặp nhau hoặc nói chuyện cũng không dám mở miệng, còn nếu mở miệng rồi thì nói chuyện cũng không còn thân mật không kẽ hở như trước kia, sẽ chỉ lạnh nhạt hơn.
Cho nên, Trần Châu Ánh nói đúng, chiến tranh lạnh thì có thể giữa vợ chồng không thể nào không có cãi nhau.
Nhưng mà tuyệt đối phải biết điểm dừng, đừng cứ mãi phớt lờ nhau, nếu không thì cho dù tình cảm có tốt đến đâu đi nữa nó cũng sẽ đi đến hồi kết.
Điện thoại đổ chuông, nhưng mà kỳ lạ là không có người nghe máy.
Điều này khiến sắc mặt Tống Vy tối xuống, trong lòng có chút luống cuống.
Cô cắn cắn môi, có hơi không chắc chắn mà nói: “Cậu nói xem có phải là anh ấy cố ý không nhận điện thoại của tớ không?”
Trần Châu Ánh vội vàng lắc đầu: “Sẽ không đâu, chắc chắn là sẽ không làm, sao sếp Đường có thể cố ý không nghe điện thoại của cậu được chứ.”
“Có thật không?” Tống Vy ngẩng đầu lên nhìn cô: “Vốn dĩ anh ấy là một người có tính tình kiêu ngạo, lạnh nhạt, mấy ngày nay lại chiến tranh lạnh với nhau, tớ và anh ấy đều phớt lờ đối phương. Trong khoảng thời gian này, anh ấy không chủ động nói với tớ một câu nào, cũng không chủ động liên lạc cho tớ.
Có thể thấy được anh ấy là một người rất kiêu ngạo.
“Cho nên, anh ấy không thể làm được chuyện không nghe điện thoại của tớ.”
Lời này làm Trần Châu Ánh không biết phải nói như thế nào.
Đúng là như thế, cô cũng không biết có phải là do sếp Đường cố ý không nghe điện thoại không.
Dù sao thì cô không hiểu rõ người đàn ông này.
Nhưng mà có rất nhiều cặp vợ chồng chiến tranh lạnh với nhau, quả thật có người muốn hạ một bước, nhưng mà người bên kia vẫn kiên quyết không lùi, tình trạng này có rất nhiều.
Cho nên, cô cũng không biết là sếp Đường có phải là loại người này không.
Mà bây giờ chuyện mà cô có thể làm đó chính là an ủi Tống Vy.
Nếu quả thật là như vậy, cô hi vọng sếp Đường có thể nhượng bộ, có thể bỏ qua vài tiếng chuông điện thoại của Vy Vy, nhưng đừng tiếp tục không thèm quan tâm.
Cứ lạnh nhạt thì sẽ thật sự tìm đường chết.
Dù sao thì Vy Vy đã hiểu rõ rồi, đã đồng ý nhượng bộ, nếu như sếp Đường không muốn, vậy thì Vy Vy sẽ tiếp tục chiến tranh lạnh với sếp Đường.
Đồng thời, cuộc chiến tranh lạnh lần này sẽ nghiêm trọng hơn.