-
Chương 2211-2215
Chương 2211 Yên Sơn Lão Nhân
Lục Ly sử dụng chiến giáp Linh Ẩn để ẩn thân, hắn biết Yên Sơn Lão Nhân có thể nhìn ra. Có điều không vấn đề, hắn đang muốn Yên Sơn Lão Nhân đến gần hắn, như thế hắn có thể một lần giết gọn Yên Sơn Lão Nhân. Đồng thời Lục Ly bắt đầu lặng lẽ thả ra hư không trùng, ẩn nấp trong lòng đất. Mặt khác ba ngọn núi nhỏ bên người hắn cũng xuất hiện, đặt ở trên mặt đất, nhìn trông rất giống ba hòn đá nhỏ, không có gì đáng chú ý. Đối mặt với cường giả thành danh đã lâu, Lục Ly không thể có chút bất cẩn, bằng không hắn sẽ chết rất thê thảm. Bất kể người nào đã thành danh đều có chỗ độc đáo hơn người, đều có thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ, khinh địch chính là tự tìm cái chết. - Hửm? Ở bên dưới đại sơn, Yên Sơn Lão Nhân phát hiện ra Lục Ly, Lục Ly ẩn thân ngồi xếp bằng trong một cái sơn động, có vẻ đang ở đây tiềm tu. Vấn đề là... Tòa đại sơn này là địa bàn của Vương gia thành Nguyệt Nha, trên núi không có bất kỳ võ giả nào, chỉ có một mình Lục Ly tiềm tu? Như vậy dù là người nào cũng thấy hoài nghi. Yên Sơn Lão Nhân ẩn nấp ở chân núi ròng rã nửa nén nhang, hắn bất động Lục Ly cũng không động, bởi vì mục đích của Yên Sơn Lão Nhân là công thành. Lục Ly đã nhìn thấy vòng bảo vệ của thành trì, không gọi là quá mạnh, nhưng vẫn có thể ngăn trở mấy lần công kích của Yên Sơn Lão Nhân. Cho nên nếu Yên Sơn Lão Nhân không công kích hắn mà đi công kích thành, hắn sẽ có đủ thời gian công kích Yên Sơn Lão Nhân. Đương nhiên tốt nhất là Yên Sơn Lão Nhân lặng lẽ đến đánh lén hắn, một khi tới gần hắn, hắn nắm chắc bảy phần giết được Yên Sơn Lão Nhân. - Hành động! Lại trôi qua một nén nhang, Yên Sơn Lão Nhân di chuyển, im lặng đi lên núi giống như một con báo. Thuật tiềm ẩn của hắn rất mạnh, mỗi lần hắn bất động sẽ hòa vào thiên địa, Lục Ly không tài nào cảm ứng được. Mỗi lần Yên Sơn Lão Nhân đều chạy ngang mười mấy trượng, cơ hồ không có bất kỳ tiếng động, nếu không phải Lục Ly cảm ứng không gian rất nhạy cảm, chắc chắn sẽ không cảm ứng được. Lục Ly ngồi xếp chân trong sơn cốc, ngồi im như phỗng, hơn nữa hơi thở thân thể còn không dao động, trông giống như một vĩ lão cao tăng đang nhập định. Không lâu sau Yên Sơn Lão Nhân đã lên đến đỉnh, sau đó hắn không nhúc nhích. Hắn cực kỳ nhẫn nại, giống như một lão hồ ly ngàn năm, có lẽ hắn đang xác định có an toàn tuyệt đối không mới ra tay công kích Lục Ly. Lục Ly lại càng kiên nhẫn hơn, bởi vì hắn lúc nào cũng có thể khống chế thế cục, chỉ cần Yên Sơn Lão Nhân di chuyển hắn sẽ biết. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dùng lực lực lượng không gian trấn áp. Cho dù không thể hoàn toàn trấn áp Yên Sơn Lão Nhân, nhưng chắc chắn sẽ khiến tốc độ hắn giảm đi rất nhiều. Lần này Yên Sơn Lão Nhân lại đợi ròng rã hơn nửa giờ, sau khi xác định Lục Ly không có bất kỳ bất thường hắn mới di chuyển. hắn nhảy lên như một con cuồng long, trong tay xuất hiện một chiến kích, vọt tới phía Lục Ly. Hừ! Lúc Yên Sơn Lão Nhân còn cách mấy trăm trượng, Lục Ly hừ một tiếng nặng nề, phất tay một cái, lực lượng thiên địa ập xuống, Lục Ly bay lên trời. - Hửm? Lục Ly vừa bay lên thì thấy không bình thường, bởi vì bóng người trên không trung kia lần lượt vỡ ra từng mảnh. “Đây là hư ảnh!” Con mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, thần niệm quét tới xung quanh như thủy triều tuôn, có điều hắn dò xét bốn phía một lượt, không phát hiện ra bất kỳ thứ gì. Một nhiên một luồng sánh khẽ làm không gian rung động, một thân cây phía xa sáng lên một luồng hàn quang, sau đó nổ tung thành nghìn vạn mảnh nhỏ như những lưỡi kiếm sắc bén phóng về phía Lục Ly. - Nha Mạo! Lục Ly chợt thét lên một tiếng, một tòa Thần Sơn bên người lập tức biến lớn thành chu vi một trượng, chắn trước mặt hắn. Ầm ầm ầm! Rất nhiều hàn quang bị chặn lại, nhưng những hàn quang khác lại lượn vòng ra, xông đến Lục Ly từ các hướng còn lại. - Nha Ngao, Nha Cổ! Lục Ly quát lớn, hai tòa Thần Sơn ở hai mặt khác nhau lại biến lớn thành chu vi một trượng, ba tòa Thần Sơn nhanh chóng bay vòng quanh Lục Ly, cản tất cả hàn quang lại. - Hây! Ngay lúc hàn quang biến mất, tay Lục Ly xuất hiện Đồ Ma chiến đao, tầng tầng lớp lớp đánh về bóng người bên dưới gốc đại thụ. Một luồng ánh đao kinh thiên xuất hiện, tiếp theo xoay vòng giữa không trung hai lần, cuối cùng tầng tầng bổ xuống bóng đen bên dưới gốc đại thụ. - Không đúng, lại là hư ảnh! Lục Ly phát hiện ánh đao vẫn chưa bổ trúng, bóng đen kia đã dần dần tan vỡ, hắn lập tức nhận ra đây là hư ảnh, chân thân đã thoát đi từ lâu. Ầm! Ánh đao đánh xuống, cả tòa núi rung ầm ầm, một bên núi sụp xuống. Ánh đao này cơ hồ đã bổ ra nửa ngọn núi, phần núi kia đương nhiên cũng sụp xuống. Ầm ầm ầm! Đất cát mù mịt, đá lớn lăn xuống, bụi mù cuồn cuộn bay lên, tiếng nổ ầm ầm bên tai không dứt. Lục Ly không nhìn rõ ngọn núi bên kia, cũng không dùng thần niệm dò xét mà cảm ứng rung động không gian xung quanh. Xẹt! Một tảng đá bên trái đột nhiên nổ tung, sau đó một điểm hàn quang xuất hiện, điểm sáng đã biến thành hàng ngàn hàn mang, từ bốn phương tám hướng vụt tới chỗ Lục Ly, Lục Ly không quan tâm nhưng hàn mang này, ánh mắt ngay lập tức khóa lên một bóng đen, hắn không công kích bóng đen mà cảm ứng rung chuyển không gian bên đó. “Lợi hại!” Trong nháy mắt Lục Ly cảm ứng được một rung động không gian rất nhỏ, bởi vì hàn mang bay vụt đầy trời, không gian cũng bị chấn động, hơn nữa hàn mang rất chói mắt, theo bản năng sẽ bị hàn mang hấp dẫn, người bình thường chắc chắn không cảm nhận được. Thuật tiềm độn này là một trong những Thần thông lợi hại nhất mà Lục Ly từng thấy, đại năng Thần Giới mà gặp phải, chỉ sợ chết lúc nào không hay. Lục Ly khống chế hai toà Thần Sơn xoay quanh mình, mau chóng bay đi, ngăn chặn hết thảy hàn mang. Sau đó hắn khống chế một tòa Thần Sơn màu xanh lục khác phóng về phía trước. Vừa bay đi vừa nhanh chóng phóng to lên, mạnh mẽ trấn áp phía trước. Vù!
Chương 2212 Hạ thủ không lưu tình
Vạn chấm hàn mang bay vụt tới, toàn bộ lao vào ngọn Thần Sơn màu xanh lục, không gian phía dưới chấn động kịch liệt một hồi, một bóng đen như kiếm sắc lao đi, sau đó lao xuống bên dưới ngọn núi lớn, bay về phương xa. - Định chạy trốn? Lục Ly sắc mặt lạnh lẽo, bóp nát một khối ngọc phù trong tay, đồng thời hắn cũng bay đi, lao đến phía trên một ngọn Thần Sơn, Thần Sơn hóa thành một ngôi sao đuổi theo hướng bóng đen chạy trốn. Vụt! Bên trong vòng bảo vệ thành Nguyệt Nha lóe sáng, thành chủ Vương Thuận phóng đi, tốc độ đạt tới cực hạn đuổi theo phương hướng Lục Ly. Ý nghĩa việc bóp nát ngọc phù của Lục Ly đã được thống nhất từ sớm- nghĩa là hắn chưa giết được Yên Sơn Lão Nhân, cần Vương Thuận phối hợp truy sát. Nếu đã ra tay, Lục Ly không cho phép Yên Sơn Lão Nhân trốn thoát Yên Sơn Lão Nhân nhìn thấy hắn ra tay, phỏng chừng đã phát hiện ra thân phận hắn, cho nên hắn phải giết kẻ này! Tốc độ của Lục Ly không tính là quá nhanh, có điều Thần Sơn lại bay rất nhanh, còn nhanh hơn cả tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân. Vương Thuận đuổi theo sau cũng không tệ, không chậm nhiều lắm so với Lục Ly. - Hây! Lục Ly không ngừng phóng lực lượng thiên địa ra trấn áp, hi vọng có thể khiến Yên Sơn Lão Nhân bay chậm lại, đáng tiếc khoảng cách quá xa, ảnh hưởng có hạn. Hơn nữa mỗi lần Lục Ly phóng lực lượng thiên địa, Yên Sơn Lão Nhân lại trở tay gieo rắc ngàn vạn hàn mang, khiến Lục Ly không thể không khống chế Thần Sơn ngăn cản, khó tránh khỏi suy giảm tốc độ. Yên Sơn Lão Nhân trốn vào trong biển, bay thẳng về hướng đông bắc. Thần niệm Lục Ly quét tới hắn, căn bản không nhìn rõ khuôn mặt kẻ này, chỉ có thể dò ra là một lão giả tuổi tác tương đối lớn. “Kẻ này vô cùng thông thạo thuật tiềm phục ẩn độn. Nếu lần này không giết hắn, sau này muốn giết sẽ càng khó khăn!” Lục Ly thầm cảm khái một câu, thuật ẩn độn của người này mạnh hơn hắn rất nhiều, bởi vậy ở Hải Vực Ác Ma đắc tội rất nhiều cường giả vẫn có thể sống sót. Vụt! Lục Ly bên này bị ép giảm tốc độ mấy lần, Vương Thuận ở phía sau đuổi kịp, truyền âm cho Lục Ly: - Đại nhân, kẻ này khó giết, lần này nhất định không thể bỏ qua cho hắn. - Ta biết! Lục Ly lạnh lùng trả lời một câu rồi dứt khoát để Vương Thuận đứng trên Thần Sơn, để hắn tìm cơ hội công kích Yên Sơn Lão Nhân, chỉ cần trói chân Yên Sơn Lão Nhân, Lục Ly ắt có hi vọng giết chết hắn. Cả hai bên đều bay với tốc độ nhanh nhất, chẳng mấy chốc đã bay vào sâu trong biển mấy trăm nghìn dặm. Chỗ này gần như không có bất kỳ hải đảo nào, Yên Sơn Lão Nhân cũng không thể lặn xuống biển, cứ như vậy bay là là trên mặt biển. - Sao hắn không xuống biển? Lục Ly tò mò hỏi một câu, nếu xuống đáy biển địa hình càng phức tạp, truy sát sẽ càng thêm khó khăn, kẻ chạy trốn lại tương đối dễ dàng. Cứ phi hành trên mặt biển, hai người lần theo sau rất dễ. - Đại nhân không biết? Vương Thuận hơi kinh ngạc, giải thích: - Đáy biển có một vài sinh vật Thượng Cổ kỳ dị, không xuống biển không sao, nhưng nếu dám đi sâu xuống biển rất dễ bị giết, có vài sinh vật Thượng Cổ mà Chí Tôn Thần Giới cũng không địch được. Lục Ly đăm chiêu hỏi: - Lợi hại như vậy? Cho nên nơi này của các ngươi mới gọi là Hải Vực Ác Ma? - Không phải... Vương Thuận chép chép miệng nói: - Gọi là Hải Vực Ác Ma vì nơi này từng xuất hiện Ác Ma. Nơi này có vài chỗ không gian khá yếu ớt, trong lịch sử có hai lần Ác Ma từ chỗ này xâm lấn Thần Giới, cho nên gọi là Hải Vực Ác Ma, đại nhân trước đây chưa từng nghe qua? - Chưa từng, ta không thích tìm hiểu những chuyện này. Lục Ly lắc đầu, nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trong Sát Đế Chi Huyết, hắn nhìn thấy Sát Đế một mình địch lại ngàn vạn Ác Ma, tùy tiện đánh một chiêu có thể giết mấy trăm Ác Ma, Thần Giới quả thật có Ác Ma? - Ác Ma là gì? Một loài hoang thú? Lục Ly vừa khống chế Thần Sơn đuổi theo vừa tò mò hỏi. Hắn muốn biết Ác Ma năm ấy Sát Đế giết có phải là Ác Ma xâm phạm Thần Giới hay không. - Không phải hoang thú, gần giống nhân loại, có linh trí rất cao, đều hiểu biết tu luyện! Vương Thuận liếc mắt nhìn Yên Sơn Lão Nhân ở phía trước, giải thích: - Đại nhân có thể hiểu là một chủng nhân loại khác, linh trí chỉ cao hơn chứ không kém gì nhân loại. Có điều ngoại hình có khác biệt lớn, tuy rằng đều có tứ chi như người, đứng thẳng cất bước được nhưng khắp người đều là vảy đen, ánh mắt đỏ như máu, móng tay sắc bén như thần binh lợi khí, sau lưng có cánh. Bọn chúng chủ yếu luyện thể, nếu là Ác Ma cường đại, dù là Chí Tôn Thần Giới cũng không phá được phòng ngự của bọn chúng... - Ặc! Lục Ly hơi run rẩy, hắn có thể chắc chắn Ác Ma mà Sát Đế giết chính là Ác Ma mà Vương Thuận nói. Hắn hơi hoài nghi, Ác Ma chủ yếu luyện thể? Bọn chúng có quan hệ với Ma Thú Ma Vực hay không? - Ma Thú? Lục Ly nói ra nghi hoặc của mình, ánh mắt Vương Thuận sáng rực lên, hắn hừ lạnh một tiếng nói: - Dựa vào ghi chép của tổ tiên ta, bộ tộc Ma Thú rất có thể do Ác Ma tạp giao với nữ tử nhân tộc mà thành. Tuy rằng hiện giờ bộ tộc Ma Thú không có nguy hại, nhưng lần sau Ác Ma xâm lấn, chắc chắn sẽ đi hại nhân gian. - Tạp giao mà thành? Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, quả thật vẫn có khả năng này. Dù sao bộ tộc Ma Thú không phải thú, cũng không phải người, có linh trí rất cao, bình thường chủ yếu tu luyện luyện thể. - Đại nhân, chú ý hòn đảo phía trước có chút vấn đề, Yên Sơn Lão Nhân có thể lợi dụng đảo này để trốn thoát! Lục Ly đang trầm tư thì bị Vương Thuận đánh thức, Lục Ly nhấc mí mắt vài lần, phát hiện phía trước xác thực có một tiểu hải đảo. Đảo này có chút kỳ quái, mặt trên phủ sương mù mịt, thần niệm quét tới bị sương mù dày đặc cản trở. - Có trận pháp thiên nhiên? Lục Ly nhíu mày, Yên Sơn Lão Nhân đã vọt vào hòn đảo, biến mất trong sương mù dày đặc. Con ngươi Vương Thuận trở nên lạnh lẽo: - Đại nhân, ngươi ở ngoài đây áp chế trận pháp, ta đi vào ép hắn đi ra? - Không cần!
Chương 2213 Hải Uyên Tội Ác
Lục Ly khoát tay, tòa Thần Sơn phía sau bay lên, không ngừng phóng đại giữa không trung, chẳng mấy chốc đã lớn lên trăm dặm, toàn bộ khoảng trời đều bị che khuất. Hít hít! Vương Thuận hít một ngụm khí lạnh, một ngọn núi nho nhỏ lại có thể biến lớn như vậy, nếu bị đè xuống, ngươi có chắc sẽ không tan xương nát thịt? Ầm ầm! Thần Sơn mau chóng rơi xuống, còn có lực lượng thiên địa tác động, lớp sương dày phía dưới bị tản đi rất nhiều. Hòn đảo không lớn, đường kính chỉ hơn trăm dặm, Thần Sơn đè xuống, gần như nuốt trọn cả hòn đảo. Vèo! Một bóng đen từ trong sương mù dày đặc bay ra, hắn vừa bay ra Thần Sơn đã ầm ầm đè xuống, toàn bộ hòn đảo chấn động kịch liệt. Nước biển bốn phía chìm xuống, sau đó dâng lên từng ngọn sóng thần, hòn đảo chậm rãi chìm xuống biển, hiển nhiên đã bị đè ép sụp đổ! - Trở về! Lục Ly vẫy tay, Thần Sơn bay vụt về, Lục Ly tiếp tục cưỡi Thần Sơn bay đi, bên kia Yên Sơn Lão Nhân tiếp tục chạy trốn, lần đầu tiên hắn truyền âm đến: - Ngươi chính là Lục Ly ở Thần Giới? Bản tọa và ngươi không thù không oán, tại sao truy sát bản tọa? Giọng nói của Yên Sơn Lão Nhân rất khàn, nghe còn thấy hơi khó chịu, âm sắc không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, có điều vẫn cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn. Vấn đề này quả thực Lục Ly không biết trả lời ra sao, bởi vì hắn và Yên Sơn Lão Nhân xác thực không thù không oán, chuyện này là do đám Vương Thuân gây nên. Yên Sơn Lão Nhân vô duyên vô cớ bị đổ oan, bây giờ còn bị đuổi giết, quả thực rất oan ức. Lục Ly im lặng một lúc, lúng túng nói: - Chúng ta đúng thật không thù không oán, ngươi cũng không làm gì sai, nhưng ngươi đừng bắt ta nói đạo lý, ta không nói được. Ta chỉ đành bày tỏ tiếc nuối, nếu như lát nữa ngươi muốn báo thù, chỉ cần ngươi giết được ta, ta tuyệt đối không oán hận nửa câu! - Được, được, được! Yên Sơn Lão Nhân quay đầu liếc nhìn Lục Ly, Lục Ly mơ hồ nhìn thấy một luồng ánh sáng đỏ ngòm, trong lòng hắn bất giác hơi run rẩy. Yên Sơn Lão Nhân cười gằn nói: - Ngươi giỏi thì đuổi theo, bản tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết! - Đuổi theo! Lục Ly không dễ bị dọa sợ, trải qua bao nhiêu sinh tử đại chiến, hắn đã sớm không biết sợ hãi là gì. Yên Sơn Lão Nhân biết thân phận của hắn, hắn tuyệt đối không thể tha cho người này. Thế giới này vốn không thể nói đạo lý, vì mạng nhỏ của bản thân, cho dù Yên Sơn Lão Nhân không thù không oán, Lục Ly cũng đành hạ thủ không lưu tình. Trời biển mênh mông, vô biên vô tận. Lục Ly và Vương Thuận truy sát ròng rã mười ba ngày, hai người không biết đã truy sát được bao xa, cũng không biết đã truy sát đến nơi nào, bởi vì nơi này không có hải đảo, chỉ là hải vực mênh mông vô bờ. Trong mười ba ngày này Lục Ly và Vương Thuận nghĩ rất nhiều cách giữ chân Yên Sơn Lão Nhân, đáng tiếc Yên Sơn Lão Nhân thủ đoạn rất nhiều, thuật ẩn độn lại nghịch thiên, hư ảnh của hắn và chân thân giống nhau như đúc, rất dễ nhận nhầm. Có mấy lần Vương Thuận ra tay, định cuốn lấy Yên Sơn Lão Nhân để Lục Ly ra tay tiêu diệt hắn. Nhưng Yên Sơn Lão Nhân rất thông minh, chưa bao giờ đấu với Vương Thuận, đều chạy trốn ngay, căn bản không cho Lục Ly cơ hội ra tay. - Phải nghĩ cách, không thể cứ truy sát hắn như vậy được? Lục Ly lẩm bẩm một câu, Yên Sơn Lão Nhân vẫn phi hành về phía đông bắc, chắc chắn định mang hai người đến nơi nào đó. Chỗ này phỏng chừng địa hình vô cùng phức tạp, có lợi giúp hắn chạy trốn. Cho nên buộc phải bắt được Yên Sơn Lão Nhân trước lúc hắn đến chỗ đó, bằng không một khi để hắn chạy thoát, hậu quả khôn lường. Chưa nói đến hắn sẽ tiết lộ hành tung của Lục Ly ra ngoài, chỉ riêng thuật ẩn độn của kẻ này thôi, nếu không đề phòng cẩn thận, ngộ nhỡ hắn âm thầm ám sát Lục Ly và Trì Hi Nhi thì sao? - Thế này... Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nhỏ giọng nói: - Đợi lát nữa ta công kích hắn liên tiếp, người từ phụ cận vòng qua, đến phía trước chặn đường, không cần công kích hắn từ mặt bên, bay về hướng đông bắc, giúp ta ngăn cản hắn thời gian một hơi thở. - Được! Vương Thuận gật đầu, hắn ở bên cạnh nhảy vọt lên rồi bay đi. Lục Ly bên này động thủ, Đồ Ma chiến đao xuất hiện trên tay, đột ngột bổ đến. Xẹt xẹt! Bầu trời phía tây nam xuất hiện một vệt sáng, xé rách hư không, xoay chuyển giữa không trung hai lên, sau đó bất thình lình chém về phía trước. Yên Sơn Lão Nhân cách hơi xa, sát chiêu này phỏng chừng không bổ trúng hắn. Nhưng bên trong sát chiêu mang theo uy áp thiên địa rất mạnh, chắc chắn có thể ảnh hướng tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân. Ầm! Sát chiêu quả thực không bổ trúng Yên Sơn Lão Nhân, chém vào trong biển, khiến hải vực phía trước bị bổ thành một kẽ nứt lớn, đại hải giống như bị chia làm hai. Nước biển bị đánh bật sang hai bên, hình thành sóng biển cao hơn trăm trượng, ầm ầm đập ra hai phía. Tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân quả nhiên bị suy giảm, có điều bởi vì công kích, tốc độ Lục Ly chậm hơn mấy phần, cho nên khoảng cách hai người vẫn gần như cũ. Có điều Vương Thuận từ bên cạnh đã vòng qua, tốc độ của Vương Thuận rất nhanh, chỉ cần kéo dài thời gian mấy hơi thở hắn sẽ đuổi kịp Yên Sơn Lão Nhân, kéo dài thời gian mười hơi thở là đã vòng ra phía trước, chắn đứng Yên Sơn Lão Nhân. Xẹt xẹt! Lục Ly tiếp tục công kích, tuy rằng làm thế sẽ tiêu hao thể lực và thần lực, nhưng hắn phải tranh thủ thời gian cho Vương Thuận, cho nên tiếp tục công kích lần nữa. Ào ào ào! Sóng biển khổng lồ lớp lớp trào đi, giống như xảy ra sóng thần. Đại hải bị chia cắt từng đợt, hơn nữa mỗi lần đều bị cắt sâu mấy nghìn trượng, dài mấy chục dặm, uy thế kinh thiên động địa. Một lần, hai lần, năm lần! Phía Vương Thuận đã vọt tới phía trước Yên Sơn Lão Nhân thành công, hắn vòng lại, chiến kích xuất hiện trên tay, cuốn lấy vô số cột nước đánh về phía Yên Sơn Lão Nhân. Hắn dùng Thủy hệ chân ý, uy lực không gọi là quá mạnh, nhưng rất phù hợp để cuốn lấy người. Hắn cũng biết bản thân không giết được Yên Sơn Lão Nhân, chỉ mong giữ chân hắn thời gian một hơi thở, Lục Ly có thể dễ dàng đuổi tới. - Muốn chết!
Chương 2214 Hải Uyên Tội Ác
Yên Sơn Lão Nhân nổi giận gầm lên, trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một luồng hắc khí, sau đó cả người trở nên hư ảo, hắn đã biến thành một hư ảnh thú hoang màu đen bay về phía trước, đâm thẳng vào Vương Thuận. - Hơi thở này... Là hơi thở của Ma Thú! Tinh quang trong mắt Lục Ly lóe sáng, khó trách hắn thấy giọng Yên Sơn Lão Nhân hơi khó chịu, giờ khắc này Yên Sơn Lão Nhân cuối cùng đã bại lộ thân phận. Hơi thở trên người hắn tương tự hơi thở năm đó Lung đạo nhân tỏa ra, rất có thể chính là Ma Thú. - Hửm? Sâu trong linh hồn Vương Thuận hiện lên hơi thở của nguy hiểm, hắn vội vàng khựng người lại, vung chiến kích lên, vô số thủy long gào thét phóng đến, lớp lớp vây quanh người hắn, hình thành một lá chắn thủy long ở bên ngoài. Xì xì! Có không ít thủy long bay tới chỗ Yên Sơn Lão Nhân, đáng tiếc cơ thể Yên Sơn Lão Nhân đã hư hóa, những thủy long kia gào thét xuyên qua người hắn, hắn không bị ảnh hướng mảy may. Nếu thủy long không ảnh hưởng được Yên Sơn Lão Nhân, lá chắn nước mà Vương Thuận ngưng tụ từ thủy long cũng không còn ý nghĩa. Yên Sơn Lão Nhân ung dung đâm vào, cơ thể ngưng tụ thành bản thể, tay hắn đã biến thành móng sắc, hung ác chộp tới ngực Vương Thuận. - Chết! Vương Thuận không né tránh, hắn đổi thành chiến kích quét ngang qua đầu Yên Sơn Lão Nhân. Hắn đã bất chấp, nếu Yên Sơn Lão Nhân không lùi về sau né tránh, sẽ đồng quy vu tận cùng hắn. Dù sao Lục Ly cũng sẽ đến ngay, đến lúc ấy xem Yên Sơn Lão Nhân chết như nào? Có điều hắn đã nghĩ quá nhiều... Móng sắc của Yên Sơn Lão Nhân dễ dàng chộp tới ngực hắn, chiến giáp Thần Khí siêu phẩm của hắn căn bản không thể hẳn cản móng sắc của Yên Sơn Lão Nhân. Còn lúc hắn quét ngang chiến kích, đầu Yên Sơn Lão Nhân lại rụt vào trong người một cách kỳ dị, chiến kích hắn quét ngang một đòn sống mái, cuối cùng lại quét vào không khí. - Hây! Lục Ly bên này đã vọt đến, hắn thấy tình hình không ổn, hai tay vung lên, lực lượng thiên địa khủng khiếp ép xuống. Tuy rằng khoảng cách không quá gần nhưng Lục Ly không thể chần chờ, nếu không một hơi thở sau Vương Thuận sẽ chết. Vù! Yên Sơn Lão Nhân vốn định giết chết Vương Thuận, lúc này cơ thể hắn lại biến thành hư ảnh, sau đó không gian dao động, hắn hóa thành một bóng đen tháo chạy ra xa. Hắn biết nếu chậm trễ một hơi thở thời gian, hắn sẽ hoàn toàn bị lực không gian trấn áp, khi ấy Lục Ly đuổi theo, hắn cầm chắc cái chết. - Khụ... Miệng Vương Thuận phun ra máu tươi, nhìn hư ảnh đang vỡ nát trước mặt, trong mắt hắn toàn là sự sợ hãi. Nếu Lục Ly không ra tay, vừa nãy hắn tất chết, một khi móng vuốt kia xẹt về phía trước, hắn tin rằng dù là Chủ Thần cũng không cứu được hắn. Lục Ly bay vụt đến, tóm Vương Thuận theo, Vương Thuận lấy mấy viên thuốc chữa thương ra dùng, ngồi khoanh chân trên tòa Thần Sơn cười khổ: - Xin lỗi, Lục đại nhân, là ta vô dụng. - Không trách ngươi, mau chóng chữa thương. Lục Ly lắc đầu, ánh mắt nhìn về bóng đen phía xa, chân mày cau lại. Xem ra Yên Sơn Lão Nhân là Ma Thú Ma Vực, nhưng có rất nhiều Ma Thú không có Thần thông quỷ dị. Kẻ này rốt cuộc là Ma Thú, hay là chủng tộc kỳ dị? Tiếp tục đuổi theo! Đã đuổi tới nước này, Lục Ly không thể quay đầu, hắn chỉ đành cắn răng tiếp tục truy sát. Vương Thuận ở một bên bế quan chữa thương, nội tạng của hắn đã bị Yên Sơn Lão Nhân vồ nát, bị thương rất nghiêm trọng. Năm ngày lại trôi qua, Lục Ly vẫn chưa thể đuổi kịp Yên Sơn Lão Nhân, rốt cuộc hôm nay hắn mới biết Yên Sơn Lão Nhân định đi đâu. Hắn nhìn cảnh tượng kỳ lạ phía trước, sắc mặt nghiêm trọng, quay về hỏi Vương Thuận đang chữa thương: - Vương Thuận, đừng chữa thương nữa, mau nhìn xem đây là đâu? Vương Thuận khôi phục quá nửa thương thế, hắn mở mắt liếc nhìn vài lần, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, hắn vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nói: - Nơi này là Hải Uyên Tội Ác, sao Yên Sơn Lão Nhân lại đến đây? Không gian ở đây rất bất thường, không cẩn thận sẽ khiến không gian vỡ vụn. Hắn dẫn chúng ta đến đây, nếu chúng ta công kích quá mạnh, sẽ bị sức mạnh khi không gian vặn vẹo cắn giết, chính hắn cũng không chạy thoát. Yên Sơn Lão Nhân bên kia đã dừng lại, quay đầu nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, không phải ngươi muốn truy sát bản tọa? Có bản lĩnh theo bản tọa đi vào Hải Uyên Tội Ác, bản tọa sẽ cho ngươi có đi mà không có về! Hải Uyên Tội Ác rất nổi tiếng trong Hải Vực Ác Ma, hơn nữa không chỉ có một mà có tận ba Hải Uyên Tội Ác. Ba địa phương này ở Hải Vực Ác Ma đều nguy hiểm như nhau, Thần Linh bình thường tuyệt đối không dám vào. Lựa chọn này của Yên Sơn Lão Nhân rất sáng suốt, nơi đây địa hình phức tạp, không thể phóng thích sát chiêu quá khủng bố, nếu không sẽ khiến không gian vỡ bát. Đến khi ấy, sức mạnh cường đại khi không gian vặn vẹo có thể xé nát Lục Ly, Vương Thuận và Yên Sơn Lão Nhân. Yên Sơn Lão Nhân đã chui vào, Vương Thuận hơi do dự, Lục Ly trầm ngâm khống chế Thần Sơn bay thẳng phía trước, tiếp tục truy sát. Cho dù bên trong nguy hiểm ra sao, đã đến nước này Lục Ly không thể từ bỏ dễ dàng. Hải vực phía trước là một vùng đen kịt, đâu đâu cũng có vết nứt không gian, những vết nứt này không ngừng mở ra khép lại, giống như có từng con cự thú đang chiếm giữ ở phía trước, thỉnh thoảng há miệng rộng. Hơn nữa trong miệng còn phun ra từng ngụm khói đen, thoạt nhìn âm u khủng bố đến khác thường. Ở trong địa phương như này, Yên Sơn Lão Nhân không dám dùng tốc độ quá nhanh, Lục Ly cũng vậy, ai biết những vết nứt không gian này sẽ đi vào hư không đi vào những địa phương cực kì quỷ dị khác? Ngộ nhỡ đi vào những vết nứt không gian này, bị hố đen thời không hút vào trong, ở bên trong một năm bằng bên ngoài vạn năm? Ngộ nhỡ bên trong tồn tại không gian khác, một khi bước vào vĩnh viễn không thể ra? Hai bên đều giảm tốc độ, đi vòng quanh không gian giữa các vết nứt không gian. Yên Sơn Lão Nhân phóng vào nơi sâu nhất của Hải Uyên Tội Ác, rõ ràng đang muốn Lục Ly thấy khó mà rút lui, hoặc muốn lừa Lục Ly tiến vào nơi sâu nhất, tìm cách chôn giết Lục Ly và Vương Thuận.
Chương 2215 Cánh cửa Tội Ác
Lục Ly vẫn tập trung cao độ tinh thần, thường xuyên cảm ứng tình hình xung quanh. Vương Thuận cũng vậy, nơi này rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị hút vào bên trong khe nứt không gian. Một nén nhang, hai nén nhang, gần nửa canh giờ! Ba người vẫn đang lượn vòng bên trong, Hải Uyên Tội Ác này quá lớn, mặc dù tốc độ mọi người rất chậm, nhưng trong gần nửa canh giờ không biết đã đi về trước được mấy trăm nghìn dặm, thế nhưng vẫn chưa ra khỏi vùng biển này. Cũng may Yên Sơn Lão Nhân luôn đi thẳng về trước, Lục Ly bám sát không buông, không để cho hắn chạy thoát. Lại phi hành thêm thời gian một nén nhang, Yên Sơn Lão Nhân ở phía trước bỗng nhiên dừng lại, thần niệm Lục Ly quét tới, nhất thời kinh ngạc. Bởi vì phía trước toàn là khe nứt không gian, hơn nữa nằm san sát nhau. Nếu xông vào giữa, rất có khả năng bị khe nứt không gian hút vào, Yên Sơn Lão Nhân đã bước vào tử lộ. - Ha ha ha! Lục Ly cười phá, khống chế Thần Sơn chậm rãi bay đến, nghiêm giọng quát: - Yên Sơn Lão Nhân, chạy đi? Sao ngươi không dám chạy? Yên Sơn Lão Nhân đứng im tại chỗ, khuôn mặt và cơ thể hắn có chút mơ hồ, không thấy rõ chân thân, chỉ thấy bên ngoài mặc một áo bào đen, còn hai tay đã biến thành móng sắc, bề mặt một móng sắc loáng thoáng nhìn thấy vết máu. Hắn đứng giữa không trung, mắt hướng về Lục Ly, trên người tỏa ra sát khí cuồn cuộn, hắn chờ Lục Ly tới gần năm nghìn trượng mới mở miệng: - Lục Ly, ngươi để ta một đường sống, ta chắc chắn không nói thân phận của ngươi ra ngoài, sau này cũng tuyệt đối không gây sự với ngươi. Nếu ngươi muốn giết ta, đến lúc ta liều mạng công kích, ngươi cũng sẽ bị sức mạnh khi không gian vặn vẹo cắn giết. Con mắt Vương Thuận lóe lên, ngay lập tức truyền âm cho Lục Ly: - Đừng nghe hắn, người này có tiếng xấu ở Hải Vực Ác Ma, thay đổi thất thường, hung bạo gian xảo, Lục đại nhân tìm cơ hội giết hắn, trừ hậu hoạn về sau. Lục Ly khẽ vuốt cằm, chậm rãi giơ Đồ Ma Đao trong tay lên chỉ vào Yên Sơn Lão Nhân, quát: - Yên Sơn Lão Nhân, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, ngươi thần phục ta trong vạn năm ta sẽ trả tự do cho ngươi. Ta biết ngươi là Ma Thú, năm đó ta cũng nhận một Ma Thú làm hồn nô, đi theo ta được mấy chục năm, ta để hắn theo Hề Mông trở về Ma Vực. Chắc hẳn ngươi không lạ gì Hề Mông? Đây chính là nhi tử tộc vương Hề Dương của bộ tộc Ma Thú các ngươi! - Hồn nô? Yên Sơn Lão Nhân giận tím mặt nói: - Chuyện này tuyệt đối không thể, Lục Ly ngươi đừng ép người quá đáng, bằng không sẽ cá chết lưới rách. - Ngươi đi vào trong không gian Thần Khí của ta trước! Lục Ly dặn Vương Thuận một câu, một khi đã khai chiến, rất có thể không gian sẽ đổ nát, lúc ấy sức mạnh cường đại do không gian vặn vẹo sẽ khiến cơ thể Vương Thuận nát tươm trong nháy mắt. Chính Lục Ly cũng sợ hãi, nhưng đừng quên sát chiêu mà Lục Ly từng cảm ngộ, gọi là Không Gian Giảo! Nguyên lý của Không Gian Giảo chính là lợi dụng sức mạnh do không gian vặn vẹo cắn nát kẻ địch, cho nên Lục Ly vẫn có chút chắc chắn, cho dù không gian đổ vỡ, hắn vẫn có cơ hội chạy thoát. Yên Sơn Lão Nhân phải chết là chuyện không thể nghi ngờ, nếu lúc trước Lục Ly còn do dự, nhưng khi biết Yên Sơn Lão Nhân là Ma Thú, hắn không còn bất kỳ cố kỵ. Bộ tộc Ma Thú này chính là dị tộc, Yên Sơn Lão Nhân giết nhiều người ở Hải Vực Ác Ma như vậy, kẻ này chết cũng đáng. Lục Ly khống chế hai tòa Thần Sơn khác biến lớn ra chu vi một trượng, bay xung quanh người hắn, hắn chậm rãi bay về phía trước, thét lên: - Yên Sơn Lão Nhân, cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có đầu hàng không? - Thà chết không chịu hàng! Yên Sơn Lão Nhân gầm lên, sau đó hắn phất tay gieo rắc ức vạn hàn mang, đồng thời cơ thể đột nhiên bắt đầu biến hóa, biến thành một, hai rồi bốn, cuối cùng biến thành mấy trăm Yên Sơn Lão Nhân. Lục Ly năm đó cũng có một Kính Tượng Áo Nghĩa cũng có thể phân thân, có điều phân thân của Yên Sơn Lão Nhân có khác biệt rất lớn. Thần niệm Lục Ly rất mạnh, nhưng khi quét thần niệm tới lại phát hiện tất cả đều là chân thân, không có bất kỳ sơ hở. - Hây! Lục Ly phóng thích lực lượng không gian đè ép, giả thân chắc chắn không có sức chiến đấu mạnh mẽ như chân thân, một khi lực lượng không gian trấn áp sẽ vỡ tan ngay lập tức, như thế phân biệt rất dễ. Quả nhiên! Không Gian Chi Lực vừa trấn áp, tất cả hư ảnh đều tan vỡ, chỉ một chân thân duy nhất định vọt tới gần Lục Ly. Có điều lúc này chân thân kia lại biến thành hư ảnh, lại không bị lực lượng không gian trấn áp, mau chóng vọt thẳng đến chỗ Lục Ly. Rõ ràng Yên Sơn Lão Nhân đang muốn áp dụng kích thương vừa nãy của Vương Thuận, đến gần Lục Ly rồi đánh giết hắn. Con ngươi Lục Ly lạnh lẽo, Yên Sơn Lão Nhân đã biến thành hư ảnh, phỏng chừng tòa Thần Sơn kia đập tới là vô ích, hư không trùng cũng không dùng được. Tuy rằng hắn có chiến giáp Thần Khí siêu phẩm nhưng hắn không muốn để Yên Sơn Lão Nhân tới gần, lúc ấy sẽ xảy ra rất nhiều tình huống không thể khống chế. - A! Trong đầu Lục Ly bắt đầu lướt qua rất nhiều ý nghĩ, cuối cùng nhẫn hắn lóe sáng, có rất nhiều hư không trùng lặng lẽ chui vào cơ thể hắn. Đồng thời hắn vung Đồ Ma Đao, mạnh mẽ bổ xuống một đao. Hắn biết rõ bổ xuống một đao kia rất có thể sẽ khiến không gian sụp đổ, nhưng hắn vẫn có chút tự tin có thể chống lại sức mạnh vặn vẹo của không gian, vì lý do an toàn hắn không thể để Yên Sơn Lão Nhân đến gần. Một đao bổ xuống, không gian xung quanh lập tức rung động, có rất nhiều khe nứt không gian càng nứt toác thêm. Ánh đao xoay vòng giữa không trung hai lần, hai khe nứt không gian hai bên liền vỡ vụn, nhanh chóng lan ra bốn phía, không gian bắt đầu đổ nát từng mảnh. - Lùi! Lục Ly nhìn thấy không gian xung quanh mau chóng đổ vỡ, nội tâm chìm xuống, hắn lùi nhanh về. Yên Sơn Lão Nhân ở xa đột nhiên ở giữa không trung, cơ thể hắn ở giữa không trung ngưng tụ bản thể, hơn nữa còn biến thân! “Không đúng!” Lục Ly quét qua, sắc mặt tái mét, trong tròng mắt đều là vẻ chấn động không dám tin tưởng.
Lục Ly sử dụng chiến giáp Linh Ẩn để ẩn thân, hắn biết Yên Sơn Lão Nhân có thể nhìn ra. Có điều không vấn đề, hắn đang muốn Yên Sơn Lão Nhân đến gần hắn, như thế hắn có thể một lần giết gọn Yên Sơn Lão Nhân. Đồng thời Lục Ly bắt đầu lặng lẽ thả ra hư không trùng, ẩn nấp trong lòng đất. Mặt khác ba ngọn núi nhỏ bên người hắn cũng xuất hiện, đặt ở trên mặt đất, nhìn trông rất giống ba hòn đá nhỏ, không có gì đáng chú ý. Đối mặt với cường giả thành danh đã lâu, Lục Ly không thể có chút bất cẩn, bằng không hắn sẽ chết rất thê thảm. Bất kể người nào đã thành danh đều có chỗ độc đáo hơn người, đều có thủ đoạn vô cùng mạnh mẽ, khinh địch chính là tự tìm cái chết. - Hửm? Ở bên dưới đại sơn, Yên Sơn Lão Nhân phát hiện ra Lục Ly, Lục Ly ẩn thân ngồi xếp bằng trong một cái sơn động, có vẻ đang ở đây tiềm tu. Vấn đề là... Tòa đại sơn này là địa bàn của Vương gia thành Nguyệt Nha, trên núi không có bất kỳ võ giả nào, chỉ có một mình Lục Ly tiềm tu? Như vậy dù là người nào cũng thấy hoài nghi. Yên Sơn Lão Nhân ẩn nấp ở chân núi ròng rã nửa nén nhang, hắn bất động Lục Ly cũng không động, bởi vì mục đích của Yên Sơn Lão Nhân là công thành. Lục Ly đã nhìn thấy vòng bảo vệ của thành trì, không gọi là quá mạnh, nhưng vẫn có thể ngăn trở mấy lần công kích của Yên Sơn Lão Nhân. Cho nên nếu Yên Sơn Lão Nhân không công kích hắn mà đi công kích thành, hắn sẽ có đủ thời gian công kích Yên Sơn Lão Nhân. Đương nhiên tốt nhất là Yên Sơn Lão Nhân lặng lẽ đến đánh lén hắn, một khi tới gần hắn, hắn nắm chắc bảy phần giết được Yên Sơn Lão Nhân. - Hành động! Lại trôi qua một nén nhang, Yên Sơn Lão Nhân di chuyển, im lặng đi lên núi giống như một con báo. Thuật tiềm ẩn của hắn rất mạnh, mỗi lần hắn bất động sẽ hòa vào thiên địa, Lục Ly không tài nào cảm ứng được. Mỗi lần Yên Sơn Lão Nhân đều chạy ngang mười mấy trượng, cơ hồ không có bất kỳ tiếng động, nếu không phải Lục Ly cảm ứng không gian rất nhạy cảm, chắc chắn sẽ không cảm ứng được. Lục Ly ngồi xếp chân trong sơn cốc, ngồi im như phỗng, hơn nữa hơi thở thân thể còn không dao động, trông giống như một vĩ lão cao tăng đang nhập định. Không lâu sau Yên Sơn Lão Nhân đã lên đến đỉnh, sau đó hắn không nhúc nhích. Hắn cực kỳ nhẫn nại, giống như một lão hồ ly ngàn năm, có lẽ hắn đang xác định có an toàn tuyệt đối không mới ra tay công kích Lục Ly. Lục Ly lại càng kiên nhẫn hơn, bởi vì hắn lúc nào cũng có thể khống chế thế cục, chỉ cần Yên Sơn Lão Nhân di chuyển hắn sẽ biết. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dùng lực lực lượng không gian trấn áp. Cho dù không thể hoàn toàn trấn áp Yên Sơn Lão Nhân, nhưng chắc chắn sẽ khiến tốc độ hắn giảm đi rất nhiều. Lần này Yên Sơn Lão Nhân lại đợi ròng rã hơn nửa giờ, sau khi xác định Lục Ly không có bất kỳ bất thường hắn mới di chuyển. hắn nhảy lên như một con cuồng long, trong tay xuất hiện một chiến kích, vọt tới phía Lục Ly. Hừ! Lúc Yên Sơn Lão Nhân còn cách mấy trăm trượng, Lục Ly hừ một tiếng nặng nề, phất tay một cái, lực lượng thiên địa ập xuống, Lục Ly bay lên trời. - Hửm? Lục Ly vừa bay lên thì thấy không bình thường, bởi vì bóng người trên không trung kia lần lượt vỡ ra từng mảnh. “Đây là hư ảnh!” Con mắt Lục Ly trở nên lạnh lẽo, thần niệm quét tới xung quanh như thủy triều tuôn, có điều hắn dò xét bốn phía một lượt, không phát hiện ra bất kỳ thứ gì. Một nhiên một luồng sánh khẽ làm không gian rung động, một thân cây phía xa sáng lên một luồng hàn quang, sau đó nổ tung thành nghìn vạn mảnh nhỏ như những lưỡi kiếm sắc bén phóng về phía Lục Ly. - Nha Mạo! Lục Ly chợt thét lên một tiếng, một tòa Thần Sơn bên người lập tức biến lớn thành chu vi một trượng, chắn trước mặt hắn. Ầm ầm ầm! Rất nhiều hàn quang bị chặn lại, nhưng những hàn quang khác lại lượn vòng ra, xông đến Lục Ly từ các hướng còn lại. - Nha Ngao, Nha Cổ! Lục Ly quát lớn, hai tòa Thần Sơn ở hai mặt khác nhau lại biến lớn thành chu vi một trượng, ba tòa Thần Sơn nhanh chóng bay vòng quanh Lục Ly, cản tất cả hàn quang lại. - Hây! Ngay lúc hàn quang biến mất, tay Lục Ly xuất hiện Đồ Ma chiến đao, tầng tầng lớp lớp đánh về bóng người bên dưới gốc đại thụ. Một luồng ánh đao kinh thiên xuất hiện, tiếp theo xoay vòng giữa không trung hai lần, cuối cùng tầng tầng bổ xuống bóng đen bên dưới gốc đại thụ. - Không đúng, lại là hư ảnh! Lục Ly phát hiện ánh đao vẫn chưa bổ trúng, bóng đen kia đã dần dần tan vỡ, hắn lập tức nhận ra đây là hư ảnh, chân thân đã thoát đi từ lâu. Ầm! Ánh đao đánh xuống, cả tòa núi rung ầm ầm, một bên núi sụp xuống. Ánh đao này cơ hồ đã bổ ra nửa ngọn núi, phần núi kia đương nhiên cũng sụp xuống. Ầm ầm ầm! Đất cát mù mịt, đá lớn lăn xuống, bụi mù cuồn cuộn bay lên, tiếng nổ ầm ầm bên tai không dứt. Lục Ly không nhìn rõ ngọn núi bên kia, cũng không dùng thần niệm dò xét mà cảm ứng rung động không gian xung quanh. Xẹt! Một tảng đá bên trái đột nhiên nổ tung, sau đó một điểm hàn quang xuất hiện, điểm sáng đã biến thành hàng ngàn hàn mang, từ bốn phương tám hướng vụt tới chỗ Lục Ly, Lục Ly không quan tâm nhưng hàn mang này, ánh mắt ngay lập tức khóa lên một bóng đen, hắn không công kích bóng đen mà cảm ứng rung chuyển không gian bên đó. “Lợi hại!” Trong nháy mắt Lục Ly cảm ứng được một rung động không gian rất nhỏ, bởi vì hàn mang bay vụt đầy trời, không gian cũng bị chấn động, hơn nữa hàn mang rất chói mắt, theo bản năng sẽ bị hàn mang hấp dẫn, người bình thường chắc chắn không cảm nhận được. Thuật tiềm độn này là một trong những Thần thông lợi hại nhất mà Lục Ly từng thấy, đại năng Thần Giới mà gặp phải, chỉ sợ chết lúc nào không hay. Lục Ly khống chế hai toà Thần Sơn xoay quanh mình, mau chóng bay đi, ngăn chặn hết thảy hàn mang. Sau đó hắn khống chế một tòa Thần Sơn màu xanh lục khác phóng về phía trước. Vừa bay đi vừa nhanh chóng phóng to lên, mạnh mẽ trấn áp phía trước. Vù!
Chương 2212 Hạ thủ không lưu tình
Vạn chấm hàn mang bay vụt tới, toàn bộ lao vào ngọn Thần Sơn màu xanh lục, không gian phía dưới chấn động kịch liệt một hồi, một bóng đen như kiếm sắc lao đi, sau đó lao xuống bên dưới ngọn núi lớn, bay về phương xa. - Định chạy trốn? Lục Ly sắc mặt lạnh lẽo, bóp nát một khối ngọc phù trong tay, đồng thời hắn cũng bay đi, lao đến phía trên một ngọn Thần Sơn, Thần Sơn hóa thành một ngôi sao đuổi theo hướng bóng đen chạy trốn. Vụt! Bên trong vòng bảo vệ thành Nguyệt Nha lóe sáng, thành chủ Vương Thuận phóng đi, tốc độ đạt tới cực hạn đuổi theo phương hướng Lục Ly. Ý nghĩa việc bóp nát ngọc phù của Lục Ly đã được thống nhất từ sớm- nghĩa là hắn chưa giết được Yên Sơn Lão Nhân, cần Vương Thuận phối hợp truy sát. Nếu đã ra tay, Lục Ly không cho phép Yên Sơn Lão Nhân trốn thoát Yên Sơn Lão Nhân nhìn thấy hắn ra tay, phỏng chừng đã phát hiện ra thân phận hắn, cho nên hắn phải giết kẻ này! Tốc độ của Lục Ly không tính là quá nhanh, có điều Thần Sơn lại bay rất nhanh, còn nhanh hơn cả tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân. Vương Thuận đuổi theo sau cũng không tệ, không chậm nhiều lắm so với Lục Ly. - Hây! Lục Ly không ngừng phóng lực lượng thiên địa ra trấn áp, hi vọng có thể khiến Yên Sơn Lão Nhân bay chậm lại, đáng tiếc khoảng cách quá xa, ảnh hưởng có hạn. Hơn nữa mỗi lần Lục Ly phóng lực lượng thiên địa, Yên Sơn Lão Nhân lại trở tay gieo rắc ngàn vạn hàn mang, khiến Lục Ly không thể không khống chế Thần Sơn ngăn cản, khó tránh khỏi suy giảm tốc độ. Yên Sơn Lão Nhân trốn vào trong biển, bay thẳng về hướng đông bắc. Thần niệm Lục Ly quét tới hắn, căn bản không nhìn rõ khuôn mặt kẻ này, chỉ có thể dò ra là một lão giả tuổi tác tương đối lớn. “Kẻ này vô cùng thông thạo thuật tiềm phục ẩn độn. Nếu lần này không giết hắn, sau này muốn giết sẽ càng khó khăn!” Lục Ly thầm cảm khái một câu, thuật ẩn độn của người này mạnh hơn hắn rất nhiều, bởi vậy ở Hải Vực Ác Ma đắc tội rất nhiều cường giả vẫn có thể sống sót. Vụt! Lục Ly bên này bị ép giảm tốc độ mấy lần, Vương Thuận ở phía sau đuổi kịp, truyền âm cho Lục Ly: - Đại nhân, kẻ này khó giết, lần này nhất định không thể bỏ qua cho hắn. - Ta biết! Lục Ly lạnh lùng trả lời một câu rồi dứt khoát để Vương Thuận đứng trên Thần Sơn, để hắn tìm cơ hội công kích Yên Sơn Lão Nhân, chỉ cần trói chân Yên Sơn Lão Nhân, Lục Ly ắt có hi vọng giết chết hắn. Cả hai bên đều bay với tốc độ nhanh nhất, chẳng mấy chốc đã bay vào sâu trong biển mấy trăm nghìn dặm. Chỗ này gần như không có bất kỳ hải đảo nào, Yên Sơn Lão Nhân cũng không thể lặn xuống biển, cứ như vậy bay là là trên mặt biển. - Sao hắn không xuống biển? Lục Ly tò mò hỏi một câu, nếu xuống đáy biển địa hình càng phức tạp, truy sát sẽ càng thêm khó khăn, kẻ chạy trốn lại tương đối dễ dàng. Cứ phi hành trên mặt biển, hai người lần theo sau rất dễ. - Đại nhân không biết? Vương Thuận hơi kinh ngạc, giải thích: - Đáy biển có một vài sinh vật Thượng Cổ kỳ dị, không xuống biển không sao, nhưng nếu dám đi sâu xuống biển rất dễ bị giết, có vài sinh vật Thượng Cổ mà Chí Tôn Thần Giới cũng không địch được. Lục Ly đăm chiêu hỏi: - Lợi hại như vậy? Cho nên nơi này của các ngươi mới gọi là Hải Vực Ác Ma? - Không phải... Vương Thuận chép chép miệng nói: - Gọi là Hải Vực Ác Ma vì nơi này từng xuất hiện Ác Ma. Nơi này có vài chỗ không gian khá yếu ớt, trong lịch sử có hai lần Ác Ma từ chỗ này xâm lấn Thần Giới, cho nên gọi là Hải Vực Ác Ma, đại nhân trước đây chưa từng nghe qua? - Chưa từng, ta không thích tìm hiểu những chuyện này. Lục Ly lắc đầu, nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh tượng nhìn thấy trong Sát Đế Chi Huyết, hắn nhìn thấy Sát Đế một mình địch lại ngàn vạn Ác Ma, tùy tiện đánh một chiêu có thể giết mấy trăm Ác Ma, Thần Giới quả thật có Ác Ma? - Ác Ma là gì? Một loài hoang thú? Lục Ly vừa khống chế Thần Sơn đuổi theo vừa tò mò hỏi. Hắn muốn biết Ác Ma năm ấy Sát Đế giết có phải là Ác Ma xâm phạm Thần Giới hay không. - Không phải hoang thú, gần giống nhân loại, có linh trí rất cao, đều hiểu biết tu luyện! Vương Thuận liếc mắt nhìn Yên Sơn Lão Nhân ở phía trước, giải thích: - Đại nhân có thể hiểu là một chủng nhân loại khác, linh trí chỉ cao hơn chứ không kém gì nhân loại. Có điều ngoại hình có khác biệt lớn, tuy rằng đều có tứ chi như người, đứng thẳng cất bước được nhưng khắp người đều là vảy đen, ánh mắt đỏ như máu, móng tay sắc bén như thần binh lợi khí, sau lưng có cánh. Bọn chúng chủ yếu luyện thể, nếu là Ác Ma cường đại, dù là Chí Tôn Thần Giới cũng không phá được phòng ngự của bọn chúng... - Ặc! Lục Ly hơi run rẩy, hắn có thể chắc chắn Ác Ma mà Sát Đế giết chính là Ác Ma mà Vương Thuận nói. Hắn hơi hoài nghi, Ác Ma chủ yếu luyện thể? Bọn chúng có quan hệ với Ma Thú Ma Vực hay không? - Ma Thú? Lục Ly nói ra nghi hoặc của mình, ánh mắt Vương Thuận sáng rực lên, hắn hừ lạnh một tiếng nói: - Dựa vào ghi chép của tổ tiên ta, bộ tộc Ma Thú rất có thể do Ác Ma tạp giao với nữ tử nhân tộc mà thành. Tuy rằng hiện giờ bộ tộc Ma Thú không có nguy hại, nhưng lần sau Ác Ma xâm lấn, chắc chắn sẽ đi hại nhân gian. - Tạp giao mà thành? Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, quả thật vẫn có khả năng này. Dù sao bộ tộc Ma Thú không phải thú, cũng không phải người, có linh trí rất cao, bình thường chủ yếu tu luyện luyện thể. - Đại nhân, chú ý hòn đảo phía trước có chút vấn đề, Yên Sơn Lão Nhân có thể lợi dụng đảo này để trốn thoát! Lục Ly đang trầm tư thì bị Vương Thuận đánh thức, Lục Ly nhấc mí mắt vài lần, phát hiện phía trước xác thực có một tiểu hải đảo. Đảo này có chút kỳ quái, mặt trên phủ sương mù mịt, thần niệm quét tới bị sương mù dày đặc cản trở. - Có trận pháp thiên nhiên? Lục Ly nhíu mày, Yên Sơn Lão Nhân đã vọt vào hòn đảo, biến mất trong sương mù dày đặc. Con ngươi Vương Thuận trở nên lạnh lẽo: - Đại nhân, ngươi ở ngoài đây áp chế trận pháp, ta đi vào ép hắn đi ra? - Không cần!
Chương 2213 Hải Uyên Tội Ác
Lục Ly khoát tay, tòa Thần Sơn phía sau bay lên, không ngừng phóng đại giữa không trung, chẳng mấy chốc đã lớn lên trăm dặm, toàn bộ khoảng trời đều bị che khuất. Hít hít! Vương Thuận hít một ngụm khí lạnh, một ngọn núi nho nhỏ lại có thể biến lớn như vậy, nếu bị đè xuống, ngươi có chắc sẽ không tan xương nát thịt? Ầm ầm! Thần Sơn mau chóng rơi xuống, còn có lực lượng thiên địa tác động, lớp sương dày phía dưới bị tản đi rất nhiều. Hòn đảo không lớn, đường kính chỉ hơn trăm dặm, Thần Sơn đè xuống, gần như nuốt trọn cả hòn đảo. Vèo! Một bóng đen từ trong sương mù dày đặc bay ra, hắn vừa bay ra Thần Sơn đã ầm ầm đè xuống, toàn bộ hòn đảo chấn động kịch liệt. Nước biển bốn phía chìm xuống, sau đó dâng lên từng ngọn sóng thần, hòn đảo chậm rãi chìm xuống biển, hiển nhiên đã bị đè ép sụp đổ! - Trở về! Lục Ly vẫy tay, Thần Sơn bay vụt về, Lục Ly tiếp tục cưỡi Thần Sơn bay đi, bên kia Yên Sơn Lão Nhân tiếp tục chạy trốn, lần đầu tiên hắn truyền âm đến: - Ngươi chính là Lục Ly ở Thần Giới? Bản tọa và ngươi không thù không oán, tại sao truy sát bản tọa? Giọng nói của Yên Sơn Lão Nhân rất khàn, nghe còn thấy hơi khó chịu, âm sắc không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, có điều vẫn cảm nhận được sự phẫn nộ của hắn. Vấn đề này quả thực Lục Ly không biết trả lời ra sao, bởi vì hắn và Yên Sơn Lão Nhân xác thực không thù không oán, chuyện này là do đám Vương Thuân gây nên. Yên Sơn Lão Nhân vô duyên vô cớ bị đổ oan, bây giờ còn bị đuổi giết, quả thực rất oan ức. Lục Ly im lặng một lúc, lúng túng nói: - Chúng ta đúng thật không thù không oán, ngươi cũng không làm gì sai, nhưng ngươi đừng bắt ta nói đạo lý, ta không nói được. Ta chỉ đành bày tỏ tiếc nuối, nếu như lát nữa ngươi muốn báo thù, chỉ cần ngươi giết được ta, ta tuyệt đối không oán hận nửa câu! - Được, được, được! Yên Sơn Lão Nhân quay đầu liếc nhìn Lục Ly, Lục Ly mơ hồ nhìn thấy một luồng ánh sáng đỏ ngòm, trong lòng hắn bất giác hơi run rẩy. Yên Sơn Lão Nhân cười gằn nói: - Ngươi giỏi thì đuổi theo, bản tọa sẽ khiến ngươi sống không bằng chết! - Đuổi theo! Lục Ly không dễ bị dọa sợ, trải qua bao nhiêu sinh tử đại chiến, hắn đã sớm không biết sợ hãi là gì. Yên Sơn Lão Nhân biết thân phận của hắn, hắn tuyệt đối không thể tha cho người này. Thế giới này vốn không thể nói đạo lý, vì mạng nhỏ của bản thân, cho dù Yên Sơn Lão Nhân không thù không oán, Lục Ly cũng đành hạ thủ không lưu tình. Trời biển mênh mông, vô biên vô tận. Lục Ly và Vương Thuận truy sát ròng rã mười ba ngày, hai người không biết đã truy sát được bao xa, cũng không biết đã truy sát đến nơi nào, bởi vì nơi này không có hải đảo, chỉ là hải vực mênh mông vô bờ. Trong mười ba ngày này Lục Ly và Vương Thuận nghĩ rất nhiều cách giữ chân Yên Sơn Lão Nhân, đáng tiếc Yên Sơn Lão Nhân thủ đoạn rất nhiều, thuật ẩn độn lại nghịch thiên, hư ảnh của hắn và chân thân giống nhau như đúc, rất dễ nhận nhầm. Có mấy lần Vương Thuận ra tay, định cuốn lấy Yên Sơn Lão Nhân để Lục Ly ra tay tiêu diệt hắn. Nhưng Yên Sơn Lão Nhân rất thông minh, chưa bao giờ đấu với Vương Thuận, đều chạy trốn ngay, căn bản không cho Lục Ly cơ hội ra tay. - Phải nghĩ cách, không thể cứ truy sát hắn như vậy được? Lục Ly lẩm bẩm một câu, Yên Sơn Lão Nhân vẫn phi hành về phía đông bắc, chắc chắn định mang hai người đến nơi nào đó. Chỗ này phỏng chừng địa hình vô cùng phức tạp, có lợi giúp hắn chạy trốn. Cho nên buộc phải bắt được Yên Sơn Lão Nhân trước lúc hắn đến chỗ đó, bằng không một khi để hắn chạy thoát, hậu quả khôn lường. Chưa nói đến hắn sẽ tiết lộ hành tung của Lục Ly ra ngoài, chỉ riêng thuật ẩn độn của kẻ này thôi, nếu không đề phòng cẩn thận, ngộ nhỡ hắn âm thầm ám sát Lục Ly và Trì Hi Nhi thì sao? - Thế này... Lục Ly suy nghĩ một lát rồi nhỏ giọng nói: - Đợi lát nữa ta công kích hắn liên tiếp, người từ phụ cận vòng qua, đến phía trước chặn đường, không cần công kích hắn từ mặt bên, bay về hướng đông bắc, giúp ta ngăn cản hắn thời gian một hơi thở. - Được! Vương Thuận gật đầu, hắn ở bên cạnh nhảy vọt lên rồi bay đi. Lục Ly bên này động thủ, Đồ Ma chiến đao xuất hiện trên tay, đột ngột bổ đến. Xẹt xẹt! Bầu trời phía tây nam xuất hiện một vệt sáng, xé rách hư không, xoay chuyển giữa không trung hai lên, sau đó bất thình lình chém về phía trước. Yên Sơn Lão Nhân cách hơi xa, sát chiêu này phỏng chừng không bổ trúng hắn. Nhưng bên trong sát chiêu mang theo uy áp thiên địa rất mạnh, chắc chắn có thể ảnh hướng tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân. Ầm! Sát chiêu quả thực không bổ trúng Yên Sơn Lão Nhân, chém vào trong biển, khiến hải vực phía trước bị bổ thành một kẽ nứt lớn, đại hải giống như bị chia làm hai. Nước biển bị đánh bật sang hai bên, hình thành sóng biển cao hơn trăm trượng, ầm ầm đập ra hai phía. Tốc độ của Yên Sơn Lão Nhân quả nhiên bị suy giảm, có điều bởi vì công kích, tốc độ Lục Ly chậm hơn mấy phần, cho nên khoảng cách hai người vẫn gần như cũ. Có điều Vương Thuận từ bên cạnh đã vòng qua, tốc độ của Vương Thuận rất nhanh, chỉ cần kéo dài thời gian mấy hơi thở hắn sẽ đuổi kịp Yên Sơn Lão Nhân, kéo dài thời gian mười hơi thở là đã vòng ra phía trước, chắn đứng Yên Sơn Lão Nhân. Xẹt xẹt! Lục Ly tiếp tục công kích, tuy rằng làm thế sẽ tiêu hao thể lực và thần lực, nhưng hắn phải tranh thủ thời gian cho Vương Thuận, cho nên tiếp tục công kích lần nữa. Ào ào ào! Sóng biển khổng lồ lớp lớp trào đi, giống như xảy ra sóng thần. Đại hải bị chia cắt từng đợt, hơn nữa mỗi lần đều bị cắt sâu mấy nghìn trượng, dài mấy chục dặm, uy thế kinh thiên động địa. Một lần, hai lần, năm lần! Phía Vương Thuận đã vọt tới phía trước Yên Sơn Lão Nhân thành công, hắn vòng lại, chiến kích xuất hiện trên tay, cuốn lấy vô số cột nước đánh về phía Yên Sơn Lão Nhân. Hắn dùng Thủy hệ chân ý, uy lực không gọi là quá mạnh, nhưng rất phù hợp để cuốn lấy người. Hắn cũng biết bản thân không giết được Yên Sơn Lão Nhân, chỉ mong giữ chân hắn thời gian một hơi thở, Lục Ly có thể dễ dàng đuổi tới. - Muốn chết!
Chương 2214 Hải Uyên Tội Ác
Yên Sơn Lão Nhân nổi giận gầm lên, trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một luồng hắc khí, sau đó cả người trở nên hư ảo, hắn đã biến thành một hư ảnh thú hoang màu đen bay về phía trước, đâm thẳng vào Vương Thuận. - Hơi thở này... Là hơi thở của Ma Thú! Tinh quang trong mắt Lục Ly lóe sáng, khó trách hắn thấy giọng Yên Sơn Lão Nhân hơi khó chịu, giờ khắc này Yên Sơn Lão Nhân cuối cùng đã bại lộ thân phận. Hơi thở trên người hắn tương tự hơi thở năm đó Lung đạo nhân tỏa ra, rất có thể chính là Ma Thú. - Hửm? Sâu trong linh hồn Vương Thuận hiện lên hơi thở của nguy hiểm, hắn vội vàng khựng người lại, vung chiến kích lên, vô số thủy long gào thét phóng đến, lớp lớp vây quanh người hắn, hình thành một lá chắn thủy long ở bên ngoài. Xì xì! Có không ít thủy long bay tới chỗ Yên Sơn Lão Nhân, đáng tiếc cơ thể Yên Sơn Lão Nhân đã hư hóa, những thủy long kia gào thét xuyên qua người hắn, hắn không bị ảnh hướng mảy may. Nếu thủy long không ảnh hưởng được Yên Sơn Lão Nhân, lá chắn nước mà Vương Thuận ngưng tụ từ thủy long cũng không còn ý nghĩa. Yên Sơn Lão Nhân ung dung đâm vào, cơ thể ngưng tụ thành bản thể, tay hắn đã biến thành móng sắc, hung ác chộp tới ngực Vương Thuận. - Chết! Vương Thuận không né tránh, hắn đổi thành chiến kích quét ngang qua đầu Yên Sơn Lão Nhân. Hắn đã bất chấp, nếu Yên Sơn Lão Nhân không lùi về sau né tránh, sẽ đồng quy vu tận cùng hắn. Dù sao Lục Ly cũng sẽ đến ngay, đến lúc ấy xem Yên Sơn Lão Nhân chết như nào? Có điều hắn đã nghĩ quá nhiều... Móng sắc của Yên Sơn Lão Nhân dễ dàng chộp tới ngực hắn, chiến giáp Thần Khí siêu phẩm của hắn căn bản không thể hẳn cản móng sắc của Yên Sơn Lão Nhân. Còn lúc hắn quét ngang chiến kích, đầu Yên Sơn Lão Nhân lại rụt vào trong người một cách kỳ dị, chiến kích hắn quét ngang một đòn sống mái, cuối cùng lại quét vào không khí. - Hây! Lục Ly bên này đã vọt đến, hắn thấy tình hình không ổn, hai tay vung lên, lực lượng thiên địa khủng khiếp ép xuống. Tuy rằng khoảng cách không quá gần nhưng Lục Ly không thể chần chờ, nếu không một hơi thở sau Vương Thuận sẽ chết. Vù! Yên Sơn Lão Nhân vốn định giết chết Vương Thuận, lúc này cơ thể hắn lại biến thành hư ảnh, sau đó không gian dao động, hắn hóa thành một bóng đen tháo chạy ra xa. Hắn biết nếu chậm trễ một hơi thở thời gian, hắn sẽ hoàn toàn bị lực không gian trấn áp, khi ấy Lục Ly đuổi theo, hắn cầm chắc cái chết. - Khụ... Miệng Vương Thuận phun ra máu tươi, nhìn hư ảnh đang vỡ nát trước mặt, trong mắt hắn toàn là sự sợ hãi. Nếu Lục Ly không ra tay, vừa nãy hắn tất chết, một khi móng vuốt kia xẹt về phía trước, hắn tin rằng dù là Chủ Thần cũng không cứu được hắn. Lục Ly bay vụt đến, tóm Vương Thuận theo, Vương Thuận lấy mấy viên thuốc chữa thương ra dùng, ngồi khoanh chân trên tòa Thần Sơn cười khổ: - Xin lỗi, Lục đại nhân, là ta vô dụng. - Không trách ngươi, mau chóng chữa thương. Lục Ly lắc đầu, ánh mắt nhìn về bóng đen phía xa, chân mày cau lại. Xem ra Yên Sơn Lão Nhân là Ma Thú Ma Vực, nhưng có rất nhiều Ma Thú không có Thần thông quỷ dị. Kẻ này rốt cuộc là Ma Thú, hay là chủng tộc kỳ dị? Tiếp tục đuổi theo! Đã đuổi tới nước này, Lục Ly không thể quay đầu, hắn chỉ đành cắn răng tiếp tục truy sát. Vương Thuận ở một bên bế quan chữa thương, nội tạng của hắn đã bị Yên Sơn Lão Nhân vồ nát, bị thương rất nghiêm trọng. Năm ngày lại trôi qua, Lục Ly vẫn chưa thể đuổi kịp Yên Sơn Lão Nhân, rốt cuộc hôm nay hắn mới biết Yên Sơn Lão Nhân định đi đâu. Hắn nhìn cảnh tượng kỳ lạ phía trước, sắc mặt nghiêm trọng, quay về hỏi Vương Thuận đang chữa thương: - Vương Thuận, đừng chữa thương nữa, mau nhìn xem đây là đâu? Vương Thuận khôi phục quá nửa thương thế, hắn mở mắt liếc nhìn vài lần, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, hắn vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nói: - Nơi này là Hải Uyên Tội Ác, sao Yên Sơn Lão Nhân lại đến đây? Không gian ở đây rất bất thường, không cẩn thận sẽ khiến không gian vỡ vụn. Hắn dẫn chúng ta đến đây, nếu chúng ta công kích quá mạnh, sẽ bị sức mạnh khi không gian vặn vẹo cắn giết, chính hắn cũng không chạy thoát. Yên Sơn Lão Nhân bên kia đã dừng lại, quay đầu nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, không phải ngươi muốn truy sát bản tọa? Có bản lĩnh theo bản tọa đi vào Hải Uyên Tội Ác, bản tọa sẽ cho ngươi có đi mà không có về! Hải Uyên Tội Ác rất nổi tiếng trong Hải Vực Ác Ma, hơn nữa không chỉ có một mà có tận ba Hải Uyên Tội Ác. Ba địa phương này ở Hải Vực Ác Ma đều nguy hiểm như nhau, Thần Linh bình thường tuyệt đối không dám vào. Lựa chọn này của Yên Sơn Lão Nhân rất sáng suốt, nơi đây địa hình phức tạp, không thể phóng thích sát chiêu quá khủng bố, nếu không sẽ khiến không gian vỡ bát. Đến khi ấy, sức mạnh cường đại khi không gian vặn vẹo có thể xé nát Lục Ly, Vương Thuận và Yên Sơn Lão Nhân. Yên Sơn Lão Nhân đã chui vào, Vương Thuận hơi do dự, Lục Ly trầm ngâm khống chế Thần Sơn bay thẳng phía trước, tiếp tục truy sát. Cho dù bên trong nguy hiểm ra sao, đã đến nước này Lục Ly không thể từ bỏ dễ dàng. Hải vực phía trước là một vùng đen kịt, đâu đâu cũng có vết nứt không gian, những vết nứt này không ngừng mở ra khép lại, giống như có từng con cự thú đang chiếm giữ ở phía trước, thỉnh thoảng há miệng rộng. Hơn nữa trong miệng còn phun ra từng ngụm khói đen, thoạt nhìn âm u khủng bố đến khác thường. Ở trong địa phương như này, Yên Sơn Lão Nhân không dám dùng tốc độ quá nhanh, Lục Ly cũng vậy, ai biết những vết nứt không gian này sẽ đi vào hư không đi vào những địa phương cực kì quỷ dị khác? Ngộ nhỡ đi vào những vết nứt không gian này, bị hố đen thời không hút vào trong, ở bên trong một năm bằng bên ngoài vạn năm? Ngộ nhỡ bên trong tồn tại không gian khác, một khi bước vào vĩnh viễn không thể ra? Hai bên đều giảm tốc độ, đi vòng quanh không gian giữa các vết nứt không gian. Yên Sơn Lão Nhân phóng vào nơi sâu nhất của Hải Uyên Tội Ác, rõ ràng đang muốn Lục Ly thấy khó mà rút lui, hoặc muốn lừa Lục Ly tiến vào nơi sâu nhất, tìm cách chôn giết Lục Ly và Vương Thuận.
Chương 2215 Cánh cửa Tội Ác
Lục Ly vẫn tập trung cao độ tinh thần, thường xuyên cảm ứng tình hình xung quanh. Vương Thuận cũng vậy, nơi này rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị hút vào bên trong khe nứt không gian. Một nén nhang, hai nén nhang, gần nửa canh giờ! Ba người vẫn đang lượn vòng bên trong, Hải Uyên Tội Ác này quá lớn, mặc dù tốc độ mọi người rất chậm, nhưng trong gần nửa canh giờ không biết đã đi về trước được mấy trăm nghìn dặm, thế nhưng vẫn chưa ra khỏi vùng biển này. Cũng may Yên Sơn Lão Nhân luôn đi thẳng về trước, Lục Ly bám sát không buông, không để cho hắn chạy thoát. Lại phi hành thêm thời gian một nén nhang, Yên Sơn Lão Nhân ở phía trước bỗng nhiên dừng lại, thần niệm Lục Ly quét tới, nhất thời kinh ngạc. Bởi vì phía trước toàn là khe nứt không gian, hơn nữa nằm san sát nhau. Nếu xông vào giữa, rất có khả năng bị khe nứt không gian hút vào, Yên Sơn Lão Nhân đã bước vào tử lộ. - Ha ha ha! Lục Ly cười phá, khống chế Thần Sơn chậm rãi bay đến, nghiêm giọng quát: - Yên Sơn Lão Nhân, chạy đi? Sao ngươi không dám chạy? Yên Sơn Lão Nhân đứng im tại chỗ, khuôn mặt và cơ thể hắn có chút mơ hồ, không thấy rõ chân thân, chỉ thấy bên ngoài mặc một áo bào đen, còn hai tay đã biến thành móng sắc, bề mặt một móng sắc loáng thoáng nhìn thấy vết máu. Hắn đứng giữa không trung, mắt hướng về Lục Ly, trên người tỏa ra sát khí cuồn cuộn, hắn chờ Lục Ly tới gần năm nghìn trượng mới mở miệng: - Lục Ly, ngươi để ta một đường sống, ta chắc chắn không nói thân phận của ngươi ra ngoài, sau này cũng tuyệt đối không gây sự với ngươi. Nếu ngươi muốn giết ta, đến lúc ta liều mạng công kích, ngươi cũng sẽ bị sức mạnh khi không gian vặn vẹo cắn giết. Con mắt Vương Thuận lóe lên, ngay lập tức truyền âm cho Lục Ly: - Đừng nghe hắn, người này có tiếng xấu ở Hải Vực Ác Ma, thay đổi thất thường, hung bạo gian xảo, Lục đại nhân tìm cơ hội giết hắn, trừ hậu hoạn về sau. Lục Ly khẽ vuốt cằm, chậm rãi giơ Đồ Ma Đao trong tay lên chỉ vào Yên Sơn Lão Nhân, quát: - Yên Sơn Lão Nhân, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, ngươi thần phục ta trong vạn năm ta sẽ trả tự do cho ngươi. Ta biết ngươi là Ma Thú, năm đó ta cũng nhận một Ma Thú làm hồn nô, đi theo ta được mấy chục năm, ta để hắn theo Hề Mông trở về Ma Vực. Chắc hẳn ngươi không lạ gì Hề Mông? Đây chính là nhi tử tộc vương Hề Dương của bộ tộc Ma Thú các ngươi! - Hồn nô? Yên Sơn Lão Nhân giận tím mặt nói: - Chuyện này tuyệt đối không thể, Lục Ly ngươi đừng ép người quá đáng, bằng không sẽ cá chết lưới rách. - Ngươi đi vào trong không gian Thần Khí của ta trước! Lục Ly dặn Vương Thuận một câu, một khi đã khai chiến, rất có thể không gian sẽ đổ nát, lúc ấy sức mạnh cường đại do không gian vặn vẹo sẽ khiến cơ thể Vương Thuận nát tươm trong nháy mắt. Chính Lục Ly cũng sợ hãi, nhưng đừng quên sát chiêu mà Lục Ly từng cảm ngộ, gọi là Không Gian Giảo! Nguyên lý của Không Gian Giảo chính là lợi dụng sức mạnh do không gian vặn vẹo cắn nát kẻ địch, cho nên Lục Ly vẫn có chút chắc chắn, cho dù không gian đổ vỡ, hắn vẫn có cơ hội chạy thoát. Yên Sơn Lão Nhân phải chết là chuyện không thể nghi ngờ, nếu lúc trước Lục Ly còn do dự, nhưng khi biết Yên Sơn Lão Nhân là Ma Thú, hắn không còn bất kỳ cố kỵ. Bộ tộc Ma Thú này chính là dị tộc, Yên Sơn Lão Nhân giết nhiều người ở Hải Vực Ác Ma như vậy, kẻ này chết cũng đáng. Lục Ly khống chế hai tòa Thần Sơn khác biến lớn ra chu vi một trượng, bay xung quanh người hắn, hắn chậm rãi bay về phía trước, thét lên: - Yên Sơn Lão Nhân, cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có đầu hàng không? - Thà chết không chịu hàng! Yên Sơn Lão Nhân gầm lên, sau đó hắn phất tay gieo rắc ức vạn hàn mang, đồng thời cơ thể đột nhiên bắt đầu biến hóa, biến thành một, hai rồi bốn, cuối cùng biến thành mấy trăm Yên Sơn Lão Nhân. Lục Ly năm đó cũng có một Kính Tượng Áo Nghĩa cũng có thể phân thân, có điều phân thân của Yên Sơn Lão Nhân có khác biệt rất lớn. Thần niệm Lục Ly rất mạnh, nhưng khi quét thần niệm tới lại phát hiện tất cả đều là chân thân, không có bất kỳ sơ hở. - Hây! Lục Ly phóng thích lực lượng không gian đè ép, giả thân chắc chắn không có sức chiến đấu mạnh mẽ như chân thân, một khi lực lượng không gian trấn áp sẽ vỡ tan ngay lập tức, như thế phân biệt rất dễ. Quả nhiên! Không Gian Chi Lực vừa trấn áp, tất cả hư ảnh đều tan vỡ, chỉ một chân thân duy nhất định vọt tới gần Lục Ly. Có điều lúc này chân thân kia lại biến thành hư ảnh, lại không bị lực lượng không gian trấn áp, mau chóng vọt thẳng đến chỗ Lục Ly. Rõ ràng Yên Sơn Lão Nhân đang muốn áp dụng kích thương vừa nãy của Vương Thuận, đến gần Lục Ly rồi đánh giết hắn. Con ngươi Lục Ly lạnh lẽo, Yên Sơn Lão Nhân đã biến thành hư ảnh, phỏng chừng tòa Thần Sơn kia đập tới là vô ích, hư không trùng cũng không dùng được. Tuy rằng hắn có chiến giáp Thần Khí siêu phẩm nhưng hắn không muốn để Yên Sơn Lão Nhân tới gần, lúc ấy sẽ xảy ra rất nhiều tình huống không thể khống chế. - A! Trong đầu Lục Ly bắt đầu lướt qua rất nhiều ý nghĩ, cuối cùng nhẫn hắn lóe sáng, có rất nhiều hư không trùng lặng lẽ chui vào cơ thể hắn. Đồng thời hắn vung Đồ Ma Đao, mạnh mẽ bổ xuống một đao. Hắn biết rõ bổ xuống một đao kia rất có thể sẽ khiến không gian sụp đổ, nhưng hắn vẫn có chút tự tin có thể chống lại sức mạnh vặn vẹo của không gian, vì lý do an toàn hắn không thể để Yên Sơn Lão Nhân đến gần. Một đao bổ xuống, không gian xung quanh lập tức rung động, có rất nhiều khe nứt không gian càng nứt toác thêm. Ánh đao xoay vòng giữa không trung hai lần, hai khe nứt không gian hai bên liền vỡ vụn, nhanh chóng lan ra bốn phía, không gian bắt đầu đổ nát từng mảnh. - Lùi! Lục Ly nhìn thấy không gian xung quanh mau chóng đổ vỡ, nội tâm chìm xuống, hắn lùi nhanh về. Yên Sơn Lão Nhân ở xa đột nhiên ở giữa không trung, cơ thể hắn ở giữa không trung ngưng tụ bản thể, hơn nữa còn biến thân! “Không đúng!” Lục Ly quét qua, sắc mặt tái mét, trong tròng mắt đều là vẻ chấn động không dám tin tưởng.