-
Chương 91-95
Chương 91 Ta không phải công tử
Lục Linh trầm tư một lát rồi khoát tay nói:
- Hiện tại Triệu gia Liễu gia đã thế như nước lửa, Triệu gia tìm được một cây đại thụ, tộc trưởng Liễu gia lại hôn mê bất tỉnh, gần đây sự kiện Hàn Vân sơn khiến Liễu gia tổn thất nặng nề. Liễu gia dù biết là ngươi giết, chỉ cần ngươi chết không thừa nhận, Liễu gia cũng sẽ không làm khó ngươi. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ chuyện gì đều dễ nói, chỉ riêng không thể gia nhập Ngoại đường Nội đường Liễu gia.
- Ừm, ta đã nhớ kỹ!
Lục Ly khẽ gật đầu, quay người về lại trong phòng, hắn rất háo hức muốn bắt tay ngay vào tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Gấp đôi lực lượng a!
Nếu hắn có thể tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ đến đại thành, như vậy với loại võ giả như Tề Tứ Hải, hắn có thể đánh chết hết sức nhẹ nhàng, một đao một tên.
Ở trong phòng nghiên cứu nửa canh giờ, Lục Ly đọc hiểu hoàn toàn quyển thượng, quyển thượng và quyển hạ quả nhiên nối liền, hắn đã có được bí tịch Bôn Lôi Huyền Kỹ hoàn chỉnh.
Xem hết thượng quyển, hiện tại liền có thể xem hiểu quyển hạ. Chẳng qua có thể xem hiểu không có nghĩa là có thể tu luyện, Địa giai huyền kỹ rất thâm ảo phức tạp, hắn mơ hồ mới hiểu được một tia da lông.
- Bôn Lôi Huyền Kỹ, trọng điểm nằm ở huyền kình, một tầng huyền kình có thể gia tăng một tia lực đạo. Cứ thế tựa như sóng biển, một tầng tiếp lấy một tầng, liên miên không ngừng, cuối cùng chồng lên nhau, đạt tới hiệu quả tăng phúc lực đạo gấp đôi.
Nguyên lý đại khái Lục Ly đã hiểu phần nào, đây là nhờ công Lục Ly tu luyện bảy năm dưới thác nước. Bôn Lôi Huyền Kỹ chính là lợi dụng Huyền lực ngưng tụ thành huyền kình, lúc công kích huyền kình phát động, khiến cho lực đạo đột ngột đề thăng, từ đó đánh cho kẻ địch trở tay không kịp.
Nếu đang giao chiến, hai người đều có được cự lực vạn cân, nhưng lúc binh khí chạm vào nhau, lực lượng một bên đột nhiên gia tăng đến hai vạn cân...
Kết cục không cần nói cũng biết, binh khí tuyệt đối sẽ bị đánh bay, trước khi đối phương kịp có phản ứng, bên này đã có thể nhẹ nhàng chém giết.
Nguyên lý thì đã hiểu, nhưng huyền kình phải tu luyện thế nào, vận dụng ra làm sao, chồng thêm kiểu gì?
Đây đều là những đại nan đề, không phải thời gian ngắn là có thể hiểu thấu, thậm chí Lục Ly còn không biết làm sao tu luyện huyền kình. Nếu Địa giai huyền kỹ mà có thể tuỳ ý tu luyện liền đại thành, như vậy thì đã không phải là Địa giai huyền kỹ.
Sa sa sa!
Bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng bước chân, Lục Ly nghe được tiếng Lục Linh mở cửa, tiếp đó Lục Linh nói chuyện với người bên ngoài một lúc, lát sau nàng đẩy cửa vào cười nói:
- Lục Ly, phiền phức tới rồi, Liễu Di gọi ngươi đi Thính Vũ Các một chuyến.
Bởi vì đi ra gặp người ngoài, lúc này Lục Linh che kín mặt bằng lụa mỏng, nhưng trong mắt đều là ý cười giễu cợt. Lục Ly lại làm sao đều cười cười nổi, hắn không có thời gian, cũng không muốn đi nghe Liễu Di nói nhảm, thế là nhíu mày hỏi:
- Có thể không đi không?
- Ngươi nói đi?
Lục Linh mỉm cười nói:
- Bên ngoài thị nữ vẫn đang chờ, nếu ngươi không đi, phỏng chừng Liễu Di sẽ đích thân tới cửa.
- Được rồi!
Lục Ly chỉnh lý áo quần đầu tóc đi ra, nhìn thấy một thị nữ đang chờ, hắn trầm giọng vẫy tay nói:
- Dẫn đường đi.
Thị nữ nhìn Lục Ly một cái, ngập ngừng nói:
- Lục công tử, ngươi không đổi bộ quần áo khác ư? Bên trong Thính Vũ Các có rất nhiều vị tiểu thư gia tộc.
- Không cần!
Lục Ly cảm thấy bộ quần áo này đã tính là sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa hắn cũng không có quần áo nào tốt hơn, bèn khoát tay nói:
- Ta không phải công tử, mặc không nổi quần áo hoa lệ, nếu ngươi cảm thấy quá khó coi, vậy ta không đi.
- Không phải ý tứ này, Lục công... Lục công tử đừng hiểu lầm!
Thị nữ vội vàng xin lỗi một tiếng, lắc eo nhỏ đi ra phía ngoài, Lục Ly theo sát ngay sau.
Chờ Lục Ly đi ra khỏi viện, Lục Linh mới chống quải trượng đi ra, mỉm cười lẩm bẩm nói:
- Giờ mới phát hiện đệ đệ nhà ta là bảo bối? Ha ha, muộn rồi. Hơn nữa Liễu gia cỏn con các ngươi cũng dung không được hắn.
Thính Vũ Các là một lầu các tương đối nổi tiếng của Liễu gia, là nơi chuyên dùng để chiêu đãi công tử tiểu thư bên ngoài gia tộc. Có thể tiến vào nơi này phải là con em trực hệ của mấy gia tộc nhị phẩm tại Vũ Lăng thành.
Bởi thế xem ra lần này Liễu gia rất coi trọng Lục Ly, bày ra trận thế như vậy, mục đích hết sức rõ ràng, chính là vì mời chào Lục Ly.
Sau khi tiến vào Thính Vũ Các, Lục Ly quả thực bị trận thế Liễu Di bày ra dọa nhảy dựng. Thính Vũ Các tráng lệ, xa hoa vô cùng, Lục Ly xuất thân hèn mọn chưa từng thấy qua lầu các như thế bao giờ, còn tưởng rằng tiến vào Hoàng cung.
Thính Vũ Các không lớn, bên trong trái phải xếp đặt năm hoàng kim đài, chính vị còn có hai hoàng kim đài khác. Trên tất cả hoàng kim trên đài đều chất đầy món ngon mỹ vị, Liễu Di ngồi sau một hoàng kim đài chính vị, chính đang mỉm cười nhìn hắn.
Sau hai hàng hoàng kim đài đều ngồi đầy người, nhất luật đều là tiểu thư xinh đẹp, dung mạo cao quý, khí chất bất phàm. Nhìn qua khiến Lục Ly tưởng là tiến vào hậu cung Hoàng đế, ngồi bên trong chính là ba nghìn mỹ nữ, hoa hết cả mắt.
- Tĩnh tâm, tĩnh tâm!
Trong đầu Lục Ly mặc niệm hai chữ này, bởi vì khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia của Lục Linh, đối với sắc đẹp hắn có được sức miễn dịch không ít. Mỹ nữ trong này đều thân phận siêu nhiên, khí chất thoát tục, nhưng so với Lục Linh thì vẫn kém thua một đoạn, Lục Ly lại rất rõ ràng Liễu Di bày ra trận thế này là vì cái gì, làm sao hắn có thể mắc lừa?
- Ồ?
Mấy vị tiểu thư thấy ánh mắt Lục Ly thoáng chốc đã khôi phục tỉnh táo, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi. Các tiểu thư xinh đẹp nhất Liễu gia đều có mặt ở đây, các nàng rất tự tin đối với dung mạo bản thân, không ngờ định lực của tên nhà quê đến từ bộ lạc này lại mạnh đến vậy?
Khóe miệng Liễu Di hiện lên một tia cười khổ, xem ra mỹ nhân yến hôm nay không mấy hiệu quả, tiểu tử này đúng là cục đá dưới hầm cầu, vừa thối vừa cứng.
Chương 92 Mỹ nhân yến
Lục Ly khẽ khom lưng hành lễ nói:
- Lục Ly tham kiến Di tiểu thư, tham kiến chư vị tiểu thư!
- Lại đây ngồi đi!
Liễu Di vẫn muốn tranh thủ một phen, đứng dậy chỉ vào hoàng kim đài bên người nói.
Hôm nay nàng mặc một thân váy dài viền hoa vàng nhạt, bên hông buộc dây lưng hồng phấn, eo nhỏ yểu điệu mê người. Búi tóc bới lên thật cao, lộ ra cổ ngọc trắng nõn, vành tai óng ánh, còn có xương quai xanh mê người, vũ mị vô cùng.
Lúc này sắc trời đã sắp hoàng hôn, ánh nến vàng sẫm chiếu rọi trên khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Di, khiến nàng càng lộ thêm mấy phần mị lực.
Lục Ly nhìn không chớp mắt, thoáng khẽ gật đầu, sau đó nhanh chân bước tới sau hoàng kim đài. Còn không ngồi xuống hắn đã cảm giác được mùi thơm xộc mũi, son phấn hồng trần, mỹ nữ vờn quanh, rượu còn chưa uống, Lục Ly đã cảm thấy ngà ngà say.
- Chư vị tỷ muội, ta giới thiệu cho các ngươi một người, vị này chính là Lục Ly mà ta từng nói qua, hắn vừa là khách khanh gia tộc chúng ta, đồng thời cũng đã từng cứu mạng ta.
Liễu Di khẽ cười bưng chén rượu lên, đảo mắt nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên thân Lục Ly, nói tiếp:
- Lục Ly, đây là các tỷ muội của ta, đều là tiểu thư trực hệ Liễu gia. Hôm nay các tỷ muội tề tụ một đường, muốn tổ chức yến tiệc để cảm tạ ngươi lần trước cứu mạng. Tới, chúng ta cùng nhau kính Lục công tử một chén.
- Hì hì!
- Khanh khách!
- Lục công tử, chúng ta kính ngươi một chén, đa tạ ngươi cứu Di tỷ...
- Lục công tử thật trẻ tuổi, không ngờ đã là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, tiền đồ vô lượng a.
- ...
Nguyên một đám tiểu thư dồn dập đứng dậy, thanh âm mềm dịu nghe nhuyễn hết cả xương, đủ loại ánh mắt sùng bái trêu chọc quét tới, khiến nhịp tim Lục Ly bất giác gia tốc. Hắn cuống quít đứng dậy, bưng chén rượu lên nói:
- Đa tạ chư vị tiểu thư, đa tạ Di tiểu thư!
Liễu Di nhìn bộ dạng có chút co thúc căng thẳng của Lục Ly, khẽ cười rạng rỡ, bưng chén rượu lên uống một hớp, sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn sang Lục Ly.
Lục Ly còn làm thế nào được nữa? Chỉ có thể uống một hớp, các tiểu thư còn lại dồn dập hưởng ứng, bầu không khí bỗng chốc càng thêm náo nhiệt.
- Lục công tử, đã sớm nghe qua sự tích về ngươi, hôm nay mới hân hạng được gặp, ta tên Liễu Oanh, ta cũng mời ngươi một chén.
- Lục công tử, ngươi không thể hậu này bạc kia được, ta là Liễu Du, ta cũng kính ngươi một chén...
- Lục công tử...
Liên tiếp bảy tám người liên tục mời rượu, Lục Ly thoáng sửng sốt, các tiểu thư nũng nịu mời rượu, hắn sao có thể không uống? Nhưng uống như vậy sao mà tránh được xảy ra chuyện.
Vạn nhất uống say, tiểu thư Liễu gia nào đó cường hành muốn phát sinh quan hệ với hắn, vậy hắn dù không gia nhập Liễu gia cũng không được
Lại uống mấy chén, Lục Ly thấy người mời rượu vẫn nườm nượp không ngừng, dứt khoát liền trực tiếp đứng dậy nói:
- Di tiểu thư, chư vị tiểu thư, Lục Ly tửu lực không được, không thể uống với từng người. Ta bồi tội một mình uống một chén, tiệc hôm nay dừng lại ở đây, ta còn có việc, ngày khác trò chuyện tiếp.
Lục Ly uống nuốt một chén, sau đó trực tiếp co cẳng muốn đi, ý cười trên mặt Liễu Di thoáng cứng lại, ánh mắt khẽ chuyển, nếu cứ tiếp tục thế này, trận thế hôm nay xem như toi công.
Nàng vội đứng lên nói:
- Lục Ly ngươi chờ chút, ta còn có chính sự muốn tìm ngươi. Thế này đi, chúng ta ra hậu viện nói chuyện.
Từ sau khi Lục Ly tiến vào, Liễu Di một mực quan sát hắn, phát hiện ánh mắt hắn không dừng lại trên thân vị tiểu thư nào quá ba giây. Điều này nói rõ hôm nay mười vị tiểu thư Liễu gia tới này, Lục Ly không nhìn trúng một ai, có tiếp tục cũng chẳng nghĩa lý gì, sẽ chỉ khiến tâm thái phòng bị của Lục Ly càng lúc càng lớn.
Lục Ly quay đầu nhìn Liễu Di một cái, thấy được vẻ khẩn cầu trong mắt nàng, trong lòng mềm nhũn gật đầu nói:
- Được rồi, chư vị tiểu thư chầm chậm uống, Lục Ly cáo lỗi trước.
Liễu Di lắc eo đi đến hành lang bên cạnh, Lục Ly theo sát ngay sau, đợi hai người rời đi nụ cười trên mặt đám tiểu thư lập tức cứng lại.
- Hừ!
Một vị tiểu thư trùng trùng hừ một tiếng, nện mạnh chén rượu xuống nói:
- Tên nhà quê này là cái thá gì? Không ngờ gia tộc lại khiến chúng ta không tiếc đại giá nắm xuống hắn?
- Đúng đấy, không biết tốt xấu!
Một vị tiểu thư khác lạnh lùng nói:
- Thật tưởng mình là công tử nào đó chắc? Một tên nhà quê đi ra từ bộ lạc, chúng ta đã nể mặt, không ngờ còn tự cao tự đại, cái thứ gì đâu...
- Đừng nói nữa!
Một vị tiểu thư khác làm động tác cấm thanh, khoát tay nói:
- Mọi người giải tán đi, hắn chướng mắt chúng ta mới càng tốt, chúng ta cũng đâu vừa mắt với hắn. Nếu thật bị hắn nhìn trúng, không chừng gia tộc sẽ cường hành bắt chúng ta hạ giá...
Nghe đến đó, đại bộ phận tiểu thư lập tức biến sắc, dồn dập đứng dậy rời đi, Thính Vũ Các mới vừa rồi còn náo nhiệt dị thường, bỗng chốc đã người đi lầu không.
Lục Ly theo gót Liễu Di tới một đình nhỏ trong hoa viên hậu viện, trên bàn đá giữa đình sớm đã bày sẵn thịt rượu, một tên thị nữ đứng chờ ở bên, Lục Ly thấy vậy liền cười khổ nói:
- Còn uống nữa à?
Liễu Di tự tay rót cho Lục Ly một chén rượu đầy, nói:
- Ngươi không muốn uống, ta không miễn cưỡng ngươi, ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, thế nào?
Lục Ly vẫn cười khổ nói:
- Thật không thể uống, uống nữa sẽ xảy ra chuyện.
Liễu Di phất tay để thị nữ lui ra, trực tiếp ngồi xuống, nhìn vào Lục Ly nói:
- Xảy ra chuyện? Ngươi sợ xảy ra chuyện gì? Ngươi sợ uống say, chúng ta sẽ làm càn? Ha ha, tiểu thư Liễu gia chúng ta còn chưa mức bất kham như thế.
Nói đến hai chữ “làm càn”, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia ửng đỏ, hai chữ này rõ ràng có thâm ý. Mặt Lục Ly cũng đỏ lên, lúng túng nói:
- Di tiểu thư nghĩ nhiều, Lục Ly không có ý đó.
- Vậy uống hay không?
Liễu Di trừng mắt, giận nói:
- Ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, ngươi thanh niên trai tráng, còn sợ nữ tử yếu mềm như ta?
Cảnh này chỉ cần là nam nhân đều không thể nhịn, Lục Ly bị chọc giận, cắn răng nói:
- Tới đi, ngươi muốn uống ta liền bồi ngươi uống, chúng ta không say không về.
Chương 93 Bất cứ giá nào
Lục Ly bưng chén rượu lên liền một hơi cạn sạch, không hề chỉ uống nửa chén. Hôm nay hắn lại muốn nhìn xem, rốt cuộc Liễu Di muốn giở trò gì?
Liễu Di không giở trò gì, chỉ là một chén tiếp một chén uống với Lục Ly, liên tiếp uống bảy tám chén, Lục Ly vấn đề không lớn, nàng lại mặt mũi tươi gay, ánh mắt mê ly, rõ ràng đã say.
Không thể không nói, dung mạo Liễu Di dù không tính tuyệt đỉnh, nhưng có thể xưng được là thượng giai, nhất là xuất thân từ đại gia tộc, có được khí độ ung dung hoa quý, nữ tử bộ lạc Địch Long căn bản không cách nào so sánh.
Một đại mỹ nhân uống say mèm, da thịt trắng hồng, thân thể mềm mại mềm nhũn, cử chỉ yểu điệu, ánh mắt mê ly.
Bộ dạng cực kỳ mê người, trong khi Lục Ly cũng uống không ít, còn là một thiếu niên khí huyết phương cương, bình thường rất ít tiếp xúc người khác phái, càng đừng nói tới là uống rượu với một đại mỹ nữ ở cự ly gần như thế.
Bóng đêm như vẽ, cảnh sắc ưu mỹ, giai nhân thổ khí như lan, mùi thơm trên thân dập dờn bay tới, Lục Ly không say cũng phải say. Hắn thấy Liễu Di lung la lung lay đứng lên rót rượu cho mình, vội vàng đưa tay đi bắt bầu rượu, lại không ngờ bắt phải tay ngọc Liễu Di.
Hắn vội vàng thu tay lại, lúng túng nói:
- Di tiểu thư, đừng uống nữa, ngươi đã say!
Liễu Di lại không để ý, tiếp tục rót cho Lục Ly một chén, cũng rút cho chính mình một chén, rượu tràn hết cả ra ngoài, nàng nhấp một ngụm, lúc này mới nhắm mắt hít thật sâu mấy hơi, nhìn ra vườn hoa xa xa nói:
- Lục Ly, ta cũng không khách sáo với ngươi nữa. Hôm nay ta triệu tập tiểu thư trong gia tộc mời ngươi dự tiệc, là vì gia tộc muốn ta mời chào ngươi, chỉ cần ngươi gật đầu, trừ ta ra, ngươi coi trọng bất cứ tiểu thư nào đều có thể đón về, thậm chí tối nay động phòng cũng được!
Lục Ly sớm đã có dự đoán, hôm nay nộp lên Thanh Long thương Ngân Hồng kiếm đã bại lộ rất nhiều chuyện, Liễu gia coi trọng hắn như vậy cũng là lẽ bình thường.
Một thiên tài có ý nghĩa cực phi phàm đối với một gia tộc, trong khi một tiểu thư trực hệ ở trong mắt đám trưởng lão lại không tính là gì, chỉ cần Lục Ly lấy tiểu thư nào đó, liền xem như gia nhập Nội đường Liễu gia.
Lục Ly không tiếp lời, Liễu Di cũng không quản hắn, tiếp tục cười khổ nói:
- Điều này nói ra rất buồn cười, cũng rất đáng buồn. Những tiểu thư trực hệ trong gia tộc như chúng ta, nhìn thì gọn gàng bóng đẹp, cao cao tại thượng, thật ra đều là giả. Thậm chí chúng ta còn không bằng được thiếu nữ trong bộ lạc bình thường, bởi vì lúc gia tộc cần chúng ta, chúng ta đều phải hi sinh bất cứ lúc nào.
Nói đến đây, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia giễu cợt, lắc đầu nói:
- Ngươi biết vì sao Triệu gia có thể kéo được liên hệ với Vũ đại nhân không? Ngươi thật sự cho rằng Vũ đại nhân coi trọng thực lực Triệu gia hay là tộc trưởng Triệu gia biết vuốt mông ngựa?! Sai! Trên thực tế là... Ở Hàn Vân sơn, tộc trưởng Triệu gia dâng con gái bảo bối của hắn cho Vũ đại nhân, hơn nữa còn là cái loại không có bất kỳ danh phận gì. Vũ đại nhân xử lý xong chuyện ở Hàn Vân sơn, vị tiểu thư Triệu gia kia liền sẽ bị vứt bỏ vô tình.
- Hả?
Lục Ly đầy mắt kinh ngạc, cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, tiểu thư đại gia tộc không thể làm chủ hôn nhân bản thân, điều này hắn từng nghe nói qua, lại không ngờ Triệu gia ác đến vậy? Trực tiếp dâng một vị tiểu thư tôn quý cho cường giả mặc ý đùa bỡn...
- Ha ha, có phải cảm thấy rất hoang đường?
Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Liễu Di càng đậm, nàng quay đầu nhìn Lục Ly, gằn từng câu từng chữ nói:
- Thật ra ngươi không biết, đêm hôm đó ta cũng bị đưa tới, chỉ là Vũ đại nhân không nhìn trúng mà thôi. Hơn nữa ta còn bị đưa cho ba vị đại nhân, cuối cùng chẳng ai nhìn trúng ta, ha ha ha!
Nói đến đây, nước mắt Liễu Di yên ắng trượt xuống, lúc này nàng đang cười to, nhưng đồng thời cũng đang rơi lệ, bộ dạng như thế khiến Lục Ly không khỏi chấn kinh.
- Di tiểu thư...
Lục Ly muốn an ủi Liễu Di, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu, Liễu Di xoa xoa tròng mắt, lần nữa nâng chén uống cạn, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Có phải cảm thấy đại gia tộc như Liễu gia Triệu gia quá dơ bẩn? Lục Ly a, thế giới này lớn vượt xa ngươi tưởng tượng, khoan nói bên ngoài, chỉ riêng Bắc Mạc đại gia tộc đã nhiều vô số kể. Liễu gia chúng ta xưng vương xưng bá ở Vũ Lăng thành, nhưng đi ra bên ngoài, tuỳ tiện một cường giả đều có thể dễ dàng hủy diệt. Tỷ như Vũ đại nhân, thậm chí hắn không cần đích thân động thủ, chỉ cần phái thủ hạ đi là được. Có thể kéo được quan hệ với đại nhân vật như thế, đừng nói hi sinh một tiểu thư, dù là tộc trưởng phải quỳ xuống không khác gì con chó cũng phải làm.
Lục Ly không biết nói gì, hôm nay Liễu Di đã lật đổ nhận biết của hắn, khiến hắn càng thêm hiểu rõ sự tàn khốc của thế giới này.
Hô hô!
Liễu Di thở ra một hơi thật dài, ánh mắt khôi phục một tia tỉnh táo, nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, ta không dối gạt ngươi, hiện tại Liễu gia chúng ta có thể bị đuổi ra Vũ Lăng thành bất cứ lúc nào. Ba tháng trước gia gia ta trọng thương hôn mê, giờ vẫn chưa tỉnh lại, thậm chí có thể vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại. Bởi thế Triệu gia mới dốc hết vốn liếng đi kéo quan hệ với Vũ đại nhân như thế, bọn hắn muốn thay thế Liễu gia chúng ta, trở thành bá chủ mới của Vũ Lăng thành.
- Lục Ly, ngươi còn nhớ lần thức tỉnh huyết mạch khi trước, đứa trẻ Triệu gia thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm không? Lúc này đứa trẻ kia đã được đưa tới gia tộc Vũ đại nhân, thành là đệ tử Nội đường.
- Ở Hàn Vân sơn, Liễu gia chúng ta tổn thất nặng nề, chuyện lần trước chúng ta bị phục kích ở Hàn Vân hạp cốc ngươi cũng biết. Chỉ vì một câu nói của Vũ đại nhân, không có bất kỳ gia tộc nào chủ trì công đạo cho chúng ta, mấy người Thái trưởng lão đều chết vô ích.
Chương 94 Chỉ có thể ngồi chờ chết?
- Giờ những đại nhân vật kia còn đang bận rộn tranh đoạt bản nguyên tinh huyết Thú Hoàng dưới Hàn Băng Thâm Uyên, cần các gia tộc tiêu diệt Huyền thú cấp thấp, Triệu gia mới không dám làm loạn. Một khi chuyện ở Thâm Uyên bên kia kết thúc, Triệu gia tuyệt đối sẽ ra tay đối phó chúng ta, có Vũ đại nhân làm chỗ dựa, Liễu gia chúng ta dù không bị diệt tộc, Vũ Lăng thành này khẳng định cũng ở không được nữa.
Sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng mấy phần, xem ra thế cục nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng, hắn trầm tư một lát mới hỏi:
- Liễu gia các ngươi có thể trở thành bá chủ Vũ Lăng thành, chẳng lẽ mặt trên không có chỗ dựa.
- Có!
Liễu Di rất khẳng định nói:
- Chẳng qua chỗ dựa của chúng ta chỉ là gia tộc tứ phẩm, trong khi gia tộc Vũ đại nhân lại là gia tộc ngũ phẩm.
- Gia tộc ngũ phẩm!
Nét mặt Lục Ly thoáng co quắp, gia tộc có được ba tên võ giả Hồn Đàm cảnh là gia tộc tam phẩm, ba tên Mệnh Luân cảnh là gia tộc tứ phẩm, còn gia tộc ngũ phẩm chí ít phải có được ba tên cường giả Bất Diệt cảnh.
Bắc Mạc không có Nhân Hoàng, nghe nói Quân Hầu cảnh cũng không nhiều, ba gia tộc mạnh nhất chỉ là Vương tộc ngũ phẩm.
Ba Vương tộc ngũ phẩm không có ai họ Vũ, nhưng đã là gia tộc ngũ phẩm, vậy khẳng định sẽ không thua kém Vương tộc quá nhiều. Nói cách khác gia tộc Vũ đại nhân đã là đại gia tộc đỉnh phong sừng sững ở Bắc Mạc.
Gia tộc như thế cường đại đến cỡ nào, có bao nhiêu gia tộc phụ dung? Dưới tay có bao nhiêu cường giả? Quả thực rất khó một lời nói hết. Liễu Di nói Vũ đại nhân tuỳ ý phái một tên thủ hạ cũng có thể diệt Liễu gia, điều này hoàn toàn không ngoa.
- Vậy chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết?
Nội tâm Lục Ly có chút gấp gáp, Liễu gia đi đứt hắn cũng đi đứt, Triệu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, bởi thế lần này hắn không nói Liễu gia, mà là nói “chúng ta”.
- Tất nhiên không thể!
Ánh mắt Liễu Di sáng rực lên, tha thiết nhìn vào Lục Ly nói:
- Gia gia ta từng canh cửa cho Vương tộc Tử gia, chỉ cần gia gia tỉnh lại, hắn có thể đi cầu Tử gia, chúng ta liền có hy vọng. Hơn nữa Vũ đại nhân không khả năng quang minh chính đại tham chiến, làm vậy sẽ khiến đại gia tộc Bắc Mạc chế nhạo. Chỉ cần chúng ta triệt để diệt đi Triệu gia, Vũ đại nhân rất có thể sẽ không trực tiếp nhúng tay vào.
- À?
Mắt Lục Ly cũng sáng lên, thế thì dễ dàng hơn nhiều, hắn gật đầu nói:
- Liễu gia là gia tộc tam phẩm, Triệu gia lại chỉ là gia tộc nhị phẩm, cường giả ít hơn các ngươi rất nhiều, diệt Triệu gia hẳn là không khó?
- Khó vô cùng!
Liễu Di lắc đầu nói:
- Bởi vì kéo được quan hệ với Vũ đại nhân, gần đây rất nhiều cường giả tìm tới nương nhờ Triệu gia, mấy gia tộc như Lỗ gia Trần gia Hà gia đều liên hợp với Triệu gia. Trong khi không ít cường giả Liễu gia chúng ta đã tử trận ở Hàn Vân sơn, bên lên bên xuống, thực lực chúng ta bây giờ đã không bằng Triệu gia.
- Bởi thế chúng ta rất cần cường giả!
Liễu Di đứng lên, sáp mặt lại gần Lục Ly, chân thành nói:
- Lục Ly, ngươi có thể giết chết đám người Tề Tứ Hải, thiên tư và tiềm lực của ngươi đã vượt ngoài tưởng tượng của chúng ta. Chỉ cần ngươi gia nhập Nội đường hoặc Ngoại đường Liễu gia, Liễu gia chúng ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng ngươi, bất cứ giá nào!
Bất cứ giá nào, bốn chữ này được Liễu Di nhấn mạnh hai lần, Lục Ly nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của Liễu Di, ẩn ẩn hiểu ra được hàm nghĩa sâu ở trong đó.
Chỉ cần gật đầu, hắn có thể cưới tiểu thư xinh đẹp nhất Liễu gia trước mặt này, đồng thời cũng sẽ trở thành con rể thân phận tôn quý nhất Liễu gia.
Liễu gia sẽ ban cho hắn tài nguyên vô tận, giúp hắn đề cao thực lực, nếu lần này Liễu gia có thể vượt qua kiếp nạn, hắn sẽ trở thành tân quý Vũ Lăng thành, sau này có thể đi ngang trong thành.
Vấn đề là... hắn có thể đáp ứng ư?
Hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm, hắn phải gia nhập Vương tộc ngũ phẩm làm khách khanh, phải lợi dụng truyền tống trận của Vương tộc ngũ phẩm để tới Trung Châu, tới Lục gia thỉnh cầu cường giả gia tộc nghĩ cách cứu cha mẹ.
Hắn mang dòng máu Lục gia, một trong mười đại huyết mạch Trung Châu, sao hắn có thể tùy tiện gia nhập Ngoại đường hay Nội đường của một gia tộc nào đó? Lục Linh đã dặn dò hắn, gia nhập bất cứ gia tộc nào cũng chỉ có thể là khách khanh, tuyệt đối không thể gia nhập Nội đường hay Ngoại đường.
Bởi thế, hắn chỉ biết cười khổ nói:
- Di tiểu thư, ta rất xin lỗi. Ta có thể đáp ứng ngươi, nếu Liễu gia gặp nạn ta sẽ tận hết toàn lực đi hỗ trợ. Ta có nỗi khổ tâm riêng, không thể gia nhập Ngoại đường hay Nội đường của bất cứ gia tộc nào, xin lỗi.
Ánh mắt Liễu Di thoáng ảm đạm, lại vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi lại:
- Thật không thể?
- Không thể.
Ngữ khí Lục Ly vô cùng khẳng định, hắn trầm tư một lát rồi nói tiếp:
- Hay là ngươi chuyển lời cho gia tộc, cho ta một ít tài nguyên? Ta có thể lập xuống huyết thệ, chỉ cần ta sống một ngày, tuyệt đối sẽ tận hết năng lực trợ giúp Liễu gia.
- Ha ha.
Liễu Di ngồi xuống, lắc đầu nói:
- Lục Ly, ngươi nghĩ quá ngây thơ, dù ta tin tưởng ngươi, thậm chí cầm tính mạng ra bảo đảm cho ngươi thì cũng vô dụng. Bất cứ gia tộc nào cũng sẽ không lãng phí tài nguyên lên thân một tên khách khanh. Huyết thệ? Thứ này căn bản không ai dám tin.
Lời đã nói đến nước này, có nói gì thêm cũng là vô dụng, Lục Ly khẽ khom lưng nói:
- Di tiểu thư, vậy đa tạ khoản đãi, ta về trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi.
Lục Ly rời đi, Liễu Di lại vẫn ngồi thất thần ở trong đình, lần đầu tiên nàng sản sinh hoài nghi với mị lực bản thân. Những đại nhân vật kia không vừa mắt thì cũng thôi, chẳng lẽ một tên nhà quê tới từ bộ lạc như Lục Ly mà cũng không vừa mắt với nàng?
Sa sa sa!
Lát sau, một tên lão giả lặng lẽ đi tới, chứng kiến vẻ mặt ảm đảm của Liễu Di, có chút kinh ngạc hỏi:
- Thất bại?
Chương 95 Bạch nhãn lang
Liễu Di ngẩng đầu nhìn Thất trưởng lão, cười khổ nói:
- Thất gia gia, Lục Ly hắn có nỗi khổ tâm, hắn không thể gia nhập Nội đường hay Ngoại đường bất cứ gia tộc nào, hắn nói chỉ cần Liễu gia gặp nạn sẽ dốc toàn lực hỗ trợ...
- Nói nhảm!
Thất trưởng lão trực tiếp ngắt lời Liễu Di, lạnh giọng nói:
- Thứ không biết tốt xấu, đừng để ý hắn, mặc hắn tự sinh tự diệt đi. Ngoài ra... truyền lời ta xuống, Huyền khí đan dược huyền kỹ cao cấp đều không thể hoán đổi cho hắn. Dù hắn có điểm cống hiến cũng không được, muốn hoán đổi đồ vật cấp thấp cũng cần điểm cống hiến gấp đôi.
Nói xong Thất trưởng lão quay người rời đi, đối với hắn mà nói, một tên thiên tài Liễu gia không thể sử dụng, vậy thì chẳng khác gì phế vật. Liễu gia không khả năng tiêu tốn quá nhiều tài nguyên đi bồi dưỡng một con bạch nhãn lang, quay đầu còn cắn ngược lại Liễu gia.
- Thất gia gia...
Liễu Di còn muốn khuyên đôi ba câu, nhưng Thất trưởng lão đã nhanh chân rời đi, căn bản không có ý ở lại nghe nàng giải thích.
- Có cần lại đi tranh thủ một phen?
Liễu Di ngẩng đầu nhìn về hướng Khách Đường, đối với Lục Ly nàng chưa nói tới yêu thích, lại cũng không ghét. Nếu có thể ủy thân cho Lục Ly, vậy cũng là kết cục không quá tệ, chí ít không cần lo lắng lúc nào đó gia tộc sẽ dâng nàng cho đám đại nhân vật kia đùa bỡn.
Ánh mắt Lục Ly nhìn nàng thỉnh thoảng lại có chút mê say, điều này chứng tỏ Lục Ly vẫn khá là động tâm với nàng. Chỉ cần nàng buông xuống tư thái, nói không chừng có thể thành công bò lên giường Lục Ly, lấy hiểu biết của nàng đối với tính cách Lục Ly, Lục Ly tuyệt không khả năng không chịu trách nhiệm.
- Quên đi!
Cuối cùng Liễu Di lắc đầu, phủ quyết ý nghĩ này. Nàng có kiêu ngạo của mình, nàng không phải nữ tử thanh lưu ai cũng có thể làm chồng. Nếu Lục Ly đã cự tuyệt nàng, nàng làm sao có thể mặt dày mày dạn đi chủ động bò lên giường?
Lục Ly về lại trong viện, Lục Linh thấy hắn có chút ngà say, mỉm cười hỏi:
- Làm sao? Các tiểu thư Liễu gia định chuốc say ngươi? Ngươi không làm gì càn rỡ đấy chứ?
Lục Ly lúng túng gãi gãi đầu nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nói gì đấy, ta sao có thể làm càn?
- Ha ha ha!
Lục Linh cười ha hả, giễu cợt nói:
- Đệ đệ nhà ta trưởng thành rồi, tốt, quay về tu luyện đi, Vũ Lăng thành này có thể biến thiên bất cứ lúc nào. Ngươi phải trở nên càng mạnh, bằng không đến lúc đó làm sao mang theo tỷ tỷ đào mạng?
- Đào mạng?
Lục Ly khẽ giật mình, nhớ đến tình hình Liễu Di nói, không khỏi trầm ngâm hỏi:
- Tỷ tỷ, nếu Triệu gia thật diệt đi Liễu gia, chúng ta biết chạy đi đâu?
- Thiên Vũ thành!
Lục Linh chỉ về hướng nam nói:
- Nếu tình thế thật ác liệt đến mức độ kia, chúng ta trực tiếp đi đô thành Thiên Vũ quốc. Sau đó nghĩ cách gia nhập Tử gia, trở thành khách khanh.
Bắc Mạc có ba vương quốc, Thiên Vũ quốc, Thiên Hàn quốc, Thiên Lương quốc, Vũ Lăng quận thuộc về Thiên Vũ Quốc.
Chẳng qua con dân Bắc Mạc không có cảm giác quy thuộc đối với quốc gia, rất nhiều người sẽ tự xưng bọn hắn là con dân Bắc Mạc, chứ không tự xưng là con dân Thiên Vũ quốc hay là Thiên Hàn quốc.
Bởi vì!
Ở Bắc Mạc quốc gia biến đổi quá nhanh, cứ nói ngay ba quốc gia hiện tại, thời gian thành lập lâu nhất cũng mới chỉ hơn tám mươi năm, chậm nhất là Thiên Hàn quốc thậm chí mới kiến quốc mười lăm năm.
Võ giả Bắc Mạc rất rất nhiều, bất kỳ một cường giả nào đản sinh, thường thường sẽ kéo theo một đại gia tộc quật khởi. Đại gia tộc quật khởi, liền sẽ tranh đoạt địa bàn, tranh đoạt khoáng mạch tài nguyên... vân vân.
Địa bàn Bắc Mạc chỉ lớn chừng đó, những tài nguyên tốt nhất đều nằm hết trong tay Vương tộc, bởi thế khó mà tránh khỏi sẽ xảy ra đại chiến. Nếu thắng, gia tộc đó sẽ trở thành Vương tộc mới, thành lập quốc gia mới, tên quốc gia cũng sẽ thay đổi.
Mấy trăm năm gần đây, Bắc Mạc đã xuất hiện hơn ba mươi quốc gia. Thế nên con dân Bắc Mạc không mấy để tâm tới khái niệm quốc gia. Mặc kệ ngươi là nước nào? Dù sao chúng ta cũng đều là con dân Bắc Mạc.
Ở trong lòng Lục Ly Lục Linh, Thiên Vũ quốc Thiên Hàn quốc hay Thiên Lương quốc đều không có gì khác biệt, gia nhập Vương tộc quốc gia nào cũng như nhau, chỉ cần có thể lợi dụng truyền tống trận đi Trung Châu là được.
Đô thành Thiên Vũ quốc cách Vũ Lăng thành gần nhất, nếu xảy ra chuyện, Lục Linh sẽ để Lục Ly dẫn nàng chạy tới Thiên Vũ thành.
- Tu luyện, tu luyện!
Lục Ly nghĩ đến phải bôn ba mấy vạn dặm tới Thiên Vũ thành, nội tâm càng thêm ngưng trọng dị thường. Tranh đoạt ở Hàn Băng Thâm Uyên phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ hạ màn, đại chiến Vũ Lăng thành sắp đến. Nếu Triệu gia chiến thắng, điều chờ đợi hắn sẽ là truy sát vô tình.
- Trong vòng nửa tháng nhất định phải cảm ngộ xong Bôn Lôi Huyền Kỹ, đồng thời nghĩ cách ngưng tụ Thần Hải. Chỉ cần ta đạt tới Thần Hải Cảnh, có được Bôn Lôi Huyền Kỹ, chiến lực sẽ tăng mạnh, hi vọng sống tiếp cũng sẽ gia tăng.
Lục Ly âm thầm vạch ra kế hoạch, trở về phòng bắt đầu tu luyện, hắn không đi tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ ngay mà một lòng xung kích gần nửa đoạn kinh mạch còn lại, trước phải đả thông toàn bộ kinh mạch, đạt tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rồi tính.
Đả thông kinh mạch vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn một ngày rưỡi, toàn bộ kinh mạch đều đả thông, bây giờ Huyền lực đã có thể tự do vận chuyển khắp toàn thân.
Đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, Lục Ly lại có chút sửng sờ, bởi vì hắn căn bản không biết làm sao ngưng tụ Thần Hải. Lục Linh cũng không hiểu, thứ này chắc không thể tự mình mò mẫm, tùy tiện ngưng tụ chứ?
Hai ngày nay Liễu gia rất an tĩnh, không có người tìm hắn gây sự. Lục Ly cũng lười đi ra, vứt mọi băn khoăn sang một bên, tập trung đi tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Lục Linh ngày ngày cũng không ra cửa, ở trong nhà đọc sách, thỉnh thoảng lại đi tìm thê tử Thành Khuất tâm sự, thời gian trôi qua thoải mái mà nhàn nhã.
Mỗi ngày Lục Ly trừ ăn cơm đi ngủ ra thì thời gian đều dùng để lĩnh hội Bôn Lôi Huyền Kỹ. Hắn đã đoán thấp sự thâm ảo của Địa giai huyền kỹ, ở trong phòng bế quan đằng đẳng mười ngày, tiến triển lại vẫn vô cùng chậm.
Lục Linh trầm tư một lát rồi khoát tay nói:
- Hiện tại Triệu gia Liễu gia đã thế như nước lửa, Triệu gia tìm được một cây đại thụ, tộc trưởng Liễu gia lại hôn mê bất tỉnh, gần đây sự kiện Hàn Vân sơn khiến Liễu gia tổn thất nặng nề. Liễu gia dù biết là ngươi giết, chỉ cần ngươi chết không thừa nhận, Liễu gia cũng sẽ không làm khó ngươi. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ chuyện gì đều dễ nói, chỉ riêng không thể gia nhập Ngoại đường Nội đường Liễu gia.
- Ừm, ta đã nhớ kỹ!
Lục Ly khẽ gật đầu, quay người về lại trong phòng, hắn rất háo hức muốn bắt tay ngay vào tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Gấp đôi lực lượng a!
Nếu hắn có thể tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ đến đại thành, như vậy với loại võ giả như Tề Tứ Hải, hắn có thể đánh chết hết sức nhẹ nhàng, một đao một tên.
Ở trong phòng nghiên cứu nửa canh giờ, Lục Ly đọc hiểu hoàn toàn quyển thượng, quyển thượng và quyển hạ quả nhiên nối liền, hắn đã có được bí tịch Bôn Lôi Huyền Kỹ hoàn chỉnh.
Xem hết thượng quyển, hiện tại liền có thể xem hiểu quyển hạ. Chẳng qua có thể xem hiểu không có nghĩa là có thể tu luyện, Địa giai huyền kỹ rất thâm ảo phức tạp, hắn mơ hồ mới hiểu được một tia da lông.
- Bôn Lôi Huyền Kỹ, trọng điểm nằm ở huyền kình, một tầng huyền kình có thể gia tăng một tia lực đạo. Cứ thế tựa như sóng biển, một tầng tiếp lấy một tầng, liên miên không ngừng, cuối cùng chồng lên nhau, đạt tới hiệu quả tăng phúc lực đạo gấp đôi.
Nguyên lý đại khái Lục Ly đã hiểu phần nào, đây là nhờ công Lục Ly tu luyện bảy năm dưới thác nước. Bôn Lôi Huyền Kỹ chính là lợi dụng Huyền lực ngưng tụ thành huyền kình, lúc công kích huyền kình phát động, khiến cho lực đạo đột ngột đề thăng, từ đó đánh cho kẻ địch trở tay không kịp.
Nếu đang giao chiến, hai người đều có được cự lực vạn cân, nhưng lúc binh khí chạm vào nhau, lực lượng một bên đột nhiên gia tăng đến hai vạn cân...
Kết cục không cần nói cũng biết, binh khí tuyệt đối sẽ bị đánh bay, trước khi đối phương kịp có phản ứng, bên này đã có thể nhẹ nhàng chém giết.
Nguyên lý thì đã hiểu, nhưng huyền kình phải tu luyện thế nào, vận dụng ra làm sao, chồng thêm kiểu gì?
Đây đều là những đại nan đề, không phải thời gian ngắn là có thể hiểu thấu, thậm chí Lục Ly còn không biết làm sao tu luyện huyền kình. Nếu Địa giai huyền kỹ mà có thể tuỳ ý tu luyện liền đại thành, như vậy thì đã không phải là Địa giai huyền kỹ.
Sa sa sa!
Bên ngoài đột nhiên vang lên một trận tiếng bước chân, Lục Ly nghe được tiếng Lục Linh mở cửa, tiếp đó Lục Linh nói chuyện với người bên ngoài một lúc, lát sau nàng đẩy cửa vào cười nói:
- Lục Ly, phiền phức tới rồi, Liễu Di gọi ngươi đi Thính Vũ Các một chuyến.
Bởi vì đi ra gặp người ngoài, lúc này Lục Linh che kín mặt bằng lụa mỏng, nhưng trong mắt đều là ý cười giễu cợt. Lục Ly lại làm sao đều cười cười nổi, hắn không có thời gian, cũng không muốn đi nghe Liễu Di nói nhảm, thế là nhíu mày hỏi:
- Có thể không đi không?
- Ngươi nói đi?
Lục Linh mỉm cười nói:
- Bên ngoài thị nữ vẫn đang chờ, nếu ngươi không đi, phỏng chừng Liễu Di sẽ đích thân tới cửa.
- Được rồi!
Lục Ly chỉnh lý áo quần đầu tóc đi ra, nhìn thấy một thị nữ đang chờ, hắn trầm giọng vẫy tay nói:
- Dẫn đường đi.
Thị nữ nhìn Lục Ly một cái, ngập ngừng nói:
- Lục công tử, ngươi không đổi bộ quần áo khác ư? Bên trong Thính Vũ Các có rất nhiều vị tiểu thư gia tộc.
- Không cần!
Lục Ly cảm thấy bộ quần áo này đã tính là sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa hắn cũng không có quần áo nào tốt hơn, bèn khoát tay nói:
- Ta không phải công tử, mặc không nổi quần áo hoa lệ, nếu ngươi cảm thấy quá khó coi, vậy ta không đi.
- Không phải ý tứ này, Lục công... Lục công tử đừng hiểu lầm!
Thị nữ vội vàng xin lỗi một tiếng, lắc eo nhỏ đi ra phía ngoài, Lục Ly theo sát ngay sau.
Chờ Lục Ly đi ra khỏi viện, Lục Linh mới chống quải trượng đi ra, mỉm cười lẩm bẩm nói:
- Giờ mới phát hiện đệ đệ nhà ta là bảo bối? Ha ha, muộn rồi. Hơn nữa Liễu gia cỏn con các ngươi cũng dung không được hắn.
Thính Vũ Các là một lầu các tương đối nổi tiếng của Liễu gia, là nơi chuyên dùng để chiêu đãi công tử tiểu thư bên ngoài gia tộc. Có thể tiến vào nơi này phải là con em trực hệ của mấy gia tộc nhị phẩm tại Vũ Lăng thành.
Bởi thế xem ra lần này Liễu gia rất coi trọng Lục Ly, bày ra trận thế như vậy, mục đích hết sức rõ ràng, chính là vì mời chào Lục Ly.
Sau khi tiến vào Thính Vũ Các, Lục Ly quả thực bị trận thế Liễu Di bày ra dọa nhảy dựng. Thính Vũ Các tráng lệ, xa hoa vô cùng, Lục Ly xuất thân hèn mọn chưa từng thấy qua lầu các như thế bao giờ, còn tưởng rằng tiến vào Hoàng cung.
Thính Vũ Các không lớn, bên trong trái phải xếp đặt năm hoàng kim đài, chính vị còn có hai hoàng kim đài khác. Trên tất cả hoàng kim trên đài đều chất đầy món ngon mỹ vị, Liễu Di ngồi sau một hoàng kim đài chính vị, chính đang mỉm cười nhìn hắn.
Sau hai hàng hoàng kim đài đều ngồi đầy người, nhất luật đều là tiểu thư xinh đẹp, dung mạo cao quý, khí chất bất phàm. Nhìn qua khiến Lục Ly tưởng là tiến vào hậu cung Hoàng đế, ngồi bên trong chính là ba nghìn mỹ nữ, hoa hết cả mắt.
- Tĩnh tâm, tĩnh tâm!
Trong đầu Lục Ly mặc niệm hai chữ này, bởi vì khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia của Lục Linh, đối với sắc đẹp hắn có được sức miễn dịch không ít. Mỹ nữ trong này đều thân phận siêu nhiên, khí chất thoát tục, nhưng so với Lục Linh thì vẫn kém thua một đoạn, Lục Ly lại rất rõ ràng Liễu Di bày ra trận thế này là vì cái gì, làm sao hắn có thể mắc lừa?
- Ồ?
Mấy vị tiểu thư thấy ánh mắt Lục Ly thoáng chốc đã khôi phục tỉnh táo, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi. Các tiểu thư xinh đẹp nhất Liễu gia đều có mặt ở đây, các nàng rất tự tin đối với dung mạo bản thân, không ngờ định lực của tên nhà quê đến từ bộ lạc này lại mạnh đến vậy?
Khóe miệng Liễu Di hiện lên một tia cười khổ, xem ra mỹ nhân yến hôm nay không mấy hiệu quả, tiểu tử này đúng là cục đá dưới hầm cầu, vừa thối vừa cứng.
Chương 92 Mỹ nhân yến
Lục Ly khẽ khom lưng hành lễ nói:
- Lục Ly tham kiến Di tiểu thư, tham kiến chư vị tiểu thư!
- Lại đây ngồi đi!
Liễu Di vẫn muốn tranh thủ một phen, đứng dậy chỉ vào hoàng kim đài bên người nói.
Hôm nay nàng mặc một thân váy dài viền hoa vàng nhạt, bên hông buộc dây lưng hồng phấn, eo nhỏ yểu điệu mê người. Búi tóc bới lên thật cao, lộ ra cổ ngọc trắng nõn, vành tai óng ánh, còn có xương quai xanh mê người, vũ mị vô cùng.
Lúc này sắc trời đã sắp hoàng hôn, ánh nến vàng sẫm chiếu rọi trên khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Di, khiến nàng càng lộ thêm mấy phần mị lực.
Lục Ly nhìn không chớp mắt, thoáng khẽ gật đầu, sau đó nhanh chân bước tới sau hoàng kim đài. Còn không ngồi xuống hắn đã cảm giác được mùi thơm xộc mũi, son phấn hồng trần, mỹ nữ vờn quanh, rượu còn chưa uống, Lục Ly đã cảm thấy ngà ngà say.
- Chư vị tỷ muội, ta giới thiệu cho các ngươi một người, vị này chính là Lục Ly mà ta từng nói qua, hắn vừa là khách khanh gia tộc chúng ta, đồng thời cũng đã từng cứu mạng ta.
Liễu Di khẽ cười bưng chén rượu lên, đảo mắt nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên thân Lục Ly, nói tiếp:
- Lục Ly, đây là các tỷ muội của ta, đều là tiểu thư trực hệ Liễu gia. Hôm nay các tỷ muội tề tụ một đường, muốn tổ chức yến tiệc để cảm tạ ngươi lần trước cứu mạng. Tới, chúng ta cùng nhau kính Lục công tử một chén.
- Hì hì!
- Khanh khách!
- Lục công tử, chúng ta kính ngươi một chén, đa tạ ngươi cứu Di tỷ...
- Lục công tử thật trẻ tuổi, không ngờ đã là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, tiền đồ vô lượng a.
- ...
Nguyên một đám tiểu thư dồn dập đứng dậy, thanh âm mềm dịu nghe nhuyễn hết cả xương, đủ loại ánh mắt sùng bái trêu chọc quét tới, khiến nhịp tim Lục Ly bất giác gia tốc. Hắn cuống quít đứng dậy, bưng chén rượu lên nói:
- Đa tạ chư vị tiểu thư, đa tạ Di tiểu thư!
Liễu Di nhìn bộ dạng có chút co thúc căng thẳng của Lục Ly, khẽ cười rạng rỡ, bưng chén rượu lên uống một hớp, sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn sang Lục Ly.
Lục Ly còn làm thế nào được nữa? Chỉ có thể uống một hớp, các tiểu thư còn lại dồn dập hưởng ứng, bầu không khí bỗng chốc càng thêm náo nhiệt.
- Lục công tử, đã sớm nghe qua sự tích về ngươi, hôm nay mới hân hạng được gặp, ta tên Liễu Oanh, ta cũng mời ngươi một chén.
- Lục công tử, ngươi không thể hậu này bạc kia được, ta là Liễu Du, ta cũng kính ngươi một chén...
- Lục công tử...
Liên tiếp bảy tám người liên tục mời rượu, Lục Ly thoáng sửng sốt, các tiểu thư nũng nịu mời rượu, hắn sao có thể không uống? Nhưng uống như vậy sao mà tránh được xảy ra chuyện.
Vạn nhất uống say, tiểu thư Liễu gia nào đó cường hành muốn phát sinh quan hệ với hắn, vậy hắn dù không gia nhập Liễu gia cũng không được
Lại uống mấy chén, Lục Ly thấy người mời rượu vẫn nườm nượp không ngừng, dứt khoát liền trực tiếp đứng dậy nói:
- Di tiểu thư, chư vị tiểu thư, Lục Ly tửu lực không được, không thể uống với từng người. Ta bồi tội một mình uống một chén, tiệc hôm nay dừng lại ở đây, ta còn có việc, ngày khác trò chuyện tiếp.
Lục Ly uống nuốt một chén, sau đó trực tiếp co cẳng muốn đi, ý cười trên mặt Liễu Di thoáng cứng lại, ánh mắt khẽ chuyển, nếu cứ tiếp tục thế này, trận thế hôm nay xem như toi công.
Nàng vội đứng lên nói:
- Lục Ly ngươi chờ chút, ta còn có chính sự muốn tìm ngươi. Thế này đi, chúng ta ra hậu viện nói chuyện.
Từ sau khi Lục Ly tiến vào, Liễu Di một mực quan sát hắn, phát hiện ánh mắt hắn không dừng lại trên thân vị tiểu thư nào quá ba giây. Điều này nói rõ hôm nay mười vị tiểu thư Liễu gia tới này, Lục Ly không nhìn trúng một ai, có tiếp tục cũng chẳng nghĩa lý gì, sẽ chỉ khiến tâm thái phòng bị của Lục Ly càng lúc càng lớn.
Lục Ly quay đầu nhìn Liễu Di một cái, thấy được vẻ khẩn cầu trong mắt nàng, trong lòng mềm nhũn gật đầu nói:
- Được rồi, chư vị tiểu thư chầm chậm uống, Lục Ly cáo lỗi trước.
Liễu Di lắc eo đi đến hành lang bên cạnh, Lục Ly theo sát ngay sau, đợi hai người rời đi nụ cười trên mặt đám tiểu thư lập tức cứng lại.
- Hừ!
Một vị tiểu thư trùng trùng hừ một tiếng, nện mạnh chén rượu xuống nói:
- Tên nhà quê này là cái thá gì? Không ngờ gia tộc lại khiến chúng ta không tiếc đại giá nắm xuống hắn?
- Đúng đấy, không biết tốt xấu!
Một vị tiểu thư khác lạnh lùng nói:
- Thật tưởng mình là công tử nào đó chắc? Một tên nhà quê đi ra từ bộ lạc, chúng ta đã nể mặt, không ngờ còn tự cao tự đại, cái thứ gì đâu...
- Đừng nói nữa!
Một vị tiểu thư khác làm động tác cấm thanh, khoát tay nói:
- Mọi người giải tán đi, hắn chướng mắt chúng ta mới càng tốt, chúng ta cũng đâu vừa mắt với hắn. Nếu thật bị hắn nhìn trúng, không chừng gia tộc sẽ cường hành bắt chúng ta hạ giá...
Nghe đến đó, đại bộ phận tiểu thư lập tức biến sắc, dồn dập đứng dậy rời đi, Thính Vũ Các mới vừa rồi còn náo nhiệt dị thường, bỗng chốc đã người đi lầu không.
Lục Ly theo gót Liễu Di tới một đình nhỏ trong hoa viên hậu viện, trên bàn đá giữa đình sớm đã bày sẵn thịt rượu, một tên thị nữ đứng chờ ở bên, Lục Ly thấy vậy liền cười khổ nói:
- Còn uống nữa à?
Liễu Di tự tay rót cho Lục Ly một chén rượu đầy, nói:
- Ngươi không muốn uống, ta không miễn cưỡng ngươi, ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, thế nào?
Lục Ly vẫn cười khổ nói:
- Thật không thể uống, uống nữa sẽ xảy ra chuyện.
Liễu Di phất tay để thị nữ lui ra, trực tiếp ngồi xuống, nhìn vào Lục Ly nói:
- Xảy ra chuyện? Ngươi sợ xảy ra chuyện gì? Ngươi sợ uống say, chúng ta sẽ làm càn? Ha ha, tiểu thư Liễu gia chúng ta còn chưa mức bất kham như thế.
Nói đến hai chữ “làm càn”, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia ửng đỏ, hai chữ này rõ ràng có thâm ý. Mặt Lục Ly cũng đỏ lên, lúng túng nói:
- Di tiểu thư nghĩ nhiều, Lục Ly không có ý đó.
- Vậy uống hay không?
Liễu Di trừng mắt, giận nói:
- Ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, ngươi thanh niên trai tráng, còn sợ nữ tử yếu mềm như ta?
Cảnh này chỉ cần là nam nhân đều không thể nhịn, Lục Ly bị chọc giận, cắn răng nói:
- Tới đi, ngươi muốn uống ta liền bồi ngươi uống, chúng ta không say không về.
Chương 93 Bất cứ giá nào
Lục Ly bưng chén rượu lên liền một hơi cạn sạch, không hề chỉ uống nửa chén. Hôm nay hắn lại muốn nhìn xem, rốt cuộc Liễu Di muốn giở trò gì?
Liễu Di không giở trò gì, chỉ là một chén tiếp một chén uống với Lục Ly, liên tiếp uống bảy tám chén, Lục Ly vấn đề không lớn, nàng lại mặt mũi tươi gay, ánh mắt mê ly, rõ ràng đã say.
Không thể không nói, dung mạo Liễu Di dù không tính tuyệt đỉnh, nhưng có thể xưng được là thượng giai, nhất là xuất thân từ đại gia tộc, có được khí độ ung dung hoa quý, nữ tử bộ lạc Địch Long căn bản không cách nào so sánh.
Một đại mỹ nhân uống say mèm, da thịt trắng hồng, thân thể mềm mại mềm nhũn, cử chỉ yểu điệu, ánh mắt mê ly.
Bộ dạng cực kỳ mê người, trong khi Lục Ly cũng uống không ít, còn là một thiếu niên khí huyết phương cương, bình thường rất ít tiếp xúc người khác phái, càng đừng nói tới là uống rượu với một đại mỹ nữ ở cự ly gần như thế.
Bóng đêm như vẽ, cảnh sắc ưu mỹ, giai nhân thổ khí như lan, mùi thơm trên thân dập dờn bay tới, Lục Ly không say cũng phải say. Hắn thấy Liễu Di lung la lung lay đứng lên rót rượu cho mình, vội vàng đưa tay đi bắt bầu rượu, lại không ngờ bắt phải tay ngọc Liễu Di.
Hắn vội vàng thu tay lại, lúng túng nói:
- Di tiểu thư, đừng uống nữa, ngươi đã say!
Liễu Di lại không để ý, tiếp tục rót cho Lục Ly một chén, cũng rút cho chính mình một chén, rượu tràn hết cả ra ngoài, nàng nhấp một ngụm, lúc này mới nhắm mắt hít thật sâu mấy hơi, nhìn ra vườn hoa xa xa nói:
- Lục Ly, ta cũng không khách sáo với ngươi nữa. Hôm nay ta triệu tập tiểu thư trong gia tộc mời ngươi dự tiệc, là vì gia tộc muốn ta mời chào ngươi, chỉ cần ngươi gật đầu, trừ ta ra, ngươi coi trọng bất cứ tiểu thư nào đều có thể đón về, thậm chí tối nay động phòng cũng được!
Lục Ly sớm đã có dự đoán, hôm nay nộp lên Thanh Long thương Ngân Hồng kiếm đã bại lộ rất nhiều chuyện, Liễu gia coi trọng hắn như vậy cũng là lẽ bình thường.
Một thiên tài có ý nghĩa cực phi phàm đối với một gia tộc, trong khi một tiểu thư trực hệ ở trong mắt đám trưởng lão lại không tính là gì, chỉ cần Lục Ly lấy tiểu thư nào đó, liền xem như gia nhập Nội đường Liễu gia.
Lục Ly không tiếp lời, Liễu Di cũng không quản hắn, tiếp tục cười khổ nói:
- Điều này nói ra rất buồn cười, cũng rất đáng buồn. Những tiểu thư trực hệ trong gia tộc như chúng ta, nhìn thì gọn gàng bóng đẹp, cao cao tại thượng, thật ra đều là giả. Thậm chí chúng ta còn không bằng được thiếu nữ trong bộ lạc bình thường, bởi vì lúc gia tộc cần chúng ta, chúng ta đều phải hi sinh bất cứ lúc nào.
Nói đến đây, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia giễu cợt, lắc đầu nói:
- Ngươi biết vì sao Triệu gia có thể kéo được liên hệ với Vũ đại nhân không? Ngươi thật sự cho rằng Vũ đại nhân coi trọng thực lực Triệu gia hay là tộc trưởng Triệu gia biết vuốt mông ngựa?! Sai! Trên thực tế là... Ở Hàn Vân sơn, tộc trưởng Triệu gia dâng con gái bảo bối của hắn cho Vũ đại nhân, hơn nữa còn là cái loại không có bất kỳ danh phận gì. Vũ đại nhân xử lý xong chuyện ở Hàn Vân sơn, vị tiểu thư Triệu gia kia liền sẽ bị vứt bỏ vô tình.
- Hả?
Lục Ly đầy mắt kinh ngạc, cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, tiểu thư đại gia tộc không thể làm chủ hôn nhân bản thân, điều này hắn từng nghe nói qua, lại không ngờ Triệu gia ác đến vậy? Trực tiếp dâng một vị tiểu thư tôn quý cho cường giả mặc ý đùa bỡn...
- Ha ha, có phải cảm thấy rất hoang đường?
Vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Liễu Di càng đậm, nàng quay đầu nhìn Lục Ly, gằn từng câu từng chữ nói:
- Thật ra ngươi không biết, đêm hôm đó ta cũng bị đưa tới, chỉ là Vũ đại nhân không nhìn trúng mà thôi. Hơn nữa ta còn bị đưa cho ba vị đại nhân, cuối cùng chẳng ai nhìn trúng ta, ha ha ha!
Nói đến đây, nước mắt Liễu Di yên ắng trượt xuống, lúc này nàng đang cười to, nhưng đồng thời cũng đang rơi lệ, bộ dạng như thế khiến Lục Ly không khỏi chấn kinh.
- Di tiểu thư...
Lục Ly muốn an ủi Liễu Di, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu, Liễu Di xoa xoa tròng mắt, lần nữa nâng chén uống cạn, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Có phải cảm thấy đại gia tộc như Liễu gia Triệu gia quá dơ bẩn? Lục Ly a, thế giới này lớn vượt xa ngươi tưởng tượng, khoan nói bên ngoài, chỉ riêng Bắc Mạc đại gia tộc đã nhiều vô số kể. Liễu gia chúng ta xưng vương xưng bá ở Vũ Lăng thành, nhưng đi ra bên ngoài, tuỳ tiện một cường giả đều có thể dễ dàng hủy diệt. Tỷ như Vũ đại nhân, thậm chí hắn không cần đích thân động thủ, chỉ cần phái thủ hạ đi là được. Có thể kéo được quan hệ với đại nhân vật như thế, đừng nói hi sinh một tiểu thư, dù là tộc trưởng phải quỳ xuống không khác gì con chó cũng phải làm.
Lục Ly không biết nói gì, hôm nay Liễu Di đã lật đổ nhận biết của hắn, khiến hắn càng thêm hiểu rõ sự tàn khốc của thế giới này.
Hô hô!
Liễu Di thở ra một hơi thật dài, ánh mắt khôi phục một tia tỉnh táo, nghiêm mặt nói:
- Lục Ly, ta không dối gạt ngươi, hiện tại Liễu gia chúng ta có thể bị đuổi ra Vũ Lăng thành bất cứ lúc nào. Ba tháng trước gia gia ta trọng thương hôn mê, giờ vẫn chưa tỉnh lại, thậm chí có thể vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại. Bởi thế Triệu gia mới dốc hết vốn liếng đi kéo quan hệ với Vũ đại nhân như thế, bọn hắn muốn thay thế Liễu gia chúng ta, trở thành bá chủ mới của Vũ Lăng thành.
- Lục Ly, ngươi còn nhớ lần thức tỉnh huyết mạch khi trước, đứa trẻ Triệu gia thức tỉnh huyết mạch ngũ phẩm không? Lúc này đứa trẻ kia đã được đưa tới gia tộc Vũ đại nhân, thành là đệ tử Nội đường.
- Ở Hàn Vân sơn, Liễu gia chúng ta tổn thất nặng nề, chuyện lần trước chúng ta bị phục kích ở Hàn Vân hạp cốc ngươi cũng biết. Chỉ vì một câu nói của Vũ đại nhân, không có bất kỳ gia tộc nào chủ trì công đạo cho chúng ta, mấy người Thái trưởng lão đều chết vô ích.
Chương 94 Chỉ có thể ngồi chờ chết?
- Giờ những đại nhân vật kia còn đang bận rộn tranh đoạt bản nguyên tinh huyết Thú Hoàng dưới Hàn Băng Thâm Uyên, cần các gia tộc tiêu diệt Huyền thú cấp thấp, Triệu gia mới không dám làm loạn. Một khi chuyện ở Thâm Uyên bên kia kết thúc, Triệu gia tuyệt đối sẽ ra tay đối phó chúng ta, có Vũ đại nhân làm chỗ dựa, Liễu gia chúng ta dù không bị diệt tộc, Vũ Lăng thành này khẳng định cũng ở không được nữa.
Sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng mấy phần, xem ra thế cục nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng, hắn trầm tư một lát mới hỏi:
- Liễu gia các ngươi có thể trở thành bá chủ Vũ Lăng thành, chẳng lẽ mặt trên không có chỗ dựa.
- Có!
Liễu Di rất khẳng định nói:
- Chẳng qua chỗ dựa của chúng ta chỉ là gia tộc tứ phẩm, trong khi gia tộc Vũ đại nhân lại là gia tộc ngũ phẩm.
- Gia tộc ngũ phẩm!
Nét mặt Lục Ly thoáng co quắp, gia tộc có được ba tên võ giả Hồn Đàm cảnh là gia tộc tam phẩm, ba tên Mệnh Luân cảnh là gia tộc tứ phẩm, còn gia tộc ngũ phẩm chí ít phải có được ba tên cường giả Bất Diệt cảnh.
Bắc Mạc không có Nhân Hoàng, nghe nói Quân Hầu cảnh cũng không nhiều, ba gia tộc mạnh nhất chỉ là Vương tộc ngũ phẩm.
Ba Vương tộc ngũ phẩm không có ai họ Vũ, nhưng đã là gia tộc ngũ phẩm, vậy khẳng định sẽ không thua kém Vương tộc quá nhiều. Nói cách khác gia tộc Vũ đại nhân đã là đại gia tộc đỉnh phong sừng sững ở Bắc Mạc.
Gia tộc như thế cường đại đến cỡ nào, có bao nhiêu gia tộc phụ dung? Dưới tay có bao nhiêu cường giả? Quả thực rất khó một lời nói hết. Liễu Di nói Vũ đại nhân tuỳ ý phái một tên thủ hạ cũng có thể diệt Liễu gia, điều này hoàn toàn không ngoa.
- Vậy chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết?
Nội tâm Lục Ly có chút gấp gáp, Liễu gia đi đứt hắn cũng đi đứt, Triệu gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn, bởi thế lần này hắn không nói Liễu gia, mà là nói “chúng ta”.
- Tất nhiên không thể!
Ánh mắt Liễu Di sáng rực lên, tha thiết nhìn vào Lục Ly nói:
- Gia gia ta từng canh cửa cho Vương tộc Tử gia, chỉ cần gia gia tỉnh lại, hắn có thể đi cầu Tử gia, chúng ta liền có hy vọng. Hơn nữa Vũ đại nhân không khả năng quang minh chính đại tham chiến, làm vậy sẽ khiến đại gia tộc Bắc Mạc chế nhạo. Chỉ cần chúng ta triệt để diệt đi Triệu gia, Vũ đại nhân rất có thể sẽ không trực tiếp nhúng tay vào.
- À?
Mắt Lục Ly cũng sáng lên, thế thì dễ dàng hơn nhiều, hắn gật đầu nói:
- Liễu gia là gia tộc tam phẩm, Triệu gia lại chỉ là gia tộc nhị phẩm, cường giả ít hơn các ngươi rất nhiều, diệt Triệu gia hẳn là không khó?
- Khó vô cùng!
Liễu Di lắc đầu nói:
- Bởi vì kéo được quan hệ với Vũ đại nhân, gần đây rất nhiều cường giả tìm tới nương nhờ Triệu gia, mấy gia tộc như Lỗ gia Trần gia Hà gia đều liên hợp với Triệu gia. Trong khi không ít cường giả Liễu gia chúng ta đã tử trận ở Hàn Vân sơn, bên lên bên xuống, thực lực chúng ta bây giờ đã không bằng Triệu gia.
- Bởi thế chúng ta rất cần cường giả!
Liễu Di đứng lên, sáp mặt lại gần Lục Ly, chân thành nói:
- Lục Ly, ngươi có thể giết chết đám người Tề Tứ Hải, thiên tư và tiềm lực của ngươi đã vượt ngoài tưởng tượng của chúng ta. Chỉ cần ngươi gia nhập Nội đường hoặc Ngoại đường Liễu gia, Liễu gia chúng ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào bồi dưỡng ngươi, bất cứ giá nào!
Bất cứ giá nào, bốn chữ này được Liễu Di nhấn mạnh hai lần, Lục Ly nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của Liễu Di, ẩn ẩn hiểu ra được hàm nghĩa sâu ở trong đó.
Chỉ cần gật đầu, hắn có thể cưới tiểu thư xinh đẹp nhất Liễu gia trước mặt này, đồng thời cũng sẽ trở thành con rể thân phận tôn quý nhất Liễu gia.
Liễu gia sẽ ban cho hắn tài nguyên vô tận, giúp hắn đề cao thực lực, nếu lần này Liễu gia có thể vượt qua kiếp nạn, hắn sẽ trở thành tân quý Vũ Lăng thành, sau này có thể đi ngang trong thành.
Vấn đề là... hắn có thể đáp ứng ư?
Hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm, hắn phải gia nhập Vương tộc ngũ phẩm làm khách khanh, phải lợi dụng truyền tống trận của Vương tộc ngũ phẩm để tới Trung Châu, tới Lục gia thỉnh cầu cường giả gia tộc nghĩ cách cứu cha mẹ.
Hắn mang dòng máu Lục gia, một trong mười đại huyết mạch Trung Châu, sao hắn có thể tùy tiện gia nhập Ngoại đường hay Nội đường của một gia tộc nào đó? Lục Linh đã dặn dò hắn, gia nhập bất cứ gia tộc nào cũng chỉ có thể là khách khanh, tuyệt đối không thể gia nhập Nội đường hay Ngoại đường.
Bởi thế, hắn chỉ biết cười khổ nói:
- Di tiểu thư, ta rất xin lỗi. Ta có thể đáp ứng ngươi, nếu Liễu gia gặp nạn ta sẽ tận hết toàn lực đi hỗ trợ. Ta có nỗi khổ tâm riêng, không thể gia nhập Ngoại đường hay Nội đường của bất cứ gia tộc nào, xin lỗi.
Ánh mắt Liễu Di thoáng ảm đạm, lại vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi lại:
- Thật không thể?
- Không thể.
Ngữ khí Lục Ly vô cùng khẳng định, hắn trầm tư một lát rồi nói tiếp:
- Hay là ngươi chuyển lời cho gia tộc, cho ta một ít tài nguyên? Ta có thể lập xuống huyết thệ, chỉ cần ta sống một ngày, tuyệt đối sẽ tận hết năng lực trợ giúp Liễu gia.
- Ha ha.
Liễu Di ngồi xuống, lắc đầu nói:
- Lục Ly, ngươi nghĩ quá ngây thơ, dù ta tin tưởng ngươi, thậm chí cầm tính mạng ra bảo đảm cho ngươi thì cũng vô dụng. Bất cứ gia tộc nào cũng sẽ không lãng phí tài nguyên lên thân một tên khách khanh. Huyết thệ? Thứ này căn bản không ai dám tin.
Lời đã nói đến nước này, có nói gì thêm cũng là vô dụng, Lục Ly khẽ khom lưng nói:
- Di tiểu thư, vậy đa tạ khoản đãi, ta về trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi.
Lục Ly rời đi, Liễu Di lại vẫn ngồi thất thần ở trong đình, lần đầu tiên nàng sản sinh hoài nghi với mị lực bản thân. Những đại nhân vật kia không vừa mắt thì cũng thôi, chẳng lẽ một tên nhà quê tới từ bộ lạc như Lục Ly mà cũng không vừa mắt với nàng?
Sa sa sa!
Lát sau, một tên lão giả lặng lẽ đi tới, chứng kiến vẻ mặt ảm đảm của Liễu Di, có chút kinh ngạc hỏi:
- Thất bại?
Chương 95 Bạch nhãn lang
Liễu Di ngẩng đầu nhìn Thất trưởng lão, cười khổ nói:
- Thất gia gia, Lục Ly hắn có nỗi khổ tâm, hắn không thể gia nhập Nội đường hay Ngoại đường bất cứ gia tộc nào, hắn nói chỉ cần Liễu gia gặp nạn sẽ dốc toàn lực hỗ trợ...
- Nói nhảm!
Thất trưởng lão trực tiếp ngắt lời Liễu Di, lạnh giọng nói:
- Thứ không biết tốt xấu, đừng để ý hắn, mặc hắn tự sinh tự diệt đi. Ngoài ra... truyền lời ta xuống, Huyền khí đan dược huyền kỹ cao cấp đều không thể hoán đổi cho hắn. Dù hắn có điểm cống hiến cũng không được, muốn hoán đổi đồ vật cấp thấp cũng cần điểm cống hiến gấp đôi.
Nói xong Thất trưởng lão quay người rời đi, đối với hắn mà nói, một tên thiên tài Liễu gia không thể sử dụng, vậy thì chẳng khác gì phế vật. Liễu gia không khả năng tiêu tốn quá nhiều tài nguyên đi bồi dưỡng một con bạch nhãn lang, quay đầu còn cắn ngược lại Liễu gia.
- Thất gia gia...
Liễu Di còn muốn khuyên đôi ba câu, nhưng Thất trưởng lão đã nhanh chân rời đi, căn bản không có ý ở lại nghe nàng giải thích.
- Có cần lại đi tranh thủ một phen?
Liễu Di ngẩng đầu nhìn về hướng Khách Đường, đối với Lục Ly nàng chưa nói tới yêu thích, lại cũng không ghét. Nếu có thể ủy thân cho Lục Ly, vậy cũng là kết cục không quá tệ, chí ít không cần lo lắng lúc nào đó gia tộc sẽ dâng nàng cho đám đại nhân vật kia đùa bỡn.
Ánh mắt Lục Ly nhìn nàng thỉnh thoảng lại có chút mê say, điều này chứng tỏ Lục Ly vẫn khá là động tâm với nàng. Chỉ cần nàng buông xuống tư thái, nói không chừng có thể thành công bò lên giường Lục Ly, lấy hiểu biết của nàng đối với tính cách Lục Ly, Lục Ly tuyệt không khả năng không chịu trách nhiệm.
- Quên đi!
Cuối cùng Liễu Di lắc đầu, phủ quyết ý nghĩ này. Nàng có kiêu ngạo của mình, nàng không phải nữ tử thanh lưu ai cũng có thể làm chồng. Nếu Lục Ly đã cự tuyệt nàng, nàng làm sao có thể mặt dày mày dạn đi chủ động bò lên giường?
Lục Ly về lại trong viện, Lục Linh thấy hắn có chút ngà say, mỉm cười hỏi:
- Làm sao? Các tiểu thư Liễu gia định chuốc say ngươi? Ngươi không làm gì càn rỡ đấy chứ?
Lục Ly lúng túng gãi gãi đầu nói:
- Tỷ tỷ, ngươi nói gì đấy, ta sao có thể làm càn?
- Ha ha ha!
Lục Linh cười ha hả, giễu cợt nói:
- Đệ đệ nhà ta trưởng thành rồi, tốt, quay về tu luyện đi, Vũ Lăng thành này có thể biến thiên bất cứ lúc nào. Ngươi phải trở nên càng mạnh, bằng không đến lúc đó làm sao mang theo tỷ tỷ đào mạng?
- Đào mạng?
Lục Ly khẽ giật mình, nhớ đến tình hình Liễu Di nói, không khỏi trầm ngâm hỏi:
- Tỷ tỷ, nếu Triệu gia thật diệt đi Liễu gia, chúng ta biết chạy đi đâu?
- Thiên Vũ thành!
Lục Linh chỉ về hướng nam nói:
- Nếu tình thế thật ác liệt đến mức độ kia, chúng ta trực tiếp đi đô thành Thiên Vũ quốc. Sau đó nghĩ cách gia nhập Tử gia, trở thành khách khanh.
Bắc Mạc có ba vương quốc, Thiên Vũ quốc, Thiên Hàn quốc, Thiên Lương quốc, Vũ Lăng quận thuộc về Thiên Vũ Quốc.
Chẳng qua con dân Bắc Mạc không có cảm giác quy thuộc đối với quốc gia, rất nhiều người sẽ tự xưng bọn hắn là con dân Bắc Mạc, chứ không tự xưng là con dân Thiên Vũ quốc hay là Thiên Hàn quốc.
Bởi vì!
Ở Bắc Mạc quốc gia biến đổi quá nhanh, cứ nói ngay ba quốc gia hiện tại, thời gian thành lập lâu nhất cũng mới chỉ hơn tám mươi năm, chậm nhất là Thiên Hàn quốc thậm chí mới kiến quốc mười lăm năm.
Võ giả Bắc Mạc rất rất nhiều, bất kỳ một cường giả nào đản sinh, thường thường sẽ kéo theo một đại gia tộc quật khởi. Đại gia tộc quật khởi, liền sẽ tranh đoạt địa bàn, tranh đoạt khoáng mạch tài nguyên... vân vân.
Địa bàn Bắc Mạc chỉ lớn chừng đó, những tài nguyên tốt nhất đều nằm hết trong tay Vương tộc, bởi thế khó mà tránh khỏi sẽ xảy ra đại chiến. Nếu thắng, gia tộc đó sẽ trở thành Vương tộc mới, thành lập quốc gia mới, tên quốc gia cũng sẽ thay đổi.
Mấy trăm năm gần đây, Bắc Mạc đã xuất hiện hơn ba mươi quốc gia. Thế nên con dân Bắc Mạc không mấy để tâm tới khái niệm quốc gia. Mặc kệ ngươi là nước nào? Dù sao chúng ta cũng đều là con dân Bắc Mạc.
Ở trong lòng Lục Ly Lục Linh, Thiên Vũ quốc Thiên Hàn quốc hay Thiên Lương quốc đều không có gì khác biệt, gia nhập Vương tộc quốc gia nào cũng như nhau, chỉ cần có thể lợi dụng truyền tống trận đi Trung Châu là được.
Đô thành Thiên Vũ quốc cách Vũ Lăng thành gần nhất, nếu xảy ra chuyện, Lục Linh sẽ để Lục Ly dẫn nàng chạy tới Thiên Vũ thành.
- Tu luyện, tu luyện!
Lục Ly nghĩ đến phải bôn ba mấy vạn dặm tới Thiên Vũ thành, nội tâm càng thêm ngưng trọng dị thường. Tranh đoạt ở Hàn Băng Thâm Uyên phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ hạ màn, đại chiến Vũ Lăng thành sắp đến. Nếu Triệu gia chiến thắng, điều chờ đợi hắn sẽ là truy sát vô tình.
- Trong vòng nửa tháng nhất định phải cảm ngộ xong Bôn Lôi Huyền Kỹ, đồng thời nghĩ cách ngưng tụ Thần Hải. Chỉ cần ta đạt tới Thần Hải Cảnh, có được Bôn Lôi Huyền Kỹ, chiến lực sẽ tăng mạnh, hi vọng sống tiếp cũng sẽ gia tăng.
Lục Ly âm thầm vạch ra kế hoạch, trở về phòng bắt đầu tu luyện, hắn không đi tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ ngay mà một lòng xung kích gần nửa đoạn kinh mạch còn lại, trước phải đả thông toàn bộ kinh mạch, đạt tới Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rồi tính.
Đả thông kinh mạch vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn một ngày rưỡi, toàn bộ kinh mạch đều đả thông, bây giờ Huyền lực đã có thể tự do vận chuyển khắp toàn thân.
Đạt đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, Lục Ly lại có chút sửng sờ, bởi vì hắn căn bản không biết làm sao ngưng tụ Thần Hải. Lục Linh cũng không hiểu, thứ này chắc không thể tự mình mò mẫm, tùy tiện ngưng tụ chứ?
Hai ngày nay Liễu gia rất an tĩnh, không có người tìm hắn gây sự. Lục Ly cũng lười đi ra, vứt mọi băn khoăn sang một bên, tập trung đi tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ.
Lục Linh ngày ngày cũng không ra cửa, ở trong nhà đọc sách, thỉnh thoảng lại đi tìm thê tử Thành Khuất tâm sự, thời gian trôi qua thoải mái mà nhàn nhã.
Mỗi ngày Lục Ly trừ ăn cơm đi ngủ ra thì thời gian đều dùng để lĩnh hội Bôn Lôi Huyền Kỹ. Hắn đã đoán thấp sự thâm ảo của Địa giai huyền kỹ, ở trong phòng bế quan đằng đẳng mười ngày, tiến triển lại vẫn vô cùng chậm.