-
Chương 1036-1040
Chương 1036 Đánh bạc
Chương 1036: Đánh bạc
Lục Ly có chút buồn bực, hắn đi tới bên cạnh cái bàn, mở to hai mắt nhìn hộp gỗ, tính toán tìm hiểu bí mật bên trong hộp gỗ.
Hộp gỗ rất cổ xưa, phía trên điêu khắc các hoạ tiết hung thú thần bí, bên trong hoạ tiết có ánh sáng lờ mờ lưu chuyển, trên hộp gỗ còn có kí tự thần bí như ẩn như hiện.
- Chẳng lẽ hộp gỗ này là bán thần khí?
Lục Ly không dám xác định, cẩn thận nhìn chằm chằm hộp gỗ thật lâu, nhưng không có phát hiện ra bí mật gì. Nội tâm hắn trở nên rầu rĩ, khó xử nên đoạt hay rút lui.
Hoặc là nghĩ biện pháp tiến vào bên trong điện, hoặc là ngồi truyền tống trận rời đi, hoặc là liều mạng đoạt bảo!
Tiến vào bên trong điện? Lục Ly căn bản chưa nghĩ qua. Bởi vì tiểu điện này đã nguy hiểm như thế, cho dù có thể đi vào bên trong điện, thần binh thần giáp để đó cho hắn cầm, hắn dám cầm sao?
Lúc đó thối lui mà nói... Rất có thể sẽ bị truyền tống ra, mệnh vẫn giữ được, nhưng chuyến này liền không công rồi.
Lục Ly cau mày nhìn hộp gỗ, trong đầu bắt đầu thay đổi vị trí suy nghĩ, nếu như hắn là Hằng Đế mà nói... Thiết kế cấm chế này có ngụ ý gì?
Cho người ta hi vọng, rồi lại khiến người ta tuyệt vọng sao?
Đặt bảo vật, lại làm cho người ta không lấy được? Hằng Đế có nhàm chán như vậy không, để bảo vật ở chỗ này, nhất định là ban cho người hữu duyên.
Lãnh Vô Hinh khẩn trương đứng ở bên cạnh Lục Ly, chờ đợi Lục Ly quyết định. Một nén hương, hai nén hương, ba nén hương, đột nhiên trong mắt Lãnh Vô Hinh lộ ra vẻ kinh hoàng!
Bởi vì Lục Ly nhắm hai mắt lại, chậm rãi đưa tay ra, tìm kiếm hộp gỗ.
Thân thể mềm mại của Lãnh Vô Hinh rung động lên, Lục Ly chết rồi rất có thể nàng cũng sẽ chết theo, bởi vì Lục Ly chết rồi, phỏng chừng Hồn Dẫn cũng sẽ bạo động, đến lúc đó linh hồn của nàng sẽ sụp đổ...
Chẳng qua là!
Nàng không cách nào làm trái mệnh lệnh Lục Ly, chỉ có mở to hai mắt nhìn Lục Ly đang chậm rãi tìm kiếm hộp gỗ.
Một thước, nửa thước!
Lục Ly ngừng lại ở phía trước hộp gỗ, tâm thần Lãnh Vô Hinh lơ lửng giữa không trung, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ dây dưa, nội tâm đang đấu tranh kịch liệt.
Dừng lại ước chừng mười tức thời gian...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một chút quyết tuyệt, nhanh tay tìm kiếm về phía trước, đặt ở phía trên hộp gỗ.
Lúc này Lãnh Vô Hinh không dám nhìn nữa, mà kinh hoàng nhắm hai mắt lại, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, chờ đợi lôi điện đánh xuống.
- Xì xì ...
Cấm chế bắn ra tia sáng sáng rỡ, một luồng hơi thở khủng bố tràn ngập ra. Giờ khắc này nội tâm Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đều tuyệt vọng, thậm chí Lục Ly cũng không có lui lại. Địa Tiên Quân gia bị đánh chết, chứng minh thối lui cũng chết.
Hắn thua cuộc, loại cá cược này mà thua, nhất định sẽ chết!
- Xì xì!
Một đạo lôi điện khủng bố gào thét đánh xuống, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. Ánh sáng chói mắt bao phủ Lục Ly, khiến Lãnh Vô Hinh nhắm mắt lại cũng cảm thấy như bị mù.
Sau khi lôi đình đánh xuống liền tiêu tán, Lãnh Vô Hinh chờ đợi ước chừng ba tức thời gian, nhưng vẫn không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lục Ly. Nàng kinh nghi mở mắt, lại phát hiện Lục Ly biến mất, tự nhiên bốc hơi khỏi nhân gian.
- Bị đánh thành tro rồi sao?
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, rất nhanh tỉnh ngộ lại, kinh hô:
- Không đúng, Lục Ly không có chết ...
Lục Ly có bán thần khí, nếu bị đánh chết, bán thần khí sẽ tự động thoát ra. Hơn nữa Lãnh Vô Hinh cảm giác liên hệ tinh thần với Lục Ly vẫn còn, chuyện này chứng minh Lục Ly không có chết.
- Hắn thành công rồi!
Lãnh Vô Hinh vừa hâm mộ vừa ghen ghét, kỳ thực nàng vẫn luôn hoài nghi... người thứ hai đụng chạm hộp gỗ có thể sẽ không chết, rất có thể Hằng Đế chỉ kiểm nghiệm dũng khí người đi vào, dù sao một võ giả sợ hãi tử vong sẽ không có thành tựu lớn.
- Lục Ly bị truyền tống đi đâu? Hắn có thể đạt được cái gì?
Lãnh Vô Hinh vô cùng tò mò, âm thầm đố kỵ vì vận khí Lục Ly quá tốt. Thế nhưng đó là Lục Ly lấy mệnh đi đánh bạc, nếu đổi lại là nàng thì nàng không dám...
Lúc này Lục Ly ở trong một cái tiểu điện, một cái điện giống như đúc cái tiểu điện vừa rồi. Cái tiểu điện này cũng có một cái bàn án, một cánh cửa và một cái truyền tống trận.
Chỉ khác là bên cạnh hộp gỗ trên bàn án nhiều hơn một quyển sách, nó an tĩnh nằm trên bàn, Lục Ly liếc mắt một cái liền có thể thấy.
- Vù vù!
Sau khi thấy quyển sách, Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hắn biết mình thành công rồi, tất cả phỏng đoán của hắn đều đúng.
Đương nhiên Hằng Đế muốn ban bảo vật cho người hữu duyên, nếu không đám người Lục Ly căn bản không vào được cái tiểu điện kia.
Nếu đã cho hi vọng, sẽ không khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng, Hằng Đế không phải người nhàm chán như vậy, cho nên Lục Ly lựa chọn tiếp tục đi đụng chạm cái hộp.
Dựa theo lẽ thường, sau khi người đầu tiên bị đánh chết, khẳng định người thứ hai không dám đụng chạm, điều này cần dũng khí cực lớn, cần lấy mạng đi đánh bạc.
Hằng Đế muốn là người không sợ chết, nếu như một võ giả ngay cả chết cũng sợ hãi, thì khẳng định võ giả này không thể đi quá xa.
Võ đạo chi lộ, nghịch thiên cải mệnh, một đường đi lên sẽ gặp nguy cơ tử vong. Chỉ cần có một lần lui bước, có lẽ đời này vĩnh viễn không cách nào đi lên đỉnh phong nữa.
Hằng Đế có thể thành thần, khẳng định cả đời gặp phải vô số lần nguy cơ sinh tử, khẳng định hắn không thích người chùn bước.
Lục Ly hít sâu mấy lần, khiến mình tỉnh táo lại, cẩn thận đi tới trước bàn án, ánh mắt nhìn về phía quyển sách.
Trên quyển sách có chữ viết, dùng cổ ngữ viết, chữ không nhiều lắm chỉ có lác đác mấy chục chữ, sau khi Lục Ly xem xong cả người đều mừng như điên.
- Thiên Tà Châu!
Đây là ba chữ đầu tiên trên quyển sách, rõ ràng là sách giới thiệu bảo vật trong hộp, phía sau giới thiệu lai lịch và cách dùng Thiên Tà Châu, cùng với một ít dặn dò.
Căn cứ chữ viết phía trên, Thiên Tà Châu là một món bảo vật do Hằng Đế lấy được ở Thần Giới. Tà Châu có rất nhiều công dụng, nhưng bị Hằng Đế phong ấn sáu tầng, phải đạt được thực lực nhất định mới có thể từ từ phá mở phong ấn. Sau khi mở phong ấn ra, là có thể biết tác dụng cụ thể của hạt châu này.
Chương 1037 Thiên Tà Châu
Chương 1037: Thiên Tà Châu
- Thần khí!
Hô hấp Lục Ly trở nên dồn dập, mặc dù trên quyển sách không viết rõ đây là thần khí, nhưng nó là chí bảo lấy được ở Thần Giới, nên rất có thể là thần khí.
Hằng Đế phong ấn hạt châu sáu tầng, điều này nói rõ hạt châu rất nghịch thiên. Hắn sợ người đạt được không cách nào khống chế, cho nên phong ấn một chút tác dụng.
Hoặc có thể là Hằng Đế còn có một chút băn khoăn, nhưng bất luận nói như thế nào hạt châu này cũng là bảo vật nghịch thiên. Nếu không Hằng Đế sẽ không phong ấn nó, hơn nữa còn phong ấn sáu tầng!
Lần này Lục Ly không có lo lắng gì nữa, hắn đưa tay chộp tới chỗ hộp gỗ. Ung dung mở hộp gỗ ra, ánh mắt quét vào, khóa chặt một viên hạt châu màu xanh lớn cỡ trứng chim bồ câu ở bên trong.
Đây là một hạt châu rất bình thường, phía trên không có màu sắc sẵ sỡ, không có phù văn thần bí, không có bất kỳ khí tức lưu chuyển, cảm giác giống như là một viên đá tròn.
- Thiên Tà Châu!
Cái tên này hơi giống Thiên Tà lão nhân đã từng gặp ở trong Kim Ngục, Lục Ly cầm hạt châu lên cẩn thận quan sát mấy lần. Xác định hạt châu này không có bất kỳ chỗ nào khác thường, phỏng chừng để ở bên ngoài cũng không có ai nhặt...
Luyện hóa!
Lục Ly không suy nghĩ tới Lãnh Vô Hinh, không nghĩ đi ra, cũng không nghĩ tiến vào bên trong điện. Hắn ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, dùng huyền lực bao quanh hạt châu, bắt đầu luyện hóa Thiên Tà Châu.
- Ầm!
Thiên Tà Châu loé lên một tia sáng yếu ớt, tinh thần Lục Ly nhất chấn, thoạt nhìn Thiên Tà Châu rất dễ luyện hóa. Giống như luyện hóa bán thần khí, chỉ cần không ngừng quán chú huyền lực, đợi toàn bộ hạt châu sáng lên là có thể luyện hóa triệt để rồi.
Lục Ly bắt đầu toàn tâm toàn lực luyện hóa, lúc này bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng hạt châu. Nếu như hạt châu này là thần khí, tất cả vấn đề khó khăn của hắn sẽ được giải quyết dễ dàng, cho dù ra khỏi Lãnh hoàng triều, có thần khí nơi tay hắn còn sợ cái gì?
Hắn vốn muốn đi bắt thêm các công tử tiểu thư uy hiếp các gia tộc tấn công Lãnh hoàng triều, hiện tại hắn mặc kệ, trước luyện hóa Thiên Tà Châu rồi hãy nói.
Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giờ!
Sau khi luyện hóa năm canh giờ, Lục Ly có một chút nhức đầu mở mắt. Hắn có thể cảm ứng được hạt châu đang không ngừng bị luyện hóa, nhưng dường như tốc độ luyện hóa vô cùng chậm, chậm đến mức khiến người ta muốn hộc máu.
Hiện tại hắn quán chú huyền lực vào, tia sáng của hạt châu so với lúc đầu chỉ sáng hơn một chút. Nhưng chỉ vẻn vẹn một chút này, đã khiến hắn hao tốn năm canh giờ.
- Có lẽ cảnh giới của ta quá thấp, và thần khí cũng rất khó luyện hóa.
Lục Ly tự ta an ủi, hắn thông qua Hồn Dẫn hạ lệnh cho Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh ở ngoài phong động, bảo bọn họ ở đó đợi lệnh. Sau đó hắn nuốt một ít linh dược bồi bổ linh hồn, bắt đầu vừa tu luyện huyền lực, vừa luyện hóa hạt châu, bên cạnh đó còn tìm hiểu Toái Hồn, Đoạt Hồn Bí Thuật.
- Ồ?
Vừa tu luyện, Lục Ly phát hiện thiên địa huyền khí trong tiểu điện này còn muốn nồng nặc hơn mấy lần so với phong động bên ngoài, ở đây tu luyện quả thực so với dùng bất kỳ thiên tài địa bảo gì cũng nhanh hơn.
- Đây mới là ngoài điện, nếu là chính điện thì sao? Tốc độ tu luyện nhanh đến cỡ nào?
Nội tâm Lục Ly hơi động, thế nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu. Lòng tham không đáy, cảnh giới thực lực của hắn quá thấp, đừng nói không vào được chính điện, cho dù vào được khẳng định cũng không lấy được thần binh thần giáp.
Hằng Đế sẽ để cho một tên Quân Hầu cảnh có được thần binh thần giáp sao? Cho dù nhận được thì cũng bị cướp đoạt rất nhanh, làm sao Hằng Đế cho phép thần khí của mình bị người khác tranh đoạt chứ?
Lục Ly còn chưa luyện hóa được Thiên Tà Châu, tâm hắn không lớn như vậy, chuyên tâm ở đây tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày, năm ngày, mười ngày!
Càng ngày Thiên Tà Châu càng không ngừng sáng lên, chuyện này chứng minh Thiên Tà Châu đang bị luyện hóa từng chút một. Nhưng tốc độ luyện hóa quá chậm, Lục Ly luyện hóa mười ngày, nhưng cảm giác không luyện hóa được một phần hai mươi.
Nói một cách khác Lục Ly cần hai trăm ngày, mới có thể triệt để luyện hóa Thiên Tà Châu? Hai trăm ngày là hơn sáu tháng, đến lúc đó bị truyền tống đi ra ngoài thì sao?
Lục Ly chau mày, gia tăng huyền lực, gia tăng tốc độ luyện hóa, dù sao tốc độ tu luyện huyền lực ở đây cũng quá nhanh.
Hắn ở trong Cổ Thần Cấm Địa tu luyện một đoạn thời gian, lúc này cũng sắp xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ rồi.
Quân Hầu cảnh tu luyện, không cần ngưng tụ Mệnh Luân hay là Bản Mạng Châu nữa, mà chỉ cần ngưng luyện Bản Mạng Châu thêm một bước là đủ.
Mỗi một lần Quân Hầu cảnh ngưng luyện Bản Mạng Châu, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ đi một vòng, khi xuất Bản Mạng Châu ra càng nhỏ, đại biểu cảnh giới càng cao.
Đợi đến khi đạt được Quân Hầu cảnh đỉnh phong, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ hơn vô số lần so với Quân Hầu cảnh sơ kỳ, nhưng nó càng kiên cố, đập cũng không thể vỡ. Hơn nữa càng thêm hoà hợp với thiên địa, thông qua Bản Mạng Châu đi cảm ngộ áo nghĩa của cái thế giới này sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại Lục Ly không có thời gian đi xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ, mà muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu. Đợi qua một tháng nữa, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, đến lúc đó lại xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng không muộn.
Lục Ly chỉ hao tốn năm ngày thời gian đã có thể luyện hóa bán thần khí, hạt châu này bị phong ấn sáu tầng, nhưng hiện tại luyện hóa lại cần mấy tháng thời gian.
Nếu như đây không phải là bảo vật nghịch thiên, Lục Ly tuyệt không tin. Sau khi luyện hóa hạt châu, sẽ có diệu dụng bực nào? Lục Ly vô cùng mong đợi.
- Thần khí...
Có thể làm cho lực công kích của hắn tăng mạnh hay không? Nếu như có thể ung dung diệt sát Địa Tiên, vậy thì thoải mái chơi đùa rồi.
Sự thật chứng minh Lục Ly suy nghĩ nhiều...
Lục Ly hao tốn hơn bốn tháng thời gian, giữa lúc đó còn dùng vô số linh tài, ngưng luyện Bản Mạng Châu một lần nữa, xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ.
Toái Hồn áo nghĩa tiến thêm một bước, lực lượng sóng chấn động và sóng chấn động linh hồn đều đạt đến cực hạn, tám mươi tám tầng.
Chương 1038 Thất vọng
Chương 1038: Thất vọng
Hơn bốn tháng qua, Lục Ly điên cuồng vận chuyển huyền lực truyền vào Thiên Tà Châu. Rốt cục hôm nay Thiên Tà Châu cũng sáng loé lên, tuôn ra ánh sáng lộng lẫy, giữa hắn và Thiên Tà Châu có liên hệ tinh thần.
Thiên Tà Châu bị hắn luyện hóa rồi!
Khiến hắn phiền muộn đếb hộc máu là, hắn chỉ phát hiện ra một cái công dụng của Thiên Tà Châu, đó là có thể thu nhập ngoại vật vào bên trong Thiên Tà Châu.
Nói một cách khác ... hắn lãng phí bốn tháng thời gian, chẳng qua chỉ nhận được một cái không gian giới. Bên trong Thiên Tà Châu có một cái điện nhỏ, có thể chứa đựng một ít đồ vật...
Tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu không có gì cả, hơn nữa không gian còn rất nhỏ, chỉ có phạm vi mười trượng gì đó, so với không gian trong không gian giới của hắn còn nhỏ hơn.
Lục Ly không tin, lại dùng tâm niệm đi dò xét một lần nữa, nhưng phát hiện trừ chứa đựng một ít đồ vật ra, trước mắt Thiên Tà Châu không có bất kỳ cách dùng nào khác.
Hắn lấy một ít đồ vật trong không gian giới ra, lợi dụng Thiên Tà Châu thử nghiệm, phát hiện quả thực Thiên Tà Châu chỉ có chức năng trữ vật.
- Con mẹ nó!
Không thể nâng cao chiến lực, không thể phụ trợ chiến đấu, không có tác dụng thần kỳ...
Lục Ly muốn hộc máu rồi, lãng phí mấy tháng thời gian, thật vất vả luyện hóa Thiên Tà Châu. Vốn cho là sẽ có thần thông cường đại nghịch thiên, lại không nghĩ rằng chỉ thêm một cái không gian giới.
Thiên Tà Châu có phong ấn, đoán chừng mở phong ấn ra mới có các thần thông khác xuất hiện, nhưng Lục Ly không có thời gian. Hắn còn hơn một tháng nữa là sẽ phải truyền tống ra ngoài, hắn vốn tràn đầy hi vọng dựa vào Thiên Tà Châu ứng đối cục diện.
Nhưng hi vọng càng lớn, thất vọng càng lớn...
Lúc đầu hắn dự định bắt lấy mười mấy vị công tử tiểu thư, sau đó uy hiếp các gia tộc đi tấn công Lãnh hoàng triều. Mặc dù rất khó áp dụng cái kế hoạch này, tỷ lệ thành công không cao, nhưng ít nhất có một chút hi vọng.
Về sau hắn mang toàn bộ hi vọng đặt lên Thiên Tà Châu, lãng phí mấy tháng thời gian quan trọng, không nghĩ tới lấy được một cái kết quả như vậy, chuyện này khiến hắn vô cùng thất vọng.
- Không đúng ...
Nếu như Hằng Đế cẩn thận cất dấu Thiên Tà Châu ở bên trong cung điện dưới đất như thế, làm sao nó chỉ có chút công dụng được? Lục Ly rơi vào trầm tư, dùng tâm thần cẩn thận cảm ứng cái tiểu điện bên trong hạt châu.
Tiểu điện bên trong và cái tiểu điện hiện tại hắn đang đứng có chút giống nhau, nhưng bên trong trống rỗng, không có bàn án, không có gì cả, còn không có cánh cửa...
- Tiểu điện? Chẳng lẽ người có thể đi vào?
Đột nhiên nội tâm Lục Ly hơi động, sau đó Thiên Tà Châu phát sáng, Lục Ly cảm giác có một lực hút mạnh mẽ bao phủ chính mình. Trong nháy mắt thân thể hắn biến mất tại chỗ, tiến vào tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu.
- A...
Lục Ly kinh hãi, mở to hai mắt cẩn thận đánh giá đại điện bên trong. Sau đó thông qua liên hệ tinh thần với Thiên Tà Châu cảm ứng bên ngoài, hắn phát hiện Thiên Tà Châu giống như một hòn đá lơ lửng giữa không trung. Ánh sáng phía trên chậm rãi biến mất, biến thành một hạt châu màu xanh bình thường, an tĩnh lơ lửng ở giữa không trung.
- Vậy mà ta có thể tiến vào bên trong Thiên Tà Châu? Bên trong Thiên Tà Châu còn có thể chứa người?
Không gian giới không thể chứa người, bởi vì bên trong là không gian khép kín, không có không khí, con người có thể bị ngạt chết.
Nhưng Thiên Tà Châu lại khác, Lục Ly ở bên trong nhưng không cảm nhận được bất kỳ khó chịu, ngược lại cảm giác không khí nơi này đặc biệt tươi mát.
- Tu luyện thử một chút!
Lục Ly ngồi xếp bằng lại, vận chuyển công pháp tu luyện huyền lực. Rất nhanh nội tâm hắn lại kinh ngạc lần nữa, thiên địa huyền khí bên trong Thiên Tà Châu nồng nặc không kém tiểu điện bên ngoài bao nhiêu.
- Ra!
Lục Ly tuỳ ý tu luyện một phen, tâm niệm hơi động, Thiên Tà Châu lóe lên, Lục Ly cảm giác ánh sáng lấp lánh, hắn xuất hiện ở tiểu điện bên ngoài.
- Coi như có một ít tác dụng...
Trong lòng Lục Ly coi như có một chút trấn an, ít nhất Thiên Tà Châu là một cái mật thất tu luyện cao cấp, không uổng phí hắn lãng phí hơn bốn tháng thời gian.
- Phong ấn Thiên Tà Châu ở đâu? Nếu như có thể phá vỡ tầng phong ấn thứ nhất, nói không chừng sẽ xuất hiện thần thông hoặc chức năng mới.
Tâm thần Lục Ly yên lặng dò xét bên trong Thiên Tà Châu, hắn vận chuyển huyền lực truyền vào Thiên Tà Châu, rất nhanh phát hiện bên trong Thiên Tà Châu có một tầng bảo hộ rất mỏng, phong ấn bị hắn tìm ra rồi.
- Tiếp tục luyện hóa thử một chút.
Còn hơn một tháng thời gian, Lục Ly thử xem có thể phá vỡ tầng phong ấn thứ nhất hay không. Nếu như có thể tăng chiến lực của hắn lên diện rộng, vậy thì hắn sẽ ứng phó được cục diện hẳn phải chết sau khi truyền tống ra.
Hắn tiếp tục truyền huyền lực, luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất, Thiên Tà Châu sáng lấp lánh. Lục Ly thông qua liên hệ tinh thần với hạt châu, cảm ứng được tầng phong ấn thứ nhất hơi phát sáng, giống hệt lúc luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày sau!
Lục Ly quả quyết bỏ qua, tốc độ luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất so với luyện hoá Thiên Tà Châu rất chậm, cảm giác chậm hơn gấp mười lần. Nếu cứ như vậy tính toán xuống sẽ cần rất nhiều năm, hắn còn hơn một tháng nữa là phải đi ra ngoài rồi, hắn không có thời gian.
Hắn đứng lên, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa trong tiểu điện. Thiên Tà Châu không thể giúp hắn vượt qua nguy cơ trước mắt, hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp xem có thể vào bên trong điện hay không.
- Ba ngày!
Lục Ly định ra cho mình ba ngày thời gian, nếu như trong ba ngày không thể phá vỡ cánh cửa bên trong điện, hắn sẽ nghĩ biện pháp bắt vài công tử tiểu thư lại. Uy hiếp gia tộc của bọn họ đi tấn công Lãnh hoàng triều, ít nhất phải đánh sập ngọn núi truyền tống ra.
Lục Ly đi đến trước mặt cửa lớn, vươn tay truyền huyền lực, dùng lực đẩy, lấy Long Đế Thần Binh chém xuống, dùng Toái Hồn Bí Thuật tấn công, dùng Thăng Long Thuật công kích...
Lục Ly đã thử tất cả những biện pháp có thể suy nghĩ ra một lần, nhưng cánh cửa vẫn không chút động tĩnh, chỉ có lúc phóng thích Thăng Long Thuật, là cấm chế trên cánh cửa loé lên tia sáng lấp lánh.
Chương 1039 Đã lâu không gặp
Chương 1039: Đã lâu không gặp
Lục Ly tĩnh tâm quan sát cánh cửa, tính toán phá giải cổ cấm chế phía trên. Đáng tiếc hắn đối với cấm chế một chữ cũng không biết, lãng phí ba ngày thời gian, không có bất kỳ tiến triển.
- Ra!
Lục Ly làm việc dứt khoát, không muốn ở lại bên trong điện ảo tưởng nữa, hắn đi đến chỗ truyền tống trận. Tùy ý đánh ra một đạo huyền lực, truyền tống trận liền sáng lấp lánh, thoáng cái thân thể hắn đã xuất hiện ở bên ngoài tiểu điện.
- Lục Ly?
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng tu luyện ở đây, vừa thấy Lục Ly liền vui mừng, Lục Ly không chết nàng cũng không phải chết nữa rồi. Sau đó sắc mặt lại trở nên khổ sở, Lục Ly trở lại, nàng chỉ có thể tiếp tục trở thành nô lệ của Lục Ly, gọi thì tới, đuổi thì đi...
- Đi!
Lục Ly vung tay lên, Lãnh Vô Hinh đuổi theo, hai người bước vào trong truyền tống trận, lần này ánh sáng lóe lên, hai người đều không có xuất hiện ở bên trong phong động, mà xuất hiện ở trên thảm cỏ bên ngoài phong động.
Quân Mộng Trần cùng hai vị công tử tiểu thư và Địa Tiên Quân gia đang ẩn nấp ở trong một cái rừng cây bên ngoài phong động bế quan tu luyện. Thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài, thì lão cửu Quân gia lập tức chạy nhanh đến.
- Thập Nhất đâu?
Địa Tiên Quân gia thấy chỉ có hai người, trong lòng hiện lên một loại dự cảm xấu. Lục Ly không trả lời, ánh mắt nhìn về phía Quân Mộng Trần và một nam một nữ ở phía sau.
Ba người Quân Mộng Trần thấy ánh mắt phức tạp của Lục Ly, vừa có chút sợ hãi, lại vừa có chút oán hận, nhưng không dám biểu lộ quá rõ ràng. Bây giờ Lục Ly là chủ nhân của bọn họ, có thể tùy ý lăng nhục bọn họ, nếu bọn họ có biểu hiện quá khích, vậy thì chỉ có tự rước lấy nhục.
Lục Ly không nhìn sắc mặt mấy người, hạ lệnh:
- Các ngươi có quen biết công tử tiểu thư nào không? Đưa tin bảo bọn họ tới đây!
- Hả?
Trong lòng đám người Quân Mộng Trần và lão cửu Quân gia hơi run sợ, Lục Ly chuẩn bị mở rộng đại quân hồn nô của hắn...
Đúng là Quân Mộng Trần có thể liên hệ với một vị công tử gia tộc khác cũng nằm trong Địa Hoàng Giới, Hạo gia công tử.
Thế nhưng gần đây hai đại gia tộc khá thân thiết, mấy trăm năm không có nội đấu. Nếu như lần này Quân Mộng Trần lừa bọn họ mà nói, sẽ làm quan hệ giữa hai đại gia tộc trở nên ác liệt, rất có thể sẽ khiến hai đại gia tộc nội chiến.
Vấn đề là...
Quân Mộng Trần có thể kháng cự mệnh lệnh của Lục Ly sao?
Tự nhiên không thể!
Quân Mộng Trần lấy ra một khối lệnh bài, truyền huyền lực vào, rất nhanh lệnh bài kia sáng lên, hắn cảm ứng một phen, trả lời:
- Đám người Hạo Xuyên công tử ở cách đây không xa, ta đã thông báo cho bọn họ, nhiều nhất một hai ngày là có thể chạy tới đây.
- Hạo Xuyên công tử? Hắn cũng tiến vào sao?
Lục Ly hơi ngẩn ra, sau đó lộ vẻ vui mừng, lần trước hắn suýt bị Hạo Xuyên công tử thủ tiêu, lần này vừa lúc báo thù rửa hận.
Hai con ngươi hắn loé lên, một lát sau hạ lệnh:
- Các ngươi chờ đợi ở bên ngoài, chúng ta và Lãnh Vô Hinh vào bên trong. Đợi Hạo Xuyên tới đây, lừa gạt bọn họ đi vào. Cứ nói bên trong có trọng bảo, nhưng Địa Tiên nhà ngươi chết mất một người, nên không dám vào dò xét, vì vậy mới gọi bọn hắn cùng nhau vào tầm bảo.
Quân Mộng Trần suy nghĩ một chút nói:
- Ngài yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp.
Lục Ly gật đầu, Quân Mộng Trần rất thức thời, mặc dù không bỏ được tự tôn gọi chủ nhân, nhưng dùng chữ“Ngài” cũng cho thấy hắn rất hiểu chuyện, không chịu quá nhiều tội và sỉ nhục.
Lục Ly mang theo Lãnh Vô Hinh đi vào trong hang đá, nhưng không có đi quá xa, mà chỉ tiến vào ngàn trượng. Hắn khống chế Linh Phong quanh quẩn ở bên trong, không thổi ra phía ngoài hang đá, như vậy sau khi đám người Hạo Xuyên công tử đi vào, sẽ không bị hù dọa chạy.
Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện yên lặng đợi chờ, thời gian không còn nhiều lắm, chỉ có hơn một tháng. Nếu như trong hơn một tháng này có thể bắt được nhiều công tử tiểu thư, có lẽ hắn vẫn còn tiền vốn đánh cược một lần.
Hai ngày trôi qua rất nhanh, bên ngoài truyền đến một tiếng bước chân, rất nhanh giọng nói của Quân Mộng Trần đã vang lên:
- Hạo Xuyên công tử, lần này có các ngươi giúp đỡ, tuyệt đối lấy được trọng bảo trong hang đá.
- Tới rồi!
Trong mắt Lục Ly chợt lóe sát cơ, hai tay lặng lẽ ngưng tụ Linh Phong, sau khi hắn ngưng tụ ra vài đầu Phong Long, liền trầm mặc chờ đợi người phía ngoài đi vào.
Một lát sau, mấy bóng người ở bên ngoài chậm rãi tiến vào. Người đi đầu tiên là lão cửu Quân gia, tiếp theo là một vị Địa Tiên xa lạ, tiếp theo nữa là đám người Hạo Xuyên công tử, tổng cộng bảy tên công tử tiểu thư và một vị Địa Tiên cản ở phía sau.
- Gần đủ rồi!
Lục Ly cảm ứng được người phía trước chỉ còn cách hai ba trăm trượng, lập tức khống chế mấy đầu Phong Long gào thét bay đi. Bên trong con đường bằng đá là một mảnh tối đen, thần niệm không thể dò xét, người ở phía ngoài căn bản không nhìn thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh ở bên trong.
Nhưng Phong Long vừa gào thét đi đến, người ở phía ngoài đã có thể nghe được tiếng rít, đám người Hạo Xuyên công tử lập tức cảnh giác, Địa Tiên Hạo gia đi phía trước trầm giọng hỏi:
- Thứ gì vậy?
Lão cửu Quân gia rất thông minh, thân thể trực tiếp nằm trên mặt đất, quát khẽ nói:
- Trong hang đá có Linh Phong đặc thù, nhanh nằm xuống!
Đám người Hạo gia không biết đây là cạm bẫy, thấy mọi người Quân gia nằm gục xuống, vội vàng nằm xuống theo. Kết cục không cần nhiều lời, mấy đầu Phong Long gào thét bay đi, vây quanh mọi người, công kích linh hồn khủng bố tấn công mọi người.
Quân Mộng Trần thông minh, tự đánh một chưởng vào đầu mình, nện ngất mình đi, miễn cho linh hồn bị đau đớn. Một vị công tử và tiểu thư Quân gia khác học theo tự đánh ngất mình, lão cửu Quân gia là người cuối cùng học theo, mặc kệ người Hạo gia, đánh ngất chính mình.
Đám người Hạo Xuyên trợn tròn mắt, quay cuồng kêu gào trên mặt đất, rất nhanh không trụ được ngất đi. Hai vị Địa Tiên Hạo gia thì đau khổ kiên trì, muốn mang theo Hạo Xuyên chạy đi. Nhưng mỗi lần giãy giụa đứng lên, hai đầu Phong Long lại gào thét ập đến, khiến họ ngã khuỵ trên mặt đất.
Chương 1040 Đã lâu không gặp
Chương 1040: Đã lâu không gặp
Rốt cục sau một nén nhang, bên ngoài cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều ngất đi.
Lục Ly phất tay với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh đi tới. Lục Ly khống chế Phong Long tránh ra, trước tiên Lãnh Vô Hinh kéo một tên Địa Tiên Hạo gia tới.
Chuyện về sau liền đơn giản, Lục Ly phóng thích Hồn Dẫn, biến bọn họ thành hồn nô. Hao tốn hơn một canh giờ, tất cả mọi người biến thành hồn nô của Lục Ly.
- Hai cái gia tộc!
Trong lòng Lục Ly hơi có chút sức mạnh, hắn để Lãnh Vô Hinh dùng nước lạnh đánh thức nhóm người dậy. Sau đó sải bước đi tới, nhìn Hạo Xuyên công tử đầy vẻ đau khổ, nhàn nhạt cười nói:
- Hạo Xuyên công tử, đã lâu không gặp.
- Ngươi là?
Ánh sáng ở đây yếu ớt, bên trong linh hồn Hạo Xuyên công tử truyền đến cảm giác tê liệt, nên nhất thời không nhìn rõ ràng. Sau khi hắn thấy rõ ràng Lục Ly, thì lập tức giận tím mặt, trên người cuồn cuộn sát khí, gầm lên:
- Là ngươi? Tự tìm cái chết...
Hắn chưa nói hết lời, Lục Ly đã cười lạnh:
- Quỳ xuống!
Lục Ly thông qua liên hệ Hồn Dẫn, hạ lệnh cho Hạo Xuyên công tử. Hạo Xuyên công tử không chần chờ chút nào, hai đầu gối nặng nề quỳ xuống, thân thể và linh hồn của hắn hoàn toàn không bị hắn khống chế...
- Hả?
Rất nhanh Hạo Xuyên công tử hiểu ra, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng, sắc mặt hai vị công tử và một tiểu thư còn lại trở nên vô cùng khó coi. Hai vị Địa Tiên Hạo gia thì căm tức nhìn đám người Quân Mộng Trần, biểu thị ghi hận người Quân gia lừa bọn họ, nhưng Lục Ly ở đây nên không ai dám nói lời nào.
Hồn nô có sự kính sợ trời sinh đối với chủ nhân, đây là sự kính sợ nằm ở sâu trong linh hồn bọn họ. Mặc dù linh hồn mọi người rất hỗn loạn, nhưng lúc này tỉnh táo lại, đều nhận ra sự thực tàn khốc.
- Đi ra ngoài đi!
Ngược đãi một hồn nô, không cho Lục Ly quá nhiều khoái cảm. Lối đi ở đây quá hẹp, ánh sáng yếu ớt, Lục Ly phất tay để mọi người đi ra phía ngoài.
- Trước chữa thương đi!
Vừa ra đến bãi cỏ bên ngoài Lục Ly hạ lệnh để tất cả mọi người ngồi xuống, tự mình lấy ra linh dược bồi bổ linh hồn chữa thương.
Lục Ly rơi vào trầm tư, một lát sau hắn hỏi Lãnh Vô Hinh:
- Ngươi nói ta để cường giả Hạo gia và Quân gia, đi đến nhà ngươi đàm phán, nhà ngươi có khả năng bỏ qua cho ta không?
Lãnh Vô Hinh trầm ngâm chốc lát, lắc đầu thở dài nói:
- Ta cũng không biết, dù sao Vô Thương cũng là thiên tài mạnh nhất ngàn năm qua của Lãnh gia, là người nối nghiệp được cao tầng chỉ định, là đứa trẻ được phụ hoàng và gia gia yêu thích nhất. Hơn nữa không giết ngươi mà nói... Lãnh gia sẽ mất hết thể diện, đối với siêu cấp gia tộc mà nói đây là chuyện không cách nào nhịn được.
Lục Ly hơi than thở, sau đó lấy ra Huyết Hoàng Lệnh, huyền lực vờn quanh trong tay. Huyết Hoàng Lệnh lập tức bắn ra tia sáng lấp lánh, một luồng hơi thở như hồng hoang mãnh thú từ bên trong Huyết Hoàng Lệnh truyền ra.
Thời gian còn lại khoảng một tháng, Lục Ly thử nghiệm xem có thể liên hệ với Huyết Hoàng, thỉnh cầu vị cường giả chưa gặp mặt một lần này trợ giúp hay không.
Nhưng mà...
Huyết Hoàng Lệnh sáng lên rất lâu, cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Lục Ly không muốn bóp nát Huyết Hoàng Lệnh, lúc này không có phản ứng, phỏng chừng bóp nát cũng sẽ không có phản ứng.
Hơn nữa, hắn cũng chưa từng thấy Huyết Hoàng, không có chút qua lại nào, người ta dựa vào cái gì giúp ngươi?
Sau khi đợi mấy canh giờ, Lục Ly thấy thương thế của Hạo Xuyên và đám người Quân Mộng Trần khôi phục được một ít, hắn đánh thức mọi người, ngưng giọng hỏi:
- Các ngươi có biện pháp nào liên hệ với gia tộc của các ngươi hay không?
Con ngươi Quân Mộng Trần và Hạo Xuyên công tử loé lên vài vòng, Quân Mộng Trần hồi đáp:
- Chúng ta cũng có thể dùng sao chép thạch liên hệ với gia tộc.
- Tốt!
Lục Ly đứng dậy quát khẽ:
- Nửa tháng sau các ngươi liên hệ gia tộc của các ngươi, muốn các ngươi còn sống, thì bảo bọn họ đi đến cửa vào phía bắc Cổ Thần Cấm Địa ở Lãnh Đế Thành, giết chết đám người Lãnh gia ở chỗ đó cho ta. Lãnh gia tập hợp cường giả ở đây muốn giết ta, ta chết các ngươi cũng phải chết.
- Nửa tháng này các ngươi nghĩ biện pháp hấp dẫn thêm nhiều công tử tiểu thư tới đây, ta bắt được càng nhiều hồn nô, hy vọng sống sót sẽ càng lớn. Chỉ cần ta có thể sống sót, các ngươi sẽ có ngày có được tự do, hiểu không?
Người Quân gia và Hạo gia nở nụ cười khổ, hiểu hay không hiểu, đối với bọn họ mà nói, có khác biệt sao?
Lãnh Vô Hinh không cách nào liên hệ Dư công tử, Quân Mộng Trần chỉ có thể liên hệ Hạo Xuyên, Hạo Xuyên cũng chỉ có thể liên hệ Quân Mộng Trần.
Lục Ly bảo lão cửu Quân gia mang theo Quân Mộng Trần, một vị Địa Tiên Hạo gia mang theo Hạo Xuyên đi xung quanh, xem có thể lừa gạt mấy vị công tử tiểu thư tới đây hay không.
Cổ Thần Cấm Địa rất lớn, chuyện này hoàn toàn phải dựa vào vận may. Không có phong động muốn bắt những Địa Tiên này mà nó quá phiền phức, làm không tốt sẽ có người chết, nên Lục Ly chỉ có thể thử vận may.
Mặc dù Lục Ly có thể tùy thời khống chế một ít Linh Phong đi theo chính mình, nhưng phi hành quá xa, rất dễ bị phiêu tán. Rất nhiều địa phương có Linh Phong, nhưng Linh Phong tới vô ảnh đi vô tung, ai biết lúc nào có?
Lục Ly mang theo Lãnh Vô Hinh tu luyện ở trong phong động, những người còn lại thì chờ ở bên ngoài, ngộ nhỡ mèo mù gặp phải chuột chết, đúng lúc có người đi ngang qua thì sao?
Một ngày, hai ngày, bốn ngày!
Quân Mộng Trần và Hạo Xuyên vẫn chưa trở lại, đột nhiên mấy vị công tử tiểu thư và một vị Địa Tiên Hạo gia ở bên ngoài bay vào.
- Hưu hưu hưu ...
Bên ngoài vang lên tiếng xé gió, Lục Ly và Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn nhau, vận may tốt đến vậy sao? Thật sự có chuột chết tiến vào?
Từ xa Địa Tiên Hạo gia đã hét lớn:
- Chủ nhân chạy mau, người Ma Hoàng Giới truy sát vào.
Địa Tiên Hạo gia mang theo mấy người chạy như điên mà đến, Lục Ly không chỉ không động, ngược lại khóe miệng còn lộ ra vẻ tươi cười. Nghe nói người Ma Hoàng Giới là đám người điên? Người tam giới còn lại không dám trêu chọc, hắn cũng không để ý nhiều như vậy, tới một người bắt một người.
Chương 1036: Đánh bạc
Lục Ly có chút buồn bực, hắn đi tới bên cạnh cái bàn, mở to hai mắt nhìn hộp gỗ, tính toán tìm hiểu bí mật bên trong hộp gỗ.
Hộp gỗ rất cổ xưa, phía trên điêu khắc các hoạ tiết hung thú thần bí, bên trong hoạ tiết có ánh sáng lờ mờ lưu chuyển, trên hộp gỗ còn có kí tự thần bí như ẩn như hiện.
- Chẳng lẽ hộp gỗ này là bán thần khí?
Lục Ly không dám xác định, cẩn thận nhìn chằm chằm hộp gỗ thật lâu, nhưng không có phát hiện ra bí mật gì. Nội tâm hắn trở nên rầu rĩ, khó xử nên đoạt hay rút lui.
Hoặc là nghĩ biện pháp tiến vào bên trong điện, hoặc là ngồi truyền tống trận rời đi, hoặc là liều mạng đoạt bảo!
Tiến vào bên trong điện? Lục Ly căn bản chưa nghĩ qua. Bởi vì tiểu điện này đã nguy hiểm như thế, cho dù có thể đi vào bên trong điện, thần binh thần giáp để đó cho hắn cầm, hắn dám cầm sao?
Lúc đó thối lui mà nói... Rất có thể sẽ bị truyền tống ra, mệnh vẫn giữ được, nhưng chuyến này liền không công rồi.
Lục Ly cau mày nhìn hộp gỗ, trong đầu bắt đầu thay đổi vị trí suy nghĩ, nếu như hắn là Hằng Đế mà nói... Thiết kế cấm chế này có ngụ ý gì?
Cho người ta hi vọng, rồi lại khiến người ta tuyệt vọng sao?
Đặt bảo vật, lại làm cho người ta không lấy được? Hằng Đế có nhàm chán như vậy không, để bảo vật ở chỗ này, nhất định là ban cho người hữu duyên.
Lãnh Vô Hinh khẩn trương đứng ở bên cạnh Lục Ly, chờ đợi Lục Ly quyết định. Một nén hương, hai nén hương, ba nén hương, đột nhiên trong mắt Lãnh Vô Hinh lộ ra vẻ kinh hoàng!
Bởi vì Lục Ly nhắm hai mắt lại, chậm rãi đưa tay ra, tìm kiếm hộp gỗ.
Thân thể mềm mại của Lãnh Vô Hinh rung động lên, Lục Ly chết rồi rất có thể nàng cũng sẽ chết theo, bởi vì Lục Ly chết rồi, phỏng chừng Hồn Dẫn cũng sẽ bạo động, đến lúc đó linh hồn của nàng sẽ sụp đổ...
Chẳng qua là!
Nàng không cách nào làm trái mệnh lệnh Lục Ly, chỉ có mở to hai mắt nhìn Lục Ly đang chậm rãi tìm kiếm hộp gỗ.
Một thước, nửa thước!
Lục Ly ngừng lại ở phía trước hộp gỗ, tâm thần Lãnh Vô Hinh lơ lửng giữa không trung, trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ dây dưa, nội tâm đang đấu tranh kịch liệt.
Dừng lại ước chừng mười tức thời gian...
Trên mặt Lục Ly lộ ra một chút quyết tuyệt, nhanh tay tìm kiếm về phía trước, đặt ở phía trên hộp gỗ.
Lúc này Lãnh Vô Hinh không dám nhìn nữa, mà kinh hoàng nhắm hai mắt lại, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, chờ đợi lôi điện đánh xuống.
- Xì xì ...
Cấm chế bắn ra tia sáng sáng rỡ, một luồng hơi thở khủng bố tràn ngập ra. Giờ khắc này nội tâm Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đều tuyệt vọng, thậm chí Lục Ly cũng không có lui lại. Địa Tiên Quân gia bị đánh chết, chứng minh thối lui cũng chết.
Hắn thua cuộc, loại cá cược này mà thua, nhất định sẽ chết!
- Xì xì!
Một đạo lôi điện khủng bố gào thét đánh xuống, bắn thẳng đến chỗ Lục Ly. Ánh sáng chói mắt bao phủ Lục Ly, khiến Lãnh Vô Hinh nhắm mắt lại cũng cảm thấy như bị mù.
Sau khi lôi đình đánh xuống liền tiêu tán, Lãnh Vô Hinh chờ đợi ước chừng ba tức thời gian, nhưng vẫn không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lục Ly. Nàng kinh nghi mở mắt, lại phát hiện Lục Ly biến mất, tự nhiên bốc hơi khỏi nhân gian.
- Bị đánh thành tro rồi sao?
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, rất nhanh tỉnh ngộ lại, kinh hô:
- Không đúng, Lục Ly không có chết ...
Lục Ly có bán thần khí, nếu bị đánh chết, bán thần khí sẽ tự động thoát ra. Hơn nữa Lãnh Vô Hinh cảm giác liên hệ tinh thần với Lục Ly vẫn còn, chuyện này chứng minh Lục Ly không có chết.
- Hắn thành công rồi!
Lãnh Vô Hinh vừa hâm mộ vừa ghen ghét, kỳ thực nàng vẫn luôn hoài nghi... người thứ hai đụng chạm hộp gỗ có thể sẽ không chết, rất có thể Hằng Đế chỉ kiểm nghiệm dũng khí người đi vào, dù sao một võ giả sợ hãi tử vong sẽ không có thành tựu lớn.
- Lục Ly bị truyền tống đi đâu? Hắn có thể đạt được cái gì?
Lãnh Vô Hinh vô cùng tò mò, âm thầm đố kỵ vì vận khí Lục Ly quá tốt. Thế nhưng đó là Lục Ly lấy mệnh đi đánh bạc, nếu đổi lại là nàng thì nàng không dám...
Lúc này Lục Ly ở trong một cái tiểu điện, một cái điện giống như đúc cái tiểu điện vừa rồi. Cái tiểu điện này cũng có một cái bàn án, một cánh cửa và một cái truyền tống trận.
Chỉ khác là bên cạnh hộp gỗ trên bàn án nhiều hơn một quyển sách, nó an tĩnh nằm trên bàn, Lục Ly liếc mắt một cái liền có thể thấy.
- Vù vù!
Sau khi thấy quyển sách, Lục Ly thở ra một hơi thật dài, hắn biết mình thành công rồi, tất cả phỏng đoán của hắn đều đúng.
Đương nhiên Hằng Đế muốn ban bảo vật cho người hữu duyên, nếu không đám người Lục Ly căn bản không vào được cái tiểu điện kia.
Nếu đã cho hi vọng, sẽ không khiến người ta hoàn toàn tuyệt vọng, Hằng Đế không phải người nhàm chán như vậy, cho nên Lục Ly lựa chọn tiếp tục đi đụng chạm cái hộp.
Dựa theo lẽ thường, sau khi người đầu tiên bị đánh chết, khẳng định người thứ hai không dám đụng chạm, điều này cần dũng khí cực lớn, cần lấy mạng đi đánh bạc.
Hằng Đế muốn là người không sợ chết, nếu như một võ giả ngay cả chết cũng sợ hãi, thì khẳng định võ giả này không thể đi quá xa.
Võ đạo chi lộ, nghịch thiên cải mệnh, một đường đi lên sẽ gặp nguy cơ tử vong. Chỉ cần có một lần lui bước, có lẽ đời này vĩnh viễn không cách nào đi lên đỉnh phong nữa.
Hằng Đế có thể thành thần, khẳng định cả đời gặp phải vô số lần nguy cơ sinh tử, khẳng định hắn không thích người chùn bước.
Lục Ly hít sâu mấy lần, khiến mình tỉnh táo lại, cẩn thận đi tới trước bàn án, ánh mắt nhìn về phía quyển sách.
Trên quyển sách có chữ viết, dùng cổ ngữ viết, chữ không nhiều lắm chỉ có lác đác mấy chục chữ, sau khi Lục Ly xem xong cả người đều mừng như điên.
- Thiên Tà Châu!
Đây là ba chữ đầu tiên trên quyển sách, rõ ràng là sách giới thiệu bảo vật trong hộp, phía sau giới thiệu lai lịch và cách dùng Thiên Tà Châu, cùng với một ít dặn dò.
Căn cứ chữ viết phía trên, Thiên Tà Châu là một món bảo vật do Hằng Đế lấy được ở Thần Giới. Tà Châu có rất nhiều công dụng, nhưng bị Hằng Đế phong ấn sáu tầng, phải đạt được thực lực nhất định mới có thể từ từ phá mở phong ấn. Sau khi mở phong ấn ra, là có thể biết tác dụng cụ thể của hạt châu này.
Chương 1037 Thiên Tà Châu
Chương 1037: Thiên Tà Châu
- Thần khí!
Hô hấp Lục Ly trở nên dồn dập, mặc dù trên quyển sách không viết rõ đây là thần khí, nhưng nó là chí bảo lấy được ở Thần Giới, nên rất có thể là thần khí.
Hằng Đế phong ấn hạt châu sáu tầng, điều này nói rõ hạt châu rất nghịch thiên. Hắn sợ người đạt được không cách nào khống chế, cho nên phong ấn một chút tác dụng.
Hoặc có thể là Hằng Đế còn có một chút băn khoăn, nhưng bất luận nói như thế nào hạt châu này cũng là bảo vật nghịch thiên. Nếu không Hằng Đế sẽ không phong ấn nó, hơn nữa còn phong ấn sáu tầng!
Lần này Lục Ly không có lo lắng gì nữa, hắn đưa tay chộp tới chỗ hộp gỗ. Ung dung mở hộp gỗ ra, ánh mắt quét vào, khóa chặt một viên hạt châu màu xanh lớn cỡ trứng chim bồ câu ở bên trong.
Đây là một hạt châu rất bình thường, phía trên không có màu sắc sẵ sỡ, không có phù văn thần bí, không có bất kỳ khí tức lưu chuyển, cảm giác giống như là một viên đá tròn.
- Thiên Tà Châu!
Cái tên này hơi giống Thiên Tà lão nhân đã từng gặp ở trong Kim Ngục, Lục Ly cầm hạt châu lên cẩn thận quan sát mấy lần. Xác định hạt châu này không có bất kỳ chỗ nào khác thường, phỏng chừng để ở bên ngoài cũng không có ai nhặt...
Luyện hóa!
Lục Ly không suy nghĩ tới Lãnh Vô Hinh, không nghĩ đi ra, cũng không nghĩ tiến vào bên trong điện. Hắn ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, dùng huyền lực bao quanh hạt châu, bắt đầu luyện hóa Thiên Tà Châu.
- Ầm!
Thiên Tà Châu loé lên một tia sáng yếu ớt, tinh thần Lục Ly nhất chấn, thoạt nhìn Thiên Tà Châu rất dễ luyện hóa. Giống như luyện hóa bán thần khí, chỉ cần không ngừng quán chú huyền lực, đợi toàn bộ hạt châu sáng lên là có thể luyện hóa triệt để rồi.
Lục Ly bắt đầu toàn tâm toàn lực luyện hóa, lúc này bất cứ chuyện gì cũng không quan trọng bằng hạt châu. Nếu như hạt châu này là thần khí, tất cả vấn đề khó khăn của hắn sẽ được giải quyết dễ dàng, cho dù ra khỏi Lãnh hoàng triều, có thần khí nơi tay hắn còn sợ cái gì?
Hắn vốn muốn đi bắt thêm các công tử tiểu thư uy hiếp các gia tộc tấn công Lãnh hoàng triều, hiện tại hắn mặc kệ, trước luyện hóa Thiên Tà Châu rồi hãy nói.
Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giờ!
Sau khi luyện hóa năm canh giờ, Lục Ly có một chút nhức đầu mở mắt. Hắn có thể cảm ứng được hạt châu đang không ngừng bị luyện hóa, nhưng dường như tốc độ luyện hóa vô cùng chậm, chậm đến mức khiến người ta muốn hộc máu.
Hiện tại hắn quán chú huyền lực vào, tia sáng của hạt châu so với lúc đầu chỉ sáng hơn một chút. Nhưng chỉ vẻn vẹn một chút này, đã khiến hắn hao tốn năm canh giờ.
- Có lẽ cảnh giới của ta quá thấp, và thần khí cũng rất khó luyện hóa.
Lục Ly tự ta an ủi, hắn thông qua Hồn Dẫn hạ lệnh cho Địa Tiên Quân gia và Lãnh Vô Hinh ở ngoài phong động, bảo bọn họ ở đó đợi lệnh. Sau đó hắn nuốt một ít linh dược bồi bổ linh hồn, bắt đầu vừa tu luyện huyền lực, vừa luyện hóa hạt châu, bên cạnh đó còn tìm hiểu Toái Hồn, Đoạt Hồn Bí Thuật.
- Ồ?
Vừa tu luyện, Lục Ly phát hiện thiên địa huyền khí trong tiểu điện này còn muốn nồng nặc hơn mấy lần so với phong động bên ngoài, ở đây tu luyện quả thực so với dùng bất kỳ thiên tài địa bảo gì cũng nhanh hơn.
- Đây mới là ngoài điện, nếu là chính điện thì sao? Tốc độ tu luyện nhanh đến cỡ nào?
Nội tâm Lục Ly hơi động, thế nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu. Lòng tham không đáy, cảnh giới thực lực của hắn quá thấp, đừng nói không vào được chính điện, cho dù vào được khẳng định cũng không lấy được thần binh thần giáp.
Hằng Đế sẽ để cho một tên Quân Hầu cảnh có được thần binh thần giáp sao? Cho dù nhận được thì cũng bị cướp đoạt rất nhanh, làm sao Hằng Đế cho phép thần khí của mình bị người khác tranh đoạt chứ?
Lục Ly còn chưa luyện hóa được Thiên Tà Châu, tâm hắn không lớn như vậy, chuyên tâm ở đây tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày, năm ngày, mười ngày!
Càng ngày Thiên Tà Châu càng không ngừng sáng lên, chuyện này chứng minh Thiên Tà Châu đang bị luyện hóa từng chút một. Nhưng tốc độ luyện hóa quá chậm, Lục Ly luyện hóa mười ngày, nhưng cảm giác không luyện hóa được một phần hai mươi.
Nói một cách khác Lục Ly cần hai trăm ngày, mới có thể triệt để luyện hóa Thiên Tà Châu? Hai trăm ngày là hơn sáu tháng, đến lúc đó bị truyền tống đi ra ngoài thì sao?
Lục Ly chau mày, gia tăng huyền lực, gia tăng tốc độ luyện hóa, dù sao tốc độ tu luyện huyền lực ở đây cũng quá nhanh.
Hắn ở trong Cổ Thần Cấm Địa tu luyện một đoạn thời gian, lúc này cũng sắp xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ rồi.
Quân Hầu cảnh tu luyện, không cần ngưng tụ Mệnh Luân hay là Bản Mạng Châu nữa, mà chỉ cần ngưng luyện Bản Mạng Châu thêm một bước là đủ.
Mỗi một lần Quân Hầu cảnh ngưng luyện Bản Mạng Châu, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ đi một vòng, khi xuất Bản Mạng Châu ra càng nhỏ, đại biểu cảnh giới càng cao.
Đợi đến khi đạt được Quân Hầu cảnh đỉnh phong, Bản Mạng Châu sẽ nhỏ hơn vô số lần so với Quân Hầu cảnh sơ kỳ, nhưng nó càng kiên cố, đập cũng không thể vỡ. Hơn nữa càng thêm hoà hợp với thiên địa, thông qua Bản Mạng Châu đi cảm ngộ áo nghĩa của cái thế giới này sẽ càng dễ dàng hơn.
Hiện tại Lục Ly không có thời gian đi xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ, mà muốn tiếp tục tu luyện, tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu. Đợi qua một tháng nữa, Bản Mạng Châu càng thêm ngưng luyện, đến lúc đó lại xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng không muộn.
Lục Ly chỉ hao tốn năm ngày thời gian đã có thể luyện hóa bán thần khí, hạt châu này bị phong ấn sáu tầng, nhưng hiện tại luyện hóa lại cần mấy tháng thời gian.
Nếu như đây không phải là bảo vật nghịch thiên, Lục Ly tuyệt không tin. Sau khi luyện hóa hạt châu, sẽ có diệu dụng bực nào? Lục Ly vô cùng mong đợi.
- Thần khí...
Có thể làm cho lực công kích của hắn tăng mạnh hay không? Nếu như có thể ung dung diệt sát Địa Tiên, vậy thì thoải mái chơi đùa rồi.
Sự thật chứng minh Lục Ly suy nghĩ nhiều...
Lục Ly hao tốn hơn bốn tháng thời gian, giữa lúc đó còn dùng vô số linh tài, ngưng luyện Bản Mạng Châu một lần nữa, xung kích Quân Hầu cảnh trung kỳ.
Toái Hồn áo nghĩa tiến thêm một bước, lực lượng sóng chấn động và sóng chấn động linh hồn đều đạt đến cực hạn, tám mươi tám tầng.
Chương 1038 Thất vọng
Chương 1038: Thất vọng
Hơn bốn tháng qua, Lục Ly điên cuồng vận chuyển huyền lực truyền vào Thiên Tà Châu. Rốt cục hôm nay Thiên Tà Châu cũng sáng loé lên, tuôn ra ánh sáng lộng lẫy, giữa hắn và Thiên Tà Châu có liên hệ tinh thần.
Thiên Tà Châu bị hắn luyện hóa rồi!
Khiến hắn phiền muộn đếb hộc máu là, hắn chỉ phát hiện ra một cái công dụng của Thiên Tà Châu, đó là có thể thu nhập ngoại vật vào bên trong Thiên Tà Châu.
Nói một cách khác ... hắn lãng phí bốn tháng thời gian, chẳng qua chỉ nhận được một cái không gian giới. Bên trong Thiên Tà Châu có một cái điện nhỏ, có thể chứa đựng một ít đồ vật...
Tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu không có gì cả, hơn nữa không gian còn rất nhỏ, chỉ có phạm vi mười trượng gì đó, so với không gian trong không gian giới của hắn còn nhỏ hơn.
Lục Ly không tin, lại dùng tâm niệm đi dò xét một lần nữa, nhưng phát hiện trừ chứa đựng một ít đồ vật ra, trước mắt Thiên Tà Châu không có bất kỳ cách dùng nào khác.
Hắn lấy một ít đồ vật trong không gian giới ra, lợi dụng Thiên Tà Châu thử nghiệm, phát hiện quả thực Thiên Tà Châu chỉ có chức năng trữ vật.
- Con mẹ nó!
Không thể nâng cao chiến lực, không thể phụ trợ chiến đấu, không có tác dụng thần kỳ...
Lục Ly muốn hộc máu rồi, lãng phí mấy tháng thời gian, thật vất vả luyện hóa Thiên Tà Châu. Vốn cho là sẽ có thần thông cường đại nghịch thiên, lại không nghĩ rằng chỉ thêm một cái không gian giới.
Thiên Tà Châu có phong ấn, đoán chừng mở phong ấn ra mới có các thần thông khác xuất hiện, nhưng Lục Ly không có thời gian. Hắn còn hơn một tháng nữa là sẽ phải truyền tống ra ngoài, hắn vốn tràn đầy hi vọng dựa vào Thiên Tà Châu ứng đối cục diện.
Nhưng hi vọng càng lớn, thất vọng càng lớn...
Lúc đầu hắn dự định bắt lấy mười mấy vị công tử tiểu thư, sau đó uy hiếp các gia tộc đi tấn công Lãnh hoàng triều. Mặc dù rất khó áp dụng cái kế hoạch này, tỷ lệ thành công không cao, nhưng ít nhất có một chút hi vọng.
Về sau hắn mang toàn bộ hi vọng đặt lên Thiên Tà Châu, lãng phí mấy tháng thời gian quan trọng, không nghĩ tới lấy được một cái kết quả như vậy, chuyện này khiến hắn vô cùng thất vọng.
- Không đúng ...
Nếu như Hằng Đế cẩn thận cất dấu Thiên Tà Châu ở bên trong cung điện dưới đất như thế, làm sao nó chỉ có chút công dụng được? Lục Ly rơi vào trầm tư, dùng tâm thần cẩn thận cảm ứng cái tiểu điện bên trong hạt châu.
Tiểu điện bên trong và cái tiểu điện hiện tại hắn đang đứng có chút giống nhau, nhưng bên trong trống rỗng, không có bàn án, không có gì cả, còn không có cánh cửa...
- Tiểu điện? Chẳng lẽ người có thể đi vào?
Đột nhiên nội tâm Lục Ly hơi động, sau đó Thiên Tà Châu phát sáng, Lục Ly cảm giác có một lực hút mạnh mẽ bao phủ chính mình. Trong nháy mắt thân thể hắn biến mất tại chỗ, tiến vào tiểu điện bên trong Thiên Tà Châu.
- A...
Lục Ly kinh hãi, mở to hai mắt cẩn thận đánh giá đại điện bên trong. Sau đó thông qua liên hệ tinh thần với Thiên Tà Châu cảm ứng bên ngoài, hắn phát hiện Thiên Tà Châu giống như một hòn đá lơ lửng giữa không trung. Ánh sáng phía trên chậm rãi biến mất, biến thành một hạt châu màu xanh bình thường, an tĩnh lơ lửng ở giữa không trung.
- Vậy mà ta có thể tiến vào bên trong Thiên Tà Châu? Bên trong Thiên Tà Châu còn có thể chứa người?
Không gian giới không thể chứa người, bởi vì bên trong là không gian khép kín, không có không khí, con người có thể bị ngạt chết.
Nhưng Thiên Tà Châu lại khác, Lục Ly ở bên trong nhưng không cảm nhận được bất kỳ khó chịu, ngược lại cảm giác không khí nơi này đặc biệt tươi mát.
- Tu luyện thử một chút!
Lục Ly ngồi xếp bằng lại, vận chuyển công pháp tu luyện huyền lực. Rất nhanh nội tâm hắn lại kinh ngạc lần nữa, thiên địa huyền khí bên trong Thiên Tà Châu nồng nặc không kém tiểu điện bên ngoài bao nhiêu.
- Ra!
Lục Ly tuỳ ý tu luyện một phen, tâm niệm hơi động, Thiên Tà Châu lóe lên, Lục Ly cảm giác ánh sáng lấp lánh, hắn xuất hiện ở tiểu điện bên ngoài.
- Coi như có một ít tác dụng...
Trong lòng Lục Ly coi như có một chút trấn an, ít nhất Thiên Tà Châu là một cái mật thất tu luyện cao cấp, không uổng phí hắn lãng phí hơn bốn tháng thời gian.
- Phong ấn Thiên Tà Châu ở đâu? Nếu như có thể phá vỡ tầng phong ấn thứ nhất, nói không chừng sẽ xuất hiện thần thông hoặc chức năng mới.
Tâm thần Lục Ly yên lặng dò xét bên trong Thiên Tà Châu, hắn vận chuyển huyền lực truyền vào Thiên Tà Châu, rất nhanh phát hiện bên trong Thiên Tà Châu có một tầng bảo hộ rất mỏng, phong ấn bị hắn tìm ra rồi.
- Tiếp tục luyện hóa thử một chút.
Còn hơn một tháng thời gian, Lục Ly thử xem có thể phá vỡ tầng phong ấn thứ nhất hay không. Nếu như có thể tăng chiến lực của hắn lên diện rộng, vậy thì hắn sẽ ứng phó được cục diện hẳn phải chết sau khi truyền tống ra.
Hắn tiếp tục truyền huyền lực, luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất, Thiên Tà Châu sáng lấp lánh. Lục Ly thông qua liên hệ tinh thần với hạt châu, cảm ứng được tầng phong ấn thứ nhất hơi phát sáng, giống hệt lúc luyện hóa Thiên Tà Châu.
Một ngày sau!
Lục Ly quả quyết bỏ qua, tốc độ luyện hóa tầng phong ấn thứ nhất so với luyện hoá Thiên Tà Châu rất chậm, cảm giác chậm hơn gấp mười lần. Nếu cứ như vậy tính toán xuống sẽ cần rất nhiều năm, hắn còn hơn một tháng nữa là phải đi ra ngoài rồi, hắn không có thời gian.
Hắn đứng lên, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa trong tiểu điện. Thiên Tà Châu không thể giúp hắn vượt qua nguy cơ trước mắt, hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp xem có thể vào bên trong điện hay không.
- Ba ngày!
Lục Ly định ra cho mình ba ngày thời gian, nếu như trong ba ngày không thể phá vỡ cánh cửa bên trong điện, hắn sẽ nghĩ biện pháp bắt vài công tử tiểu thư lại. Uy hiếp gia tộc của bọn họ đi tấn công Lãnh hoàng triều, ít nhất phải đánh sập ngọn núi truyền tống ra.
Lục Ly đi đến trước mặt cửa lớn, vươn tay truyền huyền lực, dùng lực đẩy, lấy Long Đế Thần Binh chém xuống, dùng Toái Hồn Bí Thuật tấn công, dùng Thăng Long Thuật công kích...
Lục Ly đã thử tất cả những biện pháp có thể suy nghĩ ra một lần, nhưng cánh cửa vẫn không chút động tĩnh, chỉ có lúc phóng thích Thăng Long Thuật, là cấm chế trên cánh cửa loé lên tia sáng lấp lánh.
Chương 1039 Đã lâu không gặp
Chương 1039: Đã lâu không gặp
Lục Ly tĩnh tâm quan sát cánh cửa, tính toán phá giải cổ cấm chế phía trên. Đáng tiếc hắn đối với cấm chế một chữ cũng không biết, lãng phí ba ngày thời gian, không có bất kỳ tiến triển.
- Ra!
Lục Ly làm việc dứt khoát, không muốn ở lại bên trong điện ảo tưởng nữa, hắn đi đến chỗ truyền tống trận. Tùy ý đánh ra một đạo huyền lực, truyền tống trận liền sáng lấp lánh, thoáng cái thân thể hắn đã xuất hiện ở bên ngoài tiểu điện.
- Lục Ly?
Lãnh Vô Hinh ngồi xếp bằng tu luyện ở đây, vừa thấy Lục Ly liền vui mừng, Lục Ly không chết nàng cũng không phải chết nữa rồi. Sau đó sắc mặt lại trở nên khổ sở, Lục Ly trở lại, nàng chỉ có thể tiếp tục trở thành nô lệ của Lục Ly, gọi thì tới, đuổi thì đi...
- Đi!
Lục Ly vung tay lên, Lãnh Vô Hinh đuổi theo, hai người bước vào trong truyền tống trận, lần này ánh sáng lóe lên, hai người đều không có xuất hiện ở bên trong phong động, mà xuất hiện ở trên thảm cỏ bên ngoài phong động.
Quân Mộng Trần cùng hai vị công tử tiểu thư và Địa Tiên Quân gia đang ẩn nấp ở trong một cái rừng cây bên ngoài phong động bế quan tu luyện. Thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài, thì lão cửu Quân gia lập tức chạy nhanh đến.
- Thập Nhất đâu?
Địa Tiên Quân gia thấy chỉ có hai người, trong lòng hiện lên một loại dự cảm xấu. Lục Ly không trả lời, ánh mắt nhìn về phía Quân Mộng Trần và một nam một nữ ở phía sau.
Ba người Quân Mộng Trần thấy ánh mắt phức tạp của Lục Ly, vừa có chút sợ hãi, lại vừa có chút oán hận, nhưng không dám biểu lộ quá rõ ràng. Bây giờ Lục Ly là chủ nhân của bọn họ, có thể tùy ý lăng nhục bọn họ, nếu bọn họ có biểu hiện quá khích, vậy thì chỉ có tự rước lấy nhục.
Lục Ly không nhìn sắc mặt mấy người, hạ lệnh:
- Các ngươi có quen biết công tử tiểu thư nào không? Đưa tin bảo bọn họ tới đây!
- Hả?
Trong lòng đám người Quân Mộng Trần và lão cửu Quân gia hơi run sợ, Lục Ly chuẩn bị mở rộng đại quân hồn nô của hắn...
Đúng là Quân Mộng Trần có thể liên hệ với một vị công tử gia tộc khác cũng nằm trong Địa Hoàng Giới, Hạo gia công tử.
Thế nhưng gần đây hai đại gia tộc khá thân thiết, mấy trăm năm không có nội đấu. Nếu như lần này Quân Mộng Trần lừa bọn họ mà nói, sẽ làm quan hệ giữa hai đại gia tộc trở nên ác liệt, rất có thể sẽ khiến hai đại gia tộc nội chiến.
Vấn đề là...
Quân Mộng Trần có thể kháng cự mệnh lệnh của Lục Ly sao?
Tự nhiên không thể!
Quân Mộng Trần lấy ra một khối lệnh bài, truyền huyền lực vào, rất nhanh lệnh bài kia sáng lên, hắn cảm ứng một phen, trả lời:
- Đám người Hạo Xuyên công tử ở cách đây không xa, ta đã thông báo cho bọn họ, nhiều nhất một hai ngày là có thể chạy tới đây.
- Hạo Xuyên công tử? Hắn cũng tiến vào sao?
Lục Ly hơi ngẩn ra, sau đó lộ vẻ vui mừng, lần trước hắn suýt bị Hạo Xuyên công tử thủ tiêu, lần này vừa lúc báo thù rửa hận.
Hai con ngươi hắn loé lên, một lát sau hạ lệnh:
- Các ngươi chờ đợi ở bên ngoài, chúng ta và Lãnh Vô Hinh vào bên trong. Đợi Hạo Xuyên tới đây, lừa gạt bọn họ đi vào. Cứ nói bên trong có trọng bảo, nhưng Địa Tiên nhà ngươi chết mất một người, nên không dám vào dò xét, vì vậy mới gọi bọn hắn cùng nhau vào tầm bảo.
Quân Mộng Trần suy nghĩ một chút nói:
- Ngài yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp.
Lục Ly gật đầu, Quân Mộng Trần rất thức thời, mặc dù không bỏ được tự tôn gọi chủ nhân, nhưng dùng chữ“Ngài” cũng cho thấy hắn rất hiểu chuyện, không chịu quá nhiều tội và sỉ nhục.
Lục Ly mang theo Lãnh Vô Hinh đi vào trong hang đá, nhưng không có đi quá xa, mà chỉ tiến vào ngàn trượng. Hắn khống chế Linh Phong quanh quẩn ở bên trong, không thổi ra phía ngoài hang đá, như vậy sau khi đám người Hạo Xuyên công tử đi vào, sẽ không bị hù dọa chạy.
Lục Ly ngồi xếp bằng tu luyện yên lặng đợi chờ, thời gian không còn nhiều lắm, chỉ có hơn một tháng. Nếu như trong hơn một tháng này có thể bắt được nhiều công tử tiểu thư, có lẽ hắn vẫn còn tiền vốn đánh cược một lần.
Hai ngày trôi qua rất nhanh, bên ngoài truyền đến một tiếng bước chân, rất nhanh giọng nói của Quân Mộng Trần đã vang lên:
- Hạo Xuyên công tử, lần này có các ngươi giúp đỡ, tuyệt đối lấy được trọng bảo trong hang đá.
- Tới rồi!
Trong mắt Lục Ly chợt lóe sát cơ, hai tay lặng lẽ ngưng tụ Linh Phong, sau khi hắn ngưng tụ ra vài đầu Phong Long, liền trầm mặc chờ đợi người phía ngoài đi vào.
Một lát sau, mấy bóng người ở bên ngoài chậm rãi tiến vào. Người đi đầu tiên là lão cửu Quân gia, tiếp theo là một vị Địa Tiên xa lạ, tiếp theo nữa là đám người Hạo Xuyên công tử, tổng cộng bảy tên công tử tiểu thư và một vị Địa Tiên cản ở phía sau.
- Gần đủ rồi!
Lục Ly cảm ứng được người phía trước chỉ còn cách hai ba trăm trượng, lập tức khống chế mấy đầu Phong Long gào thét bay đi. Bên trong con đường bằng đá là một mảnh tối đen, thần niệm không thể dò xét, người ở phía ngoài căn bản không nhìn thấy Lục Ly và Lãnh Vô Hinh ở bên trong.
Nhưng Phong Long vừa gào thét đi đến, người ở phía ngoài đã có thể nghe được tiếng rít, đám người Hạo Xuyên công tử lập tức cảnh giác, Địa Tiên Hạo gia đi phía trước trầm giọng hỏi:
- Thứ gì vậy?
Lão cửu Quân gia rất thông minh, thân thể trực tiếp nằm trên mặt đất, quát khẽ nói:
- Trong hang đá có Linh Phong đặc thù, nhanh nằm xuống!
Đám người Hạo gia không biết đây là cạm bẫy, thấy mọi người Quân gia nằm gục xuống, vội vàng nằm xuống theo. Kết cục không cần nhiều lời, mấy đầu Phong Long gào thét bay đi, vây quanh mọi người, công kích linh hồn khủng bố tấn công mọi người.
Quân Mộng Trần thông minh, tự đánh một chưởng vào đầu mình, nện ngất mình đi, miễn cho linh hồn bị đau đớn. Một vị công tử và tiểu thư Quân gia khác học theo tự đánh ngất mình, lão cửu Quân gia là người cuối cùng học theo, mặc kệ người Hạo gia, đánh ngất chính mình.
Đám người Hạo Xuyên trợn tròn mắt, quay cuồng kêu gào trên mặt đất, rất nhanh không trụ được ngất đi. Hai vị Địa Tiên Hạo gia thì đau khổ kiên trì, muốn mang theo Hạo Xuyên chạy đi. Nhưng mỗi lần giãy giụa đứng lên, hai đầu Phong Long lại gào thét ập đến, khiến họ ngã khuỵ trên mặt đất.
Chương 1040 Đã lâu không gặp
Chương 1040: Đã lâu không gặp
Rốt cục sau một nén nhang, bên ngoài cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều ngất đi.
Lục Ly phất tay với Lãnh Vô Hinh, Lãnh Vô Hinh đi tới. Lục Ly khống chế Phong Long tránh ra, trước tiên Lãnh Vô Hinh kéo một tên Địa Tiên Hạo gia tới.
Chuyện về sau liền đơn giản, Lục Ly phóng thích Hồn Dẫn, biến bọn họ thành hồn nô. Hao tốn hơn một canh giờ, tất cả mọi người biến thành hồn nô của Lục Ly.
- Hai cái gia tộc!
Trong lòng Lục Ly hơi có chút sức mạnh, hắn để Lãnh Vô Hinh dùng nước lạnh đánh thức nhóm người dậy. Sau đó sải bước đi tới, nhìn Hạo Xuyên công tử đầy vẻ đau khổ, nhàn nhạt cười nói:
- Hạo Xuyên công tử, đã lâu không gặp.
- Ngươi là?
Ánh sáng ở đây yếu ớt, bên trong linh hồn Hạo Xuyên công tử truyền đến cảm giác tê liệt, nên nhất thời không nhìn rõ ràng. Sau khi hắn thấy rõ ràng Lục Ly, thì lập tức giận tím mặt, trên người cuồn cuộn sát khí, gầm lên:
- Là ngươi? Tự tìm cái chết...
Hắn chưa nói hết lời, Lục Ly đã cười lạnh:
- Quỳ xuống!
Lục Ly thông qua liên hệ Hồn Dẫn, hạ lệnh cho Hạo Xuyên công tử. Hạo Xuyên công tử không chần chờ chút nào, hai đầu gối nặng nề quỳ xuống, thân thể và linh hồn của hắn hoàn toàn không bị hắn khống chế...
- Hả?
Rất nhanh Hạo Xuyên công tử hiểu ra, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng, sắc mặt hai vị công tử và một tiểu thư còn lại trở nên vô cùng khó coi. Hai vị Địa Tiên Hạo gia thì căm tức nhìn đám người Quân Mộng Trần, biểu thị ghi hận người Quân gia lừa bọn họ, nhưng Lục Ly ở đây nên không ai dám nói lời nào.
Hồn nô có sự kính sợ trời sinh đối với chủ nhân, đây là sự kính sợ nằm ở sâu trong linh hồn bọn họ. Mặc dù linh hồn mọi người rất hỗn loạn, nhưng lúc này tỉnh táo lại, đều nhận ra sự thực tàn khốc.
- Đi ra ngoài đi!
Ngược đãi một hồn nô, không cho Lục Ly quá nhiều khoái cảm. Lối đi ở đây quá hẹp, ánh sáng yếu ớt, Lục Ly phất tay để mọi người đi ra phía ngoài.
- Trước chữa thương đi!
Vừa ra đến bãi cỏ bên ngoài Lục Ly hạ lệnh để tất cả mọi người ngồi xuống, tự mình lấy ra linh dược bồi bổ linh hồn chữa thương.
Lục Ly rơi vào trầm tư, một lát sau hắn hỏi Lãnh Vô Hinh:
- Ngươi nói ta để cường giả Hạo gia và Quân gia, đi đến nhà ngươi đàm phán, nhà ngươi có khả năng bỏ qua cho ta không?
Lãnh Vô Hinh trầm ngâm chốc lát, lắc đầu thở dài nói:
- Ta cũng không biết, dù sao Vô Thương cũng là thiên tài mạnh nhất ngàn năm qua của Lãnh gia, là người nối nghiệp được cao tầng chỉ định, là đứa trẻ được phụ hoàng và gia gia yêu thích nhất. Hơn nữa không giết ngươi mà nói... Lãnh gia sẽ mất hết thể diện, đối với siêu cấp gia tộc mà nói đây là chuyện không cách nào nhịn được.
Lục Ly hơi than thở, sau đó lấy ra Huyết Hoàng Lệnh, huyền lực vờn quanh trong tay. Huyết Hoàng Lệnh lập tức bắn ra tia sáng lấp lánh, một luồng hơi thở như hồng hoang mãnh thú từ bên trong Huyết Hoàng Lệnh truyền ra.
Thời gian còn lại khoảng một tháng, Lục Ly thử nghiệm xem có thể liên hệ với Huyết Hoàng, thỉnh cầu vị cường giả chưa gặp mặt một lần này trợ giúp hay không.
Nhưng mà...
Huyết Hoàng Lệnh sáng lên rất lâu, cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Lục Ly không muốn bóp nát Huyết Hoàng Lệnh, lúc này không có phản ứng, phỏng chừng bóp nát cũng sẽ không có phản ứng.
Hơn nữa, hắn cũng chưa từng thấy Huyết Hoàng, không có chút qua lại nào, người ta dựa vào cái gì giúp ngươi?
Sau khi đợi mấy canh giờ, Lục Ly thấy thương thế của Hạo Xuyên và đám người Quân Mộng Trần khôi phục được một ít, hắn đánh thức mọi người, ngưng giọng hỏi:
- Các ngươi có biện pháp nào liên hệ với gia tộc của các ngươi hay không?
Con ngươi Quân Mộng Trần và Hạo Xuyên công tử loé lên vài vòng, Quân Mộng Trần hồi đáp:
- Chúng ta cũng có thể dùng sao chép thạch liên hệ với gia tộc.
- Tốt!
Lục Ly đứng dậy quát khẽ:
- Nửa tháng sau các ngươi liên hệ gia tộc của các ngươi, muốn các ngươi còn sống, thì bảo bọn họ đi đến cửa vào phía bắc Cổ Thần Cấm Địa ở Lãnh Đế Thành, giết chết đám người Lãnh gia ở chỗ đó cho ta. Lãnh gia tập hợp cường giả ở đây muốn giết ta, ta chết các ngươi cũng phải chết.
- Nửa tháng này các ngươi nghĩ biện pháp hấp dẫn thêm nhiều công tử tiểu thư tới đây, ta bắt được càng nhiều hồn nô, hy vọng sống sót sẽ càng lớn. Chỉ cần ta có thể sống sót, các ngươi sẽ có ngày có được tự do, hiểu không?
Người Quân gia và Hạo gia nở nụ cười khổ, hiểu hay không hiểu, đối với bọn họ mà nói, có khác biệt sao?
Lãnh Vô Hinh không cách nào liên hệ Dư công tử, Quân Mộng Trần chỉ có thể liên hệ Hạo Xuyên, Hạo Xuyên cũng chỉ có thể liên hệ Quân Mộng Trần.
Lục Ly bảo lão cửu Quân gia mang theo Quân Mộng Trần, một vị Địa Tiên Hạo gia mang theo Hạo Xuyên đi xung quanh, xem có thể lừa gạt mấy vị công tử tiểu thư tới đây hay không.
Cổ Thần Cấm Địa rất lớn, chuyện này hoàn toàn phải dựa vào vận may. Không có phong động muốn bắt những Địa Tiên này mà nó quá phiền phức, làm không tốt sẽ có người chết, nên Lục Ly chỉ có thể thử vận may.
Mặc dù Lục Ly có thể tùy thời khống chế một ít Linh Phong đi theo chính mình, nhưng phi hành quá xa, rất dễ bị phiêu tán. Rất nhiều địa phương có Linh Phong, nhưng Linh Phong tới vô ảnh đi vô tung, ai biết lúc nào có?
Lục Ly mang theo Lãnh Vô Hinh tu luyện ở trong phong động, những người còn lại thì chờ ở bên ngoài, ngộ nhỡ mèo mù gặp phải chuột chết, đúng lúc có người đi ngang qua thì sao?
Một ngày, hai ngày, bốn ngày!
Quân Mộng Trần và Hạo Xuyên vẫn chưa trở lại, đột nhiên mấy vị công tử tiểu thư và một vị Địa Tiên Hạo gia ở bên ngoài bay vào.
- Hưu hưu hưu ...
Bên ngoài vang lên tiếng xé gió, Lục Ly và Lãnh Vô Hinh liếc mắt nhìn nhau, vận may tốt đến vậy sao? Thật sự có chuột chết tiến vào?
Từ xa Địa Tiên Hạo gia đã hét lớn:
- Chủ nhân chạy mau, người Ma Hoàng Giới truy sát vào.
Địa Tiên Hạo gia mang theo mấy người chạy như điên mà đến, Lục Ly không chỉ không động, ngược lại khóe miệng còn lộ ra vẻ tươi cười. Nghe nói người Ma Hoàng Giới là đám người điên? Người tam giới còn lại không dám trêu chọc, hắn cũng không để ý nhiều như vậy, tới một người bắt một người.