• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Lời nguyền trinh nữ (2 Viewers)

  • Chương 82

Tiếng bà nội cậu vang lên: ngày mai là chúng ta có thể tiến hành kế hoạch đúng không thầy? Liệu ngày mai một lần có thành công hay không?
- Bà yên tâm. Tôi bấm ngày rất chuẩn!
- Tôi cũng đã liên hệ mua lượng tinh trùng lớn từ bệnh viện. Đây là tinh trùng được lọc sạch nên khả năng thụ thai rất cao.
Huy ngạc nhiên vì không hiểu bà nội và thầy pháp đang nhắc tới chuyện gì. Cậu tò mò nên lắng tai nghe tiếp.
- Nếu con bé giống bà ngoại nó thì khả năng mang thai đôi là rất cao. Năm xưa con Ái cũng hai lần đều mang song thai và đều là con gái cả. Tôi hi vọng nếu con Khánh An này mang thai đôi thì tôi dùng một đứa để hoán mệnh cho thằng Huy, một đứa tôi sẽ nuôi lớn chờ tới ngày 16 tuổi sẽ giải lời nguyền. Chỉ ko biết tôi có thể sống tới lúc ấy hay không?
Huy nghe bà nội nhắc tới Khánh An thì vô cùng ngạc nhiên. Cậu không hiểu cô gái này và Khánh An cậu quen biết có phải là một người hay không? Tại sao cô ấy lại liên quan tới bà Ái? Họ muốn giải lời nguyền gì? Tại sao phải hoán mệnh một đứa trẻ cho mình? ...
Bao nhiêu câu hỏi vang lên trong đầu nhưng Huy không tài nào giải thích. Bà nội cậu nói tiếp: thằng Bảo Nam đang điên cuồng tìm kiếm con bé Khánh An rồi. Lũ ngu ngốc! Chúng nó sẽ chẳng thể ngờ được lại bị gậy ông đập lưng ông như thế này. Phen này tôi có thể một chiêu đánh tất cả bọn chúng chết không kịp ngáp.
Huy bấy giờ có thể khẳng định chắc chắn cô gái bị bà nội bắt giữ kia chính là Khánh An của cậu. Tim cậu như có ai bóp nghẹt. Cậu thầm hỏi: thực ra đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc chuyện này liên quan gì tới Khánh An? Tại sao bà nội lại mua tinh trùng rồi ép cô ấy mang thai con gái?
Chợt Huy sực nhớ ra một lần vô tình nghe bà nội giận dữ mắng chửi ai đó vì đã làm hỏng chuyện của bà. Cậu từng nghe bà nhắc tới lời nguyền trinh nữ và cái mốc thời gian 30 tuổi. Hay như lúc cậu hôn mê sâu sống người thực vật bà đã kể lể cho cậu nghe về một lời nguyền. Cậu mơ màng nghĩ đó là giấc mơ nhưng hiện tại cậu dám khẳng định rằng bà nội khi ấy đang nói thật. Bà sợ cậu chết, chết vì bị người ta giết chứ không phải chết vì lời nguyền.
Đầu cậu nhanh chóng lục lại từng mảng kí ức chắp ghép. Cụ nội cậu mất khi tròn 30 tuổi, ông nội cậu mất khi tròn 30 tuổi, bố và chú Thái cũng mất khi hai người tròn 30 tuổi. Cậu lẩm nhầm trong miệng: không lẽ gia đình mình bị vướng vào lời nguyền mà đàn ông không thể sống qua 30 tuổi hay sao?
Cậu chợt lo lắng: nếu như vậy bà nội đang cố ép cho Khánh An sinh con gái và lấy đứa bé của cô ấy giải lời nguyền? Ngoài ra một bí mật khác nữa mà hiện tại cậu không hề muốn tin rằng Khánh An và cậu chính là anh em, hai người cùng là con cháu Phú Gia.
Huy là người thông minh nên nhanh chóng khẳng định chắc chắn suy nghĩ của mình là đúng. Cậu dường như bị suy sụp vì chưa từng nghĩ tới chuyện độc ác mà bà nội đang làm. Bà cậu đang muốn cứu cậu mà hại chết người khác. Ác giả thì ác báo, cậu đang dần thấy sợ chính những con người trong gia đình mình.
Phía bên kia cả hai người nhanh chóng lấp đất chiếc hộp xuống cái hố. Bà nội cậu gật đầu: thầy làm việc quả nhiên chu đáo, tôi rất yên tâm. Nếu như vụ này thành công chúng ta sẽ một mũi tên trúng 3 cái đích. Tôi sẽ một nhát tiêu diệt hết lũ khốn kia để hạ dạ, tôi cũng có thể cứu được thằng Huy và giúp Phú Gia giải lời nguyền.
Huy bấy giờ đã như người mất hồn. Vậy là mọi suy đoán của cậu rất chính xác. Cậu lặng lẽ đứng nhìn bọn họ và những toan tính xuất hiện trong đầu.
Đêm hôm ấy, khi mọi người ngủ say giấc. Huy lén bật dậy nhẹ nhàng trèo khỏi cửa sổ. Cậu phải làm cái gì đó cho Khánh An dù biết như vậy là chống lại bà nội. Căn phòng giam giữ Khánh An cậu cũng dò được vì lúc tối lén lút đi theo bà nội. Cậu không muốn bản thân mình thấy chết không cứu. Cậu không muốn bà nội cậu sẽ vì cậu mà cứ sai lầm nối tiếp những sai lầm. Chuyện bà nội cậu tàn ác ra sao bản thân cậu không phải chưa từng lãnh giáo nhưng cậu luôn tự lừa dối bản thân mình bằng một lý do nào đó rồi lại im lặng nhắm mắt làm ngơ.
Cậu làm ngơ một lần rồi hai lần, chưa khi nào cậu không tìm cách biện hộ cho bà nội. Tuy nhiên lần này cậu vì Khánh An mà thay đổi.
Cánh cửa phòng nhanh chóng bật mở. Khánh An đang nằm cuộn tròn trên giường ngủ. Huy lại gần đưa bàn tay vuốt nhẹ mấy sợi tóc vương lên khuôn mặt cô rồi thì thầm: rời khỏi đây, em hãy đi thật xa vào. Nhất định em đừng để rơi vào tay bà nội thêm lần nào nữa.
Khánh An bị đánh thức, mới thấy Huy cô đã hét lên vì ngỡ mình thấy ma. Huy phải bịt miệng cô lại và giải thích anh chưa chết. Khánh An bấy giờ mới hiểu ra mọi chuyện. Hoá ra Phú Gia bắt cô về đúng là để giải lời nguyền cho Huy. Cô lắc đầu, miệng ú ớ muốn lên tiếng nhưng Huy ghì chặt rồi nói ngắn gọn: em im lặng, anh đưa em đi trốn.
Nước mắt Khánh An đã rơi, trong đầu cô thầm hỏi người này liệu có nói thật, liệu anh ta có thể tha cho cô con đường sống trong khi nếu cô sống thì anh ta sẽ chết.
Huy nhanh nhẹn khuyên Khánh An: nhanh lên, chúng ta mau rời khỏi đây. Anh không dám chắc bà nội sẽ làm gì nếu chúng ta bị bắt lại.
Khánh An như thể người chết đuối vớ được cọc. Tự nhiên trong thâm tâm bỗng dưng lại muốn tin người đàn ông này.
Cả hai thuận lời rời khỏi Phú Gia. Tuy nhiên chẳng bao lâu sau thì Duyên lại phát hiện Khánh An kia đã biến mất. Huy ngàn vạn lần không hề hay biết bà nội đã lắp camera bí mật ngay tại cửa phòng.
Ông trời cũng thực biết trêu ngươi khi cho Duyên thức dậy đúng thời khắc cả hai chạy trốn. Duyên lập tức cho người đuổi theo bắt lấy Khánh An. Bà nhìn vào camera mà tức giận tới nôn ra một bụm máu khi chính thằng cháu đích tôn đang phá hỏng kế hoạch của bà.
Chiếc xe của Huy tăng tốc chạy giữa đêm thanh vắng, đoàn người của bà nội cậu ráo riết đuổi theo sau. Khánh an lo lắng nhìn sang Huy rồi hỏi: tại sao anh làm nhue thế? Em chính là bùa hộ mạng của anh.
Huy không nhìn sang Khánh An ở bên cạnh, tay tập trung vào vô lăng rồi đáp: anh không muốn bất cứ ai vì anh mà chết. Hơn nữa anh đang vì bà nội mà làm. Anh không muốn bà vì anh mà gây thêm tội ác.
Giọt nước mắt Khánh An vuột khỏi khoé mi. Quả nhiên người đàn ông này đúng như những gì cô từng đánh giá. Anh ấy là một người tốt theo đúng nghĩa mà trong thiên hạ hiếm người bì kịp.
Chiếc xe của Huy đang băng băng chạy trên đường và Huy đang rất lo lắng vì nó đã sắp hết xăng. bất ngờ xe Huy bị một chiếc xe khác vượt qua và ép sát vào lề đường. Huy liếc qua thấy chiếc xe lạ nên cũng an tâm hơn nên dừng xe bởi tiếp tục chạy sẽ nguy hiểm tính mạng lỡ xe va quẹt. Cậu cố ý đỗ sát vào nơi thuận tiện cho Khánh An có thể chạy ra ngoài hoặc cùng bất đắc dĩ cậu sẽ dùng tính mạng mình để đe doạ bà nội tha cho Khánh An.
Chiếc xe bên kia dừng lại ngay cạnh, Huy bất ngờ khi thấy người đàn ông ngồi trên xe đang ra lệnh: bỏ xe lại, sang bên này cho tôi.
Huy chần chừ nhìn sang ra vẻ ái ngại. Người đàn ông quát lớn: muốn chết sao? chần chừ nữa sẽ không thoát đâu.
Cả hai chui sang chiếc xe lạ ấy. Cửa xe vừa đóng lại chiếc xe lao vụ vút đi. Người đàn ông nhìn hai người ngồi phía sau bật cười: chạy trốn như thế này vui không? May mà hôm nay tôi rảnh chạy tới Phú Gia một chuyến chứ không có lẽ mấy người sẽ bị mụ già đó bắt đi sớm thôi.
- Ông là ai?
- Là ân nhân của người chạy trốn kia.
Khánh An thắc mắc: mục đích ông là gì? Sao ông giúp tôi?
- Tôi đang giúp chính bản thân mình, cứ đi đi rồi cô khắc hiểu.
Chiếc xe tăng tốc chạy nhưng nhanh chóng phía sau có xe đuổi theo. Người đàn ông nhíu mày: sao thế? Tại sao không cắt đuôi được họ? Chúng ta đã cua mấy khúc rồi mà.
Tài xế đáp: tôi không rõ.
Người đàn ông lập tức nhìn về phía hai người ngồi sau rồi đáp: trên người cô cậu có thiết bị định vị.
Huy bấy giờ mới sực nhớ tới chiêca điện thoại. Hoá ra vì nó mà bà nội nhanh chóng đuổi tới tận nơi này. Cậu nhanh nhẹn mở cửa kính xe ném chiếc điện thoại xuống đường rồi đáp: hi vọng là họ sẽ không đuổi theo được nữa.
Chiếc xe chạy thẳng tới một ngôi biệt thự lớn. Ngôi nhà của ông Phi đã lớn nhưng ngôi nhà này còn lớn hơn nữa. Người đàn ông xuống xe và đưa cả hai vào nhà. Huy đưa mắt nhìn khung cảnh xung quanh cảnh giác hỏi: đây là đâu? Tại sao ông đưa chúng tôi tới đây?
- Đưa hai người tới gặp cố nhân.
Ông ấy nói rồi đi thẳng vào nhà, Khánh An bất ngờ khi trong ấy có bà ngoại cô đang chờ. Cô mừng tới không thể nói lên lời. Bà Ái nước mắt đã chảy thành dòng bước tới ôm lấy cô cháu gái lần đầu bà mới được gọi tên.
Huy bất ngờ khi tận mắt thấy bà Ái còn sống. Bà và chú Bảo Nam kia quả nhiên đều ngoạn mục thoát chết và ẩn thân khiến bà nội cậu phải nhiều phen long đong. Cậu đứng chôn chân tại chỗ không bước tới. Bà Ái một lúc sau lên tiếng: vào đi, cậu với tôi còn có giá trị lợi dụng.
Khánh An bấy giờ nghe giọng nói như mệnh lệnh của bà ngoại dành cho Huy thì bỗng lo lắng: bà ngoại, anh ấy đã cứu cháu.
Bà ngoại đáp: oan có đầu, nợ có chủ, bà không giống với bà nội cậu ta, bà sẽ không hại chết cậu ta nên con không cần lo.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom