• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • Chương 1297

201297.Vy Vy gọi điện cho Joel: “Nhiệm vụ hoàn thành rồi.”

Giọng nói của Joel rất bình thản: “Tiền còn lại của cô sẽ chuyển vào tài khoản cô sau mười phút. Vé máy may của cô sẽ gửi tới điện thoại của cô khoảng nửa tiếng sau. Những việc ở đây, sẽ có người dọn dẹp.”

“Được.” Vy Vy bình thản trả lời: “Hiểu rồi.”

“Lần này rất cám ơn.” Joel trong cuộc gọi nói: “Vất vả. Cô đã hoàn thành rất tốt.”

“Trách nhiệm của tôi mà.” Vy Vy bình thản đáp lại.

Sau khi gác điện thoại, Vy Vy vẫn còn cầm điện thoại mà đứng yên một chỗ rất lâu dài.

Cô ấy sờ sợi dây chuyền tinh xảo trên cổ mình, cầm lòng không đậu mà thở dài một tiếng.

Khi Văn Gian Thanh trao tặng món quà này, Vy Vy đã biết được rằng, cô ấy có thể rút lui được rồi.

Vy Vy lặng lẽ quay người, trở về bên trong căn hộ.

Cô ấy thu dọn xong hành lý, điện thoại trên người quả nhiên nhận được thông tin vé máy bay đã đặt xong.

Cô ấy tháo sợi dây chuyền đắt tiền này xuống và cẩn thận đặt lên trên bàn.

Vy Vy nhìn toàn bộ bên trong căn phòng, lặng lẽ kéo chiếc vali, tắt hết những bóng đèn trong nhà, quay người đi vào trong màn đêm.

Vy Vy ngồi vào xe taxi, dựa lên lưng ghế nhìn ánh đèn bên ngoài, chẳng nói câu nào.

Tài xế taxi uống một ngụm nước xong và nhìn vào Vy Vy đang ở kính chiếu hậu, nói: “Cô bé có phải đang cãi lộn với bạn trai không?”

Vy Vy bỗng hoàn hồn lại: “Á? Không, cháu chưa có bạn trai.”

“Thế cháu giờ định đi đâu? Một cô gái một mình xách hành lý đi tới sân bay, sao không ai đón cháu vậy?” Tài xế tiếp tục hỏi.

“Có người đón cháu. Đang ở sân bay đợi cháu.” Vy Vy không muốn tài xế biết quá nhiều, mở miệng nói:”Cháu có chút mệt, tới rồi thì kêu cháu một tiếng ạ”

Nói xong, Vy Vy liền nhắm mắt lại.

Nhưng trong đầu óc cô ấy, toàn bộ đều hiện lên biểu cảm và ánh mắt của Văn Gian thanh ngày hôm nay.

Làm sao cũng không xóa bỏ được.

Trong lòng Vy Vy có chút phiền hà.

Nhiệm vụ lần này đích thực đã làm rất hoàn hảo, nhưng có thật sự có thể rút ra hết không?

Trong lòng Vy Vy đột nhiên không chắc chắn được gì.

Bên cạnh đó, Văn Gian Thanh phấn khích và kích động mà kéo tay của Hạ Thẩm Châu, lải nhải kể về chuyện của Vy Vy: “Cậu biết không? Trong lúc mình khó khăn nhất, Cô ấy không có chút ruồng bỏ mình, mà còn dẫn mình đi rất nhiều chỗ, dắt mình ăn món ăn sáng ngon và đặc sắc, dắt mình đi xem mô hình thành phố thu nhỏ, dắt mình đi coi tháp cổ, dắt mình đi nhảy square-dance. Thẩm Châu, cậu từng nhìn qua mấy cái này? Đúng là rất mới lạ!”

Hạ Thẩm Châu ôm lấy gối ngủ nhìn anh ấy: “Ê ê, cậu chẳng lẽ đã thích con nhỏ đó rồi à? Cậu không phải là mới chia tay với Tranh Tranh sao?”

Văn Gian Thanh nghe được tên của Tranh Tranh, cầm lòng không đặng cười lạnh lên: “Đừng có đặt tên đàn bà đó vào chung với Vy Vy, cô ta không xứng! Lúc trước mình mắt bị mù và lòng cũng bị mù, mới cảm thấy Tranh Tranh rất dễ thương và rất đáng thương. Cho tới khi gặp được Vy Vy, mình mới biết được, thì ra người cô gái dân thường thực sự lại đánh yêu như vậy! Cô ấy thật sự rất xuất sắc! Rất cố gắng! Rất chăm chỉ! Mình quả thật rất thích dáng vẻ sống nghiêm túc của cô ấy. Tài hoa của cô ấy cũng không thua kém chị Tử Á!”

“Có thể làm cậu khen tới tấp, lại dám đặt chị Tử Á lên đánh đồng, xem ra cậu đã động lòng thật rồi.” Hạ Thẩm Châu thân là anh em tốt liền thay đổi tư thế, tiếp tục dựa vào ghế sofa nói: “Chị Tử Á có thể làm trợ lý đứng đầu đặc biệt của chị mình, là dựa vào thực lực mà lấy được chiếc ghế đệ nhất. Con Vy Vy này thật sự lợi hại như vậy ư?”

Văn Gian Thanh gật đầu lia địa: “Đúng vậy, đúng vậy! không sai gì hết! Mình cảm thấy cô ấy đúng thật không hề thua kém chị Tử Á tí nào! Đừng có quên, Vy Vy mới mười bảy tuổi đó! Cô ấy đã dựa vào bản lĩnh của mình mà ra nước học tập rồi!”

Hạ Thẩm Châu liền lắc đầu bảo: “Cậu không sợ cô ấy là Tranh Tranh thứ hai ư?”

“Thẩm Châu! Mắt mình còn chưa mù!” Văn Gian Thanh chớp mắt không vui nói: “Chúng ta tuy là anh em, nhưng mình không thích cậu nói cô ấy như vậy.”

“Ok Ok! Cho mình xin lỗi!” Hạ Thẩm Châu lập tức giơ tay lên nói: “Mình lúc nãy nói sai! Tiểu thư Vy Vy là một cô gái tốt!”

Văn Gian Thanh mới vui vẻ trở lại, và ngồi kế bên Hạ Thẩm Châu, nối: “Hôm nay mình đã đem sản phẩm thiết kế của chi tặng cho cô ấy, cô ấy mang dây chuyền được chị thiết kế, thật sự rất đẹp!”

Miệng của Hạ Thẩm Châu bỗng chốc mở to ra: “Cái gì? Sợi dây chuyền đó cậu lại đem đi tặng cho cô ấy? Sợi dây chuyền kia mình muốn có lại không cho mình! Vậy mà cậu lại đem tặng cho người khác?”

Văn Gian Thanh đắc ý trả lời: “Không tặng cô ấy tặng cho ai? Mình cảm thấy dây chuyền đó rất cân xứng với cô ấy!”

Hạ Thẩm Châu bỗng chốc không biết nói sao và nhìn Văn Gian Thanh: “Xem ra cậu thật sự nghiêm túc rồi, lần này?”

“Cực kỳ nghiêm túc!” Văn Gian Thanh gương mặt hớn hở đáp lại: “Lần này mình đã làm điều tra trước, cô ấy đúng là sinh viên của tòa đại học đó, hơn nữa thành tích cũng rất là tốt. Tài hoa của cô ấy là thật đó! Hơn nữa nhân phẩm lại tốt nữa! Nếu như là vậy, cả nhà chắc sẽ không phản đối ha?”

Hạ Thẩm Châu liền giơ tay sờ trán của Văn Gian Thanh: “Đâu có sốt đâu!”

Văn Gian Thanh chớp mắt vỗ vào tay của Hạ Thẩm Châu, nói: “Đừng đùa, mình nghiêm túc đấy.”

“Chuyện này không cần gấp đâu? Chúng ta cứ trở về nhà qua sinh nhật tuổi mười sáu này rồi hãy nói!” Hạ Thẩm Châu chống cằm nói: “Gia đình đã chuẩn bị gần hết rồi. Qua sinh nhật này, cậu và mình đều phải tiếp nhận chuyện trong nhà rồi. Anh mình quá đáng hơn! Mình chưa qua sinh nhật, đã ném mình cho một công ty rồi! Mình biết anh mình chê bai lợi nhuận công ty đó rất thấp kém mới ném cho mình! Còn nói, nếu mình không thể xoay chuyển tình thế được sẽ trừ tiền tiêu vặt năm sau của mình! Cậu nói, sao mình lại thảm như vậy! Từ nhỏ đã bị chị ruột bóc lột, bây giờ lại phải bị anh ruột bóc lột nữa chứ!”

Văn Gian Thanh tỏ vẻ đồng cảm nhìn anh ấy: “Hết cách rồi, ai biểu người đó là anh ruột cậu! Hơn nữa, anh ấy lại là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm chức tổng tài Hạ gia tương lai! Cậu không nghe lời không được!”

Hạ Thẩm Châu than thở, nói: “Thật ra mình muốn kế thừa s.a của mẹ mình. Nhưng ông nội bà nội không đồng ý, nói s.a là chuẩn bị cho chị! Buồn chán quá! Mình cũng muốn làm thiết kế cơ!”

Văn Gian Thanh suy nghĩ một hồi, nói: “Thế có cần mình cho mẹ nuôi biết không?”

“Kệ đi kệ đi, tới khi đó lớn rồi thì thành lập thêm một cái.” Hạ Thẩm Châu vẩy tay nói: “Dù gì dưới trướng Hạ gia cũng có sản nghiệp thời trang, cũng có thương hiệu thời trang riêng, mình sẽ bắt tay từ thương hiệu nhà mình trước.”

Văn Gian Thanh gật đầu: “Cũng được.”

Hai anh em phấn khởi trò chuyện, mà hoàn toàn không biết Vy Vy lúc này đã lên thang máy của sân bay, chuẩn bị cất cánh rời khỏi.”

Vy Vy ký đưa hành lý tới chuyền băng, sau đó quay người xách túi đi đến cửa anh ninh.

Trong lúc kiểm tra đồ dùng trong túi, Ánh mắt Vy Vy có chút ngơ ngác, đối phương nói gì với cô ấy, cô ấy đều không nghe được.

“Á? Anh nói gì?” Vy Vy liền định thần lại: “A, có, điện thoại ở trong đây.”

Sau khi qua an ninh, Vy Vy quay đầu nhìn vào đại sảnh sân bay một cái, trong lòng âm thầm nói một câu: “Văn Gian Thanh, tạm biệt, hẹn không bao giờ gặp lại!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom