Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Ngày hôm sau.
Mạnh Ái đang ngồi trên phòng nhâm nhi tách trà nóng ngoài ban công thì điện thoại reo lên, là số máy lạ. Cô chần chừ không muốn bắt, nhưng xong lại cầm máy lên nghe.
- Xin chào, cho hỏi ai vậy?
- Cô có phải là Mạnh Ái không? _ Đầu dây kia phát ra một giọng phụ nữ, nghe ngọt ngào lắm.
- Là tôi, cho hỏi cô là?
- Tôi là Minh Ngọc, cô đang ngồi ở quán Last Dance, mong cô tới tôi có chuyện muốn nói.
Sau đó liền cúp máy ngang xương, Mạnh Ái đang lục lọi lại trí nhớ xem mình có quen ai tên là Minh Ngọc hay không? Minh Ngọc.. Minh Ngọc.. Không phải tên của người yêu cũ Hàn Dương sao? Tại sao lại biết số điện thoại của cô? Dù thắc mắc nhưng Mạnh Ái cũng thay đồ rồi đi, chân cầu thang đi xuống tới phòng khách có rất nhiều điếu cigar hút xong, cô chắc chắn đêm qua anh đã hút rất nhiều, liền thở dài một hơi.
----------
Mạnh Ái bước vào quán cà phê Last Dance, Từ Khang không còn làm nhân viên ở đây nữa mà đã về nước phụ ba mình.
Ngay chính tại cái bàn cô và Kiều Ny hay ngồi, có một người phụ nữ đang ngồi ở đó vẫy tay với cô, nên Mạnh Ái nghi chắc đó là Minh Ngọc nên bước lại.
- Xin chào, cô có phải Minh Ngọc? _ Với người lạ, Mạnh Ái khá lạnh lùng vì chưa quen biết.
- Đúng, mời cô ngồi. _ Ả ta lịch sự một tiếng. Sau khi phục vụ mang đồ uống lại, ả ta nhìn chằm chằm nãy giờ mới lên tiếng: " Quả thật Hàn Dương rất yêu tôi, ngay cả vợ của anh ấy cũng hao hao giống tôi nữa. "
Lời nói như sét đánh ngang tai cô, nhưng cô không để lộ sự ngạc nhiên mà vẫn điềm tĩnh.
- Yêu cô? Nực cười, anh ấy và tôi chả phải đang rất mặn nồng hay sao. Người cũ cái gì cũng cũ hết, cô nghe qua câu này chưa?
Ả ta nghe xong vẻ mặt khá bất ngờ vì tài ăn nói của cô.
- 5 năm qua tôi không thể ở bên anh ấy vì tôi có lí do, không phải Hàn Dương luôn yêu tôi sao? Cô chỉ là tạm bợ, nếu không tin cô có thể nghe cái này.
Minh Ngọc lấy từ trong túi xách ra một chiếc máy ghi âm nhỏ, sau đó bật lên đúng đoạn mà Hàn Dương đồng ý quay lại, rồi còn sẽ kết hôn. Nghe xong, Mạnh Ái sững người một chút, rồi nhếch môi nói: " Qua một đoạn ghi âm có thể chứng minh được hay sao? "
- Cô không tin? Được, tôi với cô cược với nhau, xem Hàn Dương về bên ai. _ Ả ta đắc chí nhìn cô nói với giọng đầy khiêu khích.
---------
Mạnh Ái sau khi nghe được đoạn ghi âm đó thì trên đường về nhà luôn nghĩ tới nó, thật sự cô không tin nổi. Cô tự nhốt mình trong phòng mà suy nghĩ, rồi lại khóc.
Rõ ràng cô và anh vẫn còn hạnh phúc, chỉ có hôm qua thôi.. Ngẫm nghĩ lại mấy hôm nay anh rất lạnh lùng, không như trước nữa, có phải vì chuyện này?
Còn cả vụ " cá cược " nữa, như thế là sao? Không biết cô ta sẽ làm gì, nhưng cô chắc chắn sẽ cố gắng kéo anh về lại.
Để thực hiện điều đó, Mạnh Ái lau đi nước mắt, đứng dậy lấy lại tinh thần đi siêu thị, hôm nay cô sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ.
Chiếc xe lăn bánh tới siêu thị thực phẩm, tự tay cô lựa mọi thứ thật kĩ càng. Sau đó về nhà, Mạnh Ái mang tạp dề vào bắt đầu nấu nướng, cô sẽ nấu những món mà anh thích ăn nhất.
Quản gia Trần có đòi giúp một tay nhưng Mạnh Ái khăng khăng không chịu nên bà đành thôi, ngẫm lại thiếu gia thật có phước khi cưới được tiểu thư Mạnh Ái đây.
Mọi thứ được chuẩn bị rất công phu dưới bàn tay của cô. Xong xuôi tất cả mọi thứ cũng là 5 giờ 30 phút, Mạnh Ái nhanh chóng lên lầu tắm rửa một xíu rồi ngồi xuống đợi anh về.
Nhưng đợi mãi anh vẫn chưa về, đã hơn 7 giờ rồi, Mạnh Ái liền lấy điện thoại bấm số gọi cho anh.
- Mạnh Ái, có chuyện gì? _ Ngữ điệu của anh không ngọt cũng không lạnh cất lên, nhưng đó giờ anh toàn gọi cô là Ái Nhi, có bao giờ gọi là Mạnh Ái đâu?
- À, em có làm một buổi tiệc nhỏ, đang đợi anh về.
-...ừm anh xin lỗi nhé, tập đoàn hôm nay nhiều việc nên tăng ca.
- Ra vậy, không sao, anh nhớ giữ sức khỏe..
Mạnh Ái thở dài một hơi, thật không đúng lúc, cô đành gọi người làm và quản gia Trần vào ăn chung nhưng chỉ gắp được vài đũa thì cô đã bỏ xuống không ăn nữa. Tự suy nghĩ trong đầu rằng " Chắc Hàn Dương tăng ca thật, không sao không sao đâu. "
-----------
Ở một nơi nào đó.
Minh Ngọc và Hàn Dương đang ngồi ăn cùng nhau ở nhà hàng sang trọng Zutter.
Cả hai cười đùa rất vui vẻ trong khi còn một người ở nhà rất đau lòng sao??
Mạnh Ái đang ngồi trên phòng nhâm nhi tách trà nóng ngoài ban công thì điện thoại reo lên, là số máy lạ. Cô chần chừ không muốn bắt, nhưng xong lại cầm máy lên nghe.
- Xin chào, cho hỏi ai vậy?
- Cô có phải là Mạnh Ái không? _ Đầu dây kia phát ra một giọng phụ nữ, nghe ngọt ngào lắm.
- Là tôi, cho hỏi cô là?
- Tôi là Minh Ngọc, cô đang ngồi ở quán Last Dance, mong cô tới tôi có chuyện muốn nói.
Sau đó liền cúp máy ngang xương, Mạnh Ái đang lục lọi lại trí nhớ xem mình có quen ai tên là Minh Ngọc hay không? Minh Ngọc.. Minh Ngọc.. Không phải tên của người yêu cũ Hàn Dương sao? Tại sao lại biết số điện thoại của cô? Dù thắc mắc nhưng Mạnh Ái cũng thay đồ rồi đi, chân cầu thang đi xuống tới phòng khách có rất nhiều điếu cigar hút xong, cô chắc chắn đêm qua anh đã hút rất nhiều, liền thở dài một hơi.
----------
Mạnh Ái bước vào quán cà phê Last Dance, Từ Khang không còn làm nhân viên ở đây nữa mà đã về nước phụ ba mình.
Ngay chính tại cái bàn cô và Kiều Ny hay ngồi, có một người phụ nữ đang ngồi ở đó vẫy tay với cô, nên Mạnh Ái nghi chắc đó là Minh Ngọc nên bước lại.
- Xin chào, cô có phải Minh Ngọc? _ Với người lạ, Mạnh Ái khá lạnh lùng vì chưa quen biết.
- Đúng, mời cô ngồi. _ Ả ta lịch sự một tiếng. Sau khi phục vụ mang đồ uống lại, ả ta nhìn chằm chằm nãy giờ mới lên tiếng: " Quả thật Hàn Dương rất yêu tôi, ngay cả vợ của anh ấy cũng hao hao giống tôi nữa. "
Lời nói như sét đánh ngang tai cô, nhưng cô không để lộ sự ngạc nhiên mà vẫn điềm tĩnh.
- Yêu cô? Nực cười, anh ấy và tôi chả phải đang rất mặn nồng hay sao. Người cũ cái gì cũng cũ hết, cô nghe qua câu này chưa?
Ả ta nghe xong vẻ mặt khá bất ngờ vì tài ăn nói của cô.
- 5 năm qua tôi không thể ở bên anh ấy vì tôi có lí do, không phải Hàn Dương luôn yêu tôi sao? Cô chỉ là tạm bợ, nếu không tin cô có thể nghe cái này.
Minh Ngọc lấy từ trong túi xách ra một chiếc máy ghi âm nhỏ, sau đó bật lên đúng đoạn mà Hàn Dương đồng ý quay lại, rồi còn sẽ kết hôn. Nghe xong, Mạnh Ái sững người một chút, rồi nhếch môi nói: " Qua một đoạn ghi âm có thể chứng minh được hay sao? "
- Cô không tin? Được, tôi với cô cược với nhau, xem Hàn Dương về bên ai. _ Ả ta đắc chí nhìn cô nói với giọng đầy khiêu khích.
---------
Mạnh Ái sau khi nghe được đoạn ghi âm đó thì trên đường về nhà luôn nghĩ tới nó, thật sự cô không tin nổi. Cô tự nhốt mình trong phòng mà suy nghĩ, rồi lại khóc.
Rõ ràng cô và anh vẫn còn hạnh phúc, chỉ có hôm qua thôi.. Ngẫm nghĩ lại mấy hôm nay anh rất lạnh lùng, không như trước nữa, có phải vì chuyện này?
Còn cả vụ " cá cược " nữa, như thế là sao? Không biết cô ta sẽ làm gì, nhưng cô chắc chắn sẽ cố gắng kéo anh về lại.
Để thực hiện điều đó, Mạnh Ái lau đi nước mắt, đứng dậy lấy lại tinh thần đi siêu thị, hôm nay cô sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ.
Chiếc xe lăn bánh tới siêu thị thực phẩm, tự tay cô lựa mọi thứ thật kĩ càng. Sau đó về nhà, Mạnh Ái mang tạp dề vào bắt đầu nấu nướng, cô sẽ nấu những món mà anh thích ăn nhất.
Quản gia Trần có đòi giúp một tay nhưng Mạnh Ái khăng khăng không chịu nên bà đành thôi, ngẫm lại thiếu gia thật có phước khi cưới được tiểu thư Mạnh Ái đây.
Mọi thứ được chuẩn bị rất công phu dưới bàn tay của cô. Xong xuôi tất cả mọi thứ cũng là 5 giờ 30 phút, Mạnh Ái nhanh chóng lên lầu tắm rửa một xíu rồi ngồi xuống đợi anh về.
Nhưng đợi mãi anh vẫn chưa về, đã hơn 7 giờ rồi, Mạnh Ái liền lấy điện thoại bấm số gọi cho anh.
- Mạnh Ái, có chuyện gì? _ Ngữ điệu của anh không ngọt cũng không lạnh cất lên, nhưng đó giờ anh toàn gọi cô là Ái Nhi, có bao giờ gọi là Mạnh Ái đâu?
- À, em có làm một buổi tiệc nhỏ, đang đợi anh về.
-...ừm anh xin lỗi nhé, tập đoàn hôm nay nhiều việc nên tăng ca.
- Ra vậy, không sao, anh nhớ giữ sức khỏe..
Mạnh Ái thở dài một hơi, thật không đúng lúc, cô đành gọi người làm và quản gia Trần vào ăn chung nhưng chỉ gắp được vài đũa thì cô đã bỏ xuống không ăn nữa. Tự suy nghĩ trong đầu rằng " Chắc Hàn Dương tăng ca thật, không sao không sao đâu. "
-----------
Ở một nơi nào đó.
Minh Ngọc và Hàn Dương đang ngồi ăn cùng nhau ở nhà hàng sang trọng Zutter.
Cả hai cười đùa rất vui vẻ trong khi còn một người ở nhà rất đau lòng sao??