Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1-5
Chương 1: Phá Sản
Trương Gia Kì là tiểu thư nhà họ Trương được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ, tính cách có phần đỏng đảnh, nhưng rất thương người, tâm hồn vô cùng ngây thơ, năm nay cô chỉ mới 21 tuổi, còn rất trẻ, cô đang theo học ngành thiết kế thời trang, bởi vì cô có đam mê bất tận với thời trang , ba mẹ cô cũng đáp ứng mọi nhu cầu để con gái thực ước mơ của mình.
Buổi sáng hôm đó cô ngồi ăn sáng trên chiếc bàn sang trọng ở nhà một cách vô tư, thì có hai tên vệ sĩ cao lớn bước vào trông rất nguy hiểm.
Gia Kì quay sang nhìn hai tên vệ sĩ rồi đứng bật dậy nói:
"Các người là ai sao lại vào nhà tôi, một cách tự nhiên như vậy?"
Một trong hai tên vệ sĩ lên tiếng nói:
"Mời tiểu thư đi theo chúng tôi."
Cô tức giận chỉ tay vào mặt tên vừa nói lên tiếng :
"Các người chưa trả lời câu hỏi của tôi, các người là ai?, Các người muốn bắt tôi đi đâu?"
Hai tên vệ sĩ to con bước lên xách hai bên cánh tay cô một cách nhẹ nhàng bởi vì cô rất nhỏ nhắn rồi đưa cô ra xe.
Gia Kì vùng vẫy đôi chân điên cuồng la hét:
"Buông tôi ra, bởi người ta bắt cóc giữ ban ngày"
Một tên vệ sĩ nhét cô vào xe, rồi đưa tay ngoái hai bên lỗ tai nói:
"Người gì nhỏ mà giọng khoẻ ghê luôn hại tôi bị ùa lỗ tai hết rồi này."
Nói rồi hai tên đó vào ghế trước lái xe đi mất.
kể về một tháng trước công ty của nhà Gia Kì, gặp rất nhiều khó khăn đứng trên bờ vực phá sản, một phần cũng là do Bạch gia nhúng tay vào khiến gia đình Gia Kì phải lâm vào tình cảnh này.
Nghe nói Bạch gia là một gia tộc hùng mạnh, ngoài ra họ còn có những cuộc làm ăn phi pháp trong thế giới ngầm, nhắc đến gia tộc này không ai mà không biết sự máu lạnh tàn bạo của họ.
Đứng đầu gia tộc là Bạch Vu Cảnh ông ta có hai người con, người con cả tên là Bạch Vu Hạo anh khá điển trai nhưng là người có đức tính hiền lành, nghe nói trong gia đình anh là người lành tính nhất, năm nay đã 34 tuổi đã kết hôn với một thiên kim nhà giàu tên là Lâm Bích Nghi, do ba anh sắp đặt, nhưng không vì cuộc hôn nhân sắp đặt mà anh ghét bỏ vợ mình, ngược lại anh rất thương vợ họ sống rất hạnh phúc , anh chỉ được giao phó việc quản lý mặt ngoài của công ty, còn những cuộc làm ăn phi pháp được giao phó cho người con thứ hai, bởi vì Bạch Vu Hạo rất dễ mềm lòng, vã lại còn rất hiền không thể nào gồng gánh được sự tàn khóc, thủ đoạn của thế giới ngầm.
Về phần đứa con thứ hai của Bạch Vu Cảnh anh ta tên là Bạch Vu Quân, năm nay đã 30 tuổi chỉ thua Vu Hạo 4 tuổi, nhưng vẻ ngoài của anh lại rất phong độ, lịch lãm thân hình rắn chắc cao lớn, anh cao tận 1m9, nhiều thiên kim con nhà danh giá muốn kết thông gia với gia đình Vu Quân nhưng điều bị anh từ chối, tuy vẻ ngoài điển trai nhưng gương mặt luôn đầy sát khí toát lên vẻ lạnh lùng, tàn bạo thẳng tay trừng trị những kẻ giám phản bội gia tộc. Anh còn là người nắm giữ rất nhiều địa bàn lớn nhỏ trong thế giới ngầm, không ai là không biết đến sự tàn bạo của anh.
Vu Quân chịu trách nhiệm quản lý thế giới ngầm của gia tộc, anh luôn lạnh lùng quyết đoán nên được Vu Cảnh ba anh rất trọng dụng anh.
Mẹ anh là Cao Hạnh Nghi là một người phụ nữ quyền lực tuy đã có tuổi nhưng thân hình vô cùng quyến rũ sang trọng khiến cho Bạch Vu Cảnh không bao giờ lăng nhăng bên ngoài, bà là người quáng xuyến mọi việc trong gia tộc, vì bà là hậu phương vững chắc nên Bạch Vu Cảnh mới gầy dựng được cơ nghiệp và vững mạnh như ngày hôm nay.
Nhưng đều mà bà Hạnh Nghi luôn lo lắng là việc lập gia thất cho con cái muốn con mình sẽ có được một gia đình hoàn mỹ và sinh cho gia tộc đứa cháu đích tôn.
Vu Hạo tuy đã lấy vợ được 2 năm nhưng chưa có được một đứa con nào hết, còn Vu Quân đã 30 tuổi vẫn không chịu lấy vợ cho bà yên lòng, nghe nói anh ta chỉ qua lại với phụ nữ để giải quyết nhu cầu chứ không có ý định yêu hay kết hôn, mỗi khi về nhà chính được mẹ nhắc nhở việc kết hôn anh bỏ về một mạch nhàm chán không muốn nghe dù là nữa lời, đúng là con người lạnh lùng khó đoán, khiến cho mẹ anh đau đầu.
Chương 2: Cuộc Hội Thoại
Gia Kì bị hai tên vệ sĩ to con đưa đến một dinh thự rộng lớn, so với nhà của cô thì nó to hơn nhiều, cô bị hai tên vệ sĩ đưa lên một căn phòng rộng lớn sang trọng, vì bị choáng ngợp trước sự xa hoa của dinh thự mà Gia Kì quên là mình bị bắt , bây giờ cô mới bừng tỉnh lại chống cự lại, nhưng chỉ vô ích vì hai tên đó quá cao to, còn cô chỉ bằng một *** *** ***.
Hai tên đó đẩy Gia Kì vào phòng xong khoá cửa lại, mặc cho cô gào thét.
Sau một hồi la hét đập cửa cô cũng đã thấm mệt đi lại bên chiếc giường ngồi xuống, rồi cô bất giác nhìn về phía cái bàn có một chiếc điện thoại bàn, cô vội chạy lại bấm số gọi cho mẹ.
Một hồi lâu mới nghe đầu giây bên kia bắt máy, đó là giọng của mẹ cô
"Alo"
Gia Kì vui mừng nước mắt lưng tròng nói:
"Con đây mẹ, ba mẹ đi công tác về chưa con đang bị bắt cóc ba mẹ mau đến cứu con với."
Mẹ cô ở đầu giây bên kia hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Không phải là bắt cóc đâu con, mà bây giờ con sẽ là con dâu nhà họ Bạch, chúng ta đã bị họ chèn ép đến mức phải gã con cho con trai của họ."
Gia Kì bất ngờ với sự việc mẹ cô vừa nói cô không tin nên hỏi lại:
"Mẹ à mẹ đang nói vớ vẩn gì vậy, sao phải gả con cho nhà họ Bạch con không hiểu gì hết, gia đình mình vẫn làm ăn bình thường mà, không phải tuần trước ba mẹ hứa khi nào đi công tác xong về sẽ mua quà cho con hay sao?"
Mẹ cô ở đầu giây bên kia bắt đầu nghẹn ngào nói :
"Con hãy bình tĩnh nghe mẹ nói, gia đình chúng ta đã phán sản hiện tại ba mẹ không thể nào gặp con được, vì chúng ta đã hứa sẽ gả con cho con trai của nhà họ Bạch, xin con hãy tha thứ cho ba mẹ."
Gia Kì bàng hoàng khi nghe những lời mẹ cô vừa nói cô lấy lại bình tĩnh nói với mẹ:
"Mẹ à có nhất thiết ba mẹ phải gả con cho người con không yêu không?, chúng ta còn nhiều cách mà mẹ, hay là con sẽ bán đồ trang sức và quần áo của mình nhiêu đó cũng đủ cho gia đình ta trả nợ (bởi vì đồ của Gia Kì toàn là đồ hiệu), không nhất thiết con phải lấy người khác đâu mẹ."
Mẹ cô bên kia khóc không thành tiếng lòng nghẹn ngào nói:
"Xin con hãy làm theo những gì mẹ nói, coi như là con trả hiếu cho ba mẹ có được không?, gia đình ta đã nợ họ rất nhiều tiền dù có bán bao nhiêu bộ trang sức hay quần áo cũng không trả nổi, họ nói nếu con được gã cho gia đình họ thì họ sẽ xoá hết nợ, xin con hãy tha thứ cho ba mẹ, rồi một ngày không xa chúng ta đoàn tụ."
Gia Kì lúc này đã không kiềm chế được bản thân nước mắt đã rơi xuống cô nghẹn ngào nói với mẹ :
"Ba mẹ đang bán con, xem con như món hàng như vậy sao? ,ba mẹ không thương con hay sao?, cho con gặp ba đi con muốn nói chuyện rõ ràng với ba ( bởi vì cô nghĩ ba không bai giờ làm vậy với đứa con gái ông rất mực yêu thương)."
Mẹ cô bên kia nói tiếp :
"Không phải là ba mẹ không thương con."
Bà chưa kịp nói tiếp Gia Kì đã hét lớn trong nước mắt
" Cho con gặp ba!!!!!!", rồi cô nghẹn ngào khóc nói "
"con xin mẹ cho con gặp ba."
Mẹ con bên kia cũng khóc thúc thích nói :
"Ba con...............ba con ông ấy lên cơn tim hiện giờ cần tiền phẫu thuật gấp gia đình chúng ta không còn một đồng nào cả, mẹ xin con xem như con hãy vì ba mẹ mà chấp nhận gả cho nhà họ Bạch, họ hứa nếu chúng ta gả con cho con trai họ, họ sẽ cung cấp tiền cho ba con mổ tim."
Tay Gia Kì nắm chặt lấy chiếc điện thoại, lòng nghẹn ngào khóc không thành tiếng nói:
"Tại sao.........tại sao mọi chuyện lại ra nông nổi như thế này gia đình mình đã đi đến bước đường này rồi hay sao."
Mẹ cô ở đầu giây bên kia tiếp tục nói:
"Con gái à đợi hôn lễ của con được tổ chức xong, thì chúng ta sẽ gặp nhau, mẹ xin con đừng làm gì điên rồ cho đến ngày đó, chẳng hạng như bỏ trốn, mẹ xin con hãy chịu đựng vì ba của con."
Gia Kì lòng đầy chua xót nói với mẹ:
"Được rồi con sẽ, chịu đựng đến khi ba phẫu thuật xong, chuyện có ở đây lâu dài hay không thì con không chắc."
Cuộc nói chuyện của hai mẹ con kéo dài rất lâu cuối cùng cũng kết thúc.
Chương 3: Thử Váy Cưới
Sao cuộc nói chuyện với mẹ Gia Kì ngồi sát vài một mép giường ôm gối khóc lớn, từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ gặp những trường hợp như thế này cô vô cùng đau đớn, chính ba mẹ của mình đã đẩy con gái mình vào một ngôi nhà xa lạ, phải lấy một người chồng mà cô chưa hề biết mặt.
Bỗng tiếng mở cửa làm Gia Kì giật mình, cô vội lao đi những giọt nước mắt, nhìn về phía đó.
Một cô hầu gái bước vào bưng một đĩa đồ ăn nói :
"Mời tiểu thư dùng bữa."
Gia Kì thấy cô hầu gái thì bước xuống giường vội vàng tiến đến chỗ cô hầu gái nói:
"Cô à cho tôi hỏi một chút được không?"
Cô hầu gái từ tốn trả lời:
"Dạ xin tiểu thư cứ hỏi."
Gia Kì tiến đến nói:
"Chủ nhân ngôi nhà này là ai ?, cô có thể cho tôi gặp người đó được không?"
Cô hầu gái cúi đầu rồi trả lời rất khách khí:
"Dạ chủ nhân ngôi nhà này là Bạch thiếu gia, hiện tại thiếu gia đang đi công tác ở nước ngoài , không có ở nhà ạ."
Gia Kì nhíu mày hỏi:
"Khi nào anh ta về cô có biết không?"
Cô hầu gái trả lời.
"Dạ tôi không biết."
Gia Kì tiếp tục hỏi.
"Cô có thể cho tôi ra ngoài được không sao các người lại nhốt tôi lại vậy?"
"Dạ thư tiểu thư, thiếu gia có lệnh là phải chăm sóc tiểu thư thật tốt đến tuần sau sẽ cử hành hôn lễ."
Gia Kì bàng hoàng nói lẩm bẩm.
"Tuần sau, sao lại nhanh đến thế, thôi kệ càng sớm càng tốt mình sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này."
Gia Kì quay sang nói với cô hầu gái :
"Được rồi cám ơn cô, cô ra ngoài được rồi."
Cô hầu gái cúi đầu rồi bước ra khỏi phòng.
Gia Kì nhìn đĩa đồ ăn bụng bắt đầu kêu lên, cô thầm nghĩ
nhắc mới nhớ sáng giờ mình chưa ăn gì.
Cô ngồi xuống ăn đĩa đồ ăn một cách ngon lành, một nữa là vì Gia kì rất vui khi nghe tin hôn lễ được cử hành sớm để cô có thể gặp lại ba mẹ của mình.
Một tuần trôi qua trong nhàm chán Gia Kì không ngừng suy nghĩ đến vấn đề tại sao người họ Bạch nhất quyết phải lấy cô cho con trai của họ trên đời có biết bao nhiêu cô gái sao lại chọn cô chứ?
( kể lại khoảng thờ gian một tháng trước từ nhà chính trở về nhà khi bị mẹ càm ràm chuyện hôn sự Vu Quân dừng xe ở một ngã ba chờ đèn đỏ khi còn 3s nữa là hết thời gian anh bắt đầu lái xe đi, thì một cô gái chạy sang đường bán sống bán chết để kịp thời gian, chạy đến đầu xe Vu Quân khi anh đang tiến lên phía trước, anh giật mình thắng gấp khi thấy cô gái ở đầu xe, cô còn quay vào xe nhìn anh mặt đầy cao có nói:
Lái xe cho cẩn thận rồi giơ tay lên hù doạ đánh anh.
Cô gái đó nghĩ anh ta là ai, Bạch Vu Quân nhếch mép cười.
Trong lòng đang đau đầu việc mẹ anh cứ bắt anh lấy vợ, gặp ngay cô gái không biết trời cao đất dày này anh quyết định sẽ lấy cô làm vợ, xem cô còn đỏng đảnh như vậy nữa không)
Gia Kì luôn bị nhốt ở trong phòng suốt một tuần liền chỉ khi đến giờ thì có người hầu bưng đồ ăn lên cho cô.
Gia Kì từng có những suy nghĩ người ở trong căn nhà này coi cô là loại lợn hay sao mà cứ nhốt rồi đem cơm cho ăn, có khi nào chắc thịt rồi đem bán không nữa.
Hôm nay có một đoàn người vào phòng của gia kì, cô đang nằm trên giường, bỗng bật ngồi dậy, mặt đầy khó hiểu.
Một cô nhân viên bước lên tiến về phía Gia Kì nói:
"Thư tiểu thư hôm nay chúng tôi, đến đây giúp cô chọn váy cưới."
Nói rồi một đoàn người đưa ra hàng loạt những bộ váy cưới lấp lánh.
Gia Kì há hốc mồm, vì bất ngờ, Cô nhân viên tiếp tục nói
"Mời tiểu thư lựa chọn."
Gia Kì lúc này mới bước xuống giường đi đến chỗ những chiếc váy cưới nhìn hàng loạt rồi nhàm chán nói:
"Có cái nào bớt cầu kì một chút không, mấy cái này lấp lánh quá làm tôi muốn qua mắt hết rồi này."
Một cô nhân viên tiếng lên đưa một bộ váy nói
"Đây thưa tiểu thư coi qua ạ."
Gia Kì nhìn sang bộ váy đúng là không diêm dúa bằng mấy bộ kia nên cũng tùy tiện chọn dù gì cuộc hôn nhân này cô cũng không để tâm đến.
Chương 4: Gặp Mặt
Sao khi chọn xong bộ váy cưới, Gia Kì bất giác hỏi một cô nhân viên:
"Cô biết khi nào hôn lễ được cử hành không ?"
Mấy cô nhân viên nhìn nhau cười khúc khít.
"Thầm nghĩ hôn lễ của chính mình mà cũng không biết ngày nào tổ chức."
Rồi cô nhân viên trả lời:
"Dạ thưa tiểu thư, là vào thứ bảy tuần này ạ."
Gia Kì gật gù nói :
"Cám ơn các cô."
Rồi các cô nhân viên giúp Gia Kì mặc thử váy cưới.
Thân hình của Gia Kì phải nói là cực phẩm, bờ ngực căng tròn, vòng eo thon thả, mái tóc đen dài bởi vì ba của Gia Kì thích cô để tóc đen nên cô chưa bao giờ sửa dụng thuốc nhuộm tóc, mái tóc đen nguyên thủy ống mượt.
Sau khi mặc xong bộ váy, cái cô nhân viên không khỏi xuýt xoa trầm trồ, vì cô mặc lên khá là đẹp.
một cô nhân viên đến búi tóc Gia Kì lên để lộ gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đôi môi đỏ mọng , đường nét trên khuôn mặt đầy sắc xảo.
Cả một ngày trời thử đi thử lại máy bộ váy cưới, khiến Gia Kì mệt mỏi nằm trên giường ngủ lúc nào không hay.
Trong cơn mơ cô thấy ba mẹ mình bị bắn máu chảy đầm đìa họ còn đưa tay về phía cô gọi tên cô
"Gia Kì, Gia Kì cứu ba mẹ."
Nước mắt cô không ngừng rơi xuống, rồi Gia Kì giật mình ngồi dậy trên trán mồ hôi đầm đìa, cô thầm nghĩ không biết giấc mơ đó có điềm báo gì nữa.
Sáng hôm nay đã là thứ bảy, nhưng Gia Kì không có một chút gì gọi là vui mừng, cô vẫn còn đang ngái ngủ đầu tóc bù xù, thì bị cô người hầu kêu dậy.
Cô lọm khọm bò vào phòng tắm đánh răng, tắm rửa, Gia Kì có sở thích là tắm vào buổi sáng bởi vì cô quan niệm là nếu tắm vào buổi sáng thì ngày hôm đó sẽ là một ngày tươi mới và đầy năng lượng.
Sao khi tắm xong Gia Kì bước ra ngoài đã thấy một hàng người đứng, Gia Kì bối rối vô cùng, cô còn chưa tỉnh ngủ mà đã thấy cảnh tượng này, một nhân viên bước lên nói với cô
Mời tiểu thư ngồi vào bàn trang điểm để chúng tôi trang điểm ạ.
Gia Kì đi đến bàn trang điểm ngồi xuống một cô nhân viên bước đến để trang điểm cho Gia Kì.
Mấy cô gái khác thì đang chuẩn bị lễ phục trang sức và giày cho cô
Sao khi trang điểm xong Gia Kì đứng lên được các cô nhân viên giúp thay váy cưới.
Mọi thứ đã xong xuôi, nhìn Gia Kì như một nàng công chúa bước ra từ một câu chuyện cổ tích.
Các cô nhân viên rất hài lòng về thành quả của họ
Rồi mọi người chuẩn bị xe đưa Gia Kì đến buổi hôn lễ, suốt quãng đường đến địa điểm Gia Kì không ngừng suy nghĩ không biết chú rể sẽ trông như thế nào, cao hay thấp gầy hay béo.....
Đến nơi cô bước xuống, nhìn xung quanh một màu đen bao trùm, toàn là những người mặt vest đen mặt ai cũng đằng đằng sát khí, khiến cho Gia Kì nổi hết da gà, cô vội đi vào phòng chờ đến giờ cử hành hôn lễ.
Trong phòng cô không ngừng suy nghĩ về đám người áo đen lúc nảy có phải xã hội đen không nhìn mặt mày ai cũng muốn giết người.
Một giọng nói trầm khàn vang lên
"Chào cô vợ nhỏ bé."
Gia Kì giật mình quay lại nhìn đó là một người đàn ông, mặt âu phục màu trắng có hoa cài trên ngược cô nghĩ chỉ có chú rể mới cài hoa.
Cô nhìn người đàn ông đó nói
"Chú là chú rể hôm nay hay sao?"
"Chú"
Anh ta nhếch mép cười .
Gia Kì nhìn người đàn ông mặt đầy hoài nghi.
Anh đứng dựa người vào tường nói với Gia Kì
"Em không muốn tôi làm chú rể à?"
Gia Kì đứng dậy rồi tiến lại gần người đàn ông đó nhìn vào mặt anh ta.
Cũng không tồi khá là đẹp trai với đôi mắt sắc lạnh, máu tóc đen được vuốt vào nếp gọn gàn thân hình cao lớn Gia Kì chỉ đứng tới vai của anh ta phải ngẩn đầu lên mới nhìn được mặt anh ta, có đều hơn lớn tuổi so với Gia Kì.
Cô bất giác hỏi người đàn ông:
"Anh tên gì ?"
Anh ta xoa vần thái dương đầy bất lực
Cả tên chồng sắp cưới mà em còn không biết.
Được rồi sao này sẽ rõ chuẩn bị đi, sắp đến giờ rồi.
Rồi anh quay người bước ra ngoài.
Chương 5: Hôn Lễ
Cuối cùng cũng đã đến giờ lành, Gia Kì được một nhân viên đến dẫn đường đến lễ đường.
Cô bước đến đứng sau cánh cửa, rồi một nhân viên đến đẩy cửa ra bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía Gia Kì, cô hơi ngại ngùng nhưng cũng đúng hôm nay là hôn lễ của cô mà cô là nhân vật chính, mà những người đến dự đều mặc đồ đen trên người còn có hình xăm rất nhiều có người còn đeo cả đóng vàng nhìn giống những lão đại trông mấy bộ phim xã hội đen cô hay coi.
vì hôm nay là hôn lễ của một nhân vật tầm cỡ trong thế giới ngầm, nên những người ở đây đều là lão đại
Gia Kì bình tĩnh tiến về phía trước có một người đàn ông đã đứng đó đợi cô, cô tiến lại gần hơn nhìn kĩ mặt người đó thì đúng là người lúc nãy nói chuyện với cô, Gia Kì tiến lên đứng cạnh anh ta.
Cô chua xót nghĩ hôn lễ của mình mà không có ba mẹ mà cô còn không biết chồng của mình tên gì nữa .
Nghĩ rồi cô cười đau khổ.
Nghi thức xong hết mọi người bên dưới bắt đầu tán dương nói:
"Chú rể mau hôn cô dâu đi."
Gia Kì nghe từ " hôn" mặt đỏ bừng.
Trời ơi sống đến từng tuổi này cô chưa bao giờ quen ai cũng chưa hôn ai bao giờ, cô vô cùng lúng túng.
Nhưng người đàn ông đó không có ý định dừng lại, hắn bắt đầu kề mặt mình sát mặt Gia Kì cô bất giác lấy tay đẩy người anh ta ra né tránh.
Tên đàn ông đó vô cùng bá đạo, hắn ta một tay ôm lấy eo của cô, một tay khoá cổ cô lại khiến cô phải đối diện với hắn rồi hắn đặt môi mình lên môi Gia kì cô trợn mắt to vì quá bất ngờ, hắn không ngừng chà sát môi mình vào môi cô, khiến Gia Kì không thở nổi,( trời ơi xấu hổ quá cái tên này là ai vậy còn dám hôn mình ngấu nghiến đến vậy). Hắn ta còn muốn tiến vào trong khoang miệng của Gia Kì, hắn ta bóp eo Gia Kì một cái khiến cô đau và giật mình há miệng ra, hắn ta thừa cơ hội chiếm lấy đôi môi nhỏ đỏ mọng của cô, Gia Kì tức giận đánh vào vai anh ta, lúc này hắn mới buông cô ra.
Mọi người bên dưới thấy một màng hôn nóng bỏng lúc nảy khiến mọi không khỏi vỗ tay, hú hét.
Còn Gia Kì thì mặt mày đỏ bừng như trái ớt chín, một phần cũng vì tức giận chuyện lúc nảy bị tên biến thái đó cưỡng hôn.
Buổi tiệc rất đông người, lão chồng của Gia Kì đi tiếp rượu với mọi người, còn cô thì phải đối diện với mẹ chồng.
Cao Hạnh Nghi ngồi nhìn Gia Kì một lượt rồi mới bắt đầu nói:
"Con là con gái của Trương Tấn Thiệu đúng không? Con là Trương Gia Kì?"
Đây là lần đầu tiên có người gọi tên cúng cơm của ba cô như vậy.
Gia Kì mỉm cười gật đầu.
Bà hỏi tiếp:
"Sao con quen được Vu Quân con trai bác? , chúng ta chưa từng nghe đến mối quan hệ của con với nó".
( thì ra tên biến thái đó tên là Vu Quân)
Gia Kì cười gượng nói:
"Dạ chắc anh ấy muốn cho hai bác sự bất ngờ đó ạ"
( Chính cô còn không biết về mối quan hệ này)
Bạch Vu Quân quay thấy mẹ đang làm khó cô dâu của anh, anh bước đến chỗ mẹ nói:
"Xin Mẹ hãy trả, cô dâu lại cho con, đừng làm khó cô dâu của con nữa".
Bà Hạnh Nghi nhìn anh nói:
"Ta đâu có làm khó dễ gì con bé đâu chỉ muốn biết thêm về con dâu mới thôi mà"
(Tay Gia Kì toát cả mồ hôi lạnh chỉ là cuộc nói chuyện bình thường mà cô cứ tưởng bị hỏi cung tra khảo không đấy chứ).
Trương Gia Kì là tiểu thư nhà họ Trương được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ, tính cách có phần đỏng đảnh, nhưng rất thương người, tâm hồn vô cùng ngây thơ, năm nay cô chỉ mới 21 tuổi, còn rất trẻ, cô đang theo học ngành thiết kế thời trang, bởi vì cô có đam mê bất tận với thời trang , ba mẹ cô cũng đáp ứng mọi nhu cầu để con gái thực ước mơ của mình.
Buổi sáng hôm đó cô ngồi ăn sáng trên chiếc bàn sang trọng ở nhà một cách vô tư, thì có hai tên vệ sĩ cao lớn bước vào trông rất nguy hiểm.
Gia Kì quay sang nhìn hai tên vệ sĩ rồi đứng bật dậy nói:
"Các người là ai sao lại vào nhà tôi, một cách tự nhiên như vậy?"
Một trong hai tên vệ sĩ lên tiếng nói:
"Mời tiểu thư đi theo chúng tôi."
Cô tức giận chỉ tay vào mặt tên vừa nói lên tiếng :
"Các người chưa trả lời câu hỏi của tôi, các người là ai?, Các người muốn bắt tôi đi đâu?"
Hai tên vệ sĩ to con bước lên xách hai bên cánh tay cô một cách nhẹ nhàng bởi vì cô rất nhỏ nhắn rồi đưa cô ra xe.
Gia Kì vùng vẫy đôi chân điên cuồng la hét:
"Buông tôi ra, bởi người ta bắt cóc giữ ban ngày"
Một tên vệ sĩ nhét cô vào xe, rồi đưa tay ngoái hai bên lỗ tai nói:
"Người gì nhỏ mà giọng khoẻ ghê luôn hại tôi bị ùa lỗ tai hết rồi này."
Nói rồi hai tên đó vào ghế trước lái xe đi mất.
kể về một tháng trước công ty của nhà Gia Kì, gặp rất nhiều khó khăn đứng trên bờ vực phá sản, một phần cũng là do Bạch gia nhúng tay vào khiến gia đình Gia Kì phải lâm vào tình cảnh này.
Nghe nói Bạch gia là một gia tộc hùng mạnh, ngoài ra họ còn có những cuộc làm ăn phi pháp trong thế giới ngầm, nhắc đến gia tộc này không ai mà không biết sự máu lạnh tàn bạo của họ.
Đứng đầu gia tộc là Bạch Vu Cảnh ông ta có hai người con, người con cả tên là Bạch Vu Hạo anh khá điển trai nhưng là người có đức tính hiền lành, nghe nói trong gia đình anh là người lành tính nhất, năm nay đã 34 tuổi đã kết hôn với một thiên kim nhà giàu tên là Lâm Bích Nghi, do ba anh sắp đặt, nhưng không vì cuộc hôn nhân sắp đặt mà anh ghét bỏ vợ mình, ngược lại anh rất thương vợ họ sống rất hạnh phúc , anh chỉ được giao phó việc quản lý mặt ngoài của công ty, còn những cuộc làm ăn phi pháp được giao phó cho người con thứ hai, bởi vì Bạch Vu Hạo rất dễ mềm lòng, vã lại còn rất hiền không thể nào gồng gánh được sự tàn khóc, thủ đoạn của thế giới ngầm.
Về phần đứa con thứ hai của Bạch Vu Cảnh anh ta tên là Bạch Vu Quân, năm nay đã 30 tuổi chỉ thua Vu Hạo 4 tuổi, nhưng vẻ ngoài của anh lại rất phong độ, lịch lãm thân hình rắn chắc cao lớn, anh cao tận 1m9, nhiều thiên kim con nhà danh giá muốn kết thông gia với gia đình Vu Quân nhưng điều bị anh từ chối, tuy vẻ ngoài điển trai nhưng gương mặt luôn đầy sát khí toát lên vẻ lạnh lùng, tàn bạo thẳng tay trừng trị những kẻ giám phản bội gia tộc. Anh còn là người nắm giữ rất nhiều địa bàn lớn nhỏ trong thế giới ngầm, không ai là không biết đến sự tàn bạo của anh.
Vu Quân chịu trách nhiệm quản lý thế giới ngầm của gia tộc, anh luôn lạnh lùng quyết đoán nên được Vu Cảnh ba anh rất trọng dụng anh.
Mẹ anh là Cao Hạnh Nghi là một người phụ nữ quyền lực tuy đã có tuổi nhưng thân hình vô cùng quyến rũ sang trọng khiến cho Bạch Vu Cảnh không bao giờ lăng nhăng bên ngoài, bà là người quáng xuyến mọi việc trong gia tộc, vì bà là hậu phương vững chắc nên Bạch Vu Cảnh mới gầy dựng được cơ nghiệp và vững mạnh như ngày hôm nay.
Nhưng đều mà bà Hạnh Nghi luôn lo lắng là việc lập gia thất cho con cái muốn con mình sẽ có được một gia đình hoàn mỹ và sinh cho gia tộc đứa cháu đích tôn.
Vu Hạo tuy đã lấy vợ được 2 năm nhưng chưa có được một đứa con nào hết, còn Vu Quân đã 30 tuổi vẫn không chịu lấy vợ cho bà yên lòng, nghe nói anh ta chỉ qua lại với phụ nữ để giải quyết nhu cầu chứ không có ý định yêu hay kết hôn, mỗi khi về nhà chính được mẹ nhắc nhở việc kết hôn anh bỏ về một mạch nhàm chán không muốn nghe dù là nữa lời, đúng là con người lạnh lùng khó đoán, khiến cho mẹ anh đau đầu.
Chương 2: Cuộc Hội Thoại
Gia Kì bị hai tên vệ sĩ to con đưa đến một dinh thự rộng lớn, so với nhà của cô thì nó to hơn nhiều, cô bị hai tên vệ sĩ đưa lên một căn phòng rộng lớn sang trọng, vì bị choáng ngợp trước sự xa hoa của dinh thự mà Gia Kì quên là mình bị bắt , bây giờ cô mới bừng tỉnh lại chống cự lại, nhưng chỉ vô ích vì hai tên đó quá cao to, còn cô chỉ bằng một *** *** ***.
Hai tên đó đẩy Gia Kì vào phòng xong khoá cửa lại, mặc cho cô gào thét.
Sau một hồi la hét đập cửa cô cũng đã thấm mệt đi lại bên chiếc giường ngồi xuống, rồi cô bất giác nhìn về phía cái bàn có một chiếc điện thoại bàn, cô vội chạy lại bấm số gọi cho mẹ.
Một hồi lâu mới nghe đầu giây bên kia bắt máy, đó là giọng của mẹ cô
"Alo"
Gia Kì vui mừng nước mắt lưng tròng nói:
"Con đây mẹ, ba mẹ đi công tác về chưa con đang bị bắt cóc ba mẹ mau đến cứu con với."
Mẹ cô ở đầu giây bên kia hít một hơi thật sâu rồi nói:
"Không phải là bắt cóc đâu con, mà bây giờ con sẽ là con dâu nhà họ Bạch, chúng ta đã bị họ chèn ép đến mức phải gã con cho con trai của họ."
Gia Kì bất ngờ với sự việc mẹ cô vừa nói cô không tin nên hỏi lại:
"Mẹ à mẹ đang nói vớ vẩn gì vậy, sao phải gả con cho nhà họ Bạch con không hiểu gì hết, gia đình mình vẫn làm ăn bình thường mà, không phải tuần trước ba mẹ hứa khi nào đi công tác xong về sẽ mua quà cho con hay sao?"
Mẹ cô ở đầu giây bên kia bắt đầu nghẹn ngào nói :
"Con hãy bình tĩnh nghe mẹ nói, gia đình chúng ta đã phán sản hiện tại ba mẹ không thể nào gặp con được, vì chúng ta đã hứa sẽ gả con cho con trai của nhà họ Bạch, xin con hãy tha thứ cho ba mẹ."
Gia Kì bàng hoàng khi nghe những lời mẹ cô vừa nói cô lấy lại bình tĩnh nói với mẹ:
"Mẹ à có nhất thiết ba mẹ phải gả con cho người con không yêu không?, chúng ta còn nhiều cách mà mẹ, hay là con sẽ bán đồ trang sức và quần áo của mình nhiêu đó cũng đủ cho gia đình ta trả nợ (bởi vì đồ của Gia Kì toàn là đồ hiệu), không nhất thiết con phải lấy người khác đâu mẹ."
Mẹ cô bên kia khóc không thành tiếng lòng nghẹn ngào nói:
"Xin con hãy làm theo những gì mẹ nói, coi như là con trả hiếu cho ba mẹ có được không?, gia đình ta đã nợ họ rất nhiều tiền dù có bán bao nhiêu bộ trang sức hay quần áo cũng không trả nổi, họ nói nếu con được gã cho gia đình họ thì họ sẽ xoá hết nợ, xin con hãy tha thứ cho ba mẹ, rồi một ngày không xa chúng ta đoàn tụ."
Gia Kì lúc này đã không kiềm chế được bản thân nước mắt đã rơi xuống cô nghẹn ngào nói với mẹ :
"Ba mẹ đang bán con, xem con như món hàng như vậy sao? ,ba mẹ không thương con hay sao?, cho con gặp ba đi con muốn nói chuyện rõ ràng với ba ( bởi vì cô nghĩ ba không bai giờ làm vậy với đứa con gái ông rất mực yêu thương)."
Mẹ cô bên kia nói tiếp :
"Không phải là ba mẹ không thương con."
Bà chưa kịp nói tiếp Gia Kì đã hét lớn trong nước mắt
" Cho con gặp ba!!!!!!", rồi cô nghẹn ngào khóc nói "
"con xin mẹ cho con gặp ba."
Mẹ con bên kia cũng khóc thúc thích nói :
"Ba con...............ba con ông ấy lên cơn tim hiện giờ cần tiền phẫu thuật gấp gia đình chúng ta không còn một đồng nào cả, mẹ xin con xem như con hãy vì ba mẹ mà chấp nhận gả cho nhà họ Bạch, họ hứa nếu chúng ta gả con cho con trai họ, họ sẽ cung cấp tiền cho ba con mổ tim."
Tay Gia Kì nắm chặt lấy chiếc điện thoại, lòng nghẹn ngào khóc không thành tiếng nói:
"Tại sao.........tại sao mọi chuyện lại ra nông nổi như thế này gia đình mình đã đi đến bước đường này rồi hay sao."
Mẹ cô ở đầu giây bên kia tiếp tục nói:
"Con gái à đợi hôn lễ của con được tổ chức xong, thì chúng ta sẽ gặp nhau, mẹ xin con đừng làm gì điên rồ cho đến ngày đó, chẳng hạng như bỏ trốn, mẹ xin con hãy chịu đựng vì ba của con."
Gia Kì lòng đầy chua xót nói với mẹ:
"Được rồi con sẽ, chịu đựng đến khi ba phẫu thuật xong, chuyện có ở đây lâu dài hay không thì con không chắc."
Cuộc nói chuyện của hai mẹ con kéo dài rất lâu cuối cùng cũng kết thúc.
Chương 3: Thử Váy Cưới
Sao cuộc nói chuyện với mẹ Gia Kì ngồi sát vài một mép giường ôm gối khóc lớn, từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ gặp những trường hợp như thế này cô vô cùng đau đớn, chính ba mẹ của mình đã đẩy con gái mình vào một ngôi nhà xa lạ, phải lấy một người chồng mà cô chưa hề biết mặt.
Bỗng tiếng mở cửa làm Gia Kì giật mình, cô vội lao đi những giọt nước mắt, nhìn về phía đó.
Một cô hầu gái bước vào bưng một đĩa đồ ăn nói :
"Mời tiểu thư dùng bữa."
Gia Kì thấy cô hầu gái thì bước xuống giường vội vàng tiến đến chỗ cô hầu gái nói:
"Cô à cho tôi hỏi một chút được không?"
Cô hầu gái từ tốn trả lời:
"Dạ xin tiểu thư cứ hỏi."
Gia Kì tiến đến nói:
"Chủ nhân ngôi nhà này là ai ?, cô có thể cho tôi gặp người đó được không?"
Cô hầu gái cúi đầu rồi trả lời rất khách khí:
"Dạ chủ nhân ngôi nhà này là Bạch thiếu gia, hiện tại thiếu gia đang đi công tác ở nước ngoài , không có ở nhà ạ."
Gia Kì nhíu mày hỏi:
"Khi nào anh ta về cô có biết không?"
Cô hầu gái trả lời.
"Dạ tôi không biết."
Gia Kì tiếp tục hỏi.
"Cô có thể cho tôi ra ngoài được không sao các người lại nhốt tôi lại vậy?"
"Dạ thư tiểu thư, thiếu gia có lệnh là phải chăm sóc tiểu thư thật tốt đến tuần sau sẽ cử hành hôn lễ."
Gia Kì bàng hoàng nói lẩm bẩm.
"Tuần sau, sao lại nhanh đến thế, thôi kệ càng sớm càng tốt mình sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này."
Gia Kì quay sang nói với cô hầu gái :
"Được rồi cám ơn cô, cô ra ngoài được rồi."
Cô hầu gái cúi đầu rồi bước ra khỏi phòng.
Gia Kì nhìn đĩa đồ ăn bụng bắt đầu kêu lên, cô thầm nghĩ
nhắc mới nhớ sáng giờ mình chưa ăn gì.
Cô ngồi xuống ăn đĩa đồ ăn một cách ngon lành, một nữa là vì Gia kì rất vui khi nghe tin hôn lễ được cử hành sớm để cô có thể gặp lại ba mẹ của mình.
Một tuần trôi qua trong nhàm chán Gia Kì không ngừng suy nghĩ đến vấn đề tại sao người họ Bạch nhất quyết phải lấy cô cho con trai của họ trên đời có biết bao nhiêu cô gái sao lại chọn cô chứ?
( kể lại khoảng thờ gian một tháng trước từ nhà chính trở về nhà khi bị mẹ càm ràm chuyện hôn sự Vu Quân dừng xe ở một ngã ba chờ đèn đỏ khi còn 3s nữa là hết thời gian anh bắt đầu lái xe đi, thì một cô gái chạy sang đường bán sống bán chết để kịp thời gian, chạy đến đầu xe Vu Quân khi anh đang tiến lên phía trước, anh giật mình thắng gấp khi thấy cô gái ở đầu xe, cô còn quay vào xe nhìn anh mặt đầy cao có nói:
Lái xe cho cẩn thận rồi giơ tay lên hù doạ đánh anh.
Cô gái đó nghĩ anh ta là ai, Bạch Vu Quân nhếch mép cười.
Trong lòng đang đau đầu việc mẹ anh cứ bắt anh lấy vợ, gặp ngay cô gái không biết trời cao đất dày này anh quyết định sẽ lấy cô làm vợ, xem cô còn đỏng đảnh như vậy nữa không)
Gia Kì luôn bị nhốt ở trong phòng suốt một tuần liền chỉ khi đến giờ thì có người hầu bưng đồ ăn lên cho cô.
Gia Kì từng có những suy nghĩ người ở trong căn nhà này coi cô là loại lợn hay sao mà cứ nhốt rồi đem cơm cho ăn, có khi nào chắc thịt rồi đem bán không nữa.
Hôm nay có một đoàn người vào phòng của gia kì, cô đang nằm trên giường, bỗng bật ngồi dậy, mặt đầy khó hiểu.
Một cô nhân viên bước lên tiến về phía Gia Kì nói:
"Thư tiểu thư hôm nay chúng tôi, đến đây giúp cô chọn váy cưới."
Nói rồi một đoàn người đưa ra hàng loạt những bộ váy cưới lấp lánh.
Gia Kì há hốc mồm, vì bất ngờ, Cô nhân viên tiếp tục nói
"Mời tiểu thư lựa chọn."
Gia Kì lúc này mới bước xuống giường đi đến chỗ những chiếc váy cưới nhìn hàng loạt rồi nhàm chán nói:
"Có cái nào bớt cầu kì một chút không, mấy cái này lấp lánh quá làm tôi muốn qua mắt hết rồi này."
Một cô nhân viên tiếng lên đưa một bộ váy nói
"Đây thưa tiểu thư coi qua ạ."
Gia Kì nhìn sang bộ váy đúng là không diêm dúa bằng mấy bộ kia nên cũng tùy tiện chọn dù gì cuộc hôn nhân này cô cũng không để tâm đến.
Chương 4: Gặp Mặt
Sao khi chọn xong bộ váy cưới, Gia Kì bất giác hỏi một cô nhân viên:
"Cô biết khi nào hôn lễ được cử hành không ?"
Mấy cô nhân viên nhìn nhau cười khúc khít.
"Thầm nghĩ hôn lễ của chính mình mà cũng không biết ngày nào tổ chức."
Rồi cô nhân viên trả lời:
"Dạ thưa tiểu thư, là vào thứ bảy tuần này ạ."
Gia Kì gật gù nói :
"Cám ơn các cô."
Rồi các cô nhân viên giúp Gia Kì mặc thử váy cưới.
Thân hình của Gia Kì phải nói là cực phẩm, bờ ngực căng tròn, vòng eo thon thả, mái tóc đen dài bởi vì ba của Gia Kì thích cô để tóc đen nên cô chưa bao giờ sửa dụng thuốc nhuộm tóc, mái tóc đen nguyên thủy ống mượt.
Sau khi mặc xong bộ váy, cái cô nhân viên không khỏi xuýt xoa trầm trồ, vì cô mặc lên khá là đẹp.
một cô nhân viên đến búi tóc Gia Kì lên để lộ gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đôi môi đỏ mọng , đường nét trên khuôn mặt đầy sắc xảo.
Cả một ngày trời thử đi thử lại máy bộ váy cưới, khiến Gia Kì mệt mỏi nằm trên giường ngủ lúc nào không hay.
Trong cơn mơ cô thấy ba mẹ mình bị bắn máu chảy đầm đìa họ còn đưa tay về phía cô gọi tên cô
"Gia Kì, Gia Kì cứu ba mẹ."
Nước mắt cô không ngừng rơi xuống, rồi Gia Kì giật mình ngồi dậy trên trán mồ hôi đầm đìa, cô thầm nghĩ không biết giấc mơ đó có điềm báo gì nữa.
Sáng hôm nay đã là thứ bảy, nhưng Gia Kì không có một chút gì gọi là vui mừng, cô vẫn còn đang ngái ngủ đầu tóc bù xù, thì bị cô người hầu kêu dậy.
Cô lọm khọm bò vào phòng tắm đánh răng, tắm rửa, Gia Kì có sở thích là tắm vào buổi sáng bởi vì cô quan niệm là nếu tắm vào buổi sáng thì ngày hôm đó sẽ là một ngày tươi mới và đầy năng lượng.
Sao khi tắm xong Gia Kì bước ra ngoài đã thấy một hàng người đứng, Gia Kì bối rối vô cùng, cô còn chưa tỉnh ngủ mà đã thấy cảnh tượng này, một nhân viên bước lên nói với cô
Mời tiểu thư ngồi vào bàn trang điểm để chúng tôi trang điểm ạ.
Gia Kì đi đến bàn trang điểm ngồi xuống một cô nhân viên bước đến để trang điểm cho Gia Kì.
Mấy cô gái khác thì đang chuẩn bị lễ phục trang sức và giày cho cô
Sao khi trang điểm xong Gia Kì đứng lên được các cô nhân viên giúp thay váy cưới.
Mọi thứ đã xong xuôi, nhìn Gia Kì như một nàng công chúa bước ra từ một câu chuyện cổ tích.
Các cô nhân viên rất hài lòng về thành quả của họ
Rồi mọi người chuẩn bị xe đưa Gia Kì đến buổi hôn lễ, suốt quãng đường đến địa điểm Gia Kì không ngừng suy nghĩ không biết chú rể sẽ trông như thế nào, cao hay thấp gầy hay béo.....
Đến nơi cô bước xuống, nhìn xung quanh một màu đen bao trùm, toàn là những người mặt vest đen mặt ai cũng đằng đằng sát khí, khiến cho Gia Kì nổi hết da gà, cô vội đi vào phòng chờ đến giờ cử hành hôn lễ.
Trong phòng cô không ngừng suy nghĩ về đám người áo đen lúc nảy có phải xã hội đen không nhìn mặt mày ai cũng muốn giết người.
Một giọng nói trầm khàn vang lên
"Chào cô vợ nhỏ bé."
Gia Kì giật mình quay lại nhìn đó là một người đàn ông, mặt âu phục màu trắng có hoa cài trên ngược cô nghĩ chỉ có chú rể mới cài hoa.
Cô nhìn người đàn ông đó nói
"Chú là chú rể hôm nay hay sao?"
"Chú"
Anh ta nhếch mép cười .
Gia Kì nhìn người đàn ông mặt đầy hoài nghi.
Anh đứng dựa người vào tường nói với Gia Kì
"Em không muốn tôi làm chú rể à?"
Gia Kì đứng dậy rồi tiến lại gần người đàn ông đó nhìn vào mặt anh ta.
Cũng không tồi khá là đẹp trai với đôi mắt sắc lạnh, máu tóc đen được vuốt vào nếp gọn gàn thân hình cao lớn Gia Kì chỉ đứng tới vai của anh ta phải ngẩn đầu lên mới nhìn được mặt anh ta, có đều hơn lớn tuổi so với Gia Kì.
Cô bất giác hỏi người đàn ông:
"Anh tên gì ?"
Anh ta xoa vần thái dương đầy bất lực
Cả tên chồng sắp cưới mà em còn không biết.
Được rồi sao này sẽ rõ chuẩn bị đi, sắp đến giờ rồi.
Rồi anh quay người bước ra ngoài.
Chương 5: Hôn Lễ
Cuối cùng cũng đã đến giờ lành, Gia Kì được một nhân viên đến dẫn đường đến lễ đường.
Cô bước đến đứng sau cánh cửa, rồi một nhân viên đến đẩy cửa ra bao nhiêu ánh mắt đổ dồn về phía Gia Kì, cô hơi ngại ngùng nhưng cũng đúng hôm nay là hôn lễ của cô mà cô là nhân vật chính, mà những người đến dự đều mặc đồ đen trên người còn có hình xăm rất nhiều có người còn đeo cả đóng vàng nhìn giống những lão đại trông mấy bộ phim xã hội đen cô hay coi.
vì hôm nay là hôn lễ của một nhân vật tầm cỡ trong thế giới ngầm, nên những người ở đây đều là lão đại
Gia Kì bình tĩnh tiến về phía trước có một người đàn ông đã đứng đó đợi cô, cô tiến lại gần hơn nhìn kĩ mặt người đó thì đúng là người lúc nãy nói chuyện với cô, Gia Kì tiến lên đứng cạnh anh ta.
Cô chua xót nghĩ hôn lễ của mình mà không có ba mẹ mà cô còn không biết chồng của mình tên gì nữa .
Nghĩ rồi cô cười đau khổ.
Nghi thức xong hết mọi người bên dưới bắt đầu tán dương nói:
"Chú rể mau hôn cô dâu đi."
Gia Kì nghe từ " hôn" mặt đỏ bừng.
Trời ơi sống đến từng tuổi này cô chưa bao giờ quen ai cũng chưa hôn ai bao giờ, cô vô cùng lúng túng.
Nhưng người đàn ông đó không có ý định dừng lại, hắn bắt đầu kề mặt mình sát mặt Gia Kì cô bất giác lấy tay đẩy người anh ta ra né tránh.
Tên đàn ông đó vô cùng bá đạo, hắn ta một tay ôm lấy eo của cô, một tay khoá cổ cô lại khiến cô phải đối diện với hắn rồi hắn đặt môi mình lên môi Gia kì cô trợn mắt to vì quá bất ngờ, hắn không ngừng chà sát môi mình vào môi cô, khiến Gia Kì không thở nổi,( trời ơi xấu hổ quá cái tên này là ai vậy còn dám hôn mình ngấu nghiến đến vậy). Hắn ta còn muốn tiến vào trong khoang miệng của Gia Kì, hắn ta bóp eo Gia Kì một cái khiến cô đau và giật mình há miệng ra, hắn ta thừa cơ hội chiếm lấy đôi môi nhỏ đỏ mọng của cô, Gia Kì tức giận đánh vào vai anh ta, lúc này hắn mới buông cô ra.
Mọi người bên dưới thấy một màng hôn nóng bỏng lúc nảy khiến mọi không khỏi vỗ tay, hú hét.
Còn Gia Kì thì mặt mày đỏ bừng như trái ớt chín, một phần cũng vì tức giận chuyện lúc nảy bị tên biến thái đó cưỡng hôn.
Buổi tiệc rất đông người, lão chồng của Gia Kì đi tiếp rượu với mọi người, còn cô thì phải đối diện với mẹ chồng.
Cao Hạnh Nghi ngồi nhìn Gia Kì một lượt rồi mới bắt đầu nói:
"Con là con gái của Trương Tấn Thiệu đúng không? Con là Trương Gia Kì?"
Đây là lần đầu tiên có người gọi tên cúng cơm của ba cô như vậy.
Gia Kì mỉm cười gật đầu.
Bà hỏi tiếp:
"Sao con quen được Vu Quân con trai bác? , chúng ta chưa từng nghe đến mối quan hệ của con với nó".
( thì ra tên biến thái đó tên là Vu Quân)
Gia Kì cười gượng nói:
"Dạ chắc anh ấy muốn cho hai bác sự bất ngờ đó ạ"
( Chính cô còn không biết về mối quan hệ này)
Bạch Vu Quân quay thấy mẹ đang làm khó cô dâu của anh, anh bước đến chỗ mẹ nói:
"Xin Mẹ hãy trả, cô dâu lại cho con, đừng làm khó cô dâu của con nữa".
Bà Hạnh Nghi nhìn anh nói:
"Ta đâu có làm khó dễ gì con bé đâu chỉ muốn biết thêm về con dâu mới thôi mà"
(Tay Gia Kì toát cả mồ hôi lạnh chỉ là cuộc nói chuyện bình thường mà cô cứ tưởng bị hỏi cung tra khảo không đấy chứ).
Bình luận facebook