• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Làm Vợ Bác Sĩ Full 2021 (48 Viewers)

  • Chap-172

CHƯƠNG 168: NỤ HÔN SÂU TRONG HỒ NƯỚC NÓNG




CHƯƠNG 168: NỤ HÔN SÂU TRONG HỒ NƯỚC NÓNG

Thì ra Vũ Phong hẹn đến tắm suối nước nóng? Lại còn đồ bơi? Cái tên này rốt cuộc là nghĩ gì vậy?

Thùy Sam cầm đồ bơi lên nhìn qua, cũng được, cô thở phào nhẹ nhõm, đồ bơi cũng không hở hang như cô nghĩ.

Chiếc áo ngắn ba lỗ màu hồng hở rốn, hai bên vai còn có hai hình sét nhỏ màu trắng, kết hợp chiếc váy cũng màu hồng, bên trong váy còn có lót một chiếc quần ngắn, điều này làm cho Dương Thùy Sam thoải mái thêm một chút.

Vẫn may là anh ta không chuẩn bị cho cô bộ bikini ba mảnh, xem ra anh ta cũng không xấu xa như trong tưởng tượng!

“Cô Thùy Sam, mau thay đồ thôi.”

Hân Lam giục Dương Thùy Sam.

“Nhưng mà...”Dương Thùy Sam khó xử nhìn Hân Lam , “Nhưng mà, tôi đến đây không phải để tắm suối nước nóng”

“Cô Thùy Sam, cậu chủ nhà chúng tôi nói rằng, cô ngày thường làm việc khá bận, muốn cô ở đây nghỉ ngơi một chuyến, những thảo dược trong suối nước nóng cũng là do cậu chủ đặc biệt tìm bác sĩ điều phối cho cô đấy, chúng có tác dụng chống lão hóa và giảm mệt mỏi, nếu cô không thích...” nét mặt Hân Lam có chút khó xử, “Người hầu chúng tôi sẽ khó báo cáo, cô xem…có thể nhờ cô giúp chúng tôi một chút được không?”

“Thôi được.”

Dương Thùy Sam không muốn làm khó họ, đành phải cầm đồ bơi đứng dậy “Phòng thay đồ ở đâu vậy?”

“Ở đối diện, bên trái là phòng thay đồ của nữ. Cô Thùy Sam, mời đi lối này.”

“Được rồi, cảm ơn!”

Thùy Sam cầm đồ bơi và khăn tắm đi vào phòng thay đồ.

Yes!!

Hân Lam liền rút điện thoại, nhanh chóng gọi điện thoại đường dài “Bà chủ, cô Thùy Sam bên này tôi sắp xếp xong rồi! Vâng ạ, vâng ạ, phía cậu chủ chắc chắn không có vấn đề gì!”

Hân Lam vừa tắt điện thoại, thấy cậu chủ khoác chiếc khăn tắm dài màu trắng, phong thái lãng tử từ hành lang bước đến, rõ ràng là vừa mới tắm xong, đến tóc còn chưa sấy khô, dáng vẻ lười nhác, bớt đi chút tinh thần so với ngày thường, nhưng mị lực vẫn khiến Hân Lam khong nhịn nổi nuốt nước bọt.

“Cậu chủ!”

“Cô Dương đâu?”

Vũ Phong nhìn xung quanh, không nhìn thấy bóng dáng của cô.

“Cô Thùy Sam nói muốn tắm hồ nước nóng, vì thế tôi đã chuẩn bị cho cô ấy một bộ đồ bơi, cô ấy đã vào phòng thay đồ rồi.”

“Tắm hồ nước nóng?”

Vũ Phong nhướn mày, ánh mắt nhìn Hân Lam, quay sang thong thả nằm lên ghế. “Đây là chủ ý của ai?”

Anh vừa nhìn qua là đã biết.

Hân Lam cười gượng “Là bà chủ.”

Vũ Phong nhếch mép hai lần. “Hóa ra họ đi du lịch nước ngoài? Rảnh quá ha! Nếu đã rảnh rỗi như thế sao không bay trực tiếp về đây!”

“Thiếu gia, bà chủ cũng muốn bay về, nhưng…bà không phải là lo sẽ dọa đến làm con dâu tương lai hay sao, thế nên, không dám về, chỉ dám lén lút gọi điện cho chúng tôi, bà chủ cũng vì thương cậu…”

Khóe miệng Vũ Phong càng giương cao, xua tay nói “Được rồi, các người nói với mẹ tôi, cô ấy không phải con dâu tương lai, con trai bà ấy mười năm nữa cũng chưa kết hôn đâu!”

Hân Lam chép miệng “Đem những lời này mà nói với bà chủ, bà sẽ bị cậu chủ làm cho tức chết!”

“Được rồi được rồi, các cô lui hết đi! Có việc tôi sẽ gọi.”Vũ Phong mất kiên nhẫn xua tay.

“Vâng, thưa cậu chủ”

Hân Lam rời khỏi sân.

Mà lúc này, Dương Thùy Sam cũng thay xong đồ bơi, khoác khăn tắm từ trong phòng thay đồ đi ra.

Vũ Phong nhìn Dương Thùy Sam đang đi về hướng mình, ánh nhìn thẳng tắp vào đôi chân trắng nõn thon dài của cô, ánh mắt lập tức thêm nóng bỏng.

Dương Thùy Sam cảm nhận được ánh nhìn của anh ta luôn dừng trên người cô, có chút ngại ngùng cọ cọ chân phải lên chân trái của mình, “Vũ Phong, anh thật kỳ quặc, anh hẹn người ta đến nhà tắm nước nóng?”

Vũ Phong đến gần cô, thật thà nói: “Đây thật ra không phải là ý của tôi.”

Cuối cùng, anh lại cẩn thẩn quan sát cô một lượt, gật đầu, “Em mặc bộ đồ bơi này không tệ, tuy rằng không phải rất sexy, nhưng khá hợp với khí chất ngây thơ của em.”

Trông dáng vẻ soi mói của anh ta, Dương Thùy Sam lại càng ngại, vội lấy khăn tăm quấn chặt quanh thân, “Không phải ý của anh? A Lam nói anh còn . . .”

“Là mẹ tôi! Mẹ tôi đặc biệt gọi điện từ nước ngoài về, bảo phải làm cho con dâu tương lai của bà thư giãn, ngâm nước nóng có lợi cho sức khỏe!”

Vũ Phong miệng cười xấu xa.

“Hả?” Dương Thùy Sam quýnh lên, “Thế . . . Thế thì tôi vẫn nên đi thay đồ lại!”

Mẹ anh . . . đúng là kỳ quặc!

“Không cần!”

Vũ Phong kéo cô lại, “Thay cũng thay rồi, cứ thế đi ngâm thôi!”

Anh vừa nói, vừa cởi dây đai áo khoác tắm, cứ thế lộ ra cơ ngực cường tráng rắn chắc.

Dương Thùy Sam nghẹn họng trân trối nhìn anh ta, sau đó cô còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị Vũ Phong bế lên,bước vào trong hồ nước nóng.

Tay Thùy Sam theo bản năng ôm lấy cổ anh ta, có lẽ vì hơi nước trong hồ quá dày nên khiến tầm nhìn của cô hơi mờ, mà khuôn mặt tuấn tú mê người của anh ta trong làn sương càng trở nên mị hoặc.

“Chúng ta thế này, không kỳ lạ sao?”

Mặt cô đỏ bừng, không nhịn được nhỏ giọng hỏi Vũ Phong.

“Có sao?”

Vũ Phong giương khóe miệng tà ác, “Cơ thể lõa lồ, cũng thật giống có chuyện ...”

“Anh đừng nói lung tung!”

Dương Thùy Sam hai má ửng đỏ, giãy dụa muốn thoát khỏi lòng anh, Vũ Phong cũng không dùng sức, cứ thế thả cô rơi vào trong hồ nước.

Vừa cảm nhận được dòng nước ấm áp chạm vào làn da mình, tất cả sự cảnh giác trong lòng cô dường như lập tức biến mất.

“Thoải mái quá...”

Cả người cô hết sức thả lỏng.

Nhẹ nổi trong nước, có một cảm thư thái không nói nên lời, khiến làn da toàn thân cô được thư giãn.

“Vũ Phong, ngày nào anh cũng ngâm nước nóng sao?”

Dương Thùy Sam hỏi Vũ Phong đang nhắm mặt, nằm ngửa hưởng thụ bên cạnh.

“Tất nhiên không, đúng lúc mà thôi.”

Dương Thùy Sam cảm thán, “Đám người có tiền như các anh sống thật xa xỉ! Thảo nào mọi người đều thích làm bạn với đại gia!”

Cô vừa nói, bơi một vòng quanh hồ nước nóng, cười sảng khoái, “Vũ Phong, anh nói xem ba tháng qua, chúng ta cũng tính là bạn bè, là đồng nghiệp? Về sau nếu tôi muốn ngâm hồ nước nóng, có thể đến đây không?”

“Thích vậy sao?”Vũ Phong buồn cười liếc nhìn cô.

“Cũng không đến nỗi nào!”Dương Thùy Sam gật đầu khẳng định, “Anh xem, miễn phí này? Quan trọng là sạch sẽ hơn mấy hồ nước nóng trong khách sạn! Thích thật đấy. . .”

Vũ Phong bơi bướm thẳng đến chỗ Dương Thùy Sam, ở trong nước ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, gương mặt đẹp trai áp sát khuôn mặt nhỏ hồng hồng, nhìn từ trên cao xuống hỏi cô, “Thế sao cô không nghĩ làm nữ chủ nhân nơi này luôn đi?”

“Hả?” Dương Thùy Sam bị anh ta hỏi vậy, bị dọa nhảy cẫng lên, cánh tay nhỏ bé vội đẩy anh ta ra, “Anh nói cái gì vậy?”

“Ây! Cô nghĩ xem, cô đến đây ngâm hồ nước nóng, nếu bị bạn gái lúc đấy của tôi bắt gặp, tôi phải giải thích thế nào? Nói với cô ấy cô là bạn của tôi? Đồng nghiệp? Hay là cái gì?” Vũ Phong bắt lấy tay cô, ra vẻ nghiêm túc thảo luận với cô vấn đề này.

“Anh có bạn gái, dĩ nhiên tôi không đến nữa.” Dương Thùy Sam cúi đầu trả lời anh ta.

Không rõ vì sao, vừa nghĩ đến sau này có thể anh sẽ có bạn gái mới, trong lòng mang một nỗi buồn không tên.

Cảm giác này, không phải quá kỳ lạ sao?

Vũ Phong trong nháy mắt đã thấy rõ tâm tình của cô, ngón tay trắng hơi nắm, nhấc cằm cô lên, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt cô, “Bộ dạng đau khổ buồn bã này là vì luyến tiếc tôi à? Hay vì tôi có bạn gái mới?”

“Đều không phải.”

Dương Thùy Sam mở miệng phủ định, “Tôi cũng chẳng đau khổ buồn bã gì, anh nghĩ nhiều rồi!”

“Già mồm.”

Vũ Phong giễu cợt cô.

Giây tiếp theo, liền cúi đầu, ngậm lấy đôi môi hồng nhỏ xinh bĩu ra của cô, ôm lấy cô men theo nước bơi ra bờ hồ.

Vũ Phong vừa hôn cô, vừa ép cô lên ghế đá cạnh ở hồ, để cô ngồi lên trên, thưởng thức nụ hôn sâu của anh.

Nụ hôn ngày càng sâu, Vũ Phong hô hấp ngày càng nặng nề . . .

Còn tay đang ôm lấy eo Dương Thùy Sam cũng bắt đầu không kìm được cám dỗ thò vào trong bộ đồ bơi màu hồng của cô. Mới đầu Dương Thùy Sam bị anh hôn đến choáng váng, vẫn chưa phát hiện ra, khi bỗng cảm thấy ngực nóng rực, cô mới bừng tỉnh.

Hổn hển thở mấy hơi, ánh mắt mê ly, đáng thương nhìn Vũ Phong, bàn tay nhỏ bé nắm lấy bàn tay to của anh, “Đừng . . . Đừng như vậy . . .”

Vũ Phong không nghe, tay còn lại nắm lấy bàn tay cản trở của cô, mà tay bên trong kia không hề có ý rút lại.

Ánh mắt nóng rực nhìn Dương Thùy Sam, môi chạm lên đôi môi đỏ mọng của cô, thiếp lên vành tai nhạy cảm của cô, “Anh muốn . . .”

Giọng nói khàn khàn, thoảng qua bên tai Thùy Sam, khiến cả người cô khẽ run lên.

“Cho anh!”

Giọng Vũ Phòng càng trầm xuống.

Tràn đầy hương vị tình dục, như muốn kìm lại cũng không.

Phía dưới anh căng chặt áp lên hai chân mảnh mai của cô, không lưu chút kẽ hở, “Nó sắp không nhịn được rồi . . .”

Anh đúng là lâu rồi chưa chạm vào phụ nữ!

Mà cô ngay lúc này, là tất cả sự nhẫn nại của anh. Sụp đổ.

“Không . . .Không được . . .”

Dương Thùy Sam vùng vẫy chống đối, “Mẹ tôi bảo . . . Ư ư ưm . . .”

Chưa kịp nói xong, đã bị nụ hôn của anh nuốt hết.

Tiếp xong bỗng chốc chỉ nghe tiếng “Xoẹt . . .”một cái, váy bị Vũ Phong thô bạo xé thành hai mảnh ở dưới nước.

Anh nhanh chóng lột quần lót ra, đôi chân trắng nõn của Dương Thùy Sam dễ dàng bị anh tách ra.

Dương Thùy Sam chống cự, khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ, cuối cùng không nhịn được, nước mắt “tí tách tí tách” từ khóe mắt rơi xuống.

“Không! ! Đừng để tôi . .. A . . .”

Chữ “anh” cuối còn chưa kịp thốt lên, đột nhiên dưới thân truyền đến cảm giác đau đớn như xé rách. . .

Một thứ nóng bỏng to lớn đâm vào bên trong cô, đau đến nỗi cô co người lại, nước mắt từng giọt tuân ra từ trong khóe mắt.

“Đồ khốn . . . khốn nạn! ! !”

Dương Thùy Sam không ngừng đánh đấm lên vai Vũ Phong, cắn môi, đau đến khóc thành tiếng, “Đau, đau . . . huhuhu . . . .”

Vũ Phong ôm cô, vật khổng lồ bên trong cũng không dám nhúc nhích, chỉ có thể hổn hển hít sâu từng hơi, trên trán mồ hôi toát ra, làm cơ thể anh càng khô nóng khó chịu.

“Đừng khóc . . .”

Anh cẩn thận lau đi nước mắt trên mặt cô, “Anh hứa với em sẽ nhẹ nhàng. Nhưng, lần đầu tiên . . . sẽ luôn có chút đau.”

“Huhuhu . . .”

Hiển nhiên ba chữ “lần đầu tiên” lại chạm đến chỗ đau của Dương Thùy Sam.

Vũ Phong bất đắc dĩ cười dỗ cô, “Đừng khóc mà, xin lỗi! Em đánh anh đi.”

Anh vừa xin lỗi mà hông thì vừa chuyển động.

Tuy rất nhẹ nhàng, nhưng vì Dương Thùy Sam lần đầu trải qua chuyện đó, nên chỉ thấy anh như một lưỡi cưa, từng chút, từng chút xé cô ra, đau đến cả người run rẩy.

“Đau, đau !!!”

Mà lúc này, Dương Thùy Sam cũng thay xong đồ bơi, khoác khăn tắm từ trong phòng thay đồ đi ra.

Vũ Phong nhìn Dương Thùy Sam đang đi về hướng mình, ánh nhìn thẳng tắp vào đôi chân trắng nõn thon dài của cô, ánh mắt lập tức thêm nóng bỏng.

Dương Thùy Sam cảm nhận được ánh nhìn của anh ta luôn dừng trên người cô, có chút ngại ngùng cọ cọ chân phải lên chân trái của mình, “Vũ Phong, anh thật kỳ quặc, anh hẹn người ta đến nhà tắm nước nóng?”

Vũ Phong đến gần cô, thật thà nói: “Đây thật ra không phải là ý của tôi.”

Cuối cùng, anh lại cẩn thẩn quan sát cô một lượt, gật đầu, “Em mặc bộ đồ bơi này không tệ, tuy rằng không phải rất sexy, nhưng khá hợp với khí chất ngây thơ của em.”

Trông dáng vẻ soi mói của anh ta, Dương Thùy Sam lại càng ngại, vội lấy khăn tăm quấn chặt quanh thân, “Không phải ý của anh? A Lam nói anh còn . . .”

“Là mẹ tôi! Mẹ tôi đặc biệt gọi điện từ nước ngoài về, bảo phải làm cho con dâu tương lai của bà thư giãn, ngâm nước nóng có lợi cho sức khỏe!”

Vũ Phong miệng cười xấu xa.

“Hả?” Dương Thùy Sam quýnh lên, “Thế . . . Thế thì tôi vẫn nên đi thay đồ lại!”

Mẹ anh . . . đúng là kỳ quặc!

“Không cần!”

Vũ Phong kéo cô lại, “Thay cũng thay rồi, cứ thế đi ngâm thôi!”

Anh vừa nói, vừa cởi dây đai áo khoác tắm, cứ thế lộ ra cơ ngực cường tráng rắn chắc.

Dương Thùy Sam nghẹn họng trân trối nhìn anh ta, sau đó cô còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã bị Vũ Phong bế lên,bước vào trong hồ nước nóng.

Tay Thùy Sam theo bản năng ôm lấy cổ anh ta, có lẽ vì hơi nước trong hồ quá dày nên khiến tầm nhìn của cô hơi mờ, mà khuôn mặt tuấn tú mê người của anh ta trong làn sương càng trở nên mị hoặc.

“Chúng ta thế này, không kỳ lạ sao?”

Mặt cô đỏ bừng, không nhịn được nhỏ giọng hỏi Vũ Phong.

“Có sao?”

Vũ Phong giương khóe miệng tà ác, “Cơ thể lõa lồ, cũng thật giống có chuyện ...”

“Anh đừng nói lung tung!”

Dương Thùy Sam hai má ửng đỏ, giãy dụa muốn thoát khỏi lòng anh, Vũ Phong cũng không dùng sức, cứ thế thả cô rơi vào trong hồ nước.

Vừa cảm nhận được dòng nước ấm áp chạm vào làn da mình, tất cả sự cảnh giác trong lòng cô dường như lập tức biến mất.

“Thoải mái quá...”

Cả người cô hết sức thả lỏng.

Nhẹ nổi trong nước, có một cảm thư thái không nói nên lời, khiến làn da toàn thân cô được thư giãn.

“Vũ Phong, ngày nào anh cũng ngâm nước nóng sao?”

Dương Thùy Sam hỏi Vũ Phong đang nhắm mặt, nằm ngửa hưởng thụ bên cạnh.

“Tất nhiên không, đúng lúc mà thôi.”

Dương Thùy Sam cảm thán, “Đám người có tiền như các anh sống thật xa xỉ! Thảo nào mọi người đều thích làm bạn với đại gia!”

Cô vừa nói, bơi một vòng quanh hồ nước nóng, cười sảng khoái, “Vũ Phong, anh nói xem ba tháng qua, chúng ta cũng tính là bạn bè, là đồng nghiệp? Về sau nếu tôi muốn ngâm hồ nước nóng, có thể đến đây không?”

“Thích vậy sao?”Vũ Phong buồn cười liếc nhìn cô.

“Cũng không đến nỗi nào!”Dương Thùy Sam gật đầu khẳng định, “Anh xem, miễn phí này? Quan trọng là sạch sẽ hơn mấy hồ nước nóng trong khách sạn! Thích thật đấy. . .”

Vũ Phong bơi bướm thẳng đến chỗ Dương Thùy Sam, ở trong nước ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô, gương mặt đẹp trai áp sát khuôn mặt nhỏ hồng hồng, nhìn từ trên cao xuống hỏi cô, “Thế sao cô không nghĩ làm nữ chủ nhân nơi này luôn đi?”

“Hả?” Dương Thùy Sam bị anh ta hỏi vậy, bị dọa nhảy cẫng lên, cánh tay nhỏ bé vội đẩy anh ta ra, “Anh nói cái gì vậy?”

“Ây! Cô nghĩ xem, cô đến đây ngâm hồ nước nóng, nếu bị bạn gái lúc đấy của tôi bắt gặp, tôi phải giải thích thế nào? Nói với cô ấy cô là bạn của tôi? Đồng nghiệp? Hay là cái gì?” Vũ Phong bắt lấy tay cô, ra vẻ nghiêm túc thảo luận với cô vấn đề này.

“Anh có bạn gái, dĩ nhiên tôi không đến nữa.” Dương Thùy Sam cúi đầu trả lời anh ta.

Không rõ vì sao, vừa nghĩ đến sau này có thể anh sẽ có bạn gái mới, trong lòng mang một nỗi buồn không tên.

Cảm giác này, không phải quá kỳ lạ sao?

Vũ Phong trong nháy mắt đã thấy rõ tâm tình của cô, ngón tay trắng hơi nắm, nhấc cằm cô lên, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt cô, “Bộ dạng đau khổ buồn bã này là vì luyến tiếc tôi à? Hay vì tôi có bạn gái mới?”

“Đều không phải.”

Dương Thùy Sam mở miệng phủ định, “Tôi cũng chẳng đau khổ buồn bã gì, anh nghĩ nhiều rồi!”

“Già mồm.”

Vũ Phong giễu cợt cô.

Giây tiếp theo, vừa cúi đầu, ngậm lấy đôi môi hồng nhỏ xinh bĩu ra của cô, ôm lấy cô men theo nước bơi ra bờ hồ.

Vũ Phong vừa hôn cô, vừa ép cô lên ghế đá cạnh ở hồ, để cô ngồi lên trên, thưởng thức nụ hôn sâu của anh.

Cùng với nụ hôn ngày càng sâu, Vũ Phong hô hấp ngày càng nặng nề . . .

Còn tay đang ôm lấy eo Dương Thùy Sam cũng bắt đầu kìm được cám dỗ thò vào trong bộ đồ bơi màu hồng của cô. Mới đầu Dương Thùy Sam bị anh hôn đến choáng váng, vẫn chưa phát hiện ra, khi bỗng cảm thấy ngực nóng rực, cô mới bừng tỉnh.

Hổn hển thở mấy hơi, ánh mắt mê ly, đáng thương nhìn Vũ Phong, bàn tay nhỏ bé nắm lấy bàn tay to của anh, “Đừng . . . Đừng như vậy . . .”

Vũ Phong không nghe, tay còn lại nắm lấy bàn tay cản trở của cô, mà tay bên trong kia không hề có ý rút lại.

Ánh mắt nóng rực nhìn Dương Thùy Sam, môi chạm lên đôi môi đỏ mọng của cô, thiếp lên vành tai nhạy cảm của cô, “Anh muốn . . .”

Giọng nói khàn khàn, thoảng qua bên tai Thùy Sam, khiến cả người cô khẽ run lên.

“Cho anh!”

Giọng Vũ Phòng càng trầm xuống.

Tràn đầy hương vị tình dục, như muốn kìm lại cũng không.

Phía dưới anh căng chặt áp lên hai chân mảnh mai của cô, không lưu chút kẽ hở, “Nó sắp không nhịn được rồi . . .”

Anh đúng là lâu rồi chưa chạm vào phụ nữ!

Mà cô ngay lúc này, là tất cả sự nhẫn nại của anh. Sụp đổ.

“Không . . .Không được . . .”

Dương Thùy Sam vùng vẫy chống đối, “Mẹ tôi bảo . . . Ư ư ưm . . .”

Chưa kịp nói xong, đã bị nụ hôn của anh nuốt hết.

Tiếp xong bỗng chốc chỉ nghe tiếng “Xoẹt . . .”một cái, váy bị Vũ Phong thô bạo xé thành hai mảnh ở dưới nước.

Anh nhanh chóng lột quần lót ra, đôi chân trắng nõn của Dương Thùy Sam dễ dàng bị anh tách ra.



Dương Thùy Sam chống cự, khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ, cuối cùng không nhịn được, nước mắt “tí tách tí tách” từ khóe mắt rơi xuống.

“Không! ! Đừng để tôi . .. Ahh . . .”

Chữ “anh” cuối còn chưa kịp thốt lên, đột nhiên dưới thân truyền đến cảm giác đau đớn như xé rách. . .

Một thứ nóng bỏng to lớn đâm vào bên trong cô, đau đến nỗi cô co người lại, nước mắt từng giọt tuân ra từ trong khóe mắt.

“Đồ khốn . . . khốn nạn! ! !”

Dương Thùy Sam không ngừng đánh đấm lên vai Vũ Phong, cắn môi, đau đến khóc thành tiếng, “Đau, đau . . . huhuhu . . . .”

Vũ Phong ôm cô, vật khổng lồ bên trong cũng không dám nhúc nhích, chỉ có thể hổn hển hít sâu từng hơi, trên mồ hôi toát ra, làm cơ thể anh càng khô nóng khó chịu.

“Đừng khóc . . .”

Anh cẩn thận lau đi nước mắt trên mặt cô, “Anh hứa với em sẽ nhẹ nhàng. Nhưng, lần đầu tiên . . . sẽ luôn có chút đau.”

“Huhuhu . . .”

Hiển nhiên ba chữ “lần đầu tiên” lại chạm đến chỗ đau của Dương Thùy Sam.

Vũ Phong bất đắc dĩ cười dỗ cô, “Đừng khóc mà, xin lỗi! Em đánh anh đi.”

Anh vừa xin lỗi mà hông thì vừa chuyển động.

Tuy rất nhẹ nhàng, nhưng vì Dương Thùy Sam lần đầu trải qua chuyện đó, nên chỉ thấy anh như một lưỡi cưa, từng chút, từng chút xé cô ra, đau đến cả người run rẩy.

“Đau, đau !!!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom