Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-56
Chương 56: Lời Đồn Nhảm.
Hoàng hậu chưa từng nuốt lời, ngày hôm sau quả thật hạ chỉ ban thưởng cho Tần Hàm Quân, khen ngợi nàng phẩm chất thuần lương, dũng cảm đa mưu.
Ngoài ra, những cô nương ở hoa yến biểu hiện xuất sắc cũng được ban thưởng.
Người được thưởng đương nhiên vui thích, người không được thưởng chỉ biết âm thầm thất vọng, mọi người đều biết mục đích của lần hoa yến này, trong lòng không khỏi suy đoán hoàng hậu hành động như vậy, có phải vừa lòng với những cô nương đó?
Lại có người nghi hoặc, những cô nương khác thì cũng thôi đi đều là những người có danh tiếng tốt trong kinh thành, còn vị cô nương chưa từng nghe nói đó nữ nhi của Trấn Tây Đại tướng quân làm sao cũng có mặt trong này? Nàng như thế nào lại lọt vào mắt của hoàng hậu.
Thế là có một số người tò mò đi nghe ngóng, lại có một số người cố ý thúc đẩy, buổi trưa ngày hôm đó mọi người đều biết việc bất ngờ xảy ra trên hoa yến.
Ban đầu chỉ nói Tần Hàm Quân sức vô cùng mạnh, uy phong như phụ thân nàng, sau đó truyền đến truyền đi không biết làm sao lại truyền thành nữ nhi của Trấn Tây Đại tướng quân giống như phụ thân nàng, tướng mạo thô kệch, không ai dám cưới chỉ sợ cưới về sẽ ăn không tiêu.
Tần phu nhân nghe xong lời đồn này khóc đến mức muốn bất tỉnh, ai không biết danh tiếng của nữ nhi có bao nhiêu quan trọng, Tần phu nhân không hy vọng nữ nhi gả vào cao môn nhưng bây giờ truyền ra lời đồn này thì đừng nói là cao môn, e rằng đến cả gia đình bình thường cũng không bằng lòng đến cửa cầu thân.
Tần Hàm Quân không ngờ chuyện lại bị truyền thành như vậy, cũng may bản thân nàng không để ý không đặt ở trong lòng, mấy ngày sau đó luôn bồi bên cạnh Tần phu nhân, sợ mẫu thân nghĩ nhiều.
Chử Thanh Huy biết được tức giận không thôi, thở hồng hộc uống hết vài tách trà lạnh, mới đè cơn tức giận trong lòng xuống một ít.
Nàng bắt đầu căm phẫn người không biết chân tướng thật lại nghe nhầm đồn bậy phá hỏng danh tiếng người ta, sau đó lại nghi hoặc việc này bị truyền đến hoàn toàn khác hẳn là do có điều bất trắc thật, hay là có người tận lực dẫn dắt?
Nếu là trước kia nàng sẽ không hề nghĩ đến những chuyện này, nhưng sau khi trải qua ngày hôm qua có nhiều việc không thể khiến nàng không nghĩ nhiều.
Trên hoa yến hai người Thẩm Uyển và Chu Văn Quân tuy xuất sắc nhất, nhưng Tần Hàm Quân cứu được người càng khiến người khác ấn tượng sâu sắc, nếu là người có mặt ở hiện trường sợ nàng vì vậy mà tiến vào trong mắt hoàng hậu uy hiếp đến bản thân, cho nên tận sức bôi nhọ, cũng không phải không có khả năng.
Nghĩ thông điểm này, Chử Thanh Huy tức giận cắn răng nếu để nàng biết kẻ đầu têu là ai, cho dù cô nương tốt ở thế gian này mất hết nàng tuyệt đối không cho Thái tử ca ca cưới nàng ta.
Nàng vào cung thỉnh an, nói chuyện này với hoàng hậu, “Mẫu hậu, chúng ta không thể để Hàm Quân không dung chịu uất ức, phải nghĩ cách nào đó mới được.”
Hoàng hậu vỗ tay nàng, nói: “Bây giờ lời đồn truyền rất nhanh không cần nói gì cả, sẽ không có bao nhiêu người tin tưởng đâu, mà người trong bóng tối nếu thấy chúng ta bảo vệ đứa trẻ đó, không biết lại có thủ đoạn gì khác không, không bằng đợi thêm một thời gian khi lời đồn lắng lại, có rất nhiều việc tự nhiên chưa đánh đã tan.”
Chử Thanh Huy nhíu mày, “Không biết là ai lòng dạ độc ác như vậy, bụng dạ hẹp hòi, mẫu hậu không biết đâu hôm đó bọn họ mỗi người đều vây quanh hồi, chỉ biết kêu khóc kinh sợ không muốn cứu người, duy chỉ có Hàm Quân lương thiện không màng an nguy của bản thân mà nhảy xuống nước. Không ngờ tới, nàng trăm cay nghìn đắng cứu người lên bờ còn không được đền đáp.”
Hoàng hậu vỗ về nói: “Người ta nhìn như thế nào không quan trọng, đau khổ cũng không liên quan đến họ, chỉ cần chúng ta biết Tần cô nương là một đứa trẻ tốt là đủ rồi. Huống chi ta đã đáp ứng Tần phu nhân, giúp tứ hôn cho đứa trẻ đó, ta không tin khắp thiên hạ này không có lấy một nam nhi tốt?”
Vừa vặn lúc này, Thái tử cùng Nhị hoàng tử đến cung hoàng hậu, Chử Thanh Huy nhìn hắn một cái, bĩu môi, “Nói đi nói lại, chuyện này đều do ca ca mà ra, những người đó hãm hại Hàm Quân cũng là vì duyên do này, nếu hại nàng tìm không được gia đình tốt, Thái tử ca ca phải phụ trách.”
Bước chân Thái tử bỗng dừng lại.
Hoàng hậu bật cười, “Ta ngược lại khá vừa ý đứa trẻ đó, chỉ đáng tiếc người ta chưa từng bằng lòng.”
“Điều này ngược lại là thật ạ, người khác thì gọt đầu lưỡi nghĩ cách gả vào Đông cung nhưng Hàm Quân không có loại tâm tư đó, con thấy nha, nàng tám phần là nhìn không vừa mắt Thái tử ca ca, ai bảo ca ca không biết làm các cô gái vui lòng.” Chử Thanh Huy liếc mắt nhìn Thái tử, cố ý ghét bỏ hắn.
Hoàng hậu vui vẻ nói: “Hằng Nhi đừng nản lòng mà học tập phụ hoàng con, tìm xem vài quyển thoại bản, cái miệng này tự nhiên sẽ ngọt thôi.”
Nhị hoàng tử ở bên cạnh nghi hoặc: “Tại sao xem thoại bản xong miệng sẽ ngọt ạ? Trong thoại bản có đường sao?”
Hoàng hậu cùng Chử Thanh Huy nghe xong, càng vui vẻ không dừng được.
Thái tử nghe mẫu hậu và muội muội chế giễu mà không biết làm sao, cũng không dám nhiều lời.
Sự tình đúng như hoàng hậu dự đoán, chưa đến vài ngày lời đồn dần dần lắng xuống.
Vốn dĩ mọi người chỉ quan tâm người được chọn làm Thái tử phi, chuyện của Tần Hàm Quân chẳng qua tiện thể mang lên, mọi người đoán rằng với điều kiện của nàng tuyệt đối không thể tiến vào mắt Thái tử, sớm bị lược bỏ rồi.
Bây giờ điều mọi người quan tâm là Thẩm tiểu thư và nữ nhi của Mộc Dương trưởng công chúa, rốt cuộc ai sẽ đánh bại ai?
Cô nương Thẩm gia tuy nổi danh ở ngoài, tài hoa tốt, dung mạo đẹp, nhưng tính ra Chu tiểu thư không hề thua kém, huống chi trưởng công chúa còn là tỷ muội của hoàng đế, tuy không cùng một mẹ sinh ra nhưng tình cảm huyết tộc là không thể cắt đứt được, nếu nữ nhi của trưởng công chúa gả cho Thái tử, há không thân càng thêm thân?
Trong nhất thời có người nói người này tốt, cũng có người nói người kia tốt, lại có người trong lòng thầm đánh cược.
Ngay tại lúc này lại truyền ra tin tiểu thư Thẩm gia cùng Thái tử sớm đã có giao tình, hoa yến hôm đó Thái tử nói chuyện cùng nàng cực kỳ vui vẻ, cô nương khác ngay cả ánh mắt cũng không được rơi đến.
Hướng gió trong thành tùy thời thay đổi, vốn người nhìn Chu Văn Quân tốt nhiều hơn, nay lại có nhiều người chuyển hướng sang Thẩm Uyển.
Chỉ là, không đợi những người này đứng vững chân thì lại có lời đồn, tiểu thư Thẩm gia mượn danh học tập kết giao bạn bè, cùng rất nhiều thanh niên tài tuấn trong kinh thành có quan hệ không rõ ràng, nghe nói nàng cùng Cố tiểu công tử kia đến nay vẫn còn nhạn yến đưa tin đó!
Mọi người nhất thời xôn xao, ai không biết Cố tiểu công tử không cẩn thận bị Xương Hoa công chúa chán ghét mà vứt bỏ, chẳng lẽ ban đầu việc này còn có tiểu thư Thẩm gia chen chân vào sao?
Thế nhân đều biết Thái tử cưng chiều công chúa sao có thể tha thứ cho người làm công chúa không vui? Nếu việc này là thật, vậy e rằng Thẩm tiểu thư đã vô duyên với vị trí Thái tử phi này rồi.
Vốn người do dự, lại ào ào đặt tiền cược thế chấp cho nữ nhi của trưởng công chúa.
Nhưng còn chưa để bọn họ thở phào một hơi thì có người biết nội tình tiết lộ, trưởng công chúa Mộc Dương mới đổi trai lơ.
Mọi người nghe xong, chỉ mỉm cười thâm sâu với nhau. Trưởng công chúa Mộc Dương còn trẻ đã góa, tuy chưa từng tái giá nhưng trong khuê phòng luôn không cô quạnh.
Bây giờ thế đạo đối với nữ tử không hà khắc giống như tiền triều, trưởng công chúa lại là người hoàng tộc, đối với chuyện tình cảm thế nhân cũng chỉ làm đề tài trà dư tửu hậu, chưa có ai dám thật sự chỉ trích trưởng công chúa không giữ nữ tắc.
Nhưng mà nghe nói lần này thủ đoạn trai lơ đó rất phi phàm, lừa trưởng công chúa xem hắn như bảo bối trong lòng, không chỉ đòi lấy tùy tiện ngay cả hậu phủ nội trạch cũng mặc hắn tự do ra vào.
Điều đáng nói là, hậu trạch trưởng công chúa vẫn còn nữ nhi còn trinh tiết chưa xuất giá nữa, tên nam tử anh tuấn hào phóng, thủ đoạn phong lưu ra vào trong đó, sao không khiến việc tốt của người miên man bất định?
Không được vài ngày, vì chuyện của hoa yến đã làm cho bách tính xem được kịch hay không dứt, cũng khiến cho những người muốn đặt tiền đánh bạc triệt để choáng váng đầu óc.
Mà lúc này, xác thực không có mấy ai còn hứng thú quan tâm nữ nhi Trấn Tây Đại tướng quân gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Vietwriter.com
Hoàng hậu chưa từng nuốt lời, ngày hôm sau quả thật hạ chỉ ban thưởng cho Tần Hàm Quân, khen ngợi nàng phẩm chất thuần lương, dũng cảm đa mưu.
Ngoài ra, những cô nương ở hoa yến biểu hiện xuất sắc cũng được ban thưởng.
Người được thưởng đương nhiên vui thích, người không được thưởng chỉ biết âm thầm thất vọng, mọi người đều biết mục đích của lần hoa yến này, trong lòng không khỏi suy đoán hoàng hậu hành động như vậy, có phải vừa lòng với những cô nương đó?
Lại có người nghi hoặc, những cô nương khác thì cũng thôi đi đều là những người có danh tiếng tốt trong kinh thành, còn vị cô nương chưa từng nghe nói đó nữ nhi của Trấn Tây Đại tướng quân làm sao cũng có mặt trong này? Nàng như thế nào lại lọt vào mắt của hoàng hậu.
Thế là có một số người tò mò đi nghe ngóng, lại có một số người cố ý thúc đẩy, buổi trưa ngày hôm đó mọi người đều biết việc bất ngờ xảy ra trên hoa yến.
Ban đầu chỉ nói Tần Hàm Quân sức vô cùng mạnh, uy phong như phụ thân nàng, sau đó truyền đến truyền đi không biết làm sao lại truyền thành nữ nhi của Trấn Tây Đại tướng quân giống như phụ thân nàng, tướng mạo thô kệch, không ai dám cưới chỉ sợ cưới về sẽ ăn không tiêu.
Tần phu nhân nghe xong lời đồn này khóc đến mức muốn bất tỉnh, ai không biết danh tiếng của nữ nhi có bao nhiêu quan trọng, Tần phu nhân không hy vọng nữ nhi gả vào cao môn nhưng bây giờ truyền ra lời đồn này thì đừng nói là cao môn, e rằng đến cả gia đình bình thường cũng không bằng lòng đến cửa cầu thân.
Tần Hàm Quân không ngờ chuyện lại bị truyền thành như vậy, cũng may bản thân nàng không để ý không đặt ở trong lòng, mấy ngày sau đó luôn bồi bên cạnh Tần phu nhân, sợ mẫu thân nghĩ nhiều.
Chử Thanh Huy biết được tức giận không thôi, thở hồng hộc uống hết vài tách trà lạnh, mới đè cơn tức giận trong lòng xuống một ít.
Nàng bắt đầu căm phẫn người không biết chân tướng thật lại nghe nhầm đồn bậy phá hỏng danh tiếng người ta, sau đó lại nghi hoặc việc này bị truyền đến hoàn toàn khác hẳn là do có điều bất trắc thật, hay là có người tận lực dẫn dắt?
Nếu là trước kia nàng sẽ không hề nghĩ đến những chuyện này, nhưng sau khi trải qua ngày hôm qua có nhiều việc không thể khiến nàng không nghĩ nhiều.
Trên hoa yến hai người Thẩm Uyển và Chu Văn Quân tuy xuất sắc nhất, nhưng Tần Hàm Quân cứu được người càng khiến người khác ấn tượng sâu sắc, nếu là người có mặt ở hiện trường sợ nàng vì vậy mà tiến vào trong mắt hoàng hậu uy hiếp đến bản thân, cho nên tận sức bôi nhọ, cũng không phải không có khả năng.
Nghĩ thông điểm này, Chử Thanh Huy tức giận cắn răng nếu để nàng biết kẻ đầu têu là ai, cho dù cô nương tốt ở thế gian này mất hết nàng tuyệt đối không cho Thái tử ca ca cưới nàng ta.
Nàng vào cung thỉnh an, nói chuyện này với hoàng hậu, “Mẫu hậu, chúng ta không thể để Hàm Quân không dung chịu uất ức, phải nghĩ cách nào đó mới được.”
Hoàng hậu vỗ tay nàng, nói: “Bây giờ lời đồn truyền rất nhanh không cần nói gì cả, sẽ không có bao nhiêu người tin tưởng đâu, mà người trong bóng tối nếu thấy chúng ta bảo vệ đứa trẻ đó, không biết lại có thủ đoạn gì khác không, không bằng đợi thêm một thời gian khi lời đồn lắng lại, có rất nhiều việc tự nhiên chưa đánh đã tan.”
Chử Thanh Huy nhíu mày, “Không biết là ai lòng dạ độc ác như vậy, bụng dạ hẹp hòi, mẫu hậu không biết đâu hôm đó bọn họ mỗi người đều vây quanh hồi, chỉ biết kêu khóc kinh sợ không muốn cứu người, duy chỉ có Hàm Quân lương thiện không màng an nguy của bản thân mà nhảy xuống nước. Không ngờ tới, nàng trăm cay nghìn đắng cứu người lên bờ còn không được đền đáp.”
Hoàng hậu vỗ về nói: “Người ta nhìn như thế nào không quan trọng, đau khổ cũng không liên quan đến họ, chỉ cần chúng ta biết Tần cô nương là một đứa trẻ tốt là đủ rồi. Huống chi ta đã đáp ứng Tần phu nhân, giúp tứ hôn cho đứa trẻ đó, ta không tin khắp thiên hạ này không có lấy một nam nhi tốt?”
Vừa vặn lúc này, Thái tử cùng Nhị hoàng tử đến cung hoàng hậu, Chử Thanh Huy nhìn hắn một cái, bĩu môi, “Nói đi nói lại, chuyện này đều do ca ca mà ra, những người đó hãm hại Hàm Quân cũng là vì duyên do này, nếu hại nàng tìm không được gia đình tốt, Thái tử ca ca phải phụ trách.”
Bước chân Thái tử bỗng dừng lại.
Hoàng hậu bật cười, “Ta ngược lại khá vừa ý đứa trẻ đó, chỉ đáng tiếc người ta chưa từng bằng lòng.”
“Điều này ngược lại là thật ạ, người khác thì gọt đầu lưỡi nghĩ cách gả vào Đông cung nhưng Hàm Quân không có loại tâm tư đó, con thấy nha, nàng tám phần là nhìn không vừa mắt Thái tử ca ca, ai bảo ca ca không biết làm các cô gái vui lòng.” Chử Thanh Huy liếc mắt nhìn Thái tử, cố ý ghét bỏ hắn.
Hoàng hậu vui vẻ nói: “Hằng Nhi đừng nản lòng mà học tập phụ hoàng con, tìm xem vài quyển thoại bản, cái miệng này tự nhiên sẽ ngọt thôi.”
Nhị hoàng tử ở bên cạnh nghi hoặc: “Tại sao xem thoại bản xong miệng sẽ ngọt ạ? Trong thoại bản có đường sao?”
Hoàng hậu cùng Chử Thanh Huy nghe xong, càng vui vẻ không dừng được.
Thái tử nghe mẫu hậu và muội muội chế giễu mà không biết làm sao, cũng không dám nhiều lời.
Sự tình đúng như hoàng hậu dự đoán, chưa đến vài ngày lời đồn dần dần lắng xuống.
Vốn dĩ mọi người chỉ quan tâm người được chọn làm Thái tử phi, chuyện của Tần Hàm Quân chẳng qua tiện thể mang lên, mọi người đoán rằng với điều kiện của nàng tuyệt đối không thể tiến vào mắt Thái tử, sớm bị lược bỏ rồi.
Bây giờ điều mọi người quan tâm là Thẩm tiểu thư và nữ nhi của Mộc Dương trưởng công chúa, rốt cuộc ai sẽ đánh bại ai?
Cô nương Thẩm gia tuy nổi danh ở ngoài, tài hoa tốt, dung mạo đẹp, nhưng tính ra Chu tiểu thư không hề thua kém, huống chi trưởng công chúa còn là tỷ muội của hoàng đế, tuy không cùng một mẹ sinh ra nhưng tình cảm huyết tộc là không thể cắt đứt được, nếu nữ nhi của trưởng công chúa gả cho Thái tử, há không thân càng thêm thân?
Trong nhất thời có người nói người này tốt, cũng có người nói người kia tốt, lại có người trong lòng thầm đánh cược.
Ngay tại lúc này lại truyền ra tin tiểu thư Thẩm gia cùng Thái tử sớm đã có giao tình, hoa yến hôm đó Thái tử nói chuyện cùng nàng cực kỳ vui vẻ, cô nương khác ngay cả ánh mắt cũng không được rơi đến.
Hướng gió trong thành tùy thời thay đổi, vốn người nhìn Chu Văn Quân tốt nhiều hơn, nay lại có nhiều người chuyển hướng sang Thẩm Uyển.
Chỉ là, không đợi những người này đứng vững chân thì lại có lời đồn, tiểu thư Thẩm gia mượn danh học tập kết giao bạn bè, cùng rất nhiều thanh niên tài tuấn trong kinh thành có quan hệ không rõ ràng, nghe nói nàng cùng Cố tiểu công tử kia đến nay vẫn còn nhạn yến đưa tin đó!
Mọi người nhất thời xôn xao, ai không biết Cố tiểu công tử không cẩn thận bị Xương Hoa công chúa chán ghét mà vứt bỏ, chẳng lẽ ban đầu việc này còn có tiểu thư Thẩm gia chen chân vào sao?
Thế nhân đều biết Thái tử cưng chiều công chúa sao có thể tha thứ cho người làm công chúa không vui? Nếu việc này là thật, vậy e rằng Thẩm tiểu thư đã vô duyên với vị trí Thái tử phi này rồi.
Vốn người do dự, lại ào ào đặt tiền cược thế chấp cho nữ nhi của trưởng công chúa.
Nhưng còn chưa để bọn họ thở phào một hơi thì có người biết nội tình tiết lộ, trưởng công chúa Mộc Dương mới đổi trai lơ.
Mọi người nghe xong, chỉ mỉm cười thâm sâu với nhau. Trưởng công chúa Mộc Dương còn trẻ đã góa, tuy chưa từng tái giá nhưng trong khuê phòng luôn không cô quạnh.
Bây giờ thế đạo đối với nữ tử không hà khắc giống như tiền triều, trưởng công chúa lại là người hoàng tộc, đối với chuyện tình cảm thế nhân cũng chỉ làm đề tài trà dư tửu hậu, chưa có ai dám thật sự chỉ trích trưởng công chúa không giữ nữ tắc.
Nhưng mà nghe nói lần này thủ đoạn trai lơ đó rất phi phàm, lừa trưởng công chúa xem hắn như bảo bối trong lòng, không chỉ đòi lấy tùy tiện ngay cả hậu phủ nội trạch cũng mặc hắn tự do ra vào.
Điều đáng nói là, hậu trạch trưởng công chúa vẫn còn nữ nhi còn trinh tiết chưa xuất giá nữa, tên nam tử anh tuấn hào phóng, thủ đoạn phong lưu ra vào trong đó, sao không khiến việc tốt của người miên man bất định?
Không được vài ngày, vì chuyện của hoa yến đã làm cho bách tính xem được kịch hay không dứt, cũng khiến cho những người muốn đặt tiền đánh bạc triệt để choáng váng đầu óc.
Mà lúc này, xác thực không có mấy ai còn hứng thú quan tâm nữ nhi Trấn Tây Đại tướng quân gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Vietwriter.com
Bình luận facebook