• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11
  • CHƯƠNG 17 UY HIẾP_

CHƯƠNG 17: UY HIẾP?

Sau khi thang máy xuống bên dưới, Cao Văn Cường xem lại đoạn video mà mình quay, cũng khá rõ nét. Hắn gửi ngay cho Yến Trâm, cũng nói lại ý tưởng của mình cho cô ta.

Yến Trâm lập tức trả lời tin nhắn ngay, cô ta nói đây là một ông chủ lớn, tên là Hoàng Thiên Thành, cô ta sẽ tìm người nghe ngóng một chút, xem có tóm được Cao Phi hay không.

Làm xong hết những việc ấy, Cao Văn Cường phát hiện ra bây giờ hắn chỉ có thể chờ đợi, không còn việc gì khác để làm nữa rồi.

Sau khi về công ty, Cao Văn Cường không muốn về nhà. Hắn cứ ngồi đờ đẫn ở công ty, cho đến sau bảy giờ, hắn lại vào phòng live stream "Chơi vợ người ta", nhắn một cái tin cho Dung hỏi rằng: “Không phải tôi vẫn có thể chơi một lần nữa sao? Đã sắp xếp được thời gian chưa?”

"Anh đừng nóng vội mà, bên em đang sắp xếp." Dung trả lời.

Cao Văn Cường nghĩ ngợi rồi lại hỏi tiếp: "Gần đây tôi không có thời gian vào buổi tối, các cô có streamer nào đi làm vào ban này không? Ban ngày tôi tới."

"Không có đâu, streamer của chúng em chỉ đi làm buổi tối thôi, anh có thể đợi khi nào có thời gian rảnh vào buổi tối rồi liên lạc với Dung nhé." Dung trả lời như vậy.

Hiển nhiên Dung này đang nói dối mà không chớp mắt. Cao Văn Cường biết đối phương rất có khả năng đã nghi ngờ hắn rồi, nếu không làm sao Nguyễn Huyền Châu lại chuyển sang tiếp khách vào ban ngày chứ?

Bây giờ muốn điều tra theo manh mối phòng live stream này e rằng không thể được nữa, chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.

Sau khi rời công ty, Cao Văn Cường không gọi taxi mà đi bộ hai tiếng đồng hồ mới về đến nhà.

Khi hắn mở cửa ra, nhìn thấy phòng khách còn sáng đèn, Nguyễn Huyền Châu nằm trên sofa, dường như đã ngủ.

Chắc ban ngày bị người ta chơi cho rã rời rồi nên bây giờ mới nằm ngủ trên sofa sớm thế.

Cao Văn Cường oán hận nghĩ như vậy, vốn định bước tới gọi Nguyễn Huyền Châu dậy vào giường mà ngủ, kết quả khi đến bên cạnh cô, hắn phát hiện ra điện thoại của Nguyễn Huyền Châu rơi xuống đất, có lẽ cô ngủ thiếp đi trong lúc chơi điện thoại nên nó mới rơi xuống.

Hắn liếc mắt nhìn Nguyễn Huyền Châu, thấy cô không có dấu hiệu tỉnh dậy, hắn nhẹ nhàng nhặt điện thoại của cô lên, nhập mật mã trước kia của Nguyễn Huyền Châu, mở khóa được màn hình.

Trước kia Cao Văn Cường đã nghĩ tới việc kiểm tra điện thoại của Nguyễn Huyền Châu, nhưng sợ bị cô phát hiện, cho nên hắn chần chừ mãi không làm thế.

Bây giờ điều tra lâu như thế rồi mà không điều tra được bản chất, hắn lại càng nóng lòng muốn kiểm tra điện thoại của Nguyễn Huyền Châu.

Sau khi mở khóa, Cao Văn Cường cầm điện thoại, lặng lẽ đi ra ban công, mở nhật ký cuộc gọi. Hắn không phát hiện ra điều gì bất thường, có nhật ký cuộc gọi cho Cao Phi, nhưng rất ít khi liên lạc.

Sau đó hắn mở Facebook ra, phát hiện có một tin nhắn chưa đọc, do Cao Phi gửi tới, thời gian gửi là mười mấy phút trước, chắc hẳn anh ta gửi tới sau khi Nguyễn Huyền Châu ngủ thiếp đi.

Nội Dung tin nhắn kia là: “Ông chủ Hoàng nói rồi, sau khi làm xong việc này, ông ấy nhất định sẽ để cô tự do.”

Cao Văn Cường khựng lại, chuyện này là chuyện gì?

Để Nguyễn Huyền Châu tự do là ám chỉ điều gì?

Lẽ nào Nguyễn Huyền Châu bị ép buộc, làm xong chuyện này mới tha cho Nguyễn Huyền Châu?

Ông chủ Hoàng có phải Hoàng Thiên Thành hôm nay ở cùng phòng với Nguyễn Huyền Châu không?

Cao Văn Cường bỗng chốc suy nghĩ rất nhiều, sau đó cũng không sợ bị Nguyễn Huyền Châu phát hiện, hắn mở thẳng khung chat ra, khiến tin nhắn chưa đọc biến thành đã đọc.

Hắn vốn định xem xem Nguyễn Huyền Châu và Cao Phi nói những gì, kết quả khung chat chỉ có một dòng tin nhắn như thế, hiển nhiên Nguyễn Huyền Châu đã xóa hết đi rồi.

Cao Văn Cường quyết đoán xóa luôn dòng tin nhắn đó, sau đó kéo xuống dưới, phát hiện ra tất cả chỉ là lịch sử trò chuyện với bạn bè bình thường, không có gì khác lạ.

Hắn quay đầu nhìn Nguyễn Huyền Châu, cô vẫn nằm ngủ trên sofa, sau đó hắn lại xem vòng bạn bè của cô, không phát hiện ra chỗ nào không ổn.

Sau khi hắn xem hết tất cả các phần khác trong Facebook của cô một lượt, đến cuối cùng mới phát hiện ra, gần như ngày nào Nguyễn Huyền Châu cũng rút mười mấy triệu tiền mặt từ Facebook.

Đây chắc hẳn là tiền cô ấy kiếm được từ công việc tiếp khách, một tháng ít nhất vài trăm triệu, chẳng trách cô ấy nói muốn mua ô tô.

Điều này hoàn toàn có thể chứng minh được, trước kia Nguyễn Huyền Châu toàn lừa hắn. Nếu như đây là tiền kiếm được từ nghiệp vụ của công ty, vậy thì một tháng chỉ phát tiền một lần mới đúng, không thể nào có chuyện mỗi ngày đều gửi.

Kiểm tra điện thoại xong, không phát hiện được chuyện gì khác, Cao Văn Cường nhẹ nhàng bước tới, đặt điện thoại bên cạnh Nguyễn Huyền Châu, còn hắn đi tắm.

Chuyện đã đến nước này, hắn cũng không muốn nghĩ xem rốt cuộc có phải Nguyễn Huyền Châu bị ép tiếp khách hay không.Cho dù đúng là như vậy, hắn cũng không thể tiếp tục sống cùng Nguyễn Huyền Châu được nữa.

Bây giờ hắn cứ nghĩ mãi, việc mà ông chủ Hoàng muốn Nguyễn Huyền Châu làm là việc gì? Lẽ nào giữa hai người họ tồn tại giao dịch gì sao?

"Chồng ơi, anh về từ bao giờ thế, sao không gọi em dậy, anh ăn cơm chưa?" Giọng nói của Nguyễn Huyền Châu đột ngột vang lên từ bên ngoài.

"Ăn rồi, em ngủ sớm đi." Cao Văn Cường trả lời qua quýt một câu, đợi khi hắn tắm xong và ra ngoài, Nguyễn Huyền Châu đã nằm trên giường ngủ thiếp đi rồi.

Trước khi đi tắm, Cao Văn Cường để điện thoại trên tủ đầu giường, hắn xem điện thoại của Nguyễn Huyền Châu xong cũng có chút đề phòng, nên cố tình đặt điện thoại nghiêng một góc bốn mươi lăm độ. Bây giờ góc độ đã thay đổi, hiển nhiên Nguyễn Huyền Châu đã động tới điện thoại của hắn, vì cả hai đều biết mật mã điện thoại của nhau.

Cũng may mà từ trước hắn đã có một thói quen, những thứ gì không muốn để Nguyễn Huyền Châu thấy, hắn sẽ quen tay xóa đi, sợ khiến Nguyễn Huyền Châu hiểu lầm. Những thứ trong thời gian gần đây hắn càng không thể để Nguyễn Huyền Châu phát hiện, hắn cũng xóa sạch luôn.

Hắn cầm điện thoại ra phòng khách, gửi tin nhắn Facebook cho Yến Trâm, nói về chuyện tin nhắn Facebook Cao Phi gửi cho Nguyễn Huyền Châu với cô ta, sau đó hỏi cô ta có điều tra được gì từ bên phía Hoàng Thiên Thành không.

Yến Trâm nói rằng cô ta đã tìm người nghe ngóng, Hoàng Thiên Thành luôn giữ hình tượng người đàn ông tốt, không có tin tức tiêu cực gì.Nhưng nếu đã biết giữa Hoàng Thiên Thành, Cao Phi và Nguyễn Huyền Châu có giao dịch, cô ta sẽ cho người theo dõi Hoàng Thiên Thành xem sao.

Cao Văn Cường bỗng chốc muốn cười nhạt mãi không thôi. Cái gì mà hình tượng người đàn ông tốt, chẳng qua chỉ là một đám ngụy quân tử mặt người mà dạ thú. Chưa biết chừng Hoàng Thiên Thành chính là ông chủ bí ẩn phía sau hậu trường của cái nhóm này. Nếu không làm sao có thể nói cho Nguyễn Huyền Châu tự do!

Sau khi nói xong những chuyện này, Cao Văn Cường vốn định đi ngủ, thế mà Yến Trâm lại gửi một tin nhắn khác tới: “Bây giờ tôi có thời gian, anh ra đây một lát đi.”

Cao Văn Cường thấy căng thẳng, Yến Trâm muốn gọi hắn ra ngoài để quyến rũ hắn sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Khủng Bố Sống Lại
  • Phật Tiền Hiến Hoa
Khủng Bố Sống Lại
  • Phật Tiền Hiến Hoa
Chương 368
Ta Có Một Tòa Kinh Khủng Phòng
  • Ngã Hội Tu Không Điều Trứ
Chương 557
Lòng Tra Công Mỗi Ngày Hoảng Hốt
  • Cật Phạn Phạn Phạn
Chương 68

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom