• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Không thể ký hiệu (6 Viewers)

  • Chap-9

Chương 9




07/01/2021



Edit: Nhật Nhật



...



Túng Phồn không biết quan hệ của mẹ mình với mẹ của nam chính tốt đến độ nào, cậu chỉ biết sau khi mẹ thanh toán tiền mua bộ quần áo này cho cậu xong thì bèn đi cùng mẹ nam chính luôn, nói là đi uống café để hai chị em có dịp tâm sự với nhau. Nhiệm vụ đưa Túng Phồn trở về thì được mẹ của nam chính giao luôn cho con trai, mà tới tận lúc ra khỏi gian hàng, Túng Phồn vẫn chưa biết cuối cùng thì vị phu nhân kia tên họ là gì.



Hai vị mẫu thân đại nhân đi rồi, Túng Phồn cũng không thật sự dám để Phí Hành Phong đưa mình về nhà, xem trong nguyên tác, vị nguyên chủ kia không đấu lại Phí Hành Phong mà nói, bát tự của hai người họ tám phần mười là xung khắc với nhau, ai đi đường người nấy, ai về tìm mẹ người đấy vẫn an toàn hơn.



"Ừm, anh Phí, để tôi tự gọi xe về là được rồi, không cần làm phiền anh đưa về đâu." Túng Phồn khách khí nói, trong tay cầm túi giấy đựng bộ quần áo mới mua, cũng không nặng nề gì cho cam. Nếu nói chỗ tốt nhất khi gặp phải Phí Hành Phong hôm nay, thì có lẽ chính là giúp mẹ cậu kết thúc công cuộc lượn phố shopping sớm hơn dự định, tiết kiệm tiền.



Trêи mặt Phí Hành Phong không có biểu cảm gì, hoàn toàn không thể đoán được trong lòng hắn nghĩ thế nào, chỉ nói: "Ở đây không dễ gọi xe, tôi đưa cậu về."



Lời này của Phí Hành Phong không phải là giả. Người có thể tới trung tâm này mua sắm ít nhiều gì cũng có chút giá trị bản thân, hầu hết đều đi xe riêng tới đây, cho nên xung quanh trung tâm thương mại mày không có taxi chờ sẵn, Túng Phồn muốn gọi được xe thì phải đi bộ ra tận phía ngoài đường chính, hơn nữa bây giờ đang là giờ cao điểm buổi tối, cũng không dễ gọi taxi.



Túng Phồn nghĩ một lát, không từ chối thêm nữa: "Vậy làm phiền anh Phí, nhưng tôi cần đi siêu thi trước ."



Phí Hành Phong nghe vậy cũng không lộ ra vẻ mặt mất kiên nhẫn hay sốt ruột: "Dưới tầng có một siêu thị chuyên đồ nhập khẩu, đi chỗ đó được không?"



Túng Phồn gật đầu.



Hai người đi thang cuốn xuống, siêu thị ở ngay tầng dưới, đi thang cuốn là có thể tới thẳng lối vào của siêu thị luôn.



Thang cuốn chạy được một nửa thì không hiểu sao giựt khựng lại một chút, Túng Phồn không bám lên tay vịn nên không đứng vững, cậu "A" một tiếng, ngã về phía trước, may mà Phí Hành Phong túm được cánh tay cậu lôi về, người Túng Phồn cũng bị đụng vào trong ngực đối phương.



"Xin lỗi, xin lỗi." Túng Phồn liên mồm nói. Trong lòng cũng có chút kinh ngạc — Mùi trêи người Phí Hành Phong dễ ngửi thật đấy, nghe quen quen. Đây không phải mà mùi bám trêи cái áo lên lần trước Tống Hưởng mang tới sửa sao? Tuy là rất nhạt nhưng câu chắc chắn không nhận nhầm.



Túng Phồn bình tĩnh lùi về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Phí Hành Phong. Nếu Phí Hành Phong là sếp của Tống Hưởng thật, vậy thế giới này đúng là quá nhỏ.



"Không sao." Vừa nãy là do thang máy gặp sự cố, không liên quan đến Túng Phồn. Hắn hình như ngửi thấy trêи người Túng Phồn có một chút mùi tin tức tố của omega, cũng có một chút múi tin tức tố alpha. Trước đây có nghe nói Túng Phồn sẽ phân hóa thành alpha, cho nên mùi tin tức tố omega kia có lẽ là do không cẩn thận bị dính lên, cũng có thể là omega nào đó cố tình lưu lại.



Lượng người trong siêu thị so với trêи tầng nhiều hơn không ít, sản phẩm bày bán bên trong hầu hết đều là hàng nhập khẩu. Đối với những người thích dùng hàng ngoại nhập mà nói thì đây chính là lựa chọn hàng đầu để tới mua sắm, vả lại giá cả trong đây cũng không phải quá cao.



Túng Phồn đi đến khu vực bày bán nhu yếu phẩm hàng ngày, cậu muốn mua thuốc khử mùi, chai đang dùng ở nhà đã sắp hết rồi, mà siêu thị trong tiểu khu chỉ bán mấy loại mùi dâu tây với mùi đào. Xịt mấy mùi đó thì chả khác gì cái kẹo hoa quả hình người đi trêи đường, cậu không thích.



Phí Hành Phong cũng cùng Túng Phồn đi đến quầy trưng bày thuốc khử mùi. Alpha và omega đều cần dùng loại thuốc xịt này, cho dù hai loại giới tính này chỉ chiếm có một phần ba dân số thì cũng là một thị trường vô cùng béo bở. Cho nên xịt khử mùi cũng có rất nhiều chủng loại, cực kỳ phong phú. Bởi vì đây là loại đồ dùng thiết yếu cho nên được quy định giá niêm yết rất rõ ràng, cho dù là hàng ngoại nhập cũng không mắc hơn quá nhiều. Vả lại yêu cầu về tiêu chuẩn chất lượng cũng nghiêm ngặt hơn, hiệu quả cực tốt, có nhắm mắt chọn bừa cũng không vấn đề gì hết.



Quá nhiều nhãn hiệu cùng đủ các loại mùi vị làm Túng Phồn không biết nên chọn thế nào. Cậu không muốn mất nhiều thời gian ở đây nên hỏi luôn Phí Hành Phong đang ở bên cạnh: "Anh có loại nào có thể giới thiệu không? Tôi nhìn hoa hết cả mắt rồi."



Phí Hành Phong hỏi: "Cậu thích mùi kiểu gì?"



"Nhạt một chút." Túng Phồn không thích trêи người có mùi quá nồng, ngày trước dùng nước hoa nam cậu cũng chỉ dùng loại Eau de Toilette.



Phí Hành Phong chỉ tay vào hai loại ở gần đấy: "Cái này mùi gỗ, không quá nồng; bên kia là loại không mùi."



"Có cả loại không mùi à?" Túng Phồn ngạc nhiên, cậu thích cái này!



"Hiện tại trong nước chưa sản xuất được loại không mùi, nhãn hiệu này là hàng nhập khẩu, rất tiện phối với các loại nước hoa khác."



Alpha và omega luốn bị thu hút bởi mùi hương của nhau, đây là thiên tính. Mặc dù dùng thuốc khử mùi, nhưng vẫn có thể thông qua mùi vị để phán đoán giới tính của đối phương, đây cũng là một cách để thể hiện bản thân, cho nên thuốc khử mùi mới có nhiều loại mùi hương như vậy. Loại không mùi này rất ít xuất hiện trêи thị trường.



Túng Phồn lấy ba chai xịt không mùi ra thanh toán, giá tiền hơi mắc hơn những loại khá một chút, nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận được.



...



Hôm nay Phí Hành Phong lái một chiếc Volvo XC90 màu đen, nhập khẩu nguyên chiếc. Trong bãi đỗ xe hầu hết là các loại siêu xe như là Mercedes-Benz, Ferrari và Lamborghini. Loại xe của Phí Hành Phong so ra vẫn vô cùng giản dị, khiêm tốn. Nhưng Túng Phồn biết tính năng an toàn của loại xe này rất tốt, cực thích hợp với siêu sao như Phí Hành Phong, lỡ mà có bị fan bám theo thì cũng có thể đảm bảo an toàn của bản thân.



Túng Phồn nói địa chỉ tiểu khu mình ở, xong lại nói thêm: "Có lẽ sẽ hơi khó tìm, anh bật định vị đi." Để một người mới xuyên qua như cậu chỉ đường thì quá là hâm.



"Tôi biết khu đó." Phí Hành Phong đạp chân ga, xe lao vút đi.



Túng Phồn nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Tống Hưởng là nhân viên của Phí Hành Phong, không thể có chuyện người này không biết cậu ta ở đâu được.



Đối với Phí Hành Phong, Túng Phồn tránh còn không kịp, đương nhiên cậu sẽ không chủ động bắt chuyện với đối phương. Mà sau này cũng đừng có liên hệ gì là tốt nhất. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trong tiểu thuyết nói Phí Hành Phong khí tràng quá mạnh, luôn làm người khác có cảm giác ngột ngạt, khó chịu, alpha hay omega đều không thích tiếp cận anh ta. Tống Hưởng là beta thì không tính, nhưng Túng Phồn ngồi ngay bên cạnh cũng có thấy khó chịu gì đâu, ngược lại nước hoa ô tô mùi gỗ kết hơn với mùi tuyết nhàn nhạt trêи người Phí Hành Phong còn làm cậu có cảm giác rất tươi mát, dễ chịu.



Phí Hành Phong chủ động gợi chuyện: "Cậu có biết Tống Hưởng đúng không?"



Túng Phồn không nghĩ Phí Hành Phong sẽ chủ động nhắc đến Tống Hưởng, cũng không biết Tống Hưởng có nói với Phí Hành Phong chuyện cậu khen tin tức tố của anh ta không, vì vậy chỉ có thể cẩn thận đáp: "Có quen, anh cũng quen cậu ấy à?"



"Ừm." Phí Hành Phong vẫn nhìn thẳng về phía trước, ánh đèn đường chiếu lên sống mũi cao thẳng của hắn, tạo nên một vệt bóng trêи má, "Tôi thấy cậu làm việc trong tiệm may của nhà cậu ta."



"Như vậy à. "Túng Phồn thoải mái nở một nụ cười, cũng không thấy quá ngạc nhiên, không biết có thể tin tưởng Phí Hành Phong hay không những cậu vẫn nói thêm một câu: "Nhớ giúp tôi giữ bí mật, tôi không muốn người nhà họ Túng tới tìm."



Lúc này Phí Hành Phong mới quay sang nhìn cậu: "Cãi nhau với nhà à?"



Phí Hành Phong chỉ có thể hỏi như vậy, Túng Phồn đoán chuyện cậu phân hóa không thành vẫn chưa truyền ra, thế thì cũng đúng thôi, nhà họ Túng sĩ diện như vậy, loại chuyện đó giấu còn chẳng hết, đời nào lại nói ra bên ngoài.



"Ừm." Túng Phồn cũng không nhiều lời.



Phí Hành Phong cũng không dây dưa mãi chủ đề này, thay vào đó lại nói: "Tôi không ngờ cậu sẽ tới làm việc trong một cửa hàng nhỏ như vậy, lại còn không có dính dáng gì đến chuyên ngành học của mình."



Túng Phồn thản nhiên đáp: "Chỉ có thể nói là may mà trước đây tôi còn có cái sở thích này, không đến nỗi để mình phải chịu đói."



"Tính cách của cậu so với trước đây rộng rãi hơn nhiều, rất hiếm thấy." Phí Hành Phong nói. Hắn và Túng Phồn tiếp xúc không nhiều, nhưng mà bản thân hắn cũng không có ấn tượng tốt với Túng Phồn, tự cao tự đại, lật mặt như lật bánh tráng, nếu không phải mẹ dặn hắn phải đưa Túng Phồn về nhà thì chắc một câu hắn cũng không muốn nói với đối phương chứ đừng có nói là phát hiện ra một khía cạnh khác của Túng Phồn.



Túng Phồn cố nhớ lại tình tiết đã xem trong truyện, trước khi phân hóa nguyên chủ có rất ít tiếp xúc với Phí Hành Phong, vậy cậu có thể thoải mái bịa chuyện: "Tôi và anh gặp nhau được mấy lần chứ, tôi nghĩ anh đối với tôi cũng không hiểu được bao nhiêu, sao có thể biết tính cách của tôi như thế nào? Có lẽ bộ dạng anh nhìn thấy tôi trước đây là do tôi cố ý ngụy trang, hoặc giả tôi của bây giờ cũng chỉ là kết quả của việc ngụy trang chính mình mà thôi."



Dù sao thì nguyên chủ có lẽ sẽ không bao giờ quay về được nữa, cậu không thể chỉ vì sợ bị người khác hoài nghi mà phải đóng giả thành bộ dạng của nguyên chủ. Bản thân cậu thế nào đương nhiên cứ như thế đấy thôi, tính cách thay đổi không thể lấy ra làm bằng chứng chứng minh cái gì hết, chả nhẽ nhà họ Túng có thể bắt thóp cậu được sao?



Ánh mắt Phí Hành Phong hơi lóe lên, không tìm được lý do gì để phản bác lại.



Túng Phồn cười khẽ một tiếng: "Anh không phải người trong giới giải trí sao? Đạo lý nhìn người không thể chỉ nhìn vẻ ngoài lẽ ra phải hiểu hơn người khác chứ. Giống như mọi người hay nói anh là nam thần lạnh lùng, khí thế đè ép người khác, rồi là người sống chớ lại gần các thứ, nhưng mà tôi ngồi ở anh trong xe thì thấy cũng bình thường. Cho nên lời đồn chỉ là lời kẻ điên nói cho người ngu nghe mà thôi, một người dám nói, một người dám tin.



Phí Hành Phong thực sự cảm thấy mình chưa từng quen Túng Phồn, có lẽ đúng như Túng Phồn nói, hắn chưa từng hiểu cậu. Nói đi thì không thể nói lại, hôm nay trò chuyện với Túng Phồn vài câu, hắn cảm thấy rất thoải mái. Không giống bộ dạng của cậu mà hắn gặp lúc trước, lúc ấy hắn vừa nhìn đã thấy hai người không phải cùng một kiểu người, không hợp ý nhau nên đến nửa câu cũng không muốn nói cùng.



Tới nơi, Túng Phồn xách túi đồ của mình đi xuống, xong cậu đứng cạnh xe nói: "Đúng rồi, anh Phí này, trở về anh nhớ dùng thuốc khử mùi đi, trong xe toàn mùi pheromone của anh thôi." Nói xong thì đóng cửa xe lại, quay người đi thẳng lên lầu.



Phí Hành Phong ngẩn người, trong đôi mắt toàn là nghi hoặc — Trước khi ra khỏi nhà hắn đã xịt thuốc khử mùi rồi, đáng lý ra tắm xong xịt một lần là sẽ có hiệu lực cả ngày, Túng Phồn nếu không cố ý dán lên người hắn thì không thể ngửi được mới đúng, sao cậu ta lại nói hắn phải về xịt thêm thuốc khử mùi, đúng là kỳ quái.



Bởi vì mẹ về thăm nên hôm nay Túng Phồn không livestream, cậu là người mới, chưa có nhiều fan nên không cần xin nghỉ, chẳng qua là hôm nay không live để tăng fan được. Là một thanh niên dốc lòng cầu tiến, lẽ ra là nên lo lắng một chút, nhưng cậu lại không thấy gì cả, còn đặc biệt an ủi bản thân lo lắng mệt người, chờ mẹ về bên kia rồi, mỗi ngày cậu live thêm một, hai giờ bù lại là được.



Gần mười một giờ, Túng Phồn nhận được tin nhắn của Trình Tịnh, báo bà đã quay về khách sạn rồi, cậu không cần lo lắng cho bà.



Túng Phồn nói chuyện với mẹ thêm một lúc, nói mai sẽ mang bữa sáng qua cho bà, sau đó cả hai mới đi nghỉ ngơi.



Hôm nay Phí Hành Phong về nhà với ba mẹ, tắm rửa xong thấy có chút đói bụng, hắn nhờ dì giúp việc làm cho mấy món dễ tiêu, chờ ăn xong thì cũng vừa lúc Mạc Y trở về.



Phí Hành Phong thuận miệng hỏi tình hình gần đây của nhà họ Túng, mới biết chuyện phân hóa của Túng Phồn, biến cố đột ngột phát sinh khiên Túng Phồn lựa chọn rời khỏi nhà, tự sống cuộc đời mình, tính cách rộng rãi sáng sủa hơn không ít, nói ra cũng dễ hiểu.



Mạc Y vừa tháo trang sức vừa nói: "Nghe ý dì Trịnh con nói thì lần phân hóa này đã khiến Túng Phồn nhận rõ bộ mặt thật của cái nhà kia rồi, tính tình cũng trưởng thành hơn, tính ra thì cũng không hẳn là chuyện xấu."



Phí Hành Phong nghĩ thầm trong bụng: Túng Phồn chạy đến tận tiệm may nhỏ làm việc, có thể thấy là vì kiếm miếng ăn mà trưởng thành rồi.



Mạc Y khinh thường nói: "Nhà họ Túng cứ nghĩ việc họ trọng A khinh O giấu được kỹ lắm, nào ngờ người trong giới ai mà chả biết hết rồi. Nếu Túng Phồn thân thiết hơn với Trình Tịnh, rửa sạch mấy cái tư tưởng cổ hủ thối nát mà cái nhà kia nhồi nhét cho thằng bé, nói không chừng sẽ còn tốt hơn nhiều."



Phí Hành Phong không nói bản thân đã thay đổi cách nhìn đối với Túng Phồn, dưới cái nhìn của hắn thì giờ nói cái này vẫn còn sớm, rốt cuộc là có thể thay đổi tư duy hay là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời thì vẫn phải quan sát thêm nữa. Nhưng mà nghĩ lại, mùi tin tức tố hỗn hợp giữa A và O của Túng Phồn cũng rất dễ ngửi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom