• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot KHI EM MỈM CƯỜI (6 Viewers)

  • Chương 181: Trở lại đỉnh núi – Phiên ngoại 26

Edit: Tiểu Vũ



Sau trận đại chiến Viễn Thông Trung – Hàn, mọi người đều chìm trong niềm vui chiến thắng không cách nào kìm chế, quần chúng nhân dân vui vẻ cười đùa nói rằng cây nước nóng lạnh của ZGDX quả nhiên không phải vật phàm, smiling ngồi ôm nó có 50 phút thôi mà đã có thể lội ngược dòng 3:2 trước OP rồi—–



Twisted Fate.



Taliyah.



Lulu.



3 ván lấy 3 vị tướng có khả năng chi viện cực nhanh, đến ván thứ 5, đối phương dùng hết toàn bộ lượt BAN của mình nhắm vào đường giữa, Twisted Fate, Taliyah, LeBlanc—- Ngay cả bình luận viên cũng phải nhao nhao cảm thán, BAN&PICK của OP trước giờ chưa từng xảy ra chuyện như vậy, cả ba lượt BAN đều giành cho vị trí đường giữa, đây là một sự tôn trọng rất lớn mà một đội có Kim Vũ Quang trong đội hình có thể dành cho đường giữa của đội đối thủ!



Kết thúc trận đấu là đến phần phỏng vấn sau trận.



MC tóc vàng mắt xanh chân dài, hai chân bắt chéo ngồi trên ghế cao phải nói là nuột vô cùng, khi bình luận trên các kênh live stream lớn đang phát cuồng với cặp chân dài của chị gái MC, Đồng Dao với MVP hai ván đấu bước lên sân khấu, trước tiên đưa micro trong tay cho phiên dịch viên, còn mình thì vịn tay kiễng chân bò lên ghế, sau đó xoay người lại, ngồi vững vàng, hai chân lơ lửng lắc lư giữa khoảng không, sau đó nhận lấy micro, vẻ mặt nghiêm túc nhìn vào máy quay—-



Ngay lập tức, các bình luận như [chân dài vl] [nuột vl] trong chớp mắt bị các thể loại như [… … … … …] [233333333] [“cười khóc”] [lùn thật sự] [cô ấy có nổi mét 4 không vậy] [rốt cuộc đội viễn thông tìm ở đâu ra một học sinh tiểu học đi thi đấu chuyên nghiệp thế này]… chiếm đóng.



Ngay cả ở nơi cách đó không xa, Tiểu Bàn chưa kịp rời khỏi vị trí thi đấu cũng không nhịn được mà rướn cổ, nhìn về chỗ phỏng vấn, thở dài nói: “Thật ra em vẫn luôn không rõ lắm phụ nữ rốt cuộc là như thế nào, nhưng ít ra bây giờ em cũng cảm thấy bên chỗ phỏng vấn trái với phải căn bản là hai loài sinh vật khác nhau.”



Lục Tư Thành nghe vậy cũng ngẩng đầu lên nhìn theo, nhìn đôi chân dài mang giày cao gót của MC người ta vững vàng chạm đất, còn Đồng Dao ở bên cạnh chân ngắn một mẩu đi giày thể thao lắc lư giữa khoảng không, anh im lặng một chút, rồi nói một câu sâu xa: “Chân này, đúng là ngắn thật.”



Mọi người: “…”



Lục Tư Thành: “Đừng nói cho cô ấy biết.”



Mọi người: “…”



Lục Tư Thành: “Sắp tới còn phải đấu với TAT đấy, việc duy trì hòa bình nội bộ là rất quan trọng.”



Mọi người: “…”



Lúc này, phỏng vấn bắt đầu, MC trước tiên là chúc mừng đội ZGDX đã đánh bại OP giành được chiến thắng của trận đấu lần này, sau khi Đồng Dao nói cảm ơn thì cô ấy lập tức hỏi thẳng Đồng Dao: [Trải qua trận chiến lần này, bạn có nghĩ rằng mình đã bước lên được ngai vàng đường giữa số một thế giới không?]



Câu hỏi đơn giản này, Đồng Dao cũng không cần tới phiên dịch, nghe xong thì cầm luôn micro lên, trả lời: “Tôi không hề đánh bại được tuyển thủ Kim Vũ Quang, anh ấy là một tuyển thủ hoàn hảo không thể bị đánh bại, vì thế tôi chỉ đang lựa chọn né tránh đối thủ mà mình không cách nào giải quyết được mà thôi… Giống như những gì mà các bạn nhìn thấy ở 2 ván sau cùng, cho dù không còn Twisted Fate cũng không sao, chỉ cần là tướng có khả năng tiếp viện mạnh thì đều có thể dùng được.”



MC: [Wow, xem tiếng Anh của cô ấy này.]



MC: [Tiếng Anh của người Trung Quốc đều tốt như vậy cả sao?]



MC: [Ý của bạn là các bạn đã chỉ cho cả thế giới biết cách làm thế nào để đấu với OP?]



Đồng Dao cầm micro bật cười: “Tôi tin rằng bọn họ sẽ nghiên cứu ra cách đối phó với kiểu chơi này nhanh thôi, dù sao thì đó cũng là tuyển thủ Kim Vũ Quang mà… Điều tiếc nuối là rốt cuộc tôi cũng không thể solo kill được anh ấy, ngược lại còn bị anh ấy solo kill một lần.”



Câu trả lời này của Đồng Dao nghiễm nhiên là đang khen ngợi Kim Vũ Quang, mặc dù là người chiến thắng nhưng cô vẫn dành đủ sự tôn trọng cho đối thủ mạnh, hơn nữa có khen cũng không khen bừa, khán giả theo dõi phỏng vấn không thể không cảm thán: tiểu tỷ tỷ này tuy lùn nhưng thật biết cách ăn nói.



MC nhìn lướt qua tấm thẻ chứa câu hỏi phỏng vấn: [Tôi nghe nói trên các trang mạng xã hội đã lan truyền một số tin đồn, nói bạn mới là lá bài cuối cùng của LPL, là người sử dụng chân chính của vị tướng Twisted Fate, chứ không phải là tuyển thủ Luật, điều này là thật sao?]



Đồng Dao: “Chúng tôi đều chơi được Twisted Fate, nếu như nói đến lá bài cuối cùng của ZGDX thì đó chính là đang ám chỉ đến cả tôi và tuyển thủ Luật—– Dù sao thì trong mỗi một bộ bài đều có joker đỏ và đen mà, hai người, đâu có sao đâu.”



MC: [Sắp tới đây ZGDX sẽ nghênh chiến đương kim vô địch TAT, bạn có gì muốn nói với đồng đội hoặc đối thủ không?]



Đồng Dao cầm micro nghĩ nghĩ.



Sau đó trong tình huống mọi người không hề ngờ tới, cô bất ngờ mở lời: “Thật ra có rất nhiều người không biết, lúc mới bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, tôi không như những gì mọi người tưởng tượng đâu, không hề ừm… kiên cường? Đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên đấu tập với TAT, sau trận đấu tập đó, bởi vì đường giữa của TAT căn giờ quá chuẩn nên tôi đã phải nhận một thất bại cay đắng, tôi thậm chỉ còn lén khóc nhè rồi đi mua say—–“



MC chớp chớp mắt, trợn tròn lên nhìn cô: [Hả?]



Mọi người có mặt tại hiện trường lập tức xôn xao.



Đúng lúc này đạo diễn ghi hình cũng rất biết cách pha trò, ngay lập tức chuyển hướng máy quay trong tay, trên màn hình chính giữa đột nhiên chuyển từ khuôn mặt hai người chỗ phỏng vấn sang khu vực chỗ ngồi khán giả, nhắm thẳng vào một chỗ trong đó, chỗ của một khán giả đội mũ lưỡi trai—– Mới đầu anh ta dựa người vào ghế giương cằm mặt không cảm xúc nhìn lên màn hình lớn, thấy mặt của mình xuất hiện, anh ta hơi sững người, sau đó cúi đầu xuống, kéo kéo mũ của mình, để bóng của mũ che đi nửa khuôn mặt.



—– Chính là đường giữa Lý Mẫn Thái của TAT.



Khán giả có mặt tại hiện trường lại náo động lần nữa, có người còn bắt đầu liều mạng ho khan thật to…



MC cười lớn: [Ôi trời ơi, xem ra hôm nay đạo diễn ghi hình không muốn để tuyển thủ THEI của TAT bình yên vô sự rời khỏi đây, tôi thấy rõ ràng có rất nhiều chàng trai lộ ra vẻ mặt chuẩn bị đánh người… Cứ như đang nói: Hey, sao anh có thể bắt nạt cô gái duy nhất trong giải đấu của chúng tôi vây?!]



Đồng Dao thấy thế nhưng vẫn rất bình tĩnh, cô cười cười, nói: “Rất bình thường rất bình thường, không có gì hết, tôi chỉ là bị đánh bại nên không cam tâm mà thôi—- Không thể nói vì tôi là nữ nên nhường tôi được, đúng không? Tôi ngồi ở đây, một phần nguyên nhân rất lớn là hy vọng mọi người hiểu rằng: đối với thể thao điện tử mà nói, nữ giới chúng tôi thật ra chưa chắc đã thua kém nam giới…”



MC gật đầu liên tục, vỗ tay ủng hộ đầu tiên, Đồng Dao tiếp tục nói: “Chúng tôi không muốn bị kì thị, cũng không cần được chăm sóc đặc biệt—- Cứ xem chúng tôi là một người chơi hoặc một tuyển thủ bình thường, không chửi rủa cũng không nhường nhịn, điều này không khó mà đúng không?…”



MC: [Lúc tôi vẫn còn chơi game thì quả thật là thường xuyên bị hỏi: hỗ trợ là nữ đúng không khi bị giết.



… Má nhà nó, bà đây là nữ đó, rồi sao?]



Đồng Dao cười lớn: “Đúng đúng đúng chính là như vậy! Mà vì vừa nãy có nhắc đến tuyển thủ Lý Mẫn Thái, tôi chỉ muốn nói, trận chiến sắp tới với TAT dù là với đội tôi hay cá nhân tôi mà nói đều có ý nghĩa hết sức quan trọng…”



MC chợt hiểu ra: [chessman lúc trước cũng là người của TAT.]



Đồng Dao vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười mà gật đầu: “Phải, phải! Đội trưởng của chúng tôi cũng sẽ phải đối đầu với đội cũ… Chúng tôi sẽ dốc toàn lực—- Một điều chắc chắn là đến lúc đó tôi nhất định sẽ không lựa chọn né tránh, đánh bại tuyển thủ đường giữa Lý Mẫn Thái của TAT có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với tôi…”



(Hậu trường, các thành viên vừa xem trực tiếp vừa đợi Đồng Dao nghe vậy thì im lặng, Lão Miêu thò tay sang sờ tóc của Lục Tư Thành, bị hất tay ngay tắp lự: “Làm gì vậy?”



“Em thử tìm xem có sợi màu xanh không…” Lão Miêu ẩn ý nói.)



Đồng Dao nắm chặt micro trong tay, cười nói: “Nói thế mới nhận ra, đánh bại TAT dường như đã trở thành chuyện bắt buộc của chúng tôi rồi… dù là từ góc độ nào đi nữa.”



MC: [Chúc các bạn may mắn.]



Đồng Dao hơi khom lưng, cúi đầu, mỉm cười: “Cảm ơn, cảm ơn mọi người.”



Đến đây, phần phỏng vấn kết thúc.



Khi Đồng Dao nhảy từ trên ghế phỏng vấn xuống, cô không hề biết mình lại thu về thêm một loạt fan trên phạm vi toàn thế giới—- Đặc điểm thắng tung hô thua bôi nhọ của thể thao điện tử không phân biệt quốc gia, đợi đến khi Đồng Dao đưa micro cho nhân viên rồi đi về phía phòng nghỉ tuyển thủ, thế giới bên ngoài đã tung hô cô thành học bá siêu cấp, tiếng Anh lưu loát, dịu dàng đáng yêu, quan trọng nhất là dù cô rất mạnh nhưng lại biết khiêm tốn.



Người chơi trong nước nở mày nở mặt: Nhìn đi, nhìn đi, thấy tuyển thủ của chúng tôi đỉnh như thế nào chưa! Tiếng Anh phải gọi là 66666!



Người chơi nữ trên toàn thế giới cũng nở mày nở mặt: Thấy không thấy không, chính miệng tuyển thủ chuyên nghiệp vào được bán kết chung kết thế giới nói—- Trai gái gì cũng như nhau!



Mà lúc này.



Đồng Dao đang bước nhanh ra phía sau, hoàn toàn không bận tâm xem phần phỏng vấn vừa rồi của mình rốt cuộc có ổn hay không kiếm thêm anti hay là thu thêm fan, cô chỉ muốn tìm cái gương để soi mặt của mình—- Vừa rồi đèn trên sấn khấu sáng đến nỗi mắt cô mù luôn rồi, cô vừa đấu xong một trận dài năm mươi mấy phút, không biết bây giờ mặt có bóng loáng dầu hay không nữa, đm!



Đồng Dao vội vàng đẩy cửa phòng nghỉ tuyển thủ, còn chưa đứng vững thì đã bị ai đó bế lên, ôm đặt xuống cái ghế cao chân bên cạnh cửa—– Đồng Dao không hiểu mô tê gì, chỉ nghĩ ơ thế hôm nay định không cho chân cô chạm đất à? Ngẩng đầu còn chưa kịp nói gì, đập vào mắt là cặp mắt màu nâu đậm cực kỳ nghiêm túc.



“…” Đồng Dao ngẩn ra, nhìn vẻ mặt này của đội trưởng nhà cô, trong lòng chợt thấp thỏm, “Chuyện gì thế?”



“Em đi trả lời phỏng vấn, từ đầu đến cuối chỉ có 10 phút,” Lục Tư Thành véo mũi của cô, giọng trầm thấp, “cũng mắt qua mày lại với A Thái cho được, anh mới là người phải hỏi, rốt cuộc là em có chuyện gì thế?”



“Em làm gì mà mắt qua mày lại với anh ta, anh nói là thâm cừu đại hận thì còn chấp nhận được, đạo diễn ghi hình quay anh ta chứ đâu phải quay em đâu, em còn chả thèm nhìn anh ta nữa… Ơ, sao em phải giải thích với anh chứ!” Đồng Dao gạt tay anh ra, “Còn tưởng xảy ra chuyện gì ghê lắm cơ, lại ăn giấm lung tung, tránh ra…”



Vừa nói vừa đẩy cánh cửa trước mặt ra, nhảy từ trên ghế xuống, đi đến chỗ ba lô của mình mò tìm hộp phấn trang điểm sau đó đi khắp phòng tìm gương—–



Lục Tư Thành ôm cánh tay theo sau mông cô y như cái đuôi.



Lục Tư Thành: “Hai người bọn em một người trên sân khấu khen một người dưới sân khấu cười, đúng là rất lãng mạn đấy.”



Đồng Dao: “Anh ta đâu có cười, anh nói liên thiên gì đấy.”



Lục Tư Thành: “Chiếu tướng. Em còn nói em không nhìn cậu ta.”



Đồng Dao: “…”



Lục Tư Thành: “Lão Miêu còn mò tóc anh tìm xem có màu xanh không đấy.”



Đồng Dao quay đầu lại trừng mắt nhìn Lão Miêu, Lão Miêu huýt sáo trốn vào sau lưng Lão K.



Đồng Dao: “Bọn anh bớt trẻ trâu đi được không, anh cũng vậy—- Phần phỏng vấn này, em mẹ nó còn có thể nói thế nào được nữa: Cái tên Lý Mẫn Thái đó đánh bà đây phát khóc gây ra bóng ma tâm lí, thù này không báo giảm thọ 10 năm, may mà giờ bà đây đã là đại ma vương có thể ép chết được Kim Vũ Quang, tên ngốc thối tha lo mà rửa sạch cổ chờ bà đây đến lấy cái đầu chó của ngươi?”



Lục Tư Thành ở sau lưng Đồng Dao, nhìn cô cong mông vừa dặm phấn trang điểm vừa nói tục, kìm không nổi mà bật cười, vỗ vỗ eo cô: “Sao mà em lại thô lỗ thế này?”



Đồng Dao lườm anh qua gương: “Sao mà anh lại thích ăn giấm thế?”



Lục Tư Thành: “Biểu hiện của việc yêu em, đến khi nào thì em mới chịu ăn giấm của anh?”



Đồng Dao đứng thẳng người: “Đến chỗ nào ăn?”



Lục Tư Thành nhướng mày: “Em nghĩ anh không có fan girl?”



Đồng Dao đóng hộp phấn lại, xoay người nhét vào tay anh: “Anh dám.”







ZGDX đại chiến OP, thực lực chứng minh cho câu nói trên thế giới chỉ có một đội Viễn Thông duy nhất.



Ngày 16 tháng 10, diễn ra trận đầu tiên của vòng bán kết chung kết thế giới.



YQCB nghênh chiến G4 của châu Âu, trải qua 5 tiếng đồng hồ cực khổ chiến đấu, cuối cùng thất bại với tỉ số 2:3, đau đớn đánh mất cơ hội vào chung kết, trên con đường đến với chức vô địch đi được nửa đường đã ngã ngựa.



Lúc này, chưa tới mười tiếng đồng hồ kể từ lúc một bài Tieba thể thao điện tử có tên [Đây là năm LPL có hy vọng vô địch nhất] được đăng lên, truyền thông trong nước và quần chúng ăn dưa một lần nữa trải qua sự thống khổ của việc tâm tình lúc lên lúc xuống, hết cách, chỉ còn biết tròn mắt trông mong vào đại diện duy nhất còn lại: ZGDX.



Ngày 17 tháng 10, ZGDX nghênh chiến đương kim quán quân S5 TAT, trước khi trận đấu bắt đầu, với nỗi sợ hãi khủng hoảng do nhiều năm bị khu vực LCK điên cuồng chi phối, dù ngoài mặt mọi người không nói, nhưng thực tế trong lòng đều cho rằng, trận bán kết tranh suất vào chơi chung kết này, thực lực giữa ZGDX và TAT, ít ra cũng là 2 – 8.



ZGDX là 2.



—- Một mình Kim Vũ Quang ăn thịt dẫn theo bốn người ăn cỏ, ZGDX suýt nữa đã 3:0 bị loại… Còn TAT kia thì đường nào cũng là động vật ăn thịt, trừ AD Lục Tư Thành ở đường dưới tương đối chiếm thế thượng phong, các đường khác của ZGDX đều không có cửa đấu với TAT, thế thì đánh thế nào?



—– Vậy nếu như BAN luôn Lục Tư Thành đi thì sao?



—– Không biết nữa… có lẽ sẽ là 10 – 0?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom