• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Kết hôn nhanh chóng - ông xã yêu hết lòng (2 Viewers)

  • Chap (119).txt

Sao Lâm Triệt có thể chịu được, ở nơi đó mặt đỏ lên, chắc chắn cảm thấy thứ cứng rắn mình chạm trong tay, đang càng ngày càng bành trướng, lấy tốc độ làm người kinh ngạc, từ nhỏ sang lớn làm người kinh ngạc, thật là......
Lâm triệt giật mình nhìn người đàn ông trước mắt: "Anh anh anh...... Hiện tại...... Hiện tại nên làm cái gì bây giờ......"
Cố Tĩnh Trạch nghiến răng nghiến lợi nhìn cô gái trước mắt, còn dám hỏi anh làm sao bây giờ......
"Sao anh biết!". Cố Tĩnh Trạch đè thấp giọng nói.
Lâm Triệt quả thực muốn khóc: "Anh không biết, em cũng không biết, cái đó của anh, không phải của em".
Cố Tĩnh Trạch đang cúi đầu nhìn em, cô vội nghiêng mặt đi, làm bộ không thấy được biểu tình khát cầu của anh.
Cố Tĩnh Trạch gợi khóe môi lên, chậm rãi kề sát lỗ tai cô, nhìn vành tai tinh xảo, nhịn không được dán ở nơi đó, nhẹ nhàng mà hôn một chút.
Lâm Triệt cả người run lên, cảm thấy điện lưu theo môi anh, không ngừng kích động trong thân thể.
m thanh Cố Tĩnh Trạch quá gần, giống như là từ thân thể anh truyền r.
"Tuy rằng là đồ của anh, nhưng mà, hiện tại nó không nghe anh nói, lại càng ngày càng nghe em nói, em nói làm sao bây giờ?".
"......"
Lâm Triệt nuốt nước miếng, cảm thấy hô hấp của mình hoàn toàn bị bao phủ ở dưới ánh mắt anh, ngay cả thở dốc cũng không dám.
"Nhưng mà, nhưng mà......"
"Giúp anh sờ sờ nó, xem như an ủi an ủi, được không?".
"Chỉ là......"
"Bằng không anh làm sao bây giờ!". Cố Tĩnh Trạch bắt lấy cô, trực tiếp ấn tay cô vào
Lâm Triệt chỉ có thể cách khăn tắm, cọ xát, bắt lấy, nắm, cảm thấy người đàn ông trước mặt, thân thể căng chặt từng đợt, cô cảm thấy mình thẹn thùng muốn chết mất.
Có thể nói cho cô, hiện tại rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Tuy rằng chỉ chạm một chút, nhưng mà, với Cố Tĩnh Trạch mà nói, này giống như thiên đại tra tấn.
Anh vô pháp ức chế tâm lý bành trướng, lực khống chế mà anh luôn lấy làm tự hào, đã muốn hoàn toàn sụp đổ.
Không được, hoàn toàn không được.
Anh chỉ muốn càng nhiều, hận không thể đè cô gái trước mắt ở chỗ này ăn sạch sẽ.

Nhưng mà, anh lại không thể......
Cho dù lúc mình muốn sắp hoàn toàn hỏng mất, anh mới nhẫn tâm một cái, nhắm mắt lại, đứng dậy nhảy xuống giường.
Lâm Triệt hoảng sợ, cho rằng mình làm sai cái gì.
"Có phải làm đau? Em...... Em không có làm gì cả".
Lâm Triệt che gương mặt mình lại, nhìn Cố Tĩnh Trạch vài bước đi vào trong phòng tắm.
Lại nghĩ tới đến tay mình gián tiếp đụng vào vị trí đó của anh, nhanh phi một chút, buông lỏng tay ra, nhìn tay mình, cảm thấy không thể nhìn thẳng.
Cố Tĩnh Trạch đáng chết này, rốt cuộc đang làm những gì......
Cố Tĩnh Trạch vào phòng tắm, nhanh mở nước lạnh ra, cả người đi vào thế giới lạnh băng, lại không cảm thấy tốt một chút nào.
Nghe được cô gái bên ngoài kinh hô, anh càng mắng.
Đúng vậy, chính là cái gì cũng không thể làm, cho nên mới càng không tốt!
Lại ở trong phòng tắm hồi lâu, anh mới đi ra ngoài.
Nhìn thấy Lâm Triệt vội đứng lên, mới trừng mắt nhìn cô một cái, nói: "Thôi, cái gì cũng đừng cử động, ngủ. "
Loại chuyện mất mặt này, nếu cho bên ngoài người biết, chỉ sợ sẽ chê cười chết anh.
Nhưng mà thật đáng buồn chính là, chuyện như vậy, còn cố tình phát sinh ở trên người anh.
Lâm Triệt Thấy Cổ Tĩnh Trạch giống như thật sự tốt hơn rất nhiều, tuy rằng cả người ướt nhẹp, nhưng mà dục vọng hình như đã biến mất không ít.
Trong lòng nghĩ không thích hợp, tiến vào phòng tắm nửa giờ thì tốt hơn rồi?
Nhưng mà, không ăn qua thịt heo, cũng đã gặp heo chạy, cô một lát liền bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.
Cố Tĩnh Trạch, không phải là chạy đến phòng tắm, tự mình ấy mình.......
Tự mình giải quyết chứ?
Phụt một chút, Lâm Triệt thiếu chút nữa muốn cười ra.
Cảm thấy bên cạnh, mặt Cố Tĩnh Trạch đang âm trầm, dày nặng giống như là đá cẩm thạch.
Lâm Triệt vội nghẹn trở về, ngồi ở chỗ kia, đắp chăn, quay đầu đi.

Cố Tĩnh Trạch cũng trừng mắt nhìn cô một cái, nằm xuống, thân thể vẫn có chút không thoải mái, mà người bên cạnh, hơi thở còn mãnh liệt như vậy.
Càng làm cho anh buồn bực chính là, thân thể rõ ràng đã giải quyết xong, sao lại đang ngo ngoe rục rịch?
Thở dài, Cố Tĩnh Trạch trở mình.

Lâm Triệt bị đè nén, nghĩ đến suy nghĩ lúc trước, có lẽ Cố Tĩnh Trạch có chướng ngại với phụ nữ, cho nên hai người mới có thể tường an không có việc gì lâu như vậy, hiện tại nghĩ đến, kỳ thật cũng không phải sao.
Vừa mới thấy anh...... Vẫn rất khỏe mạnh.
Nhưng mà, vì sao còn áp lực như vậy?
Có lẽ chỉ là bởi vì, anh đã từng hứa hẹn, biết không có thể tùy tiện động cô, cho nên mới khắc chế mình như vậy.
Lâm Triệt nghĩ, có lẽ đàn ông không giống phụ nữ, có thể khống chế tốt thân thể của mình, cô nhìn thấy soái ca lâu như vậy không có việc gì, còn sẽ xuân tâm manh động một chút, nhưng còn đàn ông nhân tuyệt đối biểu hiện ở trên sinh lý.
Xem ra, Cố Tĩnh Trạch kỳ thật cũng rất khổ sở ......
Nghĩ đến đây, Lâm Triệt không khỏi cười cười, nghiêng đầu nghe thấy Cố Tĩnh Trạch không còn động tĩnh, nàng nói: "Cái kia, Cố Tĩnh Trạch, anh ngủ rồi?".
"Ừ". Cố Tĩnh Trạch rầu rĩ nói.
Lâm Triệt vô ngữ nói: "Ngủ rồi còn có thể nói".
"Mộng du không được sao?".
Xem ra vẫn còn hờn dỗi.
Lâm Triệt không biết, một người đàn ông dục cầu bất mãn, rốt cuộc có bao nhiêu đáng sợ, cô mỉm cười, nói: "Có phải không rất khó chịu".
Còn dám hỏi?
"Em, nói, sao?".
Hình như Lâm Triệt nghe thấy âm thanh Cố Tĩnh Trạch cắn răng.
Lâm Triệt chỉ có thể vội nói: "Thật xin lỗi ...... Bằng không, lần sau chúng ta vẫn tách ra ngủ thì hơn".
"...... Không cần". Cố Tĩnh Trạch nói.
Lâm Triệt mỉm cười, trầm mặc một chút, mới bảo: "Cảm ơn anh......"

Cảm ơn anh, khó chịu như vậy, nhẫn nại như vậy.
Tuy rằng lúc trước đã hứa, nhưng mà, một người thực hiện hứa hẹn, là một chuyện rất có đạo đức.
Cố Tĩnh Trạch buồn trong chốc lát.
"Nói nữa, anh có thể đổi ý!".
Lâm Triệt vội ngậm miệng, ôm chăn, đưa lưng về phía anh, trong lúc nhất thời cảm thấy rất có cảm giác an toàn.
Chỉ là, cô bỗng nhiên mạc danh nghĩ đến, có lẽ, vận khí cả đời này của cô, đã tiêu hết ở trên người anh.
Có thể gặp được anh, có lẽ là vận khí cô tốt.
Nếu về sau, thật sự ly hôn, như vậy, cô có khả năng, sẽ không gặp được người đàn ông ưu tú như anh.
Rốt cuộc, trên thế giới, có mấy Cố Tĩnh Trạch chứ?
Ngày hôm sau
Lâm Triệt tỉnh lại, cùng Cố Tĩnh Trạch đi ra ngoài.
"Em muốn đi làm".
"Được, anh đưa em đi". Cố Tĩnh Trạch nói, vừa đến cửa, liền lại liếc mắt một thấy Mạc Huệ Linh đối diện chạy đến.
"Tĩnh Trạch, anh muốn đi đâu, thật khéo, em đang muốn đến công ty, anh cùng đi với em".
Mặt Lâm Triệt trầm xuống.
Cố Tĩnh Trạch cũng không khỏi nhăn mi lại, nhất thời đã quên, cô đã dọn tới bên cạnh, rất gần, đi vài bước liền tới đây.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom