Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 159
Đám người kia bị Long U đuổi đi, giết một người là đủ rồi, trước giờ hắn chưa từng làm hại đến con người lần này giết kẻ mạnh nhất để thị uy, hắn không thích chém giết. Hơn nữa giết người ở đây sẽ khiến thánh địa nhuốm thứ máu bẩn thỉu kia, hắn không thích mùi máu, A Dư chắc chắn cũng vậy.
- Bảo bối.
Long U hất mấy sợi tóc chạm vào mắt của người nằm trên giường, sắc mặt Lạc Dư trắng bệch. Vết thương sau lưng tuy đã được băng bó lại nhưng trong người cậu tồn tại ba nguồn năng lượng, nhân, yêu, thần. Vết thương vừa muốn khép lại thì lập tức chảy máu không ngừng.
Nhị trưởng lão kia đạt đến bán thần, trong cơ thể đã sinh ra một lượng thần lực nhất định. Ba loại năng lượng khác nhau đang khá hoại cơ thể Lạc Dư, Long U siết chặt nắm đấm, hắn vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt.
Đúng lúc này trên bầu trời, từ sâu trong đám mây hiện ra một con mắt. Đôi mắt đen nhánh vô cảm xuyên qua tầng tầng nước trong hồ nhìn thẳng Long U.
- Ngươi đã suýt thì độ ki*p phi thăng hai lần rồi. Trong vòng ba tháng nếu ngươi không đột phá thì ngươi sẽ mãi mãi bị vây khốn ở thế giới này, không thoát ra được.
Lời nói vừa dứt thiên nhãn liền vội vàng lặn mất tăm, mây đen tụ lại ở chỗ lão cũng tản đi để lộ bầu trời xanh ngắt. Âm thanh lá rơi xuống mặt nước truyền đến bên tai, Long U cười. Hắn rốt cuộc thì cũng nghĩ ra cách rồi.
- Bảo bối, đợi ta đột phá thành thần, ta sẽ thanh lọc dòng máu và vết thương do bán thần gây ra cho em. Em đợi ta.
Long U đứng trước giường, những ngón tay không ngừng biến ảo kết một ấn kí hạ một trận pháp lên chiếc giường hàn ngọc.
Ầm ầm
Linh khí khắp nơi tụ lại thi nhau quấn lấy Lạc Dư giống như làn nước mát lạnh nhè nhẹ lướt qua vết thương của cậu.
Hai hàng lông mày nhíu chặt nhất thời buông lỏng, Long U xoa xoa đầu cậu một cái rồi quay người đi tìm chỗ tu luyện.
Cổ tộc.
- Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi. Nếu thắng, nguyên đan bán thần thuộc về các ngươi. Nếu thua, tất cả các ngươi đều chết.
- ...
Thiên đạo nhìn sắc mặt từng người biến ảo, Thập Thất ngồi một bên không dám nói chuyện. Ả biết phải nói gì đây, đám nam nhân này bị nguyên đan của bán thần che mờ mắt từ lâu đã mặc kệ ả rồi.
- Thất Thất, nàng về trước đi. Bọn ta bàn chính sự xong sẽ đến tìm nàng.
Thập Thất nghĩ đến người có đôi mắt đỏ lúc nhìn thấy ở thánh địa sắc mặt trầm xuống, cô ta còn tưởng mình là người đẹp nhất rồi không ngờ lại còn có người hơn mình nhiều đến như vậy.
Chỉ với đôi mắt giống như hồng lưu bảo thạch ướt át nhu hòa đó mà đám nam nhân của cô ta có đến hơn một nửa lưu luyến không quên. Cô ta trước giờ đều dùng gương mặt cùng thân thể này câu dẫn họ, lũ đàn ông này yêu ả, nhưng yêu đó chỉ là yêu thân thể ả thôi, còn tình cảm...
Thật không ngờ mới gặp một lần con rắn mắt đỏ kia đã hớp hồn nam nhân của ả, thật đáng chết.
Nắm tay Thập Thất siết chặt, móng tay ghim sâu vào da thịt khiến nó rơm rớm máu. Cô ta cúi đầu nhu thuận gật đầu đứng lên trở về biệt viện của mình.
Đôi mắt yêu mị khẽ chớp động, Thập Thất câu môi cười ý vị không rõ, cũng không ai biết rốt cuộc cô ta đang nghĩ gì.
Thời hạn ba tháng rất nhanh đã tới.
Trên bầu trời thánh địa một lần nữa bị mây đen bao phủ. Từng tia chớp xẹt ngang qua khí tức khủng bố khiến cả hành tinh đều chậm lại, sinh vật, yêu thú phát giác ra nguy hiểm đang đến gần vội vã tìm chỗ trốn.
Lạc Dư cách Long U rất gần, cậu cảm nhận được nước trong hồ bắt đầu trở nên cuồng loạn. Trái tim đập mạnh, Lạc Dư vừa mở mắt, đôi đồng tử màu đỏ lập tức chạm vào đôi mắt xanh nhạt gần như trong suốt của Long U.
- Bảo bối, em nghỉ ngơi đi. Ta đi đánh với thiên lôi một trận, ở ngay bên trên mặt hồ thôi, em ở dưới này cũng có thể nhìn thấy ta. Vì vậy, đừng tùy tiện chạy lên trên đó biết chưa, nguy hiểm lắm.
Lạc Dư ngơ ngác gật gật đầu, cậu thấp giọng nói:
- Lần này nhất định phải dùng hết sức biết chưa? Nếu ngươi bị thương ta lại chạy lên đó.
Dù gì cậu cũng không nỡ nhìn người mình yêu bị thương, nguy hiểm thế nào cậu cũng không quản đâu.
Long U bất đắc dĩ cười cười, tính tình ngang bướng này của bảo bối vẫn không chịu sửa gì hết.
- Biết chưa?
Đôi mắt đỏ rực chớp chớp, tim Long U muốn nhũn ra.
- Biết rồi, lần này độ ki*p chỉ cần không có ai phá đám chắc chắn sẽ thành công. Đừng lo.
Cổ tộc.
Tộc trưởng cổ tộc nhìn mây đen dăng kín trời tạo thành một vòng lốc xoáy phía xa xa mơ hồ còn nhìn thấy con rồng màu tím đang lập lóe chợt sáng chợt tối đang chuẩn bị hạ xuống.
- Thời cơ đến rồi. Xuất phát.
Vì ngày hôm nay, vì nguyên đan bán thần, cổ tộc bọn họ đã xuất lĩnh gần như toàn bộ cao thủ trấn tộc, không giết được giao long thề không trở về. Trận chiến ngày hôm nay, một là Long U chết, hai là cổ tộc diệt.
Cả hai thứ này định sẵn không thể cùng tồn tại.
- Bảo bối.
Long U hất mấy sợi tóc chạm vào mắt của người nằm trên giường, sắc mặt Lạc Dư trắng bệch. Vết thương sau lưng tuy đã được băng bó lại nhưng trong người cậu tồn tại ba nguồn năng lượng, nhân, yêu, thần. Vết thương vừa muốn khép lại thì lập tức chảy máu không ngừng.
Nhị trưởng lão kia đạt đến bán thần, trong cơ thể đã sinh ra một lượng thần lực nhất định. Ba loại năng lượng khác nhau đang khá hoại cơ thể Lạc Dư, Long U siết chặt nắm đấm, hắn vẫn chưa nghĩ ra cách nào tốt.
Đúng lúc này trên bầu trời, từ sâu trong đám mây hiện ra một con mắt. Đôi mắt đen nhánh vô cảm xuyên qua tầng tầng nước trong hồ nhìn thẳng Long U.
- Ngươi đã suýt thì độ ki*p phi thăng hai lần rồi. Trong vòng ba tháng nếu ngươi không đột phá thì ngươi sẽ mãi mãi bị vây khốn ở thế giới này, không thoát ra được.
Lời nói vừa dứt thiên nhãn liền vội vàng lặn mất tăm, mây đen tụ lại ở chỗ lão cũng tản đi để lộ bầu trời xanh ngắt. Âm thanh lá rơi xuống mặt nước truyền đến bên tai, Long U cười. Hắn rốt cuộc thì cũng nghĩ ra cách rồi.
- Bảo bối, đợi ta đột phá thành thần, ta sẽ thanh lọc dòng máu và vết thương do bán thần gây ra cho em. Em đợi ta.
Long U đứng trước giường, những ngón tay không ngừng biến ảo kết một ấn kí hạ một trận pháp lên chiếc giường hàn ngọc.
Ầm ầm
Linh khí khắp nơi tụ lại thi nhau quấn lấy Lạc Dư giống như làn nước mát lạnh nhè nhẹ lướt qua vết thương của cậu.
Hai hàng lông mày nhíu chặt nhất thời buông lỏng, Long U xoa xoa đầu cậu một cái rồi quay người đi tìm chỗ tu luyện.
Cổ tộc.
- Đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi. Nếu thắng, nguyên đan bán thần thuộc về các ngươi. Nếu thua, tất cả các ngươi đều chết.
- ...
Thiên đạo nhìn sắc mặt từng người biến ảo, Thập Thất ngồi một bên không dám nói chuyện. Ả biết phải nói gì đây, đám nam nhân này bị nguyên đan của bán thần che mờ mắt từ lâu đã mặc kệ ả rồi.
- Thất Thất, nàng về trước đi. Bọn ta bàn chính sự xong sẽ đến tìm nàng.
Thập Thất nghĩ đến người có đôi mắt đỏ lúc nhìn thấy ở thánh địa sắc mặt trầm xuống, cô ta còn tưởng mình là người đẹp nhất rồi không ngờ lại còn có người hơn mình nhiều đến như vậy.
Chỉ với đôi mắt giống như hồng lưu bảo thạch ướt át nhu hòa đó mà đám nam nhân của cô ta có đến hơn một nửa lưu luyến không quên. Cô ta trước giờ đều dùng gương mặt cùng thân thể này câu dẫn họ, lũ đàn ông này yêu ả, nhưng yêu đó chỉ là yêu thân thể ả thôi, còn tình cảm...
Thật không ngờ mới gặp một lần con rắn mắt đỏ kia đã hớp hồn nam nhân của ả, thật đáng chết.
Nắm tay Thập Thất siết chặt, móng tay ghim sâu vào da thịt khiến nó rơm rớm máu. Cô ta cúi đầu nhu thuận gật đầu đứng lên trở về biệt viện của mình.
Đôi mắt yêu mị khẽ chớp động, Thập Thất câu môi cười ý vị không rõ, cũng không ai biết rốt cuộc cô ta đang nghĩ gì.
Thời hạn ba tháng rất nhanh đã tới.
Trên bầu trời thánh địa một lần nữa bị mây đen bao phủ. Từng tia chớp xẹt ngang qua khí tức khủng bố khiến cả hành tinh đều chậm lại, sinh vật, yêu thú phát giác ra nguy hiểm đang đến gần vội vã tìm chỗ trốn.
Lạc Dư cách Long U rất gần, cậu cảm nhận được nước trong hồ bắt đầu trở nên cuồng loạn. Trái tim đập mạnh, Lạc Dư vừa mở mắt, đôi đồng tử màu đỏ lập tức chạm vào đôi mắt xanh nhạt gần như trong suốt của Long U.
- Bảo bối, em nghỉ ngơi đi. Ta đi đánh với thiên lôi một trận, ở ngay bên trên mặt hồ thôi, em ở dưới này cũng có thể nhìn thấy ta. Vì vậy, đừng tùy tiện chạy lên trên đó biết chưa, nguy hiểm lắm.
Lạc Dư ngơ ngác gật gật đầu, cậu thấp giọng nói:
- Lần này nhất định phải dùng hết sức biết chưa? Nếu ngươi bị thương ta lại chạy lên đó.
Dù gì cậu cũng không nỡ nhìn người mình yêu bị thương, nguy hiểm thế nào cậu cũng không quản đâu.
Long U bất đắc dĩ cười cười, tính tình ngang bướng này của bảo bối vẫn không chịu sửa gì hết.
- Biết chưa?
Đôi mắt đỏ rực chớp chớp, tim Long U muốn nhũn ra.
- Biết rồi, lần này độ ki*p chỉ cần không có ai phá đám chắc chắn sẽ thành công. Đừng lo.
Cổ tộc.
Tộc trưởng cổ tộc nhìn mây đen dăng kín trời tạo thành một vòng lốc xoáy phía xa xa mơ hồ còn nhìn thấy con rồng màu tím đang lập lóe chợt sáng chợt tối đang chuẩn bị hạ xuống.
- Thời cơ đến rồi. Xuất phát.
Vì ngày hôm nay, vì nguyên đan bán thần, cổ tộc bọn họ đã xuất lĩnh gần như toàn bộ cao thủ trấn tộc, không giết được giao long thề không trở về. Trận chiến ngày hôm nay, một là Long U chết, hai là cổ tộc diệt.
Cả hai thứ này định sẵn không thể cùng tồn tại.
Bình luận facebook