Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Kế Hoạch Của Bảo Bối-277
Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 265 Đây chỉ là mới vừa bắt đầu#1
Chương 265 Đây chỉ là mới vừa bắt đầu
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Hoắc Ngạn Đông hai ngày sau liền trở lại thành phố A rồi
Thật ra thì ông ta căn bản không có chạy xa, như cũ trốn ở trong nước
Trong lúc một mực phái người bí mật quan sát, mãi đến xác định an toàn mới trở về
Hoắc Ngạn Đông trở về buổi tối hôm đó Tần Nghiêu liền dẫn Tiểu Kiều đi gặp ông ta
Nhìn lấy ông ta tại quầy rượu trong phòng khách một bộ đại địch đã diệt, trái ôm phải ấp thỏa thích thanh sắc bộ dáng, nếu không phải là cô coi như diễn viên chuyên nghiệp dày công tu dưỡng thâm hậu, không một cục gạch vỗ lên cũng là không tệ rồi, tuyệt đối không làm được hướng về phía một người như vậy còn có thể mặt lộ vẻ thấp thỏm hốt hoảng thiếu nữ thẹn thùng phân tranh
Hoắc Ngạn Đông uống không ít, sắc mặt đỏ thắm, nhìn ra được tâm tình rất tốt, nhìn thấy hai người đi vào, hỏi đến câu nói đầu tiên là, "Ta rất hiếu kỳ, Cố Hành Thâm đều chết hết, cô là thế nào trốn ra được?"
"Khi đó Cố Hành Thâm đạp được cửa liền một mình chạy rồi, mắt tôi không nhìn thấy, không phân biệt phương hướng mà xông ra ngoài, kết quả không có chú ý dưới chân rơi vào hố âm dưới sàn nhà, mà tránh được một kiếp" Tiểu Kiều mặt không đổi sắc trả lời
Tiểu Kiều: ""
Hoắc Ngạn Đông không có hỏi nhiều nữa, chẳng qua là rất là giễu cợt nói một câu, "phụ nữ a! Không ở bên ngoài đụng bể đầu chảy máu vĩnh viễn không biết ai tốt nhất với mình!"
Nói bóng gió, năm đó để cho cô gả cho Tần Nghiêu, cô không đồng ý, hiện tại mù mắt, bị chơi đùa nửa chết nửa sống không có biện pháp không thể làm gì khác hơn là trở lại tìm người ta, làm khó Tần Nghiêu còn nguyện ý muốn cô
"Vậy Nghĩa phụ, ý của ngài là?" Tần Nghiêu tính thăm dò hỏi
"Con còn không ngại, ta còn có gì để nói? Bất quá, các người ở chung một chỗ cũng được, nhưng mà ta có một yêu cầu"
Tiểu Kiều hơi hơi nắm chặt tay Tần Nghiêu, một bộ khẩn trương vẻ mặt, thật ra thì cô quả thật thật chặt trương , không biết Hoắc Ngạn Đông sẽ đưa ra yêu cầu gì
"Cô là con riêng của Cung Chí Minh đúng không?"
Tiểu Kiều vẻ mặt ngẩn ra, không ngờ tới Hoắc Ngạn Đông sẽ hỏi cái này
Tần Nghiêu cũng rất kinh ngạc, cái vấn đề này phải trả lời thế nào?
Thương lượng thời điểm, Tiểu Kiều chỉ nói muốn cho Hoắc Ngạn Đông biết thân thế của mình, nhưng là lại không thể nói thẳng, muốn cho tự ông ta phát hiện
Tần Nghiêu không biết Tiểu Kiều cụ thể chuẩn bị làm gì, không thể làm gì khác hơn là xem thời cơ hành sự phối hợp với cô
Tiểu Kiều gật đầu một cái, "Nếu như ngài ghét bỏ thân thế của tôi "
Hoắc Ngạn Đông lắc đầu một cái, "Yêu cầu của ta là Cô phải Cùng Cung Chí Minh đoạn tuyệt quan hệ!"
"Tôi cùng ông ta đã sớm không có bất kỳ quan hệ gì, ông ta cũng cho tới bây giờ không có coi tôi là con gái, trừ lợi dụng tôi, ông ta không có nuôi tôi một ngày nào, tôi là ông nội một tay nuôi nấng " Tiểu Kiều vẻ mặt có vài phần tự giễu bi thương
Tần Nghiêu nhẹ nhàng đưa cô ôm vào trong ngực, cũng không biết cô thời khắc này bi thương là thật hay giả
Hoắc Ngạn Đông nhìn cô mấy lần, trong lòng trào lên một cảm giác kỳ quái, cuối cùng hướng hai người phất tay một cái, ra hiệu có thể rời đi
-
Tần Nghiêu hoài nghi mà mang theo Tiểu Kiều đi ra khỏi phòng bao, liền như vậy rời đi rồi sao?
Tiểu Kiều đi rất chậm, dường như đang đợi cái gì, ngay tại lúc muốn đi ra khỏi quán bar, Tiểu Kiều đột nhiên xoay người, "Trở về"
"Thế nào?"
" đồ của tôi rơi rồi"
"Thứ gì?"
"Vật rất quan trọng !"
Tần Nghiêu không thể làm gì khác hơn là cùng cô trở lại phòng bao
Đẩy cửa ra
Bên trong bầu không khí dường như có cái gì không đúng, tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, ca hát khiêu vũ đều dừng lại
Trên tay của Hoắc Ngạn Đông cầm lấy một cái ví tiền màu hồng, khắp khuôn mặt là ánh mắt khiếp sợ
Lúc này, Tiểu Kiều cẩn thận từng li từng tí lên tiếng, "Xin hỏi, mọi người có thấy một cái ví tiền rơi ở đây không? Ví tiền của tôi hình như rơi ở chỗ này"
"Màu hồng có đầu mèo?" Hoắc Ngạn Đông sắc mặt cực kỳ phức tạp nhìn lấy cô
Tiểu Kiều lập tức kinh ngạc vui mừng gật đầu, "Vâng!"
"Người phụ nữ Trong hình là gì của cô?" Hoắc Ngạn Đông âm thanh tựa hồ có chút khẩn trương
Trong con ngươi của Tiểu Kiều thoáng qua một tia bi thương, điên cuồng thù hận được giấu rất tốt, "người kia là mẹ tôi "
Trong tay Hoắc Ngạn Đông ly rượu theo tiếng mà rơi xuống, "Trừ Tiểu Kiều cùng Lạc Phong, tất cả mọi người đều đi ra ngoài cho ta!"
Tất cả mọi người đều một mặt không khỏi kinh ngạc nhìn lấy ông ta, không biết mình ông chủ rốt cuộc thế nào?
Mới vừa rồi ông ta nhìn thấy ảnh chụp trong ví rơi ra liền bắt đầu đại phát lôi đình làm cho tất cả mọi người an tĩnh
Không bao lâu người trong phòng liền rút lui đến sạch sẽ không chút tạp chất
Sắc mặt của Hoắc Ngạn Đông càng ngày càng âm trầm
Khó trách Khó trách ba năm sau nhìn cô càng ngày càng nhìn quen mắt!
Trước cô có chút mập, còn không nhìn ra, bộ dáng bây giờ quả thật là cùng năm đó cùng Tiểu Thu gần như giống nhau khí chất cùng thần vận
Ông ta làm sao không sớm phát hiện ra đây!
Đã qua quá lâu, quá lâu, ông ta cũng sắp sửa quên tướng mạo của người phụ nữ ông ta yêu, mãi đến lần nữa nhìn thấy tấm hình này, so với con gái của Tiểu Thu, ông ta mới phát hiện, nguyên lai mình một chút cũng không có quên
Ông ta chỉ biết Tiểu Thu của ông cùng Cung Chí Minh có con gái riêng, lúc trước, trong lòng của ông ta từng có một suy nghĩ độc ác, Tiểu Thu, đây chính là người đàn ông em yêu sao?
Không chỉ cưới người con gái khác, còn phụ bạc em
Nhưng mà, ông ta không thể nghĩ tới con riêng bên ngoài của Cung Chí Minh lại có thể là cô!
Tiểu Thu lại có thể tình nguyện đi làm vợ bé của Cung Chí Minh, cũng không nguyện ý đi cùng với ông ta! ! !
Ông ta hận Thật hận ban đầu như vậy mà đơn giản mà liền để bà chết rồi!
Nghĩ tới đây, Hoắc Ngạn Đông nặng nề một quyền đập vào trên mặt bàn
Hoắc Ngạn Đông dường như lại nghĩ tới điều gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tiểu Kiều hỏi, "cô năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi bốn tuổi"
Tiểu Kiều vừa dứt lời, trên mặt Hoắc Ngạn Đông nguyên bản tức giận âm ngoan vẻ mặt đột nhiên trở nên kinh ngạc mê man, không cách nào tin nhìn lấy mặt của cô, "cô nói cái gì? Cô đã hai mươi bốn tuổi ?"
Tiểu Kiều gật đầu một cái Mặt mình thoạt nhìn quả thật so với tuổi thật cũng không lớn lắm, rất nhiều người đều sẽ hiểu lầm tuổi của cô
"Cô sinh khi nào ?" Hoắc Ngạn Đông lại hỏi
" mấy ngày nữa chính là sinh nhật của tôi "
Hoắc Ngạn Đông nhất thời mặt xám như tro tàn, chán nản tựa vào trên ghế sa lon!
Dựa theo thời gian này suy tính, khi đó tiểu Thu còn ở bên cạnh mình, tuyệt đối không thể cùng Cung Chí Minh có con, cho nên, chỉ có một khả năng
Cô bé này lại Lại là con gái của ông ta!
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Chương 265 Đây chỉ là mới vừa bắt đầu
Edit Mạc Vân Trà Sữa
Hoắc Ngạn Đông hai ngày sau liền trở lại thành phố A rồi
Thật ra thì ông ta căn bản không có chạy xa, như cũ trốn ở trong nước
Trong lúc một mực phái người bí mật quan sát, mãi đến xác định an toàn mới trở về
Hoắc Ngạn Đông trở về buổi tối hôm đó Tần Nghiêu liền dẫn Tiểu Kiều đi gặp ông ta
Nhìn lấy ông ta tại quầy rượu trong phòng khách một bộ đại địch đã diệt, trái ôm phải ấp thỏa thích thanh sắc bộ dáng, nếu không phải là cô coi như diễn viên chuyên nghiệp dày công tu dưỡng thâm hậu, không một cục gạch vỗ lên cũng là không tệ rồi, tuyệt đối không làm được hướng về phía một người như vậy còn có thể mặt lộ vẻ thấp thỏm hốt hoảng thiếu nữ thẹn thùng phân tranh
Hoắc Ngạn Đông uống không ít, sắc mặt đỏ thắm, nhìn ra được tâm tình rất tốt, nhìn thấy hai người đi vào, hỏi đến câu nói đầu tiên là, "Ta rất hiếu kỳ, Cố Hành Thâm đều chết hết, cô là thế nào trốn ra được?"
"Khi đó Cố Hành Thâm đạp được cửa liền một mình chạy rồi, mắt tôi không nhìn thấy, không phân biệt phương hướng mà xông ra ngoài, kết quả không có chú ý dưới chân rơi vào hố âm dưới sàn nhà, mà tránh được một kiếp" Tiểu Kiều mặt không đổi sắc trả lời
Tiểu Kiều: ""
Hoắc Ngạn Đông không có hỏi nhiều nữa, chẳng qua là rất là giễu cợt nói một câu, "phụ nữ a! Không ở bên ngoài đụng bể đầu chảy máu vĩnh viễn không biết ai tốt nhất với mình!"
Nói bóng gió, năm đó để cho cô gả cho Tần Nghiêu, cô không đồng ý, hiện tại mù mắt, bị chơi đùa nửa chết nửa sống không có biện pháp không thể làm gì khác hơn là trở lại tìm người ta, làm khó Tần Nghiêu còn nguyện ý muốn cô
"Vậy Nghĩa phụ, ý của ngài là?" Tần Nghiêu tính thăm dò hỏi
"Con còn không ngại, ta còn có gì để nói? Bất quá, các người ở chung một chỗ cũng được, nhưng mà ta có một yêu cầu"
Tiểu Kiều hơi hơi nắm chặt tay Tần Nghiêu, một bộ khẩn trương vẻ mặt, thật ra thì cô quả thật thật chặt trương , không biết Hoắc Ngạn Đông sẽ đưa ra yêu cầu gì
"Cô là con riêng của Cung Chí Minh đúng không?"
Tiểu Kiều vẻ mặt ngẩn ra, không ngờ tới Hoắc Ngạn Đông sẽ hỏi cái này
Tần Nghiêu cũng rất kinh ngạc, cái vấn đề này phải trả lời thế nào?
Thương lượng thời điểm, Tiểu Kiều chỉ nói muốn cho Hoắc Ngạn Đông biết thân thế của mình, nhưng là lại không thể nói thẳng, muốn cho tự ông ta phát hiện
Tần Nghiêu không biết Tiểu Kiều cụ thể chuẩn bị làm gì, không thể làm gì khác hơn là xem thời cơ hành sự phối hợp với cô
Tiểu Kiều gật đầu một cái, "Nếu như ngài ghét bỏ thân thế của tôi "
Hoắc Ngạn Đông lắc đầu một cái, "Yêu cầu của ta là Cô phải Cùng Cung Chí Minh đoạn tuyệt quan hệ!"
"Tôi cùng ông ta đã sớm không có bất kỳ quan hệ gì, ông ta cũng cho tới bây giờ không có coi tôi là con gái, trừ lợi dụng tôi, ông ta không có nuôi tôi một ngày nào, tôi là ông nội một tay nuôi nấng " Tiểu Kiều vẻ mặt có vài phần tự giễu bi thương
Tần Nghiêu nhẹ nhàng đưa cô ôm vào trong ngực, cũng không biết cô thời khắc này bi thương là thật hay giả
Hoắc Ngạn Đông nhìn cô mấy lần, trong lòng trào lên một cảm giác kỳ quái, cuối cùng hướng hai người phất tay một cái, ra hiệu có thể rời đi
-
Tần Nghiêu hoài nghi mà mang theo Tiểu Kiều đi ra khỏi phòng bao, liền như vậy rời đi rồi sao?
Tiểu Kiều đi rất chậm, dường như đang đợi cái gì, ngay tại lúc muốn đi ra khỏi quán bar, Tiểu Kiều đột nhiên xoay người, "Trở về"
"Thế nào?"
" đồ của tôi rơi rồi"
"Thứ gì?"
"Vật rất quan trọng !"
Tần Nghiêu không thể làm gì khác hơn là cùng cô trở lại phòng bao
Đẩy cửa ra
Bên trong bầu không khí dường như có cái gì không đúng, tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, ca hát khiêu vũ đều dừng lại
Trên tay của Hoắc Ngạn Đông cầm lấy một cái ví tiền màu hồng, khắp khuôn mặt là ánh mắt khiếp sợ
Lúc này, Tiểu Kiều cẩn thận từng li từng tí lên tiếng, "Xin hỏi, mọi người có thấy một cái ví tiền rơi ở đây không? Ví tiền của tôi hình như rơi ở chỗ này"
"Màu hồng có đầu mèo?" Hoắc Ngạn Đông sắc mặt cực kỳ phức tạp nhìn lấy cô
Tiểu Kiều lập tức kinh ngạc vui mừng gật đầu, "Vâng!"
"Người phụ nữ Trong hình là gì của cô?" Hoắc Ngạn Đông âm thanh tựa hồ có chút khẩn trương
Trong con ngươi của Tiểu Kiều thoáng qua một tia bi thương, điên cuồng thù hận được giấu rất tốt, "người kia là mẹ tôi "
Trong tay Hoắc Ngạn Đông ly rượu theo tiếng mà rơi xuống, "Trừ Tiểu Kiều cùng Lạc Phong, tất cả mọi người đều đi ra ngoài cho ta!"
Tất cả mọi người đều một mặt không khỏi kinh ngạc nhìn lấy ông ta, không biết mình ông chủ rốt cuộc thế nào?
Mới vừa rồi ông ta nhìn thấy ảnh chụp trong ví rơi ra liền bắt đầu đại phát lôi đình làm cho tất cả mọi người an tĩnh
Không bao lâu người trong phòng liền rút lui đến sạch sẽ không chút tạp chất
Sắc mặt của Hoắc Ngạn Đông càng ngày càng âm trầm
Khó trách Khó trách ba năm sau nhìn cô càng ngày càng nhìn quen mắt!
Trước cô có chút mập, còn không nhìn ra, bộ dáng bây giờ quả thật là cùng năm đó cùng Tiểu Thu gần như giống nhau khí chất cùng thần vận
Ông ta làm sao không sớm phát hiện ra đây!
Đã qua quá lâu, quá lâu, ông ta cũng sắp sửa quên tướng mạo của người phụ nữ ông ta yêu, mãi đến lần nữa nhìn thấy tấm hình này, so với con gái của Tiểu Thu, ông ta mới phát hiện, nguyên lai mình một chút cũng không có quên
Ông ta chỉ biết Tiểu Thu của ông cùng Cung Chí Minh có con gái riêng, lúc trước, trong lòng của ông ta từng có một suy nghĩ độc ác, Tiểu Thu, đây chính là người đàn ông em yêu sao?
Không chỉ cưới người con gái khác, còn phụ bạc em
Nhưng mà, ông ta không thể nghĩ tới con riêng bên ngoài của Cung Chí Minh lại có thể là cô!
Tiểu Thu lại có thể tình nguyện đi làm vợ bé của Cung Chí Minh, cũng không nguyện ý đi cùng với ông ta! ! !
Ông ta hận Thật hận ban đầu như vậy mà đơn giản mà liền để bà chết rồi!
Nghĩ tới đây, Hoắc Ngạn Đông nặng nề một quyền đập vào trên mặt bàn
Hoắc Ngạn Đông dường như lại nghĩ tới điều gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Tiểu Kiều hỏi, "cô năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi bốn tuổi"
Tiểu Kiều vừa dứt lời, trên mặt Hoắc Ngạn Đông nguyên bản tức giận âm ngoan vẻ mặt đột nhiên trở nên kinh ngạc mê man, không cách nào tin nhìn lấy mặt của cô, "cô nói cái gì? Cô đã hai mươi bốn tuổi ?"
Tiểu Kiều gật đầu một cái Mặt mình thoạt nhìn quả thật so với tuổi thật cũng không lớn lắm, rất nhiều người đều sẽ hiểu lầm tuổi của cô
"Cô sinh khi nào ?" Hoắc Ngạn Đông lại hỏi
" mấy ngày nữa chính là sinh nhật của tôi "
Hoắc Ngạn Đông nhất thời mặt xám như tro tàn, chán nản tựa vào trên ghế sa lon!
Dựa theo thời gian này suy tính, khi đó tiểu Thu còn ở bên cạnh mình, tuyệt đối không thể cùng Cung Chí Minh có con, cho nên, chỉ có một khả năng
Cô bé này lại Lại là con gái của ông ta!
Nhớ like và bỏ phiếu cho Sữa trước khi đọc chương tiếp theo nhé!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Bình luận facebook