• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này, Con Muốn (3 Viewers)

  • Kế Hoạch Của Bảo Bối-248

Kế Hoạch Của Bảo Bối: Người Mẹ Này Con Muốn - Chương 245 Kế hoạch của Bảo bối ①⑧ (#2)




Chương 245 Kế hoạch của Bảo bối ①⑧ (#2)
Mạc Vân Trà Sữa
Cách vách
Long Ngạn bị cưỡng ép mang sau khi trở về không bao lâu, liền thấy Tiểu Niệm gục đầu nhỏ thất bại tan tác mà quay trở về
Nhìn lấy bảo bảo bẹp cái miệng nhỏ nhắn dường như sau một khắc liền muốn khóc lên bộ dáng, Long Ngạn chọc chọc Cố Hành Thâm, "này, con của anh muốn khóc, anh không đi an ủi một chút?"
Một lát sau, Long Ngạn phát hiện tiểu tử chẳng qua là hít mũi một cái, trong hốc mắt nước mắt vòng tới vòng lui lại từ đầu đến cuối không có rớt xuống, không khỏi có chút kinh ngạc
"Bảo bối, qua đây"
Nghe được Daddy gọi mình, tiểu tử chậm chạp mà đi tới, trong hốc mắt nước mắt chuyển động, sau đó, rốt cuộc "Lạch cạch" một tiếng rớt xuống, "Daddy, Mommy nói chỉ cần Khả Nhạc, không cần Tiểu Niệm , hu hu"
Long Ngạn một mặt đồng cảm, một mực biết Tiểu Kiều kia ngoan độc, nhưng là nhưng không biết có thể ác như vậy!
Không nghĩ tới liền tiểu quỷ ra tay cũng thất bại!
"Bảo bối, Mommy không phải không con ngươi đấy!"
"Có thật không?"
"Ừ, cha đảm bảo"
Tiểu tử nháy mắt một cái, trong đôi mắt thật to lại có ánh sáng
Tại trong thế giới của tiểu Niệm, 'Cha đảm bảo ' ba chữ là vô cùng quyền uy, bởi vì chỉ cần là cha đảm bảo chuyện gì, tất cả đều sẽ thực hiện
"Cha và Tiểu Niệm cùng nhau cố gắng được không?"
"Vâng!"
Trấn an được Tiểu Niệm, dỗ nó ngủ xong, Cố Hành Thâm tự mình đi ra cửa
Long Ngạn tò mò đi theo, thấy anh đi tới Tiểu Kiều cửa viện, một mặt do dự không quyết định vẻ mặt
Long Ngạn đột nhiên có chút chột dạ, Cố Hành Thâm chẳng lẽ tin lời của hắn thật sự chuẩn bị đi nói với Tiểu Kiều những lời ngon tiếng ngọt kia?
Thật ra thì những thứ kia sách lược, nhất là những lời đó, chỉ có thể ở cãi vã giận dỗi tình nhân trong lúc đó dùng, mà giữa bọn họ hiển nhiên đã không thể dùng giận dỗi tới định nghĩa rồi
Chờ trong chốc lát, Tiểu Kiều xách một cái túi vải đi ra, tựa hồ là phải ra ngoài
Mới vừa đi mấy bước, tựa hồ là nhận ra được có người, vì vậy đang đến gần cửa viện dừng lại
"Tiểu Kiều" Cố Hành Thâm gọi một tiếng, âm thanh so với trước kia càng trầm khàn hơn
Long Ngạn nín thở đưa mắt nhìn nhìn lấy giằng co trạng hai người, không có phúc hậu mà dẫn dắt chút ít xem kịch vui tâm tính chờ lấy Cố Hành Thâm sẽ nói ra cái gì đáng sợ
Tiểu Kiều mặt không thay đổi mà đứng tại chỗ, đối với sự xuất hiện của anh, thần sắc có vài phần giễu cợt, "Có chuyện gì sao?"
"Trực tiếp nói cho em hay! Ba năm này Anh đã chịu đủ rồi! Anh không có khả năng giúp em nuôi dưỡng đứa bé này, càng không thể nào tiếp nhận được nó Ba ngày sau anh liền sẽ trở về nước, đứa bé này, anh sẽ không mang đi!"
Tiểu Kiều tức giận cả người run rẩy, "Cố Hành Thâm! ! ! Anh rốt cuộc có phải là người hay không?"
"Em là người rõ ràng nhất không phải sao?" Cố Hành Thâm lạnh lùng hỏi ngược lại, ngay sau đó ngữ khí có chút không kiên nhẫn, "Nếu như không muốn nó chết, thừa dịp trước khi anh hối hận , tuo mình chăm sóc nó, đến nơi anh không tìm thấy, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt của anh Nếu không, mặc kệ em tìm ai đều không gánh nổi đâu"
"Cố Hành Thâm" Tiểu Kiều gắt gao nắm tay bên trong quải trượng, liền môi đều cắn nát
Long Ngạn nhìn đến trố mắt nghẹn họng, trợn mắt hốc mồm, nhìn mà than thở
Cmn! Cố Hành Thâm, lão tử hôm nay rốt cuộc biết tại sao anh không cua được gái rồi!
Anh quả thật là chính là đặc biệt biến Thái, thật đáng để ngưỡng vọng a!
Nếu như lại nói lời ngon tiếng ngọt, sẽ xảo ngôn giải bày, vậy thì không phải là Cố Hành Thâm rồi
Cố Hành Thâm vĩnh viễn chỉ có thể dùng phương thức của mình giải quyết vấn đề
Tiểu Kiều giận quá thành cười, lảo đảo tiến lên mấy bước, từng bước từng bước ép tới gần anh
Long Ngạn rất rõ ràng nhìn thấy, một khắc kia thần sắc trên mặt của Cố Hành Thâm có một tí muốn trốn
Tiểu Kiều thật thấp mà cười , trên mặt vẻ mặt cơ hồ điên cuồng
Tay cô thuận theo lồng ngực của anh đi xuống, mãi đến kéo tay anh, sau đó dẫn dắt cái tay kia bóp lại cổ mình, "vậy thì anh giết tôi đi! Nếu hận như vậy , ba năm rồi, thật vất vả mới tìm được tôi, tại sao không giết tôi ? Cố Hành Thâm, tôi không muốn anh dối trá nhân từ, anh đi đem Tiểu Niệm ôm tới, anh giết cả hai chúng tôi là được rồi!"
"Cố Hành Thâm Rốt cuộc còn muốn như thế nào anh mới có thể hài lòng?"
"Tiểu Kiều"
"Động thủ đi! Tại sao không động thủ?" Cô dùng tay anh, điên cuồng nắm lấy cổ của mình
"Tiểu Kiều!" Cố Hành Thâm nhắm mắt lại, dường như chính đang cực lực nhẫn nại cùng khắc chế cái gì
Một giây kế tiếp, Cố Hành Thâm tay nắm chặt tay cô, dùng sức kéo một cái đưa cô ôm vào trong ngực, gắt gao ôm lấy, từng tiếng run rẩy khẽ gọi, "Tiểu Kiều Tiểu Kiều"
Trong nháy mắt bị thuộc về hắn khí tức bao vây, Tiểu Kiều kháng cự mà đẩy, "Buông tay! Đừng đụng vào tôi!"
"Tiểu Kiều" Anh càng ngày càng không chịu buông tay
Cô rốt cuộc đã mất đi giãy giụa khí lực, vô lực nhắm mắt lại
Mà giờ khắc này, đột nhiên cảm giác trước mắt vốn là một vùng tăm tối đột nhiên hiện lên một mảng máu đỏ tươi
Ngay sau đó, nhức đầu vô cùng, nhịp tim điên cuồng gia tốc, hô hấp dồn dập, cả thế giới trời đất quay cuồng
(●'▽'●)ゝ(●'▽'●)ゝ(●'▽'●)ゝ
Nhớ like và bỏ phiếu cho sữa trước khi đọc chương mới nhé! (✿❛◡❛)

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom